Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Đoạn Đường Có Nhau.

#chap 1

Ánh nắng sớm mai len qua khe rèm cửa, khẽ chạm vào khuôn mặt đang say ngủ của Đức Duy. Mái tóc rối bời sau giấc dài, đôi môi hơi mím lại như đang mơ thấy điều gì thú vị. Cạnh bên, Quang Anh trở mình, một tay vô thức vắt qua người em, ôm chặt hơn như sợ nếu buông ra thì Đức Duy sẽ biến mất.
Đức Duy khẽ cựa mình, đôi mắt to tròn chớp chớp mấy lần rồi dần mở ra. Điều đầu tiên em nhìn thấy chính là gương mặt quen thuộc của Quang Anh – người mà em gọi là “ánh sáng duy nhất” trong cuộc đời. Nhìn anh ngủ yên, hàng mi dài che đi ánh nhìn thường ngày đầy quyết đoán, trông hiền hòa và dễ thương lạ.
Em bất giác mỉm cười, tay khẽ vén mấy sợi tóc vương trên trán Quang Anh.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Quang Anh ơi, dậy đi, nắng chiếu đến mặt rồi kìa…
Đức Duy thì thầm, giọng lười biếng vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Quanh Anh không đáp, chỉ dụi đầu vào hõm cổ em như đứa trẻ đòi nựng. Hơi thở ấm nóng phả lên da làm Đức Duy đỏ mặt.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh còn trẻ con hơn em nữa.
Đức Duy khẽ cười, nhưng vẫn chẳng nỡ đẩy ra.
Một lúc sau, Quang Anh mới chậm rãi mở mắt. Giọng anh khàn khàn của buổi sáng:
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Sao em dậy sớm thế? Anh còn muốn ngủ thêm một chút nữa.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Dậy đi. Hôm nay em hẹn Dương với Hùng đi ăn sáng mà. Chẳng lẽ để hai người kia chờ?
Đức Duy nghiêng đầu nhìn sang đồng hồ trên tường.
Quang Anh nhăn nhó, nhưng rồi cũng chịu ngồi dậy. Anh vươn vai một cái, vòng tay kéo Đức Duy lại gần, hôn phớt lên trán cậu.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Được rồi, nghe em vậy.
Cái cách anh nói khiến trái tim Đức Duy đập loạn nhịp. Nhiều người ngoài nhìn vào vẫn hay thắc mắc: tại sao một người điềm tĩnh, lý trí như Quang Anh lại có thể dịu dàng đến mức này với Đức Duy? Nhưng em thì biết – đơn giản vì tình yêu này đã trở thành thói quen, thành bản năng.
__________
Quán ăn sáng nằm ở một góc phố nhỏ, nơi bốn người vẫn hay ghé mỗi khi rảnh rỗi. Không cầu kỳ, không sang trọng, chỉ đơn giản là phở nóng, bánh cuốn, cà phê buổi sớm. Đăng Dương và Quang Hùng đã có mặt trước. Dương ngồi nghiêng người, chống cằm, còn Kiều thì đang lướt điện thoại. Thấy hai người kia bước vào, Hùng vội đứng dậy vẫy tay.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Ở đây nè, nhanh lên, tao sắp đói xỉu luôn rồi!
Đức Duy bật cười, kéo tay Quang Anh đi đến bàn.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Lần nào cũng là Hùng đói trước.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Ờ thì có sao. Không ăn là Hùng gắt lắm á nha
Dương nhún vai, giọng nửa đùa nửa thật.
Nhìn cách hai người trò chuyện, ai cũng có thể thấy họ thân thiết đến mức nào. Quang Hùng hoạt bát, luôn líu lo, trong khi Đăng Dương điềm đạm hơn, thường đóng vai “người hứng chịu” những màn cà khịa từ Hùng. Nhưng lạ ở chỗ, chính sự khác biệt đó lại khiến họ hòa hợp, cứ như hai mảnh ghép không thể tách rời.
