Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

- Đừng Quá Gần - [Titan Cameraman X Titan Speakerman] _Skibidi Toilet_

Chap 1: Ép buộc

Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Hé lô mấy người đẹp 😈
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Đây là bộ truyện mới của sốp
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Mong mấy người đẹp ủng hộ 💪☕️
———————
Thời gian: 7:46 sáng. Địa điểm: Một phòng làm việc cách âm, tường kính, tầng cao nhất.
Không có hoa. Không có ghế đối diện. Chỉ có một chiếc phong bì dày, đặt trước mặt Quin.
Cùng một người đàn ông đang nhìn cậu từ phía bên kia bàn ánh mắt lạnh, không cứng, nhưng đủ khiến người khác quên cả hít thở.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không cưới
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Dù cho trong đó là gì đi nữa
Cậu chỉ phong bì, ngón tay chạm hờ, không mở ra. Câu nói ấy dội vào căn phòng tĩnh lặng như thể đã được chuẩn bị trước. Không run, không hờn dỗi, chỉ là một tuyên bố.
Người kia im lặng vài giây, rồi tự mình mở phong bì. Anh rút ra một tập hồ sơ. Không nhìn vào mắt cậu, chỉ lật từng tờ giấy như thể đó là sổ tay họp sáng.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vụ tai nạn xe ba tháng trước
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu không có người làm chứng, người gây tai nạn đã cao chạy từ tuần đầu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Và ba cậu sẽ không còn được điều trị bằng chế độ bảo hiểm kín như bây giờ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// siết chặt tay //
Lưng cậu vẫn thẳng, nhưng rõ ràng hơi thở bắt đầu lệch nhịp.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh đang tống tình tôi đấy à?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Bằng ơn nghĩa?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// ngước mắt //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi chỉ nhắc lại sự thật
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu có thể rời khỏi đây và tôi sẽ để người khác thay thế vị trí này
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng với cậu, lựa chọn đó có thể đi kèm cái giá
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái giá là gì?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Một người cha không còn chỗ nằm
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
…Và một cuộc sống không còn được tự chọn đường lui
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bật cười, nghẹn //
Cái kiểu cười của người hiểu mình đang bị kéo xuống nước, nhưng lại không chịu vùng vẫy theo bản năng mà chỉ nhìn thẳng, dám nhìn.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh có thể cưới bất kỳ ai
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vì sao lại là tôi?
Gideon không trả lời ngay. Anh đứng dậy, đi về phía cửa kính, nhìn xuống mặt đường tầng 20 bên dưới. Giọng anh lúc cất lên, khẽ nhưng lạnh như kim loại áp sát da
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì cậu không dễ bảo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi cần một người đủ thông minh để biết khi nào nên nghe, và khi nào nên câm lặng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng cũng đủ liều để không run rẩy nếu sống cùng tôi
Căn phòng lặng thêm một lần nữa. Chỉ còn tiếng giấy hồ sơ xào nhẹ khi anh đẩy sang phía cậu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu có ba ngày
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu đồng ý, chiều thứ ba, tôi sẽ đưa cậu tới ký giấy
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu từ chối cũng đừng quay lại
Quin không nhìn hồ sơ. Cậu chỉ nhìn người đàn ông đó người vừa trao một cái thòng lọng bằng vàng và nhận ra.
Đây không phải là lời mời. Mà là điều kiện sinh tồn.
Ba ngày sau. Căn hộ tầng 25. Không tiếng người. Chỉ có tiếng bánh xe vali lăn trên sàn gạch, một đoạn rồi dừng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// đứng trước gương //
Tay cậu vẫn cài khuy cổ áo, vẫn buộc cà vạt… mà mãi vẫn không ngay. Không phải vì cậu không biết buộc mà vì cậu đang nghe tiếng tim mình chạy đua với lý trí.
Ba ngày. Không ai giục. Không ai gọi. Chỉ có một tin nhắn:
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
“Nếu quyết định xong, chiều thứ ba, tầng 25. Tôi sẽ mở cửa.”
Và giờ thì cậu đang ở đây. Đúng giờ. Đúng tầng. Đúng căn hộ. Không biết đây có còn là “quyết định” hay chỉ đơn giản là… không còn lựa chọn khác.
Quin chưa gõ cửa. Nhưng cửa mở.
Gideon đứng đó. Áo sơ mi xám nhạt, tay áo vẫn chưa xắn, cổ áo mở một nút. Không cười. Không hỏi han.
