Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DuongKieu] Những Câu Chuyện Ngắn Của Dương Kiều

truyện ngắn 1: Flower

Thành An
Thành An
Kiều ơi!
Thành An xuất hiện với gương mặt tươi cười, che khuất tầm nhìn của Kiều khi cậu đang xem video về mèo
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ưm.. muốn gì đây?
Kiều càu nhàu, đẩy mặt An ra, khiến cậu té nhào xuống đất. An đứng dậy, ánh mắt “yêu mến” nhìn Kiều
An bước đến ngồi cạnh Kiều rồi giật mạnh điện thoại ra khỏi tay cô, tắt máy
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/lườm/
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đem điện thoại giấu luôn đi nha
Thành An
Thành An
OK 👌 t sẽ làm như vậy
Kiều thở dài, đảo mắt nhìn đi chỗ khác. An nhìn Kiều cười hì hì rồi lại lấy điện thoại của mình ra
Thành An
Thành An
T có một anh chàng…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/cắt ngang/ nữa!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày lại muốn đem tao đi bán?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không nha! Lần này t không đi nữa đâu
Thành An
Thành An
/lắp bắp/ cái gì? Thậm chí.. mày còn chưa nghe hết t muốn nói gì mà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/trừng mắt/ mày khoải
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/nhại lại giọng An/ T có một anh chàng này…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đó! Nhiêu đó t cũng đủ hiểu rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
mày nhớ chàng trai cuối cùng mày làm mai cho t không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hắn ta đã theo dõi t suốt hai tuần từ sau buổi hẹn lần đó
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Cứ như biến thái ý
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Eo ôi khiếp! T lạy mày, đừng mai mối t cho ai hết là t cảm ơn mày lắm rồi
An có hơi rùng mình khi nhớ lại Kiều đã phải ở nhà cậu hai tuần và phải nhờ công an can thiệp chuyện đó
Thành An
Thành An
Ừm… ờm.. được rồi. Thì là lỗi của tao
Thành An
Thành An
Nhưng mày không nên nhìn mãi về quá khứ mà không hướng đến tương lai
Thành An
Thành An
Nghe tao nói nè, người mà t sắp giới thiệu cho mày vô cùng đẹp trai, vô cùng tốt bụng, lại còn ngọt ngào
Thành An
Thành An
Mày sẽ yêu anh ấy cho mà xem
Thành An
Thành An
T thề với mày luôn á, Kiều!
An lại rên rỉ và đưa đôi mắt cún con nhìn Kiều. Kiều tặc lưỡi hết cách với người bạn thân này của cô
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tch… được rồi
Thành An
Thành An
/cười toe toét/ yeah! T biết mày sẽ thích anh ấy mà. T sẽ nhắn số điện thoại để mày kết bạn với ảnh nha
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/đảo mắt, ngán ngẫm/ tuỳ mày
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Trả điện thoại cho t
Thành An
Thành An
Nè! /đưa lại điện thoại cho Kiều/
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Thôi kệ! Đại đại đi!”
Kiều suy nghĩ vu vơ rồi lại quay về với video về mèo tiếp
???
???
💬 xin chào
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Ai đây?
???
???
💬 chào, tôi là bạn của Thành An
???
???
💬 An bảo tôi nhắn tin cho cậu
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 à tôi hiểu rồi
???
???
💬 ừm :))
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Thật tuyệt…
Kiều cảm thấy rùng mình vì sự ngại ngùng này. Cô ném điện thoại sang một bên, suy nghĩ vu vơ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“ An nó đang làm gì vậy trời? Đúng là không thể tin được nó”
???
???
💬 khi nào cậu muốn gặp nhau?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 ưm… tuần sau? Khoảng 1 giờ chiều?
???
???
💬 ý kiến hay. Hẹn gặp lại cậu
Kiều đẩy nhẹ cánh cửa của tiệm hoa nhỏ, cách nhà cô vài căn. Cô đã rất yêu mến nơi này vì mỗi lần đến đây, tâm hồn cô dường như được chữa lành.
