Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

"Yeonru" Quãng Đời Còn Lại

Thông báo fic mới

Ân Di
Ân Di
Xin chào quý vị đã đến với fic mới của Di
Ân Di
Ân Di
Thì sau khi end cặp Yeonru thì Di quyết định ra fic này theo yêu cầu của mấy bạn ship Yeonru Ruyeon đó
Ân Di
Ân Di
Đáng lẽ chưa ra fic liền đâu mà tại có người cần đọc liền nên ra fic sớm hơn dự kiến
Ân Di
Ân Di
Chắc là cái fic này có lẽ cũng sẽ drop nhiều
Ân Di
Ân Di
Hihi
Ân Di
Ân Di
Thì nói chung là fic này sẽ theo kiểu Việt Nam lấy bối cảnh xưa, nó sẽ hơi khác khác người tí
Ân Di
Ân Di
Có chút xíu ngược và nhiều ngọt
Ân Di
Ân Di
Tin Di
Ân Di
Ân Di
Nếu mà thuận lợi thì cỡ cuối tuần sau thì Di sẽ tung chap đầu
Ân Di
Ân Di
Chap này thông báo thôi
Ân Di
Ân Di
Với lại hỏi thêm ý kiến
Ân Di
Ân Di
Cặp chính là Yeonru rồi quý vị có muốn thêm cặp phụ không hay chỉ duy một cặp chính thôi
Ân Di
Ân Di
Nếu có cặp phụ thì quý vị chọn đi rồi Di xem được thì Di chọn luôn
Ân Di
Ân Di
Còn gì nữa nhỉ
Ân Di
Ân Di
Quý vị ăn sáng chưa?
Ân Di
Ân Di
Quý vị ăn trưa chưa?
Ân Di
Ân Di
Quý vị ăn tối chưa?
Ân Di
Ân Di
Có ăn thêm cử đêm không?
Ân Di
Ân Di
Ờm ờm
Ân Di
Ân Di
Thôi thì chúc quý vị có một ngày cuối tuần tận hưởng thật tốt
Ân Di
Ân Di
Chúc em mỗi ngày đều tốt
Ân Di
Ân Di
Người mong chờ fic
Ân Di
Ân Di
Còn bây giờ thì xin chào và hẹn gặp lại
Ân Di
Ân Di
Di đi học làm người chồng đảm đang đây
Ân Di
Ân Di
Bai bai
Ân Di
Ân Di
Hi vọng sẽ sớm gặp lại quý vị ở fic này
MONG FIC NỔI NHƯ CỒN
ỔN NHƯ HUYẾT ÁP
ĐỪNG BÃO TÁP MƯA SA
"Em muốn đưa mình đi ngắm trời xanh vạn dặm Muốn hét lên thật to rằng em say đắm mình Dù quá khứ tựa cơn gió trôi qua nhanh, mình rồi sẽ cảm động thôi Quãng đời còn lại, em chỉ cần mình thôi"

Chap 1

Ân Di
Ân Di
Xin chào quý vị, chào mừng quý vị đến với fic của Di
Ân Di
Ân Di
Chào luôn em nè
Ân Di
Ân Di
Thì như đã hứa Di đăng chap đầu lên đây
Ân Di
Ân Di
Đọc xong cho ý kiến nha
Ân Di
Ân Di
Không hay thì Di ngừng
Ân Di
Ân Di
Hay thì Di drop
Ân Di
Ân Di
Di dỡn
Ân Di
Ân Di
Thôi vô, nói nãy giờ nhiều rồi
_____________________________
Tại một vùng làng quê
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
phù, cuối cùng cũng xong /lau mồ hôi trên trán/
Hà Tĩnh Lưu Hoa 15 tuổi, cha mẹ mất từ khi còn nhỏ, một mình tự sống kiếm tiền nuôi bản thân, tuy nàng còn nhỏ nhưng rất đảm, mọi việc lớn nhỏ đều làm được cả, từ nấu nướng chăn nuôi đến cuốc đất cày cấy, ai mướn gì thì nàng làm đó Tính cách hiền lành dễ thương chăm chỉ nên được bà con cô dì yêu quý lắm
Dì 6
Dì 6
Xong rồi hả bé Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Dạ con xong rồi Sáu /rửa sạch tay chân/
Dì 6
Dì 6
Nhìn nhỏ con mà mần giỏi dữ thần
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Dạ /cười cười/
Dì 6
Dì 6
Đây Sáu gửi tiền cho /dúi tiền vào tay nàng/
Dì 6
Dì 6
Vất vả quá
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Con cảm mơn Sáu, lần sau có việc Sáu cứ kêu con /bỏ tiền vào túi/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Đảm bảo con sẽ làm tốt
Dì 6
Dì 6
Sáu cho con thêm cái bánh ú, của nhà Sáu tự gói
Dì 6
Dì 6
Ngon lắm, con nhận cho Sáu vui nha /đưa nàng cái bánh/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Vậy con không khách sáo đâu /nhận lấy/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Thôi con dìa nha Sáu /vẫy tay chạy đi/
Dì 6
Dì 6
Ừa, con về cẩn thận