Quin định lùi lại một bước. Tự vệ. Theo phản xạ. Thì anh liếc nhìn khẽ nói.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Phòng ngủ bên trái. Cửa đóng. Nếu không dùng đồ của tôi, cứ báo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Bếp lúc nào cũng có cháo gạo rang. Đói thì ăn
Nói xong anh bỏ đi, để lại cậu bơ vơ giữa đóng khí lạnh ngắt vừa nói ra, cảm giác như bị soi tới tận xương.
Quin kéo vali vào, lướt ngang qua người anh. Hơi thở cậu chạm vào bầu không khí trong phòng lạnh đến mức mùi xà phòng trong phòng khách cũng không có hương.
Mọi thứ quá ngăn nắp. Quá im lặng. Quá “Gideon”.
Căn hộ này không phải nhà. Mà là một vùng không khí bị nén lại bởi con người.
Căn phòng ngủ đúng như lời Gideon nói thứ hai bên trái, cửa mới, giường gọn, không một hạt bụi.
Tủ quần áo trống, ngoại trừ đúng một chiếc móc treo có sẵn bộ đồ ngủ màu xám tro. Nhãn chưa gỡ. Gối nệm thẳng như mới ép khuôn. Không tranh ảnh. Không đồng hồ. Không tiếng động.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái nhà này…
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…không có ký ức
Cậu đứng giữa căn phòng, ngón tay vuốt nhẹ lên bàn làm việc nhỏ đặt sát cửa sổ. Không bụi. Không dấu chạm. Không ai từng sử dụng.
Mọi thứ quá sạch sạch kiểu xa lạ, sạch kiểu phòng chuẩn bị sẵn cho người tạm trú, không phải người sẽ ở lâu.
Trên tường, có treo một chiếc đồng hồ kỹ thuật số. Kim giây không tích tắc chỉ nhảy từng phút. Âm thanh duy nhất là tiếng tim cậu, và hơi lạnh ngấm qua thảm.
Có lẽ ngay cả sự tồn tại của cậu, nếu một ngày rút khỏi đây, cũng sẽ được lau sạch như chưa từng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// nới nhẹ lại cà vạt chỉ thấy khó thở//
Cậu ngồi xuống giường, thử nẩy nhẹ tay lên nệm đàn hồi không có tiếng. Mềm, lạnh, cẩn thận. Giống như người chủ của căn nhà này.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Nếu mình biến mất ở đây… có ai biết không? *
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Hay là, ngay từ đầu, mình đã tự bước vào một vùng câm lặng? *
Ngoài phòng khách vẫn im. Không có tiếng tivi. Không có tiếng bếp. Không tiếng gió lọt qua cửa.
Quin ngồi đó một lúc. Không biết bao lâu. Cho đến khi ánh đèn ngoài trời đổi màu từ trắng sang cam nhạt mới biết trời đã tối.
Muộn màng như cách cậu đã chọn.
———————————
End tại 1026 chữ
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
NovelToon
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Tôi… tôi ngứa tay 🤡💦
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Ê mà cái ảnh nó mờ zậy??? >:(
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
>:((

Chap 2: Hôn nhân

————————
5:30 phút chiều, tại nhà thờ bỏ hoang được phục dựng chỉ trong 48 tiếng.
Không ai hiểu vì sao một đám cưới lại diễn ra ở một nơi từng bị bỏ trống mười năm. Tường trắng ngà. Mái kính. Đèn treo thả dây. Không hoa. Không bảng tên. Không chúc mừng.
Cô dâu… không có. Chú rể… cũng không rõ ai là chú rể.
Chỉ có Quin, mặc vest trắng ngọc trai, tóc vuốt gọn, đứng trên lầu cao hướng về phía nhà thờ, nhìn thẳng vào không khí phía trước. Và Gideon, từ bên kia bước ra, dáng cao, áo sơ mi trắng thẳng nếp, áo choàng đen dài sau lưng nhẹ bay như gió đi cùng người không nói lời nào.
Tiếng chuông nhà thờ vang lên một hồi, rồi im bặt. Không có tiếng nhạc. Không có ai dẫn lễ. Chỉ có một người đàn ông đeo mặt nạ đứng giữa làm chủ hôn, giọng khàn đặc
???
???
Xin mời hai người trao lời thề
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bước tới //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi, Quin, nhận người bên cạnh làm chồng… trong điều kiện đã được thỏa thuận rõ ràng trước đó
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không cam kết yêu. Không đảm bảo vĩnh viễn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Nhưng sẽ giữ đúng mọi điều khoản, cho đến khi một bên rút lui
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Hoặc không còn tồn tại
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// nhếch môi không rõ là cười hay khinh //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi, Gideon, đồng ý
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không phải vì yêu. Không phải vì cần
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mà vì muốn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Và khi tôi muốn tôi sẽ giữ
Không ai trao nhẫn.
