Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Hắn ! [Chu Tô][Cực Hàng]
Chap 1
⚠️WARNING : Trước Hết Các Bạn Nên Đọc Kĩ Phần Giới Thiệu Truyện.Đừng Có Kiểu BÁO CÁO Vì Truyện Có Những Lời Thoại HƠI TỤC.
⚠️ Tôi Hoàn Toàn Không Ép Các Bạn Đọc,Nên Đừng BÁO CÁO.
⚠️ Truyện Hoàn Toàn Dựa Trên Trí Tưởng Tượng,Vui Lòng Không TO6 Tác Giả Cũng Như TO6/Có Ác Cảm Với Các APE.
⚠️ Xin Nhắc Lại: ĐÂY LÀ TRUYỆN.
Chu Chí Hâm như thường lệ đang hoạt động thân dưới cùng một người,việc này đối với hắn là điều bình thường trong mấy năm qua.
Khung cảnh bỏng mắt,âm thanh ám muội phát ra không ngừng.
Người dưới thân hắn đang có dấu hiệu của việc chịu đựng quá sức.
Đa Nhân Vật Nam
Áa!!
*hét*
Chu Chí Hâm (hắn)
Chậc!
*dừng lại*
Chu Chí Hâm (hắn)
*khó chịu bước xuống giường*
Nam nhân kia đã không còn chút động tĩnh gì nữa.
Hắn không bất ngờ,điềm tĩnh châm một điếu thuốc rồi đưa lên miệng kéo một hơi.
Chu Chí Hâm (hắn)
*cầm di động lên*
Rất nhanh,cuộc gọi được kết nối.
Tả Hàng
📲Gáy mau đi.
*ngái ngủ*
Chu Chí Hâm (hắn)
📲Dạo gần đây mày đưa loại người gì đến vậy?
*phả khói ra*
Tả Hàng
📲Loại gì?
*cau mày*
Chu Chí Hâm (hắn)
📲Mày muốn tao bức chết họ luôn à?
Tả Hàng
📲Haha! Chu Thiếu sức khoẻ thật bền bỉ nhỉ?
Chu Chí Hâm (hắn)
📲 Còn nói nữa tao vứt mày cho Tiểu Bạch ăn.
*Tiểu Bạch : con sói mắc phải bệnh bạch tạng.
Tả Hàng
📲Ngày mai tao tìm người khác cho mày.
Chu Chí Hâm (hắn)
📲Tao không muốn chất lượng của bọn họ đều kém như mày!
Tả Hàng
📲Đm,tao thao ch.ết vợ mày!!
/tức/
Chu Chí Hâm (hắn)
📲Mời!
*ngắt máy*
Tả Hàng
Mẹ k.iếp!! Tỉnh cả ngủ!!
/cực kì khó chịu/
Hắn tùy tiện vứt di động sang một bên rồi khoác lên mình chiếc áo choàng tắm.
Chu Chí Hâm (hắn)
Vào dọn.
*vứt điếu thuốc xuống đất*
Chu Chí Hâm bước vào phòng tắm,đám người kia như thường lệ kéo người ngất trên giường ra ngoài,thay giường mới,dọn dẹp lại phòng một thể.Đảm bảo không có sợi tóc hay mùi hương của bạn tình hắn còn vươn lại trong phòng.
Cửa phòng tắm mở ra,Chu Chí Hâm nằm phịch xuống giường rồi nhắm mắt ngủ như chưa có gì xảy ra.
Tả Hàng
Mày muốn nam hay nữ?
Chu Chí Hâm (hắn)
Chẳng phải như nhau sao?
Tả Hàng
Tao quên mày chỉ có nửa thân dưới.
Chu Chí Hâm (hắn)
?
*nghiêng đầu nhìn*
Tả Hàng
Nhu cầu cao thật,chơi còn bạo.
Tả Hàng
Mày nghĩ ai đáp ứng được mày?
Chu Chí Hâm không nói gì,lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá rồi cứ thế châm một điếu.
