Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Gặp Nhau Đủ Hai Kiếp, Nhưng Chưa Từng Gọi Là Thương

Người từng cứu ta, nhưng chẳng nhớ ta

Tiếng trống cưới vang vọng từ tận cửa thành, truyền đến tận tận phủ tướng quân. Hoa đào nở rộ, từng cánh từng cánh rơi chạm xuống vai áo đỏ của một tân nương trẻ tuổi. Uyên Tâm ngồi lặng trong phòng tân hôn. Căn phòng đẹp như tranh, nhưng trong mắt nàng lại mờ mịt như sương phủ. Nàng đưa tay lên khẽ vuốt dải lụa đỏ trước mặt, lòng ngổn ngang như dòng nước dưới đáy hồ không bao giờ chịu lặng.
Nàng gả cho Trình Kha – vị tướng quân lẫy lừng của Đại Tề. Là người mà cả kinh thành kính sợ vì tài trí và sự lạnh lùng, là người không cần ái tình, không cần thê thiếp, chỉ cần kiếm trong tay và chiến công vang dội. Và cũng là người, năm nàng chín tuổi, đã dắt tay nàng ra khỏi hố sâu bùn lầy giữa cơn loạn binh, đưa nàng về trạm y tế rồi biến mất như một cơn gió. Từ ngày ấy, nàng đem lòng khắc ghi.
“Nếu có ngày nào đó, chàng cần một người ở bên — thiếp nguyện là người đó.” Nàng đã nói câu ấy khi quỳ trước Hoàng hậu, xin chỉ hôn cho mình và Trình Kha. Không ai hiểu vì sao một tiểu thư hiền lành như nàng lại quyết liệt như thế. Nhưng chỉ nàng biết — trái tim mình đã chọn người ấy từ năm ấy, không thay đổi.
Chỉ có điều… Trình Kha lại chưa từng nhớ ra nàng là ai
Cửa phòng mở
Hắn bước vào, không có lễ nhạc, không có nến hồng rộn ràng. Chỉ có một thân ảnh cao lớn, lạnh như gió đêm
Trình Kha
Trình Kha
//Ánh mắt hắn dừng trên nàng trong vài giây, rồi quay đi// Đêm nay ta không ở lại phủ.
Uyên Tâm
Uyên Tâm
//Uyên Tâm khẽ ngẩng đầu. Nàng mỉm cười, giọng nhỏ nhẹ// Thiếp biết
Trình Kha
Trình Kha
//Trình Kha khẽ gật. Rồi đi thẳng//
Cửa khép lại. Căn phòng rơi vào tĩnh lặng. Chiếc khăn voan đỏ vẫn chưa được kéo xuống, nàng vẫn còn trong bộ hỉ phục rực rỡ, nhưng mọi thứ xung quanh như đã rơi vào bóng tối.
ngày hôm sau
Trong một cuộc yến tiệc bên triều đình, Trình Kha ngồi một góc uống rượu. Một vị quan bỗng nhắc đến Uyên Tâm
NV phụ
NV phụ
Tướng quân cưới tiểu thư Uyên là có duyên tiền định, phải không?
Trình Kha
Trình Kha
//Trình Kha khẽ nhíu mày// Uyên Tâm? là Ai…?
Một câu hỏi thản nhiên Đâm thẳng vào trái tim người đứng sau rèm nghe lén.
