Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Lời Hứa Ngọt Ngào) Chạm Vào Hy Vọng

Bị đánh

Tăng Thính Tuyết_cô
Tăng Thính Tuyết_cô
Ư...
một cái tát vang lên, khuôn mặt trắng trẻo của cô lập tức ửng đỏ.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
(đánh cô) con hồ ly tinh, cướp anh Tần Tam của tao, định thu hút sự chú ý của anh ấy à.
Tăng Thính Tuyết_cô
Tăng Thính Tuyết_cô
(muốn thoát ra)
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
còn dám vùng vẫy.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Tao cảnh cáo mày, tránh xa anh của tao, nếu ko tao ko cho mày dự thi đại học.
những cú đấm đá vẫn tiếp tục, cô đau đớn co quắp trên nền đất lạnh.
Đây ko phải là lần đầu tiên, cô luôn im lặng, chờ đợi bọn họ trút giận xong, kinh nghiệm nói với cô ấy rằng, phản kháng chỉ đổi lại những đòn trừng phạt ác liệt hơn.
Lần này văn Sở thi ko dễ dàng tha, thần sắc dần trở nên độc ác.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Mày cũng chịu giỏi thật.
móng tay đỏ của cô ta chạm vào mặt cô, cô thành tích tốt hơn lại còn xinh đẹp hơn cô ta, lại còn là người mà Tần Tam thường nhắc đến nhất mỗi ngày.
đầu nhón tay đâm sâu vào má của cô, cơn đau lm cô ấy mở mắt, đối diện với khuôn mặt kiêu ngạo của Văn sở thi.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Biểu cảm này mới đúng.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Thành tích tốt thì có ích gì, ra đời cũng chỉ là đi lm cho nhad tao, loại tiện dân như mày, nên cả đời sống trong bùn đất.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Văn Sở thi đè đầu cô xuống áp sát mặt đất,
lát sau.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Cởi đồ nó ra, chụp vài tấp ảnh rồi tung ra.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
đến lúc đó, ngay cả kẻ ăn xin cũng ko thèm cái loại này.
nghe vậy, nét mặt cô trở nên tê liệt, lộ ra một chút kinh hoàng.
Tăng Thính Tuyết_cô
Tăng Thính Tuyết_cô
Ko, thả tôi ra.
Tăng Thính Tuyết_cô
Tăng Thính Tuyết_cô
Cứu, ai đó cứu tôi với. (hét)
hẻm rất sâu, ko ai nghe tiếng kêu cứu của cô,, cô giữ chặt lấy quần áo rách rưới, ra sức vùng vẫy để trốn thoát, nhưng những bàn tay ghê tởm đó túm tóc cô kéo lại.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
mày còn chạy,
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Cho này chạy, lần sau tao giết mày
những cú đá liên tiếp nhắm vào người cô, Văn sở thi mở cốc trà sữa trên tay đổ vào đầu cô.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Ngoan ngoãn chụp ảnh ko tốt hơn à, còn dám chạy, định mách giáo viên à.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Các tòa nhà trường đều do bố tao quyên góp, ngay cả khi mách hiệu trưởng cũng vô ích.
Cô ta cuối xuống, nắm lấy tóc cô, buộc cô phải ngẩn đầu lên.
Đôi mắt đầy tỉa máu, ko kiệp che giấu sự căm phẫn và nhẫn nhịn đã lộ ra, thấy vậy Văn sở thi hơi ngạc nhiên.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
ghét tao, muốn đánh lại à.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Haha, lm sao đây, mày ko có cái khả năng đó đâu.
hai nam sinh khác cũng cười theo, cười tự tin.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Còn dám động vào tao, chưa bị đánh đủ à.
Văn sở thi nhìn vào chiếc đồng hồ đắt tiền.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Sắp đến h rồi, anh trai tiết này sẽ giảng bài cho chúng tao.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Nhanh chụp ảnh rồi về lớp.
Ngay khi nam sinh chuẩn bị cởi áo cô, từ xa vang lên tiếng ho khẽ.
ko ai để ý đến, nhưng tiếng ho này lại đặc biệt đột ngột, ba người bất giác dừng lại, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ánh sáng trong con hẻm quá mờ, chỉ thấy chàng trai mặc áo den dựa vào tường, đội mũ lưỡi trai đen, điếu thuốc trên môi lúc sáng lúc tắt.
