[ All Lyhan ] Bán Huyết
1.
Thấy nhức đầu quá thì tua qua cũng được, không hiểu là không có trách tui àaaaaa
Thảo Linh - Lyhan
- Trần Thảo Linh [Lyhan]
- 19 tuổi
- Con lai, mang hai dòng máu (phù thuỷ và người thường)
- Nhà: LUNEVAR
- Luôn mang theo bên mình một chiếc đũa thần dù bản thân chưa biết sài. -Có nuôi một con mèo tên là Eros là mèo lông trắng ngắn.
- Thân với Thuỳ Dương, Thanh Nhi, Hoàn Mỹ.
Hiền Mai - Maiquinn
- Nguyễn Hiền Mai [Maiquinn]
- 22 tuổi
- Trưởng nhà, Hội trưởng quản lý phòng chống nghệ thuật hắc ám.
- nhà THORNVALE
- Ưu tú nhưng cá biệt “ngầm”, thông minh. Thích mây mưa với những nữ học sinh xinh đẹp.
- Phù thuỷ thuần chủng, ba mẹ đều mang dòng máu phù thuỷ cấp cao.
Han Sara - Sara
- Han Sara [ Sara ]
- 21 tuổi
- Trưởng nhà LUNEVAR
- Tiểu thư gia tộc phù thuỷ quyền quý. Chủ nhân đời thứ 15 của gia tộc, về sau sẽ thừa kế khối tài sản quý giá.
- Tính toán kỹ lưỡng, xinh đẹp và thông minh.
Phương Thảo - 52hz
- Trần Thị Phương Thảo [ 52hz ]
- 20 tuổi
- Nắm giữ kho sinh vật
- Nhà : OBSCURIX
- Dòng máu phù thuỷ thuần chủng.
- Xinh đẹp, có chút lạ lùng, thích thuần phục những sinh vật mới và khó tính.
- Có một pet cưng chính là một chú cá voi kì lân.
Phương Lan - Yeolan
- Trần Hoàng Phương Lan [ Yeolan ]
- 22 tuổi
- Nhà : THORNVALE
- Công chúa của Trần Gia, thừa kế khối tài sản phép thuật trù phú.
- Phù thuỷ thuần chủng
- Có chút chảnh, điệu đà và sành điệu, tốt bụng nhưng không thích thể hiện.
Thanh Thảo - Muội
- Hồ Võ Thanh Thảo [ Muội ]
- 21 tuổi
- Nhà: IGNISHADE
- Chủ nhân hội kín.
- Ba mẹ đều là cựu học sinh của trường phù thuỷ.
- Thuận lợi về chiều cao, xinh đẹp, thích sách, thích ra sông phép thuật ngắm hoàng hôn.
Diễm Hằng - Lamoon
- Nguyễn Lê Diễm Hằng [ Lamoon ]
- 20 tuổi
- Nhà: OBSCURIX
- Người kế thừa gia tộc Nguyễn, chủ nhân đời thứ 10.
- Dòng máu phù thuỷ mạnh.
- Hoà đồng, thân thiện, nhưng không nói quá nhiều. Sẽ đến thư viện mỗi khi cần thư giản. Biết làm bùa chú.
Thị Dung - Jukysan
- Trần Thị Dung [ Jukysan]
- 21 tuổi
- Nhà: IGNISHADE
- Kẻ giữ bí thuật của gia tộc, nghiên cứu về các chủng loài thực vật hiếm và lạ.
- Ba mẹ đều mang dòng máu phù thủy thuần chủng.
- Hay cười, thường để ý những người có cùng đam mê với mình.
Ánh Sáng - Aza
- Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng [ Aza ]
- 19 tuổi
- Nhà: IGNISHADE
- Học bá, tiểu thư, con út của nhà Nguyễn
- Dòng máu phù thuỷ thuần chủng
- Cười xinh, dễ thương và thông minh, hay tò mò và muốn tìm hiểu về bùa chú, tiên tri.
Thanh Nhi - Liu Grace
- Trần Nguyễn Thanh Nhi [ Liu Grace ]
- 21 tuổi
- Nhà: OBSCURIX
- Học giỏi, con nhà gia tộc khá giả
- Người yêu: Saabirose
- Ba mẹ dòng máu phù thuỷ thuần chủng
Thuỳ Dương - Saabirose
- Trần Thuỳ Dương [ Saabirose ]
- 19 tuổi
- Nhà: LUNEVAR
- Học tốt, yêu thích đũa phép, đang học thêm bùa chú.
- Người yêu : Liu Grace
- Gia đình đều là phù thuỷ
Hoàn Mỹ - Orange
- Khương Hoàn Mỹ [ Orange]
- 19 tuổi
- Nhà: THORNVALE
- Thích ngôn ngữ cổ, hay thích ghé thư viện cùng Lyhan để kiếm thêm vài điều mới.
- Người yêu : Mỹ Mỹ
- Gia đình khá giả đều là cựu học sinh trường.
Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
- Vũ Thị Ngân Mỹ [ Mỹ Mỹ ]
- 22 tuổi
- Nhà: THORNVALE
- Trưởng ban môn Lịch Sử Học
- Thừa kế tài sản gia tộc Vũ
- Người yêu : Orange
Trần Thảo Linh, hay Lyhan như cô vẫn thường gọi mình trong lòng, nhẹ nhàng bước qua cánh cổng lớn của học viện Aetheria. Lớp sương mỏng phủ trên những mái ngói cổ kính, phản chiếu sắc tím nhạt của buổi sớm mai đang hé mở. Những viên đá cẩm thạch lạnh dưới chân như còn đọng lại hơi ẩm, âm thầm kể câu chuyện của những thế hệ phù thủy đi trước.
Cô đứng đó một chút, cảm nhận hơi thở của không gian đầy phép thuật nhưng cũng không kém phần lạnh lẽo và xa cách. Một học sinh mới chuyển đến đây, giữa những dòng máu thuần chủng và quyền quý, thật khó có thể tìm được chỗ đứng.
Chiếc đũa thần cô vẫn kẹp sau lưng quần như một người bạn đồng hành nhỏ bé, dù bản thân cô chưa từng biết cách sử dụng nó ra sao. Eros, chú mèo lông trắng tinh xinh xắn, đang quấn quýt bên chân cô, mắt xanh biếc long lanh nhìn quanh như thể đang dò xét mọi thứ.
Tại một bàn lớn trong đại sảnh rộng mở, ba bóng dáng thanh thoát đang trò chuyện rì rầm. Han Sara, trưởng nhà Lunevar, ngồi ngay chính giữa với đôi mắt sắc lạnh, có chút kiêu sa nhìn về phía cổng. Bên cạnh cô là Nguyễn Hiền Mai - Maiquinn, trưởng nhà Thornvale, thần thái kiêu hãnh nhưng ánh mắt lại thăm dò tò mò. Người thứ ba, Hồ Võ Thanh Thảo — Muội, với vẻ ngoài dịu dàng, tóc dài mềm mại, giữ vai trò trung hòa không khí.
Thanh Thảo - Muội
Đó là học sinh năm nhất mới chuyển vào lúc sáng thầy bảo à?
Thanh Thảo - Muội
Nhìn nó có vẻ lạ, đầu năm không thấy có ai như vậy. // nghiêng đầu hỏi, giọng nói nhẹ nhàng //
Han Sara - Sara
// nhìn sang hướng Muội đang nhìn //
Han Sara - Sara
Đúng rồi, vừa chuyển đến nhà tao,
Han Sara - Sara
con bé là Thảo Linh hoặc gọi là Lyhan, đúng là có chút khác biệt,
Han Sara - Sara
Thảo Linh là con lai mang dòng máu phù thuỷ và cả con người.
Hiền Mai - Maiquinn
Khác biệt?
Hiền Mai - Maiquinn
Hừ, đúng hơn là một thứ rác rưởi bán huyết mà các nhà thuần chủng không muốn dây dưa,
Hiền Mai - Maiquinn
// thở dài, ánh mắt đầy khinh bỉ nhưng lại ánh lên sự thích thú lạ thường //
Thanh Thảo - Muội
Là bán huyết sao?
Thanh Thảo - Muội
Chà…chắc là con bé tự tí về hoàn cảnh về gia đình mình lắm đây. Trông mặt tội chưa kìa.
Thanh Thảo - Muội
// Nheo mắt lại, tò mò xem cô bé nhỏ nhắn kia sẽ định làm gì tiếp theo //
Han Sara - Sara
// Mỉm cười nham hiểm //
Han Sara - Sara
Phải để ý đến con bé,
Han Sara - Sara
Có thể nó là mảnh ghép còn thiếu trong trò chơi này.
Han Sara - Sara
Lunevar không phải lúc nào cũng sạch sẽ đâu.
Chợt Maiquin đứng dậy, bước đến cổng học viện khi Lyhan vừa đặt chân vào khu vực đại sảnh. Chị ta tiến lại gần, nụ cười quyến rũ nở trên môi.
Hiền Mai - Maiquinn
Chào em, ta là Nguyễn Hiền Mai. Rất vui được người mới của Aetheria.
Thảo Linh - Lyhan
// Bối rối // “ Bà này đâu ra vậy trời…, thôi chuồn cái đã.”
Lyhan hơi bối rối, chỉ biết gật đầu nhẹ nhàng, không nói thêm gì. Chưa kịp bắt chuyện lại, cô quay người bỏ đi nhanh chóng, tìm kiếm hai người bạn thân Saabirose và Orange như một phản xạ tự nhiên để né tránh sự chú ý không mong muốn.
Maiquinn dõi theo bóng lưng Lyhan rời đi, nét mặt chuyển sang trạng thái khó chịu, lẩm bẩm
Hiền Mai - Maiquinn
What the fuck, nó vừa mới không trả lời mình sao? Giỡn à? Tưởng muốn đi là đi vậy hả? // Nhanh chóng đi theo Lyhan //
Han Sara và Muội ngồi tại bàn, trao đổi ánh nhìn đầy ẩn ý, nhẹ nhàng cười khẩy khi thấy Maiquin bị một bé năm nhất từ chối làm quen, Lyhan lại suýt ngã vấp chân một bậc thềm.
