Sắc Mực Lam Thẫm
chương1
Tôi sinh ra ở một làng quê yên bình ít người qua lại.Cả tuổi thơ đều gắn liền với những buổi chăn trâu đuổi vịt.Hôm nay tôi bác giỏ đem lên núi hái nấm.Vừa mới mưa xong nên nấm mọc lên nườm nượp trông thích mắt lắm.
Mà hình như tôi thấy có ai đó lạ mặt đang đi về phía này thì phải.Tôi khẽ chào người đó rồi cũng tò mò hỏi:
Dạ lam
Chú là người ở đâu mà đến làng trúc vậy ạ
Người đàn ông khẽ sững người đáp
Minh đang
Chú đi thăm anh trai ở rể làng này
Minh đang
Cháu có biết cậu thành chồng cô kim ánh không?
Minh đang
Cho chú hỏi đường một cái
Dạ lam
Dạ nhà cậu thành thì chú cứ đi thẳng qua cổng làng thì đi thẳng,gặp tiệm vải thì rẽ trái.Đến cuối chợ cóc thì rẽ phải là đến
Minh đang
Chú có ít kẹo cho cháu này
Người đàn ông bốc ra một nắm kẹo lạc tôi cũng hoan hỉ nhận lấy
Nói rồi người đàn ông khẽ gật đầu bước vào làng
Không biết ổng tìm bố mình làm gì nhỉ
Bố mình là anh trai ổng hả ta.Thôi cấy kẹo sau về ăn đã
Đem theo chiến lợi phẩm nặng trịch trên vai tôi sải bước men theo con đường về nhà
Về thì thấy đèn đuốc sáng trưng ổng ở lại lâu hơn dự kiến của tôi
Minh đang
Cháu là Dạ Lam hả
Minh đang
Chú nhìn mà không nhận ra cháu luôn
Minh đang
Mà cháu cũng không cho chú biết cháu là con anh thành hả
Dạ lam
Dạ cháu nghĩ là để bố cháu giới thiệu sẽ tốt hơn
Kim ánh
Thôi bây giờ đến giờ cơm rồi con mau dọn dẹp lại mà dọn cơm ăn kẻo đói
Minh thành
Hôm nay chú con đến đây là muốn đem con lên kinh học
Dạ lam
Nhưng xung quanh đây cũng có nhiều trường mà bố
Dạ lam
Vả lại con vẫn chưa thức tỉnh nữa…
Minh thành
Điều kiện trên đó tốt hơn ở đây nhiều sao mà so sánh được
Minh đang
Ở trên đó có nhiều người tài đồng nghĩa với việc là con sẽ có nhiều khả năng thức tình hơn
Tôi biết là thế nhưng từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng rời khỏi làng
Đã từng có rất nhiều người rời đi nhưng tôi chưa từng thấy họ trở về nơi đây
Nhưng tôi cũng mong chờ nó bát hơi háo hức với một môi trường mới ,điều kiện tốt hơn
chương2
Dạ lam
Sao con chưa bao giờ bố nhắc đến bên nội vậy
Kim ánh
Vì khi bố cưới mẹ gia đình bên đó phản đối kịch liệt
Kim ánh
Bí quá bố cắt đứt hết họ hàng người thân trừ cậu
Dạ lam
Vậy chắc nhà bên đó to lắm ha
Kim ánh
Mẹ cũng không biết nữa
Kim ánh
Con đi ngủ sớm đi
Kim ánh
Kệ bố Hàn huyên với cậu
Kim ánh
Sáng mai còn xuất phát lên trên bển
Dạ lam
Còn lâu mới hết hè mà
Kim ánh
Trên đó còn kì thi nhập học nữa không đi bây giờ là mấy hết cơ hội luôn
Tôi nhắm mắt vào thật sâu để nhanh chóng vào giấc
Kim ánh
Trời ơi con bé này
Dạ lam
Bây giờ trời còn chưa sáng mà
Kim ánh
Không nhưng nhị gì hết
Quần áo tôi chỉ có vài bộ nên cũng thu dọn ngành chóng.Tôi tiện đem theo một túi kẹo lạc ,bình nước ,giấy bút đem theo đó rồi khỏi nơi đây
Cậu đã đợi sẵn từ khi nào.tôi chào tạm biệt mẹ rồi theo sát cậu rời làng
Dạ lam
Sao cậu không thuê người ta chở lên huyện mà lại đi bộ vậy
Minh đang
Cậu lại say xe ngựa
Minh đang
Một tuần nữa là thi rồi
Dạ lam
Đi bộ lên kinh chừng nào mới xong
Minh đang
Cậu cũng đang nghĩ cách đây
Minh đang
Hay là bây giờ chạy thì còn kịp đấy
Dạ lam
Dạ sức mình sức người chứ đâu phải bò đâu mà chạy lên đó
Minh đang
Chịu thôi cháu không chạy thì thôi vậy
Nói rồi ổng chạy một mạch rõ nhanh khiến tôi bàng hoàng:ổng định chạy thật hả?!!
