Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Chuudaz]. Mùa Hè Có Nắng

⋆˙Kem tan – Tình tan?ᯓ

Tiếng quạt máy rít lên lười nhác trong một góc tiệm kem cũ kỹ ven đường. Bên ngoài, trời tháng Bảy rực lên như bị châm lửa, làm mồ hôi rịn ra sau gáy áo sơ mi trắng.
Chuuya nhăn mặt nhìn cây kem trong tay Dazai đang rỉ giọt xuống tay áo người kia.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Đồ ngốc, kem tan rồi kìa. Tay áo cũng ướt luôn rồi."
Dazai quay sang, cười toe toét.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Nhưng nhìn cậu cau mày đáng yêu hơn vị kem này nhiều.”
Chuuya định cằn nhằn, nhưng ánh nắng hắt lên mái tóc đỏ của mình lại phản chiếu một màu cam mềm mại trên kính mắt Dazai. Một thoáng yên lặng kỳ lạ trôi qua giữa tiếng ve râm ran và nhịp gõ thìa nhựa vào ly kem trống rỗng.
Dazai vẫn nhàn nhã liếm phần kem chảy xuống cổ tay mình, mắt không rời khỏi Chuuya. Nụ cười đó… như gió mùa Hạ, thoáng qua, nhẹ tênh mà cũng chẳng thể níu.
Chuuya nhìn xuống cây kem của mình. Cũng đã chảy mất phân nửa.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Mi chẳng bao giờ nghiêm túc được chút nào.”
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Còn cậu thì lúc nào cũng quá nghiêm túc với những thứ nên bỏ qua.”
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Ví dụ?"
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Ví dụ như việc cậu luôn giả vờ không để tâm đến tôi.”
Chuuya siết chặt tay cầm.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Vì mi chẳng bao giờ để người khác thật sự giữ được mi.”
Dazai cười khẽ, ánh nhìn nghiêng nghiêng về phía cửa kính lấp lánh nắng ngoài kia.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Vì tôi là kiểu người… tan như kem trong ngày Hạ. Tan trong tay cậu, mà cậu chẳng giữ được.”
Câu đó rơi xuống không khí như tiếng kem rơi xuống nền đất nóng. Chuuya siết chặt nắp ly rỗng, đứng dậy trước khi bản thân kịp nói điều gì ngốc nghếch.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Vậy thì đừng để tan. Đừng khiến người khác phải tiếc một thứ không còn tồn tại.”
Dazai không đáp. Chỉ im lặng nhìn theo bóng lưng người tóc đỏ bước ra khỏi tiệm, ánh nắng nhuộm lên vai áo cậu ta màu rực rỡ nhất trong suốt mùa hè này.
Kem tan, có thể mua lại.
Còn tình tan… thì sao?
.