Chỉ có một sợi dây bạc mảnh, Gideon đeo lên cổ Quin, cài móc bằng chính tay mình. Rồi nói nhỏ, chỉ đủ hai người nghe.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không cần nhẫn. Tôi khóa bằng tay
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Để sau này cậu không gỡ ra mà ai biết
Tiệc cưới chỉ kéo dài đúng 45 phút. Không khiêu vũ. Không phát biểu. Không nụ cười. Quin chỉ rót một ly rượu, cụng ly với chính mình.
Khách mời về hết. Đèn tắt. Lúc đó, Gideon mới quay sang Quin nói.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Ngày mai, 10 giờ sáng. Ký giấy
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Đám cưới hôm nay… chỉ là nghi thức
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Hôn nhân thật bắt đầu từ lúc tôi có quyền ký thay cậu nếu cậu bất tỉnh
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// nhìn ly rượu //
Tối đó, Quin vào phòng trước.
Cậu cởi áo vest trắng nặng nề ra, móc lên thành ghế. Khuy cổ còn chưa tháo, cà vạt còn đeo lỏng, nhưng lưng đã mỏi. Cả người lẫn đầu đều đang đau vì không khí lạ lẫm trong căn nhà đó.
Trên bàn là một ly nước lọc mới rót, không đá. Không ai rót. Tự cậu rót.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// uống một ngụm //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Chỗ lạ… tối nay mất ngủ *
Phòng ngủ yên tĩnh. Quá sạch sẽ. Giường rộng nhưng lạnh. Không phải vì điều hòa mà vì nó quá ngột ngạt.
Cánh cửa phòng bên kia vẫn đóng. Gideon không ra. Cũng không gõ cửa.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Tốt * // thầm nghĩ //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Đỡ phải chịu thêm một cái ánh mắt nhìn xuyên da *
Cậu bật đèn ngủ ở mức thấp nhất. Rút điện thoại, không có tin nhắn mới. Không. Không có lời nào cả. Kể cả “chào mừng” cũng không.
Sáng hôm sau, văn phòng hộ tịch trung tâm thành phố
Quin không ăn sáng. Không hỏi. Không phản kháng.
Cậu chỉ đứng bên cạnh Gideon trong một văn phòng hành chính trắng xám, đầy tiếng bàn phím và máy in, tay vẫn lạnh sau một đêm không ngủ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tại sao tôi phải ký vào cái này như thể không có gì xảy ra? // mắt không rời tờ đơn //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì nếu cậu không ký, cậu sẽ phải quay về căn hộ đó một mình // không nhìn cậu, chỉ đẩy bút qua //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mà tôi thì không chắc lần này người ta vẫn giữ chỗ nằm cho ba cậu
Giọng anh dửng dưng như đang bàn về việc đổi lịch họp. Không một gợn cảm xúc.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mọi thứ tôi hứa sẽ giữ đúng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Dưỡng bệnh, viện phí, bảo hiểm, nhà ở. Nhưng điều kiện là có chữ ký này
Quin nhìn cây bút. Tay không tự chủ được mà siết lại.
Cuối cùng, cậu cầm lên. Ký. Một nét. Dứt khoát.
Gideon cũng ký. Nhanh và chuẩn như thể đây chỉ là một thương vụ nhà đất.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Xong rồi
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Giấy tờ sẽ được gửi về căn hộ trong hôm nay
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Giờ cậu thuộc về tôi đúng theo luật
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Luật gì? Luật dân sự… hay luật rừng?
Gideon không trả lời. Anh chỉ nhìn cậu một lúc lâu. Rồi quay đi.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Về thôi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// vẫn ngồi, nhìn theo bóng lưng anh, nhếch nhẹ môi //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…Về nhà chồng, nghe như đi đày // đứng dậy, kéo áo khoác, lững thững bước theo //
Ánh đèn trần rọi xuống nền gạch bóng, phản chiếu hai cái bóng đứng gần nhau nhưng không chạm.
Quin đứng hơi nghiêng, mắt nhìn vào các con số sáng đỏ đang lùi dần. Tay cậu đút trong túi áo khoác, vai áo hơi nhăn.
Anh đứng kế bên, tay cầm tập hồ sơ mỏng đã được niêm phong. Cả hai như hai người lạ đi chung thang máy chỉ khác là một người vừa bị ký giấy bán đời.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi ký giấy rồi
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Ừ // liếc sang //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy từ giờ tôi phải gọi anh là gì?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không cần gọi
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Chỉ cần biết nghe
Thang máy mở. Cửa trượt sang một bên, nhẹ như một nhát cắt. Không ai nói thêm câu nào.
