[TOKYO REVENGERS] Yêu Em!
_Chương 1: Gái Của Ai?
Hôm nay tại trụ sở Phạm Thiên, bầu không khí có phần sôi nổi hơn thường lệ. Tất cả thành viên trụ cột đều đã có mặt đầy đủ Mikey ngồi vắt chân trên ghế chủ tọa, ánh mắt mông lung như thường ngày. Bên trái hắn là Ran và Rindou Haitani đang cãi vã nhỏ tiếng về kiểu tóc mới, bên phải là Sanzu Haruchiyo với nụ cười quỷ dị và Hanma đang nhai kẹo cao su một cách nhàn nhả, chỉ còn thiếu một người...
Cánh cửa lớn bật mở. Izana Kurokawa bước vào trong bộ đồ trắng, áo khoác vắt hờ trên vai. Mái tóc bạc óng ánh dưới ánh đèn
Ran nhìn thấy liền buông ngay câu trêu chọc:
Haitani Ran
Ôi anh Izana đi trễ thế này, hay là bị em nào lôi lại rồi?
Izana cười nhẹ, trên môi còn vương nét quyến rũ:
Kurokawa Izana
Dưới sảnh tao thấy nhỏ nào xinh lắm, gái của ai đem qua vậy?
Sanzu quay sang, môi nhếch lên khinh khỉnh:
Cả phòng im vài giây. Những ánh mắt đầy hứng thú đổ dồn về phía Sanzu. Hắn vẫn ngồi đó, ánh mắt sắc như dao, nhưng giọng thì chẳng thể nhẹ hơn:
Sanzu Haruchiyo
Động vào thử xem, Izana. Tao không ngại đổi màu sảnh trụ sở này đâu
Izana bật cười, không phải kiểu cười lớn, mà là cái cười âm thầm có phần khiêu khích:
Kurokawa Izana
Gái của Sanzu lúc nào cũng xinh ha. Chia sẻ chút đi. Vài tiếng thôi cũng được
Sanzu Haruchiyo
Muốn gái để chơi thì qua bar đi, thiếu gì
Sanzu Haruchiyo
Nhưng nhỏ này... không phải loại để chơi. Tao nói trước
Haitani Ran
Ồ, tới mức “không phải loại để chơi” luôn à? Sanzu nhà ta biết yêu từ khi nào vậy nhỉ?
Rindou tiếp lời, môi mím cười:
Haitani Rindou
Hay là... mày tính cột đời?
Hanma liếc Sanzu, giọng nửa thật nửa đùa:
Hanma Shuji
Đừng bảo là mày để bị dính đó nha Sanzu?
Sanzu không trả lời. Hắn chỉ đứng dậy, kéo áo khoác, rồi thản nhiên bước ra khỏi phòng họp với một câu lạnh như băng:
Sanzu Haruchiyo
Tao dẫn nhỏ lên. Ai rảnh thì nhìn kỹ mà nhớ mặt. Sau này... tránh xa ra
Cánh cửa khép lại sau lưng hắn. Bên trong phòng, cả đám đàn ông quyền lực của Phạm Thiên bỗng im lặng, chỉ còn tiếng nhai kẹo của Hanma vang vọng
Mikey nhắm mắt thở ra một hơi rất khẽ, như vừa cảm nhận được một cơn sóng ngầm đang bắt đầu khuấy động
Bước chân Sanzu dừng lại nơi cuối hành lang, ánh mắt hắn sắc lạnh quét qua những vệ sĩ đang đứng canh. Bọn họ đồng loạt cúi đầu chào khi hắn lướt qua không ai dám ngẩng lên nhìn người con gái đang ngồi chờ phía sảnh
Em ngồi vắt chân lên nhau, đôi gót giày cao khẽ đung đưa tạo nên dáng ngồi kiêu kỳ đầy mê hoặc. Mái tóc trắng dài mượt thả hờ xuống vai, phản chiếu ánh đèn trần một cách mềm mại như tơ lụa. Đôi mắt em trong veo nhưng lại ánh lên sự bất cần, như thể cả thế giới này chẳng gì có thể khiến em bận tâm
Sanzu bước chậm lại, ánh mắt hắn phút chốc trở nên dịu hơn điều hiếm thấy từ một kẻ như hắn
Sanzu Haruchiyo
Phải em thật...