Một trong đam tay sai của Văn sở thi, Dương nam mở miệng.
Dương Nam
Dương Nam
Đừng xen vào chuyện người khác.
Dương Nam
Dương Nam
Ko liên quan đến mày, đi chỗ khác chơi.
anh dựa tường, một tay kẹp điếu thuốc, phả ra một làn khói, nói một câu...
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Tôi đã báo cảnh sát.
Dương nam liếm răng
Dương Nam
Dương Nam
Mày muốn chết à.
anh đứng thẳng dậy, xoay cổ, lạnh nhạt nói...
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Còn một phút cảnh sát đến, đếm ngược 60 giây.
chuông báo hiệu vào lớp của trường vang lên, cô ta với vẻ mặt ko hài lòng.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Hôm nay tha cho nó một lần, dù sao lần sau vẫn con cơ hội.
trc khi đi cô ta liếc một cái, rồi cuối xuống lạnh lùng nhìn cô.
Văn Sở Thi
Văn Sở Thi
Lần này coi như mày may mắn, lần sau sẽ ko đơn giản vậy đâu.

chap 2

Cô dựa vào tường, chậm rãi đứng lên, phủi phẳng bộ đồng phục bẩn thỉu trên người, cài lại chiếc cúc bị giật đứt.
Cô định nói một tiếng cảm ơn, anh ngậm điếu thuốc, 2 tay đút túi, bước ngang qua cô, ko có ý định dừng lại, cảm nhận ánh nhìn lén lút của cô.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
(bất ngờ cúi xuống nhìn cô)
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Bị đánh đến ngốc rồi à, một câu cảm ơn cũng ko biết nói.
cô lí nhí nói lời cảm ơn nhưng chưa kịp hết, anh cuối xuống áp sát mặt cô, một ánh mắt sắc lạnh.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Cô nghĩ lm vậy có ích ko?, ko cho người khác chút lợi ích, lần sau ai giúp cô.
khuôn mặt bất ngờ áp sát khiến cô liên tục lùi lại.
anh một tay chống vào tường, cúi đầu nhìn cô co rúm ở góc tường run rẩy ko ngừng.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Nói gì đi, câm rồi à.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Bị đánh, bị mắng cũng ko nói gì, đến khi bị chụp ảnh mới kêu cứu.
Anh chỉ muốn xem người này nhu nhược đến đâu.
cô dựa vào bức tường lạnh ngắt, ko còn đường lui, khi anh anh tiến thêm, cô đẩy mạnh anh ra, nhân cơ hội chạy đi.
Anh bất ngờ bị đẩy lùi một chút, hắng giọng, nhìn theo bóng dáng người kia hoảng loạn bỏ chạy.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Đúng là đồ hèn nhát.
trong lớ học, Tần tam vừa giải xong bài toán cuối cùng, tiếng vô tay vang lên, che lấp tiếng gõ cửa và giọng nói ngỏ yêu cầu vào lớp.
Tần tam đứng trên bục giảng gần cửa nhất, nhìn giáo viên.
Tần Tam
Tần Tam
Ngoài kia có người gõ cửa.
Giáo viên chủ nhiệm nhíu mày nói..
Giáo viên
Giáo viên
vào đi.
cô nhẹ nhàng đẩy cửa lớp, ngay lập mọi tức ánh mắt đổ dồn về phía cô, giáo viên chủ nhiệm liền nổi giận trách mắng cô.
Giáo viên
Giáo viên
Nửa tiết học rồi mới về, còn 3 tháng nữa là thi đại học, dành nhiều tâm sức vào học hành, đó mới là cách duy nhất thay đổi số phận của gia đình em, tại sao em ko lo lắng gì cả?.
Cô cúi đầu, mái tóc rũ xuống che mặt, che đi phần má sưng đỏ, nhưng những vết bầm tím trên tay lại ko thể giấu.
Ánh mắt giáo viên chủ nhiệm lóe lên, nhanh chóng quay đi, vờ như ko thấy những vết thương trên người cô.