Căn hộ tầng 25. Vẫn như cũ. Mọi thứ đúng vị trí, không một chiếc ly nào lệch khỏi kệ. Không có dấu hiệu chào mừng. Không hoa. Không nhạc. Không bánh.
Gideon mở cửa trước. Anh bước vào như thể đây là một buổi họp tối với chính mình.
Quin theo sau, kéo nhẹ khóa áo khoác, đặt xuống ghế. Đôi mắt cậu lướt quanh một vòng căn hộ sạch đến mức như chưa từng có người sống.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// khịt mũi //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh không nghĩ phải dọn chỗ cho người khác ở à?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// không nhìn lại, chỉ bước thẳng vào phòng bếp //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Phòng cậu vẫn khóa
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không vào
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Thế còn phòng anh?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không ai vào
Quin bật cười một tiếng, không rõ là cười thật hay thở ra nỗi ngột ngạt.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Ngạt thở chết đi được *
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Người sống chung mà như hai khối tài sản riêng biệt vậy ha
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì chúng ta là vậy // đặt ly nước lên bàn, không quay lại //
———————————
End tại 1039 chữ
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Đám cưới của họ đó 🤡
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
‘ngọt ngào’ không nè? ☕️

Chap 3: Không muốn

—————
Thứ Sáu. 6h45 sáng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// mở mắt vì tiếng chuông báo thức không phải của mình //
Căn hộ tầng 25 vẫn không thay đổi gì nhiều ngoại trừ việc: đã có dấu vết sinh hoạt của hai người trong cùng một không gian, nhưng không trong cùng một đời sống.
Phòng bếp sáng đèn từ sớm. Mùi cà phê nhẹ. Không ai nói với ai. Chỉ có tiếng chén đĩa chạm nhẹ, và tiếng báo kinh tế phát đều từ loa.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bước ra, tóc hơi rối, mắt vẫn còn ngái ngủ //
Gideon đã ngồi đó. Sơ mi trắng, cà vạt đen, ghim áo kim loại lạnh như khí trời ngoài ban công. Anh lật báo, không ngẩng đầu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tối nay tôi về trễ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không hỏi
Quin ngồi xuống, kéo ghế nhẹ nhưng không tránh khỏi âm thanh chỏi nhau giữa hai cá tính.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi chỉ muốn biết có nên nấu cơm cho hai người
Gideon liếc mắt một chút, không nói gì. Nhưng ánh nhìn đó giống như đang đọc một báo cáo không có cảm xúc, chỉ có đánh giá.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tùy cậu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng tôi không ăn đồ cũ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không cần ăn lại // cười lạnh //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vì tôi cũng không nấu lần thứ hai
Căn hộ lại chìm vào im lặng.
Hai người. Hai ly cà phê. Hai cái tôi lớn hơn bữa sáng. Một cuộc sống chung, nhưng không ai cho là “chung”.
Gideon rời khỏi nhà lúc 7h10, đúng như đồng hồ treo tường chỉ. Không sớm, không muộn, không nhìn lại. Chỉ đóng cửa bằng lực vừa đủ, vang lên như dấu chấm hết cho một buổi sáng không ai mời ai bắt chuyện.
*Cạch*
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái tủ lạnh… // đứng trong bếp, tay khoanh trước ngực, nhìn vào tủ lạnh //
Trống. Không hẳn là không có gì mà là không có gì thuộc về cậu. Trứng gà sắp hết hạn. Sữa không đường.
Bánh mì đen. Một hộp cháo gạo rang đúng như lời anh nói. Và… một tờ giấy nhỏ kẹp bên cạnh: “Đừng động vào ngăn dưới. Thuốc.”
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// khựng lại một chút, đóng tủ lạnh lại //
Sau đó, đứng nhìn bếp gas, chạm tay vào nồi, rồi quay sang máy hút mùi. Tay dò mò cái nút.
*Tách*
Lửa bật.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// tắt //
Lửa bật.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// tắt //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi đang sống với một người xa lạ… // thở ra //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…và trong nhà người đó, mình không biết dùng bất kỳ cái gì
Không biết nấu. Không muốn học. Và cũng không định nhờ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// lấy điện thoại //
Đặt đơn giao hàng. Cà ri bò, không cay. Và một phần salad. Cậu ăn trong im lặng, ngồi ở ban công, ánh nắng chiếu vào vạt áo ngủ xám tro như thể đang ở khách sạn hạng sang, không phải căn hộ “hôn nhân”.
