[Tokyo Revengers] Thật Tâm Vô Dụng
Chương 1
Tỉnh dậy vào một buổi sáng có vẻ… không phải của bản thân.
Trần nhà bằng gỗ, cửa kéo kiểu Nhật. Một tấm rèm hoa cúc mỏng tang rung nhẹ trước gió sớm. Mùi không khí cũng khác, dịu, mát, lẫn với mùi gỗ cũ thơm nhẹ, kiểu mùi không có trong nơi mà mình sống.
Một lần, hai lần, rồi ngồi bật dậy.
Không phải phòng bệnh,càng không phải nhà mình.
Tay chân còn chưa kịp tỉnh thì não đã chạy như bị dí deadline.
Akira Aoi
Chẳng phải… mình đang nằm viện sao?
Rõ ràng tối qua còn đang thở oxy như cá mắc cạn, thoi thóp trên giường bệnh. Còn hơn chục bộ fanfic đang đợi nó đọc được lưu trong điện thoại.
Rõ ràng là nó chỉ ngủ chút thôi.
Vậy mà bây giờ… Chăn ấm,nệm mềm. Cổ còn gác lên một cái gối thơm mùi lavender.
Nó còn chưa kịp phản ứng gì thêm thì cánh cửa phòng trượt nhẹ. Một con bé thò đầu vào. Tóc đen, buộc hai bên, mặc đồng phục.
Akira Mei
Chị Aoi, dậy rồi hả?
Nó nhìn con nhỏ, nhỏ nhìn lại.
Nó gồng mình, nhíu mày, ngón tay chỉ vào bản mặt đối phương như đang chỉ vô ma nữ.
Akira Mei
Chị sao vậy? Em là Mei nè.
Con nhỏ chớp mắt, ngơ ngác.
Akira Mei
Hôm nay chị bị gì mà nhìn ngu ngơ thế?
Nó không đáp, chỉ nhấc chăn, bước xuống, chân trần đạp lên sàn gỗ, đi ra khỏi phòng với thần thái như ma nhập.
Cảm giác đầu óc trống rỗng,tay chân như không phải của mình. Mọi thứ xung quanh quá yên bình đến vô lý.
Cảnh vật hiện ra như một cú đấm vào não: Một con đường nhỏ, hàng rào trắng. Nhà gỗ truyền thống xếp san sát. Không xe cộ,không còi xe.
Ngay trước mặt nó, ở phía nhà đối diện. Một tấm bảng gỗ cũ kỹ, treo lủng lẳng trên cổng, chữ to đập vào mắt nó:
Aoi đứng chôn chân, cứng họng. Mắt mở trừng trừng như thấy ma sống.
Akira Aoi
Sano? Võ đường Sano??? Không phải chứ...
Nó cảm thấy cả thế giới như lật ngược.
Tên “Aoi” mà nó vừa được gọi…
Tất cả… đều trong cái fanfic Tokyo Revengers mà nó đọc tối 4 hôm trước.
Cái fic có một đứa em gái tên Akira Mei. Cái fic mà nữ chính là cô em đó, còn Aoi chỉ là nền, là bóng mờ, là tô điểm để nhân vật chính lấp lánh hơn.
Giờ thì nó xuyên vào đây, vào fanfic và trong vai... nữ phụ.
Aoi chống tay lên trán, gió buổi sáng mát lạnh không cứu được cái đầu đang bốc khói.
Akira Aoi
Không lẽ mình chết thiệt rồi sao?
Akira Aoi
Hay đây là trạm trung chuyển của mấy con nhỏ mê Mikey tới mức thần linh cũng nhức đầu?
Akira Aoi
Ủa mà khoan, nếu đây là thế giới của cái fanfic đó thì…
Nó nhìn lại tấm bảng lần nữa, mắt vẫn mở to. Tim vẫn đập nhanh. Não thì đang gào lên một câu duy nhất:
“ NHÀ MIKEY Ở ĐỐI DIỆN NHÀ MÌNH!!! ”
Cánh cổng gỗ nhà võ đường két một tiếng, mở ra.
