Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Sợi Dây Liên Kết [ Geonyeop X Hanwool]

Chương 1: Nhìn thấy

________________
"..." : suy nghĩ _..._: thời gian -...-: địa điểm *...*: tiếng động '...' : chữ viết ⏩: Chuyển cảnh 💭: Nghĩ lại ⏳: Thực tại 📲: Gọi điện 💬: Nhắn tin
________________
_23:32_
-Phòng ngủ của Hanwool-
Căn phòng tối om chỉ có ánh đèn bàn học thắp sáng một khoảng của căn phòng
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngồi trên bàn học, khuôn mặt trầm tư/
*Bộp* một cuốn sách rơi từ trên kệ sách xuống đất
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Quay đầu về phía tiếng động, đứng dậy tiến đến kệ sách, nhặt cuốn sách lên/
Cuốn sách hay đúng hơn là một cuốn nhật ký cũ với bìa da nâu sẫm đã sờn rách ở các góc, in hằn những vết xước và vết loang mờ.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Mở ra thử xem thử/
Những trang giấy bên trong đã ngả vàng, một số tờ nhàu nhĩ, cong nhẹ ở mép như. Nét chữ tay bằng mực đen đã nhòe ở vài chỗ, nhưng vẫn giữ được sự nắn nót, cẩn thận của người viết
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Mở một trang trong cuốn nhật ký/
'Ngày 25 tháng 5 năm 20xx Đứa cháu ngoại đầu tiên của ta đã ra đời, là một bé trai, con gái ta thật sự rất hạnh phúc. Thằng bé tên là Pi Hanwool, nhưng mối lo ngại của ta bấy lâu liệu có chở thành sự thật không? Liệu đứa cháu trai của ta có phải hứng chịu hậu quả đó không?' ............
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Hậu quả?.....Đây là nhật ký của bà ngoại /Nhíu mày khó hiểu/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Lật những trang khác tiếp tục đọc/
_8:24_
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ra khỏi riêng, hai tay đút túi quần, khuôn mặt bình thản đi trên hành lang vắng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Nghĩ lại những gì viết trong nhật ký tối qua/
Hanwool đã đọc lướt qua cuốn nhật ký, cậu cũng hiểu đại khái tại sao mình có thể nhìn thấy ma.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
"Vậy bà ngoại mình từng là một pháp sư, đó cũng là lí do tại sao mình nhìn thấy mấy thứ này"
Vốn dĩ từ nhỏ Hanwool đã có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thể nhìn thấy. Cậu luôn giữ kín bí mật này, thi thoảng nổi hứng cậu sẽ đồng ý lời đề nghị giúp đỡ của hồn ma, còn bình thường thì cậu giả vờ như mình chẳng nhìn thấy họ.
Đang đi thì Hanwool lướt qua Geonyeop đang đi ở phía đối diện dù chỉ trong tíc tắc nhưng cả hai đã kịp trao nhau ánh mắt sắc lẹm như sắp đánh nhau đến nơi. Hanwool chợt cảm thấy gì đó khựng lại.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngoảnh lại nhìn bóng lưng Geonyeop đã đi xa, bỏ hai tay ra khỏi túi quần/
Khuôn mặt Hanwool thoáng sững sờ khi thấy người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng khoác bên ngoài chiếc áo xám, chiếc chân váy dài qua gối, đôi giày bệt màu đen, mái tóc ngắn xoăn q, khuôn mặt hiền từ đượm buồn đứng đó nhìn theo bóng lưng Geonyeop biến mất ở cuối hành lang.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Oh Jung-hwa? /Giọng hơi run/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Quay lại nhìn Hanwool, nhận ra Hanwool đang sững sờ nhìn phía chỗ mình đang đứng/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Hanwool à, em thấy cô sao? /Giọng nhẹ nhàng pha chút hy vọng/
Vẫn giọng nói dịu dàng đó không một lời oán hận , khiến Hanwool càng tự trách hơn.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Cúi đầu xuống, không dám đối mặt với Oh Jung-hwa, cắn môi, hai tay nắm chặt/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Em nhìn thấy cô đúng không? Hanwool à? /Giọng dịu dàng, tiến lại gần Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngẩng đầu lên, ánh mắt tự trách nhìn Jung-hwa/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Xin lỗi /Nhỏ giọng nói/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Khựng lại/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Quay người nhanh chóng rời đi/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Nhìn Hanwool rời đi, ánh mắt ánh lên tia hy vọng nhỏ nhoi/
-Nhà vệ sinh nam-
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Thở dốc, nhanh chóng mở vòi nước/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Tát nước vào mặt để tỉnh táo lại/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngồi thu mình trên sàn lạnh, dựa vào tường, hai tay ôm chặt chiếc gối. Đầu gục sâu vào giữa gối, mái tóc gọn gàng giờ lại ướt át rũ xuống che gần hết khuôn mặt. Vai khẽ run lên/
Sau khi nhìn thấy Oh Jung-hwa cảm giác tội lỗi khiến Hanwool có chút hoảng loạn. Cậu không nghĩ có ngày lại phải đối mặt với Oh Jung-hwa người giáo viên khiến cậu có ý định thay đổi lại vì cậu mà bị giết hại.
