Cưng Chiều Em Đến Tận Giường Casting
Chương 1: Cô Gái Được Bao Nuôi
Sảnh VIP tầng 88 của khách sạn Ánh Dương – nơi chỉ dành riêng cho những kẻ ngồi trên đỉnh cao quyền lực, lấp lánh ánh đèn vàng sang trọng phản chiếu qua ly rượu vang đỏ sóng sánh. Giữa căn phòng rộng lớn, người đàn ông ngồi vắt chân ở ghế sô pha da cao cấp, tay cầm ly rượu, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng người như lưỡi dao bén ngót.
Chủ tịch của Tập đoàn Âu Dương, đồng thời là ông trùm của thế giới ngầm Châu Á.
Không ai dám thở mạnh khi có mặt anh. Đằng sau sự điển trai như tượng tạc ấy là một thế lực mà bất cứ kẻ nào cũng không dám động vào.
Từng bước chân kiêu kỳ vang lên qua sàn đá cẩm thạch, cô gái trẻ khoác chiếc áo lông trắng, bên trong là chiếc váy cúp ngực đỏ ôm sát cơ thể, để lộ đôi chân dài thon thả cùng vòng eo siêu thực.
Cô gái khiến cả giới showbiz phải nghiêng mình nể sợ. Người mẫu – diễn viên nổi tiếng, và… người phụ nữ được Âu Dương Thành Uy bao nuôi công khai.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Em tới muộn.”
Giọng cô nhẹ bẫng, nhưng đôi mắt liếc ngang đầy kiêu ngạo.
Âu Dương Thành Uy không nói gì, chỉ đặt ly rượu xuống, đứng dậy. Chiều cao vượt trội khiến cô như lọt thỏm trong bóng anh.
Anh cúi người xuống, thì thầm vào tai cô, giọng trầm khàn đầy uy hiếp
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Muộn năm phút. Em đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi?”
Lục Hoàng Linh mỉm cười, không sợ hãi. Cô biết rõ – giữa hàng trăm người phụ nữ anh từng bao nuôi, chỉ có cô dám ngang nhiên cãi lại anh như thế.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Chẳng phải em vẫn là người duy nhất anh không nỡ động tay sao?”
Ánh mắt anh tối lại. Một tay siết lấy eo cô, kéo mạnh về phía mình.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Em nghĩ vậy à?”
Cô chưa kịp phản ứng, môi đã bị chiếm lấy. Nụ hôn mạnh mẽ, đầy tính chiếm hữu, như đánh dấu: Đây là của tôi – không ai được chạm vào.
Cô vùng vẫy, nhưng lại bị anh giữ chặt cằm:
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Ngoan, đừng thách thức tôi. Em biết tôi không thích chia sẻ.”
Lục Hoàng Linh hất mặt, ánh mắt kiêu hãnh
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Ai dám giành em với anh?”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Có đấy,”
Anh cười nhạt, liếc mắt ra phía sau.
Tên đạo diễn vừa mời em đóng phim kia, đang ngồi bàn bên, ánh mắt hắn nhìn em như muốn lột sạch.”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh Ghen à?”
Anh không đáp. Chỉ ra lệnh.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Từ hôm nay, hủy tất cả lịch trình của em. Phim, chụp ảnh, event – dẹp hết.”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh điên rồi à? Em là diễn viên – em có sự nghiệp!”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Không cần.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
Tôi đã mua lại công ty quản lý của em. Em bây giờ, là người của tôi. Cả đời này chỉ được xuất hiện trước mắt tôi.”
Tim cô khựng lại. Cô biết anh bá đạo, biết anh có bệnh chiếm hữu, nhưng không ngờ… tới mức này.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh nghĩ anh có thể nhốt em trong chiếc lồng vàng đó cả đời sao?”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Không phải chiếc lồng.
Giọng anh nhẹ nhàng, nhưng đầy áp lực
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Mà là thế giới. Một thế giới chỉ có em và tôi.”