Vừa bước vào mùi hoa nồng nàn đã xộc vào mũi Kiều. Cô hít thật sâu để cảm nhận xem đây là mùi hoa của hoa nào
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Hình như là hương hoa hồng ? Có một chút hoa oải hương. Một chút mùi nhẹ của hoa nhài”
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chào bà Phương!
Mọi khi Kiều bước vào sẽ nhìn thấy dáng vẻ quen thuộc của bà chủ tiệm hoa nhưng hôm nay lại không có.. Kiều cố đợi một chút và dành thời gian ngắm nghía những bông hoa mới về
Cô nhìn chăm chăm vào chậu hoa Cẩm chướng đỏ, sau đó lại cằm nó lên khẽ ngửi, mỉm cười khi những cánh hoa chạm vào mũi cô
Đăng Dương
Đăng Dương
Đẹp quá phải không?
Một giọng nói vang lên khiến Kiều giật mình làm rơi mất cái chậu hoa mà cô đang cầm
Xoảng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Chết rồi! Vỡ mất rồi!”
Cô cuối xuống nhặt lại những mảnh vỡ nhưng cô chỉ nhặt được những mảnh vỡ lớn còn những mảnh vụn vương vải khắp sàn. Bông hoa Cẩm chướng tội nghiệp, nằm bất lực dưới mảnh vỡ của chiếc bình
Đăng Dương
Đăng Dương
Thư giãn đi
Kiều đứng dậy đối mặt với người phía trước mặt. Cô cảm thấy bồn chồn lo lắng khi ánh mắt hắn ta lướt khắp người cô
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ồ, tôi xin lỗi. Tôi sẽ đền tiền chậu hoa này
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười khúc khích/ không sao đâu. Dù sao cũng là tôi làm cậu sợ
Đăng Dương
Đăng Dương
Đó phải là lỗi của tôi mới phải
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/gật đầu ngượng ngùng/ anh là…
Anh chàng kia bật ra một trang cười khiến Kiều có hơi khó xử
Đăng Dương
Đăng Dương
Ưm.. tôi là Trần Đăng Dương
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi làm việc ở đây
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vậy bà Phương đâu?
Đăng Dương
Đăng Dương
Bà tôi hả? Bà đã già rồi nên không thể tiếp tục công việc nữa nên đã về quê nghỉ ngơi
Đăng Dương
Đăng Dương
Bà giao cho tôi trách nhiệm trông chừng cửa hàng hoa này
Đăng Dương
Đăng Dương
Mà cậu biết bà tôi sao?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/nhún vai/ thật ra cũng không hẵn là biết nhưng tôi thường xuyên đến đây
Đăng Dương
Đăng Dương
/mỉm cười/ thật mừng khi biết rằng ở đây, bà tôi không cô đơn
Kiều có chút ngượng ngùng gật đầu. Cô bước đến gần quầy
Đăng Dương
Đăng Dương
/mỉm cười, dựa vào kệ phía sau/ vậy tôi có thể giúp gì cho cậu?
Kiều có chút hoảng hốt, cố gắng suy nghĩ xem nên nói gì. Rồi lại buộc miệng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tuần sau tôi có một cuộc hẹn. Không biết ở cửa hàng của anh có gì giúp mang lại may mắn cho tôi không?