"Cạch" - Buồng vệ sinh mở ra, một nam sinh bước ra, cậu ta khựng lại khi thấy có người ngồi thu mình ở góc bồn rửa tay.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Khẽ ngước mặt lên, bắt gặp cái mái ngố cùng đôi mắt to tròn sau cặp kính/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Lại cúi mặt xuống áp vào đầu gối/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Từ từ đi lại gần Hanwool, qùy một chân xuống cạnh Hanwool, giơ tay chạm nhẹ vào vai Hanwool/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Anh không sao chứ? /Giọng tò mò mang chút cảnh giác/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Không trả lời, vẫn úp mặt vào đầu gối/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Bám lấy hai vai Hanwool, lắc nhẹ/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Này Hanwool, anh không sao đó chứ? Này Pi Hanwool /Giọng có chút lo lắng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Từ từ ngẩng mặt lên, mắt hơi đỏ, đôi mắt phủ một lớp sương mờ, khuôn mặt vẫn còn ướt do dính nước/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Hơi kinh ngạc nói với giọng lo lắng/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Anh sao vậy? Đau ở đâu sao? Tôi đưa anh xuống phòng y tế nhé.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Gạt hai tay Gamin khỏi vai mình rồi đứng dậy/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Không sao /Giọng vẫn có chút nghẹn, quay người rời khỏi nhà vệ sinh/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Cảm xúc phức tạp nhìn cánh cửa đóng lại khi Hanwool rời đi, không ngờ có ngày lại có thể chứng kiến một Pi Hanwool yếu đuối như vậy/
_9:55_
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đứng trên lan can sân thượng ánh mắt xa xăm/
Sau một lúc ổn định tâm lý Hanwool đã có thể đối mặt với Oh Jung-hwa.
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Xuất hiện bên dưới, phía sau Hanwool/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Hanwool à!! Em làm gì ở đó vậy!! Mau xuống đây /Giọng nghiêm khắc, nghĩ Hanwool định nhảy xuống tự tử/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Cô không biết em đã gặp chuyện gì, nhưng chúng ta có thể từ từ nói chuyện mà /Giọng chấn an, sợ nói gì sai Hanwool sẽ nhảy xuống ngay lập tức/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Em chỉ đứng hóng gió thôi /Bình thản nói/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Hóng gió gì mà đứng ở đó, mau xuống đi /Giọng lo lắng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Khẽ nhíu mày/
-Phòng học riêng của nhóm học tập-
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Tương ớt mau trả bút cho tôi /Đưa tay ra với cố lấy lại bút/
Lee Jun
Lee Jun
Tớ mượn một chút thôi mà /Đưa bút ra khỏi tầm với của Jiwoo/
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Hai đứa đừng cãi nhau nữa /Bất lực nói/
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Nhưng mà cậu ta lấy bút của em /Nắm đầu Lee Jun/
Lee Jun
Lee Jun
Ah ah... Đau /La lên/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Ngồi thẫn thờ nghĩ về chuyện xảy ra ở nhà vệ sinh, không chú ý đến sự ồn ào trong nhóm/
Kim Se Hyun
Kim Se Hyun
/Chú ý thấy Gamin đang thẫn thờ/
Kim Se Hyun
Kim Se Hyun
Gamin à, cậu sao vậy?
Những người khác trong nhóm nghe câu hỏi của Se hyun xong thì cùng nhìn về phía Gamin.
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Giật mình, khẽ nói/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Không có gì, mình chỉ suy nghĩ vu vơ thôi
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Nghĩ gì mà mặt ngu ra thế?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Không có gì đâu
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Mình đi vệ sinh chút /Đứng dậy nhanh chóng đi ra ngoài/
Kim Se Hyun
Kim Se Hyun
Này!!
*Rầm* - Cánh cửa đóng lại sau lưng Gamin.
Lee Jun
Lee Jun
Cậu ta sao vậy? /Quay sang hỏi Jiwoo/
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
/Nhún vai tỏ vẻ không biết/
-Hành lang tầng 7-
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Trong lòng cứ có dự cảm không lành, chạy đi tìm Hanwool/
-Sân thượng-
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Lo lắng nhìn Hanwool, chỉ sợ cậu nhảy xuống/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Vẫn đứng trên lan can, đột nhiên ngửa đầu hít một hơi thật sâu, dang hai tay ra đón làn gió mát, mỉm cười nhẹ/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Hanwool à!!!
