Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Minh Kiệt Mượn Xác

Chap1. nghi lễ mượn xác

Căn phòng đá âm u, mục nát tĩnh lặng đến rợn người những vệt ánh sáng yếu ớt từ khe hở trên trần gỗ chiếu xuống nền đất hắt lên khuôn mặt tái nhợt của cậu thiếu niên đang ngồi bất động giữa vòng tròn ma pháp.
???. đã đến giờ. chuẩn bị mở phong ấn.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( im lặng)
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
(dùng chìa khóa đầu rắn bắt đầu)
Lạch cạch...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
...
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
hắn không phản kháng.
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Ba năm... Không phải ai cũng chịu được.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Ta vẫn còn sống?
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
(đứng dậy)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( cúi đầu đứng dậy, mắt trống rỗng)
Hành lang nghi lễ
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
đi theo bọn ta.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( bị kéo đi không kháng cự )
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
ngủi thấy không?
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Cái mùi ấy...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Như máu... như tro... như xác chết cũ.
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
( im lặng)
Phòng nghi lễ
Cửa gỗ
Cọt kẹt... mở ra
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( ngẩng đầu)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
...đây là...
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Vào đi.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Hai chiếc giường ?
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Bên phải... Cậu ta.
Nhìn về giường bên phải
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Một thiếu niên... Khuôn mặt xanh xao...môi tím...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Cậu ta chết rồi?
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Thân xác còn nguyên.
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Linh hồn không còn.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Còn chiếc giường trống...
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Là của ngươi.
Xung quanh phòng
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
( tụng niệm)
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
khai mở liên kết... trao đổi số mệnh... chuyển dời bản thể...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( nhìn quanh)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Gần chục người tất cả đều mặc áo đen...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
...còn hai người kia?
Góc phòng
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Làm ơn...
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Xin hãy cứu con trai tôi...
chồng ( người đàn ông trung niên)
chồng ( người đàn ông trung niên)
Chúng tôi chấp nhận tất cả.
chồng ( người đàn ông trung niên)
chồng ( người đàn ông trung niên)
chỉ cần nó tỉnh lại...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( nhìn cậu thiếu niên)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Vậy.... các người ..
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
định đưa tôi vào thân xác đó?
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
đúng.
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
đó là mục đích của nghi lễ này.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Tôi là... một linh hồn mượn xác?
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
đúng vậy.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Vậy... tên tôi...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Từ nay là gì?
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Phong.
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
Nằm xuống.
cậu bước tới chiếc giường bên trái ánh mắt vẫn hoang mang
Cánh cửa phía sau bật mở với tiếng kẹt dài rợn người
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
hắn đến rồi.
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
(đứng dậy cúi đầu)
Một người đeo mặt nạ xương trắng áo choàng chạm đất bước vào giữa căn phòng
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
...
Hắn lẩm bẩm những câu thần chú cổ đại tay giơ lên gió bắt đầu nổi trong căn phòng kín
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
( tim đập thình thịch)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Cái gì... đang xảy ra vậy...?
Dải lụa trên trần bay loạn xạ nến chập chờn vòng tròn ma pháp dưới đất phát sáng đỏ rực
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
mình... Không cử động được.
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Cơ thể mình... đang từ từ bay lên...
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Cả người mình như đang lơ lửng...
người áo choàng đen 4
người áo choàng đen 4
chuẩn bị!
người áo choàng đen 4
người áo choàng đen 4
Bắt đầu mượn xác.
Cơ thể bên giường phải
thi thể của Phong bắt đầu co giật
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
mượn xác! mượn xác! mượn xác!
Toàn bộ nhóm hét lớn
Mượn Xác!
Sương đen từ đất bốc lên cuốn lấy cả hai chiếc giường
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Không!
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
Tôi không muốn...dừng lại...!!!
Cậu la hét trong đầu nhưng linh hồn cậu không nghe lệnh nữa
Minh Kiệt ( linh hồn)
Minh Kiệt ( linh hồn)
mình... bị kéo... về phía...cái xác kia...
Một luồng sáng bùng lên cả căn phòng rung chuyển
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
đừng dừng lại!
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Tiếp tục niệm chú!
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
...kẻ đã chết.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Hãy sống lại...kẻ đã sống hãy yên nghỉ...
