[HwangInHoxSeongGiHun]_"Vật Thí Nghiệm Số 132" (001x456)
[Chap 1]_"Mèo hoang"
𝘛𝘨 [🐹]
Hé lô é ve ry quoan😋
𝘛𝘨 [🐹]
Truyện mới của Chụt, mong mọi người sẽ thích và ủng hộ Chụt tiếp nha<3
[ Bối cảnh/Địa điểm trong truyện không có thật. Truyện có nhiều yếu tố hư cấu ]
Seong Gi-Hun, một người đàn ông đã ngoài 30. Gia đình chẳng thuộc vào loại giàu có, chỉ là vừa đủ tiền để chi tiêu trong cuộc sống
Tuy nhiên- anh lại là 1 người nghiện cờ bạc, lúc nào cũng chi tiền để đánh cược vào trò đua ngựa
Anh đã từng kết hôn với 1 người phụ nữ, nhưng vì thói hư tật xấu của bản thân mình, anh đã khiến cô gái ấy bỏ anh đi khi vừa mới kết hôn chưa đầy 3 năm
Hiện tại, anh đang làm việc tại 1 quán mì nhỏ ven đường, tiền lương chỉ có vài ba đồng bạc lẻ
Hôm ấy cũng đã là tối muộn, anh cuối cùng cũng trở về nhà sau 1 ngày làm việc
Seong Gi-Hun
/Cầm túi thịt trên tay, bước về nhà/
Seong Gi-Hun
"Hôm nay bếp còn dư khá nhiều thịt, thế thì đỡ phải mua thêm rồi"
Đôi khi có những ngày ế khách, ở bếp sẽ còn dư khá nhiều thịt, anh thường hay xin đầu bếp 1 mớ để đem về nhà
Seong Gi-Hun
"Còn bao nhiêu ngày nữa sẽ có lương nhỉ?" /Giơ ngón tay lên đếm/
Seong Gi-Hun
/Giật mình, nhìn xuống/
Mèo hoang
Meow meow.. /Ngước lên nhìn anh/
1 chú mèo hoang màu đen khá lớn với 2 đôi mắt màu xanh ngọc, cả cơ thể của nó bẩn thỉu cùng với những vết thương đau rát sau lớp lông dày
Khi vừa thấy anh, nó lại chạy đến rồi đi vòng vòng khắp chân anh
Seong Gi-Hun
Mèo hoang sao?
Seong Gi-Hun
/Ngồi xuống, xoa đầu nó/
Mèo hoang
Meow! /Liếm tay anh/
Seong Gi-Hun
Hên cho mày là hôm nay tao có nhiều thịt đấy /Mở túi thịt, lấy ra vài miếng/
Seong Gi-Hun
/Vuốt ve/ Ăn rồi thì lo đi kiếm thêm đồ ăn đi
Seong Gi-Hun
Kẻo lại chết đói đấy
Seong Gi-Hun
/Đứng dậy, rời đi/
Trước khi rời đi, anh còn không quên lấy thêm vài miếng thịt đặt xuống đất vì sợ chú mèo ấy chưa no
Nhưng chỉ vừa mới đi được vài bước, chú mèo ấy lại ngồi xuống trước mũi chân của anh
Seong Gi-Hun
Tao không nuôi mày được đâu- nhà tao nghèo lắm! /Né sang 1 bên, bỏ đi/
Seong Gi-Hun
Tch-../Đi nhanh hơn/
Anh đã cố tình đi nhanh để cắt dấu nó, nhưng có chạy nhanh cỡ mấy anh cũng chẳng thoát được
Seong Gi-Hun
/Đứng lại, siết chặt tay/
Seong Gi-Hun
Aissss- /Quay lại/ Tao đã bảo tao không nuôi mày đ-
Mèo hoang
/Mắt long lanh nhìn anh/
Seong Gi-Hun
/Ngồi xuống, gãi gãi đầu cho nó/
Mèo hoang
Meo.../Dụi vào tay anh/
Seong Gi-Hun
Mẹ tao không cho nuôi thú cưng đâu
Seong Gi-Hun
Thế nào bà ấy cũng ném mày ra đường thôi /Xoa đầu nó/
Seong Gi-Hun
Vậy nên- /Bế nó lên/
Seong Gi-Hun
/Đặt xuống kế bên thùng rác/ Việc nuôi mày là không thể
Seong Gi-Hun
Thế nhé? /Chạy đi/
Mèo hoang
/Chạy theo anh/ Meow meow!!
