[Lichaeng] Có Ra Sao Cũng Là Chồng Em!
Chap 1
LaLisa Manoban
Cô 27 tuổi là con của một tập đoàn LLS No1 thế giới, năm 7 tuổi cô không may gặp một cơn bão khi ngồi trên máy bay đi du lịch cùng gia đình. Mọi người thì chỉ bị thương nhẹ bên ngoài, nhưng riêng cô thì lại bị liệt toàn thân từ cổ cho tới chân chỉ còn lại phần đầu là hoạt động được
Từ đó, mọi người trong gia đình đều thương cô hơn nhưng vì tự ti và cảm thấy bản thân không thể làm được gì nên cô đã sống khép kín. Tính tình cũng vì thế mà trở nên cau có dễ nổi giận thậm chí là lạnh lùng tàn nhẫn bạo hơn với những ai có ý định muốn giúp đỡ cô.
Năm lên 8 tuổi, Ba mẹ cô thuê giúp việc cũng như là người chăm sóc cô. Vì ba cô phải quản lí tập đoàn, còn mẹ cô là một bác sĩ khá nổi tiếng nên không có thời gian để ở bên cạnh cô nhiều.
Nhưng khổ nỗi, dù chỉ mới 8 tuổi mà cô đã ngang bướng thường xuyên la mắng những người làm trong nhà kể cả những ai xin ứng tuyển chăm sóc cô. Chả ai làm được quá một tháng, vì cô không những chửi rủa, phun nước miếng, hất nước sôi vào người họ còn sai người đặt nhiều bẫy để họ bị dao cứa thậm chí là đổ rác vô chỗ ngủ của họ.
Vì thế dù đã liên tục tuyển người trong suốt 19 năm qua thì cũng không có ai có thể làm cô hài lòng. Nhưng cũng vẫn có rất nhiều người xin vào làm vì mức lương không hề nhỏ mà ba mẹ cô đưa ra.
Tiếng động đã quá quen thuộc ở một ngôi nhà sang trọng
LaLisa Manoban
Tao Bảo Mày Cút ❄️
LaLisa Manoban
Mày thì làm được cái thá gì?
LaLisa Manoban
Hangri đưa tôi vào trong ❄️
Hangri là trợ lý thân cận của cô, cậu theo cô từ năm cô 15 tuổi cho tới giờ
Cánh cửa phòng đóng lại, bên ngoài người làm nước mắt nước mũi tèm lem tay chân thì bị thương không sót chỗ nào
Mason Manoban
Tôi phải làm sao mới được đây bà ơi
Mason Manoban
Đây đã là người thứ 1101 bị nó đuổi rồi đó *giọng mệt mỏi*
Hyeim Manoban
Tôi cũng đang nghiên cứu cách để chữa trị cho con mình mà có vẻ không khả quan cho lắm
Hyeim Manoban
Tôi không muốn con mình mãi như thế đâu ông ơi *giọng nghẹn ngào*
Nói rồi bà khóc, ông nhẹ nhàng ôm lấy bà an ủi. Suốt mười mấy năm qua bà đã khóc nhiều lắm rồi bà tự trách vì mình làm bác sĩ mà lại không chữa trị được cho con
Còn ông thì ông cũng buồn lắm chứ, nhà có 2 người con. Cô là con cả thêm một đứa em trai kém cô 2 tuổi từ nhỏ luôn quậy phá, giờ thì hắn ăn chơi gái gú suốt cả ngày. Ông bà chỉ mong cô có thể hoạt động lại bình thường để tiếp quản Cty
Ba Nàng
Mau mau..ức.. lấy rượu cho tao
Park Chaeyoung
Ba ơi, Chaeng hỏng thấy rượu ở đâu hết ạ
Ba Nàng
MAU RA NGOÀI MUA VỀ CHO TAO *quát*
Park Chaeyoung
hic.. nhưng mà Chaeng hong có tiền người ta hong có cho Chaeng đem về *khóc*
Ba Nàng
Một là đem về cho tao hai là mày không cần ở nhà này làm gì nữa *cầm chai rượu đập mạnh xuống đất*
Nàng giật mình sợ hãi, vội chạy ra ngoài
Park Chaeyoung
Nhưng mà hic.. Chaeng đói quá chưa có ăn gì hết *ôm bụng*
Park Chaeyoung
Còn..còn không cho Chaeng vô nhà nữa *vừa đi vừa quẹt nước mắt *
Park Chaeyoung