ánh sáng bùng phát lần cuối cùng rồi vụt tắt mọi thứ chìm vào im lặng
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
...xong rồi.
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
Nhưng....
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
Tại sao vẫn chưa tỉnh lại?.
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Hắn tỉnh lại rồi!
người áo choàng đen 1
người áo choàng đen 1
Hắn tỉnh lại thật rồi!
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Không thể tin được...
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Linh hồn đã ổn định.
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
Chúng ta... chúng ta đã thành công rồi!
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
😧 Nhưng...
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
Liệu có thực sự là hắn không?
người áo choàng đen 3
người áo choàng đen 3
Hay chỉ là phản ứng cơ thể?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
đây là...cơ thể của ai?...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Tại sao mình lại nhỏ như vậy...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Chân tay...cảm giác thật lạ...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Cuối cùng... Ngươi cũng đã sống lại.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Một linh hồn như ngươi không thể để chết uổng phí được.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Ai... ngươi là ai?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
đây là đâu?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi không cần biết nơi này là đâu.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Quan trọng là..
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Giờ đây ngươi đang sống... trong một thân xác mới.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Một khởi đầu mới.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Thân xác này... là của cậu bé đó..!?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đúng vậy.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
cơ thể này thuộc về một thiếu niên đã sớm lìa đời.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nhưng giờ nó là của ngươi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đổi lại... ta cần ngươi giúp ta một việc.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Trong đầu mình... Sao có tiếng nói lạ...?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
!!! Ai... ai đó!?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
ngươi nghe thấy rồi sao?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Hừm...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Linh hồn cũ vẫn chưa tan biến hoàn toàn.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nhưng đừng lo...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Rồi sẽ đến lúc ngươi khống chế được tất cả.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nhưng nhớ kĩ... Nếu phản bội ta .
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Thân xác này... sẽ tự chối bỏ ngươi.
người áo choàng đen 2
người áo choàng đen 2
ấn kí đang hiện ra! Nhìn kìa!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
đau...trán mình... có gì đó nóng lên...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
ấn kí đã khắc lên rồi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi là người của ta từ nay về sau.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(in lặng không nói gì)
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Giờ thì...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ta muốn ngươi đi tìm cho ta một thứ.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Một bảo vật cực kỳ quý hiếm... đã thất lạc từ đâu.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Bảo vật?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Sao đột nhiên ngươi lại giao cho ta,nhiệm vụ như vậy!?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Không chỉ là mệnh lệnh...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đó cũng là định mệnh của ngươi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
ngươi được tự do hay mượn xác để mang vật đó .
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Có lẽ ngươi đang tự hỏi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
...bảo vật ta đang nhắc đến là gì.
Hắn tiến lại gần hơn giọng nói trầm xuống như đang kể một truyền thuyết cấm kỵ
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đó là "rồng ấn".
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Một con ấn bằng vàng.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Cổ vật tối thượng do thần linh để lại.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nó có thể ban cho người sở hữu sức mạnh hủy diệt tất cả.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Quốc gia, thế lực, cả thiên đạo...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đều có thể bị đốt thành tro bụi chỉ với một lệnh ấn.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
?! Cái gì... Một vật như vậy... tồn tại thật sao?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Và giờ nó đang thất lạc.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Hoặc... nó đang chờ một người có đủ "duyên" để tìm ra.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Và ngươi... chính là người đó.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Hoặc là tìm ra ấn rồng.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Hoặc là chết.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Một cái chết vĩnh viễn, linh hồn tan biến, không thể siêu thoát.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... không siêu thoát..?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
vậy thì chẳng khác nào... Biến mất hoàn toàn...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi có thể chọn tin ta hay không.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nhưng ấn kí trên trán ngươi không nói dối.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nó sẽ thiêu cháy lên.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Thiêu đốt chính linh hồn.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
ngươi nếu ngươi dám trốn tránh vận mệnh.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi đã được đánh dấu, không còn đường quay đầu .
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Mình... phải làm gì đây?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Rồng ấn... Sức mạnh hủy diệt...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Và nếu không tìm ra... là cái chết thực sự?
