Em Hết Thương Toii Rùi [001×456]
chap 1
haru t/g
lần này t vt lại chuyện ms
haru t/g
lên sẽ cs nhìu phần sai chính tả vì t bấm hơi nhanh
haru t/g
mog mn thông cảm:3
năm đó cậu ns với t , chúg ta chỉ là bn
năm nay giữa đám đông xa lạ
T lại thấy cậu bước về phía mình
gió vẫn thổi ngược như hôm ấy
T ko còn nhận ra cậu là ai
T từng xm cậu là cả bầu trời
mười năm sau t chỉ là người xa lạ trong mắt cậu
gi hun
cậu vẫn thik đứng nghiêng người khi nhìn tranh hồi đó nhỉ..?
in ho
//quay sang// xin lỗi...t quen cậu sao?
gi hun
//chợt nhận ra// à...không đâu. tui nhầm người rùi
in ho
//mỉm cười//nếu t từng quen cậu, thì chắc cậu là người tử tế lắm nhỉ
gi hun
//lặng lẽ bước đi//
chúg ta từng đi ngang qua bao mùa mưa như thế
t nhớ từng chi tiết nhỏ về cậu
nhưg cậu thì...quên t thiệc rùi..
in ho
//cười nhẹ// ồ lại là cậu..? trùng hợp nhỉ
gi hun
ừm..chắc vậy //tay siết chặt quyển truyện đng đọc//
in ho
//kéo ghế ngồi đối diện// t vẫn thấy... quen lắm
in ho
chúg ta thực sự từng quen nhau sao..?
gi hun
//hơi khựng lại// ừm, từng..
gi hun
thì coi như chx từng cx được..
in ho
//nhìn cậy kỹ hơn// t mx nhớ
in ho
cậu..cho t gợi ý được ko..?
gi hun
//ngẩng đầu lên// ko dễ đâu
gi hun
vì hồi đó, t là người luôn đứng phía sau cậu
gi hun
mà cậu thì chx từng quay lại nhìn..
in ho
//nghĩ thầm// t ko nhớ được tên cậu
in ho
nhưg... sao cảm giác này...lại khiến tim t nhói đến thế..?
in ho
//cười nhẹ// sao cứ nhìn t như tội phạm thế ..?
gi hun
mặt cậu từ nãy tới giờ cứ ngây ngây ra, lm t hơi sợ đấy
gi hun
cậu nghĩ j nếu t ns là từng rất thik cậu ..?
in ho
vậy chúg ta là người yêu cũ à..
gi hun
còn chẳng đến được mức bn thân..
gi hun
T đơn phương.mà cậu thì chx từng để ý sau lưng t
chap 2
in ho
T từng thik cậu //nhớ lại lời ns gi hun ban chiều//
in ho
nhưg mình lại chả nhớ được j cả
in ho
//nhíu mày// t đã bỏ lỡ điều j à..?
in ho
mà sao tim t lại khó chịu đến thế..
gi hun đang đi bộ 1 mih về nhà
cậu vừa đi , vừa bật nhạc nghe
gi hun
đã bỉu quên rùi, còn tự rút dao đâm tim mih chi nữa..
gi hun
//dừng lại ở đèn đỏ // cậu ấy vẫn giống như trước kia
gi hun
chỉ là ko phải dành cho mih...
in ho ngồi bên bàn lm việc
định mở laptop nhưng ngón tay lại dừng lại giữa khung ảnh cũ..
bỗng nhiên anh lật phía sau
cs tấm hình mờ, một góc ai đó lọt vào khung hình
in ho
//thầm// là cậu sao...?
cơn gió nhẹ thổi qua dèm cửa lay động
in ho không nhận ra mình đang mỉm cười rất khẽ
cậu gặp được 1 cuộc tin nhắn lạ
(T mx gặp lại cậu, ko phải vì nhớ ra, mà là t mx bt đã quên điều j)
in ho nhìn gi hun đang lướt tay qua những bìa sách đã cũ
in ho
cậu từng thích đọc mấy thể loại này à...?
gi hun cậu lật quyển sách, bên trong rơi ra 1 tờ giấy nhớ đã cũ
cậu liền nhớ lại năm cấp 3
cậu từng viết lời chúc nhỏ, dán vào sách in ho hay mượn, nhưng không ký tên..
