[ TF Gia Tộc ] Vụng Trộm
Chương 1
Robin
Truyện này cp là Trần Tư Hãn Dương Bác Văn nha
Robin
Không thích đọc thì không đọc nha
Robin
Nhắc lại không thích thì không đọc nha nói trước rồi nha
Trong khu ký túc xá của Thời Đại Phong Tuấn, mùa hè thường rất ồn ào. Tiếng dép lê loẹt xoẹt trên hành lang, tiếng máy lạnh rè rè hoạt động hết công suất, tiếng đàn rải hợp âm trong phòng tập số 3 lúc nửa đêm. Nhưng trong tất cả những âm thanh đó, Trần Tư Hãn vẫn thích nhất tiếng bước chân của Dương Bác Văn – chầm chậm, đều đặn, và không bao giờ vội vàng.
Họ không thân. Mới chỉ biết nhau được khoảng ba tháng. Trần Tư Hãn là thực tập sinh mới, nhỏ tuổi hơn một chút, thuộc nhóm được tuyển bổ sung sau. Còn Dương Bác Văn – người ta gọi cậu là “bé thiên tài”, là kiểu người không nói quá nhiều nhưng luôn đứng đầu trong mọi bài kiểm tra vũ đạo.
Lần đầu họ nói chuyện là khi Trần Tư Hãn bị lạc trong khu phức hợp phòng tập. Cậu mở nhầm cửa và thấy Dương Bác Văn đang giãn cơ. Người kia không la, cũng không cười. Chỉ nhìn một chút rồi khẽ gật đầu:
– Phòng này đặt trước rồi. Cậu cần tìm phòng số 5, đi thẳng rồi quẹo trái.
Giọng nói rất nhẹ. Mắt thì không nhìn cậu, mà vẫn dõi theo gương lớn phản chiếu chính mình.
Trần Tư Hãn
“Không hiểu sao bạn ấy lại nhớ cả lịch phòng tập của người khác?”
Buổi chiều nay, cả nhóm thực tập sinh bị gọi xuống sân bóng ngoài trời để quay video nội bộ. Quản lý muốn họ "xây dựng sự kết nối", kiểu bài tập mà các công ty idol hay dùng
Trương Quế Nguyên ngồi thảnh thơi trên ghế đá, gác chân chữ ngũ, tay cầm chai nước ném qua ném lại. Vương Lỗ Kiệt ngồi bên cạnh, lấy điện thoại ra chụp cậu bạn kia suốt.
Vương Lỗ Kiệt
Nhìn Quế Nguyên như anh tổng tài đi kiểm tra công trình ấy
Tả Kỳ Hàm
Hằng ca, em thấy Dương Hàm Bác cứ nhìn anh mãi luôn đó
Tả Kỳ Hàm
Nhưng anh ngó ngược lại người ta là thấy gì?
Tả Kỳ Hàm
Thấy Trần Tư Hãn đang nhìn Dương Bác Văn.
Nguỵ Tử Thần
Vậy là cái sân này thành vòng tròn tình cảm rồi hả?
Quan Tuấn Thần lại đang chỉnh góc máy, nhưng mắt vẫn lén dõi theo Trương Hàm Thụy đang ngồi chơi bóng rổ một mình ở góc.
Còn Tư Hãn… cậu đang ngồi trên ghế, tay ôm chai nước suối lạnh áp vào má, mắt nhìn một chấm nhỏ phía xa – Bác Văn đang chống tay lên hông, vừa dạy nhóm nhỏ mấy động tác vũ đạo. Mồ hôi chảy từ cổ xuống lưng áo. Không hiểu sao, tim Tư Hãn đập nhanh hơn một chút.
Trương Dịch Nhiên
Nhìn nữa đi, hồi là lộ rồi đó
Trần Tư Hãn
Gì đâu mà nhìn
Trương Dịch Nhiên
Ờ, đâu có gì đâu, chỉ là cậu nhìn người ta từ nãy tới giờ rồi
Chiều tối. Phòng tập nhỏ số 5.
Tư Hãn đang tập động tác xoay người thì chân hơi trượt. Cậu suýt ngã, nếu không có bàn tay ai đó giữ lấy vai. Mùi xà phòng dịu nhẹ và hơi thở sát bên tai khiến cậu ngẩn người.
Dương Bác Văn
Trượt kiểu đó là dễ đau mắt cá chân lắm.
Chương 2
Dương Bác Văn không nói thêm gì, chỉ đi qua mở nhạc, đứng bên cạnh giãn cơ. Trần Tư Hãn đứng im. Trong gương, hai người họ hiện lên cạnh nhau, như hai đường thẳng chưa chạm nhưng có cảm giác rồi sẽ giao nhau ở một điểm nào đó.
Dương Bác Văn
Tụi mình tập cùng luôn đi
Dương Bác Văn
Dễ sửa động tác cho nhau hơn.
Từ sau buổi tập cùng nhau hôm đó, Tư Hãn để ý rằng Bác Văn không còn quá xa cách nữa. Không phải kiểu chủ động bắt chuyện hay hỏi han quá nhiều, nhưng khi gặp nhau trong hành lang, cậu ấy sẽ gật đầu chào. Khi Tư Hãn nhặt chai nước rơi ra từ túi, Bác Văn là người đưa lại mà không nói gì. Lặng lẽ. Nhưng đủ khiến tim Tư Hãn dao động từng chút.
