[RhyCap] Loved
Bệnh Viện Tâm Lý
// hành động //
" suy nghĩ "
* nói nhỏ *
[nơi chốn ]
- thời gian -
[Bệnh Viện Tâm Lý Dymphna]
BỆNH VIỆN CHUYÊN KHOA TÂM LÝ - DYMPHNA là một bệnh viện tâm lý có trụ sở chính tại Hoa Kỳ với hơn 125 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực sức khỏe tâm thần. Hiện bệnh viện chỉ có một chi nhánh duy nhất tại Việt Nam, tọa lạc tại Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh.
Bệnh viện chuyên điều trị các trường hợp tổn thương tâm lý do nhiều nguyên nhân khác nhau như: ly hôn, va chạm tâm lý, sang chấn, phẫu thuật và các tình trạng tâm lý phức tạp khác.
- bệnh viện giả lập -
Bác Sĩ
vào đi // ngồi xoay nhẹ ghế //
ông ngồi nhẹ nhàng trên chiếc ghế nhỏ được đặt ngay giữa gian phòng .
Đặng Thành An
vào lẹ coii nhanh cái chân lên // kéo anh vào //
Đặng Thành An ( An/ cậu ) | 25 tuổi , làm việc và sinh sống tại Tp.HCM .
Nguyễn Quang Anh
mày bị trĩ hả
Nguyễn Quang Anh
gấp gáp làm gì // bước vào//
Nguyễn Quang Anh ( anh ) | 25 tuổi , làm việc và sinh sống tại Tp.HCM
Bác Sĩ
mời hai anh ngồi // chỉ tay về phía ghế //
Nguyễn Quang Anh
// ngồi xuống //
Đặng Thành An
Bác Sĩ , Bác Sĩ khám cho nó đi , nó điên tới nơi rồi Bác // nhìn ông ngao ngán //
anh và An ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ và trước mặt là một ông Bác Sĩ trẻ tuổi .
Bác Sĩ
ai vào đây mà chả điên // cười nhẹ //
Bác Sĩ
vậy cậu ra ngoài một lát , tôi mượn cục cưng này nha
ông nhìn An rồi lại quay nhẹ sang nhìn anh
Nguyễn Quang Anh
cục cưng? // cau mày //
Đặng Thành An
mạnh giỏi nha..tao phải đi rồi // giả vờ khóc //
Bác Sĩ
tôi thấy cậu cũng cần khám đấy // ghi chép gì đó //
Đặng Thành An
giỡn hoài // đi ra ngoài //
nghe tới khám An liền cong chân bỏ chạy ra khỏi phòng không cần suy nghĩ
Bác Sĩ
này..cậu điền thông tin của mình vào hồ sơ đi // đưa tệp hồ sơ cho anh //
Nguyễn Quang Anh
à dạ // cầm lấy tệp hồ sơ //
anh nhanh tay nhận lấy tệp hồ sơ từ tay ông rồi nhìn vào nó và đọc kĩ từng dòng
anh ngồi một hồi lâu thì cũng điền xong và anh nhanh tay đưa lại cho ông
còn ông trong lúc anh điền ông chỉ ngồi yên nhìn anh một cách chăm chú nhất
Bác Sĩ
// nhận lấy tệp hồ sơ //
Bác Sĩ
không phải căng thẳng đâuu , nét chữ nó run lên hết cả rồi này // nhìn tệp hồ sơ //
Bác Sĩ
phần bệnh lý cậu không điền à // nhìn anh //
anh điền hết mọi thứ nhưng chỉ chừa duy nhất dòng bệnh lý ra , nhưng dòng này cũng lại chính là dòng để kết luận căn bệnh mà anh mắc phải . nó rất quan trọng
giọng anh nhẹ nhàng đáp trả
Nguyễn Quang Anh
tôi cảm giác nó dư thừa nên không điền
Bác Sĩ
ừm... tôi chỉ hỏi thôi không cần căng thẳng
nói thế thì nói chứ tay chân của anh đã đồ đầm đìa mồ hôi từ đời nào rồi
Bác Sĩ
trước kia anh có từng bị tai nạn không , như té xe hay va chạm gì đó
Nguyễn Quang Anh
// lắc đầu //
Bác Sĩ
vậy anh có gặp một cú sốc gì lớn không? // nghiên đầu đầy thắc mắc //
