[Văn Hàm] TUYỆT ĐỐI RUNG ĐỘNG
Chương 1
Gió thu nổi lên, trên ngọn cây, vài phiến lá ố vàng đang vùng vẫy đấu tranh, cuối cùng cũng nhận mệnh rơi xuống, tựa như những chú bướm đập cánh theo gió, lần lượt rơi xuống bậc thang đá dưới tàng cây vàng úa.
Đầu thu ý thơ ngay lúc này còn chưa kịp cho người thưởng thức, đã bị dẫm nát dưới chiếc giày da màu đen vô tình.
Vương Lỗ Kiệt
Ngày mốt tạp chí xuất bản rồi! Cái tên nghệ sĩ chụp trang bìa kia cố tình ngay lúc này dính scandal, cái đồ cặn bã đáng đời hắn, nhưng dựa vào cái gì khiến em cũng xui xẻo theo? Thời gian ngắn như vậy biết tìm chủ đề gì thích hợp để thay trang bìa?
Trương Dịch Nhiên
Tổng biên nói không được thì nhanh chóng mời người khác chụp lại, chụp lại cái khỉ, ổng cho là mời minh tinh tới là không cần xem lịch trình sao? Gọi đồ ăn bên ngoài là có liền sao? Hai ngày còn có thể gõ ra cái đầu quỷ! A a a a em hiện tại chỉ muốn chém chết cái tên cặn bã kia!
Vương Lỗ Kiệt
Anh gọi đồ ăn cho em nhé?
Trương Dịch Nhiên
Em đang tức giận một cách nghiêm túc, anh còn dám đùa, cẩn thận em cắn chết anh đó Vương Lỗ Kiệt.
Vương Lỗ Kiệt
Đâu có đùa, em tức giận anh cũng vội muốn chết, đang tìm giúp em xem có minh tinh nào thích hợp có thể đi cấp cứu tình hình hiện tại không, trang bìa tạp chí kỳ này em cần người mẫu loại hình gì?
Trương Dịch Nhiên
*Cười* Thôi, em đã tìm được người giúp rồi, hiện tại đang ở cửa studio chờ người đến đây.
Vương Lỗ Kiệt
Vậy sao vừa rồi còn tức giận như vậy?
Trương Dịch Nhiên
Chờ người chán quá, tìm anh làm nũng.
Vương Lỗ Kiệt
… Em hư quá nha.
Trương Dịch Nhiên
Không nói chuyện với anh nữa, người đến rồi, em làm việc đây… Buổi tối về sớm, moah.
Nhét điện thoại di động vào trong túi.
Trương Dịch Nhiên
Cứu người như cứu hỏa, đại ân đại đức sau này sẽ báo đáp.
Tả Kỳ Hàm
Việc nhỏ việc nhỏ, không cần khách sáo với tao như vậy.
Trương Dịch Nhiên
Mày mới vừa quay show xong? Suốt đêm?
Tả Kỳ Hàm
Có tơ máu trong mắt không? Hay lát nữa tao đeo kính sát tròng to chút? Thực sự không được nữa chỉ có thể nhờ hậu kỳ sửa ảnh.
Trương Dịch Nhiên
Chuyện này không quan trọng, tao nghe vị kia nhà mày nói, sáng sớm hôm qua mày đã đi làm, quay show 20 mấy tiếng, lúc này còn đến giúp tao, thân thể chịu nổi không? Dù sao chuyên gia make up có chút chuyện, lát nữa mới đến, mày lên xe ngủ một chút đi, trong phòng studio lộn xộn lắm.
“Tả Kỳ Hàm nói chuyên gia make up của các anh có thể không đến được, đặc biệt gọi em đến giúp đỡ.”
Trương Dịch Nhiên
Phiền mỹ nữ đi một chuyến… Tả Kỳ Hàm thật đúng là anh em ruột mà, suy nghĩ thật chu đáo.
