<Đn> Dark Gathering: Nguyệt Hoa Chi Mộng
Chap 1
Tsukihana Mun
(Tôi vẫn còn nhớ ngày sinh nhật năm 19 tuổi ấy, ngày hôm đó là ngày đẹp nhất mà tôi có thể nhớ được)
“Bố”
Chúc mừng sinh nhật con gái yêu của bố!
“Bố”
Và cũng chút mừng con đã đậu đại học chuyên ngành mình thích nhé
Tsukihana Mun
(Bố đã tặng tôi một cái bánh kem do ông tự làm, dù ông làm rất khó ăn)
“Mẹ”
Ôi trời! Anh à, anh có biết là anh nấu món gì cũng tệ không, con gái chúng ta miệng giật giật hết rồi kìa!
“Bố”
Trời ạ, con bé có chê đâu mà em nói kì thế
Mẹ nắm lấy tay cô mỉm cười
“Mẹ”
Con gái của mẹ lớn cả rồi, phải biết chăm chuốt cho bản thân
“Mẹ”
Mẹ tặng con một món quá nhé
Tsukihana Mun
(Mẹ đã tặng tôi một chiếc váy, nó đẹp thật, nhưng mà bạn không biết nó ngắn đến mức nào đâu, nó chỉ dài đến đùi thôi đấy…, dù vui vẻ nhận nhưng tôi chưa từng dám mặc vì nó hở hang quá)
“Em trai”
Tới con tặng quà!
“Em trai”
Để em tặng chị một món quà to nhé
Tsukihana Mun
(Em trai tôi, bế ra một con mèo trắng có một bên tai màu cam, nhìn nó rất dễ thương và tôi rất thích nó)
Tsukihana Mun
(Ngày hôm ấy thật sự hạnh phúc biết bao nhiêu, tôi chỉ muốn ngủ mãi với kí ức ngày đó)
Tsukihana Mun
(Cả gia đình đều đưa tôi đến trường để nhập học)
“Mẹ”
Ở trong kí túc xá rồi thì hoà đồng với bạn cùng phòng nhé
“Bố”
Em lo xa quá! Con gái nhà ta xinh đẹp hoà đồng mà sao không hoà hợp được với bạn bè chứ
“Em trai”
Nè nè! Em bỏ cả việc vào trường của mình đến tiển chị đấy! Biết điều mà nhớ điện cho em biết đấy nhé!
Cô gật đầu với mọi người rồi băng qua đường đi đến trước cổng trường
Sau đó quay đầu lại nhìn gia đình lần cuối và vẫy tay chào tạm biệt họ
Tsukihana Mun
(Cứ ngỡ đâu cuộc sống vui vẻ sẽ bắt đầu khi bước qua cổng trường)
Âm thanh va chạm mạnh khiến cô đứng sửng lại
Mọi người xung quanh hét lên có tai nạn khiến cô phải quay đầu để nhìn xem
Tsukihana Mun
(Một chiếc xe tải mất lái đâm thẳng vào lề đường, nơi nó đâm cũng chính là nơi mà cả gia đình tôi đứng)
Tsukihana Mun
(Lúc ấy… thế giới quanh tôi như ngừng quay, chỉ có hình ảnh máu chảy)
Cô chạy nhanh qua đường và đứng trước đầu xe tải nhìn chầm chầm vào cả ba người thân yêu nhất như người mất hồn
Tsukihana Mun
(Vì sao tôi không khóc ư? Vì tôi lúc đó chẳng còn cảm giác nữa… linh hồn của tôi lúc ấy cũng như đã chết rồi…nỗi đau trong lòng chẳng có gì đau đớn hơn)
Cảnh sát đến đưa cả ba người họ đi, hai ngày sau đám tang của họ được diễn ra
Tsukihana Mun
(Cả họ hàng điều đến để chia buồn, nhưng tôi chẳng thấy họ thương tiết gì cả… chỉ ở đó cười đùa vui vẻ)
Cô đứng nhìn mộ của bố mẹ, em trai mình rất lâu, kể cả khi đám tang của họ cũng đã xong, cô vẫn cứ đứng đó không biết trôi qua bao lâu cho đến khi một người họ hàng đi thăm bố mẹ cô đến
“Họ hàng thân thiết”
Hôm nay con cũng đến thăm bố mẹ và em trai sao?
“Họ hàng thân thiết”
…Khoan đã… không phải chứ? Sao con lại còn mặc bộ đồ đen này vậy?
“Họ hàng thân thiết”
Con… con có về nhà nghỉ ngơi không?
“Họ hàng thân thiết”
Trời ạ! Đã trôi qua 4 ngày rồi đấy!
“Họ hàng thân thiết”
Về về với di!
Tsukihana Mun
(Và thế là tôi đã đi theo người dì này, tôi được ăn no mặc ấm nhưng cũng không hề cảm thấy hạnh phúc…)
Tsukihana Mun
(Vẫn còn thiếu gì đó… hình như là gia đình…)
Một ngày trời trong xanh mây trắng
“Họ hàng thân thiết”
Dì về rồi nè!
“Họ hàng thân thiết”
Con…con đang làm cái gì vậy! Bỏ…con con d.ao xuống ngay!