Thanh Thảo - Muội
Ngây thơ đến thế cũng đáng yêu đấy chứ, may là chị Mai quay lưng lại chứ không nhìn mặt chị ấy lúc đấy chắc thảm lắm hhh.
Lyhan nhanh chân len lỏi qua đám học sinh đang rộn ràng, cuối cùng tìm thấy Saabirose, cô bạn nhỏ nhà Lunevar đang ngồi cùng Orange, ở góc thư viện để ăn trưa.
Thảo Linh - Lyhan
Hai bạn yêu quý của mìnhh! Cuối cùng cũng gặp được. // thở phào, đặt khay cơm xuống //
Nhưng chưa kịp thở, thì Maiquinn đã xuất hiện, ngồi sát bên và liếc cô đầy ý đồ.
Saabirose thấy Lyhan liền cười nhẹ với nàng nhưng lại quay sang bất ngờ vì sau lưng nàng là Maiquin.
Thuỳ Dương - Saabirose
Chị Mai ạ? Học sinh ưu tú của nhà Thornvale đến đây có việc gì sao ạ?
Hiền Mai - Maiquinn
Ta chỉ muốn làm quen với em ấy thôi. // Nhìn Lyhan //
Lyhan lúng túng, không biết nên hành xử thế nào, không thể làm mất mặt đàn chị, sau này sẽ rất khó sống.
Thảo Linh - Lyhan
À…ừ…vâng, rất vui được làm quen với chị… xin phép gặp chị sau nhé…giờ bọn em đang ăn trưa cùng nhau ạ!! // nói một tràng dài //
Nàng nói một hơi dài khiến cho Maiquin có chút cười vì sự bối rối của nàng. Không muốn làm khó tân học viên, chị gật đầu rồi rời khỏi đó.
Nàng thổi phù một hơi, ngồi xuống bàn ăn cùng 4 người bạn của mình.
Thảo Linh - Lyhan
Chị ta là ai vậy nhỉ? Bám theo mình từ sảnh lớn ra tới đây, doạ chết mất mình rồi. // bới bới cơm //
Hoàn Mỹ - Orange
// chen vào // Cẩn thận đấy, Lyhan. Chị Mai là học sinh ưu tú, còn là con cả của gia tộc Nguyễn, gia tộc phù thuỷ mạnh nhất nhì thế giới phép thuật này, đắc tội chỉ có thăng thiên nhé.
Thảo Linh - Lyhan
Gì? Thiệt không?… // có chút hoảng //
Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Đúng đấy, nhìn cười với em như vậy, chắc chắn là đã có thành ý với em, nên cẩn thận với những người đào hoa như vậy một chút.
Thảo Linh - Lyhan
// nhăn mặt // Gì chứ? Chị ta thích phụ nữ sao?
Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
// gật đầu // Đúng vậy, Mai thích phụ nữ, cả hội của họ đều hứng thú với phụ nữ cả.
Thuỳ Dương - Saabirose
// nghe đến hội liền quay sang hỏi // Hội hả chị? Hội của họ đông không?
Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
8 người, Bát Huyết Thuần, toàn là con của trời đất, khó sống lắm, đụng vào là họ chơi bùa, sài phép, nguyền rủa đến nổi sống không được, đi cũng không xong.
Lyhan nghe đến đó da gà bắt đầu nổi lên, người nhát như nàng, ai muốn làm gì thì làm mà lại bị Maiquin để ý, thế là toi nàng rồi.
2.
Nàng muốn tìm chủ đề khác để lách sang. Đang định hỏi xem hôm nay mọi người học có hiểu không thì quay lên là cảnh những người yêu nhau hay gặp. Ngồi giữa chẳng thấy gì ngoài hai ba cái tay lượn qua lại gấp đồ ăn cho nhau. Đúng là quá đáng với cẩu độc thân như nàng mà.
Thảo Linh - Lyhan
// nhìn cảnh trước mặt //
Thảo Linh - Lyhan
Nè nè, đùa mình đó hả?
Thảo Linh - Lyhan
Đến đây để ăn trưa nghỉ ngơi chứ không xem thêm trò mèo vờn của mấy người nha!!
Thảo Linh - Lyhan
Biết ở đây có bao nhiêu người độc thân hay không!!
Thảo Linh - Lyhan
Hơ hơ, được rồi, mình đi đây // đứng dậy, lấy khay cơm bỏ đi //
Hoàn Mỹ - Orange
Ơ này, Lyhan yêu đừng đi mà // giả vờ níu //
Thảo Linh - Lyhan
Xía, quá muộn rồi
Nàng chọn ngồi ngoài vườn, nơi có vài luống hoa phù thủy nở rộ và những cây cổ thụ vươn lên trời cao. Ánh nắng trưa dịu nhẹ, xuyên qua kẽ lá, điểm tô những đốm sáng lấp lánh trên mặt đất. Lyhan vừa ăn vừa ngắm trời, tận hưởng chút bình yên hiếm hoi.
