Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

<Đn> Dark Gathering: Bách Hợp Nguyệt Tinh Tú

Chap 1

Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cuộc đời này liệu có công bằng không? Có công lý không? Có thần linh không?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tôi không biết và tôi cũng không chắc về điều đó
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nhưng điều mà tôi chắc chắn là có tôi ở đây
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Để đòi lại công bằng cho gia đình và cả bản thân mình
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Sau đó thì…tôi sẽ tự tạo ra công lý cho bản thân mình
————————
——————
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Trong kí ức mơ hồ của mình, tôi nhớ được rằng mình có bố mẹ, và một thằng em trai trời đánh)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tôi cũng vẫn còn nhớ những ngày hạnh phúc bên cạnh họ. Nhớ rõ nhất có lẽ là những ngày vui vẻ bên nhau khi cả nhà biết được tin tôi là thủ khoa đầu vào của chuyên ngành mĩ thuật đại học Tokyo)
———————
Căn phòng khách ồn ào vì âm thanh của bộ phim tình cảm mà mẹ tôi đang xem
Tôi ngồi kế bên bà cầm bản vẽ mà phác thảo bộ trang phục yêu thích của mình
NovelToon
(Phác thảo bộ này, nhưng chỉ mới phân nửa)
Đang yên tĩnh thì em trai tôi hớt hải chạy vào mà mở cửa cái rầm, trấn động cả nhà
“Em trai”
“Em trai”
Chị chị!
“Em trai”
“Em trai”
Biết tin gì chưaaaaa!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Không nói sao biết”
“Em trai”
“Em trai”
Chị là thủ khoa đầu vào của chuyên ngành mĩ thuật đại học Tokyo đấy
“Mẹ”
“Mẹ”
Cái gì cơ!!!?
Mẹ tôi bật dậy ngay và ngước nhìn em trai tôi đầy ngờ vực
“Em trai”
“Em trai”
Là thật đấy!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Nè khoan đã, có chuyện gì thì cũng phải từ từ”
“Bố”
“Bố”
Từ từ sao được hả con
“Bố”
“Bố”
Chuyện này là chuyện quan trọng lắm đấy
“Mẹ”
“Mẹ”
Đúng rồi! Hay là chúng ta tổ chức bữa tiệc nhỏ để chúc mừng con gái yêu đỗ thủ khoa đi, làm cùng với sinh nhật của con bé luôn
“Bố”
“Bố”
Ý kiến này hay nè
“Em trai”
“Em trai”
Đồng ý
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Được luôn ạ!”
Cả nhà đều đồng ý với ý kiến của mẹ và tất bật chuẩn bị bữa tiệc, và bữa tiệc sau đó được ấn định là trước ngày nhập học của tôi một ngày
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Ngày hôm đó thật sự là một ngày hạnh phúc đối với tôi, tôi được nhận tận 6 món quà đấy nhé)
———-
“Mẹ”
“Mẹ”
Quà mẹ tặng con gái yêu đây
“Mẹ”
“Mẹ”
Đấy là màu mới và viết mới cùng với cọ vẽ nữa
“Mẹ”
“Mẹ”
Chúc con sớm hoàn thành xong bức tranh của mình
“Em trai”
“Em trai”
Ewww, Chị ấy vẽ trang phục kimono không ra kimono, váy ngắn không ra váy ngắn, nhìn thấy mà ghê vậy mà mẹ cũng mong nó hoàn thành
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Ê cái thằng kia, ăn đấm nhé? Mày quên là chị mày đạt giải vô địch ba lần rồi à?”
“Em trai”
“Em trai”
Úi! Đùa thôi đùa thôi, bỏ qua đi he
“Em trai”
“Em trai”
Quay lại với việc tặng quà đi
“Em trai”
“Em trai”
Đây là quà của em!
Thằng bé tặng tôi một con mèo lông trắng, một bên tai trái của nó có màu nâu, nhìn kiểu gì cũng dễ thương vô cùng
Món quà thứ hai của em trai là một tấm vải màu đen có họa tiết không khác gì trong bức phác thảo của tôi cả
“Bố”
“Bố”
Lớn rồi, biết chọn quà tặng rồi
“Em trai”
“Em trai”
Con mà
“Bố”
“Bố”
Còn đây là quà của bố, cũng chẳng có gì cao sang, chỉ là mấy món con thích với bánh kem thôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Như vậy là đủ rồi ạ!”
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, cả em trai nữa”
——————
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Lúc ấy tôi chẳng biết đó sẽ là ngày cuối cùng mà tôi có thể hạnh phúc ở bên họ)
——————
Sáng hôm sau, ngày tôi đến trường nhập học
Gia đình tôi thức từ sớm, họ sửa soạn ăn mặc không khác gì đi mở cuộc hợp báo cả
Sau đó thì cả nhà lên xe và khởi hành đến trường đại học của tôi, đến nơi thì bố đi đậu xe vào bãi bên ngoài
Rồi cả nhà xuống xe, đứng trên vỉa hè đối diện trường đại học để chuẩn bị qua đường
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Ba người ăn mặc vậy có lố quá không?”
“Mẹ”
“Mẹ”
Thời trang mà con
“Bố”
“Bố”
Đúng vậy , rất thanh lịch đấy
“Em trai”
“Em trai”
Ngầu mà
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Ok ok! Hết hiểu nổi”
Tôi cười lắc đầu trước phong cách của họ, rồi bỏ việc đó ra sau đầu, tôi quay lại đằng trước nhìn hai bên đường để xác định xem có xe không
Thấy không có xe nên tôi đã quay lại gọi mọi người theo tôi qua đường
Vừa đi vừa nơi chuyện vui lắm ấy
Nhưng rồi khi đến giữa đường thì từ đâu một chiếc xe tải mất lái chạy xông đến chỗ tôi
Lúc đó tôi còn nói chuyện hăng quá nên không để ý đến xung quanh
“Em trai”
“Em trai”
Chị! Cẩn thận!
