Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Triều Tuyết Lục] Sương Linh Ký

Chap 1

Sáng sớm, trời xuân phủ một tầng sương mỏng như làn khói. Trong viện nhỏ phía nam kinh thành, cây ngọc lan đang trổ hoa, hương thơm lặng lẽ theo gió cuốn qua mái ngói xanh rêu của Dưỡng Tâm Hiên.
Đó là nơi nàng sống từ khi mở mắt chào đời.
Nơi ấy có tiếng nước chảy quanh hồ sen, có những bức tường cũ phủ đầy rêu và có người con gái áo trắng ngồi bên bàn thuốc, tay nghiền dược liệu, tóc vấn cao, cài trâm bạc hình hoa sương.
Tên nàng là Bạch Sương.
Con gái độc nhất của Chiêu Vương Bạch Cảnh Thâm và Trình Uyển phu nhân.
Nàng còn được gọi là Sương Linh Quận Chúa.
_________
Dẫu mang trong mình huyết mạch của hoàng tộc, nàng không lớn lên trong cung điện nguy nga. Từ khi sinh ra, nàng đã sống cùng cha mẹ trong viện y ngoại thành – nơi từng do chính tay phụ thân nàng dựng nên.
Dưỡng Tâm Hiên không chỉ là một viện thuốc, mà còn là một thế giới riêng – yên tĩnh, thanh nhã, xa rời triều đình.
Phụ thân nàng, Chiêu Vương, là con trai của Công Chúa Chiêu Nguyệt đương triều.
Nhưng năm mười chín tuổi, khi được phong làm Thái úy, ông đã chủ động từ chối, thưa với Hoàng đế một câu: “Thần không giỏi binh pháp, chỉ giỏi nhìn mạch máu và lắng nghe tiếng ho. Nếu thần cầm kiếm, e chỉ khiến dân chúng tổn thương. Xin được cầm kim châm, đổi binh quyền lấy nhân tâm.”
Từ đó, ông rời triều, mở y viện, lấy hiệu là Dưỡng Tâm, ý nói “nuôi tâm là gốc, y đạo là đường”.
__________
Trình Uyển, mẫu thân nàng, là Đại tiểu thư Trình gia nổi danh y thuật ở phương Nam, từng là mỹ nhân số một kinh thành thời ấy.
Lúc được gả vào vương phủ, bà rời khỏi thị phi, về đây làm dược. Người ta nói bà giỏi dùng trà hoa trị khí, dùng cỏ cây chữa bệnh mất ngủ, và có ánh mắt có thể nhìn thấu âm dương, sinh tử.
Hai người ấy – một người là hoàng thân, một người từng đứng giữa chốn cung đình – lại chọn sống đời thanh vắng, chỉ nghe tiếng gió và tiếng thở dài của người bệnh.
_________
Bạch Sương, sinh ra giữa khói trầm và tiếng chày thuốc.
Từ nhỏ đã quen ngửi mùi hoắc hương, đọc y thư thay vỡ lòng, học châm cứu thay thêu thùa.
Dù có phong hàm quận chúa, nàng không thích chốn tiệc tùng yến hội, càng không quen trang sức lụa là. Thứ nàng thích nhất, là mỗi sáng thức dậy cùng ánh sương, pha ấm trà cúc non, rồi theo cha đến khám cho dân nghèo quanh vùng.
Thỉnh thoảng, có công chúa trong cung ghé thăm, có khi là phi tử xưa từng quen mẫu thân đến xin thuốc điều khí. Ai cũng lễ phép, ai cũng tôn kính. Nhưng nàng luôn chỉ cúi đầu, mỉm cười: “Thần nữ chỉ là một y nữ nhỏ trong hoàng tộc, không dám ngồi cao.”
___________
Sương Linh Quận Chúa – Bạch Sương.
Nàng là hạt sương của triều đình, yên lặng rơi xuống không gây tiếng động.
Nhưng khi thời gian đến, chính giọt sương ấy… sẽ là thứ đầu tiên phản chiếu ánh sáng nơi bóng tối dày đặc nhất của hoàng thất.

