[HungAn] *Vợ Ngốc Yêu Anh*
chap 1 : ngày đầu gặp gỡ
𝐶𝒉𝑖𝒑
Truyện của tớ không hay lắm nhưng vẫn mong đc mn biết đến
𝐶𝒉𝑖𝒑
Chap đầu hơi nhiều lời bộc bạch
Buổi sáng đầu thu, trời lành lạnh. Ánh nắng mỏng manh xuyên qua ô cửa sổ lớp 11A1, rải vàng lên bàn học gỗ cũ. Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới, cũng là ngày Đặng Thành An chính thức trở lại sau một năm đi điều trị bệnh ở thành phố.
Cậu bước vào lớp với chiếc balo cũ, tóc hơi rối và gương mặt ngơ ngác như lần đầu đi học. Dáng người gầy, nhỏ con khiến ai lướt qua cũng chỉ thấy cậu như một cơn gió nhẹ – không mấy ai để ý.
– “Ê, thằng kia ai đấy?” – tiếng xì xầm vang lên phía cuối lớp.
– “Hình như học sinh chuyển về... nhìn ngố ghê.”
– “Ờ, mặt đơ đơ chắc khù khờ lắm đây.”
Thành An nghe hết. Nhưng cậu không nói gì. Cậu quen rồi.
Đặng Thành An
//im lặng đi xuống bàn cuối//
Bước từng bước chậm rãi, An cúi đầu đi về phía bàn cuối – chỗ duy nhất còn trống. Cạnh cậu là một người con trai cao lớn, áo sơ mi trắng phẳng phiu, mái tóc đen cắt gọn, ánh mắt thâm trầm đầy lạnh lùng. Nhìn thôi đã thấy người này không dễ bắt chuyện.
Lê Quang Hùng – học sinh đứng đầu lớp, đội trưởng đội bóng, con nhà giàu, học giỏi, lạnh lùng... và chưa từng quan tâm đến bất kỳ ai. Nhưng hôm nay, ánh mắt anh dừng lại nơi cậu bạn vừa đặt cặp ngồi xuống.
Lê Quang Hùng
Ngồi đúng chỗ rồi đó //khẽ lên tiếng//
An ngẩng lên, bất ngờ vì người ta bắt chuyện với mình
Đặng Thành An
Ơ...dạ, cảm ơn...
Chỉ vài lời thôi, nhưng là lần đầu tiên trong suốt một năm qua, An thấy tim mình đập khác lạ. Còn Hùng thì bất giác nhìn cậu lâu hơn. Có gì đó mềm mại và mong manh trong ánh mắt cậu bạn này. Khác hẳn những người Hùng từng gặp.
Phía trên tiếng cô chủ nhiệm vang lên:
Chi Hàn – GVCN
Các em, đây là bạn mới Đặng Thành An. Bạn sẽ học cùng lớp với chúng ta từ hôm nay. Mong mọi người giúp đỡ bạn nhé!
Bên dưới có vài tiếng vỗ tay, vài cái nhìn tò mò rồi nhanh chóng lắng xuống.
Ở dãy bên kia, Hoàng Đức Duy – cậu bạn hay cười, hơi tăng động và cực kì lém lỉnh - đã nhìn thấy An và gật gù:
Hoàng Đức Duy
Nhìn cũng dễ thương ghê, mai bắt chuyện thử coi.
Nguyễn Thanh Pháp
//lướt nhìn An rồi quay đi//
Bên cạnh Duy là Nguyễn Thanh Pháp – lạnh lùng nhưng rất quan tâm bạn bè – chỉ lướt nhìn An rồi lại quay đi. Nhưng ánh mắt cậu cũng đầy suy nghĩ.
Ở nhóm Hùng, Nguyễn Quang Anh – người hay cà khịa – đang ghé tai Trần Đăng Dương thì thầm:
Nguyễn Quang Anh
"ê Dương, tên kia chắc kiểu hiền hiền, ngu ngơ yêu Hùng nhà mình rồi"//thì thầm vào tai Dương//
Trần Đăng Dương
tào lao//bật cười// nhưng mà vui
Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học kết thúc. Thành An đứng dậy, lóng ngóng cất sách vở. Vừa xoay người thì bất ngờ bị vấp phải chân bàn, suýt ngã – may mà có cánh tay rắn chắc đỡ lấy.
Lê Quang Hùng
Cẩn thận //giọng lạnh lùng, tay vẫn giữ nhẹ vai An//
Đặng Thành An
Em...cảm ơn....anh...//mặt đỏ bừng, lắp bắp//
Lê Quang Hùng
//khẽ nhíu mày// Anh?
Đặng Thành An
à không...bạn..