Hắn ánh mắt sắc lạnh, lướt qua như dao cắt thịt
_end_

chap2. xuyên về thời Nhà Nguyễn

Hai kẻ áo choàng đen
Hai kẻ áo choàng đen
(không cần một lời)
Hai kẻ áo choàng đen
Hai kẻ áo choàng đen
(lập tức rút dao bạc từ trong tay áo)
"phập"!
"Phập"!
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Con....!
Vợ (người phụ nữ trung niên)
Vợ (người phụ nữ trung niên)
(Run rẩy giơ tay về phía cậu)
Hai người họ ngã xuống máu chảy thành một vũng khiến cậu tròn mắt sợ hãi kinh ngạc
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(giật nảy)
Toàn thân cậu đông cứng lại như bị đóng băng
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
...họ... chết thật rồi... ngay trước mặt mình...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
...chỉ vì một cái liếc mắt của tên đó...
Người đeo mặt nạ khẽ xoay đầu lại, giọng nói trầm thấp như tiếng trống vọng lên từ địa ngục
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Sợ à?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi cũng từng mong được chết.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đúng chứ?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
tiếc là... linh hồn ngươi không được cái may mắn đó.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(im lặng)
mồ hôi cậu túa ra sau lưng áo môi run nhẹ
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... suốt ba năm... Mỗi ngày đều sống trong địa ngục...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
...bị ép uống thứ nước đen như nhựa đắng như máu...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... có lúc tim mình như ngừng đập...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nhưng sáng hôm sau vẫn mở mắt ra...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... và lại bị ép uống tiếp...
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Còn muốn trốn?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
ấn kí trên trán ngươi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Không cho phép điều đó.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi đã được đánh dấu.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Không còn đường quay đầu.!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... mình phải làm gì đây...?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nếu không tìm được rồng ấn... là chết thật!!?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... không còn tệ hơn cả cái chết.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Mình sẽ bị thiêu rụi... linh hồn.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Khoan đã!.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Sao ngươi lại giết bọn họ.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Dù gì bọn họ cũng chỉ muốn con mình được sống thôi mà.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Sao ngươi lại làm vậy chứ?!
Hắn cúi người giọng khẽ nhưng như găm thẳng vào tim cậu
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi nghĩ hai kẻ đó... là ai?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Chúng cũng chỉ là quân cờ của.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Cũng giống như ngươi bây giờ.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//mắt mở to môi run lên vì sốc//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
...ngay cả đôi vợ chồng đó...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Cũng chỉ là thứ để hắn lợi dụng.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
... vậy thì... mình là gì trong trò chơi này?
bàn tay thon dài của hắn rút ra một cuốn sách nhỏ cũ bìa da đen sẫm phủ lớp bụi thời gian
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Cầm lấy.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đây là những gì còn sót lại.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Về rồng ấn.
Cuốn sách được đặt vào tay cậu như một định mệnh không thể từ chối
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Nó sẽ chỉ mở ra khi ngươi đau đớn thực sự.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Khi ấn kí bắt đầu thiêu đốt ngươi.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ký ức của nó... sẽ sống lại.
Cậu nhìn chằm chằm vào cuốn sách nặng trĩu trong tay tim đập hỗn loạn
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
hắn.. thật đáng sợ... vì quyền lực... mà có thể làm tất cả... rốt cuộc mục đích của hắn là gì?
Hắn nhìn xoáy thẳng vào mắt cậu lạnh như đêm vắng
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi không cần hiểu quá nhiều.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi chỉ cần tìm ra nó là được.
Hắn giơ tay lên lòng bàn tay mở ra một viên đá đen xám mờ mờ phát sáng
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Muốn tìm được rồng ấn.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Ngươi phải đến nơi nó từng tồn tại.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
Thời kỳ nhà Nguyễn.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(hoảng hốt lùi lại nửa bước)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Khoan đã...cái gì?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
nhà Nguyễn?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ý ông là...tôi phải xuyên không!?
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
(cười lạnh giọng trầm thấp)
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đúng như vậy.
Viên đá trong tay hắn bắt đầu phát sáng rực lơ lửng trên không trung xoay vòng nhanh dần
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
xin hãy đưa kẻ đứng trước mặt ta.
người đeo mặt nạ
người đeo mặt nạ
đến thời kỳ nhà Nguyễn!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Khoan đã! Tôi còn chưa...!