ông nhìn anh với ánh mắt không khỏi nghi hoặc, anh đâu giống một kẻ có bệnh tâm lý . anh ung dung điềm tĩnh không sợ hãi cũng chẳng điên rồ
Bác Sĩ
// hiểu ra gì đó //
Bác Sĩ
" bắt bài rồi nhé 1-0 "
ông thấy anh im lặng hồi lâu nhưng chẳng đáp trả ,thì ông cũng đã hiểu được anh đang bị tình trạng gì
Bác Sĩ
cậu thấy sao khi trải qua nó // nhìn anh //
nghe ông hỏi thế anh bất ngờ quay phắt lên nhìn ông một cách sỗ sàng
Nguyễn Quang Anh
à...bình thường // cúi gằm mặt //
Bác Sĩ
khai thiệt, không tôi chích điện cậu bây giờ
Nguyễn Quang Anh
...à...ờ...à...có chút chút
giọng anh cứ lí nhí như chuột nhắt
Bác Sĩ
ừm...giờ tôi hỏi cậu hai câu cuối cùng được không // nhìn anh //
các bệnh nhân mắc tâm lý điều có một điểm chung là cần được tôn trọng nên trước khi làm gì đó ông rất cẩn thận hỏi ý trước " được không " . bệnh viện lành nghề , thợ cũng phải nằm vùng cao thủ
Nguyễn Quang Anh
// gật đầu //
Bác Sĩ
nếu , một ngày cậu gặp một tai nạn giao thông ngay trên đường cậu đi
Bác Sĩ
thì cậu chọn làm gì ?
Bác Sĩ
chúng ta chơi trắc nghiệm nhá
Bác Sĩ
A: ngó lơ , B : giúp đỡ
ngỡ đâu một bài test đạo đức
Bác Sĩ
vì sao cậu làm vậy?
Nguyễn Quang Anh
à...tôi không giúp thì cũng người khác giúp mà...
Bác Sĩ
anh ra ngoài đợi tôi một lát
Bác Sĩ
sẽ có kết quả cho biết ngay
Lưu Ý : đây là đang tìm hiểu và thăm khám chứ không phải một quá trình điều trị .
Nguyễn Quang Anh
vâng // bỏ ra ngoài //
Đặng Thành An
xong hả // đứng bật dậy //
Nguyễn Quang Anh
ừ..xong rồi
Nguyễn Quang Anh
// ngồi xuống //
Đặng Thành An
có sao không , bệnh không // nhìn anh //
Nguyễn Quang Anh
đợi kết quả kìa // bấm điện thoại //
Đặng Thành An
ờ // ngồi xuống ghế //
con đàn bà
ai lóp du sô mếch
Tiệm Hoa Bột Và Bông
// hành động //
" suy nghĩ "
* nói nhỏ *
[nơi chốn ]
- thời gian -
Bác Sĩ
bệnh nhân Nguyễn Quang Anh còn đây không
Đặng Thành An
đây này....// chỉ anh //
Nguyễn Quang Anh
// nhìn ông //
Bác Sĩ
theo tôi chẩn đoán thì anh đang mắc căn bệnh trầm cảm với 80% và nằm ở mức tệ
Nguyễn Quang Anh
// cau mày //
Bác Sĩ
nếu muốn điều trị thì tốt nhất là làm càng sớm càng tốt
Bác Sĩ
cứ 2 tháng quay lại đây một lần
Bác Sĩ
còn giờ thì về thì cứ để cơ thể thoải mái nhất
Bác Sĩ
chuyện gì? // nhìn An //
Đặng Thành An
à..không gì đâu ạ
Bác Sĩ
vậy không còn gì tôi xin phép đi trước , sđt riêng của tôi có trong tệp hồ sơ ..có gì cần cứ điện và hỏi // rời đi //
trước khi đi ông đã nhanh tay đưa lại tệp hồ sơ bệnh án cho An cầm giữ
Đặng Thành An
// nhanh tay nhận lấy //
Đặng Thành An
// lật ra xem //
Đặng Thành An
uầy...bị điên có giấy này
Nguyễn Quang Anh
chi vậy // khó hiểu nhìn An //
Đặng Thành An
ở đây ngắm cái nhà xác
Nguyễn Quang Anh
// đi theo //
Quang Anh khi nãy trước mặt bác sĩ là đang diễn để giả vờ mình không phải là người bệnh
bệnh viện tâm lý với hơn 125 kinh nghiệm đấy..
