Tây Du Ký - Cân Hết...
Chap 1
- Trong căn hộ cao cấp, khuya, ánh đèn dịu -
Khương Mặc vừa nằm vừa nhắn tin cho hai người tình, tay còn lại thì đặt trên đùi người thứ ba đang ngủ say trên ghế sofa
Trác Khương Mặc
Hôm nay là thứ năm..à không thứ sau, hên thật vẫn còn hai slot trống
Trác Khương Mặc
Lịch yêu đương của mình đặt đúng là ngày càng nghệ mà
*lẩm bẩm, cười gian*
Trác Khương Mặc
💬 : Cục cưng, anh nhớ em lắm luôn ó
Trác Khương Mặc
*thoát ra vào một nick khác*
💬 : Yên tâm mà ngủ nha em iu, có anh ở bên cạnh đừng lo nha
Khương Mặc nhắn xong liền vui vẻ tắt điện thoại, nhìn người đang ngủ say kia liền cười một cái rồi đưa tay vào trong quần bóp mông một cái
Người kia ngủ say không hề hay biết, anh ngồi dậy vô tình nhìn vào gương liền khựng lại một cái
Một gương mặt đẹp trai ` như thiên thần nhưng bản chất là quỷ sứ `tóc hơi rối, ánh mắt ngây ngô nhưng tâm hồn rực lừa lọc
Trác Khương Mặc
Nhìn gượng đẹp trai không góc chết này đi, bảo sao ai cũng đổ
Trác Khương Mặc
Có khi mình không phải là người mà là virus gây nghiện mất rồi...
*mỉm cười tự mãn*
Anh nhìn vào gương chỉnh tóc tạo dáng cười cười các kiểu con đà điểu còn tự luyến về sự đẹp trai
Bỗng dưng mặt đất rung chuyển, trần nhà nứt toác, một hố đen xuất hiện ngay giữa phòng khác
Trác Khương Mặc
*sợ tái mặt* ơ..ủa cái gì đấy? ê ê khoan nha! anh mày chưa mặt quần!!
Và thế là vào lúc em người yêu đang ngủ Khương Mặc bị hút vào hố đen cùng với tiếng la hét
Trác Khương Mặc
Con mẹ nó!! anh mày còn chưa chia tay hết!!
*bị hút vào trong*
Khi tỉnh lại anh thấy trước mắt không còn là căn hộ cao cấp nữa, mà là nằm bẹp trong một cái miếu
Trác Khương Mặc
Đùa nhau à ? ..không lẽ xuyên không như mấy bộ tiểu thuyết...áaaaaa không phải mơ đó chứ!!
Trác Khương Mặc
Chắc là mơ, là mơ, đúng rồi chắc là khi nãy mình đã ngủ rồi mơ thôi..*ôm đầu nghi ngờ nhân sinh*
Khi anh đang làm trò điên trò khùng để thoát khỏi giấc mơ thì anh nghe một giọng nói bên ngoài
All - Mọi người
Ông lão : A di đà Phật..thần linh chứng dám, con mong gia đình luôn mạnh khỏe
*thắp nhang, vái lạy*
Trác Khương Mặc
*e dè đi ra, dùng nụ cười thương hiệu*
Dạ chào ông nội..à không ông ơi, ông có biết đây là đâu không ?
All - Mọi người
Ông lão : • tên nhóc này hình như không phải người ở đây, xem kìa ăn mặc không ra thể thống gì hết ...ứa gan •
*nhìn ánh mắt phán xét*
All - Mọi người
Ông lão : Đây là làng Linh Sơn gần dãy núi Ngũ Hành Sơn không ai ghé, chỉ có mấy hòa thượng thỉnh kinh đi ngang đây thôi
*bỏ đi*
Nghe ông lão nói rồi bỏ đi Khương Mặc vẫn đang trong giai đoạn đứng hình
Trác Khương Mặc
*hét lớn*
Đừng bảo đây là trong Tây Du Ký nha!!?