Tả Kỳ Hàm
Vậy tao vào trang điểm trước, sau cốp xe còn có mấy bộ quần áo, cũng là nhãn hiệu tài trợ mới, tao sợ mày không kịp đi thuê, mày xem có thể sử dụng được không?
Trương Dịch Nhiên
Chuyện này… Tao thật sự là báo đáp triệu lần cũng không đủ, hay là tao lấy thân báo đáp được không?
Tả Kỳ Hàm
Không được, Vương Lỗ Kiệt sẽ đánh chết tao.
Trương Dịch Nhiên
Ha ha ha.
Giằng co mấy tiếng, cuối cùng cũng được vỗ no bằng mấy bức ảnh, Trương Dịch Nhiên hối thúc thiết kế phải làm xong hậu kỳ trước ngày xuất bản, bấy giờ mới gỡ được tảng đá lớn trong lòng xuống, quay đầu đi tìm một vòng, mới ở bên trong phòng hóa trang tìm được Tả Kỳ Hàm mới tẩy trang được một nửa đang nằm nhoài trước gương ngủ gật, trong tay còn cầm bông tẩy trang.
Trương Dịch Nhiên
Tỉnh tỉnh, em gái trang điểm kia đâu?
Tả Kỳ Hàm
Tao cho về trước rồi, người ta cũng ở trong tổ staff, cũng cả đêm không về nhà rồi.
Trương Dịch Nhiên
Công ty của mày không phải mới cấp cho mày trợ lý sao? Người đâu?
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn không thích, tao trả về cho công ty rồi.
Trương Dịch Nhiên
Mày làm việc xong về nhà còn phải nấu cơm giặt giũ làm việc nhà, thiếu điều thay tã cho Dương đại thiếu gia thôi, còn nó cái gì cũng không làm mà còn muốn quản đông quản tây, có biết xấu hổ là gì không.
Tả Kỳ Hàm
Anh ấy nói trợ lý kia quá đẹp trai.
Trương Dịch Nhiên
Mày bây giờ đang quay chương trình thực tế? Xong rồi có thể nghỉ ngơi một thời gian không? Bác văn nó lên kế hoạch đã lâu, muốn đi du lịch cùng mày.
Tả Kỳ Hàm
Tao cũng muốn đi, thế nhưng công ty lại nhận cho tao một bộ phim thần tượng, diễn vai nam thứ.
Trương Dịch Nhiên
Là chuyện tốt, nam thứ rất hút fan.
Tả Kỳ Hàm
Haizz, tao đâu có biết diễn, trước đây đấm đá giả bộ còn được, bây giờ đường hoàng ra dáng nhẩm đọc lời thoại tao đã lúng túng rồi, cho nên công ty liền báo danh cho tao học lớp kỹ năng diễn xuất cấp tốc, sau khi quay xong chương trình thực tế thì phải đi học.
Trương Dịch Nhiên
Mày cả ngày tự ti, lúc quay show thì nói mình không hài hước, hiện tại còn nói không biết diễn, đã nổi như vậy mà nói cái gì cũng không được, bộ mày tưởng khán giả mù hết sao?
Tả Kỳ Hàm
Thật sự, tao chính là dựa vào gương mặt.
Công việc nguyên bản của cậu là người mẫu, năm 19 tuổi đã tham gia cuộc thi siêu mẫu, trong đó Top 12 người được tiến vào vòng chung kết, cậu đúng lúc là người thứ 13 bị loại. Ở nước ngoài mòn mỏi mấy năm, dựa vào chút tài nhỏ nhặt cũng đi được mấy sàn catwalk, nhưng vẫn không thể đột phá hơn. Sau đó tuổi dần lớn, đã qua cái tuổi hoàng kim của người mẫu, không thể làm gì khác hơn là về nước tìm con đường khác.