Đột nhiên một lực mạnh kéo Hanwool xuống khiến cậu và người kia ngã xuống nền của sân thượng. Một tay người kia dang ra để Hanwool không bị đập đầu xuống đất.
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Thở phào nhẹ nhõm/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngồi dậy mơ hồ nhận ra người trước mặt/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Này anh không sao chứ? Có gì từ từ nói đừng nghĩ quẩn, chết không giải quyết được gì đâu /Sốt ruột nói, thở hổn hển, nắm lấy hai vai Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Nhíu mày nhìn Gamin, gỡ tay cậu ta ra, trầm giọng nói/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Ai bảo tao muốn chết
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Đừng có giả vờ rõ ràng lúc tôi đến anh đang định nhảy xuống... Lúc nãy ở nhà vệ sinh....
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Đã bảo tao không muốn chết rồi mà... Mày phiền quá đó /Ngắt lời Gamin, đứng dậy phủi quần áo/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Đứng dậy theo, nắm cổ tay Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Làm gì vậy /Nhíu mày nhìn cổ tay bị Gamin nắm chặt/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Để đề phòng...nhỡ anh lại định nhảy xuống thì sao /Ánh mắt cương quyết/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Tch /Muốn gỡ tay ra nhưng Gamin nắm chặt/
Ma Minhawn
Ma Minhawn
Ồ....Hai đứa mày đang đóng phim tình cảm hả? /Xuất hiện, đi đến gần Hanwool và Gamin/
Ma Minhawn
Ma Minhawn
/Đứng trước hai người, ánh mắt nhìn vào cổ tay Hanwool bị Gamin nắm chặt, bật cười trêu chọc/
Ma Minhawn
Ma Minhawn
Mọt sách, mày nắm tay Hanwool hơi chặt đó /Vuốt cằm giả vờ suy nghĩ/
Ma Minhawn
Ma Minhawn
Thích nó hả? /Giọng trêu chọc/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Không có /Vội nói, vẫn nắm chặt cổ tay Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Hmm /Thở dài/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Bỏ ra được chưa? /Nhìn xuống cổ tay có chút đau nhức bị Gamin siết chặt/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Nhưng mà.....
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Đã bảo tao không muốn chết rồi mà /Giật tay ra khỏi tay Gamin, hai tay đút túi quần đi về phía cửa/
Ma Minhawn
Ma Minhawn
/Thích thú nhìn Gamin, rồi quay người đi theo Hanwool/
-Phòng riêng-
_16:03_
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Ngồi trên ghế sofa/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Một mình trong phòng, đứng trước ghế sofa nhìn Oh Jung-hwa/
Cả hai đã im lặng một lúc lâu.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Vậy....Tại sao cô vẫn còn ở đây /Đột nhiên lên tiếng/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Con trai cô.../Khuôn mặt buồn bã/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
...Cô không yên tâm về thằng bé
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Park Geonyeop
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Em biết nó sao?
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Vâng
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Pi Yeonbaek có biết gì về nó không? /Lo lắng hỏi/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Cậu ấy không có trong danh sách, Pi Yeon baek không biết về sự tồn tại của cậu ấy
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
May quá... /Thở phào khi nghe Pi Yeon baek không biết về sự tồn tại của con trai mình/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Em có thể giúp cô một chuyện không? /Ánh mắt cầu xin nhìn Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Cô cứ nói
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Giúp Geonyeop.... Giúp nó thoát ra khỏi hận thù
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Cô không muốn nó mù quáng trả thù cho cô, mà đánh mất chính mình, hãy giúp nó... Làm ơn
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Có vẻ hơi khó đấy....Cậu ta nghĩ em là kẻ giết cô
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Ánh mắt hy vọng, giọng dịu dàng/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Cô biết... Nhưng làm ơn hãy giúp nó... Xin em
Pi Hanwool
Pi Hanwool
...Em sẽ thử
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Mỉm cười dịu dàng nhìn Hanwool/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Cảm ơn em... Em thay đổi nhiều rồi
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Cười nhẹ/
______CÒN TIẾP_______
Tác giả
Tác giả
Ảnh hóng gió cỡ đó

Chương 2: Tất cả là tại mày!!!

________________
"..." : suy nghĩ _..._: thời gian -...-: địa điểm *...*: tiếng động '...' : chữ viết ⏩: Chuyển cảnh 💭: Nghĩ lại ⏳: Thực tại 📲: Gọi điện 💬: Nhắn tin
________________
Sau hôm đó Hanwool đã đi tìm Geonyeop, nhưng cậu ta hay nghỉ học nên cậu chẳng thể gặp được.
_Buổi sáng_
-Hành lang tầng 7-
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Thấy Geonyeop đi trên hành lang/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Khựng lại, quay người ánh mắt sắc bén nhìn Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đi đến gần Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Muốn gì? /giọng đầy sát khí/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Tao có chuyện muốn nói /giọng trầm/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nhíu mày, ánh mắt đầy khó chịu nhìn Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/khẽ đảo mặt nhìn Oh Jung-hwa đứng bên cạnh, chậm rãi lên tiếng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Dừng lại đi....Mẹ mày không muốn....
