Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Quang Hùng X Negav] Em Đã Quên Tôi Bao Lần?

1/ cậu là gì trong kí ức của tôi

Tác giả
Tác giả
Cái này hơi nhiều bộc bạch nha
———————————
“Nếu anh chết, thì xin đừng chôn anh. Hãy xoá sạch”
An đọc lại dòng chữ ấy trên tờ giấy nhàu nát
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//cầm tờ giấy run run//
Giấy không có người gửi, không ghi tên người nhận
Chỉ có một vết nhoè trên giấy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
C…cái này là sao
Nó nằm lặng lẽ giữa những cuốn sách cũ trong thư viện thành phố, chỗ cậu chưa từng nghĩ là sẽ tới
Nếu không phải vì trốn học
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nó hình như mình đã thấy ở đâu rồi thì phải
Một học sinh 18 tuổi trốn tiết giữa trưa để ngồi trong thư viện bụi bặm….và tìm thấy một cuốn tiểu thuyết văn học Nga đã cũ gần 20 năm
Nghe quá vô lý thế nhưng….
Thứ khiến an rợn người hơn là:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cái bức tích này giống y hệt trong giấc mơ của mình
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không thể nào chắc chắn chỉ là trùng hợp
Suốt 3 tháng nay, cậu luôn mơ một giấc mơ luôn lặp lại
Một chàng trai ngồi dưới mưa, tay cầm dao rạch lên cổ tay rồi mỉm cười
Lúc máu chảy xuống sàn, anh quay đầu lại nhìn cậu và hỏi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sao lần nào em cũng đến trễ vậy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em có biết anh đợi lâu lắm rồi không
Giấc mơ nào cũng như vậy
—Chiều hôm đó—
Trời chợt đổ mưa như đúng giấc mơ
An chạy ra khỏi thư viện, nhưng rồi khựng lại trước bậc thềm khi thấy người con trai đó
Bằng xương bằng thịt, đang ngồi hút thuốc dưới mái hiên
Anh nhìn cậu không kinh ngạc, không cười
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lẽ ra em phải đến sớm hơn. Giấc mơ thứ 27 rồi đúng không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
A…anh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mình có nhìn nhầm không hay hôm nay mình bị hoa mắt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em không bị hoa mắt đâu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Rõ là mình chưa nhìn thấy anh ta ngoài đời bao giờ cả”
Cậu đứng đó nhìn anh một lúc lâu, cho dù mưa vẫn rơi, cậu không lạnh, không run
Đã gặp anh cả trăm lần rồi, nhưng không biết tên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Giấc mơ thứ 27 rồi đúng không?
Vẫn câu nói ấy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
L…là anh thật sao
Cậu định mở miệng nói gì đó nhưng giọng cậu nghẹn lại ở cổ họng
END

2/ Không ai nhớ tên anh

———————————
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi tên hùng, cậu nên nhớ
Anh quay đi, không đợi cậu hỏi, không giải thích gì thêm
—Ba ngày sau—
Cậu quay lại thư viện
Cậu hỏi nhân viên quản lí
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh ơi cho em hỏi, mấy hôm trước ở đây có một con trai ngồi hút thuốc bậc thang…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hình như học đại học gần đây, tên là hùng….Anh có biết không?
Nhân viên quản lí nhìn cậu rồi lắc đầu
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thư viện này có camera
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Mà chỗ đó cấm hút thuốc, nếu có người lạ thì tôi đã nhắc rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//chần chừ//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy cuốn sách em đọc, có kẹp một tờ giấy viết tay, có dính chút máu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em có thể xem lại không
Anh ta lắc đầu lần nữa có vẻ lần này nghiêm trọng hơn
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sách ở tầng 6 tháng nay chưa có ai mượn với lại hôm qua tôi vừa kiểm kê
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Không có tờ giấy nào trong đó cả
-Đêm hôm đó-
Giấc mơ lặp lại, lần này là lần thứ 8
Vẫn là mưa, tiếng dao vẫn cứa nhẹ qua da, anh vẫn ngồi đó
Nhưng có một điều là lần này anh không cười
Anh ngồi quay lưng lại, máu chảy từ cổ tay xuống sàn gạch lạnh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em chậm quá. Lần sau em không tới kịp thì anh sẽ biến mất thật
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//hét trong mơ// Đừng biến mất!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy lần sau nhanh lên nhé
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//choàng tỉnh// vậy đây chỉ là mơ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//vuốt ngực// không sao không sao
Đồng hồ chỉ 3:03 sáng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//nhìn// trên bàn mình có tờ giấy gì vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//đi lại chỗ bàn//
Một mảnh giấy ướt đọng lại, dòng chữ nguệch ngoạc run rẩy:
“Lần thứ 28. Vẫn chưa đủ để em nhớ anh sao?”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
C…cái không phải là mơ
Cậu cầm tờ giấy run run, không tin vào mắt mình
Cậu đọc đi đọc lại. Cậu không dám vứt nó đi cũng chẳng dám kể với ai. Hiện giờ trong đầu cậu chỉ có một câu hỏi:
Mình…. đã gặp người tên hùng trước đây ư?
——————
END