Không gian xung quanh bắt đầu vặn xoắn mặt đất rung chuyển nhẹ ánh sáng từ viên đã chiếu thẳng vào cậu nhấn chìm cậu trong một cơn lốc xoáy ánh sáng đầy nghẹt thở
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
AAAA!! Dừng lại!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Tôi không muốn xuyên không!!
Nơi đến:
Đại Nam niên hiệu Tự Đức năm thứ 5
Cảnh rừng rậm
Buổi sáng sương mù lãng đãng
Cậu vừa mới rơi từ cơn xoáy thời gian xuống một bụi cây rậm rạp
Cậu chưa kịp hoàng hồn thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập tiếng thở hổn hển vang lên gần đó
Một cậu bé tay chân lấm lem ánh mắt hoảng loạn
cậu bé
cậu bé
Làm ơn... cứu em...
cậu bé
cậu bé
Làm ơn họ đuổi theo em...!
Cậu chưa kịp hiểu gì cả bản năng đẩy cậu ôm chặt cậu bé quay người lại định hỏi chuyện thì...
Một đám người mặc áo vải tay cầm gậy và roi từ xa lao đến hô lớn:
Kẻ dẫn đầu
Kẻ dẫn đầu
(hung dữ)
Kẻ dẫn đầu
Kẻ dẫn đầu
Mau giao nộp thằng bé đó cho chúng ta!
cậu bé
cậu bé
(sợ hãi)
cậu bé
cậu bé
(ôm chặt lấy anh hơn)
cậu bé
cậu bé
Em khôn muốn quay lại đó...
cậu bé
cậu bé
Họ đánh em... bắt em làm suốt ngày không cho ăn...
cậu nuốt khan dù đầu óc vẫn còn quay cuồng vì cú xuyên không chưa kịp tiêu hóa cậu vẫn cố đứng chắn trước mặt đứa trẻ
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(thở dốc ánh mắt kiên định)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
hả...?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Vậy thì...xin lỗi.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Các người không được mang đứa trẻ đi.
Không khí ngưng đọng một cơn gió nhẹ thổi qua lay động tán lá rừng đám người kia sững người lại vài giây rồi bật cười
Kẻ dẫn đầu
Kẻ dẫn đầu
ha! Một tên ăn vận kỳ quặc.
Kẻ dẫn đầu
Kẻ dẫn đầu
Mặt còn chưa rửa sạch đất lại dám cản bọn ta?
Kẻ dẫn đầu
Kẻ dẫn đầu
mày nghĩ mày là ai?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(nhíu mày)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Lại còn bị khinh thường luôn vậy à!?
Một tên khác giơ gậy định đánh cậu cậu lập tức ôm chặt đứa trẻ lấy thân mình che chắn
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(nghiến răng)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Có bản lĩnh thì đánh ta đây!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
đừng hòng động đến nó!
ngay lúc ấy từ trong đám đông một người thong thả bước tới trường bào chấm gót quạt xếp trong tay thần thái uy nghi ánh mắt hắn sắc lạnh như sương đêm
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
ồ? giữa ban ngày ban mặt...
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Chư vị định bắt người?
đám buôn nô lệ vừa thấy rõ mặt người kia thì như sét đánh ngang tai
một tên
một tên
(run rẩy vội quỳ xuống đất)
một tên
một tên
Vân...Vân Nam đại nhân!
một tên
một tên
Tiểu nhân không biết là ngài có mặt.
một tên
một tên
Xin ngài tha mạng!
tên khác
tên khác
(quỳ mọp đầu đập đất)
tên khác
tên khác
Ngài là chủ hiệu vải Kim Phú người người kính nể.
tên khác
tên khác
Chúng tôi... tuyệt không dám thất lễ!
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//gõ nhẹ cây quạt vào lòng bàn tay//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//nhướng mày//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Hừ các ngươi to gan.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Dám giở trò trước mắt ta? Người kia là?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//vẫn ôm đứa trẻ//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//nghi hoặc nhìn anh ta//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
...ta là người đi ngang.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Thấy chuyện bất bình thì không thể khoanh tay đứng nhìn.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//liếc mắt khoé môi cong cong//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
khá lắm.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Cái gan không nhỏ... người như ngươi ta rất thích.
