Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi

#1 Bị cưỡng bức (H)

LƯU Ý CÓ NỘI DUNG 🔞. AI KHÔNG ĐỌC XIN LƯỚT QUA
___
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Van cầu anh, buông tha cho tôi đi
Trong căn phòng xa hoa được bài trí vô cùng lãng mạn, hàng ngàn cánh hoa hồng đỏ cũng nến thơm tràn ngập bốn bề, tiếng kêu xin tuyệt vọng của Tần Nhã Linh khẽ vang lên
Khuôn mặt của cô xinh đẹp tựa búp bê, đôi mắt to tròn tràn ngập tơ máu vì uất hận, da thịt trắng nõn như bạch ngọc được phô bày trên ga trải giường phủ bằng hoa hồng đỏ
Bức tranh mĩ lệ có sự đối lập rõ ràng càng khiến cho ánh mắt của gã đàn ông đang đè trên người cô tối đi vài phần, dục vọng cũng vì thế mà dâng lên như sóng triều
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/xé toạc bộ quần áo của cô ra/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/cắn mút cổ cô/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/từ từ trượt xuống xương quai xanh/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/tiếp tục xuống bầu ngực/
Bàn tay tà ác chia nhau hành động, một tay giữ chặt hai cổ tay mảnh khảnh của cô gác lên đỉnh đầu, tay còn lại không ngừng mơn trớn khắp da thịt non mịn, từ bắp đùi đến bờ mông căng tròn, rẽ ngang luồn vào nơi tư mật ra sức mơn mớn nhào nặn
Hắn lúc này chẳng khác nào một con mãnh thú đang nhìn con mồi, muốn từng bước dồn nó vào đường cùng rồi chậm rãi cắn nuốt
Cô bị hắn nhục nhã lắc đầu giãy giụa, không ngừng mở miệng cầu xin hắn buông tha nhưng chỉ là công cốc, hắn hoàn toàn không để tâm đến sự thống khổ của cô
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/tách hai chân cô ra/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/đâm vào/
Sức lực của cô lúc này cạn kiệt. Cô biết bản thân đã không còn đường lui
Cô hoàn toàn tuyệt vọng
Hắn - Trần Trung Đức con trai của Trần Vĩnh Sơn, Tổng tài công ty sản xuất thiết bị điện tử CMC lớn nhất cả nước
Năm 3 đại học, trường mà cô đang theo học tổ chức buổi toạ đàm hướng nghiệp cho sinh viên, CMC cũng được mời đến và hắn - giám đốc kinh doanh là người đại diện cho công ty đó
Bắt gặp vẻ đẹp cùng tài năng của cô, hắn liền ra sức theo đuổi. Không lâu sau đó hắn cũng thành công, cô trở thành bạn gái chính thức của hắn
Tốt nghiệp đại học, cô vào CMC làm việc theo lời đề nghị của hắn. Hai năm sau hắn cầu hôn, tình cảm mặn nồng nên cô đồng ý
Tính từ ngày hắn theo đuổi cô cho đến cầu hôn là 4 năm
Một tháng trước khi kết hôn, thư ký riêng của hắn đến tìm cô thông báo một tin động trời rằng ả đã có con với hắn, cầu xin cô trả hắn lại cho ả, để cho con ả có một gia đình hoàn chỉnh
Cô như bị sét đánh ngang tai, giống như đang ở trên thiên đường, vì một cú đánh rơi vào vực sâu
Chấp nhận sự thật, cô quyết định buông bỏ tình cảm này, cùng hắn chia tay trong hoà hình
Chỉ là người tính không bằng trời tính, hắn không những không đồng ý mà còn giở trò hèn hạ cưỡng bức, khiến cô bị sang chấn tâm lý
Cô phải mất hơn một năm mới hồi phục. Nghỉ việc ở CMC tưởng cuộc sống của cô đã có thể tốt đẹp trở lại nhưng hắn lần này đến lần khác tìm cô nối lại tình xưa
Cô càng trốn tránh và sợ hãi, hắn càng thêm ngoan cố và đáng sợ. Kết quả hôm này cô một lần nữa bị hắn nhục nhã
Trái tim chết lặng, sức lực toàn thân cũng bị rút cạn, cô mắt mở nhìn lên trần nhà
ánh đèn pha lê lung linh hệt những vì sao lấp lánh của thiên đường, nhấn chìm cô vào vực sâu không lối thoát
Vài tiếng sau
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/lê đôi chân trần đến cửa phòng/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/bước đi vô hồn trên mặt đá lạnh ngắt/
Một tiếng
Đứng ở nơi cao nhất khách sạn nhìn xuống bên dưới, vạn vật trong mắt cô trở nên nhỏ bé vô cùng
Nhìn ngắm thế giới một lần cuối cùng, đôi môi khô khốc của cô khẽ mấp máy
Đôi mắt xinh đẹp chậm rãi khép lại, thân hình mỏng manh cũng từ từ buông thõng, hệt như chiếc lá úa vàng còn sót lại trên cành thu không còn có thể bấu víu được nữa, bỏ lại tất cả quá khứ, hiện tại và tương lai....

