[RhyCap] Máu Và Rượu Vang
Gặp gỡ trong bữa tiệc máu
21:00 - CLUB AORORA - Đấu giá ngầm, tầng hầm số 3
Không gian chìm trong ánh sáng đỏ rực, tiếng nhạc piano trong nền. Rượu vang, thuốc lá và súng đạn được buôn bán như những món trang sức sang trọng .Những kẻ có máu mặt nhất thành phố đang tụ hội.
Đức Duy 22 tuổi , cậu ấm nổi tiếng của giới thượng lưu, bước vào với vẻ ngoài như thiên sứ giữa địa ngục. Áo sơ mi trắng không cài hết cúc, môi đỏ, ánh mắt kiêu kỳ .Theo sau là Minh hiếu 1hacker trẻ tuổi, tay ôm laptop, miệng ngậm kẹo mút ,áo hoodie trùm đầu.
Trần Minh hiếu
nói nhỏ://cậu chắc chứ?Đây là khu của dân giết người thiệt, không phải giới rich kid đi bar chơi đâu//
Hoàng Đức Duy
"liếc cốc rượu":// chính vì vậy tớ mới tới//
Trần Minh hiếu
//tìm gì ở đây?//
Hoàng Đức Duy
//một cách gì đó...không giả tạo//
Phía xa - Quang anh vừa xuất hiện
Hắn ngồi trên ghế VIP,lưng tựa vào đệm da đen, ánh sáng chỉ chiếu đủ để nhìn thấy sống mũi sắc như dao và ánh mắt lặng như tiền. Đăng dương đứng bên trái ,khoanh tay.Hoàng hùng ngồi phía sau , quan sát từng chuyển động .Thái sơn và Phong hào đứng sát của như hai cột trụ
Đăng dương
// Bên lưỡi đao trắng cũng đến. Muốn giành lô hàng//
Hoàng hùng
//Bọn nó muốn gây chuyện?//
Hải đăng
(lạnh lùng):// Nếu muốn chết thì cứ thử//
Phong hào
//Còn người mới kia? Cậu ấm nhà họ Hoàng. Nghe nói từng học luật Harvard//
Nguyễn Quang Anh
//Càng học cao...càng dễ bị lừa vì cảm xúc//
Ánh mắt Quang anh dừng lại...đúng lúc Đức Duy liếc nhìn về phía hắn
Một cái nhìn lặng
Một cái như kéo không khí xung quanh chững lại .
22:00- Bắt đầu buổi đấu giá
MC
//lô số 17- cặp chip mã khóa quân sự, có thể cắt toàn bộ tín hiệu vệ tinh trong bán kính 100km.Giá khởi điểm:5 triệu USD//
Quang anh ra tín hiệu. Đăng dương giơ bảng.
Một giọng nói khác chen vào://6 triệu//
Quay lại - là Trường sinh, anh trai Quang anh, chủ một nhánh mafia phía bắc, và hiện đang bất mãn với em trai mình vì quyền lực ngày càng chênh lệch rõ .
Trường sinh
//Chẳng lẽ cậu để tôi chơi một mình à, Quang anh//
Nguyễn Quang Anh
nhấc ly rượu://Anh mà gọi tôi là " cậu " lần nữa, tôi sẽ giành lại luôn mấy sòng bạc phía bắc//
Ở bàn VIP gần đó, Anh tú, anh trai của Đức Duy, vừa bước vào
Bùi Anh tú
//Duy ,về. Chỗ này không dành cho em //
Hoàng Đức Duy
ngửa cổ uống cạn rượu://Chỗ em đứng không phải do người khác quyết định//
Bùi Anh tú
//Nó là mafia!//
Hoàng Đức Duy
//Và em thì quá chán mấy kẻ đạo đức giả đội lốt doanh nhân rồi//
Quang hùng bạn thân Duy ,chạy đến, lôi cậu ra một góc:
Quang hùng
//Mày biết Mày đang làm gì không?Dính vào Quang anh là dính vào địa ngục//
Hoàng Đức Duy
//Tao không sợ địa ngục. Ta sợ...cuộc đời tao không có thật//
23:15 - Hành lang sau đấu giá
Đức Duy rời khỏi hội trường một mình.Một nhóm người bịt mặt chặn cậu lại
BANG!
