Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hít Em Còn Nghiện Hơn Khói Thuốc [HieuAn] [HieuGav] [Hieuthuhai×Negav]

Nhà Đối Diện

“Đối diện phòng tôi, tầng hai, có một anh cảnh sát thường đứng tựa lan can hút thuốc mỗi tối. Cứ đúng 22 giờ, không lệch một giây”
----------
Đặng Thành An đẩy rèm cửa sổ sang một bên, ánh mắt vô thức dừng lại nơi khói trắng đang cuộn lên từ đầu điếu thuốc giữa hai ngón tay của người đàn ông mặc áo thun đen, tóc ướt rũ xuống trán
Hắn tựa người vào lan can ban công, đèn phòng không bật, chỉ có ánh sáng vàng từ hành lang phía sau chiếu nhẹ lên sống mũi thẳng và nét mặt lạnh tanh
Cái dáng đó, lặp đi lặp lại mỗi đêm như một thước phim được tua lại
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/chống cằm, lẩm bẩm/ Sao ông này hút lắm thuốc vậy trời
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lại còn đẹp trai kiểu bất cần nữa chứ... nguy hiểm thật
Tên người đó là Trần Minh Hiếu, 25 tuổi. Cảnh sát hình sự, độc thân, lạnh như băng, lại là hàng xóm đối diện nhà An
Nghe đồn từng bị thương trong một vụ truy bắt tội phạm ma túy, từ đó nghỉ phép dài hạn
Cũng có tin đồn anh bị phản bội trong một mối tình sâu nặng
Dù là tin nào, An cũng chẳng quan tâm bằng việc... Hiếu hút thuốc quá nhiều
Lúc đầu, cậu chỉ thấy khó chịu. Nhưng sau vài lần lén nhìn anh đứng giữa màn đêm lặng, tay kẹp điếu thuốc, mắt nhìn xa xăm — An bắt đầu tò mò
Một hôm, không hiểu vì nghĩ gì, An bước ra ban công nhà mình và… ho một cái thật to
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Khụ khụ! Anh ơi! Khói thuốc bay qua bên này rồi đó nha!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/ngẩng mặt lên/
Lần đầu tiên hai ánh mắt chạm nhau
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/hơi khựng lại/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Trời má... ánh mắt gì đâu mà lạnh. Mà cũng đẹp…”
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/bình thản/ Ừ. Vậy đóng cửa lại đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ủa??? Là sao??? Anh hút rồi bắt tui đóng cửa?
Hiếu không trả lời
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/quay đi, tiếp tục rít một hơi dài/
Lúc ấy An mới thấy rõ gò má hơi hóp, bờ vai rộng, và cái cách anh đứng như thể chẳng có gì trên đời khiến mình bận tâm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/bĩu môi, lầm bầm/ Đồ khó ưa… đẹp trai mà lạnh như kem đánh răng
———-
Từ hôm đó, mỗi tối 22h, An đều ra ban công… đúng lúc Hiếu hút thuốc
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Không phải rình đâu. Là trùng hợp”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Tui chỉ ra hóng gió thôi”
Mà nếu có nhìn anh chút thì cũng không sao nhỉ? Chứ ai đứng đó mỗi ngày mà không nhìn?
Cứ thế vài hôm, cho đến một tối, An mang theo một viên kẹo
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ê, anh gì đó!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Muốn bỏ thuốc không?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/nhướng mày, ánh nhìn lười biếng lướt qua/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/giơ viên kẹo dâu lên, ánh đèn đường rọi xuống khiến nó lấp lánh/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cai thuốc bằng cái này nè
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em có đọc trên mạng, mấy người nghiện nicotine ngậm kẹo sẽ đỡ thèm hút
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/cười mỉa, không lấy/ Tôi không nghiện thuốc
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tôi nghiện yên tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
À ha. Vậy để em giúp anh yên tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bỏ thuốc đi, đỡ mùi, đỡ bị nhắc
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/phì cười/
Lần đầu tiên trong bao nhiêu ngày, An thấy đôi mắt anh cong cong, khoé môi hơi nhếch, như thể thứ gì đó mềm hơn đang lộ ra sau lớp mặt lạnh tanh
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tên gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đặng Thành An. Học lớp 12
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Con nít…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh lớn hơn em có 7 tuổi à nha. Đừng có coi thường em
--------