Đêm ấy. Uyên Tâm ngồi dưới mái hiên, tay ôm gối, mắt nhìn bầu trời tối đen
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Chàng từng cứu thiếp… nhưng chàng chẳng hề nhớ. Thiếp đã đi cùng một đoạn đời dài… còn chàng, vẫn luôn đứng ở nơi khởi đầu
Ngoài trời, cơn mưa xuân rơi lặng lẽ. Mỗi hạt mưa như những lời nàng từng muốn nói ra, nhưng không thể nào thốt thành lời

Người Trong Mắt Chàng Chưa Từng Là Thiếp

Trăng đầu thu hắt ánh sáng nhợt nhạt qua cửa sổ gác phủ tướng quân. Phủ rộng, đèn hoa rực rỡ nhưng trong lòng Uyên Tâm lại lạnh như sương khuya giữa mùa đông
Đã ba tháng từ ngày nàng bước chân vào cửa phủ. Ba tháng làm thê tử của Trình Kha, nhưng trái tim hắn chưa một lần dừng lại trên nàng. Nàng vẫn làm tròn bổn phận: lo từng bữa cơm, dặn dò người làm, thay hắn gửi thư cho triều đình, thậm chí tự mình thêu khăn tay tặng hắn mang theo lúc vào triều. Nhưng mỗi lần nhận khăn, hắn chỉ lạnh nhạt gật đầu, rồi bỏ vào tay áo như một vật không tên.
Hôm ấy, nàng theo quản sự đến chợ để mua vài nguyên liệu quý về làm thuốc. Lúc đi ngang một tiệm bánh nhỏ khuất sau rặng liễu, nàng vô tình nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên
Trình Kha
Trình Kha
Quyên, nàng ăn thử món này xem có hợp khẩu vị không
Uyên Tâm
Uyên Tâm
//Uyên Tâm khựng lại// Giọng nói ấy… là của Trình Kha
Qua khe hở, nàng thấy Trình Kha mặc thường phục, đang ngồi trong tiệm bánh nhỏ. Đối diện hắn là một nữ nhân dung mạo thanh tú, nụ cười dịu dàng, đôi mắt biết cười
Hắn cẩn thận gỡ mảnh bánh ra, đưa lên cho Quyên. Ánh mắt dịu dàng mà Uyên Tâm chưa từng nhận được dù chỉ một lần
Lệ Quyên
Lệ Quyên
Thiếp không nghĩ chàng còn nhớ món bánh này… //Lệ Quyên e thẹn nói//
Trình Kha
Trình Kha
Ta chưa từng quên. Chỉ tiếc là… không thể cùng nàng ăn nó suốt đời
Uyên Tâm rời đi. Không lên tiếng. Cũng không trách ai. Nàng chỉ siết chặt vạt áo. Thì ra, người mà hắn yêu không phải nàng. Thì ra, hắn xem cuộc hôn nhân này như một sợi dây thần, còn nàng là kẻ trói hắn vào nỗi buộc ràng đó.
Tối đó, Trình Kha trở về. Uyên Tâm tự tay chuẩn bị canh giải rượu, đặt sẵn trong phòng hắn.
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Chàng đi cả ngày rồi, thiếp nấu ít canh…
Trình Kha
Trình Kha
//hắn lạnh lùng, cắt ngang// Ta không cần
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Thiếp chỉ sợ chàng mệt…
Trình Kha
Trình Kha
//giọng hắn lạnh đến mức khiến tim nàng buốt giá// Ngươi nhiều lời quá rồi đấy, Uyên Tâm
Trình Kha
Trình Kha
Nếu không vì ngươi ta đã có thể ở bên Quyên rồi // hắn tức giận bỏ đi //
Đêm ấy, nàng ngồi bên đèn, tay siết chiếc khăn mình đã thêu dở cho hắn. Kim đâm vào tay, máu chảy, nhưng không đau bằng một câu nói của hắn
Uyên Tâm
Uyên Tâm
“Nếu không vì ngươi…”

Một Nhát Cho Nỗi Đau Em Chịu, Một Đời Cho Tội Lỗi Ta Gánh

Trời trở lạnh sớm hơn mọi năm. Gió thu len lỏi qua từng bức tường phủ tướng quân, lạnh đến thấu xương, như lòng người nơi đây chưa từng ấm. Uyên Tâm ngồi trong thư phòng, tay lật từng trang sổ ghi chép việc phủ. Nàng vẫn làm việc lặng lẽ, cần mẫn,chăm chỉ ngày qua ngày, chưa từng than phiền, chưa từng bỏ bê bổn phận làm vợ của mình dù người chồng mà nàng yêu thương lại chưa một lần nhìn nàng như một người vợ
Kha vẫn đến tiệm bánh của Lệ Quyên. Mỗi lần về, áo hắn vương mùi hoa nhài mùi hương mà nàng biết rõ không phải từ nàng.