Em trai tôi, ngươi phát hiện ra chiếc xe đầu tiên, nó chạy nhanh lên và đẩy mạnh tôi về phía trước, làm tôi mất thăng bằng mà ngã về trước một khoảng xa
Bố tôi cũng chạy lên ngay sau khi nghe thấy tiếng hét của em tôi, định đẩy mẹ tôi ra để cứu bà nhưng ông không nhanh bằng chiếc xe tải ấy
Lúc tôi định hình được chuyện vừa xảy ra thì quay đầu lại nhìn, và tôi đã chứng kiến cảnh tượng mà cả đời tôi cũng không bao giờ quên
Cả ba người đều bị chiếc xe tông trúng
Máu bắng tung toé lên trời và cả mặt đường, ba người nằm trên vũng máu đỏ rực không cử động
Thế giới của tôi trong giây phút ấy dường như chỉ toàn một màu xám
Chẳng còn nghe thấy gì nữa, dù mọi người xung quanh đang nói chuyện rất ồn ào
Rồi tôi ngất đi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Đến lúc tỉnh lại thì tôi nhận ra rằng,mình chẳng còn gia đình nữa, chẳng còn ai nữa)
—————
Ngay sau đó đám tang của họ được dì tôi đứng ra tổ chức. Tôi rất biết ơn với điều đó
Sau khi kết thúc thì tất cả họ hàng đều về hết chỉ còn tôi ở đấy một mình
Tôi quỳ trước di ảnh của họ suốt ba ngày ba đêm không ăn uống
Tôi cứ nghĩ là mình sẽ quỳ ở đó mãi nhưng rồi dì lại xuất hiện
Dì
Ôi trời ơi đất ơi!
Dì
Mun-chan đấy à? Con làm gì mà chưa về nhà vậy? Nhà không có gì ăn à? Hay là về với dì đi
Tôi lắc đầu
Dì
Vậy đâu có được
Dì ấy muốn đưa tôi về mà bị tôi từ chối, nhưng rồi sau đó dì ấy nhắc đến bố mẹ tôi, nói rằng họ sẽ không vui nếu tôi cứ như vậy, thế là tôi đã đồng ý đi với dì
Dì ấy đã chăm sóc tôi từng chút một, có lẽ là giống như chăm sóc thay phần bố mẹ tôi vậy
Dì có ngỏ lời muốn tôi chuyển qua ở với dì, và tôi cũng chấp nhận mà đem căn nhà cũ đi bán
Dì cũng có hỏi tôi rằng có muốn đi học nữa không, và tôi cũng đồng ý, thế là dì đã sắp xếp cho tôi học tiếp tục
Tuy nhìn bên ngoài thì tôi có vẻ như chẳng có gì lạ, nhưng bên trong thì chẳng còn gì cả
Đôi khi tôi mất tập trung trong giờ học, đi pha màu để vẽ thì pha màu tào lao
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tại thời điểm đó, tôi muốn đi đến nơi nào đó rất xa…)
Giáo viên có trao đổi với dì tôi rồi, nhưng dì cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ rằng tôi bị áp lực và mệt mỏi thôi
Nhưng dì đâu có biết rằng, tôi chẳng thiết tha gì thế giới này nữa
Ngày hôm sau tôi tự cắt cổ tay tự tử, nhưng giữa chừng thì dì về nên đã tạm dừng
Hôm sau nữa thì định nhảy lầu, nhưng đúng lúc đó dì lại hỏi vu vơ về việc học nên tôi cũng ngừng lại và trả lời cho dì mà quên mất chuyện định làm
Đến hôm cuối cùng, tôi đã chuẩn bị đủ đồ hết rồi, dây thừng và cái ghế để có thể treo cổ
Nhưng đang định làm thì dì mở cửa ra
Sau khi thấy mấy thứ tôi chuẩn bị làm thì dì giận lắm, dì xông tới giơ tay lên định tát tôi một cái thật mạnh
Nhưng giữa chừng thì dì dừng lại rồi thả tay xuống
Dì
Con đang làm cái quái gì vậy hả?
Dì
Mạng sống không cần nữa sao?!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Con còn gì để sống tiếp nữa hả dì?”
Dì
Còn dì đây nè!
Dì
Mạng là mạng mà bố mẹ con ban cho, mạng là mạng mà em trai con hi sinh để cứu con, mà con nỡ lòng nào tự tử hả!?
Dì
Dì đã không trách hai lần trước rồi!
Dì
Dì biết hết đấy, chỉ im lặng để con hiểu ra, nhưng con vẫn không chịu hiểu
Dì
Được rồi, đi với dì, đi điều trị tâm lý với dì!
Tôi bị dì kéo đi khám, sau đó thì nhập viện luôn, ở đó chẳng có gì cả, ngày ngày chỉ biết nhìn ra cửa sổ mà thôi
Thế giới của tôi đã chết từ lúc bố mẹ và em trai chết trước mắt rồi, nên nó không còn có thể sáng lại nữa….
Không!
Một lần nữa, một lần nữa nó lại được thắp sáng
Một bác sĩ đã hỏi rằng tôi có nghi ngờ cái chết của gia đình mình không, và có muốn tìm hiểu không
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tôi muốn! Rất muốn!)
Vậy là tôi đã bất đầu hợp tác điều trị tâm lý, khoảng một năm trời thì thành công xuất viện
Dì vui lắm, mở tiệc ăn mừng luôn mà, rồi dì lại ngỏ lời hỏi tôi có muốn đi học tiếp không, lúc ấy dì có vẻ dè dặt lắm
Nhưng tôi cười mà đáp vâng, vậy là dì đã vui vẻ mà lo toan hết mọi thứ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tôi cứ nghĩ mọi thứ sẽ ổn nhưng cho đến khi tôi gặp “Hắn ta”)
———————
Ngày hôm đó là một ngày đi học bình thường của tôi sau khi được điều trị tâm lý
Tôi đã gặp một người đàn ông
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Cô có nghi ngờ gì về vụ tai nạn của bố mẹ mình không?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Nếu có thì hãy đến đây gặp tôi, tôi có đôi chút thông tin muốn cho cô biết
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Anh nghĩ tôi sẽ tin sao?”
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Tôi không biết nhưng tôi chắc là cô sẽ đến
Hắn ta đưa cho tôi địa chỉ rồi rời đi, dù biết có thể là lừa nhưng tôi vẫn muốn biết hắn sẽ cho tôi xem điều gì
Thế là tôi đến địa chỉ đó, nó ở tận ngoại ô
Trước khi đi tôi có điện nói với dì là mình sẽ ở lại trường vẽ nên kêu dì đừng chờ cơm
Đến nơi thì tôi thấy được nguyên một cái biệt thự lớn
Tôi bước vào trong và được hắn tiếp đãi nồng hậu, sau đó tôi với hắn bất đầu bàn về vụ tai nạn
Bàn từ chiều đến tối thì tôi cũng về
Mấy ngày sau tôi vừa hoàn thành bức tranh trang phục yêu thích vừa đến biệt thự của hắn để bàn về những điểm đáng ngờ của vụ án tiếp
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Đi đâu tôi điều có xin dì rồi, cũng như hôm nay tôi đã xin phép dì đi một tí rồi về)
——————
Vừa nói chuyện xong với dì, tôi thành thạo mở cửa rồi bước vào biệt thự, lên cầu thang và đi đến căn phòng làm việc của hắn, đang chuẩn bị gõ cửa thì nghe thấy gì đó khiến tôi khựng lại
“Trợ lý của hắn ta”
“Trợ lý của hắn ta”
Sếp, chừng nào mới bắt giữ con ả?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Để khi nó tin tưởng chúng ta hoàn toàn đi
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Máu của nó rất thích hợp với thí nghiệm của chúng ta nên cứ từ từ
“Trợ lý của hắn ta”
“Trợ lý của hắn ta”
Hiện tại thì tôi có tìm hiểu thêm một chút, là tiểu thư út nhà Minamoto cũng có loại máu như vậy
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Thế thì cứ chuẩn bị đi, bắt luôn con nhỏ đó
Nghe đến đây dù ngu cách mấy thì cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi, tôi định quay đầu chạy đi nhưng cánh cửa đã mở ra, tên trợ lý xuất hiện
“Trợ lý của hắn ta”
“Trợ lý của hắn ta”
Cô ở đây bao lâu rồi?