Thảo Linh - Lyhan
Chà, nắng ở đây đẹp quá // trong miệng vẫn ngậm một chút cơm //
Thế nhưng chưa yên, hai bóng dáng chưa quen thuộc xuất hiện, 52hz và Jukysan tiến lại gần nàng với nụ cười thân thiện.
Thị Dung - Jukysan
Xin chào. Tụi mình thấy em ngồi một mình nên muốn đến làm quen, em trông lạ mắt quá, là sinh viên năm nhất vừa chuyển đến sao? // ánh mắt sáng lên niềm vui mới //
Thảo Linh - Lyhan
Hả…em em // bối rối //
Phương Thảo - 52hz
// nhìn nàng dò xét một lượt //
Phương Thảo - 52hz
Aetheria rộng lớn, không nên cô đơn như thế.
Nhưng chưa kịp đến gần hơn với nàng, từ phía xa xa, một nhóm nữ học viên giận dữ hô to
Nghe tiếng hô, cả ba đều quay về một phía để xem chuyện gì.
Phụ
Nó là bán huyết! Dòng máu bùn dơ dáy, không nên tiếp xúc!! // mặt nhăn lại //
Tiếng la khiến không khí như đóng băng. Lyhan nghe trái tim mình nhói đau, “bùn dơ dáy”…đúng, cô không phải dòng máu thuần, chỉ là một phần phế vật trong thế giới này.
Phương Thảo - 52hz
Sao chứ? Bán huyết à? // nhìn sang nàng //
Thảo Linh - Lyhan
Vâng…em là con lai, chắc không hợp làm quen với hai ngài, em xin mạn phép từ chối ạ. Em xin rời đi nhé. // Cầm khay cơm rời đi tiếp //
Thị Dung - Jukysan
Ơ cô bé, chưa làm quen xong mà? // gọi nàng từ xa //
Mắt nàng đẫm lệ, nàng khẽ siết chặt khay cơm, rồi lại tiếp tục quay người bỏ đi, mỗi bước chân như nặng trĩu bao định kiến. Dù cho có tiếng ai kêu nàng cũng không để tâm đến.
Đi một lúc, nàng dừng chân bên bờ sông phép thuật, Lyhan thở dài sâu, nhìn mặt nước phẳng lặng mà lòng rối bời. Ánh mặt trời chiếu xuyên qua tán cây, tạo nên những vệt sáng lấp lánh trên mặt nước. Nhưng ngày đầu tiên của cô tại Aetheria không như cô từng tưởng tượng nó chứa đầy những thử thách không lời và những ánh mắt không mấy thân thiện.
Thảo Linh - Lyhan
Máu bùn…bán huyết…thì sao chứ?…
Thảo Linh - Lyhan
Đều là con của thần cả mà..
Thảo Linh - Lyhan
Chỉ là mình đặc biệt hơn một chút thôi..
Thảo Linh - Lyhan
Haizz, có vẻ ngày đầu nhập học không được suôn sẻ là mấy // dầm dầm khay cơm //
Aetheria dần chìm vào buổi chiều vàng rực. Ánh mặt trời buông nhẹ xuống những đỉnh tháp phù thuỷ, nhuộm sắc hoàng kim lên mái đá cổ kính và hàng ngói nhuộm phù văn.
Lyhan cẩn thận bước xuống con đường lát đá dẫn đến một góc nhỏ bên rìa Đông của học viện, nơi được gọi là Virelle, quán nước ma thuật nổi tiếng dành riêng cho học viên năm trên và các hội kín đến tụ họp.
Sao nàng lại đến đây một mình?
Tất nhiên là bạn của cô đang bận dây dưa với người yêu chưa chịu đi rồi, thế giới của họ những lúc như này tốt nhất là không nên có cô ở đó
Thảo Linh - Lyhan
Thôi, đi trước cho đỡ ngại…. // tay giữ hai quai cặp đi dò kiếm quán //
Lyhan cầm chiếc túi da cũ mềm chứa quyển chú pháp nhập môn, bước vội trên lối đá uốn quanh khu học xá phía Đông. Virelle, quán nước ma thuật nổi tiếng bậc nhất quanh học viện, vừa để thư giãn vừa dạy nàng vài thuật cơ bản với đũa phép.
Quán Virelle nằm khuất giữa hai tiệm bán đá phép và tiệm mực bùa chú. Tường bằng gỗ thông xám, cửa sổ phủ dây thường xuân óng ánh, và cánh cửa gỗ khắc hình mặt trăng mở ra kêu “ting” một tiếng ngắn ngủi, như thể đã biết rõ tên người bước vào.
Thảo Linh - Lyhan
// Đẩy cửa vào, thấy có vài ánh mắt nhìn mình có chút hơi run //
Một nhóm học viên nhà Levandria đang cười nói ở bàn góc. Một cặp đôi nhà Thornvale nhâm nhi tinh linh trà ở ban công. Và một vài người lạ quay lại nhìn nàng ánh mắt như dò xét một sinh vật lạc loài bước vào không gian chỉ dành cho những kẻ phù hợp.
Thảo Linh - Lyhan
// chạy nhanh về phía quầy // nhiều người vậy trời, mắc cỡ chết mất.
