Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( Genshin Impact ) Sợi Dây Của Con Rối

Chương 1 : Quý cô bí ẩn

Dưới màn đêm tĩnh mịch của Thủy quốc khi những ánh đèn đường bắt đầu rực sáng khi mặt trời đã dần lặn xuống là lúc để nghỉ ngơi nhưng cũng là lúc các sự kiện lớn diễn ra
Trong lòng thành phố, Viện ca kịch Epiclese sáng rực như một viên đá quý giữa đêm. Mái vòm pha lê cao vút như đài sen vươn lên trời, ánh sáng bên trong nhấp nháy và biến ảo theo từng tiết mục đang diễn ra, thu hút sự chú ý của cả dân địa phương lẫn du khách thập phương.
Sân khấu chính – Buổi diễn ảo thuật của cặp song sinh Lyney và Lynette đã kết thúc trong một tràng pháo tay dậy sóng. Mọi người còn đang ngỡ ngàng sau màn “biến mất trong gương nước” của Lynette và cú kéo nón rabbit-trick đầy bất ngờ của Lyney khi từ chiếc mũ chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay lại rút ra... một cánh chim bồ câu sống đang mang theo thiệp mời bí mật.
Sau màn hạ màn, buổi giao lưu khán giả bắt đầu. Lyney bước xuống với phong cách lịch thiệp và duyên dáng, bắt tay và kể chuyện hậu trường. Lynette đi phía sau, lặng lẽ và lạnh lùng như một cái bóng – nhưng cô vẫn lịch sự cúi đầu chào từng vị khách mỉm cười với mình.
Bên ngoài hậu trường, trong một hành lang lát đá trắng và được chiếu sáng bởi những chiếc đèn tường kiểu cổ, một trợ lý trẻ thuộc Căn Nhà Hơi Ấm vừa hoàn thành việc chuyển lời nhắn từ “Cha” – tức The Knave – đến cặp song sinh. Cô nàng trẻ tuổi ấy chỉnh lại cổ áo, vẻ mặt nghiêm nghị, toan rút lui về phía cửa sau.
Lúc ấy, một quý cô quý tộc xuất hiện.
Lugasta
Lugasta
Xin lỗi… cô là người quen của hai ảo thuật gia đằng kia sao?
Giọng nói của nàng nhẹ như lụa, thanh âm trong veo và gương mặt tuyệt mỹ đến mức khó rời mắt. Mái tóc đen óng uốn nhẹ, đôi mắt đen tuyền nhẹ nhàng như đọng lại ánh đèn sân khấu, và bộ váy haute couture màu trắng ngà thêu chỉ vàng khiến nàng nổi bật như thiên thần giữa viện kịch.
Nữ phụ
Nữ phụ
" Mỹ nhân sao ? Xinh đẹp quá "
Nữ phụ
Nữ phụ
NovelToon
Nữ phụ
Nữ phụ
À… vâng, có thể nói vậy. Tôi… tôi chỉ giúp chuyển lời thôi. Cô thấy buổi diễn thế nào ạ?
Lugasta
Lugasta
Thật là kỳ ảo… Fontaine luôn có những điều khiến tôi kinh ngạc. Lyney và Lynette là người Fontaine bản địa phải không? Còn cô… có phải cũng sinh ra ở vùng đất này?
Lugasta
Lugasta
NovelToon
Nữ phụ
Nữ phụ
Phải, tôi sinh ra ở khu xưởng cũ phía đông. Từ nhỏ đã nghe danh viện ca kịch.
Nữ phụ
Nữ phụ
Fontaine là đất của công lý và ảo thuật, của thủy cơ và tự do... Nhưng người như Lyney và Lynette thì hiếm lắm, họ là ngôi sao đấy. À, cũng đừng tin hết vào mọi màn trình diễn, có những thứ... là thật hơn cả phép màu
Nữ phụ
Nữ phụ
NovelToon
Lugasta
Lugasta
Vậy sao… cảm ơn ngài đã chia sẻ ( cúi đầu nhẹ )
Cô khẽ cúi đầu, ánh mắt vẫn giữ vẻ dịu dàng nhưng giờ đã có nét… khó hiểu. Cô quay đi
Trợ lý nhìn theo quý cô, ngẩn ngơ vì vẻ đẹp ấy – vẻ đẹp quá hoàn mỹ, đến mức... phi thực.
Cô bước tới một góc khuất của hành lang, nơi ánh đèn không còn rực rỡ. Trong tích tắc, chẳng ai để ý
Lạch… cạch… lạch cạch…
Một âm thanh nhỏ vang lên. Tiếng bước chân – nhưng không phải da thịt hay giày vải – mà là tiếng gỗ chạm nhẹ vào đá, tiếng sứ va vào khớp kim loại.
Trong bóng tối mờ, từ gót giày của quý cô... một sợi dây mảnh nối lên sau gáy như tơ nhện, ẩn dưới lớp tóc đen óng. Nó rung nhẹ. Đuôi sợi dây ấy… mất hút vào không trung, như thể ai đó – hoặc thứ gì đó – đang điều khiển cô từ xa.
Lugasta
Lugasta
Cảm ơn... Fontaine của các người thật đáng để nghiền ngẫm
Lugasta
Lugasta
NovelToon
Cô mỉm cười, nụ cười không còn ánh dịu dàng – mà là sự hào hứng, gần như... mổ xẻ như một con rối biết cười
Và rồi cô biến mất vào bóng tối phía sau sân khấu. Sợi dây rối mảnh vẫn nhẹ rung như nhịp thở
End
Tác giả
Tác giả
Lu lu
Tác giả
Tác giả
Đây là phần spin off nên nó sẽ rất ngắn thôi
Tác giả
Tác giả
Mọi người thấy sao ?
Tác giả
Tác giả
Để lại bình luận giùm nhé