Tối hôm ấy, trời có giông. Trình Kha bị thương nhẹ sau một trận phục kích nhỏ ở doanh trại. Uyên Tâm vội chạy đến tìm hắn, tự tay băng bó.
Trình Kha
Trình Kha
Đừng động vào ta //hắn gạt tay nàng, ánh mắt căm ghét//
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Thiếp chỉ lo cho chàng…//nàng thì thầm//
Trình Kha
Trình Kha
Lo? //hắn bật cười, giọng khinh miệt//
Trình Kha
Trình Kha
Ngươi làm ta buồn nôn. Ngay cả thương tích này, nếu không vì ngươi ta đã không cần liều mạng vì triều đình giữ thể diện cho nhà ngươi
Từng câu chữ hắn nói ra như lưỡi dao cắm thẳng vào tim
Uyên Tâm
Uyên Tâm
//nàng khựng lại. Đôi mắt rưng rưng //
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Thiếp… chỉ muốn được bên cạnh chàng, dù chàng không yêu thiếp //nàng nói khẽ//
Trình Kha
Trình Kha
Vậy thì ngươi nên học cách biến mất khỏi mắt ta //Trình Kha phẩy tay bỏ đi, để lại nàng quỳ một mình giữa sảnh//
Ba ngày sau. Có thích khách trà trộn vào doanh trại. Trình Kha bị phục kích trên đường trở về phủ.
Tiếng ám khí xé gió. Một mũi tên nhọn lao thẳng về phía hắn. Mọi người hét lên nhưng người đầu tiên lao đến
không phải cận vệ, mà là Uyên Tâm.
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Kha! //nàng hét lên, dùng cả thân mình chắn trước hắn//
Phập. Mũi tên cắm vào vai nàng, xuyên qua áo lụa, máu nhuộm đỏ cả ống tay áo trắng
Trình Kha
Trình Kha
//Hắn sững sờ//
Uyên Tâm
Uyên Tâm
//Nàng lảo đảo ngã xuống, vẫn còn lẩm bẩm // Chỉ cần chàng… bình an…
Nàng không chết. Nhưng mất máu quá nhiều, sốt cao ba ngày liền, mê man bất tỉnh. Trình Kha đứng nhìn nàng trên giường, ánh mắt phức tạp. Có điều gì đó… trỗi dậy trong tim hắn. Bối rối. Lo lắng. Hoảng loạn thứ cảm xúc hắn chưa từng cảm nhận khi nhìn nàng.
Đêm đó
Uyên Tâm tỉnh dậy, toàn thân đau buốt. Mưa rơi tầm tã ngoài hành lang.
Nha hoàn chạy tới
NV phụ
NV phụ
Tiểu thư, tiểu thư để nô tỳ đi báo Tướng quân
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Không cần… //nàng yếu ớt ngắt lời// Đừng… làm phiền chàng…ấy
NV phụ
NV phụ
Nhưng người… đang sốt rất cao…sẽ nguy hiểm tới tính mạng
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Chàng ấy sẽ… khó chịu… nếu bị đánh thức vì ta....
NV phụ
NV phụ
Nhưng...
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Ngươi không nghe lời sao?
NV phụ
NV phụ
Dạ nô tỳ biết rồi ạ
Uyên Tâm
Uyên Tâm
Ừ //Nàng mỉm cười. Nụ cười nhợt nhạt, yếu ớt đến tan lòng//
Sáng hôm sau
Mới sáng Trình Kha đã đến phòng Uyên Tâm để chăm sóc cho nàng
Trình Kha đến nơi, phát hiện giường bên trống rỗng
Trình Kha
Trình Kha
Uyên Tâm đâu?!