Tsukihana Mun
(Dì ấy đã cản trở tôi đi gặp bố mẹ và em… rồi dì ấy khóc? Sau đó đưa tôi đi bệnh viện điều trị tâm lý…)
Tsukihana Mun
(Những ngày ở bệnh viện rất chán và nhớ gia đình…nhưng rồi tôi cũng thích nghi và cảm thấy tin thần trở nên ổn định hơn nên xin dì cho về và đi học lại)
Tsukihana Mun
(Dì vui lắm… rồi cũng lo lắng cho tôi, sau đó tôi trấn an dì nên dì đã đồng ý cho tôi đến trường lại)
Sau khi nhập học lại được hai ba tuần thì tôi gặp được một người
Tsukihana Mun
(Hắn ta chặn tôi ở đường về kí túc xá và nói rằng: gia đình tôi chết không phải là tai nạn mà do có người sắp xếp)
Tsukihana Mun
(Tôi định bỏ về nhưng rồi lại khựng lại khi nghe về điều đó, tôi đã đồng ý đi theo hắn không một chút phòng bị… đó là điều hối hận nhất của tôi)
Hắn đưa tôi đi đến ngoại ô Tokyo, đó là một ngôi nhà sang trọng
Tsukihana Mun
(Đừng nghĩ mọi chuyện theo kiểu mấy lý trí như tôi… tôi cứ nghĩ sẽ được nghe về suy luận hay tin tức gì đó về gia đình và cái chết cả họ… nhưng không)
Tsukihana Mun
(Hắn ta… đưa tôi vào một căn phòng trống chỉ có một chiếc giường… sau đó nhốt tôi ở đó như một con chim trong lồng)
Tsukihana Mun
(Hỏi vì sao lại nhốt tôi thì hắn ta chỉ cười bảo)
“Hắn ta”
Ồ có lẽ là vì em quá xinh đẹp
“Hắn ta”
Ta chỉ muốn nhốt em lại để chiêm ngưỡng một mình thôi
Tsukihana Mun
(Tôi ở đó vẫn có đồ ăn thức uống đầy đủ…nhưng vẫn không ngừng nghỉ đến việc dì mà biết mình bị bắt thì không biết sẽ lo lắng thế nào… mà muốn trốn thoát)
Đó cũng là một ngày như bao ngày bị nhốt như chim trong lồng…
“Hắn ta”
Cái gì? Lại thất bại à! Ta nghe bảo máu của người đó phù hợp với thí nghiệm mà!
“Ai đó”
Máu của người đó không hợp với loại thuốc nên chẳng khiến nó đông lại thành pha lê
“Hắn ta”
Ta không biết hãy mau tìm loại máu mới và bắt người đó đến đây!
“Hắn ta”
Ngươi dám nói không thể sao?
Hắn ta bực mình quay đầu nhìn đi chỗ khác
Mà chỗ hắn nhìn chính là chỗ của cô
Hắn nhìn thấy cô thì một nụ cười loé lên
“Hắn ta”
Vậy thì lấy máu của em ấy xem nào
Tsukihana Mun
(Và không hiểu sao máu của tôi lại thích hợp với dung dịch đó mà khiến nó đông đặc lại thành pha lê…)
“Hắn ta”
Ôi! Không ngờ em vừa đẹp lại còn có loại máu cực phẩm này!
“Hắn ta”
Em thích loại hoa gì nào! Anh sẽ trồng cho~
Tsukihana Mun
(Và hắn trồng thật…trồng một vườn hoa loa kèn trong nhà kính… và giam giữ tôi ở đó… lần này còn đeo cả dây xích vào chân…)
Tsukihana Mun
(Ở đó tôi vẫn được ăn uống đầy đủ lúc đầu…nhưng dần dần về sau hắn ta chỉ lo chăm chăm vào nghiêm cứu và lấy máu tôi nên cũng chẳng cho tôi ăn mấy…)
Tsukihana Mun
(Có lúc được ăn, có lúc không…dần dần cũng quen…nhưng rồi hắn cũng quên cho tôi ăn uống… và tôi cũng đã đi sau 8 năm bị nhốt và lấy máu rồng rã…)
Tsukihana Mun
(Tôi cũng như được giải thoát…nhưng cũng thấy buồn vì nếu dì biết tôi đã chết…)
Nhưng không như tôi tưởng…
Nhìn cơ thể không còn hơi thở của mình mà rơi vào trầm ngâm
Tsukihana Mun
(Khi nghe tin tôi chết…hắn không vội vã…chỉ nói với trợ lý là cứ để đó… và kiêu lấy máu của tôi ra hết trước khi nó đông lại)
Linh hồn tôi ở đó nhìn thấy tất cả chỉ biết đứng nhìn mà thôi…cũng chẳng làm gì được
Tsukihana Mun
(Tôi ngồi đó nhớ lại từng món quà gia đình tặng và nhớ lại cái chết của bố mẹ, em trai, nhớ về họ hàng vẫn còn vui vẻ cười nói dù đó là tang sự… nhớ lại mọi thứ đã trải qua…)
Những oán niệm đó tích tụ lâu ngày, dần dần lớn hơn…
Tsukihana Mun
(Khiến linh hồn tôi ngày càng hiện rõ ràng hơn…)
Tsukihana Mun
(Khi mở mắt ra như bao ngày làm linh hồn… tôi lại thấy mình đang mặc bộ váy của mẹ tặng…khiến tôi cảm thấy hoài nghi)
Tsukihana Mun
(Rồi lại cảm thấy một nguồn năng lượng kì lạ nào đó đang tuôn trào rất lớn trong cơ thể)
Cô nhìn lại cơ thể của mình…nó mọc ra rất nhiều hoa loa kèn bằng pha lê
Cô đưa tay muốn chạm vào cơ thể mình thì nó bất đầu tan rã và bay thẳng vào người cô
Tsukihana Mun
(Tôi khá mơ hồ nhưng rồi cũng bất đầu bình tĩnh lại và suy nghĩ)
Tsukihana Mun
- Con người khi chết thì linh hồn sẽ tan biến…. Và đầu thai - Con người chưa thực hiện được tâm nguyện thì sẽ ở lại dưới dạng linh hồn cho đến khi thực hiện được. - Hoặc con người có oán hận quá sâu thì có thể biến thành quỷ…
Tsukihana Mun
- Có lẽ mình là 2 hoặc 3
Cô đi chân trần đi đến cánh cửa giam giữ mình 8 năm định thử đi xuyên tường thì lại bị đập đầu…
Tsukihana Mun
- Sao không đi xuyên qua được vậy… không lẽ mình thành thực thể luôn rồi hả?
