Lời Thì Thầm Của Trái Tim
GTNV
Tống Dư Ngôn (bot9)
Tên: Tống Dư Ngôn
Chiều cao: 1m76
Ngày sinh: 12/11 - Bọ Cạp
Nghề nghiệp tương lai: Nhà thiết kế thời trang
Ngoại hình: Da trắng, đường nét thanh tú, đôi mắt trong suốt như nước, môi mỏng hồng nhạt, có nốt ruồi quyết rũ dưới khoé môi trái. Dịu dàng, thanh lịch, có khí chất riêng.
Tính cách: Bề ngoài nhẹ nhàng, điềm đạm, lễ phép và kín đáo. Nhưng bên trong mạnh mẽ, không khuất phục.
Sở thích: Trà hoa cúc, vẽ phác thảo, đi dạo ban đêm, ngắm hoàng hôn.
Ghét: Sự dối trá, bị lợi dụng tình cảm, người không tinh tế.
Thẩm Dịch An (top9)
Tên: Thẩm Dịch An
Chiều cao: 1m86
Ngày sinh: 30/9 - Thiên Bình
Nghề nghiệp tương lai: Tổng giám đốc tập đoàn Thẩm thị, du học sinh chuyên ngành tài chính - quản trị.
Ngoại hình: Gương mặt góc cạnh, mắt nâu sắc sảo, môi mỏng nhếch nhẹ như đang cười khinh. Vai rộng, thân mình săn chắc, khí chất trầm ổn.
Tính cách: Lạnh lùng, khó gần, không thích đụng chạm, hơi độc miệng. Nhưng một khi đã yêu thì thâm tình, dịu dàng đến tận cùng.
Sở thích: Uống rượu vang vào đêm khuya, cờ vây, nhìn Dư Ngôn cười.
Ghét: Người lắm lời, ai đụng vào Dư Ngôn.
Trình Khải (top8)
Tên: Trình Khải
Chiều cao: 1m84
Ngày sinh: 14/8 - Sư Tử
Nghề nghiệp tương lai:diễn viên ( ảnh đế ), chuyên ngành truyền thông - điện ảnh.
Ngoại hình: Ánh mắt sắc lạnh, khí chất không ngán ai, thường mang nụ cười nửa miệng.
Tính cách: Cà khịa chuyên nghiệp, mặn mòi vô đối, nhưng luôn hết mình vì bạn bè.
Sở thích: Hóng drama, cà phê đen, chỉnh ảnh, trêu ghẹo mọi người.
Ghét: Người giả tạo, ai động vào nhóm thân thiết của mình.
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Tên: Chu Khê Nguyệt
Chiều cao: 1m78
Ngày sinh: 30/12 - Ma Kết
Nghề nghiệp tương lai: Giảng viên múa Ballet tại học viện Nghệ thuật Trung ương.
Ngoại hình: Mặt sắc lạnh, da trắng mịn như sứ, thường dán băng cá nhân do vết sẹo trên mặt.
Tính cách: Ít nói, lạnh ngoài - lầy trong, thường châm chọc Trình Khải, rất hay troll mà mặt không biến sắc.
Sở thích: Ngủ bù, ăn vặt, cà khịa, hóng drama
Ghét: Ai nói chuyện dài dòng, ồn ào quá mức.
Tống Nhược Như ( nữ phụ )
Tên: Tống Nhược Như
Chiều cao: 1m65
Ngày sinh: 3/3 - Song Ngư
Nghề nghiệp tương lai: Du học sinh ngành thời trang, về nước " ở nhờ ".
Ngoại hình: Da trắng hồng, tóc vàng bạch kim, mắt to long lanh - vẻ đẹp ngây thơ, dễ lấy lòng.
Tính cách: Bề ngoài dịu dàng, giọng nói nhỏ nhẹ - bên trong tâm cơ, đố kị.
Sở thích: Làm bánh, cắm hoa ( để lấy lòng người khác )
Ghét: Thua kém Dư Ngôn, bị Dịch An phớt lờ.