Chương 2 : Báo cáo

Tiếp
Sau khi rời khỏi ánh sáng của viện ca kịch, quý cô xinh đẹp ấy băng qua hành lang phụ lát đá, nơi các cánh cửa đều khóa chặt trừ một cánh cửa gỗ cũ kỹ không tên, nằm phía sau sân khấu – nơi mà các nhân viên thường không lui tới.
Cô bước vào
Căn phòng bên trong tối mịt. Không có đèn, chỉ có ánh sáng nhạt từ một khe hở nhỏ sát trần, như ánh trăng soi qua tầng hầm.
Trong không gian ấy, chỉ có một chiếc ghế dài bọc nhung, một bàn gỗ thấp, và... một cái bóng người ngồi sẵn từ trước. Không nhìn rõ mặt. Không cử động.
Quý cô đóng cửa lại nhẹ nhàng. Tiếng lạch cạch vang vọng khi gót giày sứ của cô chạm vào nền đá. Khi đứng thẳng, dáng cô trở nên khác biệt: không còn vẻ dịu dàng khi nãy, mà là tư thế của một đặc vụ, hoặc một con rối hoàn hảo.
Cô bắt đầu báo cáo bằng giọng nói hoàn toàn thay đổi – giờ đây lạnh lẽo, chuyên nghiệp, đều đều như thể đọc lệnh.
Lugasta
Lugasta
Báo cáo tình hình: từ sáng đến 21 giờ 07 phút.
Lugasta
Lugasta
08:00 – Di chuyển qua quảng trường, tiếp cận khu thương nhân, tiếp xúc ngắn với hai mục tiêu bản địa – không khả nghi.
Lugasta
Lugasta
09:15 – Thu thập tài liệu từ kho lưu trữ nhà hát cũ.
Lugasta
Lugasta
12:00 – Quan sát buổi diễn tập sơ bộ của cặp song sinh Lyney và Lynette. Lưu trữ dữ liệu hình ảnh, chuyển sang định dạng khí tích.
Lugasta
Lugasta
14:00 – Giao lưu với ba cá thể thuộc tổ chức truyền thông địa phương, cài mã nhận diện thanh âm.
Lugasta
Lugasta
17:40 – Nhận lệnh từ Ngài Thứ Tư. Chuyển động không bị phát hiện.
Lugasta
Lugasta
20:15 – Đối thoại và thu thập thông tin từ một thành viên Căn Nhà Hơi Ấm, tên chưa rõ, nhưng có liên hệ trực tiếp với mục tiêu chính: Lyney.
Lugasta
Lugasta
20:40 – Quay về điểm hẹn như chỉ thị. Không bị theo dõi.
Lugasta
Lugasta
Tình trạng: Hoạt động trơn tru, chưa bị nghi ngờ. Vỏ bọc vẫn toàn vẹn.
Lugasta
Lugasta
Yêu cầu bổ sung: Dữ liệu phân tích ngôn ngữ Fontaine và thông tin nền của Quân Đội Công Lý.
Lugasta
Lugasta
Kết thúc báo cáo
Lugasta
Lugasta
NovelToon
Im lặng.
Một thoáng
Không tiếng ghế dịch. Không tiếng quần áo sột soạt. Không có bất kỳ hơi thở nào ngoài tiếng của cô.
Rồi… giọng nói của người kia vang lên, trầm thấp, như lướt qua từ sau một bức rèm dày, không rõ là người hay máy móc.
???
???
Làm tốt lắm, Lugasta
Lugasta
Lugasta
Tôi hiểu… tiểu thư của tôi
Im lặng lần nữa.
Không có phản hồi thêm. Căn phòng dường như nuốt chửng mọi thanh âm. Nhưng lúc này, nếu chú ý thật kỹ…
…chỉ có một người trong phòng này đang thở
Một nhịp nhẹ, đều đặn, phát ra từ cái bóng kia
Vậy còn Lugasta? Không hề thở, không hề cử động. Không khí quanh "cô ta" như thể bị khóa kín – như thể “người” ấy vốn không sống, hoặc đã từng sống nhưng không còn nữa.
Mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
End