Sau nhiều lần thử thì cô mới thấy mình ngu cỡ nào nên là đưa tay đặc lên tay nắm cửa và mở…
Tsukihana Mun
(Lúc đó cánh cửa thủng cả một lỗ to tưởng ở tay nắm cửa… khiến tôi khiếp vía vì sức mạnh của linh hồn mình)
Cô đã đi vòng quanh căn nhà để tìm hắn ta để hỏi cho ra lẽ
Cuối cùng cũng thấy hắn ta ở phòng thí nghiệm
“Hắn ta”
Tiết quá, có lẽ tôi chưa đủ tốt để chăm sóc em nhỉ~
“Hắn ta”
Đáng lẽ ra tôi nên dàng dựng tai nạn cho gia đình em sớm hơn để có thể bắt em sớm hơn~
“Hắn ta”
Khi lần đầu gặp em ở sân ga năm ấy tôi đã biết mình muốn bắt em về để nhốt rồi~
Tsukihana Mun
(Tôi nghe vậy cũng hiểu là hắn đã dàng dựng vụ tai nạn của gia đình tôi… Tôi đứng sau lưng hắn và lên tiếng)
Tsukihana Mun
“Vì sao lại giết bố mẹ tôi?”
Tsukihana Mun
“Vì sao lại giết em trai tôi?”
Tsukihana Mun
“Vì sao lại lên kế hoạch đó?”
Hắn ngưng động tác vuốt ve tấm ảnh và cứng đờ người quay lại nhìn tôi
“Hắn ta”
“Sao có thể…? Sao cô…lại còn sống… sao lại ở đây”
“Hắn ta”
“Đừng lại đây! Tôi sẽ trả…trả lời”
“Hắn ta”
“Vì…vì bố mẹ em-…cô không chịu cho tôi cưới cô…nên tôi mới phải giết họ…”
Cô lại bước thêm một bước nữa
Nói rồi hắn la lên và chạy vội đi
Hắn hoảng sợ nên khi bước xuống cầu thang mà trượt chân té và chết ngay tại chỗ, máu từ đầu hắn chảy nhiều như ngày hôm đó vậy… gia đình tôi cũng chảy máu nhiều như vậy
Cô đứng đó nhìn hắn cũng như lần mà cô nhìn bia mộ gia đình mình vậy
Không cảm xúc đứng đó nhìn rất lâu
Cho đến khi cảnh sát đến do trợ lý hắn báo án
Tsukihana Mun
(Ác giả ác báo ư? Nhưng sao linh hồn của hắn tôi chẳng thấy đâu nhỉ…)
Chap 2
Cảnh sát (Nam)
Nạn nhân là nam, năm nay 38 tuổi, sống một mình, chết do trượt chân té cầu thang
Cảnh sát (Nam)
Nhìn qua nét mặt thì có vẻ như là sợ hải thứ gì đó…
Các cảnh sát bất đầu tìm kiếm quanh căn nhà
Cảnh sát (Nam)
Có ai thấy người báo án đâu không?
Cảnh sát (Dưới trướng)
Báo cáo không thấy từ khi chúng ta đến đây!
Một nữ cảnh sát mở cửa bước vào
Cảnh sát (nữ)
Báo cáo đội trưởng, bên ngoại chẳng có gì-
Cô ấy chớp mắt nhìn thẳng vào cô rồi lại nhìn vào cái xác rồi nhìn lại cô
Cảnh sát (nữ)
Cô…Cô là hung thủ à?
Cảnh sát (Nam)
Gì thế Sara?
Cảnh sát (nữ)
Anh… anh không thấy cô gái tóc trắng đứng ở đầu cầu thang sao?
Cảnh sát (nữ)
Sao có thể? Cô ấy đứng đó rõ mồn một mà
Cảnh sát (Nam)
Tôi không thấy
Cảnh sát (Nam)
Nanao lại đây ta hỏi chút
Cảnh sát (Dưới trướng)
Vâng?
Cảnh sát (Nam)
Ngươi có thấy ai ở đầu cầu thang không?
Cảnh sát (Dưới trướng)
Không ạ
Cảnh sát (nữ)
Sao…sao vậy được!
Cảnh sát (Nam)
Thôi nào, đi kiểm tra với mọi người đi
Cảnh sát (nữ)
Rõ ràng là có người mà
Nữ cảnh sát tên Sara bất đầu tiến hành tìm kiếm gì đó với động đội nhưng không ngừng nhìn về phía đầu cầu thang
Tsukihana Mun
Cô…thấy tôi à?
Nữ cảnh sát giật mình nhưng rồi lại bình tĩnh
Cảnh sát (nữ)
…uhm có lẽ là vậy…mà cô là hung thủ đẫy nạn nhân à?
Tsukihana Mun
Không, hắn ta tự té ngã
Tsukihana Mun
Tôi chỉ hỏi vài chuyện thôi mà hắn lại hoảng sợ mà chạy nên vô tình trượt chân té
Cảnh sát (Nam)
Sara không lo làm việc đi!
Cảnh sát (nữ)
Khoan đã thưa chỉ huy! Tôi ừm…có chút chuyện ở đây một lát
Cảnh sát (Nam)
Tuỳ cô! Nhớ làm việc ngay sau đó là được
Cảnh sát (nữ)
Cô đã hỏi những gì với nạn nhân?