Viên Kẹo

Từ hôm đó, viên kẹo dâu thành trò đùa ban công mỗi tối
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/giơ kẹo/ Hôm nay vị cam nè! Cắn một cái là ngọt liền!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cảm ơn. Nhưng anh thích vị đắng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chắc tại chưa nếm thử em
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/đứng hình/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/đỏ mặt ngay khi nói xong/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Tui tiêu rồi. Tui nhỡ lời rồi”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Mặt ảnh kìa. Thôi xong”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Chết tui rồi má ơi…!”
Nhưng Minh Hiếu chỉ nhìn An vài giây, rồi… bật cười
Trầm thấp. Lười biếng. Nghe như tiếng gió chiều vỗ nhẹ vào tán cây
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mày bold thiệt đó nhóc
Tối hôm đó, lần đầu tiên Minh Hiếu không hút thuốc
An thấy anh đứng ban công, hai tay đút túi, tóc vẫn còn ướt sau khi tắm
Không có khói. Chỉ có mùi gió và ánh mắt dừng lại lâu hơn phía đối diện
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/giơ viên kẹo ra, nhoẻn miệng cười/ Muốn không?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/im lặng, bước vào trong/
Một lát sau, tiếng chuông cửa dưới nhà An vang lên
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/chạy xuống mở cửa, tim đập bịch bịch như đánh trống/
Trước mắt cậu, Trần Minh Hiếu – áo sơ mi nửa bỏ vào quần, tay cầm chiếc hộp nhỏ — đứng y như mấy nam chính ngầu trong phim Hàn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh… qua làm gì vậy?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/nhàn nhạt/ Đổi kẹo
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hả?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Kẹo anh có vị cà phê. Em thử không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/cứng đơ/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Tui đang mơ hả?”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Ổng... đang tán tui hả? Hay tui tán ổng?”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Sao tự nhiên tới nhà tui? Lạy trời cho đừng phải nằm mơ…”
Hai người ngồi trước hiên nhà An, mỗi người một viên kẹo trong miệng
Không thuốc. Không khói. Chỉ có tiếng ve kêu nhẹ và hai trái tim bắt đầu lệch nhịp một cách kỳ lạ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tôi nghỉ phép tạm thời. Một tháng nữa quay lại đơn vị
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm… rồi sao?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em định làm gì sau khi tốt nghiệp?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chắc thi Y hoặc Sư phạm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mẹ em muốn em ổn định.”
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ổn định hả… Nghe giống thứ anh chưa bao giờ có
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/nhìn Hiếu/
Dưới ánh đèn hắt ra từ trong nhà, mắt anh sâu và xa xăm hơn bình thường
Trần Minh Hiếu không giống kiểu người dễ thân thiết, nhưng lại khiến người ta muốn tiến gần hơn, muốn chạm tới những điều anh cố che giấu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh biết không…
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/nhẹ giọng/ Em không sợ khói thuốc. Em sợ khói làm anh mờ đi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/im lặng nhìn An rất lâu/
Rồi lần đầu tiên, anh đưa tay xoa nhẹ đầu cậu học sinh lớp 12 có đôi mắt ngây ngô nhưng không ngu ngốc
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em đúng là thứ dễ nghiện thật

Chapter 3

Buổi sáng thứ Hai, Thành An chống tay lên bàn học, mắt gà gật nhìn chằm chằm vào đề Toán nâng cao
Bút cậu rơi ba lần, bài làm vẫn trắng tinh như tờ giấy trắng đầu đời
Nguyên nhân? Không phải vì khó
Mà vì não cậu vẫn đang chạy lại đoạn Minh Hiếu hôm qua... nhét kẹo vào miệng mình
Chính xác là anh ta – anh cảnh sát mặt lạnh đó – đứng dưới sân, ngồi vắt chân, tay thản nhiên cầm viên kẹo dí sát vào môi cậu như đang đút cho con nít ăn dặm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/rùng mình/
Không phải vì ghê tởm. Mà vì nghĩ tới thôi là đỏ mặt
Bữa cơm tối hôm đó, mẹ An vừa ăn vừa hỏi
All
All
Mẹ An: Hôm nay sao ngồi thừ ra hoài vậy con?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dạ… con đang suy nghĩ một vụ án mạng
All
All
Mẹ An: Hở?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có một người bị đánh úp bằng kẹo và ánh mắt sát thương cực cao
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hung thủ: một ông hàng xóm mặt đơ
Mẹ nhìn cậu như thể chuẩn bị lấy nhiệt kế đo trán
Tối. 22 giờ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/vừa bước ra ban công thì thấy Hiếu đã đứng đó/
Không thuốc. Không khói. Chỉ có một cốc nước, và ánh nhìn cứ như đang chờ ai đó từ lâu rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/bặm môi, nhìn sang/ Không hút nữa hả?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hôm qua em cho kẹo, ngon. Anh nghiện rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nghiện kẹo?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nghiện em
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/chết đứng/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Đây là kiểu cảnh sát gì vậy trời???”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Sao dạo gần đây anh ta không bắn súng mà toàn bắn thính???”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/đằng hắng/ Em… có bài cần hỏi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hỏi đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Toán hình. Góc tù, cạnh đối diện, xác định tâm đường tròn ngoại tiếp tam giác
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em xác định sai người rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh học dở Toán hả?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không. Anh học Giải phẫu người
Đặng Thành An
Đặng Thành An
! ! /trừng mắt/
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/bật cười, ánh mắt lười biếng nhưng khó dứt ra nổi/
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đùa thôi. Qua nhà anh, anh chỉ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/ho khan/ Em… không qua nhà người lạ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh lạ hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lạ chứ bộ!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh biết em tên gì, thích kẹo dâu, sợ gián, thích nghe bolero lúc học bài
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Còn gì nữa không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/sửng sốt/ Sao anh biết em sợ gián???
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Lần em hét ầm lên ở hành lang tháng trước. Cả khu nghe
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/che mặt/ Trời ơi xấu hổ quá…
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/gác tay lên lan can, nhìn cậu cười lặng/
Gió tối thổi nhẹ làm tóc An rối tung. Cậu đang lảm nhảm gì đó về bài tập, nhưng Hiếu không nghe
Anh chỉ nhìn. Một cách rất nghiêm túc
———-

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play