Hắn khẽ lẩm bẩm, đôi mắt lướt từ mái tóc, ánh mắt cho tới đôi chân trắng nõn dài miên man của em
Em ngẩng lên khi thấy hắn tiến lại gần, môi cong cong nở nụ cười nhàn nhạt:
Morozov Sophia
Anh họp xong rồi hả? Vậy đi ăn đi, em đói
Không đáp lời, Sanzu tiến tới, đặt tay lên eo em kéo nhẹ vào sát người hắn, mùi hương quen thuộc của em khiến hắn có chút mất kiểm soát
Sanzu Haruchiyo
Chưa. Lên đây với anh một chút
Sanzu Haruchiyo
Có người muốn nhìn em
Không để em hỏi thêm, hắn nắm tay dắt em đi qua hành lang, tiếng gót giày vang đều trên nền đá lạnh
Tới trước căn phòng lớn của Phạm Thiên, hắn đẩy cửa bước vào, vẫn giữ em sát bên hông như thể tuyên bố chủ quyền
Sanzu Haruchiyo
Mikey đâu?
Kokonoi nhìn thoáng qua em rồi đáp:
Kokonoi Hajime
Về phòng rồi
Câu trả lời vừa dứt thì một giọng khác vang lên sau tiếng huýt sáo khe khẽ:
Haitani Ran
Ai chà… đẹp thật đấy
Ran Haitani lên tiếng, đôi mắt màu tím dán chặt vào em không chút kiêng nể
Rindou đá nhẹ vào chân anh trai, đùa nói:
Haitani Rindou
Anh nhìn kỹ vậy là muốn chết à?
Hanma bật cười từ chỗ ngồi, gác chân lên bàn, tay cầm kẹo nhai lách tách:
Hanma Shuji
Không ngờ Sanzu của chúng ta lại tìm được món đồ quý thế này
Sanzu cười nhẹ, nụ cười không chạm mắt:
Sanzu Haruchiyo
Cái gì mà đồ với đạc? Nói sai thêm lần nữa, Hanma, tao lấy lưỡi mày đấy
Không khí trong phòng chợt căng lên một chút, nhưng rồi bị phá tan bởi tiếng em cười khẽ:
Morozov Sophia
Ai cũng dữ dằn ghê... Không lẽ nhìn một chút cũng không được?
Câu nói khiến không ít kẻ trong phòng khựng lại. Lần đầu tiên có người nói chuyện ngang ngược với đám cốt cán của Phạm Thiên mà không bị dằn mặt. Nhưng điều kỳ lạ là... không ai phản ứng. Họ chỉ im lặng như thể sự tồn tại của em mang theo một sức nặng đặc biệt
Sanzu siết eo em hơn, ghé sát thì thầm bên tai, giọng khản đục đầy ám muội:
Sanzu Haruchiyo
Đừng trêu tụi nó. Nếu không anh phải trừng phạt em thật đấy
Có điều gì đó trong ánh nhìn của Ran không chỉ là khao khát... mà còn là âm mưu
_Chương 2: Quán Cũ Và Kẻ Khiến Anh Ghen
Sau khi rời khỏi trụ sở Phạm Thiên, Sanzu lái xe đưa em rời khỏi ánh mắt của đám đàn ông trong phòng họp những ánh nhìn khiến hắn khó chịu, đặc biệt là ánh mắt của Ran Haitani
Gió đêm lướt qua khung cửa kính. Em tựa vào ghế, tay xoay xoay điện thoại, giọng nhỏ nhẹ:
Morozov Sophia
Em muốn ăn gì hả?
Sanzu nghiêng đầu liếc sang, mắt vẫn dõi theo con đường:
Sanzu Haruchiyo
Ừ, em muốn ăn gì?
Em ngẩng lên, nở nụ cười rạng rỡ khiến tim hắn đập lệch nửa nhịp:
Morozov Sophia
Quán cũ đi! Em thích thằng nhóc ở đó, đáng yêu xỉu luôn!
Một khoảng im lặng bất thường
Sanzu đạp nhẹ thắng, liếc nhìn em với đôi mắt nheo lại, đầy cảnh giác:
Sanzu Haruchiyo
Thằng nhóc?
Morozov Sophia
Ừ! Cái cậu phục vụ á! Lúc nào cũng hỏi “chị ăn cay được không ạ?” với cái giọng siêu lễ phép
Morozov Sophia
Trông mặt thì ngố mà dễ thương cực kỳ
Sanzu im lặng, tay siết vô lăng mạnh hơn một chút
Sanzu Haruchiyo
Dễ thương hả?
Morozov Sophia
Ừa… dễ thương theo kiểu đáng yêu thôi mà. Không phải kiểu em mê đâu. Anh ghen hả?