Phó Dạ Hành
Tên: Phó Dạ Hành
Chiều cao: 1m80
Ngày sinh: 18/9 - Xử Nữ
Nghề nghiệp: Giám đốc điều hành công ty giải trí Vĩnh Dạ.
Ngoại hình: Gương mặt góc cạnh. Mắt hẹp dài màu nâu sẫm, ánh nhìn lạnh lùng, mỉm cười cũng mang vẻ nguy hiểm. Mái tóc nâu khói rối nhẹ, thường mặc vest đen, khí chất cấm dục cao quý.
Tính cách: Lạnh lùng, độc đoán, kiêu ngạo và thâm hiểm. Luôn muốn kiểm soát mọi thứ trong tay, kể cả người khác.
Sở thích: Quyền lực, tiền tài.
Ghét: Bị phản kháng, người không nghe lời.
* * : suy nghĩ
/ / : hành động
📱: nhắn tin, điện thoại
~ : trêu chọc
~~ : dẹo
( ): giải thích
gái đẹp đu cây ( tác giả )
Tui bổ sung thêm nhân vật để truyện thêm phần kịch tính nha:)
gái đẹp đu cây ( tác giả )
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
gái đẹp đu cây ( tác giả )
Bye
Chap 1: Người mới chuyển đến
Ngày đầu tiên của năm học lớp 11, tiết trời đầu thu hơi se lạnh. Ánh nắng dịu nhẹ lọc qua tán cây tạo thành những đốm sáng nhảy múa trên sân trường.
Thẩm Dịch An chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ. Gió thổi làm tóc hắn rối nhẹ, nhưng đôi mắt ấy vẫn sắc lạnh và xa cách như mọi khi. Trong lớp, tiếng nói cười râm ran, nhưng xung quanh hắn luôn là một khoảng không vô hình - người muốn bắt chuyện thì sợ, người tò mò thì chẳng dám lại gần.
Cái tên Thẩm Dịch An không phải dạng vừa. Là con trai độc nhất của tập đoàn Thẩm thị, học giỏi, đẹp trai, giàu có - lạnh lùng đến mức người ta đồn, kể cả có đánh rơi tim trước mặt hắn, hắn cũng chỉ liếc một cái rồi đá qua một bên.
Tiếng giày vang lên từ hành lang, cánh cửa lớp mở ra.
Cô Lộ
Các em trật tự một chút, có bạn học vừa mới chuyển đến
Giáo viên chủ nhiệm hơi nghiêng người, để lộ phía sau là một cậu con trai với mái tóc dài hơi xoăn, đôi mắt lười biếng nhưng sáng ngời. Làn da trắng như tuyết, môi mỏng màu đào nhạt, có nốt ruồi nhỏ bên khoé môi trái - duyên dáng một cách kì lạ.
Tống Dư Ngôn (bot9)
Xin chào. Mình là Tống Dư Ngôn, mong được giúp đỡ
Giọng nói của cậu trong trẻo, không quá ồn ào, cũng không dè dặt.
Dịch An hơi nghiêng đầu, mắt lướt qua cậu một chút.
Thẩm Dịch An (top9)
*Không tệ*
Trong giờ ra chơi, lớp học rộn ràng bàn tán về học sinh mới. Nhưng Dư Ngôn thì yên tĩnh ngồi một góc, lấy sách ra vẽ, đầu cúi thấp, mái tóc che đi nửa khuôn mặt.
Bỗng một bóng người đứng trước bàn cậu, Dư Ngôn ngẩng đầu.
Trình Khải (top8)
Không ngờ cậu cũng chọn lớp này
Trình Khải - bạn thân chí cốt của Dịch An, người vừa ngầu vừa hay cà khịa, cười nhếch mép.
Trình Khải (top8)
Tôi tưởng kiểu như cậu sẽ học lớp chuyên Văn cơ
Tống Dư Ngôn (bot9)
Tại sao?