Vận khí coi như không tệ, lúc về liền được một công ty ký hợp đồng, nhưng ngành thời trang trong nước không sôi động lắm, bình thường cũng chỉ nhận được một vài show, thỉnh thoảng lại được nhận vai phụ hay bình hoa phim truyền hình, tài nguyên công ty cũng không nhiều, muốn nâng nghệ sĩ nhà mình lên nhưng lại lực bất tòng tâm.
Tả Kỳ Hàm tiên sinh ở trong giới showbiz này tầm thường vô vị hơn một năm, đột nhiên được một cái bánh từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu, một game show thực tế ném ra cành ô-liu cho cậu, cũng coi như là chó ngáp phải ruồi, làm việc ngớ ngẩn như Tả Kỳ Hàm lại ở trong chương trình thực tế như cá gặp nước, bởi vì tự nhiên, trái lại càng chân thực, nhận được rất nhiều sự yêu thích từ người xem, từ hạng 18 nhảy vượt Long môn, chen vào hạng 3, không phải thành đại thần, nhưng cũng là trong một đêm liền Hot.
Tả Kỳ Hàm
Giống như tao đột nhiên nổi tiếng, nếu như không cố gắng nâng cao bản thân, sớm muộn cũng bị đào thải.
Tả Kỳ Hàm
Hiện tại khán giả nhất thời bị vẻ ngoài của tao che mắt, vẫn chưa nhìn thấy con người ngu ngốc của tao, tương lai nhìn ra rồi, tao liền “A” một tiếng, rớt xuống cái bạch.
Trương Dịch Nhiên
Không nhìn ra nha, mày vậy mà cũng có ý thức nguy cơ.
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn nói, tao không thích hợp làm nghề này, tao cảm thấy ảnh nói rất đúng.
Trương Dịch Nhiên
Cái gì thích hợp hay không thích hợp? Mày làm tốt thì thích hợp, làm không tốt mới bị nói là không thích hợp, tao cảm thấy nó mới không thích hợp làm nghề thiết kế trang sức ấy. Mày đừng nghe nó nói bậy, nó chỉ là đố kị giới showbiz nhiều trai đẹp, sợ mày bị người khác câu dẫn chạy mất.
Tả Kỳ Hàm
*Mừng rỡ* Thật không? Ảnh nói với mày sao?
Trương Dịch Nhiên
…. Mày vui cái gì?
Tả Kỳ Hàm
Ảnh yêu tao như vậy, tao đương nhiên vui rồi.
Trương Dịch Nhiên
Nó đường đường đang là một thẳng nam, lại cong vì mày, come out làm mẹ nó giận đến nằm viện, mày còn sợ nó không thích mày?
Tả Kỳ Hàm
Thật ra thì… chuyện đó…
Trương Dịch Nhiên
Muốn nói cái gì thì nói mau.
Tả Kỳ Hàm
Tao hỏi mày… Mày có cảm thấy ảnh cong thật không? Sao tao cảm thấy ảnh vẫn còn thích con gái.
Trương Dịch Nhiên
Sao vậy? Mày phát hiện nó tán tỉnh phụ nữ?
Tả Kỳ Hàm
Không có, chính là cái kia, cái kia…haizz, mà thôi.
Trương Dịch Nhiên
Mày đùa tao hả! Nói chuyện có một nửa là muốn đòi mạng sao! Tóm lại là làm sao!
Tả Kỳ Hàm
*Nhỏ giọng* Lúc ấy ấy, ảnh cứ bóp ngực tao.
Chương 2
Tả Kỳ Hàm thật buồn rầu, Trương Dịch Nhiên thì gập bụng cười như điên.
Dương Bác Văn là nhà thiết kế trang sức, làm việc cho công ty của gia đình, trước kia là một thẳng nam vạn bụi hoa không dính thân, đặc biệt thích các em gái vòng một khủng. Bây giờ là bạn trai Tả Kỳ Hàm, cả hai đang ở cùng nhau.
Tả Kỳ Hàm
Có gì buồn cười?
Trương Dịch Nhiên
Một chút cũng không thoải mái sao?
Tả Kỳ Hàm
Cũng có một chút.