Sanzu bật cười, nhưng là kiểu cười chẳng mấy vui vẻ:
Sanzu Haruchiyo
Ghen á? Không… Nhưng nếu nó cứ nhìn em quá 3 giây, thì đừng hỏi vì sao cái khay đồ ăn lại bay vào mặt nó
Em che miệng bật cười khúc khích, rồi với tay kéo cổ áo hắn, ghé lại gần thì thầm:
Morozov Sophia
Ghen rồi còn sĩ
Hắn quay sang, tay giữ sau gáy em kéo lại, đặt một nụ hôn ngắn nhưng đủ sâu khiến em khựng lại trong vài giây. Hơi thở hắn thì thầm ngay bên môi em:
Sanzu Haruchiyo
Em thuộc về anh. Dù em có nhìn ai, cười với ai, hay khen ai… em vẫn chỉ được là của anh. Nhớ chưa?
Em gật nhẹ, ánh mắt long lanh vừa bị mê hoặc… vừa có chút gì đó như thách thức
Quán vẫn như xưa – nhỏ, ấm cúng, bàn gỗ đơn giản và có ánh đèn vàng dịu nhẹ. Cậu nhân viên phục vụ vừa thấy em thì sáng cả mặt lên:
Kaito
A! Chị lâu quá mới tới!
Em mỉm cười tươi rói, vẫy tay:
Morozov Sophia
Nhớ chị không?
Sanzu đứng sau, gương mặt không thể đen hơn. Cậu nhóc ngây thơ không nhận ra luồng sát khí lan nhẹ từ phía sau em. Hắn khoác tay qua vai em, kéo sát lại, giọng nhẹ tênh nhưng đầy đe dọa:
Sanzu Haruchiyo
Phục vụ lẹ vào, đừng để khách đói. Nhớ nhìn menu, đừng nhìn người
Cậu bé cứng đờ, vội gật đầu rối rít rồi chạy biến đi
Em che miệng cười không ngừng:
Morozov Sophia
Trời ơi, anh đáng sợ thiệt á!
Sanzu ngồi xuống ghế đối diện, khoanh tay nhìn em:
Sanzu Haruchiyo
Tự nhiên lại muốn ăn ở đây vì cái thằng nhóc đó hả?
Morozov Sophia
Thì em thấy vui. Mà anh ghen là em vui hơn nữa
Sanzu nhếch môi, đôi mắt hằn lên chút tà mị:
Sanzu Haruchiyo
Vậy thì tối nay, đừng mong ngủ sớm. Anh sẽ dạy cho em biết cảm giác chọc ghen là thế nào
Tối hôm đó, sau khi dùng bữa, Sanzu gần như kéo em về nhà như một cơn bão
Vừa bước vào phòng của hắn ở trụ sở, hắn đã khóa trái cửa, ném chìa khóa lên kệ và ép em vào tường. Hơi thở hắn phả thẳng vào cổ em, nóng như lửa. Đôi mắt ấy, như sắp thiêu đốt từng lớp da thịt
Sanzu Haruchiyo
Em còn dám nói thằng khác dễ thương trước mặt anh?
Em khẽ cười, cố gắng giữ vẻ khiêu khích:
Morozov Sophia
Ghen thật đấy à?
Sanzu không trả lời, mà cúi xuống hôn em mãnh liệt
Nụ hôn không dịu dàng, mà đầy sự chiếm đoạt. Hắn cắn nhẹ môi dưới em, lưỡi lướt vào sâu, ép em thở dốc. Tay hắn luồn vào sau eo, kéo sát em hơn nữa, như muốn nghiền nát cả khoảng cách giữa hai cơ thể
Sanzu rít lên, kéo áo em lên cao, miệng vẫn ghì chặt nơi cổ em
Sanzu Haruchiyo
Em là của anh, duy nhất của anh… nhớ chưa?