Nàng 17 tuổi hơi ngốc một xíu nàng là con của một gia đình nghèo, năm nàng lên 10 tuổi mẹ nàng đã không chịu được cái tính rượu chè của ba nàng mà phải bỏ nhà đi. Để lại nàng phải chạy chỗ này chạy chỗ khác để kiếm tiền học cũng như tiền rượu cho ba nàng, sau khi học hết cấp 2 ba nàng không cho nàng học nữa và bắt phải đi làm
Nàng rất ngoan nha ai kêu gì làm nấy không có trách móc ai dù chỉ nửa lời
Nên ai ai trong trong xóm cũng quý nàng cả. Biết gia đình nàng có ông ba rượu chè nên mấy cô mấy dì trong xóm thường gọi nàng qua phụ nấu ăn sẵn cho nàng ít cơm với thịt về để dành ăn
Đi được một đoạn khá xa nhà nàng bỗng ngồi thụp xuống vì kiệt sức
Cũng phải thôi từ sáng tới giờ nàng đã được ăn một hạt cơm nào đâu
Park Chaeyoung
Chaeng đói quá à đi hỏng nổi nữa *nói nhỏ*
Park Chaeyoung
Bạn cửa cho Chaeng ngồi nhờ nha
Đúng rồi đó nàng đang ngồi trước cổng nhà Manoban, vừa mới ngồi lùi vô một chút thì chuông báo động in ổi vang lên
Hangri - Trợ lý
Cái gì tới nữa vậy trời*vò đầu bứt tóc*
Cậu vội tắt chuông rồi ra xem thủ phạm là ai thì chỉ thấy một cô nhóc ngồi thù lù ở trước cổng
Hangri - Trợ lý
Ê nhóc con!
Hangri - Trợ lý
Làm gì ở đây vậy hả
Park Chaeyoung
Hả hở..kêu Chaeng hả* chỉ chỉ vô mặt mình*
Hangri - Trợ lý
Chứ còn ai ở đây nữa mà hỏi
Hangri - Trợ lý
Bây giờ đi ra chỗ khác ngồi nhanh một hồi thả chó ra cắn bây giờ tin không
Park Chaeyoung
Hong hong, Chaeng chỉ ngồi nhờ thôi chứ đâu có làm gì đâu
Park Chaeyoung
Chaeng đói đi hỏng nổi nữa*rưng rưng*
Hangri - Trợ lý
Đi Ra Nhanh *nói lớn*
Hyeim Manoban
Làm cái gì mà ồn ào vậy hả
Hangri - Trợ lý
Xin lỗi bà chủ *cúi đầu*
Hangri - Trợ lý
Tại có con nhóc cứ ngồi ở đây mãi tôi đuổi thế nào cũng không đi
Park Chaeyoung
*Cúi đầu không dám nhìn sợ bị đánh*
Hyeim Manoban
Con bao nhiêu tuổi rồi
Park Chaeyoung
Chaeng ạ, Chaeng 1 2 3 4...* giơ ngón tay ra đếm*
Park Chaeyoung
Chaeng mới 17 thôi ạ
Hyeim Manoban
Sao con lại ở đây, con không về nhà à?
Park Chaeyoung
Ba..ba đuổi Chaeng ời Chaeng về là bị ba đánh Chaeng sợ lắm *vừa nói vừa rưng rưng*
Nhìn đứa trẻ trước mắt có chút đang thương
Hyeim Manoban
Được rồi, con theo ta vào trong ăn cái gì đó no một chút rồi từ mai con dọn dẹp nhà này được chứ?
Park Chaeyoung
Cho.. Cho Chaeng ăn ạ
Park Chaeyoung
Dạ Chaeng dọn dẹp giỏi lắm ớ cho Chaeng ăn cơm liền đi ạ
Hyeim Manoban
Haha được rồi con theo ta vào nhé
Nàng được bà dẫn vào trong ăn một dĩa cơm thật lớn xong thì sắp xếp cho nàng ngủ ở nhà kho cùng mấy người làm khác
Chap 2
Hôm nay là một ngày thời tiết trong xanh không khí trong lành, nàng dậy từ lúc 5 giờ để lau chùi và dọn dẹp cùng mấy anh chị
Naya - người làm
Chaeng à, hay là em ngồi nghỉ một chút đi ha *giọng có chút gấp gáp*
Park Chaeyoung
Sao da Chaeng chưa có mệt đâu ạ
Naya - người làm
Ây ây không sao em ngồi nghỉ đi để chị làm cho *đẩy nàng lại ghế rồi vội rời đi*
Park Chaeyoung
Tự nhiên kêu Chaeng ngồi hà, Chaeng còn khoẻ lắm á *nói một mình*
Đúng 7 giờ chuông bỗng vang lên khắp nhà
Hangri đi xuống thì thấy nàng đang ngồi ghế trong bếp chân đung đưa qua lại vì nàng lùn
Hangri - Trợ lý
Nàng con nhóc kia
Park Chaeyoung
*Đầu quay qua quay lại tìm coi ai gọi mình*
Park Chaeyoung
Anh kêu Chaeng hả*chỉ cậu rồi chỉ mình*
Hangri - Trợ lý
Ừ, mau theo tôi lên phục vụ cho cô chủ !