Quang Anh kéo ghế cho Đức Duy ngồi rồi mới ngồi xuống cạnh cậu. Cử chỉ ga lăng tuy nhỏ nhưng khiến Đức Duy đỏ tai. Em lườm anh khẽ khàng, nhưng trong mắt lại ánh lên tia hạnh phúc.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Trông hai người kia kìa.
Quang Hùng cười ranh mãnh, hất cằm về phía Quang Anh và Duy.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Ngọt quá mức chịu đựng. Mới sáng sớm đã phát cẩu lương rồi.
Đức Duy phản bác lại ngay
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Ủa, tụi tao còn đỡ đó. Hai người cũng vậy thôi. Hôm bữa tao thấy Dương còn ngồi đút từng muỗng cháo cho Hùng, làm như phim ngôn tình vậy.
Mặt Quang Hùng đỏ bừng. Dương thì chẳng buồn giải thích, chỉ nhoẻn miệng cười rồi bình thản:
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Tao thương người yêu tao nên làm thế, có gì lạ đâu.
Câu nói giản dị nhưng đủ khiến cả bàn im lặng trong vài giây. Rồi tất cả bật cười, cảm giác ngọt ngào lan tỏa trong không khí.
__________
Bữa sáng diễn ra vui vẻ, tiếng cười tiếng nói không dứt. Sau khi ăn xong, cả bốn kéo nhau ra công viên gần đó đi dạo. Trời thu se lạnh, lá vàng rơi lác đác trên lối đi. Đức Duy vừa đi vừa giẫm lên lá khô, tiếng giòn tan nghe thích tai. Quang Anh bước cạnh, thỉnh thoảng lại chỉnh áo khoác cho em, sợ em lạnh. Đằng sau, Quang Hùng tíu tít kể chuyện, hết việc ở công ty lại đến mấy trò đùa trên mạng. Đăng Dương nghe chăm chú, thỉnh thoảng đáp vài câu ngắn nhưng ánh mắt thì chưa từng rời khỏi Kiều.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Quang Anh này.
Đức Duy khẽ gọi.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Dạ?
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh có cảm thấy mình may mắn không…?
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
May mắn gì ạ?
Quang Anh nhướng mày, gương mặt hiện lên sự thắc mắc.
Đức Duy hít một hơi, ánh mắt nhìn về phía trước, nơi Pháp Kiều và Đăng Dương đang nắm tay nhau ríu rít kể nhau nhiều câu chuyện.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
May mắn vì có nhau. Như em và anh, như Dương và Hùng. Dù ngoài kia có bao nhiêu thứ khó khăn, chỉ cần quay lại là thấy vẫn còn người mình thương ở đây.
Quang Anh im lặng một chút. Rồi anh nắm lấy tay em, siết nhẹ.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh cũng nghĩ vậy, thật ra đối với anh… cuộc sống này chỉ cần có em và hai đứa kia là đủ rồi…
Trái tim Đức Duy chợt run lên. Em ngước nhìn anh, bắt gặp ánh mắt nghiêm túc chưa từng thay đổi. Khoảnh khắc ấy, cậu cảm thấy dường như cả thế giới đều lùi lại phía sau, chỉ còn lại hai người họ.
________
Buổi chiều, bốn người ngồi trong quán cà phê quen thuộc. Kiều bày ra một xấp ảnh vừa chụp sáng nay, đưa cho mọi người xem.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Nhìn nè, tấm này Đức Duy đang cười đẹp ghê. Tấm này thì Dương lạnh lùng ghê á trời thấy ghét. Còn tấm này, Duy với Quang Anh nhìn nhau kìa, trời ơi như poster phim luôn!
Đức Duy giật lại máy, gắt yêu.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Trời đất ơi, chụp hồi nào mà không hay vậy? Để mạng xã hội mà thấy thì tụi tao bị spam liền đó.
Hùng lè lưỡi, nhưng vẫn cười toe toét. Dương chỉ lắc đầu, rót thêm trà cho Hùng, cử chỉ nhỏ nhưng dịu dàng.