Chap 2

Gió xuân lùa nhẹ qua song cửa, mang theo hương hoa ngọc lan thoảng thoảng. Trong chính sảnh Vĩnh An hầu, mâm cơm đã dọn sẵn, hơi nóng bốc lên nghi ngút từ món canh sơn dược hầm gà non.
Bạch Sương ngồi bên cạnh mẫu thân, đang gắp cho cha nàng một miếng cá hấp hành.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Sương nhi dạo này vẫn nghiên cứu mạch lý cùng mẫu thân sao? (vuốt râu, ánh mắt ấm áp)
Bạch Sương
Bạch Sương
Vâng thưa cha. (giọng dịu dàng)
Bạch Sương
Bạch Sương
Hôm nay con mới giã xong mấy loại thuốc an thần mà mẫu thân dạy phối.
Trình Uyển
Trình Uyển
Tay con trộn thuốc càng ngày càng khéo. (mỉm cười)
Trình Uyển
Trình Uyển
Hôm trước ta đưa cho Cửu di nương bên Tạ phủ, bà ấy dùng xong cứ khen mãi.
Không khí trong bàn ăn đầy tiếng cười nhỏ và sự an hòa.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
À, nói mới nhớ…
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Hôm qua ta nghe mấy vị đến khám bệnh nói.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Nghe bảo Đại Trưởng Công Chúa bệnh cũ tái phát ở trên đường.
Bạch Sương
Bạch Sương
Là lão tổ tông của An Dương hầu phải không ạ?
Trình Uyển
Trình Uyển
Ừ, chính là tỷ tỷ ruột của Tổ mẫu con.
Trình Uyển
Trình Uyển
Nghe nói bà ngất trên đường về phủ.
Trình Uyển
Trình Uyển
May mà có một người qua đường giúp đỡ.
Trình Uyển
Trình Uyển
Hình như là thầy thuốc, nhưng không rõ lai lịch.
Bạch Sương
Bạch Sương
Thầy thuốc không rõ lai lịch sao ạ?
Trình Uyển
Trình Uyển
Ừm. (gật đầu)
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Thân là hậu nhân chi chính, ta nghĩ con nên đến thăm.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Dù sao người cũng là trưởng bối bên ngoại của con.
Bạch Sương
Bạch Sương
Vâng ạ.
Bạch Sương
Bạch Sương
Để mai con chuẩn bị ít thuốc an tâm dưỡng khí.
Bạch Sương
Bạch Sương
Nhân tiện mang theo gói trà hoa cúc mà tổ mẫu từng ưa dùng.
Trình Uyển
Trình Uyển
Đi đi con.
Trình Uyển
Trình Uyển
Tình cảm trong tộc, chỉ có thể giữ bằng lòng thành.
Trình Uyển
Trình Uyển
Với lại… nếu con đến, chắc công chúa sẽ vui hơn chút.
Bạch Sương
Bạch Sương
(Gật đầu nhẹ)
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Còn một chuyện nữa. (nghiêm trọng)
Trình Uyển
Trình Uyển
Chuyện gì vậy lão gia.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Hoàng thượng triệu ta vào cung.
Bạch Sương
Bạch Sương
Ngài ấy nói gì ạ?
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Ban hôn.
Trình Uyển
Trình Uyển
Hả, ban hôn?
Trình Uyển
Trình Uyển
Cho ai?
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Cho Sương Nhi và vị thế tử của An Dương hầu.
Bạch Sương
Bạch Sương
[Lại là phủ An Dương.]
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Chắc mấy ngày nữa thánh chỉ sẽ tới.
Trình Uyển
Trình Uyển
Nhưng là vị thế tử nào vậy lão gia.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Hình như là vị Yên Hàn thế tử.
Bạch Sương
Bạch Sương
Quân Sóc Tây sao?
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Con biết sao?
Bạch Sương
Bạch Sương
Vâng ạ.
Trình Uyển
Trình Uyển
Nhưng người đấy...
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Phu nhân không cần lo.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Nếu Sương Nhi không thích vị đấy thì chúng ta sẽ hủy hôn.
Trình Uyển
Trình Uyển
Như thế là kháng chỉ đó lão gia.
Bạch Sương
Bạch Sương
Phụ thân, mẫu thân yên tâm.
Bạch Sương
Bạch Sương
Mai con đi thăm Đại Trưởng Công Chúa, con sẽ hỏi thăm về vị đó.
Bạch Sương
Bạch Sương
Dù sao cũng là thánh chỉ Hoàng Thượng ban, không hủy được đâu ạ.
Trình Uyển
Trình Uyển
Nhưng-
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Được rồi.
Bạch Cảnh Thâm
Bạch Cảnh Thâm
Sương Nhi, mai con đi nếu không thích ta sẽ cố gắng hủy hôn.
Bạch Sương
Bạch Sương
Vâng thưa cha.
Ánh nắng xuân lướt qua khung cửa, hắt vào khuôn mặt Bạch Sương. Đôi mắt nàng ánh lên ánh sáng dịu nhẹ, dường như cũng đã dự cảm được – từ lần viếng thăm này, những sợi tơ nhân duyên giữa y đạo, gia tộc và mệnh vận… sẽ bắt đầu từ từ đan lại.