Gió thổi qua áo bào anh phất mạnh hắn phất tay một cái lập tức mấy kẻ áo đen từ sau lưng hắn xuất hiện mỗi người đều khí thế bất phàm
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//quay sang thuộc hạ//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Trói bọn này lại.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
dám động vào người của ta... thì hôm nay để lại mạng!
đám buôn nô lệ hồn vía lên mây khóc lóc van xin nhưng không ai dám cãi
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//tròn mắt//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
"Người của ta"? Hắn nói mình á?!
Trong tay cậu viên đá thời gian khẽ sáng lên lần nữa...
Khu rừng trở lại yên ắng sau khi bọn buôn nô lệ bị áp giải đi chỉ còn lại ba người gió nhẹ lướt qua rừng tre lá xào xạc như thở dài
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//liếc mắt nhìn cậu từ đầu tới chân//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//quạt gõ nhẹ vào lòng bàn tay//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
áo quần chi lạ lẫm rứa ?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Ngươi ở xứ mô tới mà ăn vận kì dị vậy?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//giật giật mình tay kéo nhẹ áo cười gượng//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Dạ... tiểu nhân từ phương xa tới.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Phong tục khác biệt mong đại nhân đừng trách.

chap3. món chè ngon đến bất ổn

Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(nhướng mày)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//bán tính bán nghi//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//nhưng không truy hỏi thêm//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
vậy à...
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Cũng được.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Hôm nay ngươi liều mình cứu người .
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
bản quan không hề coi nhẹ.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Theo ta về phủ tạm thời ở lại làm người hầu.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Coi như đền ở cứu mạng.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(há hốc mồm)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
hả?!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Ta... làm người hầu cho ngài?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(tay phe phẩy quạt)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(mắt nhìn trời)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Không bằng không quen.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Không thân không thích.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Chẳng lẽ để ngươi trôi dạt khắp chốn.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Rồi bị bắt bán lần nữa?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(gãi đầu lẩm bẩm)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nghe cũng có lý...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
nhưng làm người ở thì có hơi...
ánh mắt cậu liếc sang đứa trẻ đang bám sát áo mình bàn tay nhỏ xíu nắm chặt vạt áo như sợ bị bỏ rơi
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Ngập ngừng)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nhưng... tiểu nhân xin mang theo đứa trẻ này.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nó không còn ai thân thích.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(nhìn đứa trẻ một chặp)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(ánh mắt chợt loé sáng )
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(rồi gật đầu)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
được.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Cứ mang theo.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Nhưng nhớ kỹ: vào phủ ta mọi việc đều phải theo quy củ.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(cười tươi)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(cúi đầu cảm tạ)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
đa tạ đại nhân!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Tiểu nhân nguyện hết lòng hầu hạ!
Và thế là dưới tán rừng mờ sương cậu dắt tay đứa nhỏ bước theo người đàn ông áo dài tím nhạt không biết rằng
Bước chân này sẽ dẫn cậu vào một vận mệnh khác gắn chặt với quyền lực bí mật... Và một thân phận chưa từng ngờ tới
Trời nghiêng nghiêng bóng xế sau một canh giờ đi bộ ba người rốt cuộc cũng đặt chân tới cổng thành
Trước mặt cậu mở ra một khung cảnh nhộn nhịp chưa từng thấy từ khi tỉnh dậy ở thời này
Người người qua lại đông như mắc cửi gánh hàng rong chen chân cùng thương nhân tiếng rao lẫn tiếng cười hoà vào nhau như dệt nên một bức tranh sống động của phố thị Đại Nam
Bên trái là hàng thuốc Bắc lọ mộc hương, sâm, quế thơm nức bên phải là hàng lụa the, tràng hoa, hương liệu...
Xa xa là tiếng trống múa rối trẻ con vỗ tay reo hò đàn ông ngồi quán trà chuyện trò rôm rả đàn bà bưng mẹt báng đúc, bánh tro, miệng rao lanh lảnh
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(nhìn quanh)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(lòng thoáng chừng xuống )
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Chà...nhớ thật.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Cảnh này giống y như lúc ta còn sống.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Còn là thiếu gia họ Trần sống giữa kinh thành Thăng Long thời Lê...