Chưa nói hết Hanwool đã bị một lực siết chặt cổ đập mạnh lưng vào tường.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày mà dám nhắc đến mẹ tao sao? /Gằn giọng, dùng lực bóp cổ Hanwool, ánh mắt đỏ ngầu giận dữ/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Geonyeop mau dừng lại!!! PARK GEONYEOP!!! /Quát lớn dù biết ngoài Hanwool thì không ai có thể nghe thấy cô nói/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Cố gỡ tay Geonyeop ra, khó khăn nói tiếp/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Mẹ mày....không muốn mày... Chìm trong...thù...hận đâu
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Câm miệng!!! Mày có tư cách gì mà dạy đời tao!!!
Park Geonyeop
Park Geonyeop
MẸ TAO CHẾT LÀ TẠI MÀY!!!! /Hét lên/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY!!!! Nếu không có mày, mẹ tao đã không bị giết!!
Lúc này Lee Han kyung cùng nhóm học tập đang đi định vào phòng học riêng của nhóm thì thấy cảnh Geonyeop đang bóp cổ Hanwool ở đối diện.
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Park Geonyeop mau dừng lại!!! /Chạy đến cố kéo Geonyeop ra/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Hơi thở dần trở lên khó khăn, khuôn mặt đỏ lên vì thiếu dưỡng khí/
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Mau bỏ ra Park Geonyeop!!!
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Mày...nghĩ trả...thù t-thì mẹ...mày s-sẽ s-sống lại sao?
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Câm mồm!! /Quát lên/
Lee Jun và Sun Cheol nhanh chóng chạy lại lôi Geonyeop ra.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Khụy xuống sàn ho dữ dội, thở dốc, cố ổn định lại hơi thở/
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Hanwool à!!! /Vội đỡ Hanwool/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Anh không sao chứ? /Lo lắng hỏi/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Bỏ ra!!!....Tao sẽ giết mày!!! Chết đi thằng khốn!!! /Quát lớn, cố dãy ra khỏi vòng tay của Lee Jun và Sun Cheol/
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
/Tiến lên, tát Geonyeop một cái mạnh/
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Mày điên rồi hả?
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ngừng dãy dụa. Ánh mắt sát khí nhìn Jiwoo/
Choi Heewon
Choi Heewon
Jiwoo à /Nhẹ giọng gọi kéo Jiwoo ra xa/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ổn định lại nhịp thở, bám vào Gamin để đứng lên/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Giúp Hanwool đứng lên/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nhìn Hanwool, tức giận nói/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày thì biết cái gì?...Dừng lại sao?...Mày có biết cảm giác bất lực khi nhìn người quan trọng nhất đời mình chết trước mắt nó đau đến mức nào không hả !!!
Cả hành lang chìm trong im lặng sau câu nói của Geonyeop.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/khẽ nhìn Oh Jung-hwa/
Cô đang nhìn cậu với ánh mắt tội lỗi như muốn xin lỗi thay con trai mình.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Mày làm mẹ mày buồn đó /Trầm giọng/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Khựng lại trước câu nói của Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Bỏ đi/
Nhóm học tập
Nhóm học tập
/Nhìn bóng lưng Hanwool với ánh mắt phức tạp/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Đuổi theo Hanwool/
Kim Se Hyun
Kim Se Hyun
Gamin à!!
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Đi theo cô /Kéo Geonyeop đi/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Đi theo, để Han kyung kéo mình đi/
-Hành lang tầng 5-
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đứng dựa vào tường, khẽ sờ lên cổ/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Xin lỗi em /Nhẹ giọng nói/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Không phải lỗi của cô...Không cần xin lỗi
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Chạy đến chỗ Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Nhìn Gamin khẽ thở dài/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Lại gì nữa đây? /Khó chịu hỏi Gamin/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Anh không sao chứ? Có cần đến phòng y tế không? /Lo lắng hỏi, nhìn vết bầm trên cổ Hanwool/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Bật cười nhẹ/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Nhíu mày nhìn hồn ma Jung-hwa/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Không sao /Quay sang Gamin, trả lời qua loa rồi bỏ đi/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Đi theo Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đi được một đoạn thì dừng lại, quay lại nhìn Gamin/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Theo tao làm gì? /Trầm giọng/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Mấp máy môi, cố tìm lí do hợp lí/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Đừng có đi theo nữa /Quay người bỏ đi/
Yoon Gamin
Yoon Gamin
/Nhìn Hanwool rời đi, trong lòng cứ có cảm giác bất an/
-Phòng học riêng của nhóm học tập-
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Rốt cuộc em đang nghĩ cái gì vậy hả? Em có biết mình vừa làm gì không? /Giọng nghiêm khắc/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Đó là chuyện của em, không liên quan đến cô
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Thằng này sao dám ăn nói với cô giáo như vậy chứ /Lao lên định đánh Geonyeop/
Lee Jun
Lee Jun
/Kéo Jiwoo lại/ Bình tĩnh, bình tĩnh
Kim Sun Cheol
Kim Sun Cheol
Geonyeop... Tôi biết cậu tức giận...nhưng làm như vậy trước mặt mọi người thì không hay đâu
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Thì sao? Thằng đó dám nhắc đến mẹ tôi...Trong khi nó là kẻ gây ra cái chết của bà ấy!! /Gằn giọng/
Kim Se Hyun
Kim Se Hyun
Nhưng....cậu không thể khẳng định chắc chắn anh t.....