Trương Dịch Nhiên
*Cười* Vậy là được rồi. Điều này cũng không thể nói rõ nó không cong hoàn toàn, ham muốn của bên công ở trên giường mỗi người khác nhau, mày quen là được rồi.
Trương Dịch Nhiên
Mày mệt không? Trưa rồi, hay là tao mời mày đi ăn cơm.
Tả Kỳ Hàm
Không ăn, về nhà ngủ, ngày khác lại đi.
Gần 30 tiếng không ngủ, cậu đã buồn ngủ tới cực điểm, ở trên đường thì ngủ gật, vừa về đến nhà liền nằm lì ở trên giường ngủ say như chết.
Lúc tỉnh lại, cũng không biết bây giờ là sáng hay là tối.
Trong phòng tắm có tiếng nước chảy, cậu mò điện thoại xem thời gian, đã hơn 9 giờ tối.
Cửa phòng tắm mở ra, Dương Bác Văn từ bên trong đi ra mặc một cái áo ngủ tơ tằm màu đen, dây lưng bên hông thì lỏng lẻo, cơ bụng như ẩn như hiện.
Tả Kỳ Hàm nằm đó không nhúc nhích, chỉ có đôi mắt dõi theo đảo qua đảo lại.
Dương Bác Văn lấy quần áo từ trong tủ đồ ra, đang định mặc thì phát hiện trên giường có một đôi mắt nhìn mình, liền tiện tay ném bay đi, như con cá bổ nhào lên giường, đệm giường vang lên một tiếng “Phịch”.
Dương Bác Văn
*Cười* Không hư. Có đói bụng không?
Dương Bác Văn
Ăn rồi, ăn cùng mẹ anh.
Nói xong liền nhào tới trước đẩy Tả Kỳ Hàm ngã xuống gối, hai người hôn môi.
Tả Kỳ Hàm
Em còn chưa tắm.
Tả Kỳ Hàm
Vừa về đã lăn lên giường ngủ.
Dương Bác Văn
Không cần tắm, em sạch mà.
Tả Kỳ Hàm
Nhân lúc anh mới tắm xong nước còn ấm, không cần đun nữa, đỡ tốn điện, tránh ra tránh ra.
Hắn xoay người nằm ngửa mặt lên, cúi xuống nhìn dưới lớp vải tơ tằm nổi lên một túp lều nhỏ.
Tả Kỳ Hàm
Em tắm nhanh rồi ra.
Cậu biết Dương Bác Văn không vui, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, đành chạy đi tắm.
Dương Bác Văn có chút buồn bực.
Lúc tối tan tầm, hắn đoán Tả Kỳ Hàm sẽ ở nhà ngủ bù nên không trở về, trực tiếp đi ăn cơm với mẹ, không đi còn được, đi rồi lại bị mẹ càm ràm không thôi.
Hiện tại hắn và Tả Kỳ Hàm đã ổn định hơn trước, lúc trước come out làm mẹ hắn tức giận đến mức ngất đi, phải nằm viện một tuần, cho tới bây giờ vẫn không chấp nhận sự thật này, trong lòng cho rằng hắn nhất thời hồ đồ, sớm muộn cũng sẽ muốn kết hôn sinh con với phụ nữ. Lúc trở về, cứ chửi rủa Tả Kỳ Hàm suốt, sau đó nói nhà họ Trương có đứa con gái rất xinh đẹp, muốn sắp xếp cho hắn đi xem mắt.
Hắn không còn biện pháp với tính tình của mẹ, bà là tiểu tam trong mắt người khác, dây dưa với ba Dương mấy chục năm không dứt, một mình ở trong phòng trọ nhỏ, vợ nhỏ thời đại mới, không công việc không gia đình, chỉ có đứa con trai là hắn.
Hắn cũng không muốn nói việc này cho Tả Kỳ Hàm, Tả Kỳ Hàm đối với ai cũng hiền lành, quá thành thật, sợ rằng nghe xong sẽ đau lòng.