Dương ậm ừ suy nghĩ một lát
Đăng Dương
Đăng Dương
À có. Tôi có vài cây trúc nhỏ. Chúng đang là xu hướng hiện nay đó
Đăng Dương
Đăng Dương
Trông hợp với những căn hộ mang vẻ hiện đại
Đăng Dương
Đăng Dương
Nếu cậu thích hoa hơn thì có thể chọn chậu hoa cẩm tú cầu
Kiều gật đầu. Có hơi ngạc nhiên khi Dương rất ấm hiểu về hoa. Mặc dù, bên ngoài của anh không có dáng vẻ của một người am hiểu về hoa cho lắm
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ưm… vậy chắc tôi sẽ mua một bó Cẩm Tú cầu
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Màu trắng nhé
Đăng Dương mỉm cười và bước đi đến phía phòng sau. Một lúc lâu sau, anh trở lại, đeo găng tay tay làm vườn và một chiếc kéo nhỏ
Dương ra hiệu về phía sau, Kiều hiểu ý và đi theo anh ta. Cửa hàng không lớn lắm nên chỉ đi vài bước chân là tới. Đăng Dương chỉ vào những bông hoa Cẩm Tú cầu được trưng bày. Chắc chắn rằng Kiều sẽ thích trước khi cắt chúng. Sau khi đã hái hoa, anh ta lại quay lại quầy và gói chúng một cách tinh tế với một dải ruy băng
Kiều ngạc nhiên nhìn ngón tay nhanh nhẹn và khéo léo của Dương khi anh sắp xếp những bông hoa một cách đẹp mắt và buộc chúng lại
Đăng Dương
Đăng Dương
Xong rồi!
Anh đưa bó hoa đến trước mặt Kiều. Cô mỉm cười và đón nhận lấy. Kiều hít một ít mùi thơm của chúng và nở nụ cười hài lòng với Dương
Kiều sau đó trả tiền cho Dương bao gồm cả tiền chậu hoa mà cô đã làm vỡ
Đăng Dương
Đăng Dương
Nè cậu! Đợi đã tôi đã bảo là cậu không cần phải trả tiền rồi mà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/nhún vai và mỉm cười trước khi mở cửa/ tiếc quá! Anh nói trễ rồi
Kiều mở cửa và bước đi mất

truyện ngắn 1: Flower (2)

Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Sẽ không sao chứ nếu tôi muốn biết tên của cậu?
???
???
💬 Sao lại không thể chứ? Tôi là Domic
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Tuyệt. Tôi là Pháp Kiều
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Vậy chúng ta làm quen với nhau nhé!
Kiều nhấn rồi thay đổi tên lưu trong danh bạ và add zalo với Domic. Cậu trai này lại khá kín tiếng khi không có gì ở trang cá nhân zalo ngoài tấm ảnh đại diện hình con mèo nhưng không sao Kiều cũng thích mèo
Domic
Domic
💬 đó không phải là điều thường làm vào buổi hẹn đầu tiên sao? 😂
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Ôi trời! Tôi xin lỗi vì muốn chắc rằng cậu không phải là một người xấu ví dụ như một kẻ sát nhân hàng loạt đầy tàn nhẫn chẳng hạn
Domic
Domic
💬 🤣🤣
Domic
Domic
Ý tôi là nếu cậu muốn tôi có thể gửi cho cậu một bức ảnh có mặt tôi được không?
Domic
Domic
💬 Để chứng minh tôi không phải là sát nhân hàng loạt
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 ngoại hình thì liên quan gì đến kẻ sát nhân hàng loạt khi họ đã muốn giấu danh tính?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 nhưng theo tôi, cậu chắc phải là một chàng trai quyến rũ nhất thế giới này
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 thôi kệ đi, tôi thích sự bí ẩn:))
Domic
Domic
💬 chàng trai quyến rũ nhất thế giới này? 🤣🤣
Domic
Domic
💬 cậu nói đúng đấy😝
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Đúng là tự luyến mà
Domic
Domic
💬 🤣🤣🤣
Domic
Domic
💬 đó là sự thật
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Vậy cậu thích gì?
Domic
Domic
💬 tôi tưởng chúng ta đồng ý dành điều này cho buổi hẹn đầu tiên 🤣🤣
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 Được thôi nhưng ít nhất phải cho tôi biết một ít gì đó chứ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 ví dụ cậu có màu sắc yêu thích không? Thú cưng? Sở thích?