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Các người biết con người của Pi Hanwool là thế mà /Ngắt lời Se hyun/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Chuyện của tôi...tôi tự giải quyết, không liên quan đến mấy người. Đừng có xía vào /Nói xong, tức giận bỏ đi/
*Rầm* - Tiếng cửa đóng mạnh sau lưng Geonyeop
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Trời ơi, tức quá...đúng là một tên cứng đầu mà
Choi Heewon
Choi Heewon
Bình tĩnh đi Jiwoo à /Nhẹ nhàng vuốt lưng Jiwoo/
Lee Jun
Lee Jun
Mà tớ có một thắc mắc... Pi Hanwool chả nhẽ lại không đánh lại Geonyeop sao? /Khuôn mặt suy tư, quay sang hỏi Sun Cheol/
Kim Sun Cheol
Kim Sun Cheol
Không biết...trước giờ tao chưa thấy nó đánh nhau bao giờ /Bình thản nói/
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Tớ nghĩ tên đó chỉ là có tiền với có đám đàn em bảo vệ thôi /Mỉa mai/
Lee Han kyung
Lee Han kyung
Được rồi mấy đứa à...đừng nói về chuỵên này nữa, các em mau quay lại học đi
Lee Jun
Lee Jun
Học gì chứ cô, mới thi xong mà
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Nói nhiều, đi mau /Tát đầu Lee Jun lôi cậu ngồi xuống bàn học/
Những người khác cũng lại bàn lấy sách ra học, một lúc sau Gamin trở về, cậu không nói gì về chuyện xảy ra vừa nãy, những người khác cũng vậy.
_Buổi tối_
-Phòng ngủ của Hanwool-
_21:22_
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Ngồi trước máy tính/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Em làm gì vậy?
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Nói chuyện với cậu ta có vẻ không phải cách hay.... Em nghĩ lên để cậu ta gặp trực tiếp cô.
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Gõ tìm kiếm 'cách để người thường nhìn thấy ma'/
Kết quả tìm kiếm hiện lên Hanwool bấm vào wed gần nhất, lướt lên đọc.
'Trong dân gian, truyền thuyết và văn hóa tâm linh Á Đông, có nhiều cách được cho là giúp người thường nhìn thấy ma. Những cách này không có cơ sở khoa học, nhưng lại xuất hiện rất nhiều trong truyện dân gian, phim kinh dị, hoặc nghi thức dân tộc. Dưới đây là những cách phổ biến: --- 1. Dùng máu chó mực hoặc chó mực Chó mực (toàn thân lông đen tuyền) được cho là nhìn thấy ma và có thể dẫn đường chỉ lối cho người sống thấy linh hồn. Máu chó mực bôi lên mắt hoặc vẩy quanh nơi nghi ngờ có linh hồn để "mở mắt âm." --- 2. Dùng tro hoặc nhang vẽ mắt âm dương Vẽ một mắt âm – mắt dương bằng tro hoặc mực tà lên trán để kích hoạt thị giác âm. Một số nơi đốt nhang rồi để tàn nhang cháy thẳng, nhìn xuyên qua là sẽ thấy “thế giới khác.” --- 3. Nhìn qua hai chân hoặc giữa hai ngón tay Ngồi cúi người nhìn giữa hai chân qua đầu gối ngược – dân gian tin rằng góc nhìn này có thể xuyên qua thế giới âm. Hoặc chụm hai ngón tay (như tạo ống nhòm nhỏ) rồi nhìn qua, gọi là “khe hở linh giới.” --- 4. Dùng bùa ngải, nghi thức triệu hồn Một số nghi lễ như gọi hồn, triệu vong, lên đồng... mở cánh cổng giao tiếp giữa hai giới. Người tham gia đôi khi có thể thấy hình ảnh, bóng dáng vong hồn. --- 5. Dùng gương bát quái, gương cổ hoặc nước sông Nhìn vào gương không soi ánh sáng mặt trời, đặc biệt là gương đồng cổ hay gương bát quái. Hoặc nhìn xuống chậu nước lấy từ sông, ao vào nửa đêm để thấy hình bóng lạ. --- 6. Trạng thái đặc biệt về tinh thần Khi cơ thể mệt mỏi, ốm yếu, chấn động tinh thần (như sau cái chết người thân), con người dễ "nhạy cảm" với linh giới hơn. Trẻ nhỏ hoặc người có căn cơ đặc biệt (được gọi là “có căn đồng”) thường dễ thấy hơn. --- 7. Ở nơi “âm khí nặng” vào giờ linh Những nơi như nghĩa địa, nhà hoang, chỗ xảy ra tai nạn vào lúc hoàng hôn, 12h đêm, 3h sáng. Đây là thời điểm “giờ âm thịnh”, được cho là dễ thấy ma nhất.' ...........