Aoi vừa kịp hoàn hồn thì trước mắt nó, một bóng người bước ra. Đồng phục trường cấp ba, cặp vắt hờ một bên vai, tóc vàng bồng bềnh hất nhẹ theo bước chân.
Akira Aoi
"Ôi trời ơi, trước mặt mình là người mình thầm thương trộm nhớ suốt mấy năm đây mà."
Sau lưng cậu, một cô gái tóc vàng, miệng nhai chậm một viên kẹo cao su.
Akira Aoi
"Xinh đẹp quá đi mất."
Hai người đi song song, vừa bước ra khỏi cổng thì..
Mikey khựng nửa giây, ánh mắt dừng lại trên Aoi. Không biểu cảm, không bất ngờ, cũng không tò mò.
Chỉ nhìn, như thể nó là một đám mây không đáng bận tâm.
Còn Aoi...Nó đứng chết trân như bị bấm nút pause.
Não đang chạy một hàng chữ đỏ chót: “Mikey bước ra thật kìa… idol bước ra thật kìa… người bằng xương bằng thịt nè má ơi"
Sano Emma
Hàng xóm mới hả?
Sano Manjiro (Mikey)
Chắc thế.
Mikey đáp , rồi bước thẳng, tay đút túi quần. Ánh mắt lướt qua Aoi như gió lạnh đầu đông.
Mei từ trong chạy ra, gọi lớn :
Akira Mei
Chị Aoi, thay đồ nhanh lên!!
Mikey dừng lại, quay đầu, lần này nhìn kỹ hơn.
Cậu lặp lại cái tên, không rõ là hỏi hay nhớ lại.
Emma liếc sang Mikey rồi cười mỉm.
Sano Emma
Cũng dễ thương đó.
Aoi không nói được câu nào.
Chỉ đứng đó, tay nắm mép áo, mắt mở tròn, miệng méo xẹo.
Nó vừa bị idol liếc qua đời thật.
Mà còn… đứng đối diện nhà nữa chứ.
Hôm nay nó phải sống chung vũ trụ với Mikey.
Mei chạy vụt ra như một bé thỏ vàng vừa được thả khỏi chuồng. Tóc tung nhẹ, đôi mắt sáng long lanh y hệt kiểu nữ chính trên bìa manga.
Akira Mei
Chào anh chị , em là Akira Mei, nhà đối diện á!
Aoi đứng đó, khựng nửa giây rồi lùi vào trong.
Nó không có ý định cướp spotlight, mọi thứ đang đi đúng kịch bản. Mei đang toả sáng như đáng lẽ phải thế.
Nó chỉ là một bản sao phụ trợ, một bóng mờ có trí nhớ.
Nhà tắm nằm sát hành lang, có gương soi và bàn chải đặt ngay ngắn. Mùi kem đánh răng bạc hà phảng phất. Nó đứng trước gương, đưa tay xoa mặt.
Akira Aoi
Chà.. da đẹp dữ ta.
Thật, cái thân xác này… đúng chuẩn "xinh nền". Không phải nữ chính kiểu búp bê bánh bèo, cũng không phải nữ phụ phản diện sắc sảo, mà là kiểu nhan sắc hiền hiền, mát mắt, nhẹ nhàng ấy.
Mắt tím, mi dài tự nhiên. Tóc buộc nửa tùy tiện cũng ra vibe.
Nó nghiêng đầu, ngắm nghía chính mình.
Trên cánh tay là những vết rạch, nhỏ có, to có. Vài vết mới đỏ, vài vết dường như sắp lành.
Nó khựng lại, tim lặng đi.
Nó kéo ống tay áo khác, bắp tay cũng có, đùi cũng có. Những vết cắt chạy ngang dọc như bản đồ của một người từng lạc lối.
Aoi cứng người trong vài giây, nó nuốt nước bọt, lòng lạnh toát.
Dù là nhân vật phụ, dù không phải mình thật...
Nhưng nó lại nghĩ là nhân vật này dường như trải qua biến cố mới thành ra như vậy.
Aoi rửa mặt, lặng lẽ, trong lòng có gì đó âm ỉ.