Cả hai đều im lặng. Nhưng khoảnh khác đó – dù rất nhỏ – đã in sâu vào tim Thành An. Có lẽ vì ánh mắt đó. Hoặc...có lẽ vì đang bắt đầu 'yêu'
𝐶𝒉𝑖𝒑
Hẹn mọi người chap sau
chap 2 : món bánh ngọt và ánh nhìn lạ
Tiết học đầu tiên kết thúc, cả lớp rộn ràng trong giờ ra chơi. Thành An vẫn ngồi im ở bàn, tay xoay xoay cây bút. Cậu không quen ai, cũng không biết nên bắt chuyện với ai.
Bên cạnh, Hùng đang đọc sách. Không mở miệng, không ngước nhìn, nhưng thi thoảng lại lén liếc cậu bạn nhỏ ngồi cạnh.
An thở ra một hơi, lấy hộp sữa trong cặp ra uống. Vừa mới chạm môi thì...
Nguyễn Quang Anh
ê, uống nhiều sữa vậy có cao nổi không? //giọng chọc ghẹo//
Nguyễn Quang Anh
đáng yêu ghê á trời //nhe răng cười//
Lê Quang Hùng
Quang Anh....
Hùng liếc qua, giọng cảnh cáo
Nguyễn Quang Anh
Rồi rồi, tui đi mà//giơ tay đầu hàng//
Sau đó Quang Anh kéo Dương đi chỗ khác
An bối rối, mặt đỏ lên, cúi đầu lẩm bẩm:
Đặng Thành An
Mình có làm gì đâu chứ...
Bất ngờ, một hộp bánh nhỏ được đặt lên bàn An
Lê Quang Hùng
Của cậu//cầm hộp bánh đặt lên bàn//
Đặng Thành An
//Ngẩng đầu nhìn//
An ngẩng đầu nhìn, thấy Hùng vẫn không quay sang, nhưng tay anh vẫn để lại cái bánh.
Đặng Thành An
Gì..gì vậy..?!
Lê Quang Hùng
Bánh ngọt. Không ăn sáng đúng không?
Đặng Thành An
//sững lại// sao...sao cậu biết?
Lê Quang Hùng
Nhìn là biết, cái bụng cậu kêu 3 lần rồi.
Cậu im lặng nhìn hộp bánh. Lúc sau cậu lí nhí:
Hùng không đáp, chỉ khẽ nhếch môi. Đôi khi cậu bạn này lạnh như băng, nhưng có vẻ… không phải người xấu.
ở dãy bên kia, Hoàng Đức Duy đã để ý. Cậu đá vai Pháp
Hoàng Đức Duy
ê ê, Hùng đang phát đường kìa
Hoàng Đức Duy
Thấy bé kia chưa, dễ cưng thật á
Nguyễn Thanh Pháp
Mày đừng có lại gần
Pháp không đáp, chỉ liếc sang chỗ An một cái, ánh mắt có chút trầm tư.
Tan học, Hùng đeo balo quay sang nói ngắn gọn:
Lê Quang Hùng
đi về chung không?
Đặng Thành An
//ngớ người// hở...sao lại...
Lê Quang Hùng
Tôi đi ngang nhà cậu. Không muốn về một mình thì đi
Đặng Thành An
Tôi..tôi không phiền chứ?
Lê Quang Hùng
Nếu phiền thì tôi đã không hỏi!
Đặng Thành An
Vậy...đi chung...//đỏ mặt, lí nhí//
Hai bóng người – một cao lớn, một nhỏ nhắn – sóng bước ra khỏi cổng trường, để lại sau lưng ánh nhìn đầy nghi hoặc và một vài nụ cười trêu chọc.
Nguyễn Quang Anh
ủa, cái gì đang xảy ra vậy mấy má?
Trần Đăng Dương
Hình như....Lê Quang Hùng đang cua crush //nói với giọng nửa đùa nửa thật//
Nguyễn Quang Anh
Trời đất, lạnh vậy mà biết cưa ai hả trời!
Còn Duy thì.... vừa cười vừa xoa cằm, mắt lấp lánh:
Hoàng Đức Duy
Anh Hùng à, coi bộ...tui có đối thủ nặng ký rồi//nhếch mép//
Tối đó, Thành An ôm chiếc bánh ngọt vẫn chưa ăn vào lòng, mím môi cười nhẹ.
Lần đầu tiên… sau bao lâu, cậu thấy thế giới này có chút ấm áp
𝐶𝒉𝑖𝒑
Hẹn mọi người chap sau nhen
chap 3 : cậu là..người đặc biệt?
Hôm sau, lớp học lại bắt đầu như mọi ngày. Nhưng đối với Thành An, mọi thứ dường như khác đi
Cậu bước vào lớp, tim đập lộp bộp khi thấy Hùng đã ngồi đó, gác tay lên bàn ngủ gật. Nắng sáng chiếu nghiêng qua khung cửa, phủ lên người Hùng một vẻ gì đó… lặng lẽ mà dịu dàng.