Nàng tung tăng xách theo phần cơm trưa của mình cùng phần bánh vừa được cho đem ra gốc cây đầu làng ngồi ăn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ăn xong đánh một giấc rồi chiều qua nhà ông hai làm tiếp /mở phần ăn ra/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Cuộc sống dui dui dẻ dẻ
"hic"
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hửm? /dừng động tác/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tiếng gì vậy? /dòm xung quanh/
Xung quanh ngoài nàng và cái cây cổ thụ to ra thì chẳng còn ai nữa cả
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chắc là nghe lầm rồi /ăn tiếp/
"hic...hic"
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/vểnh tai lên/
Tách, một giọt nước rơi trúng cánh tay nàng, một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, cả người nàng căng cứng không dám nhúc nhích
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nam mô A Di Đà Phật, con hiền lành ngoan ngoãn xưa giờ không làm hại ai hay ở ác, mong-
? ? ?
? ? ?
Oa!!! /khóc rống lên/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/ngẩn đầu lên/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Thánh thần thiên địa ơi!! /hốt hoảng đứng bật dậy/
Trên đầu nàng, à đúng hơn là trên cành đa cổ thụ, một dáng vấp của em bé nhỏ đang nằm ôm cành cây, nước mắt tè le nhìn nàng mà khóc
Vấn đề ở đây là làm sao bé con đó có thể lên được trên cái cây này chứ
Nàng bỏ qua thắc mắc đó, trước hết cứ đưa nhóc ấy xuống đã
Nàng thuần thục leo lên, vươn tay ra với lấy đứa nhóc đang liều chết ôm chặt cành cây ấy
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Đưa tay đây tui đưa em xuống /với tay ra gần đứa nhóc ấy/
Nhóc ấy sợ lắm, cứ vừa buông tay ra thôi là đã sợ ôm cứng lại, hết cách nàng đành liều bò ra chỗ ấy, dù nguy hiểm nhưng thật sự hết cách rồi
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ôm cho chắc vào /nhắc nhở đứa nhóc đang trong lòng mình/
? ? ?
? ? ?
/tay ôm cổ, chân bám chặt nàng/
Chật vật mãi thêm một lúc thì nàng cùng nhóc ấy cũng xuống được tới mặt đất
May mà không ai bị thương hết
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Con cái nhà ai đây?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Sao tự nhiên leo lên cây rồi nằm đó khóc là sao?
Nàng khụy gối xuống mặt song song với nhóc ấy
? ? ?
? ? ?
Hức em... em bị lạc /khóc nấc lên/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em nhớ tía má tên gì không?
? ? ?
? ? ?
Em hức hức.. oaaaa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chời ơi nín đi mà, em khóc nhiều vậy người ta tưởng tui bắt cóc em đó /lau nước mắt cho nhóc ấy/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nín nè nín nè, không khóc nữa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Khóc quài tui hông giúp em tìm nhà về được
? ? ?
? ? ?
Hic /sụt sịt/
Ọt ọt~
? ? ?
? ? ?
/che bụng lại/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Đói rồi hửm?
? ? ?
? ? ?
Em hic đói rồi
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Khóc nãy giờ chắc đói dữ lắm
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em ăn tạm đồ của tui nha
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tuy không ngon lắm nhưng cầm đỡ qua cơn đói
? ? ?
? ? ?
Vậy chị sẽ ăn gì đây
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em khỏi lo, lát tui cũng có cái ăn à
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Lại đây /dắt nhóc về chỗ/
Nàng cầm phần cơm trắng vo tròn lên đưa qua cho nhóc ấy
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chỉ cơm trắng với khô thôi, em ăn đỡ đi
? ? ?