Tsukihana Mun
Tại sao lại giết bố mẹ và em trai tôi
Tsukihana Mun
Vì sao lại lên kế hoạch tai nạn đó
Tsukihana Mun
Và vì sao lại giam giữ tôi
Cảnh sát (nữ)
Cô bị nạn nhân giam giữ?
Cảnh sát (nữ)
Và nạn nhân đã lên kế hoạch giết chết bố mẹ và em trai cô bởi một vụ tai nạn?
Tsukihana Mun
Cô nắm bắt thông tin hay thật
Tsukihana Mun
Ừm, tôi cũng chỉ mới biết cách đây 1 tuần thôi
Cảnh sát (nữ)
Là nạn nhân chết được một tuần…
Cảnh sát (nữ)
Cho tôi hỏi một chút
Cảnh sát (Nam)
Sau không đi làm việc tiếp mà đứng đó lãm nhãm vậy
Chỉ huy lại gần nhìn vào cuốn sổ mà nữ cảnh sát đang cầm
Cảnh sát (Nam)
Gì đây? Sao có mấy thông tin này
Cảnh sát (nữ)
Khi bị giam giữ cô có bị xâm hại hay gì không?
Tsukihana Mun
Không, nhưng mà bị đem máu đi làm thí nghiệm thì có được ghi nhận không?
Cảnh sát (nữ)
Thí nghiệm với máu á? Mất nhân tính quá
Cảnh sát (nữ)
Thế thì cô có biết phòng thí nghiệm ở đâu không?
Tsukihana Mun
…đi theo tôi
Tsukihana Mun
Và…người bên cạnh cô nữa
Nữ cảnh sát nhìn qua chỉ huy
Cảnh sát (nữ)
Ờm…Chỉ huy đi theo em chút nhé…
Cả hai người cảnh sát đi theo cô đến một chậu hoa
Tsukihana Mun
…Tôi đi quanh nhà bốn lần mới biết chỗ này
Tsukihana Mun
Xoay cái chậu hoa đó đi
Nữ cảnh sát xoay cái chậu hoa, và bức tranh trên tường bất đầu di chuyển và lộ ra một con đường phía sau
Cả ba vào bên trong, bên trong là phòng thí nghiệm, trên bàn là một loạt công thức, và những lọ thuốc không rõ nguồn gốc
Trên đó có vài tấm ảnh của cô khiến nữ cảnh sát nhìn chầm chầm
Cảnh sát (nữ)
Này…này là cô à?
Cảnh sát (nữ)
Hỏi sao nhìn quen vậy! Cô là cô gái mất tích cách đây 8 năm trước…
Cảnh sát (Nam)
*Nhìn Sara*
Cảnh sát (Nam)
Nảy giờ là em đang nói chuyện với linh hồn của người trong ảnh à?
Cảnh sát (Nam)
Tuy khó tin nhưng có lẽ là sự thật
Cả ba sau khi tìm kiếm manh mối xong thì cũng ra ngoài bằng một đường khác, sau đó liền cho người đi truy bắt tên trợ lý của “hắn ta” với nhiều tội danh và cũng bắt được hắn, còn “hắn ta” vì đã chết nên không có bị trừng phạt
Chiều đó mọi thứ điều ổn định trở lại, cô chào tạm biệt nữ cảnh sát rồi nhìn cô ấy lên xe rời đi
Cô cũng rời đi sau đó, đi một mạch từ ngoại ô đến thành phố, cô đi mất hai ngày vì cái tật hay quan sát khung cảnh như thời còn sống. Trên đường đi cô cũng suy nghĩ khá nhiều về chuyện muốn được bảo vệ những người mình có thiện cảm.
Cô đang đi trên lề đường đông đút người và xe cộ qua lại ở trên đường đi. Cùng lúc đó trên một chiếc xe Taxi
Yayoi Hozuki
(Lần này nên đến *** để tìm kiếm vài con ác linh mạnh mẻ hơn, xung quanh khu này khó mà tìm được ác linh nào mạnh…)
Yayoi Hozuki
(Xung quanh đây chỉ có những vong lành tính thôi…)
Cô bé che một bên mắt để chỉ có thể thấy hình ảnh của đời thật…
Yayoi Hozuki
(Cô gái đó có lẽ một vông hồn bình thường…Không đúng, có lẽ là một ác linh mạnh đang che giấu sự hiện diện… Vì màu sắc năng lượng chẳng khác gì con người cả…vì thế nên nhìn vào tưởng khá yếu)
Yayoi Hozuki
Bác tài ngừng lại đợi cháu một chút
Bác tài xế ngừng xe vào lề, Yayoi mở cửa và băng qua nhiều người rồi chạy lại chỗ của cô
Cô dừng lại và quay người nhìn Yayoi
Tsukihana Mun
Em gọi chị à?
Tsukihana Mun
Em nhìn thấy chị sao?
Tsukihana Mun
Gần tối rồi con nít ra ngoài nguy hiểm lắm
Cô nhìn vào con gấu bông hình thỏ hồng của Yayoi đang ôm
Tsukihana Mun
Thứ này… là gì mà phát ra một nguồn sức mạnh vậy..?
Yayoi Hozuki
Đó là những vong hồn em thu thập được
Yayoi Hozuki
Chúng cũng được gọi là ác linh
Tsukihana Mun
Vậy em muốn gì ở chị sau khi nói hết ra?
Yayoi Hozuki
Chị có muốn trở thành gấu bông của em không?