“Trợ lý của hắn ta”
“Trợ lý của hắn ta”
Nghe được gì rồi?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
“Tôi…-tch! Các người định lừa tôi đến chừng nào nữa!? Tôi đã báo cảnh sát rồi”
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Giả đấy, làm gì có đủ thời gian mà báo, lúc đang nghe lén thì bất ngờ quá mà quên điện báo)
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Bắt nó lại!
Cái danh xưng vô địch ba lần võ thuật đâu phải chuyện đùa, tôi đánh bại tên trợ lý cái một, nhưng rồi “hắn ta” chĩa súng vào đầu tôi khiến tôi bất ngờ
Tên trợ lý cũng đứng dậy và bắt lấy tôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tên chó nhà ngươi!
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Im đi
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Mà nè, để ta kể cho ngươi nghe một bí mật trước khi đi làm vật thí nghiệm nhé
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Vụ tai nạn của bố mẹ và em trai ngươi… là do ta sắp đặt đấy
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Thấy ngươi bất đầu yếu mềm, dễ tin tưởng rồi thì ta mới bất đầu tiếp cận
Tin tức đó làm tôi trấn động và bất đầu tức điên lên
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tên khốn nạn!
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Đưa nó đi đi
Thế là tôi bị nhốt vào một cái lồng kính, nơi đó có rất nhiều hoa
Dù có đẹp cách mấy thì chúng vẫn là của hắn ta trồng ra. Ghét lắm!
Những năm đầu hắn lấy máu tôi cũng ít nên vẫn ổn, nhưng cho đến khi thí nghiệm của hắn thành công, thí nghiệm biến máu thành những viên pha lê tinh khiết
Hắn bắt đầu lấy máu tôi nhiều hơn nữa. Muốn giết hắn!
Lúc đầu còn cho ăn uống nhưng dần về sau thì chẳng thấy đâu
Trụ được 8 năm cũng giỏi quá rồi
Đúng năm thứ 8 bị nhốt làm vật thí nghiệm tôi đã chết đi với oán niệm dày đặc
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tôi tự hỏi rằng tại sao không ai tìm tôi? Hay là dì vẫn đang tìm tôi trong vô vọng?)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Nhưng mà như vậy là được giải thoát rồi đúng không? Không! Tôi vẫn chưa trả được thù mà!)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Hắn ta đáng phải chết! Hắn đã tạo dựng tai nạn để giết gia đình tôi, hắn còn bắt giữ tôi để làm thí nghiệm vô nhân tính, 8 năm qua thì số pha lê nhiều vô số kể rồi!)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Không cam tâm! Tôi không cam tâm!)
Nhưng làm gì được đây? Khi đôi mắt tôi đã nhấm lại mãi mãi rồi?
.
.
.
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Đợi đã!?)
Tôi lại có thể mở mắt ra một lần nữa, tôi nhìn vào bàn tay mình và rồi nhìn xung quanh
Giật mình khi thấy cơ thể đang bị xích của mình
Mất mấy giây để hiểu ra mọi chuyện, tôi đã chết rồi, nhưng không lên thiên đường, mà sống lại với dạng hồn ma, để làm gì? Để trả thù!
Tôi đi lại gần cái xác, vung tay một cái khiến dây xích đứt hết, cùng lúc tạo ra một cơn chấn động khiến mấy bông hoa bay tứa lung tung lên trời
Tôi đưa tay chạm vào cơ thể mình, năng lượng từ nó bất đầu chuyển qua tôi, cơ thể đó cũng tan biến mà tụ lại thành bông hoa bách hợp cài lên mái tóc trắng
Giờ tôi mới để ý là bộ trang phục mình mặc chính là bộ trang phục mà mình đã vẽ lúc còn sống
Không vui vẻ quá lâu, tôi trở lại với vẻ mặt bình thường mà đi đến cánh cửa giam cầm mình 8 năm
Đạp thẳng nó bằng chân trần có đeo một cái vòng đen có một cái chuông, cú đạp đó khiến cái cửa bay thẳng vào tường
Tôi từ từ ra khỏi tầng hầm và đi lên lầu đến phòng làm việc của hắn
———
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Có thêm được hai đứa cũng ổn rồi
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Thật sự khó kiếm loại máu xịn như con nhỏ kia
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Mà tiếc là nó chết rồi
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Haizzzz
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Pha lê đẹp đến vậy cơ mà
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Vậy à?
Hắn giật mình quay người lại nhìn tôi
Sau khi thấy tôi hắn hoảng loạn mà lùi lại
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Sao có thể?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Sao cô lại ở đây được?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Cô chết rồi mà?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Tôi đã xuống kiểm tra luôn rồi!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tại sao không?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Mỉm cười*
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Cô…cô là ma à?!
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Tha cho tôi đi!
Hắn hoảng lên mà đứng dậy chạy ra ngoài, tôi thì từ tốn đi theo sau. Còn hát vui vẻ lắm cơ!
Hắn ta chạy đến cầu thang, trong cơn hoảng loạn hắn trượt chân nhưng không té, là bởi vì tôi đã thử dùng sức mạnh tạo ra dây xích pha lê giữ hắn lại
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Coi chừng té chết đấy nhé
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Không! Thả tôi ra! Thả tôi ra!