Quang Anh nhìn tất cả, khóe môi cong lên. Anh biết, khoảnh khắc này bình dị thôi, nhưng chính là thứ mà sau này họ sẽ nhớ nhất: bốn người, bên nhau, cười nói, không toan tính.
Và có lẽ, hạnh phúc thực sự đôi khi chẳng phải điều gì to tát. Chỉ cần ngồi cạnh nhau, chia sẻ từng bữa ăn, từng câu chuyện thường nhật… thế là đủ.
_____
Tối về, trong căn biệt thự nhỏ, Đức Duy nằm gối đầu lên ngực Quang Anh. Ngoài kia, thành phố sáng đèn, dòng người hối hả, nhưng ở đây chỉ có hai người.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh Quang Anh…
Đức Duy thì thầm.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Em bé sao vậy? Nói tao nghe.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Mình sẽ luôn hạnh phúc như vậy, phải không ạ?
Quang Anh hôn nhẹ lên trán em.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Ngốc ạ, luôn luôn sẽ hạnh phúc.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh không cần biết tương lai chúng ta thế nào nhưng…
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh chỉ cần biết, bây giờ anh đã có một con mèo đáng yêu bên cạnh rồi.
Đức Duy khép mắt lại, mỉm cười. Em không biết lời hứa đó có bền lâu đến mức nào, chỉ biết là hiện tại, trong vòng tay này, em thấy an yên. Và như thế, đối với em đã là tất cả.
________
NovelToon
connaybikhung😔💔
connaybikhung😔💔
ựaa :)))

#chap 2

connaybikhung😔💔
connaybikhung😔💔
halo 🤓
Sáng hôm sau, khi mặt trời còn chưa kịp lên cao, căn bếp nhỏ của Quang Anh và Đức Duy đã thoang thoảng mùi thơm. Đức Duy đứng trước bếp, mặc chiếc tạp dề in hình mèo ngộ nghĩnh. Cậu vừa lật trứng trên chảo vừa huýt sáo nho nhỏ. Đằng sau, Quanh Anh dựa vào cửa, khoanh tay quan sát. Anh bật cười khi thấy cậu hì hục mà vẫn không quên lắc lư theo nhịp.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh nhìn gì mà cười suốt vậy?
Đức Duy liếc mắt giả bộ khó chịu.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Nhìn em đáng yêu quá… giống con mèo nhỏ.
Quang Anh đáp tỉnh bơ, bước đến ôm lấy eo em từ phía sau.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Để anh làm cho, lỡ đâu để em làm chắc lát nữa cháy bếp.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Xì, hôm nay em quyết tâm rồi. Anh chỉ cần ngồi đó chờ ăn thôi.
Đức Duy hất tay anh ra, đôi môi cong nhẹ lên.
Căn bếp nhỏ rộn ràng tiếng cười. Cuối cùng, bữa sáng cũng hoàn tất: trứng ốp la vàng ruộm, bánh mì nướng giòn, thêm ly sữa ấm. Đức Duy bày biện cẩn thận, còn Quang Anh chỉ ngồi nhìn em, ánh mắt chan chứa dịu dàng.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Mai mốt, nếu bận rộn quá, anh nhớ cũng phải ăn sáng đầy đủ nha.
Đức Duy nói với tôn giọng nghiêm túc hiếm hoi.
Quang Anh gật đầu nhẹ.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Nếu có em nhắc… anh sẽ ăn đủ ba bữa luôn.
Chiều hôm đó, bốn người hẹn nhau đến studio chụp hình. Đây là ý tưởng của Quang Hùng – cậu muốn lưu lại những khoảnh khắc tươi đẹp này thành bộ ảnh kỷ niệm. Studio sáng trưng ánh đèn, phông nền trắng tinh. Đức Duy mặc sơ mi trắng, quần jeans đơn giản, trong khi Quang Anh lại chọn áo len màu be, khoác ngoài blazer nhã nhặn. Đăng Dương thì vẫn phong thái điềm tĩnh với sơ mi tối màu, còn Quang Hùng thì nổi bật nhất với áo khoác caro đỏ rực.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Trời ơi, nhìn tụi mình như nhóm nhạc idol vậy đó.