Domic
Domic
💬 ưm… tôi có nuôi một con chim
Domic
Domic
💬 Màu yêu thích của tôi là xanh dương nhưng tôi cũng rất thích màu hồng
Domic
Domic
💬 Tôi thích nướng bánh, viết nhạc và cả thích hoa nữa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 trời ơi, nhiều thứ phải tiếp thu quá nhưng không sao tôi sẽ cố gắng nhớ hết
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 còn tôi thì thích mèo, chó. Màu yêu thích của tôi là màu hồng,.. có lẽ vậy
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 tôi cũng không biết nói sao về sở thích nhưng cũng khá giống cậu. Tôi thích hát, đọc sách và ăn uống:))
Domic
Domic
💬 Tuyệt đấy chứ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 vậy cậu thích loài hoa gì?
Domic
Domic
💬 ưm… câu hỏi khó đây
Domic
Domic
💬 Để xem nào… cậu thích hoa cúc lắm. Chúng đơn giản nhưng lại rất xinh xắn. Tôi cũng thích hoa oải hương nữa, không chỉ vì màu sắc đẹp đẽ đâu mà chúng còn vừa thanh lịch vừa bí ẩn
Domic
Domic
💬 Nếu được là một bông hoa tôi sẽ chọn là hoa oải hương. Mùi hương của chúng cũng rất dễ chịu nữa. Nhưng tôi thích tất cả các loài hoa và sẽ bảo vệ chúng bằng mọi giá
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 tuyệt quá. Tôi chưa bao giờ nhìn những bông hoa theo góc cạnh đó. Tôi chỉ nghĩ chúng là những loài hoa đẹp và thơm khi trồng ở nhà thôi
Domic
Domic
💬 đúng vậy, đó là điểm chung nhưng hoa cũng có cảm xúc và không chỉ là một thứ đẹp đẽ để ngắm và ngửi. Chúng cũng giống như chúng ta vậy
Domic
Domic
💬 tôi luôn nói rằng, bạn nên đối xử với bông hoa theo cách bạn muốn được người khác đối xử với mình. Bởi vì không ai muốn được ngắm nhìn và yêu thương trong vài tuần, rồi bị vứt bỏ khi vẻ đẹp của bạn đã tàn phai và bạn chẳng còn gì ngoài sự héo úa của vẻ đẹp mà bạn từng có
Domic
Domic
💬 ưm… xin lỗi tôi hơn cảm xúc và sâu sắc rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 không có, không có… nó rất hay
Pháp Kiều
Pháp Kiều
💬 ý tôi là mọi thứ rất đáng yêu
Domic
Domic
💬🤭🤭🤭
Domic
Domic
💬 tôi sẽ coi đó là một lời khen. Cảm ơn cậu
Thành An
Thành An
Đã hen, đã hen! /bước vào phòng Kiều/
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đã gì? /không thèm ngẩng đầu nhìn An/
Thành An
Thành An
Nói chuyện với Domic thế nào?
An hỏi nhưng giọng cậu có chút ngập ngừng. Kiều biết An đang cố tỏ ra bình tĩnh nhưng thực chất cậu ta đang rất tò mò
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/đảo mắt/ mọi chuyện tốt lắm
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ý t là tụi tao chỉ mới nhắn tin được một ngày thôi nên không biết mày mong đợi điều gì?
Thành An
Thành An
/mỉm cười/ vậy là được rồi. Nhìn cách mày nói thì có lẽ mày đã “trúng số độc đắc” rồi
Kiều trừng mắt nhìn An rồi giẫm vào chân cậu một phát. Khiến An là toáng lên còn cô thì nhếch mép cười
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Dừa!
Thành An
Thành An
Mày hung dữ quá ai mà dám rước mày!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/trừng mắt nhìn An/
Thành An
Thành An
Tao giỡn… giỡn thôi mà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tốt nhất là mày nên cẩn thẩn, không thì có ngày mày phải nhập viện khoa chấn thương chỉnh hình đó
Thành An
Thành An
Hơ hơ
Thành An
Thành An
Vậy thì khi nào hai người gặp nhau?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thứ bảy tuần sau
Thành An
Thành An
Ồooooo
An có hơi nhướng mày không tin. Khiến Kiều ngồi gần khó chịu vô cùng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày phiền quá! Để t yên coi
Thành An
Thành An
Vậy mày định tặng anh ta quà gì?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Sao t phải tặng quà cho anh ta?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Có kì khi tặng quà trong lần gặp đầu tiên không?