Chú mèo hoang ấy vẫn không chịu thua, cứ chạy theo phía sau anh
Mèo hoang
/Chặn trước chân anh/
Seong Gi-Hun
Này! Tao đã bảo không nuôi mày được!
Seong Gi-Hun
Hay mày muốn ăn thêm? Tao sẽ cho!
Seong Gi-Hun
/Quỳ 1 chân xuống, bế nó lên/ Chịu thật..
Mèo hoang
/Chui rúc vào lòng anh/
Cuối cùng anh cũng chẳng kìm được lòng mình, quyết định đem nó về nhà nuôi mặc dù biết rằng mẹ sẽ chẳng đồng ý
Seong Gi-Hun
/Bước vào nhà/
Joo Seo-Yeon
/Ôm sọt đồ dơ/ Gi-Hun về rồi hả con?
Chú mèo trong tay anh bỗng nhiên kêu lớn, khiến anh giật nảy mình rồi vội vàng chạy lên lầu
Joo Seo-Yeon
/Quay sang/ NÀY-
Joo Seo-Yeon
Tch-..lại đem con gì về nhà nuôi rồi /Tiến lên phòng anh/
Seong Gi-Hun
/Đóng cửa lại/ Haa..hộc-
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Aisss- sao mày lại kêu meo meo vào lúc đó chứ?!
Seong Gi-Hun
Giấu ở đâu bây giờ!? /Nhìn xung quanh căn phòng/
Anh vội vàng nhìn xung quanh căn phòng ngủ của mình, nhưng chẳng có chỗ nào để giấu nổi chú mèo to con này
Seong Gi-Hun
Aisss- giấu ở đâu bây giờ!? /Rối bời, lúng túng/
Seong Gi-Hun
..../Mím môi/
Seong Gi-Hun
/Nhét vào trong áo/
Joo Seo-Yeon
Con lại đem con mèo lông lá nào về nhà nuôi rồi đúng không!?
Cánh cửa phòng anh bị bà mở ra mạnh bạo, nhưng may rằng anh đã kịp giấu vào trong áo của mình
Seong Gi-Hun
/Quay lại/ Aa-..kh-không có..
Joo Seo-Yeon
Tch-..mẹ vừa nghe tiếng mèo kêu! /Lục lọi tủ đồ của anh/
Seong Gi-Hun
Con có thích nuôi mèo hay chó gì đâu chứ!? Mẹ nghe lầm rồi!
Joo Seo-Yeon
"Trong tủ không có"
Joo Seo-Yeon
"Không lẽ mình nghe lầm thật sao?"
Seong Gi-Hun
Ức-..!? /Giật nảy/
Joo Seo-Yeon
/Nhìn anh/ Này- con sao thế?
Seong Gi-Hun
Con..con đau bụng, chắc lúc nãy ăn nhiều quá nên bây giờ bị đầy bụng rồi!
Seong Gi-Hun
À- con có xin được 1 ít thịt /Đưa túi thịt cho bà/
Seong Gi-Hun
Ah../Cắn môi/ 1 tí cả nhà mình ăn thịt với kimchi nhé?
Joo Seo-Yeon
Không phải con bị đầy bụng sao?
Seong Gi-Hun
1 tí sẽ khỏi liền!!
Joo Seo-Yeon
À-..ờ../Gật đầu, bỏ ra ngoài/
Mặc dù lời anh nói chẳng đáng tin, nhưng bà đã lục tung cả tủ đồ của anh cũng chẳng phát hiện được gì
Bà cũng đành bất lực bỏ ra ngoài, bước xuống bếp làm bữa tối cho cả nhà
Seong Gi-Hun
Tch-../Kéo cổ áo ra, nhìn vào trong/
Mèo hoang
/Liếm láp đầu ngực anh/
Seong Gi-Hun
/Kéo nó ra/ Con mẹ nó-..làm tao khó chịu chết đi được! /Cau mày/
Seong Gi-Hun
Còn cắn nữa! Tao bị bệnh dại thì sao?