Chiều đến trời âm u, mưa nhẹ.
Gideon không về trễ như đã nói. Anh bước vào, tháo giày, đặt cặp lên bàn, đi thẳng vào bếp.
Quin đang uống trà nóng. Tay cầm ly, chân gác lên mép ghế, ánh đèn chiếu lên gò má hốc hác vì thiếu ngủ.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu nấu?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không // không nhìn anh //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi còn chưa biết bật máy hút mùi
Gideon không đáp. Anh mở nắp nồi, rỗng. Mở tủ lạnh, trống.
Lật tờ giấy giao hàng để trên bàn, cà ri, salad, không cay.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Món ăn cho người sợ cay?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi ăn cay được
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Món ăn cho người không rảnh học nấu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu định sống ở đây bằng đồ đặt sẵn suốt đời?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Còn hơn là làm cháy bếp // quay sang //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi chết không sao. Anh cháy một góc nhà chắc tiếc hơn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// im lặng, không trả lời //
Phòng ngủ.
Quin nằm nhìn trần. Đèn không bật. Rèm che kín.
Bụng không đói. Đầu không yên. Tim không buồn, cũng không vui. Chỉ thấy không khí quanh mình như thể bị rút hết oxy từ khi bước chân vào căn hộ tầng 25 này.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// ngồi dậy, đi ra phòng khách, đèn bếp vẫn sáng mờ //
Gideon đang đứng, áo sơ mi xắn lên khuỷu tay, tay cầm ly nước.
Anh nhìn thấy cậu, không nói. Chỉ đặt ly xuống.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Muộn rồi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không ngủ được // tựa vào mép bếp //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không hỏi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy thì tôi cũng không cần giải thích
Cả hai đứng đó, như hai bóng đen ngược sáng trong căn bếp lạnh.
Quin thở nhẹ, định quay đi, thì Gideon bỗng cất giọng.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu muốn dùng bếp, tôi sẽ gọi người hướng dẫn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không cần
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu đang sống ở đây. Không phải nghỉ dưỡng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Và nếu tôi không muốn học thì sao? // nhíu mày //
Gideon bước tới, đứng trước mặt cậu. Khoảng cách vừa đủ để mùi nước xả vải trong áo anh len qua lớp không khí.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Thì tôi sẽ trừ chi phí sinh hoạt khỏi khoản hỗ trợ hàng tháng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh đang nuôi tôi à?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi đang sống với một người trưởng thành
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Và tôi không bao giờ bao cấp thói lười
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// cắn răng môi nhếch lên //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy mai anh đặt lịch đi // lùi lại một bước //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi sẽ học // quay đi //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Để khỏi nợ
Cánh cửa phòng ngủ đóng lại nhẹ tênh. Nhưng giữa hai người khoảng cách vẫn không ngắn lại được một phân.
Sáng hôm sau
Căn hộ tầng 25 không có tiếng dao, tiếng chảo, tiếng nắp xoong. Chỉ có tiếng máy lạnh, tiếng đồng hồ treo tường, và sự lạnh lẽo tới từng thớ thịt.
Quin ngồi ở ghế, mặc áo sơ mi xám rộng. Bên cạnh là gói mì chưa mở.
Gideon bước ra từ phòng làm việc. Tay cầm điện thoại. Anh nhìn gói mì, rồi nhìn cậu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mai sẽ có người đến
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
? // ngẩng lên, không hiểu //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Người dạy nấu ăn // đặt điện thoại xuống mặt bếp, như thể chuyện đã chốt //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ai bảo tôi đồng ý? // chau mày //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu bảo sẽ học
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi bảo sẽ học, không phải để người khác đến dạy tôi như trẻ con lớp ba // giật giật khóe môi //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// im lặng hai giây //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì cậu không chịu học một mình
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không rảnh làm thầy giáo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vậy thuê người
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi có thể tự học // gằn //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Thế thì học đi
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Đừng đứng trước gói mì ba ngày rồi chờ nó tự sôi // bỏ đi //
Không khí giữa họ như kéo căng đến cực hạn, nhưng không ai hét.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không cần người tới
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không muốn lạ thêm một người nào trong nhà này nữa
Gideon không nói thêm. Anh cầm điện thoại lên. Bấm vài dòng. Không ai biết là hủy lịch, hay chưa từng có lịch nào được đặt.
Quin nhìn theo, không hỏi. Chỉ cầm gói mì. Đặt lại vào ngăn tủ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cũng chưa tới mức phải nấu ăn để tồn tại // lẩm bẩm //
——————————
End tại 1095 chữ
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
:D
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Buổi trưa vui vẻ 🍵

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play