Thành An
Thành An
/nhún vai/ tuỳ mày nhưng cũng nên làm vậy vì đó là sự tử tế
Thành An
Thành An
T nghĩ mày nên tặng anh ta hoa hoặc kẹo?
Kiều nhìn An với vẻ nghi ngờ nhưng nụ cười của An lại không phải nhạt đi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/thở dài/ chắc là nên vậy…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Anh ấy nói anh ấy thích hoa
Thành An
Thành An
/cười khúc khích/ hay đó! Đây là điều tốt! Và t cũng đang muốn giúp mày thôi
Thành An
Thành An
Cuối cùng mọi thứ sẽ được đền đáp xứng đáng. Tin tao đi
Kiều hiểu những gì An nói và cũng bắt đầu những suy nghĩ của mình
——————
Kiều mở cửa tiệm hoa, tiếng chuông gió kêu leng keng khe khẽ. Vừa vào mùi hương của hoa hồng đã khẽ chào đón cô, mùi hương đặc trưng quen thuộc sau bao năm
Đăng Dương
Đăng Dương
Xin chào /mỉm cười/
Một giọng nói vang lên từ phòng sau. Kiều thấy Đăng Dương đang đứng cạnh cửa, tay cầm một thùng lớn đựng đầy những bông hoa hồng. Dương cười tươi đến nỗi híp cả mắt, rồi đặt thùng hoa lên quầy
Anh sải bước đến phía Kiều và dừng lại trước mặt cô
Đăng Dương
Đăng Dương
Sao cậu lại đến đây?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/khịt mũi/ tôi.. tôi không biết nữa… có lẽ là đi mua hoa
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười phá lên/ được.. vậy tôi có thể giúp gì cho cậu?
Kiều chỉ vào hoa hồng trên quầy
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hôm nay là ngày hoa hồng hay gì vậy?
Dương gật đầu quay lại quầy rồi ra hiệu cho Kiều lại gần
Đăng Dương
Đăng Dương
Có thể nói là như vậy. Hôm nay cửa tiệm có một lô hàng lớn về hoa Hồng nên có chương trình giảm giá nho nhỏ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/ngửi những cánh hoa Hồng/ wow thơm quá!
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười/ ít nhất tôi biết được chúng không bị hỏng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/vương mắt nhìn Dương/ hơ hơ hơ, mắc cười ghê
Cô nói với giọng đầy mỉa mai nhưng Dương cũng chỉ nhìn cô cười tươi rói. Thật sự lần này khiến tim Kiều đập nhanh hơn
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ưm.. ưm.. tôi sẽ lấy hai bông này /chỉ tay vào hai bông hồng/
Kiều lẩm bẩm rồi quyết định luôn nếu cứ tiếp tục lựa thì chỉ thêm rối trí
Dương ậm ừ rồi ngắm nghía hai bông hoa Kiều vừa chọn sau đó lại tỉ mỉ chọn giấy gói và gói lại một cách cẩn thận, đưa đến trước mặt Kiều. Cô ôm chặt chúng vào ngực
Kiều trả tiền rồi ngượng ngùng đứng đó, cả hai lại im lặng nhìn nhau
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ưm.. được rồi.. tôi đi đây. Cảm ơn
Cô ngượng ngùng lùi lại và định rời khỏi thì bị Dương ngăn lại
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi có thể hỏi cậu một câu không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đ- được
Kiều nuốt nước bọt, đột nhiên cô cảm thấy lo lắng đến toát mồ hôi, nhìn sang người bên kia rồi khẽ gật đầu. Cô còn không biết vì sao bụng mình lại quặng lên nó khó chịu
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi không có ý tọc mạch gì cả…
Dương lập tức cuối mắt xuống. Kiều nhéo mắt và nhận ra mình có hơi đỏ mặt. Tim cô đập thình thịch trước cảnh tưởng đó
Đăng Dương
Đăng Dương
Nhưng mà… tôi thấy cậu rất thường hay lên đây…
Đăng Dương
Đăng Dương
Nên tôi tự hỏi không biết cậu mua hoa vì thích hoa hay là cậu mua vì có người để tặng…
Giọng Dương nhỏ dần. Anh nhìn thẳng vào mắt Kiều với một vết đỏ ngượng ngùng lan khắp má
Kiều suy nghĩ một lúc rồi bật cười khúc khích khi hiểu ra ý của người kia
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Đăng Dương có vẻ rất quan tâm nhưng tại sao anh ấy lại như vậy?”