Phía sau quầy là một người đàn ông khoảng bốn mươi, râu quai nón bạc màu bạch kim, áo sơ mi tím tro, găng tay da cũ đeo nửa bàn tay phải. Ánh mắt ông không mang sự phán xét, mà là sự… tò mò dịu dàng.
Chú Mairel
Chào cô bé. Trông con hơi lạ?
Thảo Linh - Lyhan
// gật đầu, mím môi, giọng nhỏ hơn cả tiếng ruồi vo ve //
Thảo Linh - Lyhan
Vâng…con là học viên mới. Lớp sơ cấp năm nhất
Chú Mairel
Ồ, nhưng sao mặt con có hơi sưng. Có chuyện không vui sao? // vừa lau ly vừa nhìn cô bé trước mặt //
Thảo Linh - Lyhan
// không biết trả lời thế nào // Không có gì đâu ạ…con chỉ…chưa quen thôi.
Chú Mairel
Chà… nhìn là biết chưa từng thử đồ uống ở Virelle rồi // cười bí hiểm //
Chú Mairel
Gọi thử một món xem // hất mặt về phía menu //
Lyhan ngập ngừng. Cô chỉ vào bảng menu lơ lửng:
Thảo Linh - Lyhan
Cho con… Rễ Nguyệt Thảo với Mật Tinh Linh… Ờ, nếu được…
Chủ quán nhướng mày. Một lựa chọn không tệ, nhưng tuyệt nhiên là vô tội vạ. Dễ thấy cô bé này chẳng biết món đó dùng cho… chữa vết thương tâm lý sau đòn bùa phản hồi. Không hợp với người chưa dùng phép bao giờ.
Chú mỉm cười, dùng đầu đũa chạm nhẹ vào cạnh quầy. Những lọ tinh thể bay lơ lửng giữa không trung, một ít ánh sáng tím từ đầu ngón tay xoay tròn tạo thành một vệt tròn mảnh, lấp lánh như bụi sao.
Một quả cầu nước nhỏ xíu bay lên từ cốc thủy tinh, rồi rơi xuống chầm chậm như sương ngưng tụ, vỡ tung trong ánh sáng ngũ sắc khiến cả chiếc ly phát sáng mờ nhạt như mặt trăng non.
Thảo Linh - Lyhan
“ mắt tròn xoe. nàng chưa từng thấy nước… bay.”
Thảo Linh - Lyhan
Thế giới phép thuật… không giống mấy quyển tiểu thuyết con đọc ở nhà // thì thầm //
Chú Mairel
Mỗi ly nước ở đây đều là một loại bùa // cười //
Chú Mairel
Uống nó… là một lời hứa. Con muốn thử lời hứa nào đầu tiên? // đẩy ly nước về phía nàng //
Lyhan bật cười nhỏ, tự lúc nào không hay. Nụ cười thật lòng đầu tiên của ngày hôm đó.
Ở lầu một của quán Virelle, phía trên quầy bar có ban công nhỏ treo rèm voan mờ. Tại đó, hai bóng dáng nổi bật đang ngồi trên ghế nhung thẫm.
Yeolan, mái tóc nâu hạt dẻ buông lơi, lướt tay trên thành ly nước trong suốt. Bên cạnh là Lamoon, ánh mắt như hồ nước tĩnh, ẩn giấu tầng tầng lớp lớp suy tư.
Phương Lan - Yeolan
Nhìn mặt con bé kia // nhếch môi //
Phương Lan - Yeolan
Chỉ vài trò ảo thuật sơ đẳng mà cũng há hốc miệng. Quê mùa chưa từng thấy
Diễm Hằng - Lamoon
// không phủ nhận, chỉ khẽ gật //
Diễm Hằng - Lamoon
Nhưng nó cũng có gì đó lạ. Nhìn tưởng ngốc, mà lại không khiến người ta khó chịu. Nhìn như giả ngơ, mà không thấy giả tạo
Ánh mắt Lamoon vô thức rơi xuống chiếc cặp da cũ của Lyhan. Một chiếc kẹp tóc phát sáng màu xanh lam dịu, với hoa văn lạ lẫm, treo lủng lẳng sau móc khóa.
Diễm Hằng - Lamoon
Chiếc kẹp kia… Yeolan, có phải hàng mới không? Mình chưa thấy bao giờ
Phương Lan - Yeolan
Không // nhíu mày//
Phương Lan - Yeolan
Nếu có, mình sẽ nhận được thông báo từ nhà đài. Thứ đó… chắc từ thế giới nào đó hoặc là đồ gia truyền.
Diễm Hằng - Lamoon
// nhìn kỹ hơn, mắt híp lại, giọng trầm xuống //
Diễm Hằng - Lamoon
Vậy con nhỏ đó mang món gì kỳ quặc từ thế giới khác vào hay sao… Mà lại có thể… hợp mắt đến kỳ lạ vậy nhỉ?
Người thuần huyết không ai ngờ vậy mà lại thích vài chiếc kẹp đơn giản mua ngoài tiệm chứ chẳng phải đồ quý hiếm gì.
3.