Chu Chí Hâm (hắn)
*nhả khói*
Vẻ bất cần đời ấy tuy không phải lần đầu thấy, nhưng Tả Hàng vẫn không nói nên lời trước hắn.
Tả Hàng
Tao mới quen một người,mày muốn thử không?
Chu Chí Hâm (hắn)
Ồ?
*chậm rãi đáp*
Chu Chí Hâm (hắn)
Không tiếc?
*cười khẩy*
Tả Hàng
Nhưng chơi chán rồi,cho mày.
Chu Chí Hâm (hắn)
*kéo một hơi thuốc*
Chu Chí Hâm (hắn)
Không cần.
Chu Chí Hâm (hắn)
Ông già mày không cấm nữa?
Tả Hàng
Haizzz! Chịu thôi.
Tả Hàng
Cùng lắm thì tìm một cô gái đem về cho ông ta xem.
Chu Chí Hâm (hắn)
Haa..
*cong môi*
Tả Hàng
Tao nhớ các cô em ngọt nước đó rồi.
Tả Hàng phóng đãng,tựa lưng vào ghế sofa rồi tùy tiện ngửa cổ ra.
Chu Chí Hâm (hắn)
*nhún vai*
Trời mát nên có lẽ vì thế mà Chu Chí Hâm hôm nay lại nổi hứng dắt Tiểu Bạch đi dạo.
Đột nhiên con sói của hắn mất kiểm soát chạy thẳng vào cửa hàng tiện lợi gần đó.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tiểu Bạch!
*đi theo*
Tô Tân Hạo (cậu)
Xin lỗi quý khách,cửa tiệm chúng tôi không cho phép mang thú cưng vào ạ.
Chu Chí Hâm (hắn)
....
/bất động/
Khoảnh khắc thấy được người đang đứng trong quầy nhìn mình,Chu Chí Hâm bỗng dưng đơ cả người.
Tô Tân Hạo (cậu)
Quý khách?
*xua tay trước mặt hắn*
Chu Chí Hâm (hắn)
...
*im lặng*
Tô Tân Hạo (cậu)
Không thể mang theo thú cưng vào đây ạ.
/lịch sự/
Hắn nghe thấy vậy,liền cúi đầu nhìn Tiểu Bạch một cái.Giọng nói trầm thấp vang lên.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tiểu Bạch,ngồi xuống.
Con sói dường như có linh tính,lập tức phản ứng với mệnh lệnh của chủ nhân,ngoan ngoãn ngồi xuống.
Tô Tân Hạo (cậu)
/bất ngờ/
Tô Tân Hạo (cậu)
Nó thật sự làm theo.
*nhìn Tiểu Bạch*
Khoé môi Chu Chí Hâm cong lên đầy mùi mẫn ngọt ngào với người trước mặt.
Chu Chí Hâm (hắn)
*nhìn cậu chằm chằm*
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh muốn mua gì ạ?
Chu Chí Hâm (hắn)
...Thuốc lá.
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhãn hiệu ạ?
/chuyên nghiệp/
Tô Tân Hạo (cậu)
Ờm..xin đợi một lát.
Tô Tân Hạo tìm trong cửa hàng,lát sau mới đi ra.
Tô Tân Hạo (cậu)
Của quý khách ạ.
Chu Chí Hâm (hắn)
Cảm ơn.
*chạm lướt qua tay cậu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh muốn trả bằng hình thức nào?
Chu Chí Hâm (hắn)
Chuyển khoản.
Tô Tân Hạo (cậu)
Xin lỗi quý khách,nhưng hôm nay mã QR có chút sự cố.
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh có tiền mặt hay thẻ...
/hơi ngượng/
Chu Chí Hâm ra vẻ hoang mang, nhìn Tô Tân Hạo đầy lúng túng.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi không đem theo.
Chu Chí Hâm (hắn)
Hay cậu kết bạn Wechat với tôi?
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi chuyển cho cậu,cậu trả lại cho chủ bằng tiền mặt?