? ? ?
Em cảm ơn chị /nhận lấy/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/nhìn nhóc ăn/
? ? ?
? ? ?
/bóc một cục cơm đưa nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em ăn đi, tui không đói
? ? ?
? ? ?
Chị há miệng ga đi /vẫn đưa/
Nàng nhìn bàn tay nhỏ nhỏ dính chút bụi cát đang đưa cơm cho mình đột nhiên lại thấy dễ thương vô cùng, vẫn là cúi xuống ăn nhúm cơm nhóc ấy đút cho
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ngon á /mỉm cười/
? ? ?
? ? ?
Em cũng thấy ngon nữa
Nàng chỉ ăn miếng ấy rồi thôi, còn lại để phần nhóc tất
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
À mà quên hỏi nữa, em tên dì? Nhà ở đâu?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui nhìn em lạ quá
? ? ?
? ? ?
Em tên Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền, 5 tuổi òi /xòe 5 ngón tay ra/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tên đẹp ha
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Nhà em ở chỗ kia kìa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Mà em hổng biết đường về
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chỗ kia kìa?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chỗ kia kìa là chỗ nào dậy chèn
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em hông biết /lắc đầu/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Cái làng này có chút éc à, mà em thì cũng lạ nữa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Chắc không phải người làng này đúng hôn?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Sao em đến được đây còn leo lên cây nằm khóc nữa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em nhớ là em đang đi chơi với má rồi má mua đồ mà nói chuyện lâu quá nên em khát nước
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Thấy chỗ kia kìa có nước em lại uống cái có chú nào á đưa em ly nước
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em khát quá em uống luôn /cắn cục cơm/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Rồi sao nữa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Rồi cái chị đợi em nuốt cái
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
???
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/nuốt/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Cái rồi em buồn ngủ, tỉnh dậy thấy xung quanh toàn là ruộng lúa không à
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em sợ quá em đi kiếm má, xong bị con chó kia kìa nó dí em
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em sợ quá trèo lên cây, xong hổng xuống được
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Còn đói nữa
Nghe từ những lời Huyền kể nàng cũng đại khái đoán ra được vấn đề
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Thôi em ăn đi rồi lát tui dẫn em đi kiếm nhà nha
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Dạ dạ
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Mà chị tên dì dạ?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui tên Hoa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Dạ chị Hoa
Em ăn phần cơm còn nàng bóc phần bánh lúc nãy được cho ra ăn, ăn xong cả hai nghỉ ngơi luôn tại đấy, Huyền nằm lên cánh tay nàng ngủ luôn
_____________________________
Ân Di
Ân Di
Nêu cảm nhận đi quý vị
Ân Di
Ân Di
Hay hôn hay hôn
Ân Di
Ân Di
Chắc chắn là hay rồi
Ân Di
Ân Di
Há há há
Ân Di
Ân Di
Nói chứ đóng góp ý kiến đi quý vị, góp nhẹ nhàng thôi nha
Ân Di
Ân Di
Em xem ổn chưa góp ý Di với nha
Ân Di
Ân Di
Bai bai

Chap 2

Ân Di
Ân Di
Quý vị đọc vui vẻ
Ân Di
Ân Di
Em cũng đọc vui vẻ luôn
_____________________________
13h chiều, nàng tự động thức giấc như chiếc đồng hồ sinh học
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ưmm /dụi mắt/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/quay sang bên cạnh/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/vẫn ngủ/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
'Vẫn còn ngủ' /lẩm bẩm/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
"Tay tê quá"
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
"Nhưng không thể đợi em ấy dậy được, biết chờ đến mùa quýt nào"
Nàng suy nghĩ một hồi rồi cũng khẽ gọi Huyền dậy
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Mau dậy nè, chiều rồi em /khều nhẹ/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Cho con 5 phút nữa~ /giọng ngáy ngủ/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui hong phải má của em, tui là Hoa nè
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em dậy đi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/hé mắt ra nhìn nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em dậy để tui dắt em qua nhà trưởng làng rồi tui đi mần nữa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/lười biếng ngồi dậy/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/nhấc tay lên/