Hắn cố thoát ra, và thật sự là cái dây xích đứt thật khiến hắn té cầu thang chết luôn
—————
Hiện tại
Mun đang ngồi trên cầu thang mà nhìn linh hồn của hắn
Cô còn dùng dây xích treo hắn lên nữa
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta ở đây là để đồi lại toàn bộ mọi thứ
Sau đó cô hành hạ hắn bằng tất cả loại tra tấn khác nhau, đến lúc linh hồn hắn bị tổn thương nặng thì cô hồi phục bằng năng lực
Rồi lại hành hạ tiếp
Đến cuối cô trói hắn lại bằng dây xích, rồi xông đến tạo ra cây lưỡi hái pha lê định tiêu diệt linh hồn hắn luôn
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Ngươi dám giết ta à?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta đâu có giết, ngươi tự té mà
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Cái này thì sao?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Tiêu diệt linh hồn ta à?
“Hắn ta”
“Hắn ta”
Người tốt như ngươi có thể làm được điều đó sao?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Người tốt ư?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta không phải người tốt hay thiên thần
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta là kẻ phán xét ngươi đấy!
Mun thu hồi cây lưỡi hái mà kích hoạt sức mạnh tạo ra một cái lồng pha lê, sau đó cho nó nổ cái đùng ,tạo ra lớp khói
Kết thúc làn khói thì, linh hồn của hắn ta cũng bị tan biến
Mun quay người định lên lầu tìm kiếm gì đó thì….
————————

Chap 2

Mun khựng lại khi nghe tiếng cạch nhẹ
Khi cô quay lại nhìn phía sau thì thấy một nữ cảnh sát mở cửa ra, ánh sáng bên ngoài gọi vào làm tôn lên nhan sắc của cô gái đó rất nhiều
Mun thì đứng trong tối nên ánh sáng mặt trời chỉ thoáng qua trong mắt
Cả hai nhìn nhau hồi lâu thì người kia lên tiếng
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Cô là hung thủ à?
Đang nói thì tự nhiên những cảnh sát khác đi vào
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
Nói chuyện gì đấy Uiki? Đi làm việc đi, phong toả hiện trường
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
À vâng
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
Sở đang thẩm vấn người báo án rồi nên chúng ta phong toả hiện trường và làm việc lẹ lên
Uiki liếc nhìn cô một cái rồi tự nhủ rằng mình hoa mắt mà đi làm việc
Nhưng chưa kịp bước đi xa thì bị Mun gọi lại
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nè, cô thấy được tôi phải không?
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
*Giật mình*
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Cô… nói vậy là sao?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Như cô nghĩ đó
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tôi là ma
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Đừng đùa!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Không đùa, tôi cũng chẳng có hứng đùa
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nếu là thật vậy thì hãy nói tôi biết cô là hung thủ phải không?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hắn tự té chết, không phải lỗi tôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Muốn gì thì cứ kiểm tra cammera
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Chỉ cammera trên trần nhà*
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Phòng giám sát ở đâu?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đi theo tôi
Mun đi lên lầu, Uiki cũng đi theo
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
Đang trong giờ làm việc đi đâu đó Uiki!
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
*Đi theo*
Cô dẫn Uiki và kẻ bám theo vào trong phòng làm việc của “hắn”
Căn phòng bự lắm, với một dàn màn hình to khủng khiếp
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cái này là cam ở cầu thang
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Chỉ*
Uiki gật đầu rồi khởi động camera và tua lại một khoảng thời gian dài
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
(Con bé Uiki này đôi khi nói chuyện có một mình… không lẽ nó có thể nhìn thấy những thứ mà mắt thường không nhìn thấy à?)
Trong camera cho thấy “hắn” đang hoảng sợ mà vội vã chạy, rồi hắn trượt chân nhưng không té, sau đó hắn vùng lên mà trượt chân té
Qua đôi mắt của Uiki thì cô thấy Mun đã ngăn hắn lại để hắn không té
Nhưng rồi hắn lại cố thoát và té chết
Uiki định nói cho cảnh sát trưởng mọi chuyện thì chợt cô nhìn thấy được cảnh mà Mun hành hạ linh hồn của “hắn”
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Này! Sao cô lại làm vậy?
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Vừa rồi còn cứu người ta mà!
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Sao cô lại hành hạ người đó vậy chứ?
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
Bình tĩnh Uiki, chuyện gì vậy?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
….
Mun mỉm cười nhìn Uiki, nhưng nụ cười chẳng chạm đến đáy mắt
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hắn xứng đáng bị như vậy
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Ý cô là gì!?
Mun quay người bước đi, Uiki chạy theo sau định nói chuyện cho ra lẻ nhưng rồi đứng người khi nhìn thấy rất nhiều pha lê và tài liệu trên bàn
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
(Cảnh sát tập sự khác mà như con bé chắc bị đuổi rồi quá, cứ mất bình tĩnh)
—————
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Đây là…
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hắn dùng máu người để thí nghiệm tạo ra pha lê
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Những thứ pha lê đó có thể làm bằng chứng
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tài liệu trên bàn là những thông tin nạn nhân sắp tới
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Còn trong két sắt là những nạn nhân cũ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Trong đó có tôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hắn sẽ làm mọi thứ để đạt được mục đích
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Kể cả sắp đặt tai nạn giết chết bố mẹ nạn nhân
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Xin lỗi vì tôi đã đường đột trách nhầm cô
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nhưng cảm ơn những gì cô cung cấp
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Chúng tôi sẽ đưa việc này ra ánh sáng
Cảnh sát (Nam)
Cảnh sát (Nam)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hắn có đồng đội nữa, là tên trợ lý của hắn
Cô nói xong thì Uiki cảm ơn và quay qua nói lại tất cả mọi thứ cho đội trưởng
Sau đó thì mọi chuyện bất đầu được làm sáng tỏ
Đến chiều thì cũng kết thúc, hiện trường cũng đã giải quyết xong
Uiki chuẩn bị lên xe quay về, cô vẫy tay tạm biệt Mun
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Trước khi về thì có thể cho tôi biết địa chỉ nhà cô không?