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Em nghĩ mấy cách này sẽ khả thi sao?
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Cách 1 có vẻ dễ thực hiện
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Nhưng em lấy máu chó mực ở đâu ra chứ?
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Không cần chó mực, máu của em cũng có thể dùng
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Ngỡ ngàng trước câu nói của Hanwool/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Ý em là....Dùng máu của em có thể giúp nhìn thấy ma sao?
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Vâng /Bình thản đáp/
Tối qua khi đọc nhật ký Hanwool đã đọc được đoạn bà ngoại viết rằng bà phát hiện máu của Hanwool rất đặc biệt, nó có thể giúp người thường nhìn thấy ma khi bôi lên mắt. Dù vẫn còn nghi ngờ nhưng Hanwool muốn thử xem sao.
_Sáng hôm sau_
-Trường Yuseong-
-Sân thượng-
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Đứng trên sân thượng, ánh mắt nhìn xa xăm/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Tiến lại gần Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nhận ra có người đang đi về phía mình, quay đầu lại, khó chịu khi thấy Hanwool/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày lại muốn gì? /Lạnh giọng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đưa cho Geonyeop một túi đựng tài liệu/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nhíu mày giật lấy túi tài liệu/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Muốn biết nhiều hơn thì tối nay gặp tao ở công trường bỏ hoang gần đây /Nói xong quay người bỏ đi/
_______CÒN TIẾP_______

Chương 3 : Mẹ?

________________
"..." : suy nghĩ _..._: thời gian -...-: địa điểm *...*: tiếng động '...' : chữ viết ⏩: Chuyển cảnh 💭: Nghĩ lại ⏳: Thực tại 📲: Gọi điện 💬: Nhắn tin
________________
-Công trường bỏ hoang-
Khu công trường bỏ hoang nằm tách biệt khỏi ánh đèn và âm thanh của cuộc sống thường nhật. Dưới ánh trăng lờ mờ xuyên qua những đám mây xám xịt, khung bê tông trơ trọi của tòa nhà hiện lên như bộ xương khổng lồ chết lặng giữa đám cây dại mọc um tùm. Những bậc cầu thang không lan can, rải rác từng viên gạch rơi vỡ. Cả khu vực được vây kín bởi những tấm tôn lớn rỉ sét. Cánh cửa sắt hoen gỉ cắm giữa hàng rào tôn được khóa chặt bằng dây xích và ổ khóa lớn.
_23:54_
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Dừng xe ở trước cổng, cởi mũ bảo hiểm/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ánh lướt qua cánh cổng bị khóa/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Trèo cổng vào/
Geonyeop không biết vì sao mình vẫn đến. Cậu không tin Hanwool. Nhưng sự tò mò về cái chết của mẹ như thiêu cháy lồng ngực, ép cậu bước vào nơi này. Đôi giày thể thao dẫm lên lớp cỏ dại mọc len lỏi giữa sỏi đá và những tấm gạch vỡ vụn, phát ra tiếng rào rạo lẫn với tiếng vạc kêu xa xa.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Khẽ nheo mắt/
Hanwool đứng đó, giữa tầng một hoang tàn cạnh một đống lửa nhỏ. Cậu tựa lưng vào một cây cột bê tông hai tay đút túi quần nhìn về phía Geonyeop.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Bước tới/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Đến rồi hả /Giọng vang lên, không cao cũng không thấp/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Không trả lời, chỉ bước lại gần với cặp mắt nghi ngờ, khẽ liếc thấy bàn tay dán băng của Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Lấy một lọ nhỏ trong túi chìa ra trước mặt Geonyeop/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Bôi lên mắt mày
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Tao không rảnh đùa với mày, nói nhanh đi /Giọng mất kiên nhẫn/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đẩy người rời lưng khỏi cây cột bê tông đứng thẳng lên, nhìn Geonyeop/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Tao cũng không rảnh đùa với mày làm gì...../Khẽ liếc Oh jung-hwa đứng cạnh Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
......./Nhíu chặt mày/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Nhanh bôi nó lên mắt mày đi /Lại đưa lọ nhỏ ra trước mặt Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Thằng điên /Giọng ghét bỏ rồi quay người rời đi/
..........