An lí nhí, ngồi xuống khẽ đánh mắt sang bên cạnh
Lê Quang Hùng
Sao nhìn hoài vậy?
An giật mình, mặt đỏ bừng:
Đặng Thành An
A! Không... không có!
Lê Quang Hùng
Nhìn tôi ngủ trông đẹp trai lắm hả? //nheo mắt, giọng trêu//
An càng lúc càng đỏ, lắp bắp:
Đặng Thành An
Tớ...tớ đâu có..
Lê Quang Hùng
//phì cười// Đùa thôi. Nhưng cậu nhìn kiểu đó là tôi biết hết rồi
An bặm môi quay đi. Trong lòng nhộn nhạo không thôi
Ra chơi, Hùng không rời khỏi chỗ, lôi sách ra đọc. An thì định lấy truyện tranh thì một bóng người đã xuất hiện trước bàn.
Hoàng Đức Duy
Chào em nhỏ mới chuyển tới~
Hoàng Đức Duy đứng trước mặt cậu, tay đút túi, cười như nắng mùa thu.
Hoàng Đức Duy
Tôi là Hoàng Đức Duy, gọi là Duy đc rồi
Đặng Thành An
Tôi....tôi là An...
Hoàng Đức Duy
Biết rồi~//ngồi phịch xuống bàn trước mặt//
Hoàng Đức Duy
Tui thấy em dễ thương quá trời, nói chuyện chút cho vui ha?
Hùng ngẩng đầu, giọng đanh lại:
Lê Quang Hùng
Cậu làm gì ở đây?
Hoàng Đức Duy
Ơ, nói chuyện với học sinh mới. Chắc không phạm pháp đâu ha? //chống cằm, cười thản nhiên//
Đặng Thành An
//nhìn qua lại, lo lắng// Tớ... không sao đâu...
Hoàng Đức Duy
//quay lại cười với An// Vậy An này, cậu thích ăn bánh ngọt đúng không?
Đặng Thành An
Sao cậu biết
Hoàng Đức Duy
Hôm qua thấy Hùng cho cậu một cái mà. Hắn ta có bao giờ làm vậy với ai đâu!
Lê Quang Hùng
//hừ nhẹ một tiếng//
Hoàng Đức Duy
Tôi cũng làm bánh đấy. Lần sau mang cho An ăn thử nhé?!
An ngơ ngác, chưa kịp trả lời, Hùng đã đứng lên, tay đút túi:
Lê Quang Hùng
Không cần, An không ăn đồ lạ!!
Hoàng Đức Duy
ủa từ khi nào cậu là mẹ An vậy? //bật cười//
Hoàng Đức Duy
Cậu rảnh quá ha
Lúc ấy, Nguyễn Thanh Pháp từ đâu bước tới, kéo cổ áo Duy ra sau:
Nguyễn Thanh Pháp
Đi về, phiền người ta quá//lôi Duy đi//
Duy đành lết đi, vẫn không quên ngoái đầu lại:
Hoàng Đức Duy
Nhớ đó nha An~ bánh Duy ngon hơn bánh Hùng nhiều.
An thở dài… Học ở đây có vẻ không yên bình như cậu tưởng.
Tan học.
Trên đường về, hai người đi song song.
Đặng Thành An
Hôm nay có phiền cậu không?//giọng nhỏ nhẹ//
Lê Quang Hùng
Không. Chỉ là thấy cậu dễ bị dụ quá!
Lê Quang Hùng
Người như Duy...miệng dẻo nhưng không phải lúc nào cũng thật lòng
An im lặng, một lát sau cậu nói khẽ:
Đặng Thành An
Nhưng cậu ấy cũng không xấu.
Lê Quang Hùng
ừ, nhưng không phải ai cũng như vậy với cậu.
Đặng Thành An
//ngước mắt nhìn Hùng//
Đặng Thành An
ý cậu là...?
Lê Quang Hùng
Tôi không tốt miệng như Duy, nhưng tôi làm là vì tôi muốn.
Cả hai dừng lại trước cổng nhà An.
Lê Quang Hùng
Tôi không biết cậu nghĩ gì...nhưng với tôi, cậu không giống mấy người khác.
Đặng Thành An
Tôi...là người đặc biệt hả?
Lê Quang Hùng
//cười nhẹ, quay đi// Tự hiểu đi.
An đứng ngẩn ra. Gió chiều lướt qua, lòng cậu như có thứ gì ấm áp cuộn lên, tràn lan đến tận má…
Download MangaToon APP on App Store and Google Play