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Hả? ừm… khu ***, ***, Tokyo
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ừm
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Bái bai
Uiki không hiểu gì nhưng cũng nói lời tạm biệt rồi vào xe rời đi
Mun nhìn theo hướng xe đi một lúc lâu rồi cũng rời đi
Mỗi bước chân bên phải của cô đều nghe tiếng ring ring của cái chuông ở cổ chân khiến cho cô cảm thấy mình chẳng cô đơn chút nào
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Địa chỉ đó gần nhà của dì, có nên đến nhìn dì một cái không nhỉ? Hay là chỉ gửi lời nhắn thôi, gặp mình với cái bộ dạng này thì toang)
Mun đi liên tục 4 ngày từ ngoại ô vào Tokyo, vì vừa đi vừa hù doạ mấy con ma khác nên lâu vậy
Lúc vừa đến thành phố thì trời cũng tối rồi nên cô định đi kiếm ma xung quanh hù tiếp
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Không biết có ai thấy mình nữa không ha, thấy thì chắc gọi là lập dị quá)
Cùng lúc đó trên một chiếc xe đỏ
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Mình cần thêm một số linh hồn nữa…)
Con bé lơ đãng nhìn ra ngoài đường
Chiếc xe lướt ngang qua một cô gái tóc trắng với trang phục đen, kimono không ra kinomo, váy ngắn không ra váy ngắn, đi chân trần, một bên chân thì đeo cái chuông
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Năng lượng tâm linh cao quá)
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Eiko, ngừng lại giúp em
Eiko Hozuki
Eiko Hozuki
Hả… được
Khi Eiko tấp xe vào lề, con bé mở cửa ra và chạy nhanh về hướng ngược lại mình đi
Con bé lách qua nhiều người rồi gọi với lên
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Chị gái tóc trắng
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Khựng lại*
Mun từ từ quay đầu lại nhìn xuống cô bé tóc tím trước mắt
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Em gọi chị à?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Ừm
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nhìn thấy chị ư?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Vâng
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Vậy em muốn gì ở chị?
Cô nhìn xuống con gấu bông cô bé đang cầm, nó phát ra năng lượng tâm linh
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ah, thú vị thật đấy
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Mỉm cười*
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Em muốn chị chui vào con gấu bông giống vậy à?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Vậy chị có muốn đồng hành cùng em không?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Ác linh này chẳng còn giao động năng lượng, có thể tương đương với sinh viên tốt nghiệp… nhưng lời nguyền của chị ta không ảnh hưởng đến người xung quanh à?)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nghe hay thật, nhưng tiếc quá
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chị có việc rồi, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại, chị sẽ đồng hành cùng em
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Được, nhưng chị có chắc là mình sẽ không gây hại cho ai chứ?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chắc mà
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Với lại tên chị là Tsukinaha Mun, chị thích mèo trắng có tai bên trái màu nâu
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Ừm, nhớ rồi, tên em là Hozuki Yayoi
Cô gật đầu rồi quay người rời đi
Yayoi cũng quay trở lại xe mà rời đi sau đó
————
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Mình nên đến nhà của dì sớm mới được, trời sáng thì khó đi quá, lúc ở ngoại ô còn có rừng để tránh ánh sáng)
Cô đi một mạch đến nhà dì, đến vừa lúc 4:00 giờ sáng
Cô nhìn vào trong nhà thì thấy ánh đèn hất ra
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Giờ này mà dì đã thức ư?)
Mun nhìn xung quanh thì thấy cái hộp thư, nghĩ ra ý tưởng gì đó nên đi lại mở cái hộp thư và lấy mấy tờ giấy trong đó ra
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Viết gì bây giờ nhỉ…?)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Ah! Có rồi, đơn giản thôi là được)
Cô cắn ngón tay lấy máu viết lên giấy
————
*Cốc cốc cốc
Dì đang xem lại mấy bức tranh của Mun vẽ thì nghe thấy tiếng gõ cửa, dì ấy đứng dậy mở cửa ra
Chẳng thấy ai, cho đến khi nhìn xuống thì thấy một tờ giấy có dòng chữ đỏ và một con bướm xanh ở cuối tờ giấy, nó được dằn bằng một bông hoa bách hợp pha lê
Dì
*Cầm hai thứ đó lên*
[Dì khoẻ không? Con vẫn ổn, hiện tại con đang sống cuộc đời mới, vui và tự do lắm]
Dì
*Mỉm cười nhẹ nhõm*
Dì đem hai thứ đó vào nhà, đốt nhan cho bàn thờ bố mẹ và em trai Mun
Dì
Con bé nói là nó đang sống cuộc đời mới của mình rồi kìa
Dì
Mấy người trên trời cũng an lòng rồi phải không?
Dì lấy cái lọ rồi cắm bông bách hợp pha lê vào, sau đó lấy khung đống bức thư vào và đặt kế bên di ảnh của gia đình cô
Con bướm xanh đột nhiên sáng lên
————————
Tối hôm đó
Mun đi đến nhà nữ cảnh sát Uiki
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đợi tối lâu quá đi mất
Vừa đi cô vừa liếc nhìn khu vườn của nữ cảnh sát
Đang quan sát xung quanh thì cô hơi ngạc nhiên
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Mưa à?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Trăng đang đẹp mà
Mun đi đến đèn đường và đứng đó
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Nữ cảnh sát tốt vậy mà lại có đôi mắt nhìn thấy ma quỷ nhỉ, năng lượng cô ấy phát ra đã thu hút nhiều thứ không sạch sẽ quá)
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Ngay ở biệt thự ngoại ô thì mình đã nhìn thấy mấy khói đen rồi, giờ chỉ cần con ma kia xuất hiện nữa thôi)
Bên trong nhà, Uiki mới tắm xong đang lau tóc, nhìn ra cửa sổ định ngắm mưa thì giật mình khi thấy cô gái trong biệt thự của vụ án ở ngoại ô
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Gì vậy? Sao cô ấy ở đây?
Uiki vẫy tay với Mun, nhưng cô ấy chả vẫy tay lại mà chỉ tay qua hướng bên phải, Uiki hơi ngờ vực nhìn qua hướng đó
Ở góc đường, một tụ năng lượng bất đầu tập hợp, rồi từ từ một con ma to lớn xuất hiện
Uiki bất ngờ mà quay lại nhìn Mun, và thấy Mun xuất hiện trước cửa sổ
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Áaaa!
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Giật cả mình
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nhờ cô một chuyện
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tôi sẽ đánh với hắn để bảo vệ cô
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cô thì đi tìm thứ gì đó kết nối với hắn mà đập nó nhé
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chắc mắt cô có thể thấy thứ đó
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Sao cô biết có thứ gì đó kết nối với hắn?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tập trung nhìn thì cô sẽ thấy được đó
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Liên quan đến tính mạng của cô đấy
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Được
Uiki gật đầu rồi chạy đi lấy áo mưa và một cây búa đóng đinh rồi đi ra ngoài vườn
Mun thì quay lại nhìn tên ác linh kia
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Kẻ phán quyết của ngươi tới rồi đây
Mun kích hoạt lời nguyền thứ tư khiến hình mặt trăng tròn bên trong bông tai trăng khuyết bể ra thành hạt lấp lánh rồi biến ra cây lưỡi hái ,sau đó Mun xông lên
Tên ma đó định dùng dây xích để xích Mun lại nhưng Mun đã biến mất trước mặt hắn
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đây nè!