Đặng Thành An
// vào ghế lái //
Nguyễn Quang Anh
// vào ghế phụ //
Đặng Thành An
// bật xe //
cả không gian vẫn vậy...im lặng đến ngột ngạt . chẳng ai nói đến ai dù một câu
Nguyễn Quang Anh
// bấm điện thoại //
chiếc điện thoại với Quang Anh như một vật bất ly thân, anh chẳng thể rời nó lâu
Đặng Thành An
này..// lái xe //
Nguyễn Quang Anh
// nhìn An //
Đặng Thành An
tao ghé tiệm kia mua hoa , về trưng chơi
tay thì lái mà miệng thì nói
Nguyễn Quang Anh
làm gì có nhã hứng thế
Đặng Thành An
à ờm...thì...
Nguyễn Quang Anh
mua tặng ai kia chứ gì // cười khẩy //
Đặng Thành An
khùng mà nói nhiều thấy ớn
như bị nói trúng tim đen An càng đạp mạnh ga , phóng xe lao đi vun vút
Đặng Thành An
// thắng xe lại //
Nguyễn Quang Anh
// bật ngửa //
An chạy quá nhanh và thắng quá vội:)
Đặng Thành An
xuống mua dùm đii
Đặng Thành An
lựa cái nào tươi tươi
Nguyễn Quang Anh
mày đi đii // cau mày //
Đặng Thành An
lẹ mày , cho mày 3 giây đếm ngược
Đặng Thành An
không thì cúc
anh đang đi nhờ xe An mà , nói gì nghe đó thôi biết làm sao giờ
Nguyễn Quang Anh
// bước xuống xe //
trước mắt anh là một tiệm hoa nho nhỏ mang tên Bột Và Bông
cả một tiệm ngập tràn mùi hương thoang thoảng của hoa tươi
Nguyễn Quang Anh
// bước vào //
Nhân Viên
Bột Và Bông xin chào // cúi đầu //
Nhân Viên
quý khách muốn mua gì ạ ?