Tả Kỳ Hàm tắm cấp tốc xong đi ra, tóc còn nhỏ nước cũng không thèm lau, đã nôn nóng nhảy phốc lên giường, hai chân cưỡi ngang hông Dương Bác Văn.
Tả Kỳ Hàm
*Ngẩn ra* Sao anh… mềm nhũn rồi?
Tầm mắt của hắn dời từ vẻ mặt vô tội xuống phía dưới, dừng ở trên cơ ngực Tả Kỳ Hàm, bên trên là hai hạt nhỏ tròn trịa, màu nhạt, xúc cảm mềm mại, không chịu nổi nửa điểm kích thích, bộ dáng ướt át xinh đẹp khiến hắn sung huyết.
Tả Kỳ Hàm xuất thân nghệ sĩ, nhiều năm kiểm soát chế độ ăn uống nên đặc biệt gầy, da thịt cũng là được huấn luyện ra, phù hợp với tiêu chuẩn người mẫu loại nhỏ nhắn, tay dài chân dài, chiều rộng bờ vai cùng tỉ lệ vòng eo nhìn rất đẹp.
Lúc lỏa thể đặc biệt gợi cảm.
Tả Kỳ Hàm
A? Lại, lại cứng rồi.
Trương Dịch Nhiên
Nghỉ khỏe chưa? Tổng biên bên tao nhờ tao gửi lời cảm ơn tới mày, còn nói con của ổng rất thích mày, khi nào rảnh gặp nhau mày ký tên giúp tao, tao cầm đi vuốt đuôi lão.
Trương Dịch Nhiên
Còn chưa rời giường? Khà khà khà, chú ý thân thể nha.
Tả Kỳ Hàm
À thì, cái kia, ừ.
Trương Dịch Nhiên
Ừ cái gì mà ừ? Mày đã quen chưa?
Tả Kỳ Hàm
Ừm, vẫn được đi.
Hai người lại nói chuyện phiếm mấy câu mới cúp máy.
Tả Kỳ Hàm ở trên giường lăn lăn, trong chăn còn đọng lại mùi kia, cậu cũng không cảm thấy tanh nồng, trái lại còn thấy hơi dễ ngửi, đỏ mặt chôn đầu vào trong chăn dùng sức hít một cái, lúc chui ra có hơi choáng vì thiếu dưỡng khí, còn cười ngây ngô một mình, cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Cậu rất thích Dương Bác Văn.
Không biết Dương Bác Văn có thích cậu như cậu thích anh không.
Cậu trên con đường tình yêu luôn là kẻ có thể chất xui xẻo, từ lúc mới biết yêu đã đơn phương, thích được mấy người, đối phương hoặc là thẳng nam, hoặc là nhìn cậu không vừa mắt —— Không phải vì cậu xấu, mà vì cậu chẳng giống 0 tẹo nào.
Chỉ là cậu cũng đâu muốn cao tới 1m89 ! Cậu cũng muốn giống như Dương Bác Văn trắng mịn xinh đẹp như vậy mà!
Cậu cao như vậy, lại không thể đi cưa chân. Sinh ra mắt cũng chẳng phải hoa đào long lanh to tròn, nhưng không thể làm gì hơn.
Trong giới gay không chỉ xem mặt, còn xem cục diện, rồi kiểm tra chiều cao, bầu không khí thật sự không tốt, nếu được cậu đã rút lui sớm rồi.
May mà gặp được Dương Bác Văn, không chê cậu cao, cũng không chê cậu mắt hí.
Vừa nghĩ vậy, không phải chỉ là sở thích kì lạ thôi sao, cậu có thể nhịn.
Chương 3
Tả Kỳ Hàm nghỉ ngơi mấy ngày, công ty gọi điện kêu cậu tới để nhận trợ lý mới, lấy kịch bản phim thần tượng, tiện thể thông báo cho cậu thời gian và địa điểm lớp kỹ năng diễn xuất cấp tốc.