Hùng cười toe, vừa chỉnh lại tóc vừa soi gương.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Idol mà hay cà khịa thì chắc chỉ có Hùng thôi.
Đức Duy chọc, khiến mọi người bật cười.
Nhiếp ảnh gia yêu cầu tạo dáng tự nhiên. Thế là Quang Anh vòng tay ôm Đức Duy từ phía sau, ánh mắt nhìn em không rời. Đăng Dương thì khẽ đặt tay lên vai Hùng, cả hai cùng cười rạng rỡ. Trong ống kính, bốn người tỏa ra thứ năng lượng vừa trẻ trung vừa chan chứa tình cảm. Khoảnh khắc ấy, ai cũng cảm nhận được rằng họ thật sự là một gia đình nhỏ.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Chụp thêm tấm này đi!
Quang Hùng hăng hái kéo cả nhóm lại gần nhau, bày trò tạo dáng trái tim.
Đức Duy cười đến chảy nước mắt. Quang Anh thì chỉ lắc đầu bất lực nhưng vẫn làm theo. Dương cũng vậy – mặt vẫn bình thản nhưng khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt nhìn Kiều ngập tràn cưng chiều.
Bộ ảnh kết thúc, ai cũng vui vẻ. Hùng nhảy cẫng lên:
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Mai có ảnh nhớ gửi Hùng liền nha. Hùng muốn treo trong phòng ngủ luôn.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Treo nhiều quá rồi đó Hùng ơi.
Đăng Dương khẽ nói.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Không có nhiều! Hạnh phúc là phải lưu lại chứ.
Hùng đáp lại, giọng kiên quyết.
Đăng Dương im lặng, nhưng trong mắt lại lấp lánh. Anh biết Hùng nói đúng – từng khoảnh khắc bên nhau đều quý giá, chẳng thể nào lặp lại.
________
Buổi tối, cả bốn kéo nhau về căn biệt thự của Quang Anh – Đức Duy để ăn lẩu. Căn phòng chật kín tiếng cười, mùi thơm từ nồi lẩu nghi ngút.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Quang Anh ơi, bỏ thêm nấm đi, em thích nấm.
Đức Duy vừa gắp miếng nấm cuối cùng trong chén vừa nói.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Rồi, bỏ nhiều nấm lắm rồi đấy.
Quang Anh gắp một nhúm nấm vào chén em
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Vợ!!! Vợ chừa tôm cho anh với.
Dương nhăn mặt, thấy Hùng gắp liền ba con một lúc.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Ai nhanh tay thì được thôi, luật chơi là vậy mà.
Hùng lè lưỡi.
Không khí náo nhiệt như một buổi tiệc nhỏ. Họ cùng nhau ăn, cùng kể chuyện, từ những kỷ niệm ngày xưa cho đến những dự định tương lai.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Mai mốt, nếu đi du lịch, tụi mình phải đi cả bốn nha.
Hùng vừa ăn vừa nói.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Ừ, đi đâu cũng được, miễn có tụi mình.
Đức Duy đồng ý ngay.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Anh nghĩ là đi Đà Lạt sẽ hợp.
Dương khẽ gợi ý.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Đúng đó, Đà Lạt nhiều hoa, nhiều cảnh đẹp, tha hồ chụp ảnh.
Hùng reo lên.
Quang Anh chỉ im lặng nghe, ánh mắt dừng lại trên gương mặt đang rạng rỡ của Đức Duy. Trong lòng anh thoáng dấy lên một cảm giác khó gọi tên – như thể muốn giữ chặt tất cả những khoảnh khắc này lại, không để chúng vụt qua.
________
Khuya, khi Dương và Kiều đã về, căn nhà trở lại yên tĩnh. Đức Duy thu dọn chén bát, còn Quang Anh ngồi trên ghế sofa, tay chống cằm nhìn theo.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh Quang Anh, sao nhìn em dữ vậy?