#2 Trọng sinh, lại bị khinh bạc (H)

LƯU Ý CÓ NỘI DUNG 🔞. AI KHÔNG ĐỌC XIN LƯỚT QUA
___
Sự đau đớn nơi cổ tay truyền đến khiến người con gái đang nằm trên chiếc giường đỏ thẫm khẽ nheo mắt sau đó mở lớn hết cỡ
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
"Mình không phải đã chết rồi sao?"
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/đảo mắt nhìn quanh/
Cô dùng hết sức bình sinh ngồi dậy sau đó dùng răng mở nút thắt dây trói
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/nhìn tấm ảnh trên đầu giường/
Trong khung hình kia chính là ảnh cưới của cô và hắn
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/siết chặt tay/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/khéo môi nở nụ cười lạnh/
Cô - Tần Nhã Linh, trọng sinh rồi
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Trần Trung Đức, nếu tôi đã sống lại rồi, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
Cạch
/chậm rãi xoay người lại/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Tỉnh rồi à? /nở nụ cười tà mị/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nhanh hơn anh nghĩ đấy
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/ánh mắt sắc lạnh/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/siết chặt tay hơn khiến móng tay đâm vào da thịt/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Tôi không tỉnh chẳng lẽ để mặc anh dày vò sao? /cười khinh miệt/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/tiến từng bước về phía cô/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nhã Nhã, em phải biết anh yêu em nhiều như thế nào?
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Chúng ta làm lại từ đầu, tiếp tục kết hôn được không?
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/lùi về sau/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Đừng gọi tôi thân mật như vậy, tôi thấy thật kinh tởm
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Yêu tôi sao? Yêu tôi mà sau lưng tôi lén lút lên giường với người khác đến nỗi có con
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh có biết lúc này anh đang khinh như thế nào không
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Là anh không đúng, nhưng anh không cố ý
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Anh chỉ vì uống say nên mới bị ả tính kế
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nhã Nhã, tha thứ cho anh được không?
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Anh bắt ả ta phá thai rồi, chúng ta không còn bị bata cứ điều gì cản trở nữa
Sau cái ngày cô nói muốn chia tay, hắn ngay lập tức tìm đến thư ký náo loạn, hành hạ đến nỗi không còn ra hình người, sau đó cưỡng ép đi phá thai cho ả khóc lóc van xin
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Trần Trung Đức, tôi không ngờ anh lại là người tàn độc như vậy
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Hổ dữ không ăn thịt con. đứa trẻ còn chưa hình thành cũng có thể vứt bỏ không thương tiếc
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh thật đúng là khiến tôi mở rộng tầm mắt
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/ép cô vào tường/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nhã Nhã, anh làm vậy không phải vì em hay sao
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nếu như em không đòi chia tay, anh làm sao lại làm ra chuyện kia
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh đừng cố biện minh cho hành động sai trái của mình
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Nếu như anh có gần làm ra chuyện lầm lỗi sau lưng tôi thì cũng nên chịu trách nhiệm cho hành vi của mình. đừng đổ lỗi lên đầu ngườii khác, chỉ khiến tôi càng thêm chán ghét anh mà thôi
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/phá lên cười/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nếu như lời ngon tiếng ngọt em đều không chịu vậy thì đừng trách anh không thương hoa tiếc ngọc
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Chỉ cần em thuộc về anh, có con với anh, kết hôn cũng là chuyện sớm muộn thôi đúng không
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/lạnh sống lưng/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh muốn làm gì? /hét/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/giữ chặt cổ tay cô ép vào tường/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/cúi xuống gặm môi cô/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/cắn vào môi hắn/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/xé rách chiếc váy mỏng manh của cô/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/giãy giụa/
ông trời cho cô sống lại, cô nhất định phải nắm lấy, không thể để cho gã đàn ông kinh tởm này có cơ hội khinh bạc cô thêm lần nào nữa
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/dùng đầu gối thúc mạnh vào hạ bộ của hắn/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/ngã khụy xuống sàn/