𝜗ৎBiển và vết cào𝜗ৎ

Cảnh báo có chi tiết 🔞
Sóng biển vỗ vào bờ, từng lớp cát lùi ra rồi tiến vào như nhịp thở của thứ gì đó sống động và bất ổn. Dưới ánh nắng nghiêng vàng như mật, da ai cũng ngả nâu nhẹ, ánh nước phản chiếu lên gò má người kia, khiến Dazai khẽ nheo mắt.
Chuuya cởi trần, khoác sơ mi trắng hờ hững trên vai, cổ áo ướt sũng, dính sát vào da, để lộ từng đường gân cơ săn chắc mà Dazai rất không muốn nhìn, nhưng lại chẳng rời mắt được.
Dazai nằm dài trên bãi cát, tóc lòa xòa, ngón tay nghịch vết cào đỏ nhạt trên xương quai xanh mình. Hơi rát, nhưng ấm. Hệt như cảm giác từ đêm qua.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Cậu cào tôi đấy à?”
Chuuya liếc xéo.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Tôi còn chưa bóp cổ mi là may.”
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Ồ? Vậy mà tôi nhớ có lúc—”
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Im đi, đồ ngốc. Nói nữa tôi kéo cậu ra sau tảng đá kia giờ.”
Dazai bật cười, ngón tay vẫn miết nhẹ lên vết cào. Những vết ấy không sâu, nhưng kéo dài, như thể người để lại nó vừa tức giận, vừa muốn níu giữ.
Sóng lại vỗ vào bờ, lớn hơn lúc nãy. Ánh mặt trời rọi lên vết đỏ ấy, khiến nó nổi bật trên làn da trắng, như dấu ấn ai đó vô tình hoặc cố tình để lại.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Chuuya"
Dazai gọi tên đối phương nhẹ như gió biển.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Hửm?”
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Nếu sóng có thể xóa dấu chân người, thì cậu nghĩ… dấu vết trên da có bị phai không?”
Chuuya không trả lời ngay. Anh ngồi xuống bên cạnh Dazai, tay nhúng vào nước biển rồi thả những giọt mát lạnh lên cổ tay người kia. Dazai rùng mình.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Cát bị sóng cuốn. Nhưng da thì không.”
Chuuya nói, khẽ nghiêng người, môi gần như chạm tai Dazai.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Muốn tôi để thêm vài vết để mi nhớ lâu hơn không?”
Ánh mắt Dazai thoáng ánh cười. Nhưng đáy mắt thì tối hẳn lại.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Ừ. Để tôi biết mình vẫn được giữ lại. Dù chỉ là trong giây lát.”
Gió lùa qua, sóng xô bờ ào ạt.
Chuuya cúi xuống, cắn nhẹ lên vai Dazai, như thể đánh dấu, như thể giữ lại. Như thể không muốn mùa Hè này trôi đi… mà không có chút bằng chứng nào rằng họ từng ở bên nhau.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Muốn tôi để thêm vài vết để mi nhớ lâu hơn không?”
Giọng Chuuya như sóng ngầm, thấm dần dưới da. Dazai không trả lời. Hắn nghiêng đầu, nhìn người kia từ dưới lên, làn tóc đỏ nhếch nhác vì gió biển, cằm nhọn đầy kiêu ngạo, ánh mắt như ngọn lửa cháy dưới mặt trời.
Thay vì nói, Dazai kéo tay áo sơ mi trễ xuống, để lộ cả bờ vai và cổ. Ngực hắn phập phồng nhẹ vì hơi thở không đều.
Một sự đồng thuận im lặng.
Chuuya cúi xuống, hôn lên vết cào cũ như lời xin lỗi, rồi cắn một đường mới kế bên. Dazai cong người lại.
Họ lùi vào giữa những tảng đá lớn phía sau bãi biển, nơi cát vẫn mịn nhưng gió bớt gào hơn. Tiếng sóng giờ trở thành nền nhạc, che lấp tiếng thở gấp, tiếng vải vóc sột soạt, tiếng môi cạ môi.
Chuuya nằm trên Dazai, bàn tay miết từ xương sườn lên ngực hắn, rồi dừng lại ở phần bụng đang run nhẹ. Dazai đã cởi áo, bờ vai trắng lấm tấm nắng, cổ có vài vết đỏ trông như hoa nở.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Bên dưới là nơi dễ in dấu nhất.”
Chuuya khẽ nói, tay đã lùa vào lưng quần người kia. Dazai cười thở, mi mắt run run.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Vậy thì để lại hết đi… chỗ nào cũng được.”
Chuuya không dùng ngay dục vọng. Anh nhẫn nại, gần như tàn nhẫn. Khi môi miết từ cổ xuống ngực, rồi thấp hơn nữa, để mỗi nụ hôn là một dấu triện, mỗi vết cào là một lời tuyên bố.
Tay Dazai ghì lấy tóc Chuuya, cắn môi đến bật máu, không rõ vì khoái cảm hay vì cảm xúc dâng trào khó nuốt trôi.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"ưm..."
Mọi thứ đều ẩm ướt. Không chỉ vì mồ hôi.
Cát dính đầy sau lưng. Cổ tay in đỏ vết bị đè xuống. Và giữa đôi chân họ, thứ nóng bỏng nhất mùa hè này là nơi họ tìm thấy nhau, say nhau, chìm nhau, như sóng vùi cát không một lời báo trước.
Sau cùng, Dazai nằm ngửa thở dốc, tóc dính cát, ngực phập phồng với dấu đỏ dày đặc. Chuuya phủ áo lên cả hai, kéo Dazai vào lòng như che chắn khỏi nắng gắt.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Nếu tôi để dấu nhiều vậy rồi… mi còn định rời đi không?”
Dazai khẽ nhắm mắt. Sóng vẫn vỗ, nhẹ và sâu.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Nếu không thể mang theo cậu… thì ít ra, tôi mang theo cảm giác cậu từng giữ lấy tôi.”
Chuuya không nói gì. Chỉ siết người kia vào lòng chặt hơn, như sóng cố ghì lấy bờ.
.