Đức Duy vừa hỏi vừa lau bàn.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh nghĩ… mình thật sự may mắn.
Quang Anh khẽ đáp.
Đức Duy dừng tay, quay lại, mắt chớp chớp.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
May mắn gì ạ?
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
May mắn vì có em. May mắn vì được ở bên những người như Dương và Hùng. Không phải ai cũng có hạnh phúc giản dị thế này đâu.
Đức Duy bỗng lặng im một lúc. Rồi em bước đến, ngồi xuống cạnh anh.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh biết không, em cũng nghĩ vậy. Nhiều khi em thấy mình chẳng cần gì hơn nữa. Chỉ cần mỗi ngày thức dậy đều có anh bên cạnh, chiều chiều được nghe tiếng Kiều cười, thấy Dương cau mày… thế thôi là đủ.
Quang Anh vòng tay qua ôm trọn cơ thể em vào lòng.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Vâng… chỉ thế là đủ rồi.
Trong căn phòng nhỏ, tiếng đồng hồ tích tắc đều đặn. Hai người ngồi yên, tận hưởng sự bình yên hiếm có giữa một thành phố ồn ào.
_______
Đêm muộn, khi Đức Duy đã ngủ say trong vòng tay anh, Quang Anh vẫn mở mắt. Ánh trăng lọt qua ô cửa sổ, chiếu lên gương mặt bình yên của em.
Anh khẽ vuốt tóc Đức Duy, thì thầm như tự nhủ:
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh sẽ giữ mãi nụ cười này… cho đến tận cùng.
Và trong giây phút đó, lòng anh dâng lên một lời hứa thầm lặng – lời hứa sẽ không bao giờ buông tay, dù cho sau này có điều gì xảy đến.
______
connaybikhung😔💔
connaybikhung😔💔
ổn k :)))

#chap 3

Ánh nắng xuyên qua lớp rèm mỏng, chạm khẽ vào gương mặt đang say ngủ của Đức Duy. Em khẽ nhăn mày, rồi trở mình, dụi đầu vào ngực Quang Anh như tìm chỗ an toàn. Anh nằm yên, vòng tay ôm lấy e,, trong lòng dâng lên thứ cảm giác an nhiên khó tả.
Khi chuông báo thức réo vang, Đức Duy mới uể oải mở mắt. E, liếc sang, thấy Quang Anh vẫn còn nhắm nghiền. Cái dáng vẻ lười biếng của anh khiến em vừa buồn cười vừa thương.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh Quang Anh, dậy đi… trễ giờ làm rồi đó.
Đức Duy khẽ gọi nhỏ.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh xin năm phút ạ.
Giọng trầm ấm của anh vang lên, tay kéo chăn trùm lên người.
Đức Duy cười khúc khích, cúi xuống hôn nhẹ lên má anh.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Nếu anh không dậy, em ăn sáng một mình đó nha.
Nghe đến chữ “ăn sáng”, Quang Anh mới chịu nhúc nhích. Anh bật dậy, xoa đầu Đức Duy một cái rồi cười:
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Em đúng là động lực duy nhất có thể kéo anh ra khỏi cái giường này.
Họ cùng nhau chuẩn bị. Trong khi Đức Duy loay hoay làm bánh mì kẹp trứng, Quang Anh đứng sau, rót sữa, đặt thêm vài lát trái cây vào đĩa. Những hành động nhỏ bé, tưởng chừng vô nghĩa, nhưng lặp lại mỗi ngày đã trở thành thói quen ngọt ngào.
___________
Buổi trưa, cả bốn gặp nhau ở quán cà phê quen thuộc gần trung tâm. Đăng Dương đến trước, bên cạnh là Quang Hùng đang chăm chú lướt điện thoại. Hùng mặc áo hoodie rộng, tóc rối nhẹ, trông trẻ hơn tuổi thật.
Thấy Quang Anh và Duy bước vào, Hùng nhanh nhảu đứng dậy:
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Hai người tới rồi à? Tao gọi nước cho rồi, lại đây ngồi nè.