Hangri - Trợ lý
Ngồi thảnh thơi quá ha
Nói rồi cậu bước đi lên phòng cô
Park Chaeyoung
Nói cái gì mà nhanh quá ạ Chaeng nghe hong kịp
Park Chaeyoung
Chờ Chaeng với*chạy theo cậu*
Hangri - Trợ lý
*Dừng lại trước cửa phòng cô + gõ cửa*
Hangri - Trợ lý
Thưa cô chủ người hầu tới rồi ạ
LaLisa Manoban
Kêu nó vào đây còn cậu đi làm việc của cậu đi ❄️
Park Chaeyoung
Hí Chaeng tới rồi nè
Park Chaeyoung
Anh kêu Chaeng chi da
Hangri - Trợ lý
Cô vào trong phòng đi, cô chủ sẽ có việc cho cô làm*nói rồi bỏ đi*
Park Chaeyoung
Hả..là kêu Chaeng vô phòng ngủ hả
Nàng mở cửa bước vào thì thấy cô đang ngồi trên một chiếc xe lăn hiện đại, vì cô liệt toàn thân nên xe có cần điều khiển bằng cách đẩy nhẹ đầu thì xe sẽ di chuyển
Vừa bước vào phòng nàng cảm thấy như đang ở trong phòng đá vậy
Vì sao á, vì cô chưa tắt máy lạnh
Nhầm, vì cô đang dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống vậy
Park Chaeyoung
Chị..chị là cô chủ của Chaeng hả *chỉ cô*
LaLisa Manoban
Bỏ cái tay của mày xuống ❄️
LaLisa Manoban
Mau đẩy tao vào phòng tắm❄️
Park Chaeyoung
Ưm ưm từ từ để Chaeng làm liền nè *đi lại gần cô*
LaLisa Manoban
*Nhếch môi* Ha
Vừa lại gần cô thì bỗng từ đâu một con dao bay ra ghim thẳng vào cánh tay nàng
Park Chaeyoung
Đ-đau.. Chaeng đau quá chị ơi *khóc*
Nàng ngồi xuống cầm lấy con dao đang còn ghim sâu trong tay mình mà khóc lớn, máu chảy ra liên hồi
Mấy người hầu ở dưới nghe nàng khóc thì cũng đủ biết nàng bị gì rồi. Vì trong nhà này còn ai mà chưa bị cô làm cho đổ máu đâu chứ
Nên khi nảy Naya kêu nàng nghỉ là vì mục đích để nàng chịu đau thế cô ta đấy thôi, hôm nay đáng lẽ đến phiên cô ta lên mà thấy nàng ngốc nghếch mới bầy ra kế đùn đẩy
LaLisa Manoban
Người Đâu ❄️
LaLisa Manoban
Tới dọn dẹp phòng cho tao❄️
Park Chaeyoung
Hức...hic *nhìn cô khóc lớn*
LaLisa Manoban
Còn mày đừng hòng thương hại tao❄️
Park Chaeyoung
*Nước mắt rơi lã chã kiềm né cơn đau đứng lên*
Cùng lúc đó mấy người làm cũng đi lên phòng cô
Park Chaeyoung
Ch-chaeng thương chị mà..Chaeng hong có làm đau chị đâu *vừa khóc vừa nói*
Chap 3
Park Chaeyoung
Ch-chaeng thương chị mà..Chaeng hong có làm đau chị đâu *vừa khóc vừa nói*
Mọi người lên đỡ nàng xuống vì nàng sắp ngất tới nơi luôn rồi
Park Chaeyoung
Hức *cắn môi cố kiềm cơn đau*
Hani - người làm
Chaeng ngoan, con dao chị lấy ra rồi giờ chị sát khuẩn cho em
Hani - người làm
Em chịu đau một chút nha*đổ cồn vào vết thương nàng*
Park Chaeyoung
Aaa..Chaeng đau quá hic
Hani - người làm
*Quấn băng lại cho nàng*
Hani - người làm
Xong rồi đó Chaeng, em nằm nghỉ một chút rồi nhớ ra ăn cơm đó