Mèo hoang
/Mắt long lanh nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Aisss!! /Đặt nó xuống đất/
Mèo hoang
/Đi vòng vòng xung quanh phòng anh/
Seong Gi-Hun
/Xoa xoa ngực/ Đau thật đấy..
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Mình nên đặt tên gì cho nó đây?
Mèo hoang
/Dụi vào chiếc áo trên sàn nhà/
Seong Gi-Hun
Hưm../Suy nghĩ/
Seong Gi-Hun
/Nhích người, bế nó lên/ Tao gọi mày là Ching nhé?
𝘛𝘨 [🐹]
Cảm ơn mọi người đã đọc💗
[Chap 2]_"Vết sẹo"
Seong Gi-Hun
/Tắm lại cho Ching/
Anh vào trong nhà tắm rồi chốt cửa lại, bắt đầu công cuộc tắm rửa sạch sẽ cho Ching
Tưởng rằng chỉ vài ba nước là sạch, nhưng cuối cùng anh phải lấy xà phòng cho nó
Sau 20 phút quần quật trong nhà tắm, cuối cùng anh cũng đã hoàn thành
Anh bế Ching lên rồi bước ra ngoài, lấy theo 1 chiếc khăn sờn cũ để lau cho nó
Seong Gi-Hun
/Vò mạnh/ Lạ thật-
Seong Gi-Hun
Tắm mà chẳng vùng vẫy như mèo nhà, mèo hoang thường như thế sao?
Seong Gi-Hun
Kệ vậy, dù gì cũng chỉ là con mèo /Vứt chiếc khăn vào sọt đồ dơ/
Seong Gi-Hun
/Nhìn Ching/ Oaaa..đẹp thật.. /Xoa đầu nó/
Ching
Ưm../Híp mắt nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Mắt xanh luôn sao? Như mèo của mấy tên nhà giàu thật
Seong Gi-Hun
Hưm...nếu bán nó chắc cũng đủ tiền để chơi đua ngựa nhỉ?
Ching
.../Cụp 2 tai xuống/
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Hah-..mày hiểu tao nói gì à?
Ching
/Tiến tới dụi vào lòng anh/
Seong Gi-Hun
/Đặt nó sang 1 bên/ Ngồi đây đi, tao đi tắm rồi ra chơi với mày
Seong Gi-Hun
/Đứng dậy, tiến vào nhà tắm/
Ching
/Đi theo phía sau anh/
Seong Gi-Hun
/Đóng cửa lại/ Haa..Hôm nay mệt th-
Seong Gi-Hun
...? /Nhìn ra sau/
Seong Gi-Hun
Tch-..ra ngoài!
Ching
Meo..? /Nghiêng đầu nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Ôi trời../Xoa thái dương/
Seong Gi-Hun
/Bế nó lên, ném ra ngoài/
Ching
M-meo!! /Chạy lại chỗ anh/
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Ướt mày thì sao? Thế tao phải lấy khăn tao lau cho mày à?
Seong Gi-Hun
/Bế nó lên/ Phiền phức thật-!!
Seong Gi-Hun
Biết thế đã mặc kệ rồi! /Đặt nó vào bồn rửa tay/
Anh cởi áo ra, để lộ body tam giác ngược của mình cùng với 2 bắp tay săn chắc
1 bên ngực vẫn còn dấu cắn của Ching khi bị anh nhét vào trong áo, chắc có lẽ vì "tò mò"
Seong Gi-Hun
/Bật vòi sen/ Haa..
Seong Gi-Hun
Ưm..lạnh thật..