Ngay lúc đó, Saabirose và Orange xuất hiện, cửa lại vang tiếng chuông nhỏ.
Thuỳ Dương - Saabirose
Cô bé kia! Đến sớm nhỉ! // kéo ghế ngồi bên trái //
Hoàn Mỹ - Orange
// ngồi bên phải, vẩy tay với chú Mairel // Chú, đây là Lyhan. Người bán huyết đó, mới nhập học hôm nay.
Chủ quán gật đầu, ánh mắt như hiểu rõ điều gì đó.
Chú Mairel
Người lai giữa phù thủy và người thường… Họ hay mang theo những món quà khác biệt
Chú Mairel
Khi là những món đồ kì lạ, những dược liệu quý hiếm khó tìm.
Tầng trên, Lamoon nghe xong quay đầu nhìn Yeolan.
Phương Lan - Yeolan
Máu bùn? // khinh khỉnh nhìn nàng //
Diễm Hằng - Lamoon
Giờ thì hiểu rồi. Quê mùa là đúng. Bảo sao nhìn chẳng giống người ở đây một chút nào.
Diễm Hằng - Lamoon
Nhưng vẫn muốn biết… cô ta còn mang theo món gì nữa từ cái thế giới đó // giọng nhỏ dần //
Dưới lầu, ba người bắt đầu tập những thuật cơ bản. Chiếc đũa phép trong tay Lyhan run rẩy.
Hoàn Mỹ - Orange
Nhẹ thôi, Lyhan. Hướng đũa lên, đọc to Vireo Movan // hướng dẫn cho nàng //
Thảo Linh - Lyhan
// nhẩm lại ba lần, tay run, mắt nheo //
Thảo Linh - Lyhan
Vi…rìu…Mô…ván?
Một luồng sáng yếu ớt lóe lên, cái lông chim trên bàn nhấc lên được 2 giây rồi rơi cái phịch.
Lần kế tiếp, nàng đọc lệch chú. Tia lửa phụt ra, làm cháy xém cái tạp dề của chú chủ quán.
Thảo Linh - Lyhan
Á á, con xin lỗi! Con… không cố ý đâu ạ… // hốt hoảng cúi đầu liên tục //
Thảo Linh - Lyhan
// gãi đầu, quắn quéo như cục bông //
Chủ quán chỉ cười, lắc đầu ngỏ ý không sao, phẩy nhẹ một bùa Aqua Liris, vết cháy biến mất.
Chú Mairel
Lỗi nhỏ của kẻ mới học là tín hiệu tốt // cười //
Một tiếng “hứ” khẽ vang lên từ ghế bên. Aza Ánh Sáng, học sinh nổi tiếng nhà Ignishade, mắt sáng, làn da trắng như sứ, lười biếng gác cằm lên tay.
Ánh Sáng - Aza
Quê mùa. Phép đơn giản vậy mà làm cũng không nổi. Đúng là… bọn máu bùn // cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối //
Câu nói khiến không khí đông cứng.
Hoàn Mỹ - Orange
Không phải việc của cô. Là học bá thì nên có đầu óc bao dung. Hay chỉ giỏi bùa mà ngu lòng nhân? // quay phắt người lại về hướng Aza //
Aza không nói gì. Cô rút đũa phép ra, vẩy nhẹ. Một tia sét nhọn chém vào ghế gần Cam. May mà Cam né kịp không thì Cam nướng rồi quá.
Ánh Sáng - Aza
Thích nghĩa hiệp? Đi mà bênh tiếp. Loại máu bùn như thế, nên biết mình là ai // rời khỏi ghế //
Aza bước ngang qua Lyhan, cúi xuống, ánh mắt lạnh như băng tuyết
Ánh Sáng - Aza
Còn thứ như cô… nên biết im miệng. Thế giới này không dành cho kẻ nửa người nửa máu
Saabirose đứng dậy giữ tay Aza, nhưng cô hất tay ra, rời khỏi quán, bóng lưng lạnh buốt như bóng ma đêm trăng. Mặt khó hiểu quay sang nhìn hai cô bạn.
Thuỳ Dương - Saabirose
Đẹp gái còn học giỏi mà lại thích gây chuyện với học sinh mới chuyển vào? Nó bị điên à?
Thảo Linh - Lyhan
// nắm chặt tay //
“Máu bùn…”
Từ đó, một lần nữa, cào vào lòng nàng như móng vuốt.
Nhưng… vẫn có vị ngọt vương trên đầu lưỡi. Vị của ly nước đầu tiên, vị của sự tồn tại mơ hồ trong thế giới phép thuật nơi dù bị xem thường, vẫn có người… muốn nhìn nàng thêm một chút.
Và như vậy, ngày đầu tiên của nàng chắc là hơi tệ quá rồi.
Trong ánh nắng mờ ảo của buổi chiều tàn, quán nước ma thuật Virelle trở nên vắng lặng như một khúc nhạc lơ lửng giữa hai nhịp tim. Chỉ còn lại tiếng lật sách lười biếng, tiếng đũa khuấy ly nước thần chạm vào thành ly ngân bạc phát ra âm thanh lanh lảnh. Trên mặt quầy, Lyhan vẫn đang vật lộn với câu chú khiến chiếc lông chim đáng thương bay được chưa quá hai gang tay rồi rơi xuống lần nữa.