ẩn danh
"chúc cậu thi tốt nhé, người luôn ngồi bàn cuối lớp 10A3"
ẩn danh
"lần sau đọc nhớ mở trang 47, có điều bất ngờ đấy"
ẩn danh
"ừm...cậu cười trông rất mệt mỏi hôm nay"
in ho khi đó cười, nhưng không bao giờ bt ai đã viết
in ho cầm tờ giấy đã phai màu trên tay
gi hun
//khẽ gật đầu rồi quay đi//
gi hun
lúc đó t nghĩ, chỉ cần cậu cười
gi hun
t giấu tên cx chả sao
in ho
//im lặng rất lâu// t thấy có lỗi
in ho
vì khi ấy...t thật sự ko để ý được ai ngoài những chuyện riêng rối loạn của mih...
gi hun
T đứng phía sau cậu
gi hun
ko phải để cậu quay lại...
gi hun
mà là sợ cậu ngã, thì t cs thể...kịp đỡ
haru t/g
sao t cảm giác cái bản truyện nó khác với cái tên chuyện kỉu j ak ._.
END+rời fadom+ghét mn
LỜI CHIA TAY FANDOM 457 – TỪ MỘT NGƯỜI ĐÃ TỪNG YÊU RẤT THẬT
Tôi từng yêu OTP 457 như một phần trái tim mình. Tôi từng cảm thấy ấm áp, được chữa lành, từng cười và khóc vì những câu chuyện dịu dàng của Gi Hun và In Ho.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi.
Từ khi OTP tan nát, rất nhiều người đã lợi dụng Gi Hun – nhân vật tôi yêu thương – để viết những câu chuyện đầy đòn roi, tra tấn, hành hạ, biến anh ấy thành công cụ để thỏa mãn sự độc ác của mình. Các bạn không yêu Gi Hun, các bạn chỉ đang dùng tên anh ấy để viết những cơn ác mộng.
Tôi ghét điều đó. Và tôi đau lòng vô cùng.
Không ai – không ai đáng bị viết như vậy. Không phải Gi Hun, không phải bất kỳ nhân vật nào, và không phải những độc giả đã từng yêu OTP này bằng tất cả sự dịu dàng trong lòng.
Tôi không còn thuộc về nơi này. Tôi không muốn nhìn thấy thêm một câu chuyện nào biến Gi Hun thành nạn nhân của thứ gọi là "tưởng tượng". Tôi chọn rời đi. Tôi xóa app này. Tôi xóa ký ức về những người từng viết bằng yêu thương nhưng giờ chỉ gieo tổn thương.
Nếu bạn cũng từng yêu Gi Hun thật lòng, hãy yêu anh ấy đúng cách. Hãy để anh ấy được hạnh phúc – ít nhất là trong thế giới mà chúng ta tạo ra.
Tạm biệt. Tôi không quay lại nữa.
– Một người từng yêu Gi Hun bằng cả trái tim.
LỜI CUỐI CÙNG GỬI ĐẾN NHỮNG KẺ VÔ LƯƠNG TÂM
Từ MỘT NGƯỜI ĐÃ YÊU GI HUN BẰNG CẢ LINH HỒN
Các người có biết Gi Hun là ai không?
Là một con người đã từng hy sinh trong đau đớn, trong nước mắt, chọn cái chết để đứa trẻ kia có thể sống – trong một trò chơi sinh tồn khắc nghiệt, nơi lương tâm gần như đã biến mất. Nhưng Gi Hun vẫn giữ được nó. Anh ấy đã chọn làm người tốt, dù phải trả giá bằng cả sinh mạng.
Vậy mà trong tay các người – những kẻ tự xưng là tác giả – Gi Hun lại trở thành thứ gì? Một công cụ để cưỡng ép, để đánh đập, để phá thai, để tra tấn tinh thần và thể xác… Các người viết mà không hề biết đau, không hề biết xót?