Một viên đạn cắm sát bàn chân cậu
Thành an - sát thủ số một trong giới - bước ra từ bóng tối
Thành An
//Cậu ấm Duy...ai đưa cậu vào đây vậy?Không ai đảm bảo em có thể rời khỏi nơi này đâu//
Hoàng Đức Duy
cười khẽ://Chỉ cần tôi chưa chết...thì tôi là người đáng được nghe lí do//
Thành an nhìn cậu - ánh mắt như lưỡi dao
Đột nhiên - một tiếng gió rít, rồi bụp!
Cánh tay của một tên áo đen bị chặt gọn bằng dao karambit .Máu phun ra
Quang anh xuất hiện. Tay dính máu
Nguyễn Quang Anh
//Ai cho mày động vào người của tao//
Thành An
//Ồ...có vẻ ông trùm của thế giới ngầm đổi khử vị rồi//
Nguyễn Quang Anh
//Tao không thích người khác hỏi về khẩu vị của tao.Tao chỉ thích..kẻ khác khác câm mồm mà biến//
Không khí đóng băng.
Quang anh kéo Duy về phía mình, tay siết chặt cằm cậu
Nguyễn Quang Anh
//Em nghĩ đây là trò chơi à?//
Hoàng Đức Duy
//không.Em biết nó là chiến tranh...nhưng ít ra,anh khiến em cảm thấy còn sống//
Đêm đầu-nơi dục vọng gặp nguy hiểm
Cánh cửa gỗ đen bật mở. Đèn vàng rọi khắp lối đi lát đá hoa.Đức Duy được Quang anh kéo vào như một món đồ dễ vỡ, máu vẫn còn vương trên cổ áo và hai bàn tay run nhẹ.
Hoàng Đức Duy
//Tôi...tôi vẫn chưa hoàn hồn//
Nguyễn Quang Anh
khép cửa://Vậy để tôi giúp em quên nó đi//
Phong hào và Thái sơn đứng canh ngoài.Ánh mắt sắc như dao
Thái sơn
nhìn Duy,lẩm bẩm://Chủ nhân đưa hắn về thật...//
Phong hào
//Người được chọn...hoặc sẽ sống như vua, hoặc sẽ chết như chó//
Thái sơn
//Hoặc sống như chó mà tưởng mình là vua//
Ánh sáng dịu mờ.Hơi nước bốc lên mờ ảo.Duy đứng trước tấm gương lớn, nhìn chính mình - áo sơ mi dính máu khô,tóc rối, mắt đỏ hoe.
Hoàng Đức Duy
lẩm bẩm://Tôi là ai...khi đứng trong thế giới của anh?//
Nguyễn Quang Anh
từ sau://Em là thứ tôi chưa từng sở hữu...nên giờ tôi muốn chiếm lấy//
Quang anh cởi áo vest, lặng lẽ đi tới.Hắn đứng sau lưng cậu, mở từng nút áo, chậm rãi, không vội vã.Hơi thở nóng phả vào gáy.
Hoàng Đức Duy
khó thở://Anh...đang làm gì vậy?//
Nguyễn Quang Anh
//Giúp em sạch sẽ trước khi em bắt đầu một vai trò mới//
Áo rơi xuống.Duy trần trụi trước gương
Quang anh kéo cậu vào bồn tắm.Nước ấm.Ánh nến lung linh.Hắn cởi sơ mi của chính mình - để lộ vết sẹo ngang ngực. Rồi...bước vào bồn ,sát Duy.