⋆˚࿔Trú mưa dưới mái hiên⋆˚࿔

Cơn mưa đổ xuống bất chợt, như thể ông trời vừa trở mặt mà chẳng báo trước lời nào. Mái hiên gỗ nhỏ xíu bên đường tàu trở thành nơi trú duy nhất giữa chiều hè ẩm ướt. Dưới mái hiên ấy, hai người đàn ông đứng cạnh nhau. Không gần, cũng chẳng quá xa.
Mưa rơi trên vành mũ phớt của Chuuya, để lại vài giọt loang loáng ánh sáng. Dazai đứng kế bên, tay đút túi áo khoác mỏng, ánh mắt dõi theo những giọt mưa rơi lộp độp xuống nền đất ẩm.
Một khoảng lặng kéo dài giữa tiếng mưa.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Mi ghét mưa mà còn không mang dù?”
Chuuya lên tiếng, giọng không quá gay gắt, cũng chẳng buồn bực.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Vì tôi biết sẽ có người ghét tôi đến mức không bỏ tôi đứng một mình.”
Dazai cười nhạt, không quay sang. Chuuya thở hắt ra.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Tôi không phải người tốt đến vậy.”
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Nhưng cậu vẫn đứng đấy thôi"
Im lặng
Tiếng mưa rơi đều, gió thoảng mang theo mùi cỏ ướt. Một cơn gió mạnh thổi qua, làm vạt áo sơ mi Dazai bay lật lên, để lộ một vết bầm nhỏ mờ nhạt trên cổ tay. Chuuya liếc qua, khẽ chau mày.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Vẫn chưa thôi làm mấy chuyện dại dột à?”
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Chỉ là… vài dấu vết còn sót lại thôi.”
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Dấu vết nào cũng là thứ nhắc nhở.”
Dazai bật cười, khàn khàn.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Vậy vết cào cũ trên lưng cậu thì nhắc nhở điều gì?”
Chuuya quay sang, ánh mắt như sóng lặng trước bão.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“Rằng tôi từng giữ mi lại. Nhưng không đủ chặt.”
Một giọt mưa lớn văng vào má Dazai hay là mồ hôi, hay là nước mắt từ lòng bàn tay ai kia. Hắn ngẩng đầu nhìn Chuuya, lần đầu tiên trong nhiều năm để lộ chút gì đó giống như khẩn cầu.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"Chuuya... nếu hôm nay tôi nói tôi không đi nữa—”
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
“...thì tôi sẽ để mi đứng dưới mưa.”
Dazai chết lặng.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Vì mi luôn đợi đến lúc trời mưa mới nói yêu tôi.”
Chuuya quay đi, bước ra khỏi mái hiên như muốn cắt đứt đoạn ký ức. Mưa trút xuống mái tóc đỏ ấy, rối tung, ướt sũng. Vai áo trắng thấm dần, bám chặt lấy sống lưng gầy gò mà vẫn kiêu hãnh.
Dazai tưởng cậu sẽ bước tiếp.
Nhưng một giây sau, người kia dừng lại.
Không quay đầu. Không lên tiếng. Chỉ đứng yên.
Tiếng mưa như nuốt chửng không gian, và trong khoảnh khắc ấy, thứ gì đó vỡ ra trong lòng Chuuya. Không phải tức giận. Cũng chẳng phải hối hận.
Chỉ là… quá mệt với việc giả vờ không cần. Chuuya xoay người, bước nhanh về phía Dazai, nắm lấy cổ áo hắn ướt, lạnh, mỏng manh và kéo sát lại.
Nụ hôn đến như sấm sét giữa trời Hạ. Không báo trước. Không nhẹ nhàng.
Môi cậu áp xuống, nồng nàn và thô bạo, như muốn trút hết những năm tháng chờ đợi, những lần Dazai bỏ đi, những lần cậu tự hỏi tại sao vẫn không thể ghét nổi người này.
Dazai thoáng ngỡ ngàng, nhưng rồi hắn buông vũ khí.
Bàn tay hắn lùa vào mái tóc đỏ ướt át, kéo người kia lại gần hơn. Lưỡi họ cuộn lấy nhau, hơi thở va chạm, vị mưa mằn mặn hoà với vị môi cháy bỏng.
Tiếng mưa, tiếng thở, tiếng rên khe khẽ bị nuốt vào cổ họng.
Chuuya siết chặt lấy lưng Dazai, như thể nếu buông ra, hắn sẽ lại biến mất. Dazai đáp lại bằng cách hôn sâu hơn, tay siết lấy eo cậu đến mức cả hai cùng run lên vì lạnh… hay vì cảm xúc.
Khi môi rời nhau, hơi thở cả hai hòa vào làn mưa trắng xóa.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
"...Cậu...hôn tôi?"
Dazai lắp bắp, chưa từng thấy Chuuya mất kiểm soát như vậy. Chuuya thở dốc, môi đỏ lên vì cắn mạnh, tóc dính bết vào má.
Chuuya Nakahara
Chuuya Nakahara
"Tôi đã kiềm chế lâu lắm rồi. Nếu mi còn định rời đi, thì nhớ lấy… tôi đã từng hôn mi như thế nào.”
Trong cơn mưa đổ dài, có một nụ hôn in dấu giữa phố, giữa người, giữa hai kẻ từng nghĩ rằng mình đã quên.
Nhưng ký ức, giống như vết bầm… mưa không xóa được.
.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play