#3 Tự cứu

Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/cầm lấy điện thoại trên bàn chạy/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/bấm gọi/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
📲 Anh hai, cứu em. Trần Trung Đức hắn muốn cưỡng bức em
Tần Trọng Khang
Tần Trọng Khang
📲 Em đang ở nơi nào? /hoảng hốt/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
📲 Địa chỉ xxx
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
📲 Anh nhớ báo cảnh sát. Nhất định phải báo cảnh sát
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/tắt máy/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/giật điện thoại/
Kiếp trước trong tình cảnh này, cô hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, huống chi là cầm điện thoại báo tin cho người nhà đến cứu
Mặc cho trên mình còn bộ nội y, cô chạy thục mạng xuống bếp tìm thứ gì đó phòng thân
đáng tiếc chẳng thể tìm được thứ gì ra hồn bởi vì phòng bếp vẫn chưa sắm vật dụng
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/đảo mắt nhìn quanh/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/cầm lấy chai rượu/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/bước vào/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Nhã Nhã, em còn định chạy đến khi nào
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh đừng qua đây /giơ chai rượu lên/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/từng bước tiến về phía cô/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Em sẽ làm gì /giọng khiêu khích/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/đạp chai rượu vô đầu hắn/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/khoé miệng nhếch lên/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh đừng qua đây
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Cùng lắm cả hai chúng ta cùng nhau chết tại đây. được chết cùng em, anh cũng không còn gì hối tiếc. Em chỉ cần biết trên đời này không ai yêu em nhiều hơn anh đâu
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/cười sảng khoái/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Đây, chỗ này, em đâm đi /chỉ tay vào ngực mình/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
Không có em, nó đập còn ý nghĩa gì nữa
Chân hắn lại bước thêm một bước về phía cô, vừa vặn thân chai sứt mẻ ghim vào ngực hắn, máu tươi bắt đầu chảy xuống, thấm vào chiếc áo sơ mi của hắn
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/buông chai rượu ra/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/ngã quỵ/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/hai tay ôm chặt lấy mình, run rẩy/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/rút mạnh miệng chai sứt mẻ/
Trần Trung Đức
Trần Trung Đức
/ngã xuống sàn/
Đến khi chiếc áo vest được khoác lên vai, cô mới hồi hồn trở lại, nước mắt cũng đã ngừng chảy từ lúc nào
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/ngẩng đầu/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Anh hai /giọng khàn đặc/
Tần Trọng Khang
Tần Trọng Khang
Không cần sợ, có anh hai ở đây rồi /ôm cô vào lòng/
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
/khóc/
Khóc đủ rồi cô mệt mỏi thiếp đi trong lòng Tần Trọng Khang
Hai ngày sau
Bên ngoài phòng bệnh, mặt trời đã lên cao chiếu những tia nắng ấm áp, len lỏi vào khe cửa sổ hắt lên khuôn mặt trắng bệch của cô, cũng không thể làm cho cô thêm chút sức sống
Đôi mắt sáng long lanh sinh động của trước kia không còn nữa, thay vào đó là sự trống rỗng vô hồn, cũng giống như tâm tình của của cô lúc này, lạnh lẽo
Những gì bản thân đã trải qua, cả kiếp trước lẫn kiếp này, dường như đã trở thành bóng ma tâm lý, nhấn chìm cô trong bóng tối sâu thẳm mãi mãi không nhìn thấy ánh sáng
Nếu như có thể, cô chỉ ước mình không bao giờ tỉnh lại nữa, cứ chết đi! Nhưng là những người yêu thương cô, quan tâm cô thì sao? Cô không thể ích kỷ mà trốn tránh tất cả, sẽ chỉ khiến cho họ càng thêm đau lòng mà thôi
Vì một kẻ nhẫn tâm độc ác như thế mà đánh đổi cả cuộc sống và tương lai của mình, có đáng không?
Một mình đau khổ quằn quại để làm gì khi mà đối phương vẫn sống bình an hạnh phúc? Cô phải phấn chấn lên, quật cường lên, phải khiến cho người đã hại cô phải trả một cái giá xứng đáng
Cách trả thù tốt nhất là phải sống vui vẻ và hạnh phúc không phải sao? Cho nên hiện tại, cô nhất định phải vực dậy chính mình, tìm cách khiến cho hắn cũng phải nếm trải một chút những đau khổ mà cô đã hứng chịu
Quay đầu nhìn người phụ nữ trung niên đang ngồi cạnh nhìn mình chăm chú, hai má phiếm đỏ, quầng thâm hiện rõ, sắc mặt cũng tiều tụy mấy phần, cô nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc
Tần Nhã Linh
Tần Nhã Linh
Mẹ, xin lỗi, con khiến cho mọi người phải bận tâm rồi
Hà Bội Như
Hà Bội Như
/khẽ lắc đầu/
Hà Bội Như
Hà Bội Như
Nhã Nhã, con chịu khổ rồi
Hà Bội Như
Hà Bội Như
/nắm tay cô vỗ về/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play