Nguyễn Quang Anh
//Đừng run.Nếu tôi muốn giết,em đã không có cơ hội ngồi trong nước ấm thế này//
Duy không phản kháng. Nhưng mắt cậu mở to khi bàn tay lạnh lẽo của Quang anh đặt lên ngực mình,vuốt xuống bụng,rồi dừng lại nơi ranh giới dục vọng
Hoàng Đức Duy
thở gấp://Đây...không phải là yêu//
Nguyễn Quang Anh
ghé sát tai://Không đây là quyền lực. Và em...vừa để nó xâm chiếm lấy mình//
Tiếng nước vỗ nhẹ.Tiếng rên khẽ.Một nụ hôn ướt át.Một đêm đầu tiên - không có sự dịu dàng,chỉ có đòi hỏi,kiểm soát,cắn răng chịu đựng và...chấp nhận
03:00 - Cùng lúc đó, bên ngoài biệt thự
Đăng dương đứng với Minh hiếu, vừa hút thuốc vừa nhìn về phòng chủ
Đăng dương
//Chết tiệt.Quang anh đang bị cảm xúc làm mờ mắt//
Trần Minh hiếu
Cắn kẹo://Nhưng em thấy Duy...không phải kiểu dễ nuốt chửng đâu//
Đăng dương
nhíu mày://Chính vì vậy cậu ta càng nguy hiểm//
Trần Minh hiếu
//Nguy hiểm cho ai?Cho anh Quang...hay cho chính bản thân Duy?//
Quang hùng gọi tới - giọng lo lắng:
Quang hùng
//Tao nghe nói Duy đang trong biệt thự Vong Ưu?!Đó là nơi Quang anh chôn sống người phản bội!//
Đăng dương
//Cậu ấy tự bước vào.Không ai ép//
Quang hùng
//Thì tao sẽ ép.Đừng tưởng tao sợ Quang anh.Duy là bạn tao!//
Duy nằm trên giường da màu huyết dụ.Ga trải giường rối tung.Toàn thân in hằn những dấu vết:vết cắn nhẹ,bầm đỏ, móng tay cào
Quang anh ngồi hút thuốc, dựng lưng vào tường
Nguyễn Quang Anh
//Lần cuối cùng tôi để ai bước vào giường tôi là ba năm trước.Vào người đó chết sau hai ngày//
Hoàng Đức Duy
thở mệt://...Tôi có nên thấy vinh dự không?//
Nguyễn Quang Anh
//Em nên thấy mình đang cược cả sinh mạng...chỉ vì một phút dại dột//
Duy cười nhạt.Quay đầu nhìn thẳng vào hắn
Hoàng Đức Duy
//Tôi không dại dột.Tôi chỉ...không muốn sống một đời giả tạo//
Nguyễn Quang Anh
Nhìn vào mắt Duy://Vậy thì em vừa chọn cách sống thật...trong một thế giới mà sự thật giết người nhanh hơn dối trá//
Máu chạy trong huyết thống
22:40 - phòng điều khiển hệ thống tại Vong Ưu
Màn hình bảo mật sáng rực.Những dòng mã hiện nên không ngừng
Minh hiếu,tay hacker thiên tài,vừa phát hiện một chuỗi tín hiệu định vị lạ
Trần Minh hiếu
Khó hiểu://Có ai vừa xâm nhập hệ thống nội bộ qua kênh ẩn cũ từ 5 năm trước...//
Phong hào
//Tường lửa lớp nào?//
Trần Minh hiếu
//Lớp Trường sinh từng dùng//
Không khí đóng băng.Một cái tên mà không ai dám nhắc đến
Hải đăng bước vào cùng Hoàng hùng,sắc mặt lạnh như băng
Hải đăng
//Trường sinh...đã trở lại//
Hoàng hùng
//Và hắn biết mọi ngóc ngách nơi này như lòng bàn tay//
23:00-Phòng riêng Quang anh
Đức Duy đang nằm nghiêng,mắt nhìn ra cửa sổ.Ánh đèn ngoài sân hắt lên khuôn mặt cậu,dịu mà buồn
Quang anh vừa tắm xong,quấn khăn trắng ngang hông,bước đến đặt tay nên cổ Duy
Nguyễn Quang Anh
Khẽ://Em đang nghĩ gì vậy?//
Hoàng Đức Duy
Trầm://Họ ghét em,đúng không?//
Nguyễn Quang Anh