Dạ lam
Chờ cháu vớiiiiiii
Minh đang
Không chạy theo thì ở nhà điiiiii
Tui cũng phóng vèo vèo theo cậu ấy nhưng ổng cứ như ngựa ấy không biết mệt.Trong khi phổi tôi đang bốc khói thì ổng không chảy một giọt mồ hôi nào
Dạ lam
Ác như này thì không thể nào là người được
Minh đang
Nghe hết rồi nha
chương 3
Đêm đó tôi cứ trằn trọc mãi mà không ngủ được. Nhà tôi tuy nhỏ nhưng vẫn còn dư một góc trải chiếu cho bác. Sau13 năm bỗng nhiên có một người đàn ông tự xưng là bác muốn đem mình đi học? Đi học ở đâu? Làm sao để đâu khi tôi đã qua tuổi trưởng thành nhưng vẫn chưa thức tỉnh. Vì khác trình nhưng suy nghĩ vẩn vơ đó rồi cũng thiếp đi.
Trời chưa kịp sáng tôi đã bị mẹ lôi dậy. Dúi vào tay chiếc tay nải với vài cái bánh rán ăn sáng. Ngoài cổng là ông bác hờ dường như đã đứng đợi từ lâu.
Dạ lam
Trời vẫn chưa sáng mà mẹ…
Minh thành
Quy tắc của gia đình mình là gì nào.
Kim ánh
Làm sớm xong sớm nghỉ sớm
Dạ lam
Nhưng cũng không cần gấp như vậy mà.
Minh đang
Dạ lam nhanh lên chậm là không còn chỗ nữa đâu. Một tuần nữa là hết thời hạn báo danh rồi đấy.
Nghe thế rồi tỉnh ngủ hẳn nhanh chóng mặc áo khoác tiện tay cầm theo tay nải chạy vụt qua cổng . Chỉ kịp vẫy tay tạm biệt cha mẹ rồi chạy theo bác.
Chúng tôi đi băng qua ngôi làng.tôi nghĩ là bác sẽ gọi xe ngựa nhưng không. Mặt trời của mới ló dạng thì bác đã bảo tôi.
Minh đang
Bác biết đường này nhanh hơn chỉ là hơi khó đi một chút.
Rồi ra hiệu cho tôi đi theo. Vừa ra hiệu xong thì tôi đã thấy ông ấy cách tôi một khoảng xa. Người nhìn thì như công tử bột mà chạy nhanh gớm. Tôi máy rất nhiều công sức mới chạy theo kịp thì bác ấy không những không thấy mệt mà còn chạy nhanh hơn nữa.
Nói xong rồi thấy ổng nhảy ngay vào bụi cây bên đường.
Chạy thêm một lúc mới thấy ổng dừng lại
Dạ lam
Cuối cùng thì cũng được nghỉ chân một lúc.
Dạ lam
Bác ơi tại sao bác lại không thuê xe đi có đỡ mệt ạ.
Minh đang
Thuê xe từ đây lên kinh thành tốn tiền lắm không bằng tự mình chạy vừa nhanh vừa tiết kiệm.
Dạ lam
Cháu học ở kinh thành Á!!!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play