Cô ngẩng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt tối tăm của anh. Có gì đó khiến cô nghẹt thở.
Cô là người được anh chọn – nhưng cũng chính là người bị anh giam giữ.
Tiếp Chương 1: Không Phải Lồng Giam, Là Giam Em Vào Giường Tôi ( H+ )
Căn phòng chìm trong im lặng nặng nề. Không khí như đặc quánh lại khi đôi mắt của Âu Dương Thành Uy khóa chặt lấy người con gái trước mặt.
Lục Hoàng Linh vẫn đứng đó, chiếc áo khoác lông đã bị anh giật khỏi từ lúc nào, để lộ bờ vai trắng ngần mịn màng, cùng chiếc váy đỏ ôm sát đang thách thức lý trí của một kẻ mang bệnh chiếm hữu.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
"Anh điên rồi "
Cô thở hắt, lùi một bước. Nhưng lưng lại va vào bàn kính phía sau, không còn đường lui.
Anh tiến đến gần, từng bước chân của dã thú đang khóa con mồi vào góc chết.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Đúng, tôi điên rồi. Điên vì em.”
Giọng anh trầm xuống, trượt tay dọc theo cằm cô rồi nâng mặt cô lên, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt anh.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
"Muốn thử xem tôi có thể điên đến mức nào không?"
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
"Âu Dương Thành Uy, anh không có quyền—"
Lời chưa dứt, môi cô đã bị chặn lại bằng một nụ hôn sâu, không có bất kỳ dịu dàng nào. Là chiếm đoạt, là khống chế.
Tay anh luồn ra sau kéo mạnh cô về phía mình, siết chặt đến mức không cho cô cơ hội trốn thoát.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
"Ngoan nào, em là người tôi bao nuôi,"
Anh thì thầm bên tai, hơi thở nóng rực phả vào cổ cô
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
"Nên… tôi có quyền chơi em bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu."
Anh cúi người, bàn tay lạnh lẽo chạm vào đùi cô, nâng nhẹ váy lên, giọng nói khàn đặc bên tai:
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Chúng ta chơi ở đây luôn đi… để em nhớ ai là người có quyền giam cầm thân thể này.”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Đừng!”
Cô giật mình phản kháng, bàn tay đẩy nhẹ ngực anh nhưng không có chút sức lực. Cơ thể như phản chủ, khi chỉ một chút ma sát từ đầu ngón tay anh đã khiến làn da cô râm ran.
Âu Dương Thành Uy cười nhạt.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Sao lại giả bộ thuần khiết trước mặt tôi?
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
Em có biết ánh mắt em khi lên sàn diễn còn gợi cảm hơn cả đàn bà trong bar không?”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh... tên khốn.”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Ừ, khốn thật. Nhưng khốn mà có quyền đè em dưới thân, còn hơn thiên thần mà phải nhìn em bị đàn ông khác thèm khát.”
Tiếng dây kéo phía sau chiếc váy vang lên. Anh không để cô nói thêm lời nào. Trong nháy mắt, tấm lưng trần trắng mịn đã hiện rõ trước mắt anh, cùng cơ thể quyến rũ mà anh từng đêm mơ tưởng, từng đêm chiếm hữu.
Cô rít nhẹ, thân thể run rẩy:
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Đây là… phòng tiếp khách…”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Thì sao?”
Anh cười tà ác, ép cô ngồi lên bàn.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Vậy càng kích thích.”
Chiếc váy đỏ rơi xuống đất, ánh đèn vàng hắt lên thân thể mềm mại. Anh cúi xuống, cắn nhẹ vành tai cô rồi thì thầm bằng giọng trầm thấp:
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
Em nên quen dần đi…
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
Từ nay, tôi sẽ cưng chiều em đến tận giường — mỗi ngày, mỗi đêm, và ở bất kỳ đâu tôi muốn.
Cô bị đặt ngồi trên mặt bàn đá lạnh buốt, đôi chân thon dài bị anh giữ chặt hai bên hông, váy đỏ đã trượt khỏi người từ lúc nào, để lại làn da trắng mịn nổi bật dưới ánh đèn vàng dịu.
