Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RHYCAP] Nụ Cười Đó Không Dành Cho Cậu

tao mong mày chịu được lâu

người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
sây wuát xấp
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
ờ thì đây là bộ đầu của tớ nên là có gì sai sót mong bỏ wa nhó
123 dô
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
– Hiền lành, ít nói, nhà nghèo,bị cô lập, bắt nạt. – Có nội tâm mạnh mẽ, bị tổn thương sâu sắc. hs lớp 11
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
-Học sinh nổi tiếng ở trường: nhà giàu, đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng và… ngạo mạn. hs lớp 11
và những nhân vật khác
.,.,.,
today là ngày đầu tiên đi học của duy sau khi chuyển nhà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*mong là mình sẽ được học một cách yên ổn*/ bước vào lớp/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
hs1: Ê, bộ đồng phục đó có từ… thời cổ đại hả
nhân vật phụ
nhân vật phụ
hs2: Mua cái mới đi, đừng đem mùi quê vào lớp này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cúi đầu, im lặng/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
giáo viên: lớp trật tự
nhân vật phụ
nhân vật phụ
giáo viên: em tự giới thiệu bản thân đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
c..chào mọi người tớ tên là Duy / nói nhỏ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
học sinh mới của lớp mong mọi người giúp đỡ ạ / căng thẳng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*nghèo nàn thối nát *
nhân vật phụ
nhân vật phụ
giáo viên: em tìm chỗ ngồi đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vâng ạ/ vẫn cúi đầu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đi xuống cuối lớp chọn mọt bàn không có người ngồi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngồi xuống ghế lấy sách vở ra học bài/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
giáo viên : tiết này các em tự học cô đi họp, lớp trưởng quản lớp / rời đi/
cả lớp đang im ắng thì có một giọng nói vang lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mọi người giữ khoảng cách chút.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi gần người có mùi nghèo… khó thở lắm./giọng điệu khinh bỉ/
Cả lớp cười phá lên
mọi người bắt đầu bàn tán tiêu cực vầ Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cúi đầu, mín môi/
duy chỉ lặng lẽ lôi sách vở ra không nói một lời
…..
ra chơi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đi đến bàn của duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ cảm nhận được có người đến/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/sợ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
này thằng nghèo/ chống tay xuống bàn em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đm mày bị điếc à / to tiếng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giật mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
c..cậu gọi tớ ạ/từ từ ngước mặt lên/.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đéo hỏi mày thì hỏi chó à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
c..cậu tìm tớ có việc gì không ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao mày lại ngồi đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ ngồi… đúng chỗ của mình mà./hơi khó hiểu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chỗ của mày thì sao? Mày ngồi ở đây… làm bẩn cái góc này/giọng điệu mỉa mai/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lặng đi vài giây, cố giữ giọng bình tĩnh/ t..tớ chỉ muốn yên lặng một chút thôi
duy đang rất sợ nhưng vẫn phải dữ bình tĩnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nghiêng người sát vào, giọng thấp hơn, nhưng đầy sát khí/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở lớp này, yên lặng là thứ xa xỉ. Mày hiểu không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tớ…không làm phiền ai cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười nửa miệng/ Không phiền ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng mày đang phiền tao đấy/lớn tiếng/
những ánh nhìn đổ dồn về phía quang anh và duy
khiến duy rất căng thẳng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tại sao ạ tớ cáo làm gì cậu đâu ạ/bối rối/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nheo mắt, cúi sát duy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
‘Tao không thích cái kiểu cúi đầu, nghèo rớt mồng tơi, giả vờ ngoan hiền đấy đâu ‘/ nói thầm vào tai duy /
lúc này cậu rất sợ và căng thẳng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cô dữ bình tĩnh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
n..nếu cậu thấy khó chịu thì tớ sẽ đồi chỗ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày ngồi im ở đây… nhìn ngứa mắt cực kỳ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đập nhẹ tay lên bàn /
cốp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần. Mày cứ ngồi đây. Nhưng nhớ kỹ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một cái liếc của tao mày phải cúi đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một câu tao nói mày không được cãi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và một ngày nào đó, mày dám ngẩng đầu… thì liệu hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
rõ chưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đm mày câm à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tớ nhớ rồi ạ /cúi gằm mặt xuống/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đứng thẳng dậy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười một nụ cười gian xảo /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chào mừng đến lớp học này. Tao mong mày chịu được lâu
…..
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
ờ thì
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
như nào nhỉ
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
có được khong nhuỷ
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
hè hè mong được góp ý ạ