Tô Tân Hạo (cậu)
Vâng... được ạ.
Tô Tân Hạo (cậu)
*lấy di động ra*
Chu Chí Hâm (hắn)
*quét mã*
Chu Chí Hâm (hắn)
Chuyển rồi nhé?
*lắc lư chiếc điện thoại*
Tô Tân Hạo (cậu)
Cảm ơn đã ghé qua ạ.
Chu Chí Hâm trong lòng cảm thấy nuối tiếc,chẳng lẽ phải kết thúc cuộc trò chuyện này một cách chóng vánh như vậy sao?
Chu Chí Hâm (hắn)
Cậu hình như không phải người ở đây nhỉ?
Tô Tân Hạo (cậu)
Vâng,vì một số lý do nên tôi phải chuyển đến thành phố này.
Chu Chí Hâm (hắn)
*cười nhẹ*
Chu Chí Hâm cau mày khó chịu mà bắt cuộc gọi.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tốt nhất là chuyện quan trọng.
/trầm giọng/
Tô Tân Hạo (cậu)
"giọng anh ấy...nghe vẫn rất hay."
Chu Chí Hâm (hắn)
Chậc!
*ngắt máy*
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi có chút việc bận,tạm biệt.
Tô Tân Hạo (cậu)
Cảm ơn.
*mỉm cười*
Chu Chí Hâm (hắn)
....cậu cười lên vẫn rất đẹp.
*bước đi*
Chu Chí Hâm (hắn)
Tiểu Bạch,đi.
Tô Tân Hạo (cậu)
Hả??
/ngơ ngác/
Tô Tân Hạo (cậu)
Đàn anh à...
Cánh cửa của cửa hàng tiện lợi một lần nữa, được mở ra.
Tô Tân Hạo (cậu)
Sao em lại đến đây,nên ở nhà dưỡng bệnh đi chứ?
Nhạc Viễn
Em thấy bức bối,muốn đi dạo.
Nói rồi Nhạc Viễn tự do đi lại trong cửa hàng,cậu ta lấy những món mình thích,rồi thong dong đưa cho cậu.
Nhạc Viễn
Ca,em muốn cái này.
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhưng mà tháng này anh vẫn chưa nhận lương..
*do dự*
Tô Tân Hạo (cậu)
Hay để tuần sau nhé,tuần sau anh mới nhận lương.
Sắc mặt Nhạc Viễn rõ ràng khác đi trong chốc lát.
Thái độ không vui hiện rõ trên khuôn mặt non nớt ấy.
Nhạc Viễn
Nhưng mà hôm nay em muốn ăn.
Nhạc Viễn
Anh có thể trừ vào tiền lương tháng này mà.
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhưng đây là tháng đầu tiên làm ở đây,anh sợ..
*khó xử*
Nhạc Viễn
Không sao đâu,ông chủ không khó tính đâu.
Nhạc Viễn
Thế nhé,caaaa.
*nũng nịu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Thôi được,anh cho vào bao giúp em.
Nhạc Viễn
Vâng,em muốn về rồi.
Tô Tân Hạo (cậu)
Ừm,ngoan.
Tô Tân Hạo (cậu)
Về rồi đừng đi lung tung nữa.
Tô Tân Hạo (cậu)
Của em.
*đưa túi đồ*
Nhạc Viễn
Vâng,cảm ơn ca ca.
*cười*
Tô Tân Hạo (cậu)
Được rồi.
*cười lại*
Nhạc Viễn
Tạm biệt.
*xách túi đồ đi*
Tô Tân Hạo nhìn vào con số hiển thị trên máy tính giá.
Tô Tân Hạo (cậu)
Haizzz...
*thở dài*
Chap 2
Chu Chí Hâm cùng Tả Hàng đang ở trong một quan Bar nổi tiếng bậc nhất,đắt đỏ,xa hoa,sang trọng nhất ở cái thành phố phồn thịnh này.
Trong căn phòng VIP, xung quanh hai người bọn họ là các cô gái xinh đẹp,thân hình nóng bỏng,tài ăn nói lại còn dẻo như kẹo đường.