Ánh mắt anh như dã thú vừa vồ được con mồi yêu thích nhất — vừa khát máu, vừa thèm khát.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Ưm…”
Cô bật lên một tiếng rên khe khẽ khi đôi môi nóng bỏng của anh dán lên xương quai xanh cô, đầu lưỡi vẽ một đường dài xuống bầu ngực mềm mại.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Đẹp quá… em đúng là thứ đồ chơi đắt giá nhất mà tôi từng có.”
Anh gằn giọng, một tay giữ eo cô, tay còn lại xé toạc chiếc nội y mỏng manh còn sót lại.
Tiếng vải rách vang lên trong không gian yên tĩnh như một sự cảnh báo – rằng đêm nay, cô không có quyền phản kháng.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh… dừng lại… ở đây…”
Cô run rẩy, bàn tay yếu ớt đặt lên ngực anh, nhưng hơi thở dồn dập và ánh mắt nhòe sương kia đã sớm phản bội tất cả lời từ chối.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Linh, đừng giả vờ nữa.”
Anh thì thầm sát tai cô, giọng khàn khàn, cắn nhẹ vành tai cô.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Cơ thể em sớm đã quen với việc nằm dưới thân tôi mỗi đêm rồi, phải không?”
Ngón tay anh trượt xuống giữa hai chân cô, ma sát nơi nhạy cảm vẫn đang run lên vì căng thẳng. Một dòng ấm nóng rỉ ra dưới đầu ngón tay khiến anh khẽ nhếch môi
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Xem ra… nơi này còn chào đón tôi hơn cả em.”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Đừng nói nữa… đồ khốn…”
Anh cười, không nhanh không chậm trượt ngón tay sâu vào bên trong, khiến cô bật cong người, ôm chặt lấy cổ anh, toàn thân run rẩy như bị điện giật.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Ư… a… chậm… chậm thôi…”
Từng tiếng thở gấp quyện lấy nhau.
Anh bế cô lên, đặt xuống ghế sofa da đen phía sau, cúi người, nhìn cô bằng ánh mắt như nuốt trọn
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Từ bây giờ, mỗi lần em trái ý tôi, tôi sẽ trừng phạt em… bằng chính thân thể em thích nhất.
Không đợi cô trả lời, anh đẩy mạnh hông vào.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“A…!”
Cô thét lên, bàn tay cào mạnh vào lưng anh. Mỗi cú va chạm đều mạnh mẽ, dồn dập, điên cuồng như anh muốn nghiền nát cô trong cơn bốc đồng chiếm hữu.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Linh… gọi tên tôi.”
Anh ra lệnh trong hơi thở dồn dập.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Thành Uy…!”
Cô cắn môi, từng tiếng gọi phát ra trong mê loạn, giọng đầy van xin và đê mê.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Em là của ai?”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Của anh… chỉ của anh…!”
Anh cúi xuống hôn mạnh lên môi cô, như phần thưởng cho câu trả lời ngoan ngoãn ấy.
Ngoài cửa, vệ sĩ đã đứng sẵn, ngăn không cho bất kỳ ai đến gần. Tầng 88 đêm đó — hoàn toàn trở thành lãnh địa riêng của chủ tịch Âu Dương và người phụ nữ anh yêu đến điên cuồng.
Chương 2: Ánh Sáng Buổi Sáng Và Bóng Tối Của Scandal
Ánh nắng buổi sáng len qua tấm rèm nhung đắt tiền, chiếu nhẹ lên gương mặt trắng hồng của người con gái đang nằm cuộn tròn trên chiếc ghế sofa da đen.
Lục Hoàng Linh khẽ ngồi dậy toàn thân ê ẩm như vừa bị xe cán qua, từng tất da thịt đều đang lên tiếng phản đối sau một đêm bị “tra tấn” đến tê dại.