Giáo viên
Giáo viên
Còn đứng đấy lm gì?, mau về chỗ ngồi đi.
cô im lặng bước về chỗ.
Tần tam có chút chần chừ hỏi..
Tần Tam
Tần Tam
Văn Thính, cậu ko sao chứ?
Lưng cô khựng lại, hơi ngẩng đầu, đối diện ánh mắt của Văn sở thi, mang ý nghĩa khó hiểu, Dương nam cũng nhìn cô từ bàn dưới, ánh mắt đắt ý đầy thách thức.
Cô nhanh chóng cúi đầu, quay về chỗ ngồi.
Bạn cùng bàn thấy tóc cô ướt, còn dính bết lại, định lấy khăn giấy giúp cô lau, nhưng bị nắp bút của Văn sở thi ném trúng.
Cô ta chống cằm nhìn cô, ánh mắt đầy âm u, một tay nghịch chiếc bút bì nhọn đâm xuống bàn, khiến bàn cùng bàn sợ hãi rụt tay lại.
Trên bục giảng, gvcn đang phát biểu.
Giáo viên
Giáo viên
Bài cuối, toàn khối chỉ có Tần tam lm đúng, cảm ơn bạn Tần đã giúp lớp 2 chta giải đề, hãy dành một tràng pháo tay cảm ơn bản ấy.
Giáo viên
Giáo viên
Tần tam lịch sự đứng đó, chờ tiếng vỗ tay dừng lại mới nói.
Tần Tam
Tần Tam
Câu hỏi cuối cùng Văn Thính cũng lm đúng, cách giải bài còn đơn giản hơn cách của tớ.
Nói xong, ánh một dừng lại trên, nhìn về phía cô đang cúi đầu trong góc lớp.
Dưới lớp bỗng nhiên đâm mạnh bút xuống bàn.
Giáo viên
Giáo viên
Văn Thính, em cũng lm đúng câu cuối sao?
Nụ cười của gvcn khựng lại, hai lớp đều do ông dạy toán, bài kiểm tra cũng do ông chấm, ông đưng nhiên biết Tần tam là thiếu gia nhà họ tần, để tần tam giản bài riêng, chỉ để cậu ta tỏa sáng.
Tần Tam
Tần Tam
Văn thính, giáo viên đang nói chuyện với em đấy.
cô ngẩng đầu nhìn giáo viên chủ nhiệm.

chap 3

Cô ngẩng đầu nhìn giáo viên chủ nhiệm.
Giáo viên chủ nhiệm liền quay mặt đi, nói thẳng.
Giáo viên
Giáo viên
Nếu đã lm đúng sao em ko nói gì?
câu nói chưa dứt bổng có người gõ cửa.
Hiệu trưởng bước vào, gvcn lập tức bước xuống bục giảng, niềm nở hỏi.
Giáo viên
Giáo viên
Thưa hiệu trưởng, có chuyện gì vậy ạ?
thầy hiệu trưởng chấp tay sau lưng gật đầu, thấy Tần tam đang giảng bài.
Đủ loại nhvật
Đủ loại nhvật
Tôi có lm phiền lớp ko?
Giáo viên
Giáo viên
Dạ ko, ko ạ, bai giảng đã xong rồi.
Gvcn nhanh chóng đáp, sau đó quay sang Tần tam.
Giáo viên
Giáo viên
Em về lớp một đi nhé.
cậu ta gật đầu, cầm tờ bài lm của mình, bước ra khỏi lớp, khi đi ngang qua anh đứng sau hiệu trưởng, cậu ta ngửi thấy mùi thuốc lá trên người anh kẽ nhíu mày.
Tần Tam
Tần Tam
*Ko giống một học sinh ngoan*
Hiệu trưởng bước lên bục giảng.
Đủ loại nhvật
Đủ loại nhvật
Lớp 2 là một trong những lớp trọng điểm của trường, các em chính là niềm hy Vọng nâng cao tỷ lệ đỗ đại học, hôm nay lớp chta có một bạn học sinh mới chuyển đến, mọi người hãy giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ.