Khi hắn ngước lên nhìn thì thấy Mun đang ở trên không trung xoay cây lưỡi hái
Cùng lúc đó ánh trăng xuất hiện sau đám mây chiếu thẳng xuống cô. Nhìn diệu kỳ làm sao
Mun xông đến với tốc độ cực nhanh và chém một đường nhanh chóng trước khi tên ma kia kịp hiểu ra chuyện gì
Nhưng hắn vẫn hồi phục được vì vẫn còn nguồn năng lượng đang kết nối với hắn
Tên ma đó nắm lấy chân của cô và ném Mun xuống đất nhưng may là thân thủ cô nhanh nên là đã lộn hai vòng rồi thắng lại một khoảng với tư thế chân trái khuỵu trước, chân phải duỗi thẳng sang bên, tay phải đặt đất
Tên kia gầm một cái rồi xông lên định đánh trả, nhưng Mun lại biến mất, hắn chỉ vừa kịp thấy một cái vòng ánh sáng xanh mà thôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Bao cát à! Kết thúc rồi nhé
Mun dùng lời nguyền thứ 5, dịch chuyển phía sau lưng kẻ địch và tung ra vô số nhát chém trắng lưỡi lìm
Cùng lúc đó thì
Bóp*
Uiki đã tìm thấy một cái chai phát ra năng lượng đen thế nên cô đã đập luôn
—————
Tên ma đó ngã xuống, Mun thu hồi cây lưỡi hái rồi đi lại chỗ của tên đó và ngồi chồm hổm xuống mỉm cười thâm sâu nhìn hắn
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đừng tan biến vội thế chứ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tôi có nhiều chuyện muốn hỏi lắm
Nhân vật phụ (all vai)
Nhân vật phụ (all vai)
Tên ma: Chuyện… gì?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Làm sau để có nhiều sức mạnh vậy? Năng lượng nữa
Nhân vật phụ (all vai)
Nhân vật phụ (all vai)
Tên ma: Thôn phệ…hấp thụ…
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Vậy còn ta, không thôn phệ ăn thịt ai vậy mà cũng mạnh ?
Nhân vật phụ (all vai)
Nhân vật phụ (all vai)
Tên ma: đừng tự mãn….
Nhân vật phụ (all vai)
Nhân vật phụ (all vai)
Tên ma: …Oán niệm nhiều…thì sẽ mạnh…
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Vậy sức mạnh thì liên quan gì đến bản thân mình vậy?
Nhân vật phụ (all vai)
Nhân vật phụ (all vai)
Tên ma: …Quá khứ….kí ức….Mong muốn và mong ước…
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hiểu rồi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cảm ơn, để ta tiễn ngươi cho nhanh nhé?
Mun mỉm cười rồi búng ngón tay, một con bướm xanh xuất hiện, nó đậu lên tên ma rồi biến tên ma thành pha lê và tan biến
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Đứng lên*
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Cô có sao không?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Không
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cô làm tốt lắm!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Cơ mà sáng mai đi đến đền nào cũng được, xin bùa hộ mệnh đi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nó sẽ giữ cô an toàn
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Hả…?
Nữ Cảnh Sát Uiki
Nữ Cảnh Sát Uiki
Ừm cảm ơn
Mun gật đầu rồi rời đi
Cô cho gọi con bướm xanh ra, và xem lại ký ức quá khứ của tên vừa rồi
—————————

Chap 3

Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nhàm chán, tên ma đấy chẳng có gì đặc biệt
Mun chán nản mà đi một mạch về hướng nào đó không xác định được vì cô cũng chẳng biết mình đi đâu
Sáng thì trốn tránh ánh nắng
Tối đến thì đi tiếp
Cô đi rất lâu rất lâu rồi mới nhận ra nơi mình đến, đó là trước cổng trường đại học
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Sao mình lại đến đây vậy nhỉ…?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chắc gì họ còn ở đây
Đang ngẫm nghĩ thì tự nhiên phía trước xuất hiện ba linh hồn, Mun dùng thị lực khủng khiếp của mình mà nhìn thử
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ha!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Chạy lại*
Cô vừa chạy vẫy tay phía trước vừa hô “Bố! Mẹ! Thằng quỷ nhỏ!”
Mấy linh hồn kia đang mất màu thì bỗng sáng hẳn lên
“Mẹ”
“Mẹ”
Con gái tôi!
“Bố”
“Bố”
Lớn ra rồi nè!
“Em trai”
“Em trai”
Ai là thằng quỷ nhỏ hả bà kia!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Xì!
Bố mẹ ôm lấy Mun sau lâu ngày không gặp
“Em trai”
“Em trai”
Khoan đã….
“Em trai”
“Em trai”
Sau mà chị lại có thể nhìn thấy chúng ta
“Em trai”
“Em trai”
Sao chị lại ôm bố mẹ được?
Mẹ cô giật mình đẩy cô ra mà xem xét
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Mỉm cười*
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chuyện dài lắm
Cô kể cho gia đình mình nghe, nghe xong mẹ cô khóc bù lu bù loa
“Mẹ”
“Mẹ”
Trời ơi, con gái tôi khổ quá đi
“Bố”
“Bố”
Thôi, giờ chúng ta cũng yên lòng rồi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ý mọi người là sao?
“Em trai”
“Em trai”
Là bố mẹ và em chỉ là linh hồn bình thường thôi…
“Em trai”
“Em trai”
Còn tồn tại mà không siêu thoát vì có ước nguyện chưa hoàn thành
“Em trai”
“Em trai”
Giờ thì hoàn thành rồi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Mọi người định để con ở lại một mình hả!?
“Mẹ”
“Mẹ”
Con ngốc bé này, bây giờ con có thể làm những gì con muốn
“Mẹ”
“Mẹ”
Cứ làm cánh bướm xinh đẹp và luôn vui vẻ nhé con gái
Mẹ cô mỉm cười rồi siêu thoát
“Bố”
“Bố”
Chúc con gái yêu đời đời bình an, vui vẻ nhé
Bố cũng siêu thoát sau khi nói xong
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Bố mẹ?
“Em trai”
“Em trai”
Chị định khóc đấy à?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Quay lại nhìn*
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đang cảm xúc mà cái thằng này!
“Em trai”
“Em trai”
Haizzz, thôi cuộc đời em chẳng nói tốt gì với chị
“Em trai”
“Em trai”
Bây giờ nói một lần cũng chẳng sao đâu nhỉ?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chắc mắc ói
“Em trai”
“Em trai”
Xì!
“Em trai”
“Em trai”
Nói thật thì, đồ chị thiết kế đẹp lắm, chắc mặc cũng đẹp nữa
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ừm
Thằng bé cũng siêu thoát bỏ cô lại một mình
Bạn nghĩ cô ấy sẽ buồn mà khóc ư?