Chu Chí Hâm (hắn)
*hút thuốc*
A Mộng
Anh Tả~
*dựa vào người y*
A Mộng
Sao hôm nay anh Chu lại trầm thế,còn chả chịu nhìn bọn em.
/ủy khuất/
Tả Hàng
Cục cưng,em vẫn là thích Chu Chí Hâm hơn tôi sao?
*nâng cằm cô lên*
A Mộng
Người ta không có mà~
/yểu điệu/
A Mộng
Dạ? Anh Tả gọi em ạ.
*đưa tay lên ngực y*
Tả Hàng
Em gọi Hồ Khởi đến cho cậu ta đi.
Tả Hàng
Hôm nay tôi chỉ cần A Mộng và Hồ Khởi,còn lại đều ra ngoài hết đi.
Nghe thấy vậy,những người kia cũng biết điều mà ra ngoài.
Tả Hàng
Ây.
*huých vai hắn*
Tả Hàng
Sao đấy,công ty gặp chuyện?
Chu Chí Hâm (hắn)
Không.
*chậm rãi phả khói ra*
Tả Hàng
Hay là do đêm qua không thỏa mãn?
Tả Hàng
Tao gọi Hồ Khởi đến rồi,mày chơi cho thoả thích đi.
*uống rượu*
Chu Chí Hâm (hắn)
Ha..
/nhạt/
A Mộng
Anh Tả,em đưa người đến rồi~
*sà vào lòng y*
Tả Hàng
Ngoan, thưởng cho em.
Tả Hàng một tay ôm lấy A Mộng,tay còn lại lấy từ trong túi ra một cái thẻ.
A Mộng
Cảm ơn anh Tả, Mộng Mộng yêu anh nhất~
*hôn lên má y*
Bên này Hồ Khởi đã nhanh chóng đến cạnh,ngồi bên cạnh hắn như thói quen.
Hồ Khởi
Anh lâu lắm rồi mới đến chỗ em đó.
/giọng điệu trách móc/
Chu Chí Hâm vẫn ngồi đấy,nhàn nhã hút thuốc,hoàn toàn không để ý đến người đẹp bên cạnh.
Hồ Khởi
Hôm nay lại còn lơ người ta luôn..
*tựa đầu vào vai hắn*
Hắn không đẩy ra,cũng không né đi.
Mặc kệ Hồ Khởi muốn nói gì nói,muốn làm gì làm.
Tả Hàng
Hửm?
*đặt tay lên eo A Mộng*
A Mộng
*đút trái cây cho y*
Hồ Khởi
Hôm nay anh Chu bị làm sao,chẳng để ý đến em gì cả.
/buồn bã/
Tả Hàng
Nó muốn giải toả,em giúp đi.
*cong môi*
Nghe vậy cậu ta liền sáng mắt,quay về phía hắn rồi bắt đầu xuất chiêu.
Bàn tay của cậu ta từ từ trượt từ bờ vai xuống.Vẻ mặt mê người,phụ nữ thấy có khi còn mê muội,u mê không lối thoát.
Hồ Khởi
Anh,anh muốn sao không nói~
*nói vào tai hắn*
Hồ Khởi
Chúng ta còn xa lạ gì sao?
Bây giờ Chu Chí Hâm mới có chút phản ứng với cậu ta,môi hắn nhếch lên rồi chậm rãi quay mặt qua.
Chu Chí Hâm (hắn)
Đi thôi,hôm nay tôi bao em.
Tả Hàng
Nhanh thế à?
*nhìn hắn*
Chu Chí Hâm (hắn)
*cười nhạt,bỏ đi*
Tả Hàng
Hồ Khởi kia quả thật cũng có chút bản lĩnh đó.
Tả Hàng
Có thể ở lại bên nó lâu như thế.
*cong môi*
A Mộng
Em giận đấy,đừng có nhắc đến người khác chứ!