Park Chaeyoung
Dạ..dạ chừa cơm cho Chaeng với ạ
Hangri - Trợ lý
*Đang đẩy cô xuống nhà*
LaLisa Manoban
Con nhỏ kia đâu rồi? ❄️
LaLisa Manoban
Lười biếng trốn việc à ❄️
Naya - người làm
Thưa cô chủ, Chaeng đang nằm ngủ trong kho
Naya - người làm
Không chịu làm việc gì hết ạ *lén nhìn cô*
Hani - người làm
Không phải thưa cô chủ
Hani - người làm
Tôi mới băng bó vết thương lại cho Chaeng giờ Chaeng chỉ nằm nghỉ, một chút sẽ ra ạ
LaLisa Manoban
Một chút? ❄️
LaLisa Manoban
Tao không quan tâm ❄️
LaLisa Manoban
Tất cả tụi mày đều là người hầu của nhà tao, không được lười biếng ❄️
Hangri - Trợ lý
Có tôi thưa cô chủ
LaLisa Manoban
Đem con nhỏ đó ra đây ❄️
Trong kho, nàng đang ngủ bỗng bị đám người mặc áo đen kéo ra ngoài một cách mạnh bạo
Park Chaeyoung
Thả..thả Chaeng ra tay Chaeng đau quá *ứa nước mắt*
Vệ sĩ Manoban
Đây thưa cô chủ *quăng nàng trước mặt cô*
Vệ sĩ Manoban
*Ấn cho nàng quỳ xuống*
Park Chaeyoung
Hức anh làm gì Chaeng vậy..Chaeng đang ngủ mà *khóc*
LaLisa Manoban
Mày rảnh đến nổi có thời gian ngủ luôn sao? ❄️
LaLisa Manoban
Ha, vậy để tao cho mày biết luật lệ ở nhà tao như thế nào nhé *nhếch môi*
Vệ sĩ đẩy nàng vào một phòng tối ở đó chỉ có một cái cửa sổ nhỏ đủ để thò bàn tay ra thôi
Phía trên có gắn 4 cái máy thả khí lạnh và máy bơm nước
Nước đang được bơm vào phòng
Nàng không biết chuyện gì đang xảy ra cả
Park Chaeyoung
Cho Chaeng tắm mà sao nhiều nước quá ạ
Nước vẫn một mực tràn vào giờ đã tới vai nàng rồi
Park Chaeyoung
Ưm ưm*vùng vẫy*
Park Chaeyoung
Cứu Chaeng Với *hét*
Park Chaeyoung
Chaeng không có biết bơi hức *ngộp*
Nước vẫn tràn vào xối xả cửa sổ quá nhỏ để có thể thoát nước
Nàng vùng vẫy được thêm 2 phút thì không còn sức nữa, tay đã bị thương còn phải đối diện với nước như thế thì làm sao mà có sức cho được
Park Chaeyoung
*Không chống cự nữa buông tay để cơ thể chìm sâu xuống*
Nàng mất dần ý thức rồi ngất đi
LaLisa Manoban
Thức Dậy Cho Tao ❄️
Park Chaeyoung
Um..gì vậy ạ
Hiện giờ tay chân nàng được buộc chặt trên tường xung quanh là những máy móc thiết bị
Cô ấn nút khởi động tia điện và gậy đánh tự động
Những cây sắt liên tục thay phiên nhau mà đánh lên người nàng, dòng điện cứ hễ 5p sẽ giật 1 lần khiến nàng phải chịu đựng cơn đau tột cùng không thể thoát khỏi
Park Chaeyoung
A-aa hức chị ơi tha..tha cho Chaeng*nói không nổi*
LaLisa Manoban
*Vô cảm nhìn nàng rồi điều khiển xe chạy ra*
Cửa đã được khoá để lại người con gái thân hình nhỏ bé bên trong cùng với những trận đánh tả tơi không thương tiếc
Download MangaToon APP on App Store and Google Play