Quang Hùng chỉ hai cái ghế đối diện.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Hùng lúc nào cũng nhanh miệng quá ha.
Dương nói, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự cưng chiều.
Đức Duy nhìn thấy, không kìm được cười. Em ghé tai Quang Anh thì thầm:
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh thấy không, Dương với Hùng càng ngày càng giống tụi mình ghê.
Quang Anh nhướng mày, khẽ cốc nhẹ đầu em.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Đừng nhiều chuyện, coi chừng Hùng nghe được đó bé ạ.
Cả nhóm nhanh chóng chìm vào không khí rôm rả. Họ bàn về công việc, về những kế hoạch nhỏ. Hùng kể chuyện anh mới tập tành nấu ăn, suýt làm cháy cả nhà bếp khiến Dương phải lao đến dập lửa.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Trời đất, nghe thôi đã thấy nguy hiểm rồi.
Đức Duy phì cười.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Nhưng mà Hùng dễ thương lắm. Dù cháy bếp, em ấy vẫn cứ loay hoay gắp từng miếng gà cháy ra đĩa, còn nói ‘ăn được mà’.
Dương kể thêm, giọng bình thản nhưng khóe môi khẽ cong.
Quang Hùng gãi đầu, đỏ mặt.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Ờ thì… ít nhất tui có cố gắng. Lần sau chắc đỡ hơn.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Không sao đâu, miễn Dương chịu ăn là được rồi.
Đức Duy buông câu trêu chọc khiến cả bàn cười rộn lên.
________
Sau khi uống cà phê, bốn người quyết định đi dạo phố. Trời thu trong xanh, gió nhẹ mơn man, khiến ai cũng thấy dễ chịu. Họ ghé qua một cửa hàng đồ lưu niệm. Đức Duy thích thú với những chiếc móc khóa hình thú nhỏ xíu, em chọn ngay một con mèo trắng đưa cho Quang Anh.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh treo vào chìa khóa xe nha, để lúc nào nhìn cũng nhớ tới em.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Em nói đúng, chỉ cần xa em năm phút thôi anh cũng chẳng chịu được nữa rồi.
Quang Anh đáp, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Ở góc khác, Quang Hùng đang cầm một chiếc vòng tay da đơn giản, quay sang hỏi:
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Dương ơi, Anh thấy cái này đẹp không?
Dương nhìn thoáng qua, gật nhẹ.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Hợp với em đấy.
Hùng mỉm cười, mua luôn hai cái – một cho mình, một cho Dương. Cậu lén nắm lấy tay anh, đeo vào như thể đó là điều hiển nhiên. Dương chẳng nói gì, chỉ siết nhẹ lại. Rời khỏi cửa hàng, họ tiếp tục đi dọc theo con đường lát đá. Người qua lại đông đúc, tiếng nhạc từ các quán cà phê vang vọng ra. Đức Duy kéo tay Quang Anh chạy sang bên kia đường để mua kem. Hùng thì lôi Dương vào một shop quần áo, thử hết áo này đến áo khác, vừa mặc vừa xoay vòng trước gương.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Đẹp không đẹp không.
Hùng hỏi, ánh mắt sáng rực lên.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Ừm… Em mặc cái nào cũng đẹp.
Dương trả lời ngắn gọn, nhưng đủ khiến Hùng đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.
________
Tối đó, cả nhóm quyết định ăn BBQ ngoài trời. Họ chọn một quán vỉa hè, bàn ghế nhựa đơn sơ nhưng không khí lại vô cùng ấm áp. Mùi thịt nướng quyện với khói than lan tỏa. Quang Anh cẩn thận trở từng xiên thịt, còn Duy thì gắp rau, rót nước. Ở bàn bên, Hùng cứ mãi ăn, miệng không ngừng nói chuyện, khiến Dương phải nhắc:
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Em ăn từ từ thôi, kẻo nghẹn đấy.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Anh lo xa quá. Tui chịu được mà.