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ừm.. tôi tự mua hoa cho mình
Nụ cười thoáng nhẹ trên khoé môi rồi lại bật ra một tiếng cười khúc khích
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ừm… tôi không hẹn hò với ai cả mà tôi cũng chẳng có ai để tặng hoa /ngượng ngùng/
Dương gật đầu, miệng hơi hé mở, hai lòng bàn tay khép lại rồi lại mở ra đầy lo lắng
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi hiểu rồi… tôi chỉ tò mò thôi /cười/
Kiều cười gượng gạo rồi quyết định chuồng lẹ trước khi cô ngại đỏ mặt như trái bom hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Cô nở nụ cười ngượng ngùng, chào tạm biệt Đăng Dương và đóng cửa tiệm hoa với một trái tim đập liên hồi

truyện ngắn 1: Flower (3)

Ngày hôm sau, Kiều đã thử hỏi ý hết tất cả người bạn của mình rằng có ai muốn được tặng hoa không? nhưng lại trừ Thành An vì cô cảm thấy không tin tưởng cậu cho lắm
Phong Hào
Phong Hào
Ưm…. Không
Hào mãi mê chơi game đến nỗi chỉ đáp hững hờ với Kiều như vậy mà thôi khiến Kiều chán nản bỏ đi.
Cô hốt hoảng chạy khỏi phòng Hùng Huỳnh. Khi anh liên tục ném đồ về phía cô, gào thét rằng Kiều có lương tâm khi hỏi một người vừa bị đá hay không? Kiều vội đóng sầm cửa lại, tiếng hộp khăn giấy mà Hùng Huỳnh vừa ném vang lên, đập mạnh vào cửa rồi trượt xuống kêu một tiếng bịch
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Phù tưởng đâu chết trỏng không đó”
Đức Duy
Đức Duy
Ồ tặng hoa cho em hả?
Đức Duy
Đức Duy
Chị Kiều đúng là tốt bụng
Đức Duy
Đức Duy
Em sẽ không từ chối đâu
Kiều cười thân thương nhìn Duy rồi ánh mắt đanh lại nhưng muốn giết người liếc nhìn Duy, khiến gương mặt đang tươi cười của Duy chợt tắt
Đức Duy
Đức Duy
Ưm… coi như em chưa nói gì đi
Kiều đưa cho Duy một tờ giấy ghi chú và một cây bút
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chị chỉ cần mày viết loại hoa mà mày muốn lên đây thôi
Đức Duy nhận lấy giấy, suy nghĩ một lát rồi viết lên tờ giấy ghi chú
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn chị Kiều nhiều dù em không hiểu vì sao chị lại đột nhiên muốn tặng hoa cho em nhưng mà kệ đi em sẽ nhận nó thật hạnh phúc
Kiều trợn mắt rồi giựt lấy tờ giấy
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Cảm ơn em đồ tự luyến /rời đi/
Đức Duy
Đức Duy
Ơ….