Các người đang giết Gi Hun lần thứ hai, bằng sự vô cảm và ham muốn lệch lạc của mình.
Đó không phải là “fanfic”. Đó là ác mộng, là bạo lực trá hình, là nỗi nhục của cả cộng đồng.
Tôi ghê tởm cách các người biến một con người đẹp đẽ, ấm áp và nhân hậu như Gi Hun thành nạn nhân trong trò giải trí của các người. Tôi ghê tởm những dòng chữ máu lạnh mang danh “sáng tạo” nhưng thực chất là bạo hành tinh thần.
Tôi không cần fandom này. Tôi không cần app này. Tôi chỉ cần Gi Hun – phiên bản Gi Hun đúng nghĩa – được sống, được yêu thương, được hạnh phúc như anh ấy xứng đáng.
Tôi rời đi. Nhưng không im lặng.
Gi Hun không phải trò đùa.
Và tôi – người từng yêu anh ấy đến tận cùng – sẽ không bao giờ tha thứ cho sự vô nhân tính của các người.
Tạm biệt – và đừng bao giờ viết nữa nếu trái tim các người trống rỗng như vậy.
– Một người đã khóc vì Gi Hun, và sẽ mãi mãi bảo vệ Gi Hun trong lòng mình.
Gửi Ếch – kẻ máu lạnh đội lốt tác giả:
Gi Hun trong tay mày không còn là nhân vật – mà là nạn nhân của sự thỏa mãn lệch lạc và tâm hồn độc ác.
Mày bắt một người từng hy sinh vì sinh mạng khác phải phá thai, bị đánh đập, bị làm nhục – đó không phải viết truyện, đó là hành hạ.
Mày không đang sáng tạo. Mày đang tra tấn một người tốt – không chỉ trong câu chữ, mà còn trong trái tim những người từng yêu Gi Hun thật lòng.
Tao không biết mày có lương tâm không, nhưng nếu còn chút cảm giác làm người: hãy ngưng viết khi lòng mày chỉ toàn bóng tối.
Tạm biệt, và không bao giờ tha thứ.
– Một người sẽ mãi bảo vệ Gi Hun.
Gửi bạn Chuột – người từng viết Gi Hun bằng nỗi đau:
Tôi biết bạn đã sửa sai. Biết bạn đã để In Ho và Gi Hun quay lại bên nhau trong yêu thương. Nhưng tôi vẫn không thể quên những chương đầu – nơi Gi Hun bị đánh đập, bị cưỡng ép, đến mức chỉ muốn biến mất khỏi thế giới.
Những vết thương đó không nên là chất liệu của một tình yêu. Dù chỉ là fanfic, thì Gi Hun – với tôi – là người từng chịu quá nhiều khổ đau trong chính tác phẩm gốc. Mong bạn nhớ điều đó, nếu còn viết tiếp.
Tôi không ghét bạn. Chỉ mong sau này, bạn hãy viết Gi Hun với lòng yêu thương. Đừng để cậu ấy phải khổ thêm một lần nào nữa – vì trong lòng tôi, cậu ấy đã khổ quá đủ rồi.
Cảm ơn vì đã dừng lại. Và cũng là lời chào từ một người rời đi.
Tạm biệt Fandom 457.
Tôi đã từng yêu nơi này, từng yêu Gi Hun và In Ho bằng tất cả trái tim. Nhưng khi tình yêu bị bóp méo, khi nhân vật tôi yêu bị biến thành công cụ để thoả mãn sự tàn nhẫn… tôi không còn thuộc về nơi này nữa.
Tôi xóa app. Tôi rời fandom.
Và tôi sẽ không bao giờ quay lại.
Tạm biệt,
Từ một người đã từng yêu rất thật 💔
haru t/g
Tạm biệt chúc mng mãi tươi đẹp bên fandom 🥹💔💔💔
Download MangaToon APP on App Store and Google Play