[NhungTuan] Lớp Trưởng Là Crush Của Tôi
Chương 1: Ngày Đầu Tiên
Trời còn tờ mờ sáng, Nhung bật dậy khỏi chiếc nệm mỏng, dụi mắt, nhìn đồng hồ.
Nhung
Trễ rồi… còn phải nấu cơm cho mẹ với Thùy Anh nữa…/lẩm bẩm/
Cô chạy vào bếp, vo gạo, chuẩn bị trứng chiên. Tiếng Thùy Anh, em gái, lò dò bước ra với bộ đồng phục còn xộc xệch.
Thùy Anh
Chị Nhung, em buồn ngủ quá… hôm nay vô lớp học chung với chị nè.
Nhung
Ừ, ráng dậy sớm, đi học chung, chị còn phải giữ em nữa…
Nhung
Thôi em chờ chị nấu ăn xong hai chị em mình ăn còn đi học, không muộn
Nhung
Ăn rồi để phần cho mẹ
Sau khi ăn cơm, Nhung đeo balo, nắm tay Thùy Anh chạy ra trạm xe buýt. Xe đông nghịt, Thùy Anh ríu rít bên cạnh:
Thùy Anh
Chị ơi, không biết lớp trưởng lớp mình có đẹp trai không ha?
Nhung
Học giỏi là được, đẹp trai để làm gì/nhăn mặt/
Thùy Anh
Nhưng nếu vừa đẹp trai vừa học giỏi thì còn gì bằng/cười tươi/
Nhung
Thôi không cần quan tâm lát lên lớp gặp là biết
Hai chị em Nhung đã đến trường
Tại cổng trường, Nhung chỉnh lại cổ áo cho Thùy Anh, dặn dò:
Nhung
Đi học là phải ngoan, không có được bày trò đâu nghe chưa.
Thùy Anh
Kệ em, chị không cần lo lắng, em ngoan mà
Nhung
Chị là chị lo cho em là đúng rồi
Thùy Anh lè lưỡi, kéo tay Nhung chạy vào lớp 11A1.
Tiếng trống báo hiệu tiết sinh hoạt đầu tiên.
Cả lớp xôn xao khi Tuấn bước vào – cậu mặc đồng phục gọn gàng, đeo kính mỏng, đôi mắt lạnh lùng quét một lượt cả lớp.
Bạn Nam Lớp Nhung
Ủa, lớp trưởng mới đó hả? Ngầu dữ.
Bạn Nữ Lớp Nhung
Trời ơi, đẹp trai quá…
Nhung đang cúi xuống xếp sách, không để ý, đứng dậy thì va vào Tuấn, sách rơi lộp bộp xuống sàn.
Nhung
Xin lỗi, xin lỗi… mình không thấy cậu…/hoảng/
Tuấn cúi xuống, nhặt cuốn sách Toán, giọng trầm, rõ ràng:
Ánh mắt cậu lướt qua Nhung, khiến tim cô khẽ đập mạnh một nhịp. Nhưng Tuấn đã đứng dậy, đi lên bàn giáo viên, quay lưng lại, không nhìn cô nữa.
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Các em, hôm nay chúng ta có lớp trưởng mới là bạn Tuấn. Bạn ấy học rất giỏi, mong các em hợp tác./bước vào/
Cả lớp vỗ tay. Tuấn chỉ cúi đầu nhẹ, ánh mắt vẫn lạnh nhạt.
Sau phần giới thiệu của cô
Mọi người được nghỉ giải lao vì đây là tiết sinh hoạt
Nhung đang ngồi đọc sách, thì Nhiên và Vân chạy đến.
Vân
Ê Nhung, lớp trưởng đẹp trai ghê hông?
Nhiên
Nhưng lạnh như băng, nhìn phát rét.
Nhung
Đẹp thì có làm mình no bụng đâu…/cười nhẹ, lật trang sách/
Thùy Anh
Nhưng chị, em nghe đồn lớp trưởng học siêu giỏi, lạnh lùng, con nhà giàu đó!/từ bàn dưới chạy lên, thì thầm/
Nhung
Ừ thì sao…/khẽ thở dài/
Ánh mắt Tuấn lúc này vô tình nhìn lên, bắt gặp ánh mắt Nhung đang nhìn mình, cô vội quay đi, mặt đỏ nhẹ, tim khẽ loạn nhịp.
Thùy Anh lẽo đẽo theo Nhung ra cổng, nhưng dòng học sinh đông khiến Thùy Anh bị kẹt lại giữa đám đông. Nhung hoảng hốt:
Nhung
Thùy Anh! Đứng yên đó!
Đúng lúc ấy, một bàn tay kéo Thùy Anh ra khỏi đám đông. Là Tuấn.
Tuấn
Đi đứng kiểu gì vậy? Lần sau cẩn thận./bình thản/
Thùy Anh
Dạ… em cảm ơn anh lớp trưởng…
Tuấn nhìn Nhung, khẽ gật đầu, rồi quay người bước đi, bóng lưng cao ráo hòa vào dòng người tan học.