Akira Aoi
Nếu đã sống trong cái thân xác này vậy ít nhất phải sống cho ra hồn.
Nó cột tóc lại, chỉnh đồng phục, rút nhẹ vạt áo cho gọn. Ánh mắt trong gương trầm xuống.
Akira Aoi
Xinh đẹp như vậy mà.
Xuống nhà thì chỉ còn Mei đứng chờ.
Nó đảo mắt nhìn xung quanh, Emma và Mikey đâu rồi?
Akira Mei
Chị ! Hàng xóm mới của chúng ta dễ thương lắm đó.
Akira Mei
Em làm quen được bọn họ nè.
Akira Mei
Emma cùng lớp với chúng ta nữa đó!
Akira Aoi
" Hình như nhỏ này là chị em cùng cha khác mẹ với Aoi."
Akira Aoi
" Hèn chi học chung lớp."
Akira Aoi
"Với cả nhìn không giống nhau gì hết."
Akira Aoi
"Ủa rồi sao mình với nó sống chung vậy?"
Do không có thời gian, bệnh liên tục dày vò nên nó ở thế giới thật chỉ đọc được vài chương đầu, đọc sơ qua nên không biết gì về việc gia đình nhà này cả.
Akira Aoi
" Trường ở đâu vậy trời.. Biết vậy đọc không sót một chữ rồi trời."
Akira Mei
Sao chị còn đứng đó nữa?
Akira Aoi
Chị.. Chị quên đường tới trường rồi!!
Akira Aoi
"Nó có nghĩ mình bị khùng không?"
Akira Mei
Nay chị lạ lắm nha.
Akira Mei
Vậy thôi để em chỉ lại.
Mei đi trước, nó theo sau, cả hai cùng đến trường.
Chương 2
Tiết đầu tiên sáng đầu năm lớp 10.
Lớp học lặng ngắt, tất cả là học sinh mới, chưa ai quen ai, gương mặt lạ lẫm và ánh mắt còn cảnh giác.
Cô chủ nhiệm bước vào, cầm sổ điểm danh, nhìn quanh rồi nói :
Giáo viên
Năm nay trường chia lớp theo năng lực và nguyện vọng, nên hầu hết các em đều mới học chung lần đầu. Cô sẽ điểm danh để ổn định vị trí nhé.
Những cái tên xa lạ bắt đầu được gọi tên.
Giáo viên
Tachibana Hinata.
Akira Aoi
" Gì? Hinata cũng chung lớp nữa hả."
Nguyên lớp khựng 0.5 giây.
Ánh mắt lén liếc,mắt Aoi lia qua, thấy mấy đứa nam lẩm bẩm.
Nhân vật phụ
1 : Ê ê là chị em kìa.
Nhân vật phụ
2 : Sao nhìn khác nhau vậy?
Nhân vật phụ
3 : Cũng có nét giống mà, nhìn kĩ đi.
Emma nhẹ nhàng mở nắp hộp bento, chưa kịp gắp gì thì Hinata chạy sang.
Tachibana Hinata
Emma, nhớ cậu quá đi.
Sano Emma
Không ngờ là chung lớp đó.
Hinata quay sang nhìn chị em nhà Akira.
Tachibana Hinata
Xinh quá.
Sano Emma
Đây là hàng xóm mới của tớ đó.
Tachibana Hinata
Tuyệt thế.
Sano Emma
Họ là chị em, hình như vừa chuyển tới đây.
Tachibana Hinata
Vậy cho tớ làm quen với nhé?
Akira Aoi
Hân hạnh làm quen với cậu.
Sano Emma
Khi nãy các cậu cũng biết tên nhau hết rồi ha?
Akira Aoi
" Khỏi giới thiệu cũng biết.."
Bạn học trong lớp bắt đầu liếc liếc nhóm 4 đứa con gái đó.
Nhân vật phụ
1 : 4 người đó ngồi cùng dãy kìa.
Nhân vật phụ
2 : Ê ê tụi nó nổi bật quá ha.