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Cô.../Nhìn Oh Jung-hwa bên cạnh/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Ánh mắt phức tạp nhìn Geonyeop đang rời đi, khẽ giật mình khi nghe tiếng Hanwool quay lại nhìn cậu/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
...Thứ lỗi cho em chút nhé /Mặt không cảm xúc, bước theo Geonyeop/
Hanwool lao tới, Geonyeop khựng lại nhưng chưa kịp quay đầu Hanwool nhanh chóng áp sát, túm lấy vai cậu ghì vào một cây cột.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Buông ra!! Shibal sekkiya!! /Dãy dụa, quát lớn/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đưa mặt mình lại gần mặt Geonyeop/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Đứng yên /Lạnh giọng/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ánh mắt đầy sát khí nhìn Hanwool/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày muốn gì? /Giọng tức giận/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đổ chất lỏng màu đỏ trong lọ nhỏ lên ngón tay, bắt đầu bôi quanh mắt Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ngọ nguậy đầu tránh tay Hanwool/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Đã bôi xong máu lên mắt Geonyeop, giảm lực/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Cảm nhận được lực ghì của Hanwool đã giảm, nhanh chóng đẩy mạnh cậu ra/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Hơi loạng choạng rồi đứng vững lại/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Shibal!! Cái đéo gì đây!! /Đưa tay lên mắt muốn lau chất lỏng màu đỏ đi/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Mày không thấy gì sao? /Thăm dò hỏi/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Dừng động tác, ngẩng lên nhìn Hanwool, ánh mắt sắc lạnh/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày muốn tao thấy cái mẹ gì? /Lạnh giọng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
....."Không lẽ không có tác dụng" /Khẽ nhíu mày/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Tiến tới nắm cổ áo Hanwool/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Rốt cuộc mày muốn cái gì!! Mày thấy tao chưa đủ thảm hại nên...AH! /Chưa nói hết câu chợt kêu lên một tiếng/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Mắt nhói đau loạng choạng lùi lại, ôm mắt/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Lắc mạnh đầu. Từ từ ngẩng đầu lên, khẽ nhăn mặt, chớp chớp mắt vài lần/
Trước mắt Geonyeop một bóng hình từ từ hiện rõ.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Mắt mở to/
Ngay trước mặt chính là mẹ cậu. Bà đứng cạnh Hanwool ánh mắt lo lắng nhìn cậu. Bà vẫn như vậy, giống trong trí nhớ của Geonyeop.
Geonyeop cảm thấy cả người mình đông cứng lại, không thể thở nổi. Môi cậu run rẩy.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
....M-Mẹ? /Giọng run rẩy/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Nghe thấy Geonyeop gọi mình gương mặt trở lên vui mừng/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
...Geonyeop à /Mỉm cười dịu dàng, ánh mắt yêu thương nhìn Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Hơi thở trở nên hỗn loạn/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
…Không thể nào /Lẩm bẩm, giọng run rẩy/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mày.... Mày đã làm gì? /Quay sang Hanwool, giọng khàn đặc/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Lấy khăn từ trong áo lau máu trên tay/
.....
Pi Hanwool
Pi Hanwool
... Biết tại sao mẹ mày vẫn ở đây không?..../Giọng bình thản/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
......
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Là vì mày đó /Nhẹ giọng/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Sững lại/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
...Chấp niệm của mày với bà ấy quá lớn.....nên bà ấy không thể siêu thoát...mà luôn ở bên cạnh mày
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Không....Không /Tự lẩm bẩm/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Ở lâu trên dương gian không tốt cho bà ấy đâu /Cất khăn lau vào túi/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
.......
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Cô nói chuyện với cậu ta đi /Quay sang Jung-hwa/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
Em xin phép /Cúi người chào Jung-hwa/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Mỉm cười với Hanwool, ánh mắt dịu dàng/
Pi Hanwool
Pi Hanwool
/Rời đi/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Geonyeop à /Quay sang Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Mắt đỏ lên/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mẹ…là thật sao? /Giọng vỡ vụn/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ xin lỗi /Từ từ tiến lại gần Geonyeop/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Sao mẹ phải xin lỗi...mẹ đâu có lỗi gì /Giọng nghẹn ngào, nước mắt lăn dài/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Đưa tay muốn chạm vào mặt Geonyeop nhưng không thể/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Con sẽ giết hết bọn chúng,... những kẻ liên quan đến cái chết của mẹ, con sẽ giết hết chúng /Giọng tức giận, máu trên mắt trôi đi một chút vì nước mắt/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Park Geonyeop /Ánh mắt nghiêm nghị/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ không muốn con tiếp tục như này nữa
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Cái gì /Hơi sững lại nhìn mẹ mình/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ biết con đau khổ. Nhưng mẹ không muốn con đánh mất chính mình vì thù hận
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Sững sờ nhìn bà/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ muốn con sống, Geonyeop. Sống một cách đúng nghĩa..... /Dịu dàng nói/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Không phải chỉ tồn tại với nỗi căm hận trong lòng...