Quang Hùng vừa cười vừa nói.
Đức Duy cười phá lên.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Quang Anh này, em thấy Dương giống như một ông cụ non ấy. Lúc nào cũng lo lắng cho Hùng.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Thì cũng giống anh thôi. Anh cũng lo cho em suốt.
Quang Anh đáp, giọng bình thản.
Không khí chan chứa tiếng cười. Họ nâng ly chạm nhau, cùng nhau chúc cho những ngày mai cũng sẽ bình yên như hôm nay.
__________
Khuya, sau khi chia tay Dương và Hùng, Quang Anh và Duy trở về căn nhà. Thành phố ngoài kia đã chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn ánh đèn đường vàng vọt.
Đức Duy nằm trong lòng anh, giọng ngọt ngào vang lên.
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Hôm nay vui thật. Lâu rồi mới có một ngày trọn vẹn như vậy.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Vâng.
Quang Anh gật đầu, vòng tay qua ôm sát eo em.
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Có lẽ sau này mình nên đi chơi nhiều hơn, để có thêm kỷ niệm.
Đức Duy ngước lên, ánh mắt long lanh:
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Anh hứa nha?
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh hứa ạ.
Quanh Anh thì thầm, khẽ hôn lên trán em.
Trong khi đó, ở căn nhà sát bên, Quang Hùng ngồi trên ghế sofa, ngắm chiếc vòng tay mới mua. Dương từ bếp bước ra, đặt ly nước xuống trước mặt cậu.
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Em còn chưa chịu đi ngủ à?
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Không ngủ được. Em cứ nghĩ đến hôm nay mãi.
Hùng cười, ngón tay vuốt ve vòng da.
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
#𝙡𝙚𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙝𝙪𝙣𝙜౨ৎ
Anh Dương… em thật sự rất vui khi có anh bên cạnh.
Dương nhìn cậu một lúc, rồi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc rối:
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
#𝙩𝙧𝙖𝙣𝙙𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙤𝙣𝙜౨ৎ
Anh cũng vậy. Chỉ cần em cười, anh thấy mọi thứ đều đáng
Hùng bất giác ngẩn người. Trái tim cậu khẽ run lên, trong lồng ngực vang vọng nhịp đập dồn dập. Và trong giây phút ấy, cậu biết – niềm hạnh phúc giản đơn này là điều quý giá nhất mà cậu muốn giữ trọn đời.
______
Đêm về khuya, mọi thứ chìm trong tĩnh lặng. Đức Duy cuộn tròn trong vòng tay Quang Anh, khẽ thì thầm:
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
#𝙝𝙤𝙖𝙣𝙜𝙙𝙪𝙘𝙙𝙪𝙮౨ৎ
Chồng ơi… em mong tụi mình sẽ mãi như vậy. Ngày nào cũng bắt đầu bằng bữa sáng nhỏ, kết thúc bằng việc nằm cạnh nhau. Chỉ cần vậy thôi.
Đức Duy im lặng một lát, rồi đáp bằng giọng chắc nịch:
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
#𝙣𝙜𝙪𝙮𝙚𝙣𝙦𝙪𝙖𝙣𝙜𝙖𝙣𝙝౨ৎ
Anh sẽ giữ mãi lời hứa đó và giữ em thật chặt bên mình.
Ở một nơi khác, Quang Hùng đã thiếp đi trên vai Dương. Ánh đèn bàn vàng dịu hắt xuống, soi rõ nụ cười mỉm trên môi cậu. Dương khẽ kéo chăn đắp cho Hùng, mắt anh dừng lại thật lâu trên gương mặt ngủ yên ấy. Trong lòng, một niềm ấm áp lan tỏa – giống như anh đang ôm trọn cả thế giới trong vòng tay mình.
________
connaybikhung😔💔
connaybikhung😔💔
he, se, be, oe cái nàoo 🤓
connaybikhung😔💔
connaybikhung😔💔
ủa h hỏi cx có ai trl đâu :))) 💔🥰

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play