Lần trước lúc cậu trả trợ lý đẹp trai kia về, công ty hỏi có chỗ nào không hài lòng, cậu nói đừng chọn người đẹp trai quá —— Quả nhiên trợ lý mới lớn lên nhìn vô cùng bình thường, là loại ném vào đám đông liền lập tức không nhận ra.
Lý Tích Linh
Cậu chớ xem thường Tiểu Triệu, tư lịch so với cậu có khi còn dày dặn hơn.
Lý Tích Linh
Cậu ta trước kia là trợ lý Trương Quế Nguyên, cậu biết Trương Quế Nguyên không?
Tả Kỳ Hàm
*Gật đầu* Biết, anh ta ở tầng trên tôi, thường thấy lắm.
Lý Tích Linh
Thật sao? Năm ngoái anh ta hết hợp đồng liền rời khỏi công ty chúng ta, sau đó tôi cũng không gặp lại.
Tả Kỳ Hàm
Mấy ngày trước còn chạm mặt trong thang máy, tôi còn xin chụp ảnh chung nữa đó.
Lý Tích Linh
Cậu cũng đừng quá khúm núm với anh ta, tuy rằng cậu không nổi bằng, nhưng cũng là người trong giới… Đây là cái gì!!
Tả Kỳ Hàm
*Luống cuống* Sai rồi sai rồi, không phải tấm này.
Lý Tích Linh
Nhanh xóa mấy tấm ảnh này đi! Đem icloud thủ tiêu vĩnh viễn luôn đi! Nếu điện thoại bị mất hay tài khoản bị hack, cậu thắt cổ đi là vừa!
Tả Kỳ Hàm
*Cúi đầu* Tôi lại không quá nổi, không ai hack tôi đâu…
Mặt Lý Tích Linh đỏ bừng, cũng không biết là bởi vì nghệ sĩ của mình đi con đường không nên đi, hay là bởi vì nhìn mấy tấm hình “mát mẻ” kia mà xấu hổ.
Công ty trang sức Vân Xương.
Đang chơi trò bắn cá trong phòng làm việc, Dương Bác Văn nhận được mấy tấm ảnh Tả Kỳ Hàm gửi tới, tinh thần nhất thời chấn động, lập tức gọi lại.
Tả Kỳ Hàm
Nhận được ảnh chưa? Anh lưu kỹ nha.
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm, em học xấu.
Tả Kỳ Hàm
*Nhỏ giọng* Em không có ý gì khác.
Dương Bác Văn
*Cười* Anh hiểu, em xong việc chưa? Anh đến đón?
Tả Kỳ Hàm
Thật sự không có ý gì khác!
Dương Bác Văn
*Lẩm bẩm* Đến khách sạn lần trước? Chỗ đó thảm sạch lại không rát da, cửa sổ sát đất lại còn lớn.
Tả Kỳ Hàm
Thật sự không phải!!
Dương Bác Văn
Đứng dưới lầu công ty em chờ, anh lập tức đến.
Cúp máy xong, Dương Bác Văn mặc áo khoác cấp tốc, cầm chìa khóa hấp tấp về sớm, trong công ty cũng không ai hỏi hắn đi đâu.
Ba hắn tuổi tác cao không muốn lao tâm lao lực nữa nên năm ngoái đã về hưu, công ty trang sức hiện tại trên thực tế đã thuộc sự quản lý của anh trai Dương Bác Văn. Đối với người anh cùng cha khác mẹ này hắn không có tình cảm gì, còn ghét bỏ nhau, cũng may Dương Bác Văn là một người bẩm sinh không có dã tâm, cả ngày chỉ vẽ vời thiết kế trang sức, bộ dáng cứ cà lơ phất phơ không lý tưởng, Dương Bác Văn cũng không để hắn vào trong lòng.
Tả Kỳ Hàm
Triệu Gia Ly, tôi phải về nhà, cậu buổi chiều không cần đi cùng tôi, tôi đi gặp bạn.