Nhân vật phụ
3 : Nhìn như idol, ai cũng đẹp nghiêng nước nghiêng thành hết.
Nhân vật phụ
4 : Thứ tớ ấn tượng là cặp chị em Akira.
Một bạn trai buông một câu cho vui:
Nhân vật phụ
Tứ đại mỹ nhân lớp mình vừa ra mắt đây nè.
Cả đám xung quanh ồ lên, rồi hùa theo như vừa phát hiện điều gì vĩ đại.
Akira Aoi
"Cái gì vậy mấy má? Chê nha."
Sano Emma
Vậy có kì lắm không?
Akira Aoi
"Kì dữ lắm luôn á."
Nhân vật phụ
5 : Emma yên tâm đi, cậu là mỹ nhân thật mà.
Akira Mei
Mồ~ các cậu nói quá.
Akira Aoi
"Ngày đầu tiên thôi mà cỡ đó."
Akira Aoi
" Sợ cái lớp này thật."
Tin đồn “Tứ đại mỹ nhân năm nhất” lan như virus.
Ngày thứ hai tới lớp, mấy đứa ngồi bàn sau còn thi nhau nói chuyện.
Nhân vật phụ
1 : bên phải là Mei, bên trái là Aoi.
Nhân vật phụ
2 : Hôm qua nói chơi mà giờ lớp kế bên biết luôn rồi kìa.
Akira Aoi
" Chắc cả thế giới biết luôn quá."
Akira Aoi
"Mới ngày thứ hai mà có cảm giác như idol mới debut được một ngày."
Emma quay sang Mei và Aoi, mỉm cười nhẹ.
Sano Emma
Hôm nay xuống căn tin ăn thử đi, được mấy anh lớp trên quảng cáo là ngon lắm á.
Sano Emma
Rủ Hina đi cùng nha.
Hina hí hửng chạy tới, xách túi cơm.
Tachibana Hinata
Vậy đi nhanh không thôi hết chỗ.
Ở giữa căn tin, một nhóm mặc đồng phục trường + hào quang không thể đụng hàng đang ngồi ở dãy bàn lớn.
Gương mặt dẫn đầu quen thuộc – Sano Manjiro. Bên cạnh là Draken cao lớn. Đối diện là Mitsuya, Takemichi, và cả Kazutora , Baji và Chifuyu.
Akira Mei
Bạn của anh Mikey hả?
Sano Emma
Là băng Toman ấy, mấy anh nổi tiếng từ cấp 2 luôn. Do anh Mikey là thủ lĩnh đó!
Mikey ngẩng đầu lên, thấy Emma, đôi mắt sáng lên như ăn kẹo ngọt.
Sano Manjiro (Mikey)
Emma! Tới ngồi chung nè.
Rồi ánh nhìn từ 7 hướng chiếu thẳng về phía Aoi và Mei.
Hanagaki Takemichi
Là chị em trong tứ đại mỹ nhân gì á..?
Ryuguji Ken (Draken)
Cái gì mỹ nhân? Ai mỹ nhân?
Mitsuya cười mỉm, nhìn Aoi.
Mitsuya Takashi
Đàn em à , trông lạnh lùng đó.
Akira Aoi
"Bộ mình căng lắm hả ta?"
Hanagaki Takemichi
Hina à , qua đây ngồi kế tớ nè.
Rồi qua ngồi cùng Takemichi, Emma và chị em nhà Akira đi mua đồ ăn.
Aoi đứng kế máy bán nước, ánh mắt liếc xéo cả một căn tin. Nó cắn môi, lẩm bẩm.
Akira Aoi
" Sao lại gặp ở đây vậy chứ?"
Trong lòng là cảm xúc lẫn lộn:
– Fangirl kích động.
– Người xuyên không mệt não.
– Và một phần... chỉ muốn ăn cho xong bữa trưa.
Emma vừa lấy phần mì xong quay lại.
Aoi chỉ mua một hộp sữa, vì muốn chạy thoát cho dễ.
Mei kéo Aoi lại bàn của Toman đang ngồi.
Akira Aoi
Chắc tớ về lớp trước.