Trình Khải (top8)
Tại cậu trông kiểu dễ viết nên thơ thất tình
Tống Dư Ngôn (bot9)
Thơ thất tình thì cũng cần người đẹp đọc mới hay / chớp mắt /
Trình Khải khựng lại mấy giây, rồi bật cười thành tiếng.
Từ phía bàn sau, Dịch An vẫn im lặng, nhưng khoé miệng khẽ cong một chút. Rõ ràng chẳng có gì, nhưng không hiểu sao... cậu lại khiến hắn thấy hơi thú vị.
Là cái ánh mắt kia. Là cái kiểu thong thả nhưng không lơ đễnh. Là lời đáp thông minh nhưng không gồng mình.
Chỉ là một cảm giác lạ lạ... bắt đầu từ ngày hôm đó.
Chap 2: Cậu nhìn tôi hơi nhiều rồi đấy
Thời tiết buổi trưa có chút oi bức, lớp học mở cửa sổ cho thoáng, tiếng ve kêu râm ran từ sân trường vọng vào. Tiết toán đầu giờ chiều trở thành liều thuốc ngủ cho không ít học sinh, ngoại trừ vài đứa chăm học thật sự.
Dư Ngôn chăm chú nhìn bảng, ánh mắt sáng, tay liên tục, chữ viết rõ ràng, nắn nót như in. Người ngồi cạnh - Thẩm Dịch An, tay chống cằm, ánh mắt lại không dừng ở bảng, mà thi thoảng liếc sang cuốn vở bên cạnh.
Thẩm Dịch An (top9)
Cậu viết đẹp thật đấy
Giọng hắn lười biếng vang lên
Tống Dư Ngôn (bot9)
Ừm, tôi biết
Dư Ngôn không quay đầu sang, giọng bình thản như đang nói một câu "trời hôm nay có nắng".
Thẩm Dịch An (top9)
Biết rồi còn đáp tỉnh thế
Thẩm Dịch An cười nhẹ, ngón tay gõ nhịp nhịp lên bàn.
Tống Dư Ngôn (bot9)
Cậu khen để lấy lòng tôi à?
Thẩm Dịch An (top9)
Lấy lòng cậu để làm gì?
Tống Dư Ngôn (bot9)
Ai biết. Nhưng mà cậu nhìn tôi hơi nhiều đấy
Thẩm Dịch An (top9)
Vì cậu cứ nhìn bảng còn tôi thì chán
Dư Ngôn bật cười khẽ, ánh mắt vẫn không rời khỏi vở. Giọng cậu đều đều:
Tống Dư Ngôn (bot9)
Thay vì nhìn người khác thì tập trung nghe giảng đi. Không ai giúp cậu ôn lại lúc kiểm tra đâu
Dịch An dựa lưng vào ghế, mắt lim dim:
Thẩm Dịch An (top9)
Tôi không cần ai giúp, cậu cũng không cần lo
Tống Dư Ngôn (bot9)
Tôi không lo, chỉ nhắc cho biết
Không khí giữa hai người bình thản, chẳng có chút ngượng ngùng hay khoảng cách. Cái cách họ trò chuyện khiến người ngoài nhìn vào còn tưởng đã quen biết lâu rồi.
Chu Khê Nguyệt cầm hộp bánh ngồi vắt chân lên ghế đá, miệng vừa nhai vừa nói chuyện với Trình Khải đang ngồi bên cạnh nghịch điện thoại.
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Tôi thấy Dư Ngôn với Dịch An có gì đó... hợp nhau lắm á
Trình Khải (top8)
Mới có một ngày mà cậu đã ship người ta rồi?
Trình Khải (top8)
/ phì cười /
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Không phải ship, là cảm giác
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Hai người đó kiểu giống nhau, đều có vibe "Tổng tài và cậu vợ mỏng manh"
Trình Khải (top8)
Dư Ngôn nhìn vậy chứ tôi nghĩ không dễ chạm vào đâu
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Vậy mới khiến người ta muốn chạm
Trình Khải (top8)
Lý luận này quen quen. Cậu định viết tiểu thuyết nữa à? / cười khẩy /
Chu Khê Nguyệt (bot8)
Tùy mood / bật cười /
Khu vực ghế đá sau trường.