Nhung nắm tay em gái, tim vẫn còn rối loạn.
Nhung
Lạnh lùng thật… nhưng… cũng không tệ./lẩm bẩm/
Hai chị em đang trên đường về
Thùy Anh
Chị ơi, em ship chị với lớp trưởng nha!/cười toe/
Nhung
Tào lao, lo học đi!/gõ nhẹ đầu em/
Nhung
Đi về thôi, nói linh ta linh tinh
Thùy Anh
Vâng ạ! Về thui chị
Nhưng bước chân Nhung bỗng nhẹ hơn, trái tim dường như bắt đầu có một nhịp rung khó hiểu từ khoảnh khắc ấy.
Chương 2: Bị Phạt
Buổi sáng hôm sau, Nhung tất bật dậy sớm, dọn nhà, nấu cơm cho mẹ và Thùy Anh, rồi vội vàng nhét sách vở vào balo. Vội đến mức cô quên mất tập bài tập Toán cần nộp hôm nay.
Tại lớp, Tuấn đang đứng trước bảng, cầm sổ điểm, giọng trầm:
Tuấn
Hôm nay nộp bài tập Toán. Ai chưa làm, lên tiếng.
Cả lớp rào rào mở balo lục bài. Nhung lục túi, mặt tái dần. Tập bài tập… không có ở đây!
Nhung
Ờ… mình… quên mang rồi./cười gượng/
Tuấn khẽ nhíu mày, đôi mắt nâu đen nhìn cô, nghiêm giọng:
Tuấn
Quên? Cậu có biết quy định của lớp không?
Nhung
Biết… nhưng sáng nay mình bận… xin cậu thông cảm…”/cúi đầu/
Tuấn lật sổ, gạch một dòng đỏ:
Tuấn
Quy định là quy định. Ra cuối lớp đứng.
Cả lớp xôn xao, Vân quay xuống nháy mắt:
Vân
Trời ơi, bị crush phạt kìa…/nói nhỏ/
Nhiên
Đúng là tình yêu không phân biệt, đứng cũng phải đứng…/cười khúc khích/
Nhung nghe vậy lườm hai đứa bạn, kéo ghế ra cuối lớp đứng, trong lòng âm ỉ tức:
Nhung
Tên lớp trưởng khắt khe… không biết mềm mỏng gì cả!
Tiết Toán bắt đầu, Tuấn giảng bài trên bảng, giọng đều đều nhưng rõ ràng, dễ nghe. Nhung đứng phía sau, mắt vẫn nhìn lên bảng, tay cầm bút ghi chép. Thỉnh thoảng, ánh mắt Tuấn liếc xuống, bắt gặp Nhung đang cặm cụi ghi bài.
Một thoáng, ánh mắt Tuấn dịu đi.
Hết tiết, Nhung vẫn còn đứng, Tuấn bước xuống cuối lớp, dừng lại trước mặt cô.
Tuấn
Từ mai, nhớ mang bài tập.
Nhung
Biết rồi… lớp trưởng nghiêm khắc quá mà./bực bội/
Tuấn im lặng một giây, rồi nói khẽ, giọng trầm ấm:
Tuấn
Vì nếu cậu không học nghiêm túc, sẽ dễ bị bỏ lại phía sau.
Nhung ngẩng lên, ánh mắt chạm vào đôi mắt Tuấn. Khoảnh khắc ấy, cô bỗng thấy tim mình khẽ rung. Nhưng Tuấn đã quay đi, trở lại bàn, tiếp tục lật sổ điểm, ánh mắt lại lạnh nhạt như cũ.
Thùy Anh chạy qua, mặt lo lắng:
Thùy Anh
Chị ơi, sao chị bị phạt đứng vậy? Em nghe mấy bạn nói lớp trưởng phạt chị…
Nhung
Không sao đâu, tại chị quên bài tập thôi./xoa đầu em/
Thùy Anh
Nhưng chị… lớp trưởng có la chị không?/chớp mắt/
Nhung
Không, chỉ bắt đứng thôi.
Thùy Anh
Em thấy anh lớp trưởng nhìn chị hoài luôn nha.
Nhung
Tào lao! Lo học đi./đỏ mặt, gõ nhẹ trán em/
Ở một góc lớp, Tuấn nhìn ra ngoài cửa sổ, gió khẽ lùa qua tóc cậu. Hiếu (bạn thân Tuấn) ngồi cạnh, chống cằm nhìn cậu:
Hiếu
Ê, mày phạt người ta rồi, còn liếc người ta chi vậy?
Hiếu
Rồi rồi, không liếc. Mặt mày đỏ kìa./cười/
Tuấn im lặng, quay mặt đi, tay siết nhẹ cây bút. Trong lòng cậu cũng chẳng hiểu sao, khoảnh khắc thấy Nhung đứng nghiêm túc ghi bài, cậu lại thấy… có chút dễ thương.