tiệm này ngoài bán hoa thì còn bán các loại bánh ngọt và cafe để cho các vị khách muốn ngắm hoa tại quán
Nguyễn Quang Anh
à .." mua hoa gì giờ ta "
Nguyễn Quang Anh
cô đi làm việc của cô đi
Nguyễn Quang Anh
tôi tự lựa cho
Nhân Viên
à...vâng ạ, chúc quý khách vui vẻ // rời đi //
Nguyễn Quang Anh
hù...// ôm ngực //
anh nhẹ nhàng bước qua các loại hoa được xếp ngay ngắn trên kệ gỗ
tay anh đưa qua đưa lại , nhìn ngắm thật kĩ từng loại
cuối cùng anh cũng không chọn được bông nào
Hoàng Đức Duy
// đi tới //
Hoàng Đức Duy
quý khách mua hoa ạ // nhìn anh cười nhẹ //
Hoàng Đức Duy ( em ) | 21 tuổi , làm việc và sinh sống tại Tp.HCM
Nguyễn Quang Anh
// nhìn em
Nguyễn Quang Anh
à...tôi cũng chưa chọn được // gãi đầu //
Hoàng Đức Duy
quý khách mua nhằm mục đích gì ạ
Nguyễn Quang Anh
à...tặng bạn với trưng trong nhà
Hoàng Đức Duy
vậy bạn của quý khách có sở thích như nào để em dễ tư vấn ạ
Nguyễn Quang Anh
cái này thì...// gãi đầu //
mặt anh đỏ bừng như kẻ say rượu
chẳng thể biết được là sở thích người bạn đó như nào vì đó là bạn của An cơ mà
giọng anh lí nhí nhỏ nhẹ nói đại một sở thích của mình
Nguyễn Quang Anh
à...thích yên bình , màu nhẹ nhàng
Hoàng Đức Duy
à vậy thì quý khách nên thử qua loài hoa tulip trắng và vàng // chỉ vào hoa //
Hoàng Đức Duy
tulip là tượng trưng cho sự nhẹ nhàng , thuần khiết đó ạ
🌷Tulip trắng:
→ Tượng trưng cho sự thuần khiết, xin lỗi chân thành, hoặc tạm biệt dịu dàng.
🌷 Tulip vàng:
→ Biểu tượng của niềm vui, tình bạn, và ánh nắng ấm áp
Tặng trắng là nhẹ nhàng, sâu lắng.
Tặng vàng là tươi sáng, tích cực.
Hoàng Đức Duy
nếu tặng bạn thì tulip rất phù hợp // cười nhẹ //
Nguyễn Quang Anh
à...vậy gói cho tôi 2 bó luôn đii
Hoàng Đức Duy
vâng ạ // gói hoa //
tay em thuần thục cắt đi cành hoa dưới cùng , lựa từng cành đẹp nhất
tiệm hoa này là trồng trong kệ đất nhỏ , khi nào có khách mua sẽ cắt ra ngay để giữ được độ tươi..hoa trong nhà sẽ được lựa chọn là các hoa sứ lạnh để có nhiệt độ phòng phù hợp còn lại sẽ được trồng ngoài kệ trước cửa tiệm để hướng nắng
Hoàng Đức Duy
dạ em gửi quý khách hai bó hoa ạ // đưa hoa cho anh //
Nguyễn Quang Anh
...bao nhiêu ạ // lè nhè //
tay anh đưa ra cầm lấy 2 bó hoa nhỏ nhỏ xinh xinh
Hoàng Đức Duy
dạ bill đây ạ ...quý khách muốn tiền mặt hay chuyển khoản // cười tươi //
Nguyễn Quang Anh
....// ngại ngùng //
nụ cười em tỏ ra như ánh nắng xoa dịu trái tim anh
Nguyễn Quang Anh
à chuyển khoản... // lấy điện thoại ra //
Hoàng Đức Duy
vâng mã đây ạ
Hoàng Đức Duy
dạ cảm ơn quý khách đã ủng hộ // cúi đầu //
Hoàng Đức Duy
Bột và Bông xin cảm ơn
Nguyễn Quang Anh
vâng // rời đi //
Nguyễn Quang Anh
" nụ cười em ấy "
Đặng Thành An
mày ngủ với chủ tiệm hả
Nguyễn Quang Anh
// vào xe //
Nguyễn Quang Anh
hoa của mày nè
Đặng Thành An
// nhìn anh chằm chằm //
Nguyễn Quang Anh
bạn nhân viên trong tiệm ấy
Đặng Thành An
tao bị dị ứng với phấn hoa tulip
Đặng Thành An
// lái xe đi //
An ấm ức quay phắt đi lái xe thật nhanh về nhà
Nguyễn Quang Anh
" chết cha luôn "
Nguyễn Quang Anh
" quên cả vụ này "
Nguyễn Quang Anh
...xin lỗi mày nhé ...