Seong Gi-Hun
Haa..nếu hôm nay mà thắng cược là được tiền rồi /Cau mày/
Seong Gi-Hun
/Vuốt tóc lên/ Aahaa.. /Nhắm mắt lại/
Anh đứng dưới vòi hoa sen, cả cơ thể hòa mình vào dòng nước lạnh lẽo
Ching chỉ ngồi yên trong bồn rửa tay, chẳng kêu hay làm gì, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm vào anh
Anh tắt nước rồi với tay lấy chiếc khăn, lau thoáng qua khắp cơ thể mình rồi quấn quanh hông
Seong Gi-Hun
/Bế Ching lên/ Ra ngoài nào
Anh bế nó bước ra ngoài rồi thả xuống chiếc giường của mình, với tay lấy chiếc quần đùi màu trắng rồi mặc vô
Seong Gi-Hun
Khỏi mặc áo nhỉ? /Nằm dài ra giường/
Seong Gi-Hun
Dù gì cũng ngủ 1 mình /Gác tay lên trán/
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Chuyện gì?
Ching
Meo meo!! /Ấn 2 chi trước vào bụng anh/
Seong Gi-Hun
Aaa-..móng vuốt của mày làm tao đau đấy!
Ching
Meo meo.../Trèo lên bụng anh, nằm ườn ra/
Seong Gi-Hun
/Chống 2 tay, ngồi dậy/
Seong Gi-Hun
/Vuốt ve/ Chắc mày đói rồi nhỉ?
Seong Gi-Hun
/Nhướn mày/ Nhìn mày chẳng giống mèo hoang tí nào
Seong Gi-Hun
Mập mạp hơn cả mèo thường, chỉ bị bẩn thôi /Nựng bụng nó/
Seong Gi-Hun
Vâng!! /Nói lớn/
Seong Gi-Hun
/Nhìn Ching/ Mày ở đây đợi tao 1 tí, không phá gì đấy!
Seong Gi-Hun
Tao lén đem cơm lên cho mày /Xoa đầu nó/
Joo Seo-Yeon
Gi-Hun /Dừng đũa, nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Vâng? /2 bên má căng lên/
Joo Seo-Yeon
Con còn chơi cờ bạc gì không?
Seong Gi-Hun
Không, con nghỉ rồi /Gắp miếng thịt/
Joo Seo-Yeon
/Thở dài/ Ba con vì cá độ mà nợ nần rồi bỏ mẹ
Joo Seo-Yeon
Con mà như thế, mẹ từ mặt đấy
Seong Gi-Hun
/Gật đầu/ Con biết rồi
Joo Seo-Yeon
/Cúi mặt, lắc đầu chán nản/
Anh vì thấy bầu không khí dần đi xuống liền nhanh trí đổi chủ đề
Seong Gi-Hun
Anh hai hôm nay không về sao?
Joo Seo-Yeon
Nó bận chở khách rồi, chắc lại xuyên đêm mới vác mặt về
Seong Gi-Hun
-.../Nhai chậm lại/
Joo Seo-Yeon
2 bây còn trẻ thì cố gắng kiếm tiền, mẹ già rồi không biết khi nào ch*t
Joo Seo-Yeon
Còn bây nữa../Nhìn anh/
Joo Seo-Yeon
Không có đua ngựa đua nghiết gì nữa đấy!
Vốn dĩ gia đình của 3 người đã thiếu thốn từ lâu, bà vì già yếu nên chỉ ở nhà dọn dẹp
Tiền sinh hoạt thì do 2 người con của bà kiếm, nhưng khi có tiền lương, anh lại dành phân nửa ra để cá cược đua ngựa
Seong Gi-Hun
/Bới thêm 1 bát cơm/
Seong Gi-Hun
/Gắp thịt, trộn đều/
Seong Gi-Hun
Con lên phòng ăn nốt bát này, mẹ cứ để bát vào bồn 1 tí con rửa cho
Joo Seo-Yeon
Khỏi, để mẹ rửa. Bây lên phòng đi
Seong Gi-Hun
Vâng /Chạy nhanh lên lầu/
Anh cầm theo bát cơm trộn đều với 1 ít thịt rồi chạy nhanh lên lầu. Vừa tới nơi, anh đã vội vàng chốt cửa lại
Seong Gi-Hun
/Đặt xuống/ Qua đây ăn nào
Ching
/Cúi đầu, ăn cặm cụi/
Seong Gi-Hun
/Nhìn Ching/ Không biết mày đã từng được ai nuôi chưa nhưng mà nhà tao không có pate hay hạt đâu
Seong Gi-Hun
Chỉ có cơm với ít thịt hoặc cá thôi /Tựa lưng vào tường/
Seong Gi-Hun
Ăn nhanh đi, nếu mẹ tao mà biết tao đem cơm cho mày ăn chắc bà ấy sẽ mắng tao chết đấy
Ching
/Cúi đầu, tiếp tục ăn/
Seong Gi-Hun
/Nhìn Ching, ngửa cổ ra sau/ Haa..