Đủ loại nhvật
Đủ loại nhvật
Chta cùng chào đón bạn học sinh mới nào.
nghe vậy, gvcn hơi ngỡ ngàng, ko ai dễ dàng khi chỉ còn 3 tháng nữa là thi đại học, chuyển trường, trừ khi đó là trường hợp đặt biệt.
Giáo viên bất giác nhìn sang, anh một tay đút túi quần, bc vào với dáng vẻ uể oải.
Anh gỡ chiếc mũ lưỡi trai ra, vuốt nhẹ vài sợi tóc rối trc trán, khuôn mặt lộ ra, khiến cả lời đều bất giác nín thở.
khuôn mặt đầy khí chất hoang dã, ngay cả phong thái cũng toát lên sự bất cần.
Các nữ sinh trong lớp ko kiềm đc đều đỏ mặt, ôm mặt tầm thích, lén nhìn anh, rồi bẽn lẽn quay sang thì tầm với bạn cùng bàn.
Danh hiệu hotboy của tần tam có lẽ sắp bị thay thế, ngay cả Văn sở thi, người cuồng si mê tần tam, cũng ko khỏi có chút rung động.
Ngồi cách một lối đi, Dương nam nhận ra anh, nghiêng người qua nói với Văn sở thi.
Dương Nam
Dương Nam
Đó chẳng phải là tên đã xen vào chuyện ở con hẻm lúc sáng sao? haha tự mk tìm đường chết, hắn ta tự đào hố chôn mình rồi.
hiệu trưởng vừa dứt lời, gvcn lập tức hưởng ứng.
Giáo viên
Giáo viên
Nào, mn cùng hoan nghênh bạn mới nào.
tiếng vỗ tay vang lên, Văn sở thi híp mắt quan sát anh, toàn thân đều là hàng hiệu, theo lẽ thường mà nói, ko liên quan gì đến một kẻ nghèo nư văn thính, nhưng tại sao trong hẻm lại giúp cô.
GVCN mỉm cười nhìn anh.
Giáo viên
Giáo viên
Em giới thiệu bản thân một chút đi,
anh nghiên đầu, lười nhác nói 2 từ.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Đan Diên
GVCN định nhắc anh nói thêm, anh liền hờ hững hỏi.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Em ngồi đâu.
Cả lớp chỉ còn một chỗ trống hàng cuối, gần cửa, nhưng người này là học sinh do đích thân hiệu trưởng đưa đến.
Gvcn nhìn quanh lớp, dừng mắt ở một học sinh ko mấy nổi bật.
Giáo viên
Giáo viên
Trần, em chuyển xuống hàng cuối, để bạn mới ngồi chỗ em.
nói xong, ông để ý biểu cảm của hiệu trưởng, thấy hiệu trưởng khẽ gật đầu như thể đồng tình với cách sắp xếp này, gvcn thở phào nhẹ nhõm.
Hiệu trưởng dường như rất quan tâm đến học sinh chuyển trường này.
Anh đột nhiên nhìn thấy cô gái lúc nãy, ánh mắt lóe lên chút hứng thú., đi về phía cuối lớp.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Ko cần đâu, chỗ kia ko phải còn trống sao?.
Đan Diên_anh
Đan Diên_anh
Tôi ngồi ở đó.
Anh đi qua lối ko quá rộng, cho đến khi nghe thấy một tiếng rít nhỏ bên tay trái, anh mới dừng lại.
Ba lo của anh dường như bị vướng vào gì đó, là dây kéo ba lo vô tình mắc vào tóc của nữ sinh đó.
Nhưng bị kéo như vậy cô ấy vẫn ko kêu đau, chỉ khẽ hít vào.
Anh lời nhác nghiên người nhìn cô ấy, trời nóng thế này mà mặt áo khoác, khóa kéo kéo cao lên tận cổ, ko thấy nóng sao?
Anh gõ nhẹ lên bàn cô, chuẩn bị mở miệng xin lỗi, ai ngờ ngay giây tiếp theo, nữ sinh đó rút kéo từ trong ngăn bàn ra, gọn gàng dứt khoát, cắt đứt lọn tóc bị mắc vào dây kéo, ko nói một lời.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play