Tsukihana Mun
Nghe có vẻ hay nhưng mà… chị có chút chuyện phải làm rồi, có duyên mình gặp lại
Cô xòe bàn tay ra, một bông hoa loa kèn pha lê xuất hiện
Yayoi cầm lấy bông hoa pha lê đó
Tsukihana Mun
Chị muốn con gấu bông mèo trắng có một bên tai màu cam
Yayoi đứng nhìn bông hoa đang cầm trên tay
Yayoi Hozuki
(Nó còn có dây liên kết với linh hồn của cô ấy… vậy để sau hả thu phục, giờ thì phải đi rồi)
Mun bên này đang đi về hướng nhà của dì
Sau khoảng thời gian khá dài thì cũng đến
Cô đứng bến ngoài nhìn vào trong nhà
Người dì đang đọc sách cách một khoảng thời gian thì lại nhìn ra phía cửa như đang chờ đợi ai đó
Rồi một lát sau dì tắt đèn lên phòng
Sáng hôm sau dì mở cửa nhà ra thì thấy một mẫu giấy viết bằng thứ gì đó màu đỏ có mùi tanh, cạnh bên là một bông hoa loa kèn
Tsukihana Mun
[Con vẫn ổn, hiện giờ con phải đi rồi, dì giữ sức khỏe]
Dì cô bật khóc ngay lập tức, có lẽ là vui mừng hoặc có lẽ đã hiểu ra gì đó rồi
Cô lặng lẽ rời đi và đi đến một nơi
Đó là nhà của nữ cảnh sát Sara
Khi cô đến thì trời cũng đã tối
Vừa vào nhà chưa được bao lâu thì mưa rơi, cô ấy đi tắm rồi vào phòng ngủ, vừa kéo rèm ra thì giật mình
Một cô gái tóc trắng ước nhẹp, mặc váy ngắn đi chân trần đứng ở cột đèn kia nhìn mình với ánh mắt đỏ rực
Cảnh sát (nữ)
Ủa khoan đã… đó là cô gái ở ngoại ô mà
Nữ cảnh sát ngờ vực đi lấy sổ vẽ mà viết vài chữ lên đó
“Sao cô lại đến đây thế?”
Mun chỉ tay ra hiệu cho Sara nhìn sang bên tay phải của Mun
Sara nhìn sang thì khiếp vía vì một con vong khá to bự đang nhìn chầm chầm vào nhà của cô ấy
Tsukihana Mun
*Mấp mấy môi*
Cảnh sát (nữ)
“Nó…có…lẽ…ở…đây…lâu…lắm…rồi…nó…muốn…giết…cô”
Cảnh sát (nữ)
Mình mới dọn đến đấy khoảng 3 tuần trước…có thấy nó đâu
Tsukihana Mun
*Mấp mấy môi*
Cảnh sát (nữ)
“Đóng…hết…cửa…lại”
Sara hơi hoảng mà đi đống hết tất cả cửa lại
Cảnh sát (nữ)
*Kéo rèm lại*
Vừa thấy Sara kéo rèm lại Mun quay sang con ác linh kia, nó đang thủ thế chờ đợi cô tấn công
Tsukihana Mun
(Mấy ác linh chiến đấu thế nào nhỉ? Biết vậy hỏi cô bé kia nhiều hơn rồi, nhưng có lẽ là vậy…)
Cô nhảy lên cao, lộn một vòng để né chiêu thức của con ác linh kia, sau đó cô ngừng lại quan sát một lượt tên ác linh cơ bắp trước mắt rồi đưa tay phải sang ngang, biến ra một cây lưỡi hái pha lê
Tên ác linh phía dưới nhìn lên cô và quăng dây xích lên muốn xích chân cô lại, nhưng dây xích chưa kịp tới chân Mun thì cô cho hắn đường múa lưỡi hái khiến tên ác linh đó bị tách làm hai, làm bốn
Tsukihana Mun
(Vậy là chết chưa ta…)
“Ăn…ta muốn ăn…ta muốn hồi phục…ta muốn thôn phệ…”
Tsukihana Mun
(Gì cơ… ăn hay thôn phệ là có hồi phục cho mình sao? Vậy là giống hấp thụ à…)
Khiến cô giật mình la hét
Cảnh sát (nữ)
Sao…sao cô lại đứng đó
Cảnh sát (nữ)
Làm tôi hết hồn
Mun đang đừng ngay cửa sổ với mái tóc ướt hết, mắt đỏ rực có tơ máu
Tsukihana Mun
Tôi tiêu diệt nó rồi
Tsukihana Mun
Cơ thể cô phát ra năng lượng khá lớn nên mới thu hút mấy con vong đó
Tsukihana Mun
Cô nên đi xin bùa bình an gì đó để tranh gặp rắc rối với mấy con vong
Ngày hôm sau, Mun ngồi xích đu của một công việc cho trẻ em
Tsukihana Mun
(Nếu đúng như mình nghĩ thì… các con vong có thể thôn phệ lẫn nhau để hồi phục… những con mạnh sẽ gọi là ác linh… mấy con yếu sẽ là thức ăn của các ác linh … còn sức mạnh của chúng thì có thể nhận biết qua mấy thứ phát sáng xung quanh cơ thể chúng không nhỉ?)
Tsukihana Mun
(Nguồn gốc sức mạnh là thể chất… hay là quá khứ tạo nên oán niệm… oán niệm sẽ trở thành sức mạnh…?)
Tsukihana Mun
(Thật là khó hiểu quá, nhưng mà cái lưỡi hái chiến đấu khi đó từ đâu ra nhỉ… nó có liên quan gì đến mình- khoan chờ đã)
“Em trai”
Chị ơi! Em có thanh kiếm của anh hùng nè! Ngầu chưaaaaa!
Tsukihana Mun
(Lúc đó mình nói gì nhỉ?)
Tsukihana Mun
(Kiếm anh hùng thì có gì mà ngầu-
Tsukihana Mun
“Chị thấy lưỡi hái của tử thần mới ngầu cơ!”
“Em trai”
Ahhh! Kiếm của anh hùng ngầu hơn!
Tsukihana Mun
(Thật sự sức mạnh của ác linh thường liên quan đến quá khứ, những thứ đã trải qua…. Hay là những thứ mình thích nhỉ?)