Chương 3: Vở Kịch Bất Đắc Dĩ
Tuấn quay mặt ra cửa sổ, gió lùa qua khung cửa, làm mớ tóc trước trán cậu khẽ lay động. Trái tim Tuấn thoáng rung nhẹ, dù chính cậu cũng không nhận ra.
Nhung ngồi ở bàn, vẫn còn lẩm bẩm trong miệng:
Nhung
Lớp trưởng gì mà nghiêm khắc phát sợ… không có chút xíu mềm mỏng nào hết…/bực dọc/
Vân ngồi bên cạnh, chống cằm cười:
Vân
Ê, nhưng nhìn cậu ấy phạt cậu rồi liếc cậu, thấy cũng dễ thương ghê nha.
Nhiên
Tao thấy Tuấn đang để ý mày rồi đó nha, crush mày chắc luôn!/hùa theo/
Nhung
Mấy bà thôi đi, tào lao quá…/mặt hơi đỏ, gắt/
Nhưng tay Nhung vô thức siết nhẹ cây bút, tim vẫn còn lỡ nhịp khi nhớ lại ánh mắt nghiêm túc, lạnh nhưng ấm áp khi cậu nói:
Nhung
Nếu cậu không học nghiêm túc, sẽ dễ bị bỏ lại phía sau./suy nghĩ/
Tiếng cô giáo chủ nhiệm bước vào, cắt ngang cuộc trò chuyện.
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Lớp trật tự! Hôm nay có thông báo quan trọng.
Cả lớp rào rào ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt tò mò. Cô giáo mỉm cười, giọng nhẹ nhàng nhưng nghiêm túc:
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Sắp tới trường mình có cuộc thi Văn Nghệ Chào Mừng Ngày Nhà Giáo, mỗi lớp phải tham gia một tiết mục.
Tiếng xôn xao vang khắp lớp:
All
Trời ơi, thi văn nghệ nữa hả?
All
Ai sẽ tham gia đây trời…
Cô giáo giơ tay ra hiệu im lặng
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Lớp mình sẽ diễn kịch. Và… thầy cô đã thống nhất sẽ diễn Romeo và Juliet.
Tiếng rên rỉ vang khắp lớp.
Cô giáo nhìn quanh một vòng rồi mỉm cười
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Bạn Tuấn sẽ đóng vai Romeo…
Tuấn đang ghi bài, tay khựng lại, ngẩng đầu lên
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Và Juliet… sẽ là Nhung.
Tiếng bút rơi “cạch” trên bàn. Nhung đứng bật dậy
Nhung
Khoan khoan! Em không được đâu ạ!/hoảng hốt/
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Ai không tham gia, trừ điểm hạnh kiểm./cười hiền/
Cả lớp “Ồ” lên, nhìn Nhung cười khúc khích. Vân và Nhiên ở dưới giơ ngón cái lên trêu
Vân
Diễn kịch với crush, đã ghê!
Nhiên
Đây là duyên số đó Nhung ơi!
Nhung mặt đỏ như gấc, tay vội xua
Nhung
Em… em không hợp đâu ạ, em diễn dở lắm…
Cô Chủ Nhiệm Lớp Nhung
Không sao, đây là cơ hội để em rèn luyện sự tự tin.
Ánh mắt cô giáo nghiêm lại, không cho từ chối.
Nhung nhìn sang Tuấn, cậu vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt khó hiểu lướt qua Nhung. Cậu khẽ thở dài
Tuấn
Tôi không muốn phiền phức, nên mong cậu tập trung nghiêm túc./bình thản/
Nhung
Phiền phức là tui mới đúng á…/bực bội, lẩm bẩm/
Ra chơi, Nhung ngồi chống cằm nhìn ra ngoài sân, lòng rối loạn.
Nhung
Đóng kịch với lớp trưởng… Romeo và Juliet… chết rồi, rồi sẽ có cảnh… cảnh… hôn sao?!!/tự nhủ/
Mặt cô nóng bừng, tim đập thình thịch.
Ở góc hành lang, Tuấn đứng tựa lưng vào tường, nhìn ra sân trường, ánh mắt thoáng mềm lại. Hiếu đứng kế bên, nhai snack, trêu
Hiếu
Ông Romeo, sẵn crush luôn nha?
Tuấn
Ăn nói tào lao./liếc nhẹ/
Hiếu
Tui chờ tới ngày ông đỏ mặt trên sân khấu nha./cười lớn/
Tuấn không đáp, chỉ siết nhẹ tay, ánh mắt lơ đãng hướng về phía Nhung đang chống cằm dưới sân, gió thổi khẽ làm tóc cô bay nhẹ.
Tuấn
Juliet… thật sự là phiền phức…/suy nghĩ/
Nhưng chính Tuấn cũng không biết, trong lòng mình đang dần có những gợn sóng lạ, khi nghĩ đến buổi tập kịch sắp tới cùng cô.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play