Seong Gi-Hun
"Mong là bọn xã hội đen ấy không biết nhà của mình.."
Seong Gi-Hun
"Nếu bọn chúng mà biết rồi đòi nợ tận nhà.."
Seong Gi-Hun
Hah-..nhức đầu thật.. /Xoa thái dương/
Seong Gi-Hun
/Nhìn nó/ Ăn xong rồi sao?
Ching
/Tiến tới, dụi vào bụng trần của anh/
Seong Gi-Hun
Ưm..nhột tao đấy!
Ching
/Ngồi yên trong lòng anh/
Seong Gi-Hun
Hừm../Vuốt ve nó/
Seong Gi-Hun
Mày bị thương nhiều lắm đấy, là bị chó hoang rượt sao?
Seong Gi-Hun
Hay là bị bọn khốn ném đá?
Ching
Meo meo!! /Liếm ngón tay của anh/
Anh bế Ching lên rồi kiểm tra khắp người của nó
Cả người Ching đầy vết thương từ bé đến lớn, có nơi còn đang đỏ hoe lên
Seong Gi-Hun
/Cầm chi trước của nó/ Móng vuốt của mày nhọn rồi, để tao cắt-
Ở ngay phần thịt mềm dưới chi trước có cả 1 vết sẹo dài, dường như đã bị ai cứa dao hoặc đơn giản chỉ là bất cẩn
Seong Gi-Hun
/Đặt nó xuống/ Ngồi yên, tao đi lấy thuốc
𝘛𝘨 [🐹]
Sao thấy truyện chán dữ vậy trời😭
𝘛𝘨 [🐹]
Cảm ơn mọi người đã đọc💗
[Chap 3]_"Tin đồn"
Seong Gi-Hun
/Vén lông ra, thoa đều/
Anh lấy 1 tuýp thuốc rồi từ từ bôi lên khắp người của Ching, cố gắng tìm những vết thương đang núp sau lớp lông đen ấy
Seong Gi-Hun
/Lật người nó lên/
Seong Gi-Hun
Tch-.."Cả bụng cũng có"
Seong Gi-Hun
/Thoa thuốc/ "Nhìn thôi cũng thấy đau rồi"
Seong Gi-Hun
/Đóng nắp/ Rồi đấy
Seong Gi-Hun
/Đứng dậy, tiến đến tủ đồ/
Ching
/Lật người, đi theo phía sau anh/
Anh tiến đến tủ đồ, kéo ngăn kéo trên cùng bỏ tuýp thuốc trở lại chỗ cũ
Ching cũng chẳng nằm yên, liền lật người lại rồi đi theo anh
Seong Gi-Hun
Haa../Treo khăn lên/
Seong Gi-Hun
/Bước ra ngoài/ "Buồn ngủ thật.."
Seong Gi-Hun
Mày ngủ dưới đất đi /Trèo lên giường/
Seong Gi-Hun
/Kéo chăn kín mít người/
Anh trèo lên giường rồi chui rúc vào chăn, bỏ mặc lại Ching đang ngồi nhìn mình bên dưới
Chỉ cần vài phút vỏn vẻn, anh đã chìm vào giấc ngủ sau 1 ngày mệt mỏi của mình
Seong Gi-Hun
/Trở người/ Ưm...