Cậu khẽ lắc đầu như muốn xua đi những kí ức cũ rồi bước theo sau Vân Nam và đứa bé
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(lấn lên đi cạnh Vân Nam)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
//ánh mắt long lanh gãi đầu hỏi//
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nè...à không...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Bẩm đại nhân...quý danh của ngài là chi?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Có vợ chưa rứa?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(bước đi không đổi sắc)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(liếc mắt nhìn cậu một cái)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Hửm?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Hỏi nhiều vậy làm chi?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Ngươi định làm mai cho ta chắc?
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(chớp mắt cười hề hề)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ấy dạ không không!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Tại tiểu nhân thấy đại nhân phong tư bất phàm.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Nghĩ chắc hẳn đã có người tâm đầu ý hợp.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Mà nếu chưa...
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Tiểu nhân có thể giới thiệu vài người phụ nữ đẹp ạ!
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
//quạt khẽ gõ đầu cậu một cái//
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Im miệng.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Mới vào phủ chưa nóng chỗ.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
đã lo chuyện người khác cưới vợ.
Cậu xoa đầu cười khì khì đứa bé bên cạnh cũng khúc khích theo lần đầu nở nụ cười nhẹ kể từ khi bắt làm nô lệ
Cả ba người từ từ bước vào trung tâm thành từng bước kéo màn cho một chuỗi những bí ẩn âm mưu...
Cảnh trước cổng Phủ châu gia
cậu bé
cậu bé
(nhìn quanh)
cậu bé
cậu bé
(mắt sáng rỡ)
cậu bé
cậu bé
Trời đất ơi...phủ chi mà oai nghiêm rứa?
cậu bé
cậu bé
Mái ngói rồng vàng, lan can chạm trổ.
cậu bé
cậu bé
Chừ mới biết nhà quan lớn là như ri đó!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(nghiêng đầu cười khì )
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Hé hé, ta nói mà!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Vô phủ răng giống vô chợ được.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Mới qua cổng thôi mà đã sáng con mắt chưa?
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(liếc nhìn cậu)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
( phẩy quạt nhẹ)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Nín đi.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Mới vô đã trố mắt .
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Như thằng nhỏ lên kinh lần đầu.
cậu bé
cậu bé
(cúi đầu gãi ót)
cậu bé
cậu bé
Dạ... tiểu nhân thất lễ.
cậu bé
cậu bé
tại choáng quá!
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(quay sang gọi người hầu)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Ngươi lại đây.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vô nhà trong lấy cho hắn một bộ y phục hầu phòng.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Loại sạch sẽ nhất.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Coi bộ hắn vừa đi lội ruộng về.
người hầu
người hầu
(cúi đầu)
người hầu
người hầu
Dạ bẩm cậu.
người hầu
người hầu
con xin tuân!
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(ghé tai cậu bé thì thầm)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
được thay đồ sạch trong phủ là may rồi đó.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ở ngoài chắc bị tưởng là ăn mày vô lộn cửa sau.
cậu bé
cậu bé
(trừng mắt nhưng cười nhẹ)
cậu bé
cậu bé
Hứ.
cậu bé
cậu bé
ta đây là người có thân phận đàng hoàng đó nha!
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(khoang tay)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(giọng nhàn nhạt)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
ừ thân phận...
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Bị bắt đem bán mà đòi cao sang.
cậu bé
cậu bé
(ngượng đỏ cả mặt)
cậu bé
cậu bé
( cúi gằm nhỏ giọng)
cậu bé
cậu bé
... cũng đâu có sai.