Cánh tay nàng mỏi nhừ, còn tê nữa, nàng không còn cảm nhận được nó, như là không phải còn là tay của nàng nữa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tay ơi sống lại tay ơi /lắc lắc cánh tay/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị bị sao dạ? /nghiêng đầu nhìn nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tay tui mất cảm giác rồi
Huyền nghe thì giật mình sau đó liền hoảng hốt
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Hở? /hơi hoảng/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Nó bị sao vậy? /lắc tay nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hông sao đâu, xíu nó bình thường lại à
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em đợi tui dẹp đồ cái rồi đi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Đi đâu dạ chị?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Đi tìm người giúp em chứ sao
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui phải đi mần nữa, với tui cũng không có khả năng giúp em tìm người nhà đâu /gom đồ đứng dậy/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em muốn đi với chị à /ôm chân nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui giúp em rồi tui nghỉ mần là không có tiền sống luôn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nhà tui nghèo lắm, không mần không được
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Đi nè
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị đi với em nha
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hông hứa à /đi trước/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
chị Hoa đợi em nữa /lon ton dí theo sau/
_____
Sau khi trình bày xong với trưởng làng thì ông cũng đã nắm rõ được tình hình
Trưởng làng
Trưởng làng
Com bé này đúng là lạ thật /quan sát em/
Trưởng làng
Trưởng làng
Ông đúng là chưa thấy qua bao giờ
Trưởng làng
Trưởng làng
Mặt mũi cũng lạ, chẳng giống ai trong làng này
Trưởng làng
Trưởng làng
Cháu bé, con nhớ tía con tên gì không?
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Tía con tên Quý, họ Trịnh như con luôn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/phì cười/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị cười dì dạ?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Không, không có gì, em tiếp tục đi /nhịn cười/
Trưởng làng
Trưởng làng
Rồi má con tên gì?
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Má con tên...
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Ờm /cố nhớ lại/
Trưởng làng
Trưởng làng
/chờ đợi/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/ngóng/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Hì hì, con quên ời /cười lả giả/
Nghe câu trả lời kia khiến cả hai muốn té ngửa, nhưng thôi kệ đi, có chút thông tin là dễ tìm hơn rồi
Trưởng làng
Trưởng làng
Vậy rồi bây giờ con tạm thời ở đây đi, để ông thông báo cho mọi người, sớm muộn cũng tìm được nhà cho con à
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Rồi dậy giờ con đi làm đây, trễ giờ của con rồi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em đi với
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ở đây đi, đi theo làm gì nắng nôi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em đi theo chơi
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Thôi nắng lắm, em ở đây chờ tía má em đón đi
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui đi à /quay đi/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Hong mà, cho em đi theo đi /ôm chân nàng/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị ơi, chị Hoa ơi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị xinh đẹp cho em theo với
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Ở đây chán lắm
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Cho em đi theo đi mà /ôm cứng ngắc/
Trưởng làng
Trưởng làng
Thôi con dẫn con bé đi theo đi
Trưởng làng
Trưởng làng
Chứ ông thấy con mà không cho là khỏi ra cửa luôn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hazzz, đứng dậy đi nè
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Dạ /lập tức đứng dậy/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ông cho con mượn cái nón với
Trưởng làng
Trưởng làng
Đây /lấy đưa nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Không có gỡ xuống nghe chưa,nắng lắm /đội lên cho Huyền/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Dạ em biết gồi /gật đầu chắc nịch/
Nàng dắt Huyền đến nhà ông Hai, ông đã đứng chờ sẵn từ lúc nào
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Dạ con chào ông Hai, nay con tới hơi trễ
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Làm lỡ mất giờ của ông
Ông Hai
Ông Hai
Thôi không sao, ra sau ông chỉ cho mần
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
À mà ông ơi, con...
Ông Hai
Ông Hai
Sao vậy con?