Triệu Gia Ly
Hàm ca đừng khách khí như thế, gọi tôi Tiểu Triệu là được. Vậy sáng sớm ngày mai tôi đến đón anh, 9h30 lên lớp, 8h40 bắt đầu đi, có cần tôi sáng gọi điện thoại gọi anh dậy hay không?
Tả Kỳ Hàm
Tôi tự thức được, chị Linh Linh nói địa chỉ của tôi cho cậu chưa?
Triệu Gia Ly
*Cười* Kim Bích phải không, chỗ đó tôi quen thuộc nhất.
Tả Kỳ Hàm
Đúng rồi, cậu trước kia là trợ lý Trương Quế Nguyên, anh ta cũng ở đó.
Triệu Gia Ly nhếch môi cười, có vẻ thật thà.
Tả Kỳ Hàm
Tôi có rất nhiều chuyện không biết, cậu là tiền bối, sau này phiền cậu chiếu cố.
Triệu Gia Ly
Hàm Ca, đừng như vậy, tôi chỉ là một trợ lý nhỏ.
Tả Kỳ Hàm
Tôi cũng chỉ là ngôi sao nhỏ.
Triệu Gia Ly
Sau này nhất định sẽ có nhiều nhiều người yêu thích anh, anh sẽ trở thành ngôi sao lớn.
Tả Kỳ Hàm
Sẽ không, khán giả chỉ mù nhất thời, không mù được cả đời.
Vội vã giải quyết bữa trưa, Tả Kỳ Hàm cùng Dương Bác Văn ở khách sạn lăn lăn thảm lông trải sàn, Dương Bác Văn vốn còn muốn đẩy cậu đến trước cửa sổ, cậu bị dọa đến liên tục rít gào chống cự, dù sao ban ngày bên dưới người xe đông nghẹt, Dương Bác Văn cũng giả vờ tức giận từ bỏ, ở trên thảm vạch cậu ra giải tỏa mấy tư thế, còn tìm góc độ đẹp chụp mấy chục tấm.
Bởi vì sau khi ăn xong món điểm tâm quá mức mỹ vị, giấc ngủ trưa hôm nay cũng trở nên sảng khoái ngọt ngào, Dương Bác Văn còn đang thiên mã hành không trong mộng đẹp lưu luyến quên đường về, liền bị lắc mạnh tỉnh dậy.
Tả Kỳ Hàm
Về nhà ngủ, không trả phòng sẽ bị thu phí một ngày đó.
Tả Kỳ Hàm
Nhanh nhanh nhanh, mặc quần áo vào.
Tả Kỳ Hàm
Lần sau không tới nữa, xài tiền thế này quá xa xỉ.
Dương Bác Văn
*Bĩu môi* Không phải nói eo muốn gãy sao? Không nghỉ ngơi cho tốt còn nghĩ này nghĩ nọ?
Tả Kỳ Hàm
Thật sự muốn gãy rồi, anh dùng sức quá, còn lâu như vậy.
Tả Kỳ Hàm
Công ty mới cấp cho em trợ lý mới, không đẹp trai chút nào.
Dương Bác Văn
*Xoa eo cho Tả Kỳ Hàm* Vậy thì tốt, đỡ cho em phải dại trai.
Tả Kỳ Hàm giúp anh kéo áo, tiện tay sờ sờ cơ bắp trên đùi anh, mặt lập tức lộ vẻ mê trai.
Dương Bác Văn
Em càng ngày càng nổi, sau này paparazi cả ngày săn em, cơ hội ở bên nhau của chúng ta cũng không nhiều, phải quý trọng mới đúng, được lần nào hay lần đó.
Tả Kỳ Hàm
Không sao, em sớm muộn cũng sẽ hết thời.
Hắn bị Moe đến cả người run run, chìa tay ôm hun cậu.
Tả Kỳ Hàm
Mau mặc vớ mang giày! Lố giờ bây giờ!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play