Ching
/Ngồi trên cửa sổ, nhìn anh/
Tối hôm ấy, Ching ngồi trên cửa sổ cạnh giường anh, đôi mắt sắc lạnh của nó cứ liên tục nhìn chăm chăm vào anh
Chẳng ngủ hay quậy phá, chỉ đơn giản là ngồi yên rồi nhìn anh hết cả đêm dài
Seong Gi-Hun
Kh-khò../Ngủ say/
Ching
/Nhảy xuống giường anh từ cửa sổ/
Ching
/Liếm má anh/ Meow!!
Seong Gi-Hun
Ư..ưm../Cau mày nhẹ/
Seong Gi-Hun
/Trở người/ Haa..
Ching
/Trèo lên người anh/ Meo!!
Seong Gi-Hun
Ưm../Nheo mắt nhìn/
Seong Gi-Hun
/Ngồi dậy, dụi mắt/
Seong Gi-Hun
Oáp-.../Ngáp dài/
Ching
Meoo /Dụi vào bụng anh/
Seong Gi-Hun
/Vuốt ve/ Tao phải đi làm, mày ở nhà không đi lung tung đấy
Ching
Ưm..meoo /Nằm cuộn tròn lại/
Anh rời khỏi giường, tất bật thay đồ để chuẩn bị đi làm
Mặc trên mình chiếc áo phông cùng với chiếc áo khoác sờn cũ, anh cuối cùng cũng xong việc thay đồ trong vài phút vỏn vẹn
Anh còn không quên lén xuống bếp rồi lấy 1 bịch sữa cho Ching vì sợ nó đói
Seong Gi-Hun
/Đổ sữa ra bát/
Seong Gi-Hun
Bữa sáng của mày, túi sữa này của anh hai tao đấy /Gãi gãi đầu cho nó/
Seong Gi-Hun
/Đứng lên/ Tao đi làm đây, mày ở nhà ngoan đấy /Rời đi/
Anh xoay người rời đi, cánh cửa phòng ngủ đóng lại, chỉ còn lại mỗi chú mèo đen trong phòng
Ching
/Cúi đầu, uống ngon lành/
Seong Gi-Hun
/Ăn ổ bánh mì trên tay/
Seong Gi-Hun
"Khô khốc khô khan.." /Cau mày/
Seong Gi-Hun
/Giật mình, ngước lên/
Lee Young-Hoon
Con mẹ nó-...mày đây rồi /Nắm cổ áo của anh, giựt mạnh/
Seong Gi-Hun
Ức-../Nhìn gã/
Lee Young-Hoon -- 1 gã cho vay nặng lãi trong giới xã hội đen
Anh vì mãi mê ăn mà chẳng để ý từ xa, không biết rằng gã đã kéo đến cùng với đàn em của mình
Lee Young-Hoon
Mày còn ngồi đây ăn ngon lành luôn sao? /Nhếch môi/
Lee Young-Hoon
Chừng nào mày trở nợ cho tao đây..Seong Gi-Hun /Trừng mắt nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Th-tháng sau..tháng sau tôi sẽ trả..
Lee Young-Hoon
Tháng sau á?
Lee Young-Hoon
Hah-../Cười khẩy/
Seong Gi-Hun
Ức-!? /Ôm mặt, ổ bánh mì trên tay rơi xuống/
Lee Young-Hoon
Lần thứ mấy mày nói tháng sau rồi hả?! /Nắm tóc anh/
Seong Gi-Hun
Aaa-..tôi..tôi hứa sẽ trả tiền cho anh đầy đủ mà..
Lee Young-Hoon
Con mẹ nó...
Lee Young-Hoon
Nếu mày biết mày không có đủ khả năng trả lại thì đừng bao giờ vay!! /Hất đầu anh ra sau/
Lee Young-Hoon
/Rút dao ra, kề trước cổ anh/
Seong Gi-Hun
Ức-../Run rẩy, nhìn gã/
Lee Young-Hoon
Tháng sau mà mày không trả..
Lee Young-Hoon
Tao cắt tiết mày như cắt tiết gà! /Gằn giọng. trừng mắt nhìn anh/
Seong Gi-Hun
T-tôi..tôi biết rồi..
Lee Young-Hoon
Hừ../Hậm hực, rút dao lại/
Seong Gi-Hun
Haa..hộc-../Thở gấp rút/
Seong Gi-Hun
/Mím môi, siết chặt tay/
Seong Gi-Hun
/Nhặt lại ổ bánh mì/ Bẩn rồi..