Không
Mẹ cô đã nói là cô hãy làm những gì mình muốn và làm cánh bướm vui vẻ, bố cũng bảo thế, nên chẳng có gì buồn cả
Thế là Mun bắt đầu đi khắp nơi khám phá, vì là hồn ma nên chẳng ai thấy nên cảm giác rất tuyệt
Hôm đó buổi chiều, Mun đi đến công viên cho trẻ em, cô ngồi xuống xích đu mà chơi
Đang đưa lên cao thì cùng lúc có một người cũng làm theo
Cô liếc nhìn thì thấy ngay Yayoi nên cô ấy dừng lại
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Có duyên thế nhỉ, gặp lại rồi nè?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Không đâu
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Vì em đe doạ mấy con ác linh xung quanh nên mới tìm được chỗ chị
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ồ?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
*Đưa con gấu bông mèo trắng ra*
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Thực hiện lời hứa đi ạ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Được rồi
Mun mỉm cười đứng dậy, sau đó biến thành năng lượng chui vào con gấu bông mèo trắng
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Thu phục được rồi, ác linh cấp S lang thang
Yayoi quay trở về nhà ngay sau đó
Con bé mở cửa phòng của mình mà bước vào, đặt con gấu bông mèo trắng xuống bàn, rồi ra ngoài để xuống nhà ăn tối với Eiko
————
Con gấu bông mèo trắng bắt đầu bị những con vong khác trong phòng tấn công
Nhưng những kẻ gây chiến trước lại là kẻ thua mà đứt đầu phồi cả bông
Đến khi Yayoi quay lại thì bốn con ác linh đã chết
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Quả nhiên là sinh viên tốt nghiệp, không run sợ với số lượng ác linh ở đây)
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Để kiểm chứng sức mạnh của chị ta vào ngày mai mới được)
—————————
Trưa hôm sau
Yayoi bắt xe đến một khu được con bé đánh giá là rank A
Hiện tượng tâm linh ở đây bao gồm, trời đang sáng thì tự nhiên chuyển sang màu máu, sương mù dầy đặc và thường bị thứ gì đó chạm vào vai, gặp một đứa trẻ
Đến nơi, Yayoi một mình bước vào bên trong
Đang đi thì sương mù từ đâu xuất hiện
Bầu trời đang nắng chang chang thì tự nhiên chuyển sang chiều, nhưng buổi chiều này có hơi lạ, nó có màu máu
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Lần đầu thấy nhận xét về hiện tượng ở địa điểm tâm linh đúng)
Con bé đi thêm một chúc nữa thì tự nhiên có ai đó vỗ vai
Nana
Nana
Nana
Nana
Đi đâu đấy?
Nana
Nana
Cậu lạc à?
Nana
Nana
Tớ cũng lạc này!
Nana
Nana
Chúng ta đi cùng hé?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Ai vậy?
Nana
Nana
Tên của tớ là Nana
Nana
Nana
Tên cậu là gì?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Hozuki Yayoi
Nana
Nana
Tên hay quá, chúng ta làm bạn ha
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Cậu đi với ai mà lạc?
Nana
Nana
Tớ đi với bạn
Nana
Nana
Tụi tớ chơi trốn tìm với nhau ở đây
Nana
Nana
Nhưng mà cậu ấy mất tiêu rồi
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Ở đây nguy hiểm vậy mà cậu vẫn tới đây chơi?
Nana
Nana
Tớ biết chứ
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Vậy là bạn cậu rủ tới đây ư?
Nana
Nana
Không phải
Nana
Nana
Mà là tớ rủ cậu ấy
Nana
Nana
Yayoi-chan, chúng ta chơi trốn tìm nhé?
Đôi mắt Nana bắt đầu trở nên đen tuyền, máu từ đó chảy ra ròng ròng
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Con bé Nana biến mất
Chỉ còn tiếng đếm ngược
Từ 10 đến 0
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
*Quan sát xung quanh*
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Ở đây chẳng có gì ngoài đồng cỏ)
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Không trốn được)
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
(Không thể thắng bằng cách này, chỉ còn cách đối đầu với nó)
Sau khi suy nghĩ vài giây chớp nhoáng thì Yayoi quay đầu mà chạy đi
Con bé kia đang đếm ngược thì ngừng lại
Yayoi đang chạy thì Nana xuất hiện sau lưng mà nắm lấy chân con bé
Nana
Nana
Này! Trốn tìm đi! Sao lại bỏ chạy chứ?
Nana
Nana
Đường đó không đúng!
Nana bắt đầu dùng sức mạnh mà siết chặt cổ chân Yayoi
Yayoi không để con bé tác quái mà lôi xà beng ra mà đâm vào tay con bé Nana khiến nó rút tay về
Nana
Nana
Chúng ta không phải bạn sao?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Không
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Tự ngươi tưởng tượng thôi
Yayoi lấy con gấu bông mèo trắng ra đưa về phía trước
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Thể hiện sức mạnh của mình đi!
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
sinh viên tốt nghiệp mới
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Kẻ Lang Thang!
Mắt con mèo sáng lên và bất đầu chảy máu ra từ mắt
Máu lan ra một vùng, từ vùng đó mọc lên những bông hoa có hình con bướm xanh
Trong mấy trăm con bướm đó, có ba con động cánh mà bay đi, nhưng bay được giữa chừng thì có ba sợi dây xích pha lê xuất hiện từ dưới đất đâm lên khiến chúng tan nát biến thành năng lượng mà tụ lại giữa hai sợi xích chéo nhau
Sau đó là mười mấy con bướm xanh cũng động cánh mà bay về hướng đó, nhưng cũng chịu cảnh tương tự
Năng lượng của chúng bất đầu tập trung lại chỗ giữa những dây xích chằng chịt, có thể lờ mờ thấy được hình người trong đống dây xích pha lê đó
Rồi mấy dây xích bất đầu nứt ra, với tư thế bị trói hai tay, Mun vung hai tay sang hai bên một cái nhẹ khiến cho tất cả dây xích pha lê vỡ tan thành những miếng lấp lánh li ti
Mấy con bướm xanh còn lại chuẩn bị bay đi thì bị biến thành pha lê hết, Mun bất đầu cúi chào với tư thế như một nữ quỷ tộc truyện tranh, đồng thời làm vỡ tan hết những cánh bướm
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Tsukihana Mun!