Thuỳ Dương - Saabirose
Thêm một lần nữa nhé… lần này ta sẽ dùng ngữ điệu nhấn ở âm cuối.. // vẫn kiến nhẫn giúp nàng //
Nàng lầm bầm, bàn tay trắng nhỏ nắm chặt đũa phép, cánh môi mím lại.
Một làn khói mỏng phụt ra, chiếc lông cháy xém phần đầu khiến nàng hốt hoảng giật tay, suýt hất đổ ly nước thần còn đang bốc hơi lạnh.
Thuỳ Dương - Saabirose
// đơ cái mặt ra //
Hoàn Mỹ - Orange
// gục đầu xuống bàn //
Hoàn Mỹ - Orange
Chết rồi… mình chịu thua mất thôi! Cậu…thích đũa phép…nhưng không biết sài nó☺️ // rên rỉ nhìn nàng //
Thuỳ Dương - Saabirose
Linh hồn của đũa phép chắc đang khóc thầm rồi… // ngán ngẩm nhìn chiếc lông trên bàn //
Hoàn Mỹ - Orange
Đúng đó, mình cá chắc bé Eros làm vẫn tốt hơn Lyhan nhà mình
Thảo Linh - Lyhan
// gãi gãi đầu // xin…xin lỗi mà
Thuỳ Dương - Saabirose
Không sao, lần thứ năm mươi bảy vẫn tốt hơn lần năm mươi sáu. //😮💨 //
Hoàn Mỹ - Orange
Đúng rồi, vẫn có chút tiến bộ mà
Chủ quán Mairel cười hiền từ sau quầy, nhưng rồi liếc đồng hồ cổ treo tường. Kim giờ đã chạm vào vạch mười, dấu hiệu cuối cùng của ánh sáng pháp thuật. Ông ho nhẹ một cái, giọng vang lên mang theo dư vị của gió đêm:
Chú Mairel
Ba cô bé… nếu không muốn bị nhốt ngoài cửa nhà phép thuật thì nên rời khỏi đây ngay bây giờ. Các Nhà sắp đóng cổng rồi đấy // nhìn về phía đồng hồ //
Ba cô gái hoảng hốt như những con cú bị ánh sáng chiếu thẳng vào mắt.
Thuỳ Dương - Saabirose
Ể? Chết cha, Lyhan, chạy lẹ, chị Sara đóng cổng mất // loạn cả lên, kéo tay Lyhan chạy //
Thảo Linh - Lyhan
Ấy, từ từ, té mình
Hoàn Mỹ - Orange
Sao lại quên mất giờ thế này—! Chú cho con gửi tiền, cám ơn chú vì ngày hôm nay // lo chạy khỏi quán làm rơi tiền khắp trên bàn //
Họ vội vàng gom đồ, dúi tiền cảm ơn vào tay chú Mairel, rồi cùng nhau phóng như những cơn gió lốc về phía học viện Aetheria rực sáng trong màn đêm.
🏛️ Tại Nhà Lunevar – Đại sảnh Gió Trắng
Một bầu không khí buồn ngủ và bực bội bao trùm đại sảnh. Học viên của Nhà Lunevar đều đã ngồi chờ, tựa đầu lên gối, tay ôm sách, vài người lơ mơ gật gù. Tất cả đều bị buộc phải ngồi đó chỉ vì… hai học viên năm nhất chưa về kịp.
Ngồi giữa sảnh, với dáng người thẳng tắp như một thanh kiếm được rèn từ băng giá, là Han Sara, học viên năm ba, người được giao nhiệm vụ quản lý giờ giới nghiêm.
Saa và Lyhan thở không ra hơi, tóc rối bời, mặt đỏ lựng vì chạy suốt quãng đường dài.
Han Sara - Sara
Còn…đúng năm giây
Cánh cổng khép lại ngay sau gót chân họ. Cánh đồng năng lượng bảo hộ “Artheum Prima” bao quanh học viện phát ra tiếng ngân lạnh, khóa sập đêm xuống.
Han Sara - Sara
// đứng dậy, bước tới với vẻ mặt vô cảm. lướt sang Saa rồi dừng mắt ở khuôn mặt của Lyhan lâu hơn //
Han Sara - Sara
Về kịp… nhưng không có nghĩa là không sai
Han Sara - Sara
Vì sự bất cẩn của hai em, toàn bộ học viên năm nhất đều bị giữ lại muộn. Em sẽ phải chịu trách nhiệm
Saa và Lyhan cúi gằm mặt xuống. Vài tiếng xì xào vang lên phía sau. Một giọng nam cố tình để to:
Phụ
Lại là con nhỏ máu bùn đấy mà, chỉ biết phá
Phụ
Bọn máu bẩn lúc nào cũng thế
Lyhan đứng sau lưng Saa, cả người cứng đờ. Tai nàng ù lên một chút. Những từ ấy… cứa vào trong ngực như những lưỡi dao mỏng.