—————
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Xin chào…
Kiều nói gần như hụt hơi khi bước vào tiệm hoa nhỏ, bởi vì cô đã chạy một mạch đến đây. Vừa bước vào, tim Kiều đã đập mạnh vì Đăng Dương hiện tại trông rất đáng yêu với chiếc áo hoodie màu Hồng có họa tiết hoa cúc trên ngực. Dù là con trai nhưng Dương mặc màu hồng lại không sến chút nào, rất tôn da
Kiều cứ đứng nhìn chằm chằm vào Dương khiến anh hơi ngượng ngùng và vẫy tay trước mắt cô, cố gắng thu hút sự chú ý của Kiều. Kiều giật mình tỉnh lại, đỏ mặt tía tai vội cúi đầu
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Xin.. xin lỗi.. tôi.. ừm… cần một thứ
Kiều đưa tờ giấy nhàu nát và gấp gọn từ trong tay ra đặt lên quầy
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đơn hàng của bạn tôi.. cậu ấy nhờ tôi lấy hộ
Cô nói dối một cách trơn tru, tự thầm khen bản thân mình sao lại nghĩ ra kế hay đến vậy
Vài phút sau, Dương trở lại với tất cả loại hoa mà Duy đã đặt, một bó hoa gồm hoa hồng, cẩm chướng và hoa baby
Đăng Dương
Đăng Dương
Đầu đủ rồi!
Kiều đưa tiền cho anh nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Đăng Dương và cô còn không nhanh ra rằng mình đang nắm chặt tiền trong tay đến khi Dương cười và giật nó ra. Kiều lại đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ, vội rút tay lại
Kiều nhận lấy hoa, họ nhìn nhau trong vài giây trước khi Dương ho và nhìn đi chỗ khác với đôi má ửng hồng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ưm… hôm nay trong cậu đẹp trai quá
Kiều buột miệng nói mà không cần suy nghĩ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Chết rồi mày vừa thoại cái gì vậy nè Kiều!” /má đỏ/
Mặt Dương hơi ngạc nhiên rồi anh lại cười toe toét, má cũng có chút ửng hồng
Đăng Dương
Đăng Dương
/ngượng ngùng lầm bầm/ cảm ơn…
Đăng Dương
Đăng Dương
Nhưng chỉ đẹp hôm nay thôi sao?
Kiều đảo mắt, cô đã định với tay qua quầy vỗ nhẹ vào tay Dương nhưng đã kịp kiềm chế
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đừng chọc tôi nữa…
Cô càu nhàu nhưng nụ cười trên môi lại càng lúc đậm hơn khiến Đăng Dương cũng mỉm cười. Cả hai lại chìm vào im lặng, không khí ngượng ngùng nhưng ánh mắt vẫn dành cho đối phương, dường như họ có gì đó muốn nói nhưng lại không thể…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/hắn giọng/ ừm… có lẽ tôi nghĩ mình nên đi thôi
Đăng Dương
Đăng Dương
/gật đầu/ có lẽ là vậy…
Kiều mỉm cười bước ra cửa nhưng đã quay đầu lại nhìn Dương, mỉm cười
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hẹn gặp lại
Đăng Dương
Đăng Dương
/mỉm cười/ hẹn gặp lại
—————
Đêm đó, Kiều rút điện thoại ra và nhớ lại ngày cô có hẹn vào tuần tới. Cô nháp vào liên lạc có tên Domic và thở dài khi đọc lại những cuộc trò chuyện ngắn ngủi của họ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Liệu đây có tính là bắt cá hai tay hay không?”
Kiều thực sự không chắc rằng việc hẹn hò với người khác trinh khi rõ ràng cô đang để ý đến một người khác có phải là một ý kiến hay hay không? Cô không thực sự biết rõ về Domic nhưng cái cách cô biết về anh chàng bán hoa ở tiệm hoa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Có lẽ mình nên tập trung vào Domic..”
Nhưng trái tim cô không biết nói dối, cô thực sự đã bị thu hút bởi anh chàng Đăng Dương kia… Kiều thở dài, ném điện thoại của mình sang một bên và nằm xuống giường
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Nên đưa ra quyết định thôi…”
—————
Hai ngày sau, Kiều bước đến tiệm hoa, dường như đây đã trở thành con đường quen thuộc với cô. Tiếng chuông gió khẽ kêu leng keng
Hôm nay, Đăng Dương mặc một chiếc áo hoodie màu xanh pastel kết hợp với quần jean denim tối màu. Kiều không hiểu sao chỉ với phong cách ăn mặc tối giản như vậy của Dương mà lại thu hút cô đến vậy
Kiều cứ đấy nhìn chằm chằm vào Dương như một kẻ ngốc và chợt thức tỉnh khi nghe tiếng Dương gọi cô. Vội bước đến gần quầy
Đăng Dương
Đăng Dương
Có chuyện gì vậy?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/nhún vai/ chỉ là tôi cảm thấy hơi đói thôi
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười/ hay quá! Thực ra, tôi cũng sắp nghỉ trưa rồi. Cậu có muốn đi cùng không?