Tiếng da thịt va chạm vào nhau vang lên rõ rệt khi cả hai ngã xuống giường
Sanzu không đợi thêm một giây nào. Hắn cởi bỏ từng lớp quần áo trên người em, từng mảnh vải bị xé toạc ra khỏi cơ thể như thể chúng đang ngăn cản hắn tiếp cận "thuộc về hắn"
Sanzu Haruchiyo
Em chọc anh trước đấy… giờ đừng có mà khóc
Hắn hôn xuống cổ, rồi dần dần trượt xuống xương quai xanh, lướt dọc theo đường cong cơ thể em như kẻ đói khát. Những cú va chạm ban đầu dồn dập, không hề nhẹ nhàng
Tiếng rên rỉ hòa với tiếng thở gấp và tiếng đệm giường rít lên vì va đập mạnh
Morozov Sophia
A… Haru… chậm… chút…
Sanzu Haruchiyo
Muộn rồi. Em đáng bị như thế này vì khiến anh phát điên
Cả căn phòng chìm trong âm thanh ám muội nặng nề
Tay hắn giữ chặt lấy eo em, đẩy vào sâu hơn, mạnh hơn. Em cong người, tay bấu lấy ga giường, nước mắt rịn nơi khóe mi. Nhưng hắn lại cúi xuống, hôn lấy giọt lệ ấy, thì thầm:
Sanzu Haruchiyo
Đừng khóc… vì đêm nay anh sẽ yêu em đến mức… không còn khóc nổi nữa
Lần thứ hai. Lần thứ ba. Không biết đã qua bao nhiêu lần
Đêm đó, em hoàn toàn bị hắn nuốt chửng. Không chỉ là thể xác… mà cả linh hồn cũng không thoát được sự điên cuồng mang tên Sanzu Haruchiyo
_Chương 3: Buổi sáng và lần đầu gặp em
Sau một đêm khiến người ta như bị hút cạn sức sống, Sanzu vẫn ôm lấy em, ghì sát vào lòng như sợ chỉ cần buông ra là em sẽ tan biến
Khi hắn rời giường để xuống ăn sáng, mái tóc rối tung, vài dấu vết mờ còn vương trên cổ và vai minh chứng rõ ràng cho một đêm… "vận động mạnh"
Vừa ngồi xuống bàn, Ran nheo mắt cười đầy ẩn ý:
Haitani Ran
Hôm qua vận động mạnh lắm hay sao?
Hanma Shuji
Ừ thì… trông như vừa sống sót sau chiến trường vậy
Rindou gật gù, không quên thêm vào:
Haitani Rindou
Cả đêm không thấy đâu, sáng ra là có dấu chiến tích khắp người…
Sanzu chẳng buồn đáp, chỉ nhếch môi đầy kiêu ngạo, vừa gắp đồ ăn vừa như tuyên bố: "Ừ, tao là người chiến thắng"
Từ trên lầu, em bước ra, mái tóc vẫn còn hơi rối, trên người là áo sơ mi của Sanzu, dáng vẻ mơ ngủ. Ánh mắt em vô thức nhìn xuống khu vực phòng ăn nơi tất cả cốt cán Phạm Thiên đang tụ họp
Lạ lắm. Không khí hôm nay khác hẳn
Một người đàn ông lạ ngồi ở vị trí trung tâm ánh mắt sắc lạnh và trầm mặc khiến không khí xung quanh như đóng băng. Sanzu gọi người đó là "boss", còn Izana lại gọi hắn là…
Mắt Mikey liếc lên đúng khoảnh khắc ánh nhìn của hắn chạm vào em
Em giật mình theo bản năng, ngồi thụp xuống né tránh.
Ran bật cười đầy khoái chí:
Haitani Ran
Chà, con thỏ nhỏ sợ sệt thật đáng yêu
Mikey hỏi bằng giọng đều đều:
Sanzu vẫn ăn, không ngẩng lên:
Sanzu Haruchiyo
Người của tôi, thưa boss
Sano Manjiro
Vậy giữ con thỏ của mày cho cẩn thận. Đừng để nó gây rối
Sanzu chỉ gật đầu, như thể lời đó là mệnh lệnh tối cao:
Sanzu Haruchiyo
Ngài yên tâm
Khi Mikey và những người khác rời khỏi, Sanzu bỏ dở chén trà, quay thẳng lên lầu
Thấy em đang ngồi bên cửa sổ, ôm gối
Sanzu Haruchiyo
Ăn xong chưa mà ra đây?
Morozov Sophia
Em ăn xong rồi
Sanzu bước lại gần, đưa tay lên bóp nhẹ hai má em, khoé môi cong lên cười:
Sanzu Haruchiyo
Gì đây? Mặt xệ thế này?
Hắn cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán em. Em nói khẽ, như lời van nài:
Morozov Sophia
Anh cho em về nhà riêng đi… ở đây em không quen
Nét mặt hắn chợt tối lại, bàn tay nắm lấy tay em:
Sanzu Haruchiyo
Không được. Nguy hiểm
Đúng lúc ấy, tiếng bước chân vang lên
Izana cùng Ran, Rindou và Hanma bước vào, ánh mắt đầy ý tứ. Giọng nói cợt nhã vang lên như thể một vở hài kịch đã được sắp đặt sẵn:
Haitani Ran
Ôi chao, không nỡ xa nhau nửa bước à?