Tsukihana Mun
(Vậy tên ác linh mà mình đánh hôm qua… sức mạnh của hắn là thiên về cơ bắp… vậy là suy luận của mình sai hay là sức mạnh của ác linh tồn tại là do cả hai, là quá khứ đau thương và Sức mạnh thần tuy… có khi nào kẻ sát nhân chết rồi lại muốn giết nữa không ta…)
Chap 3
Tsukihana Mun
(À đúng ha…sao mình không đi tìm thử xem coi gia đình mình có biến thành vong hồn không nhỉ…mà cũng trôi qua 8, 9 năm rồi chắc không có hi vọng)
Cô nghĩ xong thì cũng lên đường đi đến trường đại học lúc trước, nhưng đáng buồn là cô chẳng thấy bóng dáng của ai cả…
Nên cô quay về lại công viên dành cho trẻ em mà lại ngồi trên xích đu
Cô ngồi đó được vài ngày thì cuối cùng người cô đợi cũng đã đến
Yayoi Hozuki
Được rồi, chị chui vào con gấu bông này đi
Cô biến thành luồng sáng trắng mà nhập vào con gấu bông hình mèo trắng có một bên tai màu cam
Yayoi Hozuki
( Ác linh này sẽ có tìm năng rất lớn…)
Yayoi đem con gấu bông hình mèo đó về căn phòng cổ độc của mình, đặc nó lên bàn sau đó đống cửa lại
Cô bé xuống nhà ăn uống với chị xong rồi mới trở lên lại, vừa mở cửa ra thì thấy vài con gấu bông đã bị rách rớt xuống đất, những vong linh của các con gấu đó đang chạy loạn trong phòng để tránh cái vong linh nguy hiểm khác
Yayoi Hozuki
(Có lẽ là chúng muốn tấn công linh hồn của chị ta nhưng lại bị đánh trả rách cả con gấu… nhưng vì sao chị ta lại không thôn phệ linh hồn chúng nhỉ…)
Yayoi Hozuki
(Trước hết thì phải thu chúng lại vào người giấy đã)
Yayoi thu phục hai con vong kia vào người giấy và để một bên, sau đó dọn lại bãi chiến trường mà bọn chúng làm đỗ khi cố chạy trốn
Sau một lúc thì Yayoi quay lại nhìn con gấu bông mèo trắng
Yayoi Hozuki
(Không phải ác linh bình thường… không biết lời nguyền của chị ta sẽ là gì)
Yayoi bức cộng tóc của mình rồi lấy nó may vào con gấu bông mèo, sau đó sửa lại mấy con gấu bông bị hư hại
Yayoi Hozuki
(Có lẽ mình nên đi kiểm chứng sức mạnh của ác linh này)
Yayoi Hozuki
(Ở đâu sẽ ổn đây… khu *** đi… Mai đi vậy)
Tối đó Yayoi mơ về quá khứ của Mun
Sang sớm khi tỉnh dậy Yayoi phải cảm thán vì cô có oán niệm sâu sắc vậy mà không thôn phệ hay làm hại ai
Cô bé vệ sinh cá nhân xong rồi thay đồ, lấy đồ nghệ và đem theo con gấu bông hình mèo màu trắng theo
Eiko Hozuki
Yayoi-chan! Em không ăn sáng sao?
Yayoi Hozuki
Em có việc phải làm rồi, chị cứ ăn đi
Eiko Hozuki
Vậy đi cẩn thận nhé, Yayoi-chan
Cô bé đi ra ngoài, lên Taxi và kêu tài xế đưa đến khu ***
Yayoi Hozuki
(Khu này những năm gần đây có khá nhiều người chết, những người còn sống trở về thì cứ như người mất hồn… khu vực tâm linh được đánh giá Rank A….)
Yayoi Hozuki
(Thông tin về hiện tượng tâm linh ở đây không mấy nhiều… có lẽ là bị ai đó xoá rồi…)
Nhân vật phụ (all vai)
Tài xế: Được rồi ta chỉ dám đưa cháu đến đây thôi, tiền trừ một nữa cũng được
Yayoi Hozuki
Không cần ạ, đến đây cũng được, tiền cháu không trừ
Yayoi đưa tiền cho tài xế rồi xuống xe và rời đi về phía trước
Nhân vật phụ (all vai)
Tài xế: này! Ở đó nguy hiểm lắm cẩn thận nhé
Yayoi Hozuki
(Xung quanh đây nhiều vong thật, mình nên cẩn thận hơn một chút…)
Yayoi cầm điện thoại lên thì máy mất sóng
Yayoi Hozuki
(Mất sóng rồi)
Bầu trời bất đầu chuyển sang màu đỏ
Yayoi Hozuki
(Vào khu vực của ác linh cư trú tại đây rồi)
Từ phía xa xa có tiếng khóc của trẻ em “hic…hic”
Yayoi đi lại gần, đôi mắt có tròng mắt đầu lâu của cô bé sáng lên
Yayoi Hozuki
(Người sao?…)
Nana
Hic…ai thế quen tôi sao?