Dư Ngôn đang ngồi đọc sách, tay cầm hộp sữa chua ai đó vừa tặng. Một nữ sinh lớp bên vừa chạy đi mất hút, mặt đỏ như gấc.
Thẩm Dịch An đứng dựa vào thân cây, nhìn cậu nửa cười nửa không.
Thẩm Dịch An (top9)
Mới tới hai ngày mà đã có người tặng đồ rồi?
Dư Ngôn không ngẩng đầu, mắt vẫn lướt theo dòng chữ.
Tống Dư Ngôn (bot9)
Chuyện bình thường. Cậu cũng có mà?
Thẩm Dịch An (top9)
Nhưng tôi đâu có nhận
Tống Dư Ngôn (bot9)
Tôi cũng không có từ chối
Thẩm Dịch An (top9)
Vậy cậu định nhận của bao nhiêu người? / nheo mắt /
Tống Dư Ngôn (bot9)
Còn tùy
Thẩm Dịch An (top9)
Lòng dạ cậu rộng thật
Tống Dư Ngôn (bot9)
Không rộng bằng người suốt ngày ngồi nhìn tôi mà chẳng dám nói gì
Dư Ngôn gấp sách lại, quay đầu nhìn thẳng vào Thẩm Dịch An, môi hơi cong lên:
Tống Dư Ngôn (bot9)
Cậu nhìn tôi nãy giờ mấy lần rồi?
Thẩm Dịch An (top9)
Tôi không đếm
Tống Dư Ngôn (bot9)
Đúng là không đếm được
Thẩm Dịch An (top9)
Cậu định ám chỉ gì? / nhướng mày /
Tống Dư Ngôn (bot9)
Không có ám chỉ. Tôi nói thẳng
Thẩm Dịch An nhìn theo bóng lưng kia, bất giác bật cười thành tiếng.
Thẩm Dịch An (top9)
*Cậu ta đúng là không giống như tưởng tượng*
Tối hôm đó - group chat "bốn thằng đực rựa".
Chu Khê Nguyệt (bot8)
📱: Dư Ngôn. Hỏi nghiêm túc này. Cậu đã từng có người yêu chưa?
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Rồi
Trình Khải (top8)
📱: Rồi là sao? Là lâu rồi hay mới đây?
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Lâu rồi. Không còn liên lạc
Thẩm Dịch An (top9)
📱: Nhưng vẫn còn nhớ?
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Ừm. Tôi nhớ lâu lắm
Chu Khê Nguyệt (bot8)
📱: Ghê...lãng mạn
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Không lãng mạn đâu. Là chuyện khiến người ta không muốn nhắc lại
Trình Khải (top8)
📱: Vậy cậu còn tin vào yêu đương không?
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Không tin. Nhưng nếu đúng người, tôi sẽ thử lại
Thẩm Dịch An (top9)
📱: Thế nào là đúng người?
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Là người khiến tôi tự nguyện thay đổi quan điểm
Chu Khê Nguyệt (bot8)
📱: Wow...trầm quá nha, tôi thấy Dịch An có cửa rồi đấy
Thẩm Dịch An (top9)
📱: Tôi còn chưa định bước vào
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Nhưng cậu đang đứng ngay cửa đấy
Trình Khải (top8)
📱: Alo alo, ai đó gọi cứu hộ đi. Tôi sắp chết chìm trong không khí ám muội này rồi!
Chu Khê Nguyệt (bot8)
📱: Khai thiệt. Cậu rung động đúng không Dịch An?
Thẩm Dịch An (top9)
📱: Tôi chưa rung, nhưng đang nhìn kỹ hơn
Tống Dư Ngôn (bot9)
📱: Nhìn kỹ thì nhớ chớp mắt, kẻo dính tôi luôn không thoát
Trình Khải (top8)
📱: Đủ wow rồi đó hai bạn trẻ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play