Chap 3

Sáng sớm hôm sau, trời vừa dứt mưa đêm, không khí trong veo như nước đầu nguồn. Bạch Sương khoác áo choàng màu xanh nhạt, tay mang hòm thuốc gỗ tử đàn, cùng một hộp trà cúc do mẫu thân tự tay ướp.
Nàng ngồi xe ngựa nhỏ, không mang theo nhiều tùy tùng, chỉ dẫn theo một nha hoàn tên Ảnh Vân.
NVP Nam
NVP Nam
1: Ngài còn chưa trả tiền đâu đấy.
NVP Nam
NVP Nam
1: Binh gia, binh gia.
NVP Nam
NVP Nam
1: Ngài không được lấy.
NVP Nam
NVP Nam
2: Tránh ra!!!
NVP Nam
NVP Nam
3: Sao binh gia này lại hà hiếp người khác chứ.
NVP Nam
NVP Nam
1: Binh gia, nhà ta còn người già đang đợi tiền mua thuốc mà.
NVP Nam
NVP Nam
2: Ta ăn mấy con gà của ngươi thì sao chứ!
NVP Nam
NVP Nam
2: Ta thấy ngươi đúng là ngứa đòn.
NVP Nam
NVP Nam
2: Tránh ra!
NVP Nam
NVP Nam
1: Binh gia...
Bạch Sương
Bạch Sương
Ảnh Vân, bên ngoài có chuyện gì mà ồn ào vậy.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Một tên binh quèn ăn hiếp dân ạ.
Nàng vén rèm ra quan sát mọi chuyện bên ngoài.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Quận chúa có cần ta đi xử lý không?
Bạch Sương
Bạch Sương
Xử lý gọn gàng chút nha Ảnh Vân.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Vâng quận chúa.
Ảnh Vân chưa kịp ra tay thì nàng đã nhìn thấy từ xa quân Sóc Tây đang lao đến.
Bạch Sương
Bạch Sương
Ảnh Vân, quay lại.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Sao vậy quận chúa.
Bạch Sương
Bạch Sương
Ngươi nhìn phía đó đi.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Quân Sóc Tây.
Bạch Sương
Bạch Sương
Vậy có người sẽ giải quyết chuyện này.
Bạch Sương
Bạch Sương
Chúng ta đi thôi.
Bạch Sương
Bạch Sương
Đừng chậm trễ việc đến thăm Đại Trưởng Công Chúa.
Ảnh Vân
Ảnh Vân
Vâng ạ.
Xe ngựa của nàng bắt đầu lăn bánh, đi ngang qua đoàn quân Sóc Tây.
_____________
Lúc kiệu đến nơi, sương vẫn còn giăng mờ ở lối đá rêu phủ. Phía ngoài viện, cổng son đã mở, hai cung nữ chờ sẵn.
Một người bước lên hành lễ.
NVP Nữ
NVP Nữ
Sương Linh quận chúa đã đến.
NVP Nữ
NVP Nữ
Mời người theo nô tỳ, lão phu nhân đã chờ.
Bạch Sương
Bạch Sương
(Gật đầu)
Đi dọc hành lang gỗ uốn lượn, từng bậc đá ẩm nhẹ dưới chân. Trên mái, rêu xanh mọc từng mảng, chim sẻ đậu kêu lích chích. Qua hai vườn cúc, đến một phủ viện, nàng bước vào đã thấy người ngồi chờ.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Sương nhi, cuối cùng con cũng đến rồi.
Bạch Sương
Bạch Sương
Sương nhi khấu kiến Đại Trưởng Công Chúa. (bước tới, cúi người hành lễ thật sâu)
Bạch Sương
Bạch Sương
Nghe tin người dạo gần đây không khỏe, trong lòng không yên, mạo muội đường xa tới thăm.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Cháu ngồi đi.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Ta đã khoẻ hơn rồi.
Bạch Sương
Bạch Sương
Thấy người vẫn ổn là con an lòng rồi.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Sương nhi à… con đã lớn thế rồi.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Dáng vẻ giống Tổ mẫu con hồi trẻ lắm.
Bạch Sương
Bạch Sương
Giống tổ mẫu ạ?
Bạch Sương
Bạch Sương
Vậy chắc cũng đẹp như người. (cười)
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Cái con bé này, dẻo miệng quá đấy.
Bạch Sương
Bạch Sương
Người có thể kể cho con tình hình hôm đó được không ạ?
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Được.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Hôm kia, ta đi dạo quanh phố, chưa kịp quay về thì cơn đau ngực kéo đến.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Lúc ấy chỉ có một nha hoàn bên cạnh… Ta nghĩ mình không qua nổi.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
May thay, có một người lạ đi ngang qua.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Vị cô nương đó giúp ta bấm huyệt rồi kê một đơn thuốc.
Bạch Sương
Bạch Sương
Sau đó... người đó đâu ạ?
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Đi rồi, không nói tên.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Chỉ để lại một câu: "Nếu trong bảy ngày ta không vượt qua thì hãy chuẩn bị hậu sự."
Bạch Sương
Bạch Sương
Người đó thật sự nói vậy sao? (hơi rùng mình)
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Ừm. (gật đầu)
Bạch Sương
Bạch Sương
Vậy để con kê cho người một vài thang thuốc điều huyết khí.
Bạch Sương
Bạch Sương
Thêm túi hương treo gối đầu, giúp an thần.
Bạch Sương
Bạch Sương
Nhưng con nghĩ… có lẽ người nên trò chuyện nhiều hơn, đi dạo ngoài vườn hoa, và đừng mãi ở trong phủ.
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Giọng điệu không giống y lang. (bật cười nhẹ)
Đại Trưởng Công Chúa
Đại Trưởng Công Chúa
Mà giống lão mẫu ta ngày xưa.
Bạch Sương
Bạch Sương
(Bật cười)
Ánh nắng đầu trưa rọi qua màn trúc, những sợi vàng mảnh buông xuống như rèm ngọc. Trong hương cúc và tiếng chim xa, câu chuyện đang bắt đầu một hồi khác.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play