An vẫn im lặng chẳng nói gì thêm..cũng tổn thương chứ, bạn thân 8 năm với nhau mà có chuyện nhỏ vậy cũng quên
con đàn bà
tại tao thích hoa tulip
con đàn bà
đơn giản dị thôi đó😏🌷
Về Quê
// hành động //
" suy nghĩ "
* nói nhỏ *
[nơi chốn ]
- thời gian -
Đặng Thành An
// thắng xe //
Đặng Thành An
ừm hứm // nhướng mày vào nhà //
có vẻ là giận rồi
An không mở miệng nói một lời nào.
Nguyễn Quang Anh
// xuống xe //
Nguyễn Quang Anh
xin lỗi nha An ..
chưa kịp để nghe hết câu thì An đã lao xe đi , để anh đứng chôn chân giữa đường
Đặng Thành An
// chạy đi //
anh đứng trước cửa nhà , vẻ mặt đầy bối rối
chẳng hiểu vì sao mình lại quên việc đó
Nguyễn Quang Anh
" đúng là vô dụng , mày chẳng làm được tích sự gì cả " // thở dài //
nói rồi anh cũng bước vào nhà với vẻ mặt u tối
Giúp Việc
cậu chủ mới về...// cúi đầu //
nhà anh cũng là nhà có ăn có mặc , có dư giả nên nhà vẫn thuê 2 - 3 giúp việc trong đó có một cô là bà dú từ nhỏ của anh
Nguyễn Quang Anh
// bỏ lên phòng //
Giúp Việc
cậu chủ lại vậy hả
Giúp Việc
suốt ngày cứ ủ rũ thế này
Giúp Việc
bà chủ nghe lại phạt cho
1 nhân vật không rõ tên có thể là nhiều người nha
Bà Dú
bây im hết lo đi làm việc đi..chủ đuổi hết mới chừa hả // cầm cây roi //
Giúp Việc
dạ...đi ngay // rời đi //
Giúp Việc
ủa dú ồ, cậu chủ nhà mình ...aa đi liền nè // chạy đi //
chưa kịp nói hết câu cô đã bị bà dú đánh cho chạy đi
Nguyễn Quang Anh
// ngồi ôm chân một góc //
Nguyễn Quang Anh
mày là đồ vô dụng // báu vào tay mình //
Hoàng Đức Duy
// tưới hoa //
Nhân Viên
cậu chủ ơi // đi tới //
Hoàng Đức Duy
hả ...sao vậy ạ // quay đầu lại //
Nhân Viên
có người kiếm cậu chủ ngoài trước quán ấy ạ
Hoàng Đức Duy
à..cảm ơn anh nhắc em nha // rời đi //
Trần Minh Hiếu
" em ấy giờ ra sao ta " // ngồi trên ghế chờ trước cửa //
Trần Minh Hiếu ( hắn / Hiếu ) | 26 tuổi , làm việc và sinh sống tại Mỹ
Hoàng Đức Duy
cho hỏi ai vậy ạ // khều nhẹ tay Hiếu //
Trần Minh Hiếu
// quay người lại //
cả hai nhìn nhau đầy bất ngờ
Hoàng Đức Duy
A-anh ...anh Hiếu // ôm hắn//
Trần Minh Hiếu
// ôm em //
Hoàng Đức Duy
anh về sao không báo em...nhớ anh lắm á có biết không // nắm tay hắn //
Trần Minh Hiếu
// xoa mu bàn tay em //
Trần Minh Hiếu
anh mới đáp chuyến bay 1 tiếng trước thôi // cười nhẹ//
Hoàng Đức Duy
ba mẹ có về chung với anh không // ngó xung quanh //
Trần Minh Hiếu
// lắc đầu nhẹ //
Trần Minh Hiếu
ba mẹ đợt này không về
Hoàng Đức Duy
em nhớ baba mama muốn chết mà lại // thở dài //
Hiếu và Duy vốn là hai anh em thân thiết từ nhỏ
Duy là con sau của mẹ em và người chồng mới , còn Hiếu là con trước của mẹ em và người chồng cũ