Chương 3 : Cô bé lạ

Tiếp
Dưới bầu trời xanh nhạt phủ sương bạc, đường phố Fontaine rộn ràng với tiếng bước chân và âm thanh từ các cỗ máy hơi nước nhịp nhàng vận hành. Người qua lại đông đúc, những cánh buồm trắng trên kênh đào nhẹ nhàng đung đưa theo gió, còn những cây đèn khí kiểu cổ vẫn còn le lói ánh sáng từ đêm qua.
Giữa dòng người, có một cô bé nhỏ xíu, tầm 7 tuổi, tóc trắng như tuyết, thả dài đến lưng. Trên tay cô ôm một con rối nhỏ, xinh đẹp và được chế tác tinh xảo – với váy ren màu chàm, đôi mắt thủy tinh, và một sợi dây mảnh nối vào cổ tay bé.
Cô bé đi chậm, từng bước dò dẫm, gần như không nhìn lên. Mọi người lướt qua như không ai để ý – cho đến khi…
Cộp!
Cô bé va phải ai đó.
???
???
Xin lỗi ạ…
Người cô bé va vào là Navia – một vị tiểu thư quý tộc đứng đầu Spina di Rosula.
Navia
Navia
Không sao đâu
Navia
Navia
Cũng là chị không chú ý…
Cô khẽ cúi xuống, nhìn thấy cô bé đang loạng choạng lùi lại. Điều đầu tiên Navia nhận ra: cô bé này không giống người Fontaine. Tóc trắng, dáng đi lạ, và... đôi mắt dường như không hề phản chiếu ánh sáng xung quanh.
Cô toan bước tới thì thấy con rối nhỏ của cô bé văng ra xa.
Navia
Navia
Để chị đỡ em dậy nhé? ( đưa tay ra )
Cô bé đứng lặng một nhịp. Trong khoảnh khắc, gương mặt nhỏ của cô bé giật khẽ như thể vừa hiểu ra điều gì đó: Navia nghi ngờ mình.
Ánh mắt Navia không lạnh lùng, nhưng sự cẩn trọng trong ánh nhìn của cô không thể giấu được.
Cô không thấy rõ phương hướng. Dù cố gắng dò xét, “từng sợi chỉ rối vô hình” của cô lại không thể định hướng chuẩn – vì người trước mặt không mang ác ý.
Navia
Navia
Có chuyện gì sao, em?
???
???
Em… em xin lỗi. Em bị mù… nên không thấy đường ạ…
Navia
Navia
NovelToon
Navia khựng lại một chút. Gương mặt cô bé đáng thương hiện lên trong ánh sáng mờ buổi sáng, gương mặt nhỏ nhắn và đôi mắt mở to vô hồn – giờ Navia mới nhận ra ánh nhìn cô bé từ đầu đến giờ chưa từng chạm thẳng vào mắt ai.
Navia
Navia
Chị xin lỗi… Chị không biết
Navia
Navia
NovelToon
Navia
Navia
Con rối của em nè ( trả lại con rối )
Cô bé đón lấy, ôm chặt con rối vào lòng như báu vật.
Navia
Navia
Nhà em ở đâu? Để chị đưa em về nhé?
???
???
Dạ… thôi ạ… Em quen đường rồi… Em chào chị…
Trước khi Navia kịp nói thêm gì, cô bé quay đầu chạy đi, bước chân có phần loạng choạng, nhưng đủ nhanh để lẩn vào đám đông phía xa.
Navia chỉ còn biết nhìn theo, lòng có chút xót xa
Navia
Navia
" Em ấy tội nghiệp quá "
Trong hẻm nhỏ
Cô bé ôm con rối sát ngực, thở nhẹ. Môi mím chặt
???
???
May quá… không bị nghi ngờ…
Bàn tay cô khẽ siết lại.
Trên ngón tay, một sợi chỉ mỏng như sợi tóc khẽ rung – vô hình với người thường. Chính nó là thứ đang kết nối với con rối, với mọi chuyển động xung quanh cô, là đôi mắt thứ hai – và đôi mắt duy nhất.
End

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play