Sau câu hét đó anh bắt đầu sống như con ma trong miếu, ngày ngóng mỹ nam, đêm cắn rơm rớm nước mắt
Ăn đồ người dân mang tới cúng trong ngôi miếu, trải qua bốn mùa không biết bao nhiêu năm rồi
Anh nhớ nhung cảnh hai tay ôm ấp hai em ấp áp vô cùng hưng phấn vô cùng chứ không lạnh như mùa đông ở nơi đây
Vừa cô đơn, vừa khổ cực, lại còn không được thõa mãn, nhưng mỗi ngày anh vẫn cố chăm chỉ bảo vệ gương mặt điển trai này
Chỉ chờ đợi trông ngóng một mỹ nam nào đó ghé lại hốt anh đi khỏi đây
Và ngày đó cũng tới, một đêm nọ anh đang cuộn người trong đống rơm rạ
Khương Mặc ngửi được một mùi hương lạ - thơm, ngọt ngào, kích thích, gợi cảm kinh khủng khiếp
Trác Khương Mặc
*ngẩng đầu ngửi ngửi như chóa*
Cái mùi hương gì đây ? nước hoa Dior ? Không thể nào...chỗ này ba trăm cây số không có một mỹ nhân nào hết
Anh lần theo mùi hương đi ra trước miếu nơi người dân cúng đồ ăn, thì thấy một cái đuôi lông vàng nhạt đang ngoe nguẩy
Trác Khương Mặc
Đừng..đừng nói, là ổng thiệt nha..
*há hốc mồm, tim đập như đúng rồi*
Tôn Ngộ Không tóc dài, ánh mắt sắc lẹm, đang ngồi chễm chệ trên bàn thờ, nhai đào như dưa hấu
Nhưng anh không biết Ngộ Không đã biết đến sự hiện diện của anh, nhếch môi, ánh mắt đã nửa khinh nửa tò mò rồi
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi là thứ gì vậy ? sao lại có mùi thối như mấy ngày chưa tắm ?
*quay lại cắn đào nhìn*
Trác Khương Mặc
*giật mình nhưng mặt hơi bất ngờ*
• Đù, đúng thật này...là Mỹ Hầu Vương bằng xương bằng thịt đây sao...•
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*hơi cau mày*
Lão tôn hỏi ngươi sao ngươi không trả lời ?
Trác Khương Mặc
*vuốt vuốt lại tóc, cười thương hiệu nhất có thể*
à Hehe, tại ta chờ huynh lâu quá nên hơi uể oải một chút thôi
Anh bình thản đi lại ngồi kế bên Tôn Ngộ Không, tay chống cằm nhìn một cách si mê đắm đuối
Trác Khương Mặc
*cảm thán*
• Trời ơi , đẹp gì đẹp dữ ai chịu nổi, thần hình có cơ bắp nhưng nuột khỏi bàn..cái này không phải mồi, mà là số mệnh •
Ngộ Không đảo mắt một cái, rồi vươn tay hất đĩa đào xuống đầu anh
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Đừng nhìn ta như thế, ta ghét nhất loại người có ánh mắt như muốn... nuốt sống ta
Trác Khương Mặc
*lụm đào lau, cười cười* Không đâu..ta không nuốt trộng.. ta nhai từ từ
Nghe tới đây Ngộ Không đứng bật dậy, mặt trông hơi bực mình giơ thiết bảng gõ nhẹ đầu anh như đang muốn cảnh cáo
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi nghĩ ngươi quyến rũ lắm sao ?
*nhướng mày*
Trác Khương Mặc
*mắt long lanh lắp lánh*
Ta không quyến rũ thì sao huynh nói chuyện với ta..?
• đương nhiên rồi ta đẹp trai gần chết •
Khoảnh khắc đó thiết bảng suýt gõ vào đầu anh, nhưng Ngộ Không chợt khựng lại giây lát
Trác Khương Mặc
*luồn ra sau Ngộ Không*
• Hên vãi, xém chết rồi mỹ nhân thẳng tay quá •
Cái đuôi này..mềm mại dễ thương quá
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*nhăn mặt đẩy mạnh*
Ngươi..ngươi dám đụng chạm người ta!!