có thể tính là anh em cùng mẹ khác cha
nhưng Hiếu không may mắn bằng Duy có đủ cha và mẹ , cha Hiếu vốn mất sớm nên mẹ hắn mới bước thêm bước nữa
Hoàng Đức Duy
anh vô quán ngồi đi, ở ngoài này nắng lắm
Trần Minh Hiếu
ừm// đi vào //
Hoàng Đức Duy
à..anh chị làm gì làm đi , để khách này bé tiếp cho // cười tươi //
Nhân Viên
ok // chạy đi //
Hiếu nhìn cảnh đó rồi khẽ gật đầu
hắn ngồi bệt xuống chiếc ghế gỗ trong tiệm
Hoàng Đức Duy
nè , anh uống nước nè // đặt ly nước xuống cho hắn //
Trần Minh Hiếu
khách sáo quá à
Trần Minh Hiếu
quán dạo này bán ổn không em // nhìn em //
Hoàng Đức Duy
mới mở mà , cũng ít khách
Hoàng Đức Duy
nhưng vẫn có
Hoàng Đức Duy
tháng này là vượt xa mong đợi luôn á// cười tít mắt //
Trần Minh Hiếu
nghề mình yêu thích mà
Trần Minh Hiếu
làm sao cũng cảm thấy tuyệt // cười //
em từ nhỏ đã rất thích hoa
nhà của em lúc nào cũng có một vườn hoa nho nhỏ
nên khi lớn em quyết định mở một tiệm bán hoa , chỉ cần mỗi ngày được nhìn được ngắm hoa là em cũng thấy vui
Hoàng Đức Duy
anh về đợt này ở lâu không
Trần Minh Hiếu
anh cũng định ở đây 2 năm
Hoàng Đức Duy
// nhìn hắn //
em bất ngờ tới mức quay phắt lên nhìn hắn chằm chằm
Hoàng Đức Duy
chả phải đó giờ anh chỉ ở lại 1 2 tháng sao
Hoàng Đức Duy
sao nay lại ở tận 2 năm dữ dạ // chòm lên nhìn hắn //
chòm lên tận bàn nhìn thẳng vào hắn
gia đình em hiện tại đều định cư ở Mỹ hết , chỉ còn lại em ở Việt Nam
em sống trong một căn nhà nho nhỏ ở lòng thành phố
Trần Minh Hiếu
nên về quê hương thôi chớ saoo // nháy mắt với em //
tại ba của em là người Mỹ nên khi cưới mẹ em và hắn thì muốn đem cả gia đình về đất Mỹ định cư
nhưng em không quen với việc rời đi nên mới xin ở lại
em được sinh ra tại Việt Nam, mang Quốc tịch Việt Nam 🇻🇳
Trần Minh Hiếu
chả cho ở hay sao đây
Hoàng Đức Duy
xì...ai mà không cho
Hoàng Đức Duy
sợ anh chê nhà út nhỏ thôi
Trần Minh Hiếu
// xoa đầu em //
Đặng Thành An
// bước vào nhà //
Đặng Thành An
// quăng chìa khóa xuống sofa//
Đặng Thành An
bạn bè cái đách chó gì // ngã lưng lên sofa//
vừa về tới nhà thì An đã bộc lộ mọi cơn giận mà từ nãy giờ cậu kìm nén
Đặng Thành An
// lấy điện thoại ra //
Đặng Thành An
// đọc tin nhắn //
Đặng Thành An
má...cái chó gì vậy nè trời // hoảng loạn //
An nhận được một dòng tin nhắn thông báo từ ai đó
nhưng sau khi đọc xong An rất hoảng loạn
An đứng phắt dậy cầm ngay chiếc chìa khóa xe phi thẳng chạy đi
Đặng Thành An
// lái xe //
Đặng Thành An
thằng chó này nó nghĩ cái quái gì trong đầu vậy nè
Download MangaToon APP on App Store and Google Play