3/ Lỗi là ai, người ở lại hay đã quên

——————
Cậu mở điện thoại, lục lại tất cả tin nhắn, ảnh cũ, bạn bè, cả mấy group Facebook từ hồi cấp hai
Không ai tên hùng, cũng chẳng ai có khuôn mặt ấy
Nhưng cứ mỗi lần nhắm mắt, cậu lại thấy hình ảnh người con trai đó- ngồi trong căn phòng, tay cầm bức ảnh miệng gọi “an…”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
không tìm thấy thật
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không sao đó chỉ là một giấc mơ thôi
—Buổi tối—
Cậu ghé qua hiệu sách gần nhà. Vô thức bước vào. Không tìm gì cả. Nhưng rồi dừng lại trước một kệ sách y học
Có một quyển sách bị xé mất trang đâu. Còn đúng một dòng viết tay bên lề:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sách gì dỏm vậy trời
“Thí nghiệm 03. Cảm xúc có thể tái lập. Trí nhớ có thể xoá”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//rùng mình// sách đ*éo gì mà toàn thí nghiệm không vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không đọc nữa đi về
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//gập cuốn sách lại cất vào chỗ cũ// chả thèm đọc
Đêm đó, trong giấc mơ, anh ngồi trên bức tường nứt nẻ, dưới ánh đèn đỏ nhạt mờ ảo.
Anh dùng móng tay vẽ lên
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//bước lại gần// “anh ta đang vẽ gì vậy”
Dòng chữ hiện lên: “Em từng yêu anh. Từng rất yêu anh”
“Và em đã chọn quên”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//tỉnh dậy/
Cậu thở hổn hển. Trong gối ướt sũng mồ hôi, cậu run, vì dưới ngón tay là một viết xước nhỏ-móng tay cậu…
Vừa cào một thứ gì đó trong lúc ngủ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//bật đèn//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
C…cái trên tường vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//nhìn kĩ hơn// đó không phải là mơ mà là sự thật rồi
Trên tường, những vết nguệch ngoạc bằng máu:
“Lần thứ 29”
“Đừng chọn quên anh nữa…”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//đứng trước gương//
Dưới mắt cậu là quầng thâm kéo dài, tóc rối, môi khô nức. Trông cậu cứ như người không ngủ nhiều đêm liền
Mà quả thực là vậy
Cậu không dám ngủ cũng không dám nhắm mắt
Vì cứ mỗi lần cậu chìm vào giấc ngủ lại thấy mình đang ở trong một căn phòng trắng lạnh lẽo, đối diện là hùng
Câu nói ấy cứ vang trong đầu cậu: “Đừng chọn quên anh”
Ở lớp học an không tập trung nổi, tay cậu cứ vẽ nguệch ngoạc lên giấy, là một cái tên “Hùng”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cái tên đó ở đâu ra vậy //lẩm bẩm//
—Tan học—
An lặng lẽ đến viện tâm thần không hiểu sao chân cậu cứ bước và dừng lại ở phòng lưu trữ hồ sơ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ờm….cho em hỏi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có bệnh nhân nào tên Hùng không
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chắc khoảng 20 tuổi gì đó
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
//lật từng trang//
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cậu nói tên gì
Đặng Thành An
Đặng Thành An
H..hùng
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thật sao
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
//giọng trùng xuống// nhưng người đó mất rồi. Từ 1 năm trước, tự kỉ trong phòng cách ly
Cậu loạng choạng bước ra hành lang. Tim đập nhanh, tai ù đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Mất rồi”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Một năm trước”
Vậy người cậu gặp là ai?
Người trong giấc mơ…là gì?
Là ảo giác? Là ma?….Hay là kí ức?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//rút điện thoại ra//
Cậu mở thư viện ảnh . Tìm mãi, mắt dán vào màn hình
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//khựng lại//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
C..có một bức ảnh
Bức ảnh là cậu đang cười bên cạnh là anh
Người đứng sát cậu, tay đặt lên vai, ánh dịu dàng như thể hai người từng thuộc về nhau
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//làm rơi điện thoại//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//mắt bắt đầu cay xè//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Tại sao mình không nhớ gì hết”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“T..tại sao anh biến mất, em vẫn còn ở đây”
END

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play