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
• Nếu không phải sư phụ dặn không được sát sanh thì ta đã đánh nát sọ ngươi rồi!! •
*nghiến răng*
Trác Khương Mặc
• Có vẻ mình hơi gấp gáp...xém quên mất đây không phải thế giới của mình •
*khóc ròng*
Trác Khương Mặc
• Bình thường mình chỉ cần cười cái một là tự đổ liền, nhưng lần này sao lạ vậy ta...•
Trác Khương Mặc
• Mình mà nói nữa chắc cây thiết bảng đó đập nát sọ mình mất..ôi mẹ ơi sợ vãi đái •
Trác Khương Mặc
• Nhưng mà đam mê ăn sâu vào máu rồi không cua được người này ta đi bằng đâu! •
*hừng hực*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*nhíu mày, khinh bỉ*
• Tên điên...•
Chap 2
Sau màn đụng đuôi đáng xấu hổ đêm qua, Tôn Ngộ Không tỏ ra không thèm để ý đến anh
Nhưng trong lòng đã cảnh giác từ lâu
Và đúng như bản tính "đểu cáng" của Khương Mặc sáng hôm sau anh đã pha nước ấm, dọn rơm, thắp nhang, bày mâm cúng… như một bà vợ hiền
Trác Khương Mặc
*chấp tay lẩm nhẩm với giọng ngọt xớt*
Nam mô đại thánh ca ca đại nhân thần thông quảng đại xin hãy ăn một chút đồ chay..hoặc ăn thịt ta cũng được ~
Đúng lúc anh đang nhẩm mấy lời xằng bậy thì phía sau một giọng nói cực kì thân quen vang lên
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*dựa vào cửa nhìn khó hiểu*
Ngươi đang lẩm nhẩm cái quái gì vậy ?
Trác Khương Mặc
*giật mình quay lại cười cười*
Không có gì, ta chỉ đang cầu phúc cho người có đuôi đẹp nhất thôi
Ngộ Không híp mắt, từ từ đi lại...anh không đề phòng gì mà cười như thằng điên rồi cây thiết bảng bất ngờ vung lên
Trác Khương Mặc
ặc-!!!
*không kịp né ăn trọn cú đánh*
Và rồi anh bị Ngộ Không trói vào cây cột trong miếu bằng chính sợi dây kim cô vàng óng óng
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*thong thả ngồi trên bàn nhìn anh*
Trác Khương Mặc
*bối rối*
Khoan, chuyện gì đây ? bạo lực không giải quyết được vấn đề đâu, nhưng mà...trói kiểu này cũng hơi thú vị rồi đấy
*nhếch mép cười*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi rốt cuộc là ai ? tại sao có mùi linh lực khác thường ? tại sao biết tên ta ? còn biết...đuôi ta ngứa chỗ nào ?
*nheo mắt*
Trác Khương Mặc
*mỉm cười*
Thì do ta nghiên cứu thôi...gọi là đam mê thần thánh đây đấy
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Tsk, cẩn thận miệng ngươi đi, không ta biến ngươi thành cái chổi quét miếu đấy
Trác Khương Mặc
Làm chổi lau miếu cũng được, miễn là chổi của riêng huynh ta quét sàn mỗi đêm đều được~
*mỉm cười*
Ngô Không câm nín không biết nói gì thêm với tên biến thái này, im lặng rồi giơ cao thiết bảng
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi muốn chết..? vậy sao từ đầu không nói sớm ta giúp ngươi
Trác Khương Mặc
*rưng rưng nước mắt, long lanh long lanh*
Ta chỉ muốn...được yêu thôi mà...