Yayoi Hozuki
Không, cũng không có nhu cầu
Nana
Hic…hic…không ai chịu chơi với tôi hết
Yayoi Hozuki
Chắc do tính cách có vấn đề
Yayoi Hozuki
… tên tôi là Yayoi
Nana giới thiệu xong rồi thì liên tục khóc lóc khiến Yayoi phát phiền mà định rời đi
Nana liền nắm tay áo Yayoi
Nana
Cậu chơi trốn tìm với tôi nhé
Yayoi Hozuki
(Chơi trốn tìm trong không gian này, chỉ có một khả năng…)
Nana mỉm cười kì quái rồi biến mất
Trong không gian vang lên âm thanh điếm ngược
Yayoi nhìn xung quanh tìm kiếm chỗ trốn, nhưng trớ trêu là ở đây chỉ là vái bãi cỏ vàng choé
Yayoi Hozuki
(Nếu bị bắt chắc chắn sẽ chết, hôm nay mình muốn đi thử sức mạnh của ác linh mới thu phục nên chỉ đem có một chị ta làm hình nhân thế mạng…)
Yayoi quay lưng lại và chạy đi
Đang chạy thì Yayoi bị một bàn tay nắm lấy cổ chân của cô bé, Nana từ dưới đất chuôi lên
Mắt bên phải của Nana bất đầu chảy máu, tròng mắt chỉ có một màu đen, mái tóc đen thì cũng chuyển trắng một bên
Con bé đó dùng sức bẻ chân của Yayoi khiến con gấu bông hình mèo rớt cái chân bông bên phải
Yayoi cùng lúc lấy cây vũ khí để trong balo ra quay đầu đánh vào mắt bên trái của Nana khiến con bé ôm mắt la hét
Yayoi Hozuki
(Con nhóc đó dùng lời nguyền tăng cường thể chất… sức mạnh của cú bẻ đó nếu không có hình nhân thế mạng là có thể gẫy ngay lúc đó)
Nana ngừng la hét, và biến mất xuống đất
Sau đó chồi lên từ mặt đất nắm lấy tay của Yayoi khiến cho tay con gấu bông bị bóp méo
Yayoi hất mạnh tay của Nana ra lùi lại mấy bước đưa con gấu bông hình mèo bị đứt một chân ra
Yayoi Hozuki
Thanh trừng đi nào!
Ánh sáng trắng bùng lên xung quanh con gấu bông hình mèo, máu từ một bên mắt của con gấu bông chảy ra
Một khung tranh pha lê xuất hiện, trên đó có hình một cô gái bị giam giữ trong lồng, nó bất đầu từ từ nứt ra, từ trong đó Mun xuất hiện nhưng một bên chấn đã biến mất
Nana
Hãy chơi trốn tìm với em đi!
Yayoi Hozuki
Hãy tạo ra thứ gì đó để ngăn ác linh đó chuôi xuống đất
Mun nhìn Yayoi gật đầu rồi quay lại nhìn phía trước
Yayoi Hozuki
(Có lẽ ác linh của mình chưa biết lời nguyền của mình là gì…)
Tsukihana Mun
(Một vùng gì đó thì sao nhỉ…)
Mun nhìn thẳng vào điểm vừa rồi Nana biến mất, từ nơi đó một vùng đen kịch bất đầu lang rộng ra, nó lang đến cả chỗ của Yayoi, và từ vùng nước đen đó mọc lên vô số bông hoa loa kèn hình pha lê
Nana phải chuôi lên từ mật đất vì hiệu ứng suy yếu của lãnh địa này bấy đầu phát huy tác dụng
Nana mất ý thức và sức lực trong một khoảng thời gian vì hiệu ứng của lời nguyền của Mun, cùng lúc đó một bên chân bị gẫy của Mun cũng hồi phục lại nguyên trạng
Yayoi Hozuki
Đừng chủ quan, đây là khu vực của nó tạo ra đấy
Vừa dứt lời thì Nana đang bất động đã biến mất
Mun vừa nhìn lên thì con bé đó tung một cú đá đã được cường hoá đến sát bên mặt của Mun
Mun nhớ lại mấy chiêu thức Karate từng học nên lấy ta đỡ đoàn đánh, nhưng tay cũng gãy vì cú đỡ
Tsukihana Mun
(Tck! Khó chịu quá, sức công phá rất lớn)
Tsukihana Mun
(Cách khắc chế con bé đó trên cao là gì bây giờ… mưa…tuyết…mình làm gì làm được)
Nana
Tại sao không chơi trốn tìm với em!!!
Mắt con bé chảy ra nhiều máu hơn, sức mạnh của nó lại tăng lên
Nana đang đứng ở trên cao không dám đứng ở dưới vì cái vùng hoa của Mun khiến con bé cảm thấy khó chịu
Yayoi Hozuki
(Nếu mà ác linh của mình có thể tạo ra thứ gì đó rơi xuống thì có thể khiến bên kia thua cuộc…)
Mun đang nhìn cánh tay gẫy và ngước lên nhìn Nana khiến con bé cười tươi hơn
Tsukihana Mun
(Thứ đẹp nhất mình từng thấy là… Cánh Hoa Rơi Tự Do)
Từ trên cao rơi xuống những cách hoa pha lệ, nó dầy đặc đến mức khiến Nana bất ngờ không kịp tránh né
Yayoi Hozuki
(…Hai lời nguyền cùng một lúc, tìm năng khai thác rất lớn)
Nana bị dính phải mấy cánh hoa mà khiến con bé đau đớn, sức mạnh của con bé bất đầu suy giảm cực mạnh, năng lượng vừa tăng lên bất đầu bị hút cạn
Cánh tay gãy của Mun cũng hồi phục lại, Nana đang nằm yếu ớt dưới vùng hoa của Mun
Tsukihana Mun
(Có lẽ chẳng còn sức phản kháng nữa)
Yayoi Hozuki
(Cảm nhận xác ý vẫn còn…)
Mun thu lại các lời nguyền và tiến lại gần
Yayoi chưa kịp nhắc thì Nana đã bật dậy cường hoá bản thân và đấm Mun một cú khiến một bên mắt mun rớt ra ngoài
Con bé cầm nó lên bớt nát
Nana
Ta là chủ của cả lãnh địa này, chẳng lẽ thua!