những ngày tồi tệ

người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
ní hảo
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
à nhong
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
MẸ ƠI..
……..
Kể từ đó những ngày tháng tồi tệ của duy xuất hiện cậu bị bắt nạt cô lập đánh đập chửi rủa
Cậu cũng buồn lắm chứ nhưng mà cũng chả thì làm được gì
Đi học thì bị bắt nạt về nhà cũng chả ai thèm quan tâm
và người luôn luôn gây ra những trò bắt nạt không ai khác chính là quang anh
….
hôm nay cũng không phải ngoại lệ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bước vào lớp/
Một xô nước lạnh đổ xuống đầu của cậu
nhân vật phụ
nhân vật phụ
cả lớp: /cười phá lên /
nhân vật phụ
nhân vật phụ
1:đúng là đồ nghèo hèn
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2:cũng đáng lắm
nhân vật phụ
nhân vật phụ
3:chết mẹ đi cho đời bớt nhục
và vô vàn lời khinh bỉ chửi rủa
Duy cũng chỉ biết lặng lặng đi vào lớp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sao mát không /tiến lại gần duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cúi gằm mặt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chỉ là mở đầu thôi/ nhếch mép đi ra ngoài/
khi không sử để ý cậu nữa nước mắt cậu bất giác rơi xuống đôi má hồng
tự hỏi liệu duy có thấy tủi thân không
có chứ
cậu không có bạn bè
bố mẹ không quan tâm
nhưng duy vẫn phải sống thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đứng dậy đi thay quần áo rồi lại vào lớp học /
đến giờ ra chơi duy lấy hộp cơm của mình ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*chết rồi quên mua nước rồi*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chạy đi mua nước/
một lúc sau duy cũng quay về
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bước vào lớp tay cầm chai nước/
Duy tiến lại chỗ ngồi thì không thấy hộp cơm của mình đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bất giác nhìn về phía thùng rác thì thấy hộp cơm của mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu im lặng không nói gì
Vì nói cũng chả được gì Nói ra cũng chỉ rước họa vào thân
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sao nào/bước đến/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tao cũng chỉ muốn tốt cho mày thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
giảm cân đi cái học bổng cũng không dữ mày lại được đâu
Cả lớp hùa theo bắt đầu bàn tán nói xấu duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cô gắng để nước mắt không tuôn /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*không sao đau duy à mày phải mạnh mẽ lên kệ mọi người đi *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*việc của mày là phải học tập để sao này thành đạt mà*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*cố gắng lên tao tin mày làm được Hoàng Đức Duy*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
loại nghèo hèn thối nát
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sống làm gì để phí cả đống oxy
nhân vật phụ
nhân vật phụ
all: hâhhahaha
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2:quang anh nói đúng đấy
cả lớp thấy rất hả hê khi nghe Quang Anh nói vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
một ngày tồi tệ lại trôi qua
không bao giờ bình yên
.…
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
sây uát xấp
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
mấy em gái….
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
hè hè