Một cú “CHOANG” giáng nhẹ xuống sàn ngay sát mũi Khương Mặc bụi bay mù mịt khắp ngôi miếu
Đường Tăng
Ngộ Không không được đánh người nữa
*đi vào cùng Sa Tăng và Trư Bát Giới*
Trác Khương Mặc
*mắt sáng lên*
• Ôi vị cứu tinh đây rồi •
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Sư phụ tên này con thấy rất là kì lạ không giống yêu, không giống tiên, cũng chẳng giống người
Trư Bát Giới
Sư huynh thôi đi, sư phụ nhìn xem người bị trói ở đó rõ ràng là con người
*đi lại gần nhìn*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Trư Bát Giới đệ đừng lại gần hắn, tên đó có vẻ rất bí ẩn và nguy hiểm
Trác Khương Mặc
*long lanh nhìn Trư Bát Giới*
• Được gặp 4 bốn nhân vật mà mình thích luôn, giờ có chết cũng mãn nguyện •
Trư Bát Giới
Rõ ràng là con người, mà là con người thì làm gì có yêu khí chứ
Đường Tăng
Thật không Bát Giới ?
Trư Bát Giới
Đúng là con người rồi sư phụ, đại sư huynh chắc chắn là nổi máu lại muốn giết người ta mà
Sa Tăng
Nhị sư huynh, huynh đừng nói vậy chắc là phải có gì nên đại sư huynh mới làm vậy
Sa Tăng
Lỡ đâu đây lại là yêu quái biến thành nữa thì sao ?
*nhìn Trư Bát Giới*
Trác Khương Mặc
• Bộ nhìn ta giống yêu quái lắm hả ?? •
*nghi ngờ nhân sinh*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Sa đệ đúng là có mắt nhìn, ai như con heo mập chỉ biết ăn này
Trư Bát Giới
Này này huynh..sư phụ coi đại sư huynh kìa!!
Đường Tăng
Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa, Ngộ Không mau cởi trói đi
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Không được đâu sư phụ-
Đường Tăng
*cắt lời*
Mau cởi trói nhanh
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
...tsk!!
*đi lại cởi trói*
Trác Khương Mặc
Đa tạ sư phụ đã giúp đỡ, không biết pháp danh của mọi người là gì ?
Đường Tăng
Ta là sư phụ của ba người này, Đường Tăng
Trư Bát Giới
Ta là Trư Bát Giới
Trác Khương Mặc
Tôi Khương Mặc
Trác Khương Mặc
Không biết là bốn thầy trò đang đi đâu ?
• Mặc dù biết rồi nhưng nên hỏi cho chắc để không bị nghi ngờ, hehe quá thông minh *
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Đi đâu hỏi làm gì ?
*cau có, khó chịu*
Đường Tăng
Ngộ Không, không được vô lễ xin lỗi thí chủ đồ đệ ta vô lễ quá
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*mím môi quay mặt đi*
Trác Khương Mặc
Không sao đâu sư phụ
• Xem ra đại thánh tức giận thật rồi..~•
Đường Tăng
Hiện tại chúng tôi đang trên đường đi thỉnh kinh
Trác Khương Mặc
ồ ra là vậy...
*hép mắt, suy nghĩ*
• Nên làm gì đây, tìm lí do nào phù hợp để có thể đi theo bọn họ đây...•
Sa Tăng
• Tên này nhìn mọi người rồi cười bí ẩn như vậy có khi nào là yêu quái thật không ? •
Trư Bát Giới
*ăn đồ cúng* nhoàm nhoàm ngon quá
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Đúng là heo mập suốt ngày đệ chỉ biết ăn thôi!
Ngộ Không khó chịu nhìn Trư Bát Giới đang mukbang mâm đồ cúng
Nhưng thật chất là đang xả bớt con tức giận
Trư Bát Giới
Kệ người ta đi
*ăn tiếp*
Đường Tăng
Bát Giới con thật là..hazz
*bất lực*
Trác Khương Mặc
Sư phụ tôi thật ra không có bất kì người thân nào hết, cũng đang đi phiêu bạt khắp nơi
Trác Khương Mặc
Mới ghé lại đây nghỉ ngơi đêm qua thì gặp đại thánh đây lại bị hiểu lầm là yêu quái nữa
Trác Khương Mặc
Tôi còn bị ăn một cú đau điếng từ thiết bảng trên tay đại thánh
*kể khổ*
Trác Khương Mặc
Sư phụ có thể cho tôi đi theo được không ?
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Không được!!