//Không.Họ sợ em...vì em khiến tôi thay đổi//
Duy ngồi dậy,chống tay nhìn Quang anh
Hoàng Đức Duy
//Anh thay đổi vì em.Vậy nếu em chết...anh sẽ trở lại như cũ sao?//
Nguyễn Quang Anh
Mắt tối lại://Đừng bao giờ nói "chết" trước mặt tôi//
Hắn cúi xuống,hôn lên cổ Duy-nhẹ,nhưng như khắc dấu
23:17 - Cổng chính Vong Ưu
Chiếc Bentley đen dừng lại.Một người đàn ông bước xuống.Áo khoác dài,tay đeo đồng đồ hàng hiệu,dáng đi bình thản như vua trở về cung điện của mình
Thái sơn
ngẩn người://Là hắn...thật//
Phong hào
//Lệnh gì,đại ca?//
Nguyễn Quang Anh
Qua bộ đàm://Để hắn vào.Một mình//
23:30 - Phòng họp trung tâm
Quang Anh đứng giữa căn phòng lớn. Ánh sáng yếu.Đăng dương đứng bên trái,tay đặt lên chuôi súng .Thành an khoanh tay,dựa cột.Minh hiếu,Hoàng hùng,Hải đăng đều có mặt.Và phía cửa,Trường sinh bước vào chậm dãi
Không ai nói gì trong mười giây đầu tiên.Rồi Trường sinh cười nhẹ
Trường sinh
//Lâu rồi không về nhà. Em dọn dẹp...cũng tạm//
Nguyễn Quang Anh
Giọng trầm://Nhà tôi không còn chỗ cho kẻ phản bội//
Trường sinh
//Anh không phản.Anh chỉ biến mất,để em học cách sống//
Đăng dương
//Thế bây giờ về để phá?//
Trường sinh
Liếc Dương://Vẫn trung thành nhỉ,Dương?Nhưng có vẻ em trai tôi lại trung thành với...một thứ khác//
Cánh cửa sau bật mở - Đức Duy bước vào
Ánh đèn chiếu vào gương mặt Duy,trắng như tuyết, nhưng đôi mắt không còn sợ hãi
Trường sinh
Nhướng mày://Đây là người khiến em phá vỡ mọi luật lệ đây à?//
Nguyễn Quang Anh
//Đây là người khiến tôi hiểu:máu không phải thứ ràng buộc tôi//
Trường sinh
//Vậy anh phải nhắc lại.Nếu em còn giữ thằng nhóc này bên cạnh...Em không xứng mang họ Nguyễn//
Quang anh tiến lên một bước.Ánh mắt sắc như dao
Nguyễn Quang Anh
//Tôi chưa từng muốn giữ họ đó. Tôi giữ sinh mạng người yêu mình...thôi là đủ//
Trường sinh Rút ra một phong bì đen, thả lên bàn
Minh hiếu mở ra.Là hợp đồng treo đầu của Đức Duy - giá 2 triệu USD
Trường sinh
//Họ sẽ đến.Không cần tôi ra tay.Em chỉ có 2 lựa chọn: giết nó.Hoặc nhìn nó bị xé xác trước mắt em//
Hoàng Đức Duy
Cười nhạt://Thế thì tôi chọn cách thứ 3:giết ngược tất cả kẻ đến gần//
Trường sinh
Cười lạnh://Cậu nghĩ Cậu làm được?//
Nguyễn Quang Anh
Nắm tay Duy://Nếu cậu ấy không làm được...thì tôi làm//
Trường sinh quay lưng bỏ đi - để lại một câu cuối:
Trường sinh
//Tình yêu trong giới máu...chỉ là lời nguyền.Em sẽ phải chôn chính người em yêu.Tin anh đi//
Quang anh cho mọi người giải tán.Anh cùng Duy quay về phòng
Quang anh và Đức Duy ngồi lại trong phòng ngủ
Hoàng Đức Duy
//Anh có sợ không?//
Hoàng Đức Duy
//Vì em sẽ chết?//
Nguyễn Quang Anh
Ôm chặt://Vì em sẽ đổi thay...Và khi em thay đổi,anh sẽ...em không cần anh nữa//
Nếu máu là thứ duy nhất giữ được tình yêu này - thì em chấp nhận nhuốm tay mình đỏ //Đức Duy//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play