kỉ niệm+vết bẩn

người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
hè hè
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
thấy trai đẹp bao giờ chưa
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
anh này cũng là chồng tui ó
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
đăng răng bình thường
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
hẹ hẹ
……….
Buổi sáng thứ hai bắt đầu với không khí náo nhiệt trong lớp 11A2. Ai nấy đều túm tụm kể chuyện cuối tuần, những tiếng cười rộn rã vang lên không ngớt. Nhưng ở bàn cuối lớp thì không được như vậy…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngồi im lặng nhìn ra cửa sổ/
sáng nay Quang Anh đến muộn nên cũng không thèm gây sự với Duy
tiết đầu là Văn
nhân vật phụ
nhân vật phụ
giáo viên: viết một đoạn văn ngắn về kỷ niệm với gia đình
trong khi mọi người đang viết thì duy đang phân vân
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* kỉ niệm với gia đình?*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* toàn đánh đập chửi rủa lấy đâu ra kỉ niệm đẹp *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
haizzz/thởi dài /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*thôi đành viết đại vậy *
.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cặm cụi viết bài/
Duy viết bằng tất cả những gì thật nhất: một bữa cơm chỉ có rau luộc, một buổi chiều bố mẹ cãi nhau đến đổ vỡ, một đêm cô ôm gối ngủ một mình vì bị quát chỉ vì hỏi “con đói quá”
Khi cô giáo đọc đoạn văn ấy, cả lớp im lặng một thoáng. ai cũng có vẻ trầm ngâm
bài của em thực sự rất hay và chạm đến trái tim của mọi người ?
bỗng có một người lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng là văn “nghèo chuẩn chỉ”
Giọng Quang Anh vang lên rõ ràng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ngồi bắt chéo chân, liếc Duy với ánh mắt châm chọc/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mọi người học kiểu gì mà thua cả học sinh vùng khó nhỉ?/quay sang đám bạn, cười nhếch./
Một vài tiếng cười hùa theo. Không lớn, nhưng đủ để Duy cúi mặt xuống bàn. Trái tim cậu như bị bóp nghẹt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*mình chỉ là muốn viết theo như đúng những gì trải qua thôi mà */hai tay bấu chặt vào nhau/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*tại sao Quang Anh và mọi người lại ghét mình như vậy mình chỉ muốn được học một cách yên ổn như mọi người thôi* /nước mắt bất chợt rơi /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bình tĩnh lại, lấy tay gạt đi nước mắt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*thôi không nghĩ nữa *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*việc của mình là học mà sao cứ phí thời gian cho những thứ đó vậy *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/tập trung học bài tiếp/
đến giờ ra chơi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đứng dậy đi xuống căn tin mua bút/
vì hôm qua trời mưa nên sân trường khá là bẩn và giày của duy đã bị dính bùn nhưng Duy không biết điều này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đi vào lớp và vô tình để lại dấu giày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đi lại chỗ ngồi /
Vừa ngồi xuống chưa đầy một phút
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mày là người để lại dấu giày đó à/tay chống xuống bàn duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giật mình ngẩng lên/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt lạnh tanh, nhưng cười mỉa./
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tớ … tôi không cố ý. Tại…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì ra nghèo không chỉ ở tiền, mà còn ở cả ý thức.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mấy dấu giày này chắc đủ để lớp đổi sàn mới luôn rồi.
Tiếng cười khúc khích vang lên sau lưng. Duy cảm giác má mình nóng bừng, dù lớp đang bật điều hòa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dọn đi. Nơi này không phải chuồng trại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
à không phải là liếm đi chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…/cúi gằm mặt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mày động vào cây lau sàn thì lại bẩn nó mất công thay cây mới/nhếch mép/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/không nói gì/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đmm điếc à tao nói là mày liếm sạch đi/ lớn tiếng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tớ….tớ không làm được/hai tay bấu chặt vào nhau/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mày định cãi lời tao đấy à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
k..không ý tớ không phải như thế nhưng…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mày đang làm mất thời gian của tao đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
LIẾM NHANH
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tớ không làm /dứt khoát/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đấm thẳng vào mặt em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Á
lớp bắt đầu bàn tán
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mày được lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nay dám cãi lại tao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ôm mặt cúi thấp/*đau quá*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/kéo tay em đi /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bị kéo đi / này cậu kéo tớ đi đâu vậy
nhân vật phụ
nhân vật phụ
toang nó rồi
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
bạn em mê anh đét
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
ờ thì
người điẹp nhứt trái đất
người điẹp nhứt trái đất
ừ đó

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play