/giận dỗi/
Tả Hàng
Được được,không nhắc đến nữa.
*cưng chiều*
Chu Chí Hâm lái xe đưa người về nhà mình,hắn ngồi phía trước bình tĩnh vừa lái xe vừa hút thuốc.Hồ Khởi chỉ có thể ngồi phía sau không ngừng nói chuyện để thu hút sự chú ý.
Hồ Khởi
Lâu rồi không có anh, người ta nhớ lắm đó~
Chu Chí Hâm (hắn)
*nhả khói*
Hồ Khởi
Mấy hôm nay em dự định mua một cái điện thoại mới,anh mua cho em nhé?
*rướn người tới định hôn lên má hắn*
Hồ Khởi
A! Quên mất.
*vội lui về*
Khuôn mặt là thứ hắn kiêng nhất,qua lại với bao nhiêu người cũng không ai dám hôn lên khuôn mặt đó của Chu Chí Hâm.
Hồ Khởi
"vậy mà không nổi giận với mình."
/đắc ý/
Khi đi qua cửa hàng tiện lợi lúc chiều,hắn cố ý đi chậm lại một chút.
Chu Chí Hâm (hắn)
"sao lại đổi người rồi?"
*nhìn lướt qua*
Tô Tân Hạo lúc này đang đi bộ trên đường,tay cậu còn xách theo vài túi lớn rau và trái cây.
Tô Tân Hạo (cậu)
"mỏi tay quá!"
Chu Chí Hâm (hắn)
!
*dừng xe*
Hồ Khởi
Ơ! Sao vậy anh?
/ngơ/
Hồ Khởi
Sao ạ?
/ngạc nhiên/
Chu Chí Hâm (hắn)
Không nói lại lần ba, bước xuống.
/khó chịu/
Hồ Khởi
....vâng.
*mở cửa bước ra*
Chu Chí Hâm tùy tiện ném một sấp tiền cho cậu ta,cũng không quan tâm cậu ta có nhặt lên không liền lên ga lái đi.
Tô Tân Hạo (cậu)
*giật mình quay lại*
Hắn vứt đi điếu thuốc đang hút dở,mở cửa xe ra và nhanh chóng bước xuống.
Thấy có người đến gần mình,Tô Tân Hạo bất giác lùi lại vài bước.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi có làm gì,sao lại né?
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh là...
Tô Tân Hạo (cậu)
A! Vị khách buổi chiều.
Chu Chí Hâm (hắn)
Ừm,sao cậu lại đi bộ giờ này?
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi về nhà mà.
Tô Tân Hạo (cậu)
Không có.
*gãi đầu cười*
Chu Chí Hâm (hắn)
Cũng không đi taxi về sao?
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi đâu có giàu như anh?
Chu Chí Hâm (hắn)
Sao cậu biết tôi giàu?
Tô Tân Hạo (cậu)
*chột dạ*
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhìn..nhìn thấy xe con của anh chứ còn sao.
Chu Chí Hâm (hắn)
Nhà ở đâu,tôi đưa về?
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhưng mà chúng ta mới gặp hai lần...
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh sẽ không có ý đồ xấu gì chứ?
Chu Chí Hâm (hắn)
*im lặng một lúc*
Tô Tân Hạo (cậu)
*nhìn hắn từ trên xuống dưới*
Chu Chí Hâm (hắn)
Trông tôi giống người xấu lắm sao?
Tô Tân Hạo (cậu)
Hơi...hơi.
*cười gượng*
Chu Chí Hâm (hắn)
Ha.
*bật cười*
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi muốn đưa cậu về, không có ý đồ gì cả.
Tô Tân Hạo (cậu)
Làm sao tôi tin được?
Chu Chí Hâm (hắn)
Cẩn thận là tốt, nhưng không cần đề phòng tôi.
*xoa đầu cậu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Ê!!
*lùi lại hai bước*
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi thẳng đó.
Chu Chí Hâm (hắn)
Được,cậu thẳng.
Chu Chí Hâm (hắn)
Lên xe,tôi đưa cậu về.