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Sư phụ lỡ hắn thật sự là yêu quái thì nguy to đó
*hối hả nói*
Sa Tăng
Đại sư huynh nói đúng đó sư phụ huống hồ chỉ mới gặp nhau...
Trư Bát Giới
Trời ơi hai người khéo lo, người ta rõ ràng là con người mà..ực
*vừa ăn vừa nói*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Đệ im đi!
Trác Khương Mặc
Hazz...nếu vậy thì thôi, dù sau tôi ở một mình cô đơn lạnh lẽo còn bị yêu quái bắt nữa cũng quen rồi..
*cụp mắt nói*
Trác Khương Mặc
Không làm phiền mọi người nữa...
• Làm tới cách này không được nữa thì mặt dày quỳ lạy cầu xin thôi chứ sao giờ •
Đường Tăng
Thí chủ dù sao cũng đi ngao du khắp nơi, cũng như ta thôi vậy thì cứ đi theo ta
*đi lại*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Sư phụ-
Đường Tăng
Ta đã quyết định rồi, đừng nói thêm gì nữa
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
..ass!!
*vò đầu*
Trư Bát Giới
Đúng rồi đó đi theo bọn ta đi, bọn này bảo vệ cho ngươi luôn
Sa Tăng
• Nhị sư huynh nói thì hay lắm, tới lúc đánh thì chẳng thấy mặt đâu •
*cạn lời*
Trác Khương Mặc
Đa tạ sư phụ!
*cúi đầu lia lịa*
Trác Khương Mặc
• Tiếp cận thành công mục tiêu rồi chỉ cần đợi thời cơ hành sự thôi ..~•
*cười thái biến*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*lạnh gáy, rùng mình*
• Sao tự nhiên lạnh vậy ? không lẽ chuẩn bị có chuyện ? •
Chap 3
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*hùng hổ đi đầu, đuôi khẽ lắc theo bước đi*
Trác Khương Mặc
Hưm ~ cái đuôi đó...vẫy vẫy...như vậy là có ý gì ? mời gọi hả ?
*lẩm nhẩm*
Khương Mặc đi sau không tập trung được
Vì cái đuôi dễ thương kia
Trác Khương Mặc
*bước nhanh hơn vờ té, sờ đuôi cậu*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
...
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi lại sờ đuôi ta!!
*quay lại hét lớn*
Trác Khương Mặc
ơ...không cố ý đâu, mà ai biểu đuôi của huynh cứ thu hút ta
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*nghiến răng*
Còn một lần nữa ta đập nát tim ngươi
Trác Khương Mặc
*cười toe toét*
Huynh đã thả tim ta ra chưa mà đòi đập nát ?
Sa Tăng
• Chắc là lại cãi nhau nữa rồi...đúng là nhức hết cả đầu •
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*dựa vào tường đá, khoanh tay*
Trác Khương Mặc
*hé hờ mắt nhìn cậu*
• Người ta nói lửa ấm...nhưng không bằng ánh mắt người ở cạnh •
Trác Khương Mặc
*khẽ rùng mình, co người lại*
Lạnh thật, ước gì có người ôm ngủ
Một cái áo phủ lên người anh khiến anh giật mình
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*quay mặt đi*
Trác Khương Mặc
hehe cảm ơn huynh, huynh thật sự có trái tim ấm áp thật đó
*thì thầm*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Im lặng, ngủ, nói nữa ta đánh ngươi đó
Trác Khương Mặc
*cười khẽ*
Cũng được...miễn là đánh vào tim
Đường Tăng
• Đúng là không thể nào tịnh tâm nổi...•
All - Mọi người
Yêu quái: ngươi đẹp như hoa, ta muốn ngươi
Trác Khương Mặc
Xin lỗi chị yêu quái, trái tim này chỉ để dành cho...một chú khỉ thôi
All - Mọi người
Yêu quái: Vậy thì chết đi
Yêu quái rút kiếm định chém bay đầu anh
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*xuất hiện, đánh nát cả hang động*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi lại gây ra chuyện phiền phức..
Trác Khương Mặc
*nhào tới ôm cậu*
Huynh tới cứu ta, có phải lo cho ta không ?