Chỉ một nụ cười đó thôi mà đã khiến tim Kiều đập rất nhanh
Pháp Kiều
Pháp Kiều
“Đẹp quá đi…”
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/vội gật đầu/ Đ-được chứ.. nếu anh không phiền
Nghe vậy, Dương nhảy xuống khỏi quầy và kéo Kiều đi ra ngoài, khoá cửa lại
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười, nói nhỏ/ tôi bắt đầu nhận ra rằng khi liên quan đến em, tôi đều không ngại làm, bất cứ điều gì
—————
Đăng Dương
Đăng Dương
Em ổn chứ? Không đói sao?
Đăng Dương vừa hỏi vừa nhai. Kiều đã nhìn dĩa salad trong mười phút kể từ khi phục vụ đặt nó trước mặt cô nhưng cô gần như không ăn miếng nào. Hơn nữa, từ trước đến nay, Kiều chưa bao giờ gọi salad cả, toàn gọi món ngon thôi. Kiều cũng không thể hiểu sao mình lại gọi món này cho được…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hử… ừm.. không có.. chỉ là.. chỉ là tôi có chút lo lắng thôi
Kiều lại nghẹn ngào nhìn dĩa salad rồi nhầm ngùi tiếp tục ăn nó
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười/ em dễ thương lắm, em biết không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/đỏ mặt, ngượng ngùng/ c-cảm ơn..
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/mím môi/
Cô lại không muốn bản thân mình thốt ra câu gì khiến bản thân mình lại hối hận nữa
Dương lại cười, nụ cười khiến Kiều khó lòng mà quên được
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh có thể thành thật với em có được không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/khó khắm nuốt nước bọt, khẽ gật đầu/
Đăng Dương
Đăng Dương
Vấn đề là… thực ra tuần sau, anh có buổi hẹn một người và anh không biết liệu có thành công hay không nữa…
Đăng Dương
Đăng Dương
Ý anh là… anh thậm chí còn chưa nhắn tin với người ấy đủ nhiều nữa…
Đăng Dương
Đăng Dương
Nhưng điều anh muốn nói là
Anh dừng lại một chút, giọng có chút yếu ớt
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh thực sự thích em, anh nghĩ em là một người rất dễ thương và tuyệt vời
Đăng Dương
Đăng Dương
Và anh rất muốn được hiểu về em nhiều hơn nhưng với tư cách là một người bạn… hoặc là một người anh trai…
Kiều hiểu ra.. lẽ ra cô nên biết điều đó hơn ai hết. Dù đã bị từ chối nhiều nhưng không hiểu sao lần này trái tim cô lại đau đến thế, giống như nó đã vỡ ra thành nhiều mãnh vụn nhưng Kiều lại cảm thấy mãn nguyện, ít nhất Đăng Dương chịu nói rõ với cô trước khi cô lún quá sâu vào
Sau một thoáng im lặng, Kiều gật đầu và mỉm cười
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tôi hiểu.. thực ra tôi cũng có buổi xem mắt vào tuần tới… cậu thật sự là một người rất tuyệt vời đó Đăng Dương
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tôi chỉ tự trách mình, tôi càng không trách cậu được vì cậu thực sự rất đẹp trai.. đẹp lắm cứ như hotboy bước ra từ một cuốn truyện vậy
Kiều mỉm cười, hài lòng vì có thể làm bạn với chủ tiệm hoa mà không chút ngại ngùng rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/đưa tay/ vậy từ nay chúng ta sẽ là bạn nhé
Đăng Dương
Đăng Dương
/cười, nắm chặt tay Kiều/ được chứ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play