Tô Tân Hạo do dự trong một chốc,rồi cũng ngồi trên xe Chu Chí Hâm.
Chu Chí Hâm (hắn)
Đưa đồ đây,tôi cất vào cốp.
Chu Chí Hâm (hắn)
*đi vòng ra sau*
Tô Tân Hạo (cậu)
"đẹp thế."
*chạm vào*
Chu Chí Hâm (hắn)
Nhà ở đâu?
*mở cửa cho cậu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi ở khu K.
Chu Chí Hâm (hắn)
*vào ghế lái*
Tô Tân Hạo tất nhiên ngồi ghế phụ rồi.
Chu Chí Hâm (hắn)
Sao lại đi đêm thế này,nhỡ đâu gặp người xấu thì sao?
Tô Tân Hạo (cậu)
Không có đâu.
Tô Tân Hạo (cậu)
Bình thường tôi tan ca lúc sáu giờ,nhưng hôm nay bạn thay ca của tôi bận một chút nên tôi mới ở đến chín giờ.
Chu Chí Hâm (hắn)
"sáu giờ tan ca."
*âm thầm ghi nhớ*
Chu Chí Hâm không nói thêm gì,Tô Tân Hạo cũng im nốt.
Tô Tân Hạo (cậu)
*bắt máy*
Tô Tân Hạo (cậu)
📲Con nghe ạ.
Chu Chí Hâm (hắn)
*liếc mắt qua*
Tô Tân Hạo (cậu)
📲Con đang về đây ,sắp đến rồi.
Tô Tân Hạo (cậu)
📲Dì đợi một lát ạ.
Chu Chí Hâm (hắn)
Đợi chút,sắp đến rồi.
Tô Tân Hạo (cậu)
Đến ngã ba phía trước,tôi tự đi bộ vào là được.
Tô Tân Hạo (cậu)
Trong kia đường hẹp,khó quay xe lắm.
Chu Chí Hâm (hắn)
Không sao.
Chu Chí Hâm (hắn)
*dừng xe*
Tô Tân Hạo (cậu)
Cảm ơn.
*xuống xe*
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi sẽ chuyển tiền xăng cho anh sau.
Chu Chí Hâm (hắn)
Không cần.
*nhìn chằm chằm*
Tô Tân Hạo (cậu)
Vậy..tôi vào trong đây,tạm biệt.
*quay người bước đi*
Chu Chí Hâm (hắn)
*luyến tiếc nhìn theo*
Chap 3
Tô Tân Hạo (cậu)
....
*đứng yên*
Mộc Châu
Sao bây giờ mày mới vác mặt về? 💢
/tức giận/
Tô Tân Hạo (cậu)
Con ở lại tăng ca.
Mộc Châu
Có biết tụi tao chờ mày về nấu cơm không?💢
Tô Tân Hạo (cậu)
Nhà mình cũng không có ai bị tật,con thấy có thể tự túc mà?
Mộc Châu
Càng ngày càng ăn nói hỗn láo!!
*quát*
Nhạc Nhị
Con chưa về,dì dượng và em chỉ có thể ăn mì gói thôi.
*ngồi bắt chéo chân*
Tô Tân Hạo (cậu)
À,vâng.
*lên lầu*
Mộc Châu
*kéo tay cậu lại*
Mộc Châu
Hôm nay không cho mày ăn,cũng không cho mày ngủ trong nhà.
Mộc Châu
Ngày mai quỳ xuống xin lỗi,tao sẽ cho vào!! 💢
Tô Tân Hạo (cậu)
... Được.
*ra ngoài*
Mộc Châu
Nó đúng là muốn phản rồi! 💢
*tức giận chỉ tay*
Nhạc Nhị
Bà kệ nó đi.
*xem phim*
Tô Tân Hạo (cậu)
"người đâu rồi?"
Tô Tân Hạo đi thêm vài bước.
Chu Chí Hâm (hắn)
Đau không?
*đưa tay chạm vào má cậu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh sao lại ở đây??