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Không, sợ ngươi chết trên đường thỉnh kinh thiếu kẻ thế mạng
*đẩy anh, gằn giọng*
Trác Khương Mặc
Hehe~
• Ta không tin đâu •
Trác Khương Mặc
• Xem ra không lâu nữa mình sẽ chiếm được con khỉ lạnh lùng này •
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*quay lại*
Không đi ?
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*khẽ cười*
• Đúng là một tên ngốc chính hiệu...•
Thế là anh đã cùng họ trải qua 20 kiếp nạn
Nhưng với anh yêu quái, khổ cực không phải là kiếp nạn lớn nhất
Mà là ánh mắt lạnh lùng của Ngộ Không khi anh trêu chọc
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*gắp ăn*
Trác Khương Mặc
...huynh ăn nhanh vậy, để có sức đè ta xuống bữa sau nhỉ ?~
Trư Bát Giới
Hahahaha
*cười lớn*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*bật dậy nắm cổ áo anh kéo lên giận dữ*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi thấy vui lắm sao ? ngươi xem ta là trò đùa hả!?
Trác Khương Mặc
Ta..ta chỉ đùa thôi
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*bỏ ra*
Đừng đụng vào ta, và nhìn ta bằng ánh mắt ghê tởm đó nữa
Trác Khương Mặc
*đứng sửng sốt*
Trác Khương Mặc
• Ghê tởm ?... •
Trư Bát Giới
Bữa giờ hắn ta im lặng suốt, không nói gì luôn, bị gì vậy sư đệ ?
Sa Tăng
Làm sao đệ biết...
Sa Tăng
Nhưng theo đệ nghĩ chắc hai ngươi này đang giận nhau đó
*nhìn khoảng cách của hai người*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*liếc mắt nhìn anh*
Khoảng cách cả hai khá xa, anh cũng không bám theo cậu nữa
Trác Khương Mặc
*cúi mặt đi, tay siết chặt rồi buông ra*
Như đang muốn nói gì mà không dám
Vài ngày sau trời đã khuya mưa lớn
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*nhăn mặt*
Sa Tăng
Giờ này rồi mà vẫn không thấy hắn ta
Trư Bát Giới
Chẹp..chẹp..coi bộ mưa cũng lớn ở bên ngoài lúc này rất nguy hiểm đó
*nhắm mắt ngủ*
Đường Tăng
Không chừng là bị lạc lúc thu gom củi
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*nhìn ra ngoài, không nói gì xông ra mưa*
Cậu thấy Khương Mặc ngồi co ro dưới gốc cây
Trác Khương Mặc
*quần áo ướt sũng, mặt xanh xao, tay ôm gối*
Mặt đã chẳng còn tí mùa xuân, chỉ lặng lẽ
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*tức giận chạy tới*
Ngươi bị điên à!!
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Sao lại tự ý bỏ đi vào buổi tối còn trời mưa lớn như này!?
Trác Khương Mặc
...thì ta nghe lời huynh, ta giữ khoảng cách rồi đấy huynh còn muốn gì nữa ?
*khẽ nói*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
...ta không bảo ngươi bỏ luôn lý trí
Trác Khương Mặc
*ngước mặt nhìn thẳng vào mắt cậu*
Trác Khương Mặc
Vậy ngươi muốn ta làm gì Tề Thiên Đại Thánh ?
Trác Khương Mặc
Muốn ta vừa yêu ngươi vừa nhịn đau sao ?
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*sững sờ*
Trác Khương Mặc
Ta..kinh tởm..thật sự kinh tởm như ngươi nói
*cụp mắt*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ta...ta
*hơi run nhẹ*
Đêm đó Khương Mặc bị sốt cao do dầm mưa
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*đặt tay lên trán anh*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
Ngươi...giận ta thật rồi sao ?
Trác Khương Mặc
Haa..Ngộ Không nếu ngươi ghét ta thật..thì đừng dịu dàng với ta
*mơ màng nói*
Tôn Ngộ Không - Mỹ Hầu Vương
*siết chặt tay, quay đi*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play