Han Sara - Sara
Về phòng. 15 phút nữa tôi sẽ mang hình phạt đến. Chuẩn bị sẵn viết // quay đi, không nói thêm gì //
Mọi người bắt đầu rời đi, đại sảnh nhà giờ chỉ còn hai cô.
Thảo Linh - Lyhan
Mình xin lỗi, lo tập cho mình nên giờ hai đứa mới về muộn như vậy // xị mặt xuống, cảm giác áy náy bao trùm //
Saa quay mặt về phía nàng, chỉnh lại tóc tai cho nàng, nụ cười nở trên môi.
Thuỳ Dương - Saabirose
Không sao không sao cả, về đến đây là an toàn rồi, về phòng tắm rồi cùng nhau chép phạt rồi đi ngủ thôi
Lyhan gật gật, đi theo sự phản xạ của cái tay bị Saa nắm kéo đi. Cô dẫn nàng về phòng trước rồi mới quay về phòng của mình. May mà nàng và cô ở phòng cạnh nhau.
Nàng vừa tắm xong. Mái tóc dài vẫn còn ướt nhỏ từng giọt xuống gáy. Bộ váy ngủ nhẹ nhàng, mỏng mát như sương là đồng phục phòng ngủ của trường khiến nàng có phần không quen. Nàng chẳng mấy khi mặc váy, đặc biệt là khi ngủ. Cảm giác lạ lẫm khiến nàng bồn chồn, vừa ngồi vào bàn thì—
Han Sara - Sara
// gõ… gõ //
Thảo Linh - Lyhan
// mở cửa ra //
Không kịp để nàng nói lời chào, Sara bước thẳng vào phòng khiến nàng sợ hãi mà lùi vào trong, tay cầm một xấp giấy trắng tinh lời phạt đã được viết rõ ràng: Viết lại 100 lần lời hứa giữ đúng giờ giấc.
Thảo Linh - Lyhan
Ta… em… sẽ chép ngay // lí nhí nói //
Nhưng khi nàng vừa xoay người lại, một điều xảy ra mà nàng không thể lường trước.
Thảo Linh - Lyhan
aa,…S-Sara…? // giật mình thốt khẽ một tiếng //
Thảo Linh - Lyhan
Đừng… đừng đùa như thế… // nàng quay đầu, mở mắt lớn //
Han Sara - Sara
Phép tắc của cô nói chuyện với các tiền bối như vậy sao Lyhan? // cố tình siết tay chặt hơn //
Thảo Linh - Lyhan
Xin…xin chị đừng đùa như thế thưa trưởng quản… // giọng nhỏ như hơi thở //
Nhưng bàn tay kia không buông, Sara…vẫn ở sát bên tai.
Han Sara - Sara
Ta không định đùa. Nhưng… nàng thơm quá. Hương gì vậy? // giọng khàn khàn, đầy nguy hiểm //
Lyhan cố gỡ tay cô ra, nhưng cử chỉ ấy chỉ khiến Sara siết nhẹ hơn.
Sara nghiêng đầu, sát hơn nữa, rồi—
Han Sara - Sara
Tội của nàng là khiến ta lạc nhịp tim // một nụ cười bí hiểm khoé trên môi //
Han Sara - Sara
// cắn vào cổ nàng //
Nàng thở hắt ra, đầu hơi nghiêng sang theo phản xạ, tay vẫn gạt gạt cánh tay kia mà không dám dùng lực. Một thứ cảm giác là lạ chạy dọc sống lưng: vừa sợ vừa… mơ hồ. Cú cắn không đủ đau, nhưng để lại một dấu ửng đỏ, như dấu ấn của kẻ đã đánh dấu con mồi.
Han Sara - Sara
Đây là… hình phạt mới // thì thầm //
Han Sara - Sara
Lần sau… đừng khiến ta phải chờ giữa đêm. Ta không thích bị dụ dỗ đâu, Lyhan
Sara rút tay lại, bước ra cửa, không ngoái đầu.
Cánh cửa đóng lại nhẹ nhàng như chưa từng ai bước vào.
Lyhan vẫn đứng đó, hai tay đặt trước ngực, tim nàng đập như muốn nổ tung.
Thảo Linh - Lyhan
Dụ…gì cơ chứ…?
Thảo Linh - Lyhan
nàng lẩm bẩm, rồi vội vã rút một chiếc khăn mỏng che cổ, nơi dấu răng đỏ nhạt vẫn còn hiện.
Bên ngoài cửa sổ, trăng Aetheria tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng trắng lên tấm kính đọng sương. Nàng ngồi xuống, tay run run cầm bút. Nhưng thay vì viết, nàng lại nhìn mảnh giấy, rồi chạm lên cổ…
Một câu hỏi vang trong lòng nàng:
Thảo Linh - Lyhan
Tại sao mình không hề né tránh…một cách mạnh mẽ?
“Bán huyết” như nàng, hóa ra lại mang dòng máu khiến những kẻ huyết thuần say mê. Và thứ nguy hiểm nhất… không phải lời nguyền. Mà là ánh mắt người ấy dành cho nàng.
Comment i, t thích đọc lắm:>
Download MangaToon APP on App Store and Google Play