Seong Gi-Hun
/Tiếp tục ăn/
Ổ bánh mì đã bị dính 1 lớp cát bụi bên ngoài, nhưng vì tiếc tiền, anh chẳng dám mua thêm ổ khác để ăn, đành ngậm ngùi nhặt lại rồi phủi sạch mớ cát bám trên ấy
Seong Gi-Hun
/Bước vào quán/
:'Ôi trời ơi..cậu tới rồi đấy à?'
Seong Gi-Hun
Vâng../Đóng cửa lại/
:'Vào bếp dọn dẹp đi, 1 tí đông khách là làm không kịp đấy!'
Seong Gi-Hun
Vâng../Kéo dài/
Công việc hằng ngày của anh chỉ là rửa bát, dọn dẹp quán hoặc chỉ đơn giản là sắp xếp lại bát muỗng trong gian bếp
Tiền lương chỉ là vài đồng bạc lẻ, nhưng đối với anh có tiền là được
Seong Gi-Hun
/Xếp lại bát trên kệ/
Seong Gi-Hun
Vâng? /Nhìn Woo/
Chong-Woo -- Cậu bạn thân của anh, là 1 bếp phó thân thiện, cậu hoàn toàn khác xa với bếp trưởng
Park Chong-Woo
Nhóc có nghe ở khu rừng phía Đông Tây tồn tại 1 phòng thí nghiệm không?
Seong Gi-Hun
Không, có chuyện gì sao?
Park Chong-Woo
Tôi nghe nói ở đó có 1 phòng thí nghiệm chuyên nghiên cứu các loại thuốc không được cho phép đấy /Lau mặt bếp/
Seong Gi-Hun
...Thuốc không được cho phép sao? /Nghiêng đầu nhìn Woo/
Park Chong-Woo
Ừm, bọn chúng là những kẻ máu lạnh
Seong Gi-Hun
/Đặt chén vào tủ/
Park Chong-Woo
Lúc trước có 1 kẻ phản bội đã làm lộ thông tin ra ngoài
Park Chong-Woo
Bọn chúng đang nghiên cứu loại thuốc biến con người thành động vật đấy /Nhìn anh/
Seong Gi-Hun
.../Khựng lại/
Seong Gi-Hun
Biến con người thành động vật sao?
Park Chong-Woo
Ừm...Sau đó cảnh sát đến và điều tra, nhưng thứ họ tìm được chỉ là những con chuột bạch đã chết
Seong Gi-Hun
Là tin đồn sao?
Park Chong-Woo
Ừm /Khẽ gật đầu, mím môi/
Seong Gi-Hun
Hah-..Anh làm như tôi tin mấy tin đồn đấy lắm
Park Chong-Woo
.../Nhìn anh/
Seong Gi-Hun
Tôi cũng 32 rồi, không tin mấy tin đồ vớ vẩn ấy đâu
Park Chong-Woo
Ôi trời...Tôi 35 còn tin đấy!
Seong Gi-Hun
/Nhìn Woo/ Anh dễ tin người thế?
Seong Gi-Hun
Nhỡ đâu chỉ là 1 vở kịch được dựng nên?
Park Chong-Woo
Aisss..tùy nhóc /Rửa tấm thớt/
Seong Gi-Hun
Chuyện đấy chẳng có thật đâu
Park Chong-Woo
Sao nhóc biết?
Seong Gi-Hun
Anh không thấy vô lí sao?
Seong Gi-Hun
Tới đứa bé còn thấy vô lí
Park Chong-Woo
Nhóc đang khinh tôi à?
Seong Gi-Hun
Nào- tôi nào dám!
Seong Gi-Hun
Chỉ là..chuyện đấy quá vô lí
Seong Gi-Hun
1 chút tôi cũng chẳng tin được!
Park Chong-Woo
/Thở dài/ Haizz..tôi mặc nhóc
𝘛𝘨 [🐹]
Cảm ơn mọi người đã đọc💗
Download MangaToon APP on App Store and Google Play