Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chúng Ta,Năm Ấy,Đã Bỏ Lỡ Nhau

Chap 1

--- 🌸 Mở đầu: “Thời học sinh…” --- Thời học sinh… Là những buổi sáng ngủ nướng, vội vã ôm cặp chạy qua cổng trường, rồi đứng hớt hải nghe bác bảo vệ càm ràm. Là những giờ ra chơi chen chúc ở căn-tin, cắn miếng bánh mì nóng hổi mà miệng vẫn cười toe toét với đám bạn. Là những chiều mưa rào bất chợt, cả lớp ùa ra sân, hét to như chưa bao giờ được hét. Là lúc tưởng chừng như chẳng có gì quan trọng ngoài bài kiểm tra ngày mai, chẳng sợ điều gì ngoài điểm kém. Và… là cậu. Cái cậu bạn hay đứng tựa cửa lớp, nháy mắt cười, Cái cậu bạn cứ thích đá ghế tôi, giật tập tôi, trêu tôi đến đỏ mặt rồi cười thích thú như vừa đạt được chiến thắng Ngày đó, tôi đã nghĩ: Mình phải lòng cậu ấy mất rồi. Nhưng vì cái tính nhút nhát ko dám thổ lộ mà để vụt mất 1 người quan trọng mà sau này khó gặp lại ---
Cậu bạn đó là Quang Anh,"tia sáng trong thời cấp 3 của tôi"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu ấy bước vào lớp với một dáng vẻ rất đỗi tự nhiên, như thể cả căn phòng sáng bừng chỉ vì sự xuất hiện của cậu. Mái tóc bạch kim lòa xòa trên trán, ánh lên thứ ánh sáng như những tia nắng sớm. Đôi mắt cậu ấy… Thật sự khiến người ta không dám nhìn thẳng lâu. Ánh mắt nâu sẫm, sâu thẳm, vừa tinh nghịch vừa dễ dàng chạm đến nơi mềm yếu nhất trong tim người khác. Mỗi lần cậu ấy nhìn sang, tôi lại thấy như bị cả vũ trụ thu hút, không cách nào dứt ra. Sống mũi cao, thẳng tắp, gương mặt góc cạnh, nét nào cũng hoàn hảo. Nụ cười của cậu ấy… Phải rồi. Là nụ cười ấy. Nụ cười nửa miệng, toát lên sự tự tin, rạng rỡ, lại có chút tinh nghịch — nụ cười khiến bao cô bạn trong lớp thầm thương trộm nhớ. Và cả tôi. Tôi cũng không ngoại lệ. Đôi khi, cậu khoác áo đồng phục hờ hững, cổ áo sơ mi mở hai nút, cà vạt lỏng, tay đút túi quần, bước ngang sân trường như thể cả thế giới này chẳng ai làm khó được cậu. Đôi khi, cậu chỉ cười nhẹ,mải mê viết vài câu rap linh tinh vào tập, ánh nắng len qua cửa sổ in lên hàng mi dài của cậu, khiến tôi chỉ biết đứng nhìn. Cậu ấy… Đẹp đến mức… chỉ muốn lặng lẽ thích cậu ấy, để không phá hỏng bức tranh hoàn hảo ấy. ---
Pháp kiều
Pháp kiều
Pháp kiều là cậu bạn thân của tôi,lày lội hay pha trò,mồm mép nhanh nhẹn,nhưng sâu bên trọng lại lun tinh ý,sâu sắc,lun biết cách quan tâm mọi người xung quanh.
Thành An
Thành An
Đã có Pháp Kiều thì không thể thiếu được Thành An rồi,chúng tôi được mệnh danh là tam ca của lớp đấy,Thành An cậu trai vô tư,chẳng bận tâm điều gì trên đời,lạc quan trong mọi tình huống,vô lo vô nghĩ,ham chơi như trẻ con vậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi là 1 người ko thích ồn ào,không giỏi bày tỏ cảm xúc,tôi hơi nhút nhát và có đôi phần tự ti về bản thân mình nhưng bù lại có được 2 người bạn thân tuyệt vời thì còn gì bằng nhỉ.
Tôi sẽ quay ngược dòng thời gian kể về cái thời học sinh cấp 3,và đặc biết là cậu ấy,người tôi may mắn gặp được nhưng lại bỏ lỡ.
NovelToon
Tác giả
Tác giả
Hi! lần đầu tác giả viết nên mong mọi người đọc và góp ý cho mình nhé.Chúc mọi người đọc vui vẻ❤❤
Tác giả
Tác giả
Chúc mọi người 1 ngày tốt lành và vui vẻ nè💞