Đang tính rút lui trong im lặng, bỗng một giọng rất rõ, rất Mikey, rất chói sáng vang lên sau lưng:
Sano Manjiro (Mikey)
Này Aoi!
Akira Aoi
Đàn anh biết tên em à?
Akira Mei
Khi sáng em có giới thiệu đó.
Aoi cứng đờ, Mikey đang nhìn cô, cười toe toét, mắt cong cong hệt như trong mấy tấm fanart cô lưu trong điện thoại trước khi vào đây.
Sano Manjiro (Mikey)
Ngồi đây chơi đi.
Akira Aoi
"Phải nghĩ cách trốn mới được."
Mitsuya Takashi
Đúng đó, em ngồi đây đi.
Aoi đành lê bước lại bàn, ngồi xuống cạnh Mei, nhưng cảm thấy mình đang bị đặt giữa hội nghị bàn tròn của những thần tượng quốc dân.
Aoi cúi đầu, không dám nhìn ai.
Nhưng Mikey không tha, chống cằm nhìn.
Sano Manjiro (Mikey)
Hồi sáng có đứa trong lớp anh nói Aoi là “mỹ nhân lạnh nhất” trong tứ đại mỹ nhân gì gì đó.
Akira Aoi
"Ai là mỹ nhân? Em là người trốn spotlight chứ không phải nhận vé đi diễn mà!!"
Draken ngồi bên tặc lưỡi.
Ryuguji Ken (Draken)
Tụi mày hóng gì nhanh vậy?
Ryuguji Ken (Draken)
Tao chả biết gì.
Baji Keisuke
Do mày là người rừng.
Matsuno Chifuyu
Nói lịch sự vào đi.
Hanemiya Kazutora
Vậy là người không nắm bắt thông tin.
Cả bàn nói chuyện cười rôm rả.
Chỉ có Aoi nãy giờ e thẹn ngại ngùng nhìn lén Mikey.
Mikey nhìn qua Aoi, ngay đúng lúc nó đang nhìn cậu đắm đuối.
Mikey không nói gì, chỉ mỉm cười.
Akira Aoi
"Má ơi!! Bị phát hiện rồi hả?"
Akira Aoi
" Muốn độn thổ quá."
Khi rời khỏi căn tin, Aoi đi sau nhóm một chút, lén đưa tay lên ngực.
Akira Aoi
"Không được rung động, không được rung động, không được rung động."
Akira Aoi
"Mày vô đây để canh chừng nhỏ Mei, nhớ chưa?"
Akira Aoi
" Chỉ là vai phụ thôi, không phải vai chính đâu!! đừng ảo tưởng nữa."
Nhưng tim vẫn đập thình thịch khi nghĩ đến lúc Mikey chạm mắt rồi mỉm cười với nó.
Chương 3
Hôm nay được tan học sớm.
Mei được Emma rủ đi làm tóc, Hinata thì đi mua đồ với Takemichi.
Aoi? Không ai rủ, mà nó cũng không muốn bị rủ.
Akira Aoi
"Đi một mình cho dễ thở."
Nó đeo tai nghe, xách chai nước, bắt đầu thăm thú khuôn viên trường cấp 3 này. Thứ mà thân xác “Aoi gốc” chắc đã quá quen, nhưng Aoi hiện tại thì còn mù mờ như mới đẻ ra.
Dãy nhà năm 3 ít người, yên ắng đến lạ. Aoi đi dọc hành lang, tình cờ thấy một phòng âm nhạc cửa khép hờ,trong đó không có ai.
Nó mở cửa bước vào, một căn phòng lớn, ánh nắng nghiêng xuyên qua rèm cửa.Giữa phòng là một cây violin đặt trong hộp gọn gàng.
Bản thân nó ngoài đời không biết kéo đàn, nhưng vì lý do nào đó, tay nó cầm cây vĩ, đặt lên dây, kéo một đoạn ngắn.
Âm thanh vang lên, chậm rãi, dịu dàng, hơi sai tông một chút nhưng đầy cảm xúc. Nó mím môi, thử lại một lần nữa. Và lần này… nó kéo được một đoạn nhạc tử tế.