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Siết chặt nắm tay/
Làm sao cậu có thể quên được? Làm sao cậu có thể tha thứ khi kẻ đã giết mẹ mình vẫn còn nhởn nhơ ngoài kia?
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nhìn bà, đôi mắt đỏ ngầu/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Nhưng con không thể bỏ qua cho chúng...chúng đã.....
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ không bảo con tha thứ Geonyeop /Nhẹ nhàng cắt ngang/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Chỉ là… đừng để thù hận định nghĩa con là ai /Mỉm cười, ánh mắt hiền từ/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Đứng lặng, đôi mắt dính máu đỏ hoe vì tức giận lẫn đau đớn/
Geonyeop muốn hét lên rằng mẹ không hiểu gì cả. Rằng nỗi đau của cậu không thể nào nguôi ngoai. Nhưng trước ánh mắt dịu dàng của bà, cậu lại không thể thốt ra bất kỳ lời nào.
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ vẫn luôn dõi theo con /Mỉm cười, ánh mắt vừa tự hào vừa xót xa/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ thấy con đã trưởng thành hơn rất nhiều… nhưng con trai mẹ vẫn đang lạc lối /Nhẹ giọng nói/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ không thể yên tâm rời đi được
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Cúi đầu, vai run lên/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Đưa tay ra nắm lấy bàn tay Geonyeop, lần này bà đã nắm được tay cậu/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ngẩng đầu lên nhìn mẹ, thấy linh hồn bà đang mở dần/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Mẹ.../Có chút hoảng hốt nắm chặt tay bà/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Hứa với mẹ một chuyện
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Sống thật tốt....Không có mẹ bên cạnh, con vẫn phải sống tiếp. Nhưng con phải sống một cách đúng nghĩa, chứ không phải chỉ tồn tại để trả thù /Nhìn cậu đầy yêu thương/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
...../Cắn môi, cảm xúc hỗn loạn trong lòng/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Được không? /Giọng dịu dàng, ánh mắt yêu thương nhìn cậu/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Nhưng… con sợ… nếu con buông bỏ, con sẽ quên mẹ mất /Mím chặt môi, bàn tay run rẩy đưa ra như muốn níu lấy bóng dáng ấy /
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Không, Geonyeop. Chỉ cần con sống tốt… mẹ sẽ luôn ở đây /Khẽ lắc đầu, mỉm cười/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Luôn ở đây /Đặt bàn tay lạnh buốt lên ngực con trai, ngay vị trí trái tim đang đập thình thịch/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Im lặng cúi đầu, nước mắt rời từng giọt/
.........
Một khoảng lặng dài trôi qua, nội tâm Geonyeop đấu tranh dữ dội và rồi...
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Được...con hứa /Ngẩng lên nước mắt rơi xuống/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Cảm ơn con /Mỉm cười mãn nguyện/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Cơ thể từ từ biến thành những ánh sáng lấp lánh/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Tạm biệt... Con trai của mẹ
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Nở nụ cười nhỏ tiễn mẹ mình đi/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Mẹ yêu con...mẹ sẽ luôn theo dõi con từ xa
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
Đúng rồi, gửi lời cảm ơn của mẹ đến Hanwool nhé /Nở một nụ cười tươi/
Oh Jung-hwa
Oh Jung-hwa
/Hoàn toàn biến thành những ánh sáng lấp lánh bay đi/
......
Ánh sáng cuối cùng của Oh Jung-hwa tan biến, để lại khoảng trống lạnh lẽo giữa công trường bỏ hoang. Gió lùa qua những khung thép rỉ sét, tạo thành âm thanh ken két kéo dài, như tiếng thở dài tiễn biệt. Geonyeop đứng bất động, đôi mắt chăm chăm nhìn vào khoảng không nơi bà vừa hiện diện. Hơi thở cậu run lên, ngực như bị ai bóp nghẹt. Cậu cắn chặt môi, cố kiềm lại… nhưng rồi từng giọt nước mắt nóng hổi vẫn trào ra, rơi xuống nền xi măng lạnh buốt.
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Hức...Mẹ...hức /Bờ vai rộng khẽ run, bàn tay siết chặt đến mức các khớp trắng bệch. Nỗi đau một năm qua cậu cố chôn giấu, giờ như vỡ òa cùng với từng giọt nước mắt rơi xuống/
....
Park Geonyeop
Park Geonyeop
/Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm bên ngoài/
Park Geonyeop
Park Geonyeop
Con cũng yêu mẹ /Nở nụ cười, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn xuống gò má/
_______CÒN TIẾP_______

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play