Chap 2

3 năm trước
Lớp học 12a1
Giờ ra chơi lớp học nhốn nháo.Tôi ngồi bàn cuối,chống cầm nhìn ra cửa sổ,Pháp kiều kê ghế ra ngồi ké,còn Thành An ôm sổ đầu bài,đứng gần đó.
Pháp kiều
Pháp kiều
Ê,nhìn hoài vậy mày?,có gì ngoài đó hay sao mà nhìn dữ vậy?
Thành An
Thành An
Thì có anh Quang anh của nó đang chơi bóng ngoài kìa,nhìn đúng rồi,nhìn mà mún rớt con mắt ra lun mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chời ơi,tao nhìn gì thì kể tao đi,miễn ko liên quan đến chúng mày được rồi
Pháp kiều
Pháp kiều
Mà nè,sao mày thích ổng mày không tỏ tình lun đi,thích thì hốt lẹ đi,để lâu có đứa khác hốt bây giờ,đừng trách tụi tao ko nhắc trước
Thành An
Thành An
Kiều nói đúng rồi đó,dù gì Quang anh nó cũng là hot boy của trường,bao nhiêu em mê như đổ điếu rồi đó, ko tỏ tình lẹ mốt ổng có bồ bây giờ,mày thử tỏ tình đi biết đâu ổng đồng ý thì sao
Tôi thở dài
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang anh là hot boy thì tao càng không tỏ tình được,người ta đẹp trai ngời ngời như thế thì mày nghĩ sao 1 đứa như tao mà có cửa được,lỡ tỏ tình mà ảnh từ chối chắc quê chết
Pháp kiều
Pháp kiều
Đó đó,lại tự ti,tao thấy nhan sắc của mày cũng đâu kém cạnh gì ổng đâu,cũng đẹp ngang chứ giỡn quài mày
Pháp kiều
Pháp kiều
Mày không thử tỏ tình thì sao mà biết được,lỡ được thì sao,cứ dấu trong lòng mãi không chịu nói ra thì sau này người hối hận sẽ là mày thôi
Pháp kiều
Pháp kiều
Ổng hot boy thì sao?ổng nổi tiếng thì sao?ổng cũng là con người mà.Mày đâu phải tệ,tự mày cứ dìm mày xuống,rồi đứng ngoài nhìn,sau này hối hận he,tao kệ mày lun 🙄
--- Tôi cúi đầu, im lặng. Mấy lời của Pháp Kiều cứ vang lên trong đầu tôi: “Không thử thì sao biết?”, “Ổng cũng là con người thôi mà…”
Đang mãi chìm đắm trong suy nghĩ thì tôi bất chợt va phải ánh mắt của cậu ấy
Quang anh nhìn tôi,nở nụ cười ấm áp,hai đôi mắt chỉ nhìn nhau vài giây,nhưng với tôi nó dài như cả cuộc đời.Tôi chết sững,luống cuống lập tức cuối đầu,tim tôi lúc ấy đập thình thịch,tai đỏ bừng,nhưng trong lòng lại mang cảm giác khó tả
reng reng reng
Đó là tiếng báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc,tôi chán nản học nhưng tiết tiếp theo,giờ đây những bài học thầy cô đang giảng dạy tôi lại chẳng chú tâm hay tiếp thu được chút nào vì tôi đang bận suy nghĩ mãi về cái chạm mắt vô tình ấy

Chap 3

-- 🌸 Sáng hôm sau Sáng hôm sau. Nắng sớm len qua những tán phượng đỏ rực, sân trường còn ướt sương đêm. Tiếng chim ríu rít đâu đó làm lòng người dịu lại. Tôi đứng trước cổng trường, tay nắm chặt quai cặp, hít một hơi thật sâu. Tôi đến sớm hơn mọi ngày. Tối qua, tôi gần như trằn trọc cả đêm, nhớ mãi ánh mắt của Quang Anh, nhớ cả lời nói của Pháp Kiều. Bước vào lớp, tôi thấy phòng học còn vắng hoe. Mấy bàn đầu đã có vài bạn ngồi học bài. Ở bàn gần cửa sổ, Quang Anh đang ngồi tựa cằm, mắt lim dim như đang suy nghĩ điều gì. Ánh nắng sớm hắt vào mái tóc bạch kim của cậu ấy, lấp lánh như sợi bạc. Tôi chần chừ trước cửa, tim lại đập nhanh như hôm qua. Vừa lúc ấy, Quang Anh ngẩng lên… và ánh mắt hai người lại vô tình chạm nhau. Quang Anh hơi sững người, rồi cong khoé môi, cười với tôi. Một nụ cười ấm áp, nhẹ bẫng như nắng mai.Tôi khựng lại vài giây, rồi khẽ cúi đầu, bước nhanh vào chỗ ngồi, mặt nóng bừng.
Thành An vừa tới vỗ vai tôi 1 cái rõ đau,ghé tai nói nhỏ với giọng trêu chọc quen thuộc
Thành An
Thành An
ê ê,chấn động ổng cười với mày rồi kìa,sướng nha được crush nhìn với cười nữa kìa
Pháp kiều
Pháp kiều
vậy đó là tín hiệu đó Duy ơi mày tỏ tình lẹ cho tao coi,ổng cười với mày là có hi vọng rồi đó
Tôi im lặng,không nói gì
khẽ nắm chặt bàn tay để trên đùi
⋆𐙚₊˚⊹♡Giờ ra chơi ᯓ ᡣ𐭩⋆.˚
Tôi lấy hết can đảm lấy hộp sữa dâu 🍓vừa mua sáng nay sang tặng tặng Quang Anh,tôi hít 1 hơi tim đập loạn rồi bước tới chỗ Quang Anh
Và với sự cổ vũ của 2 đứa bạn
Quang Anh ngẩn lên thấy tôi,hơi nhướn mày,khóe môi cong nhẹ như cười
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sao vậy?có chuyện gì hả?
Tôi đỏ mặt,nói lấp bắp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...ờ..tao... mua sữa này..tặng mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tặng tao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao cảm ơn nhé
--- Tôi khẽ gật đầu, lí nhí “Ừ… tặng mày…” rồi quay lưng bước nhanh về chỗ ngồi, như muốn trốn ánh mắt của Quang Anh. Mặt tôi nóng bừng, tai đỏ rực, tim vẫn đập thình thịch. Vừa đặt mông xuống ghế, Pháp Kiều đã trườn sang, chống cằm nhìn tôi với ánh mắt gian xảo. Thành An ngồi trước cũng ngoái đầu lại, khoé môi cong cong ---

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play