Nói rồi vô số cú đá cú đấm được cường hoá dán lên người Mun khiến cơ thể cô biến dạng
Yayoi Hozuki
(Nguy hiểm rồi)
Nana bỏ qua Mun mà tiến thẳng lại chỗ của Yayoi
Nana
Các ngươi phải trả giá!!
Tsukihana Mun
(Ngừng lại… đừng duy chuyển nữa!)
Từ dưới đất mọc lên vô số sợ xích pha lê chói chân của Nana lại
Trên cao một hình mặt trăng lưỡi liềm xuất hiện, nơ chém một đường lưỡi liềm xuống khiến Nana bị chia thành hai nữa, máu bắn tung téo
Nana
Đừng có giỡn mặt với ta!
Con bé tự nhập lại quay mắt lại trừng trừng nhìn Mun
Con bé lao nhanh đến đá thẳng vào khuôn mặt vừa mới hồi phục của Mun
Nhưng lại đá trúng thứ gì đó khiến Nana bật ra xa
Mun đã dùng lưỡi hái pha lê để đở
Nana
Thứ đó là gì… Nó sẽ là của ta!
Yayoi Hozuki
(4 lời nguyền rồi…)
Nana lần nữa cười hoá sức mạnh bằng cách cho máu chảy ra từ mắt càng nhiều
Con bé lao lên như mũi tên đưa tay thủ thế muốn đấm
Tsukihana Mun
(Né tránh bằng cách nhảy lên thì có thể né không? Hay là…)
Mun biến bất và xuất hiện phía sau Nana và chém ra vô số nhát chém có hình mặt trăng xuống người con bé
Yayoi Hozuki
(Lời nguyền thứ 5…)
Cánh tay Nana bóc từ không gian ra vô số linh hồn khác và thôn phệ chúng, khiến con bé trở lại bình thường
Nana
Không giỡn với ngươi nữa!
Một bên mắt còn lại của Nana cũng bất đầu chảy máu, cơ thẻ cô bé bất đầu phát sáng một nguồn sáng rất lớn
Yayoi Hozuki
(Các linh hồn đó ở đâu mà ác linh đó bắt được vậy… không lẽ đây là thế giới lãnh địa tồn tại song song…)
Con bé lại lao lên lần nữa, vô số cú đấm đá dán xuống, sát thương gấp nhiều lần, những cú tấn công nhanh đến gần như vô hình
Nó làm Mun tan nát hết chỉ còn một con mắt
Chưa để Mun hồi phục, con bé đã cầm lên bớt nát
Nana
Hừ! Lần này đến ngươi rồi Yayoi
Yayoi Hozuki
(Thua rồi sao?)
Tsukihana Mun
Này, chưa xong mà
Nana bất ngờ quay đầu nhìn phía sau, dưới chân Mun vô số bông hoa loa kèn mọc lên, cơ thể cô đã hồi phục hoàn toàn, còn lấy được những gì thất thoát được của những pha lúc nảy
Nana
Sao…sao có thể như vậy!
Mấy bong hoa loa kèn mọc dầy đặc đến chỗ Nana, con bé hoảng mà nhảy lên cao, nhưng chưa lên được cao thì bị dây xích kéo lại giữ chặc
Mun đi lại gần, chĩa lưỡi hái vào cổ Nana
Yayoi Hozuki
(Lời nguyền 6 đó có thể hồi phục ư?)
Nana phá hủy dây xích trối tay chân mình và nhèo lên đấm vào mặt Mun
Nana
Đừng giỡ cái trò xích ta lại!
Nana đứng yên lại, mắt từ máu chảy ra dữ dội, nó bất đầu rơi xuống đất và lang ra
Tsukihana Mun
(Định làm lãnh địa ư)
Tsukihana Mun
(Giam lại là được)
Mun xoay lưỡi hái thành vòng tròn rồi chuyển tay, trên đầu của Nana cùng lúc xuất hiện những pha lê hình thoi dài tạo thành hình tròn, nó bất đầu mở rộng và dần dần tạo ra hình một cái lòng bằng pha lê
Nana thấy mình bị nhốt lại thì cay mà phá nát cả cái lòng
Nhưng sau khi phá, nó bất đầu nổ khiến mấy pha lê đó gâm vào người Nana và phát nổ lần nữa, vụ trấn động đó làm bể cả lãnh địa với bầu trời đỏ
Yayoi Hozuki
(Ác linh rank A đã bị đánh bại… sức mạnh của Tsukihana Mun thật sự hơn cả ác linh khu ***)
Yayoi Hozuki
(Sau trận chiến này mới thấy được toàn bộ năng lượng của chị ta)
Tsukihana Mun
*Nhìn xung quanh*
Tsukihana Mun
(Con bé này giết nhiều người thật…)
Yayoi đi lại gần nhìn cái đầu của Nana
Yayoi Hozuki
Ở lại hay rời đi?
Tsukihana Mun
Em thật sự muốn giữ con bé này lại sao?
Tsukihana Mun
Tuy sức mạnh có thể khai thác nhưng con bé…
Yayoi Hozuki
Đó là tuỳ ác linh này lựa chọn
Nana
Tsk!! Ta sẽ không phục tùng ngươi đâu!
Yayoi Hozuki
Vậy ngươi chọn rời đi?
Yayoi Hozuki
Không, ngươi sẽ là gấu bông mạng
Yayoi thu nó vào người giấy
Yayoi Hozuki
(Vậy là thu phục được ác linh rank A)
Yayoi Hozuki
Hình như tôi chưa đặc tên cho chị nhỉ?
Yayoi Hozuki
Gọi chị là Nguyệt Hoa Chi Mộng nhé
Yayoi Hozuki
Mun- Nguyệt Hoa Chi Mộng- Ác Linh Cấp S.
*Có thể đạt SS nếu được kích hoạt lời nguyền thứ 9, nhưng nó khó thực hiện lắm*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play