Cô mở mắt, đầu đau như búa bổ. Thứ đập vào mắt đầu tiên là áo sơ mi đen của đàn ông đang phủ hờ trên người cô — mùi nước hoa bạc hà lạnh lạnh đặc trưng của Âu Dương Thành Uy vẫn còn vương lại.
Ký ức đêm qua ùa về như thủy triều.
Từng ánh mắt sắc lạnh, từng cú va chạm nóng rực, từng tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt dưới nụ hôn chiếm hữu.
Cô cắn môi, đưa tay che ngực, gương mặt thoáng đỏ bừng, nhưng chỉ kéo dài vài giây trước khi ánh mắt trở lại sắc lạnh như thường ngày.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh đúng là đồ điên…”
Cô rít qua kẽ răng, ngồi dậy tìm váy của mình. Váy đỏ bị xé rách nằm vắt bên thành bàn, nội y cũng tan tác không còn gì nguyên vẹn.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Thật biết cách đối xử với diễn viên nổi tiếng nhỉ…”
Cô bật cười mỉa, khoác sơ mi của anh vào, cài cúc vội vàng rồi bước ra khỏi phòng.
Tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi. Lục Hoàng Linh cau mày, mở điện thoại. Tin nhắn, cuộc gọi nhỡ, email tràn ngập.
Tên cô — đang đứng đầu top trending.
📸 [Ảnh nóng Lục Hoàng Linh lộ cảnh ân ái tại tầng cao khách sạn Ánh Dương!]
📸 [“Gái bao ngàn đô” của Chủ tịch Âu Dương lộ thân phận thật?]
📸 [Nữ diễn viên hàng đầu showbiz bị tung ảnh nóng – netizen sốc toàn tập!]
Tay cô run lên. Đôi môi cắn chặt.
Ai đó đã lén chụp được hình ảnh đêm qua — những bức ảnh mờ ảo nhưng đủ thấy cảnh thân thể cô lộ nửa, cùng dáng ngồi trên sofa với một người đàn ông trùm áo đen bao phủ lên mình.
Dư luận nổ tung. Phòng truyền thông của công ty quản lý gọi tới dồn dập. Nhà tài trợ hủy hợp đồng. Phim cô sắp đóng vai chính – thay diễn viên gấp.
Chưa kịp phản ứng, giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên từ phía sau:
Cô giật mình quay lại. Âu Dương Thành Uy đang đứng dựa vào khung cửa, áo sơ mi trắng cài hờ, mái tóc hơi rối, ánh mắt lười biếng nhưng nguy hiểm.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Là anh tung ra?”
Cô hỏi thẳng, hai tay siết chặt điện thoại.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Nếu tôi làm, ảnh sẽ không mờ thế đâu. Nhưng cũng hay. Bây giờ ai cũng biết em là của tôi.”
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh bị bệnh à?”
Cô gằn giọng, toàn thân run lên.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Đây là sự nghiệp của tôi! Anh có biết tôi phải mất bao nhiêu năm mới đứng được ở vị trí này không?”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Em không cần đứng ở đâu cả.”
Anh tiến đến gần, ánh mắt tối sầm.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Em chỉ cần đứng sau lưng tôi. Là người phụ nữ của tôi — thế là đủ.”
Cô cười khẩy, nước mắt dâng lên khóe mắt nhưng bị cô nuốt ngược vào lòng.
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
“Anh muốn tôi là con búp bê được anh nuôi nhốt?
Lục Hoàng Linh ( Nu9 )
Là món đồ chơi mà anh có thể khoe ra rồi cất lại?”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Không.”
Anh ghì cô vào tường, ánh mắt bùng lửa chiếm hữu.
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Em không phải món đồ chơi. Em là thuốc nghiện của tôi.”
Âu Dương Thành Uy ( N9 )
“Linh, em không có quyền rời khỏi thế giới của tôi. Dù có scandal, dù cả thế giới quay lưng với em, tôi vẫn giữ em lại — bên tôi, và… dưới thân tôi.”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play