Akira Aoi
"Ủa sao kéo được vậy."
Akira Aoi
" Giống giai điệu trong bản OST phim nào đó."
Ngoài hành lang, có tiếng giày bước nhẹ.
Có người đứng dựa lưng vào khung cửa, tay còn cầm ly soda mua từ máy. Cạnh bên là một người nữa, đeo tai nghe hờ, đang nhai kẹo cao su.
Người đó gõ nhẹ vào cửa, cười khẽ.
Haitani Ran
Ủa? Mỹ nhân năm nhất nổi tiếng đây mà.
Haitani Ran
Biết chơi đàn violin luôn hả? Mà cho hỏi...
Haitani Ran
Người đẹp đây là mỹ nhân thứ mấy vậy?
Rindou nheo mắt nhìn vào, cười nửa miệng.
Haitani Rindou
Cô ta là người bị đồn "ngầu nhất" á anh.
Xoay người lại,hai gương mặt cực kỳ không giống học sinh ngoan ngoãn hiện ra sau khung cửa.
Nó nhìn chằm chằm Ran đúng 1.5 giây , ánh mắt đó… tóc 2 bím, nụ cười nghiêng đầu, ánh nhìn nửa đùa nửa xăm soi.
Haitani Ran
Anh đây nổi tiếng thế à?
Haitani Rindou
Tai tiếng thì có.
Không nói tiếng nào, Aoi lập tức đặt violin xuống bàn, xoay người chạy.
Haitani Ran
Ê đừng vậy mà.
Haitani Ran
Anh còn chưa biết em là mỹ nhân thứ mấy đâu đó.
Tiếng cười lười biếng vọng lại sau lưng nó.
Ran là người nó thích sau Mikey.
Akira Aoi
" Phận simp lỏ."
Aoi chạy một mạch về tới dãy lớp năm nhất, tim vẫn đập thình thịch.
Nó dựa lưng vào tường, thở dốc.
Lấy chai nước ra tu một hơi, rồi tự dằn lòng.
Akira Aoi
" Không đi tào lao nữa."
Akira Aoi
" Mà sao anh em nhà họ đẹp trai quá."
Aoi bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi, tay cầm túi sữa.
Nó chẳng hiểu sao lại ra ngoài.
Chỉ là… ở trong phòng với Mei, với ánh mắt ngập tràn sự tỏa sáng đó, nó thấy ngột ngạt.
Akira Aoi
"Tìm gì ăn mới được."
Khu phố đêm vắng,đèn đường vàng ảm đạm chiếu xuống mặt đường ướt sương. Aoi quẹo vào hẻm nhỏ gần nhà.
Thấy Rindou đứng dựa cột điện, đang bấm điện thoại.
Aoi giật thót, tự động xoay người quay đầu. Nhưng chưa kịp bước…
Haitani Rindou
Ê, mỹ nhân thứ mấy đó.
Akira Aoi
" Dị nhân cha ơi."
Nó nghe tiếng bước chân, tim đập nhanh như đánh trống, túi sữa suýt rơi khỏi tay.
Haitani Rindou
Gặp là chạy , ngộ thật.
Aoi không đáp, cúi đầu bước nhanh hơn.
Rindou vươn tay tới, nắm lấy cổ tay nó, kéo nhẹ.
Aoi khựng lại, cổ tay trần, ống tay áo sơ mi không cài kỹ vì lúc nãy ra vội.
Khi Rindou nắm tay nó, ngón tay anh vô tình trượt lên mặt trong cánh tay.
Cảm giác lành lạnh, sần sùi, thô ráp.
Ánh mắt anh chậm rãi dừng lại nơi da thịt lộ ra:
Vài đường rạch ngang – chưa lành hẳn.
Vài đường rạch thẳng– như mới một tuần.
Và vài vết mờ nhạt hơn – chứng cứ của chuỗi ngày tự tổn thương.
Aoi rút tay lại, giọng sượng trầm.
Akira Aoi
Đừng chạm vào em.
Anh nhìn nó, không cười, không đùa nữa.Giọng anh thấp, không mỉa mai.