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ờm...ông có phiền không khi con dẫn thêm em nhỏ đến /nắm tay Huyền kéo ra/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Con ạ ông /khoanh tay ạ/
Ông Hai
Ông Hai
Ui chà, con cái nhà ai đây
Ông Hai
Ông Hai
Ngoan hết sức à
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em ấy bị lạc, tạm thời chưa tìm đươc nhà nên con dẫn theo luôn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ông phiền không ông
Ông Hai
Ông Hai
Phiền gì mà phiền
Ông Hai
Ông Hai
Con dẫn em ra sau rửa mặt em cái đi rồi ra mần
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Con cảm mơn ông Hai, nay chắc chắn con sẽ làm tốt
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em phụ chị ha /giơ tay xung phong/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ngồi yên một chỗ cho tui nhờ đi cô nương /điểm nhẹ trán em/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em giỏi lắm á nha
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ừa ừa, ra sau tui rửa mặt cho em nè /dắt em ra nhà sau/
Nàng rửa sạch mặt cho lẫn tay chân cho Huyền, bấy giờ mới thấy rõ da Huyền trắng như nào
Làn da trắng hồng mềm mịn, khuôn mặt bầu bỉnh dễ thương nhưng rất có nét đẹp riêng, nhất là đôi mắt ấy, thật sự xinh đẹp và long lanh
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hóa ra em cũng dễ thương quá đó
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Cưng dữ thần /véo má em/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
A a đau em /ôm hai bên mặt lại/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chị nhéo đau quá à
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Tui lỡ tay, xin lỗi em nhe
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Tại chị tốt nên em cho chị xin lỗi á
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ừa ừa, rồi giờ đi nè /dắt Huyền ra sau/
Công việc chiều nay của nàng là bắt ốc phá ruộng, nàng để Huyền ngồi ở chỗ bóng mát rồi bản thân sắn ống quần bước xuống ruộng mần việc, lâu lâu ngại ngước lên xem Huyền còn ở đó hay chạy đi chơi đâu rồi, lạc nữa là nàng đẻ trả không kịp cho người ta đâu
Ngoài nàng ra vẫn còn thêm mấy cô dì trung niên làm cùng nữa, thấy nàng dắt Huyền ra thì hỏi thăm
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Ủa Hoa, nay con dẫn theo ai đó /chỉ Huyền đang ngồi trên bờ/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Con mới lụm á, không biết gửi đâu được nên con dắt theo luôn
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
À, có cái đuôi nhỏ rồi ha
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
"Đuôi nhỏ sao? "
Mọi người nói thêm vài câu nữa lại tiếp tục làm việc, lâu lâu mới tám ít câu thôi
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nắng dì nắng gớm /nhăn mặt/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/ngó qua Huyền/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/mỉm cười vẫy tay với nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Cũng không mệt lắm /nhìn nụ cười của Huyền/
Nàng vẫy tay lại với em sau đó tiếp tục làm, thời gian cứ thế trôi, nàng vẫn chăm chỉ làm, Huyền vẫn ngồi đấy nhìn nàng làm việc
Đến chiều về, nàng vẫn là bộ dạng quần săn ống đến gối bên hông dắt giỏ tre nhỏ đựng cá, tay kia thì dắt Huyền, bộ đồ vải thô khác biệt hoàn toàn với bộ đồ bà ba áo quần lụa là của Huyền
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nhà em chắc giàu lắm ha /dắt tay Huyền/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Giàu là cái gì? /khó hiểu nhìn nàng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Là có nhiều tiền á
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Như bộ đồ em đang mặc chỉ có người giàu mặc thôi
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Này là người ta cho em mượn á
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Chứ bộ đồ này hông phải của em
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
"Là mượn sao? " /âm trầm nhìn Huyền/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Vậy chắc em cũng chịu khổ nhiều lắm /nhìn em cảm thông/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
/nghiêng đầu/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Vậy giờ tui đưa em về nhà trưởng làng nha
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Em muốn về nhà chị cơ
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nhà tui nghèo dữ dữ lắm luôn
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Em ở được không?
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Nhà chị nghèo lắm lắm luôn hả
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Ừa
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Hí hí, em muốn ở với chị
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
???
Nàng tưởng Huyền sẽ không chịu ở nào ngờ còn thích thú như thế
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Đi nè chị /nắm tay nàng đi nhanh nhanh/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Nhà bên đây nè /chỉ hướng khác/
Trịnh Nhã Huyền
Trịnh Nhã Huyền
Đi thôi /đổi hướng/
Hà Tĩnh Lưu Hoa
Hà Tĩnh Lưu Hoa
/phì cười/
Nàng và Huyền đi về phía ánh hoàng hôn, bóng cả hai trải dài trên đất, một cao một thấp thật yên bình làm sao
_____________________________
Ân Di
Ân Di
Hihi
Ân Di
Ân Di
Đọc xong like với cmt đi
Ân Di
Ân Di
Di mắc đọc
Ân Di
Ân Di
Cảm mơn đã ủng hộ Di
Ân Di
Ân Di
Bai bai

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play