Hanma Shuji
Cảnh này ngọt ngào ghê. Ghen quá đấy
Mỗi sáng thức dậy là thấy drama mới, nhà này đúng không thiếu trò
Chỉ có Kakucho và Kokonoi đứng phía sau, không nói gì, ánh mắt như đang theo dõi một màn kịch. Nhưng sâu trong ánh nhìn của họ là sự quan sát lạnh lùng và đánh giá
Sanzu liếc nhìn đám bạn, không buồn phản ứng. Hắn chỉ đặt tay lên đầu em:
Sanzu Haruchiyo
Em vào phòng đi. Anh họp chút rồi vào sau
__________________________
Sau khi buổi họp kết thúc, các cốt cán lục tục rời khỏi phòng. Nhưng chưa kịp bước khỏi hành lang, Ran đã kéo tay Sanzu lại:
Ran khoanh tay, nheo mắt, cười đầy ẩn ý:
Haitani Ran
Sao gặp được "con thỏ" đó vậy?
Ngay lập tức, Hanma huýt sáo, Rindou cũng quay đầu lại. Cả nhóm đám đông như thể đã chờ sẵn để hóng chuyện
Sanzu thở dài, vuốt nhẹ sống mũi:
Sanzu Haruchiyo
Gặp chắc tầm hai năm trước
Góc miệng Sanzu giật khẽ, ánh mắt như tối sầm lại. Một kí ức hiện về, rõ ràng như mới hôm qua
Sanzu Haruchiyo
Lúc mà tao suýt chết trong cái hẻm gần khu phía Nam…
Sanzu Haruchiyo
Tao nhớ rõ tao gọi cho hai đứa tụi mày cầu cứu… Và hai đứa mày đang ở đâu?
Haitani Ran
…Cái Clud Thoát Y đó hả?
Sanzu Haruchiyo
Ừ, cái clud mà tụi mày đang gào rú với gái còn tao thì nằm thoi thóp với viên đạn trong bụng
Hanma bật cười khùng khục:
Hanma Shuji
Chà, thời điểm tệ đấy. Rồi sao nữa?
Sanzu tựa lưng vào tường, rút bật lửa, châm thuốc, ánh mắt lơ đãng nhưng giọng nói lại đầy chi tiết:
Sanzu Haruchiyo
Tao tưởng sẽ chết ở đó… nhưng lúc mở mắt ra thì thấy một nhỏ tóc trắng, mắt sáng, đang chĩa súng vào tao
Haitani Rindou
Vậy là con thỏ đó à?
Sanzu Haruchiyo
Ừ. Nhỏ lúc đầu bắn cho tao một tràng tiếng Nga, tao còn tưởng bị xử luôn rồi… nhưng ngay sau đó lại chửi tao bằng tiếng Nhật
Hanma Shuji
Trời đất, vậy là con thỏ hồi đó hả?
Sanzu gật đầu, nhếch môi:
Sanzu Haruchiyo
Cái miệng nhỏ đó độc không thua gì súng. Hỏi tao: “Bị thương còn dám lẻn vào địa bàn người khác, anh nghĩ mình là ai?”
Haitani Ran
Tao không tưởng tượng được cảnh Sanzu Haruchiyo nằm gục trong hẻm mà bị gái chửi như con
Sanzu Haruchiyo
Ờ, mà lúc đó nhỏ không cứu là tao đi rồi đấy
Sanzu Haruchiyo
Còn băng bó vết thương, giấu tao khỏi radar của tụi truy lùng
Kokonoi lúc này cũng đứng gần, nhẹ giọng hỏi:
Kokonoi Hajime
Vậy là từ khi đó mày bắt đầu bám theo cô ta?
Sanzu Haruchiyo
Không. Lúc đầu tao chỉ muốn tìm hiểu xem tại sao một con bé mặt baby lại dám xách súng đi khắp khu nguy hiểm như vậy. Rồi tao phát hiện ra… nhỏ không giống ai cả
Haitani Ran
Rồi giờ biến thành "của tao" luôn à?
Sanzu Haruchiyo
Ai bảo ngu mà cứu tao làm chi
Hanma Shuji
Vậy là không phải mày nhặt được con thỏ… mà con thỏ nhặt mày đúng không?
Sanzu Haruchiyo
Giờ thì tao giữ không buông đâu
Kurokawa Izana
Bạn gái mày tên gì?
Haitani Ran
Tao cũng chưa biết tên
Sanzu Haruchiyo
Morozov Sophia
Download MangaToon APP on App Store and Google Play