Buổi tối, trong phòng tập số 4, Tư Hãn đang tập lại động tác “spin-knee-drop” – một động tác khó mà cậu chưa bao giờ làm mượt. Cậu thử lại lần thứ ba, rồi thứ tư…
Dương Bác Văn
Lùi chân trái một chút nữa, trọng tâm sẽ ổn hơn
Trần Tư Hãn
Cậu… đến đây làm gì?
Dương Bác Văn
Tớ đi lấy điện thoại sạc nhờ, thấy cậu tập sai nên nói luôn
Dương Bác Văn
Tư thế vậy, gập chân thế này… rồi thử lại đi.
Chỉ vậy. Nhưng cả đêm hôm đó, Tư Hãn không ngủ được.
Sáng hôm sau, trong giờ nghỉ giữa các tiết tập, cả nhóm thực tập sinh ngồi thành vòng tròn ăn trưa. Trương Hàm Thụy đưa hộp cơm cho Trương Quế Nguyên, giọng hơi ngái ngủ:
Trương Hàm Thuỵ
Ăn hết đi, tao biết mày bỏ bữa sáng nữa rồi
Trương Quế Nguyên
Lại quan tâm tao đấy à
Trương Hàm Thuỵ
Ờ, không ăn rồi ngất ra đấy, tao khỏi cõng về phòng
Tả Kỳ Hàm
Ê, ê, biết gì chưa?
Dương Hàm Bác
Không nói sao biết
Tả Kỳ Hàm
Tui mới thấy Dương Bác Văn với Trần Tư Hãn tập cùng nhau hai buổi liên tiếp rồi đó
Tả Kỳ Hàm
Lạ nha, trước giờ ai mà thân nổi với Dương thiếu gia chứ?
Mọi người cùng quay lại nhìn. Trần Tư Hãn đang cúi mặt ăn cơm, nhưng tai đỏ lên thấy rõ.
Trần Dịch Hằng
Bác Văn có vẻ… dịu hơn lúc ở cạnh Tư Hãn ha.
Nguỵ Tử Thần
Có khi chúng ta sắp được coi kịch hay rồi
Chương 3
Buổi tối, tại phòng tập số 3.
Trần Tư Hãn đang soạn lại vở ghi chú vũ đạo thì bị một giọng nói bên tai làm giật mình:
Dương Bác Văn
Mai cậu có rảnh sau giờ tập không?
Dương Bác Văn
Tớ muốn tập nhóm nhỏ
Dương Bác Văn
Có hai động tác partner cần người phối hợp
Dương Bác Văn
Nếu cậu đồng ý thì tốt quá
Trần Tư Hãn
Tớ… sẵn sàng mà
Trần Tư Hãn không dám hỏi vì sao Bác Văn lại chọn mình trong khi có rất nhiều người giỏi hơn. Nhưng khi quay lại gương, Tư Hãn vô tình bắt gặp ánh nhìn của người kia – dịu dàng, không lạnh lùng như trước nữa
Tối muộn, trong phòng riêng của Trần Dịch Hằng, cả Tả Kỳ Hàm, Quan Tuấn Thần và Trương Quế Nguyên đang tụ tập chơi bài UNO. Trương Dịch Nhiên ngồi bên đọc manga, Dương Hàm Bác lặng lẽ uống trà sữa
Tả Kỳ Hàm
Tụi mày thấy không?
Tả Kỳ Hàm
Hãn thay đổi từ lúc thân với Bác Văn á
Trần Dịch Hằng
Còn Bác Văn cũng khác
Trần Dịch Hằng
Không còn mặt lạnh 24/7 nữa
Quan Tuấn Thần
Lỡ mà hai đứa nó… thiệt á, mày nghĩ sao?
Trương Quế Nguyên
Tao thấy ổn
Trương Quế Nguyên
Một đứa nhút nhát, một đứa kiệm lời
Trương Quế Nguyên
Nhưng cảm giác tụi nó hiểu nhau á
Trần Dịch Hằng
Thôi đừng có “đẩy thuyền” quá sớm, để tụi nhỏ từ từ
Trần Dịch Hằng
Mà nói vậy thôi… Tao chờ tập sau đó
Phòng tập số 2 tối nay không đông như thường lệ. Hầu hết thực tập sinh đều bận chuẩn bị cho bài đánh giá định kỳ tuần tới. Chỉ có hai người đang bật nhạc và tập lại động tác partner: Trần Tư Hãn và Dương Bác Văn.
Nhạc bật ở mức âm lượng vừa phải. Động tác xoay vai rồi phối hợp lưng chạm lưng. Cả hai đều đổ mồ hôi sau gần một giờ đồng hồ, nhưng ánh mắt không rời khỏi gương. Họ không nói nhiều. Chỉ sửa nhau bằng những cái chạm nhẹ hoặc ánh nhìn nhắc nhở.
Đến khi tay Tư Hãn vô tình trượt, Bác Văn đưa tay giữ lại cổ tay cậu. Một giây. Hai giây
Cả hai chớp mắt. Trong gương, hình ảnh phản chiếu là một đôi tay đang nắm, một ánh nhìn chạm nhau.
Dương Bác Văn
Tập tiếp nhé?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play