/bất ngờ/
Chu Chí Hâm không nói gì,lẳng lặng dơ túi rau lên.
Tô Tân Hạo (cậu)
A!! Tôi để quên.
Chu Chí Hâm (hắn)
Bị đuổi rồi?
Tô Tân Hạo (cậu)
Anh nghe hết rồi?
Chu Chí Hâm (hắn)
Bà ta to tiếng quá.
*nhún vai*
Hắn nhìn cậu,môi cong lên rồi cất giọng.
Chu Chí Hâm (hắn)
Vậy giờ ở đâu?
Tô Tân Hạo (cậu)
Tôi đi tăng ca tiếp.
Tô Tân Hạo (cậu)
Phiền anh cho tôi đi nhờ đến cửa hàng tiện lợi nhé?
Chu Chí Hâm (hắn)
Không phải có người thay ca rồi sao?
Tô Tân Hạo (cậu)
Cậu ấy là sinh viên,tôi thay cũng không có ảnh hưởng gì.
Tô Tân Hạo (cậu)
Làm phiền rồi.
Chu Chí Hâm (hắn)
Hay...
*do dự*
Chu Chí Hâm hiếm khi lộ ra nét do dự mà giờ lại chẳng biết nên nói chuyện như thế nào.
Chu Chí Hâm (hắn)
Đến nhà tôi đi?
Tô Tân Hạo (cậu)
Hửm?
/thoáng ngạc nhiên/
Cậu nhếch nhẹ môi rồi mới tỏ ra thận trọng đáp tiếp.
Tô Tân Hạo (cậu)
Không được đâu.
Tô Tân Hạo (cậu)
Chúng ta không quen biết gì cả.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tôi đưa cậu đến cửa hàng tiện lợi.
Tô Tân Hạo (cậu)
Cảm ơn.
*mỉm cười*
Chu Chí Hâm (hắn)
Không.. có gì.
Hắn vừa tắm xong,tóc còn chưa khô đã nằm phịch xuống giường rồi.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tô Tô mấy năm nay vẫn sống như thế sao?
Chu Chí Hâm (hắn)
Em ấy có nhớ mình là ai không nhỉ?
Chu Chí Hâm (hắn)
Aiss!!
*vò đầu*
Tô Tân Hạo (cậu)
Sáu năm không gặp,anh ấy còn thích mình không?
Tô Tân Hạo (cậu)
Mình chán ngấy cái gia đình đó rồi.
Tô Tân Hạo nghĩ về gia đình dì của mình, không kiềm chế được mà khó chịu trong lòng.
Nhạc Nhị có chuyến công tác đến đây,Tô Tân Hạo mới sực nhớ ra Chu Chí Hâm cũng vừa hay ở đây.
Cậu đâu có ngu? Làm sao chịu cảnh bị áp bức mà vẫn cam lòng?
Chu Chí Hâm rốt cuộc vẫn không kiềm được mà lái xe đến gần cửa hàng tiện lợi nơi cậu đang làm.
Hắn từ trong xe nhìn cậu.
Chu Chí Hâm (hắn)
"vốn còn tưởng trôi qua sáu năm,tình cảm tôi đối với em từ lâu đã không còn.."
Chu Chí Hâm (hắn)
"thật không ngờ.."
Tô Tân Hạo (cậu)
"anh ấy ở đây 30 phút rồi,định nhìn đến bao giờ?"
Tô Tân Hạo (cậu)
"Chu Chí Hâm à,bây giờ anh tỏ tình thì tôi sẽ lập tức đi đăng kí kết hôn liền."
Tô Tân Hạo (cậu)
"cứ phải đợi có tác dụng ngoại lực là sao?"
Tả Hàng
Hôm nay sao mày lại đến đây?
Chu Chí Hâm (hắn)
Chứ sao mày ở đây?
Tả Hàng
Tao định tán thư kí của mày,trông đẹp phết!
Chu Chí Hâm (hắn)
Không được.