Nana
Nana
Wow!!!! Có bạn mới nữa kìa
Nana
Nana
Chúng ta cùng chơi trốn tìm nhé?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Để xem sao đã
Mun xông lên kích hoạt lời nguyền thứ ba của mình, dây xích xuất hiện khoá hai tay hai chân Nana lại, Trên đầu con bé bất đầu xuất dấu ấn trăng khuyết, từ đó ba tia sáng đánh xuống
Nana
Nana
Hay quá!
Sau đám khói Nana đang hồi phục lại từ đầu
Rồi con bé lại biến mất
Sau vài giây đếm ngược thì con bé xuất hiện lại, nắm lấy tay Mun
Nana
Nana
Tìm thấy rồi
Con bé trượt xuống nắm lấy chân Mun và bẻ nó
Mun đáp trả lại với lời nguyền thứ hai, cô tạo ra vùng hoa pha lên khiến con bé bất động, sau đó cô cũng hồi phục lại cái chân
Đang mất ý thức nhưng con bé Nana tự vô thức nhảy lên cao để né lời nguyền
Nana
Nana
Thứ này khiến người khác suy yếu à!?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tự cảm nhận đi rồi biết!
Mun kích hoạt lời nguyền thứ nhất cùng lúc, vô số cánh hoa rơi xuống khiến con bé trật vật né tránh
Nhưng chưa né được bao nhiêu lâu thì Mun xuất hiện cho nó một đá vào mặt, kèm thêm tiếng ring ring của cái chuông ở chân nghe vui tai lắm
Con bé bị đánh văng ra xa nhưng vẫn hồi phục lại từ từ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
(Tốc độ hồi phục này… ở đây chẳng có gì để nó thôn phệ cả….)
Mun nhìn xung quanh, rồi nhìn bầu trời chiều máu
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Mun!
Nana
Nana
Tìm thấy rồi!
Lúc cô phân tâm Nana xuất hiện tặng cô một phát bay đầu
Nhưng cô cũng kịp thời dùng lời nguyền thứ nhất để hồi phục
Mun xông lên định đấm nó một cái thì bị nó đánh bật ngược lại, vẫn hên là thân thủ nhanh, cô kịp thắng lại ngay chỗ của Yayoi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Con bé này chỉ có một lời nguyền duy nhất thôi
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Là trốn tìm
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nguyên cái khu vực này là lời nguyền của nó
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ở đây thì là sân nhà nó rồi, chỉ có một cách để thắng, chị nhờ em một chuyện
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Chuyện gì?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Phá huỷ cái không gian này để chị dồn một chiêu
Mun đưa Yayoi một bông hoa pha lê và con bé cũng cầm lấy
Mun đứng dậy quay lại trận đấu, cùng lúc Yayoi rời đi mà con bé Nana không để ý
Mun cứ xông lên như một con dở hơi mà bị Nana đánh sấp mặt hoài
Nhưng Mun chỉ liên tục đổi lời nguyền 1 và 2 để tấn công và hồi phục
Con bé Nana khá khó hiểu với điều đó nên đã chơi nguyên chiêu thức khủng, nhưng Mun vẫn hồi phục nhờ vào những lời nguyền một và hai
Nana
Nana
Ngươi không định đánh nhau à!?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Có chứ
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Vẫn ăn miếng trả miếng đây
Nana
Nana
Sao ngươi không dùng lời nguyền khác?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta chỉ có nhiêu đó thôi
Nana
Nana
Ngươi không sợ năng lượng tâm linh cạn kiệt à?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Tiếp đi nói nhiều quá
Và vẫn là kịch bản cũ, Mun bị ăn hành quá trời
Một lúc sau, Yayoi đã tìm ra được vị trí cuối cùng của không gian và ra hiệu cho Mun
Mun mỉm cười
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Kết thúc được rồi!
Nana
Nana
Ha ngươi sẽ làm gì được ta cơ chứ? Chỉ với hai lời nguyền rách?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Im đi!
Mun kích hoạt lời nguyền thứ thứ bốn của mình làm cho mặt trăng tròn bên trong bông tay trăng khuyết vỡ tan và biến thành cây lưỡi hái cầm bên tay phải
Cô đưa cây lưỡi hái về phía trước ngửa ra xéo một tí, tay trái thì kết ấn như mấy thầy trừ tà kẹp bùa ở hai ngón tay và để nó gần miệng, và đây là tư thế kích hoạt lời nguyền thứ 7
Cô tạo ra một vùng hoa bách hợp, với những chú bướm xanh bay lượng
Vùng hoa đó nó hồi phục toàn bộ cho cô
Sau đó những vết thương mà cô phải chịu nảy giờ tụ lại thành bướm xanh bay về phía tay phải cô
Cây lưỡi hái biến mất thay vào đó là một hình trăng khuyết với ánh sáng xuất hiện
Mun đưa tay trái sát miệng và búng một cái
Cùng lúc đó
Yayoi dùng bông hoa bách hợp pha lê mà đâm vào cái cuối không gian khiến nó vỡ tan
Nana hiểu ra định lao lên liều chết thì tự nhiên trên trán xuất hiện khắc ấn mặt trăng khuyết , và toàn bộ những gì Mun phải chịu nãy giờ điều đẩy lên người con bé hết
Nó la hét trong đau đớn
Cuối cùng con bé Nana chỉ còn mỗi nửa cái đầu
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Mỉm cười đi lại gần*
Cô ngồi chồm hổm xuống chống tay lên cằm nghiên đầu nhìn Nana
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Làm phiền chút nhé
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
*Búng tay*
Con bướm xanh xuất hiện đậu lên người Nana
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Chị làm gì thế?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Hút oán hận và lưu quá khứ kẻ khác thôi
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Chị đang nuôi dưỡng oán niệm cho con bướm à?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Đại loại vậy
Yayoi gật đầu rồi quay qua nhìn Nana
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Ở lại hay rời đi?
Nana
Nana
Nana
Nana
Tch! Ở lại
Nana
Nana
Một ngày nào đó ta sẽ đánh bại ngươi!
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Ta đợi
Yayoi lấy con gấu bông hỗ ra và thu Nana vào
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Năng lực của chị mạnh thật
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Rất vui khi nghe lời khen của em
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Chị muốn em đặc tên không?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Gọi là Kẻ Lang Thang nghe cũng sang
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Nhưng có một cái tên thì sẽ hay hơn
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Gọi là “Bách Hợp Nguyệt Tinh Tú” cho hay ha?
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Chị có liên quan gì đến Tinh Tú đâu?
Yayoi Hozuki
Yayoi Hozuki
Có lẽ là chị lấp lánh như vì sao
Tsukihana Mun
Tsukihana Mun
Haha, khéo đùa
Mun mỉm cười rồi quay trở lại gấu bông
——————

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play