NV phụ
NV phụ
//Nha hoàn quỳ xuống, giọng run// Tối qua… tiểu thư ngã trong sân, dưới trời mưa… máu ra rất nhiều, nhưng người không cho gọi ngài… Người chỉ nói… không muốn làm phiền…
Trình Kha
Trình Kha
//Kha đứng sững. Cơn đau ập đến không phải từ vết thương, mà từ tim // Tại sao…?
Trình Kha
Trình Kha
Tại sao nàng lại ngốc như vậy…? // hắn thì thầm//
Trình Kha
Trình Kha
Tại sao nàng không gọi ta…?
Ba ngày sau
Uyên Tâm vẫn chưa tỉnh lại. Trình Kha ngồi bên giường, tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé lạnh ngắt của nàng. Trong đôi mắt hắn là hỗn loạn, đau đớn, và hối hận.
Trình Kha
Trình Kha
Là ta… sai rồi //hắn nói, giọng vỡ ra trong lặng lẽ//
Trình Kha
Trình Kha
Nàng yêu ta đến mức dùng cả mạng sống để đổi lấy an nguy cho ta… còn ta, đã làm gì nàng suốt thời gian qua?
Giây phút ấy, hắn biết… hắn đã yêu nàng rồi. Nhưng… muộn quá rồi.
Đêm hôm đó.
Trình Kha tự mình mặc giáp, lên lầu cao nhất trong phủ
Trời đổ mưa. Sấm vang như tiếng lòng kẻ tội đồ đang gào thét. Trình Kha đứng trên lầu cao nhất của phủ tướng quân, toàn thân ướt đẫm. Mưa tạt vào mặt, lạnh đến buốt tim. Nhưng không lạnh bằng nỗi hối hận đang cào xé trong lồng ngực hắn.
Hắn nhớ lại nàng Nàng đứng trước mặt hắn, mỉm cười khi bị hắn sỉ nhục. Nàng chắn mũi tên cho hắn, dù biết sẽ chết. Nàng ngã dưới cơn mưa, không cho ai gọi hắn… vì “sợ làm phiền”.
Từng mảnh ký ức như những lưỡi dao cùn, cứa vào tâm trí hắn từng nhát một.
Tại sao… ta lại mù quáng đến vậy…? //hắn thì thào, tự hỏi mình như kẻ đã chết//
Trình Kha
Trình Kha
Uyên Tâm… nếu nàng tỉnh lại, hãy cứ sống. Coi như chưa từng có một kẻ bạc bẽo mang tên Trình Kha bước qua đời nàng
Hắn rút kiếm ra, nắm chặt đến trắng bệch cả bàn tay
Phập. Hắn đâm vào ngực mình một nhát. Rồi nhát thứ hai. Rồi nhát thứ ba.
Máu trào ra, ấm nóng nhưng chẳng thể xóa nổi những tội lỗi hắn gây nên
Trình Kha
Trình Kha
Một nhát… cho lần ta bỏ mặc nàng khóc dưới hiên phủ
Trình Kha
Trình Kha
Một nhát… cho cái tát hôm đó, chỉ vì ta nghĩ nàng làm vướng chân ta đến với người khác
Trình Kha
Trình Kha
Và… một nhát cuối… cho tất cả những đêm nàng đau, còn ta lại quay lưng đi
Gió gào lên dữ dội. Trời như muốn sụp. Hắn khuỵu xuống. Mắt mở to, đẫm máu, nhưng vẫn cố thốt ra câu cuối
Trình Kha
Trình Kha
Nếu có kiếp sau… ta xin quỳ dưới chân em, chỉ cần em tha thứ cho ta… một lần thôi…
Cơ thể đổ sụp xuống nền đá lạnh. Máu hắn loang đỏ cả hiên lầu
Chết rồi nhưng đôi mắt ấy vẫn nhìn về nơi có nàng, như cố níu lại một điều gì đó không bao giờ có được nữa
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play