Chu Chí Hâm (hắn)
Nó hình như có bạn trai rồi.
Tả Hàng
Có vợ rồi tao còn tán được,bạn trai nhằm nhò gì?
*nhếch mép*
Chu Chí Hâm (hắn)
Nó đang thay tao quản lý Chu Thị,mày dám gây ra cản trở gì.
Chu Chí Hâm (hắn)
Tao không ngại ra tay với mày đâu!
Tả Hàng
Hơ...mày mà cũng xứng?
Tả Hàng
Nói chung tao nhắm ẻm rồi đó.
*cười gian*
Chu Chí Hâm (hắn)
Nhắm thoát khỏi nó được,thì mời.
Tả Hàng
Có gì mà không được,chán rồi thì bỏ thôi?
Chu Chí Hâm (hắn)
Tuỳ.
*bước vào*
Trương Cực
Khảo sát à?
*ngước lên*
Chu Chí Hâm (hắn)
Xem xem mày có phá gì công ty tao không.
*ngồi xuống*
Trương Cực
Em làm sao nỡ đá đi bát cơm ngon này?
Tả Hàng
Hello.
*mỉm cười bước vào*
Trương Cực
Oh! Chào.
*nhìn y*
Tả Hàng
Người gì đâu làm việc cũng đẹp trai.
*nhìn Trương Cực*
Chu Chí Hâm (hắn)
Mày không thử nhìn lại cái size gap này đi à?
Tả Hàng
Quan trọng đếch gì.
Tả Hàng
Tao thích là được.
Chu Chí Hâm (hắn)
*lấy bao thuốc trong túi ra*
Tả Hàng
Đúng không, người đẹp?
Trương Cực
Tôi không hiểu hai người đang nói gì.
Tả Hàng
Ha..từ từ cậu sẽ hiểu.
Chu Chí Hâm (hắn)
*kéo một hơi dài*
Tả Hàng
Tôi mời người đẹp đi ăn, được không?
Tả Hàng
Tôi còn chưa bảo lúc nào mà.
Trương Cực
Lịch công việc của tôi được sắp xếp theo tháng.
Trương Cực
Lúc nào cũng bận.
*nâng kính*
Tả Hàng
Ây dàa.. người đẹp nâng kính cũng đẹp.
Tả Hàng
Hôm qua tao đến gặp A Mộng,cô ta kể mày hôm trước vứt Hồ Khởi giữa đường.
Chu Chí Hâm (hắn)
Có gì mà không?
Tả Hàng
Đang đi bỗng cụt hứng à?
Tả Hàng
Tao khuyên rồi,mày đừng có ham.
Chu Chí Hâm (hắn)
Nghĩ gì vậy?
Chu Chí Hâm (hắn)
Tao thao ch.ết vợ mày còn được.
Tả Hàng
Nghe đâu A Khởi buồn lắm đấy.
Chu Chí Hâm (hắn)
Liên quan gì đến tao?
Tả Hàng
Cả tuần nay cũng không thấy mày gọi người.
Tả Hàng
Chả lẽ thật sự...xìu rồi??
Chu Chí Hâm (hắn)
Mày có vẻ rất mong tao bị như thế?
*cau mày*
Tả Hàng
Nghĩ đến thôi cũng rất thú vị rồi.
Chu Chí Hâm (hắn)
Thế tao càng phải chơi ch.ết vợ mày!
*tán đầu y*
Tả Hàng
Mày có hứng với vợ của bạn quá nhỉ?
Chu Chí Hâm (hắn)
Với tao ai cũng như nhau thôi.
Tả Hàng
Haha.
*cười khoái chí*
Tả Hàng
Bên dưới có l.ỗ là được.
*cười không khép được mồm*
Chu Chí Hâm (hắn)
Ừ, chắc thế.
*tiếp tục hút thuốc*
Trương Cực từ đầu đến cuối nghe mà hai tai cứ ong ong khó hiểu.
Con người bây giờ giao tiếp với nhau bằng ngôn ngữ riêng à?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play