Akira Aoi
" Ai biết đâu cha."
Aoi lùi một bước, trong giây lát, một vỏ bọc lạnh lùng vỡ tan.
Akira Aoi
Lúc nào cũng có người nhìn thấy thứ không nên thấy.
Akira Aoi
Anh đừng nói với ai.
Akira Aoi
Em biết em kỳ quặc, nhưng không cần thương hại.
Rindou nhún vai, bỏ tay vào túi áo.
Haitani Rindou
Tôi đâu có thương hại.
Haitani Rindou
Tôi chỉ thấy… nếu kéo đàn hay như vậy, mà tay rách nát thì phí.
Aoi ngẩng lên, anh bước ngang qua nó.
Haitani Rindou
Đi ăn không?
Haitani Rindou
Đói rồi chứ gì.
Akira Aoi
"Không được, phải né anh ta ra."
Ran xuất hiện, tay cầm lon nước ngọt, đi tới với dáng lười nhác và nụ cười như sói con.
Haitani Ran
Mỹ nhân năm nhất đang làm gì với em trai anh vậy hả? Tính cua nó hay dụ dỗ nó?
Haitani Ran
Tên là Akira Aoi nhỉ?
Akira Aoi
" Biết tên mình luôn hả?"
Akira Aoi
Em đứng đây còn chưa tới 5 phút nữa, sao anh toàn gieo tiếng xấu cho người khác không vậy?
Haitani Rindou
Đi ăn không Ran?
Haitani Ran
Sao lại không? Lỡ tụi bây chia bè kết cánh sau lưng anh thì sao? Đi chớ.
Cửa tiệm ramen khuya khuất sau dãy đèn đỏ, ánh đèn vàng hắt ra mặt đường vắng tanh. Một cái bàn sát góc trong, ba người ngồi sát nhau.
Ran ngồi gác chân, cầm đũa mà cứ xoay xoay. Rindou cúi đầu ăn gọn gàng, không nói nhiều. Aoi ngồi giữa, bát mì bốc khói, tâm trạng thì...
Akira Aoi
"…Mình đang ăn mì với hai tên Haitani. Trên đời có chuyện nào điên hơn vậy không?"
Haitani Ran
Em là người đầu tiên ăn chung với hai tụi anh mà không hỏi gì hết á, không tò mò sao tụi anh là ai?
Akira Aoi
"Sợ chết mẹ hỏi chi."
Rindou liếc nhìn Aoi một cái.
Akira Aoi
Hai anh nổi tiếng quá mà.
Akira Aoi
Em biết hết rồi.
Cả bàn im lặng 2 giây. Rồi Ran... cười phá lên như thể vừa nghe chuyện cười hay nhất tuần.
Rindou thì không cười, nhưng khóe môi có cong nhẹ. Anh ăn thêm vài đũa mì, rồi đặt đũa xuống, nhìn Aoi.
Haitani Rindou
Làm bạn không?
Akira Aoi
" Giờ sao trời."
Haitani Ran
Đúng rồi đó, bạn ăn khuya.
Aoi nhìn hai người, rồi lẩm bẩm.
Akira Aoi
Làm như lúc nào tôi cũng ăn khuya vậy..
Haitani Ran
Từ nay mỹ nhân năm nhất sẽ là bạn của anh em nhà này.
Akira Aoi
"Rồi chớt quớt luôn."
Haitani Rindou
Không được cãi.
Họ rời quán ramen lúc 11 giờ đêm, gió lạnh.
Ran đút tay túi áo, lững thững bước trước. Rindou đi cạnh Aoi, không nói gì, chỉ cúi đầu nhai nốt viên kẹo bạc hà.
Akira Aoi
" Dù được làm bạn với Ran và Rindou thích thật , nhưng mình chỉ lo là sẽ cản trở cái cốt truyện."
Akira Aoi
" Thôi kệ đi, làm bạn thì làm bạn."
Akira Aoi
" Vào trường gặp là né."
Akira Aoi
"Haitani Ran và Rindou, bạn ăn khuya số 1 và 2.."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play