Cảnh:
Sân chính phủ châu gia
người hầu
người hầu
(quay trở lại)
người hầu
người hầu
(tay bưng khay gỗ)
người hầu
người hầu
Bẩm cậu chủ.
người hầu
người hầu
y phục đã chuẩn bị xong.
người hầu
người hầu
Một bộ lớn một bộ nhỏ.
người hầu
người hầu
Sạch sẽ thơm tho.
cậu bé
cậu bé
(nhìn hai bộ)
cậu bé
cậu bé
(khẽ nhướng mày)
cậu bé
cậu bé
Có cả cho ta à?
cậu bé
cậu bé
Chà phủ này đúng là chu đáo ghê.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(gật gù cười cợt)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Còn hơn mấy tiệm vải ta từng vô.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ở đây khách mới vô mà được lo từ đầu đến chân.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(giọng điềm tĩnh)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(tay phẩy quạt)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Dẫn hai người bọn họ đến nhà sau thay y phục.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Thay xong thì đưa đi một vòng quanh phủ.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Chỉ rõ từng khu một.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Chỗ nào có bảng đỏ treo.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Cấm bén mảng tới dù chỉ nửa bước.
người hầu
người hầu
Dạ con đã rõ.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(quay đầu đi)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
( không buồn nhìn lại)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Ta còn việc lui.
cậu bé quay sang nhìn cậu nhún vai cười nhẹ
cậu bé
cậu bé
Nghe y chang.
cậu bé
cậu bé
Như sắp vô cung cấm rứa mi.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ờ thì phủ lớn mà.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Có khi lát nữa có cả long thể giá lâm cũng không chừng...
Cảnh chuyển
Phòng thay y phục phía sau nhà chính
người hầu
người hầu
//chỉ tay về hai gian phòng nhỏ//
người hầu
người hầu
Hai vị vào thay.
người hầu
người hầu
thay xong tui sẽ đưa đi dạo một vòng.
cậu bé
cậu bé
( nhón chân )
cậu bé
cậu bé
(mở cửa bước vào)
cậu bé
cậu bé
(vừa đi vừa lẩm bẩm)
cậu bé
cậu bé
Không biết đồ phủ này.
cậu bé
cậu bé
Mặc vô có ngứa không ta...
cậu bé
cậu bé
Mà mùi thơm ghê.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(bên kia)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Ngứa cũng ráng mà mặc.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Chớ ai lại vào phủ người ta mà đòi đồ lụa thêu rồng?
Cảnh chuyển
Thư phòng của Vân Nam
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(ngồi bên ánh thư)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(tay lật sổ miệng nhẩm tính)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Một cuộn lĩnh thượng hạn...
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Giá đã tăng hai phân.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Kho phía đông còn bao nhiêu thước?
người hầu
người hầu
(khom người đáp lời)
người hầu
người hầu
Bẩm cậu.
người hầu
người hầu
Còn lại khoảng tám mươi thước.
người hầu
người hầu
Nhưng có vài thước bị ẩm sợ mốc.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(gằn giọng không đổi sắc)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Sai người đem phơi lại.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Thêm than tre vào kho.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Còn số bạc từ xưởng dệt phía nam.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
đã chuyển đến chưa?
người hầu
người hầu
Dạ... vẫn chưa.
người hầu
người hầu
Họ nói thiếu người chép sổ.
người hầu
người hầu
Xin khất ba ngày.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
(mắt hơi nheo lại cười nhạt)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Lần sau không đến đúng hẹn cứ trừ thẳng vào tiền lương.
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Vân Nam ( ông chủ hiệu vải Kim Phú)
Ghi lại hết ta tính một thể.
cùng lúc ấy
Cậu bé và cậu thay đồ xong theo người hầu rảo bước trong phủ...
người hầu
người hầu
(chỉ tay từng nơi)
người hầu
người hầu
đây là nhà bếp.
người hầu
người hầu
Bến trái là kho thuốc, còn kia là phòng chứa vải.
người hầu
người hầu
Sau nữa là...
cậu bé
cậu bé
//ngó thấy một dãy hành lang//
cậu bé
cậu bé
//có bảng đỏ treo ngang tò mò//
cậu bé
cậu bé
Nè nè chỗ ni...
cậu bé
cậu bé
Sao lại treo bảng đỏ chi rứa?
người hầu
người hầu
(giọng trầm hẳn)
người hầu
người hầu
Chốn đó...cấm vô.
người hầu
người hầu
Là khu phía tây cậu chủ ít khi để ai lui tới.
người hầu
người hầu
Nội nhân phủ cũng chẳng ai dám léo hánh.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(thì thào)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Hầy... chỗ này càng cấm.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
Càng có cái hay ho để giấu.
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
(Minh Kiệt) (trong thân xác Tuấn Phong)
ta nói vậy đúng không?
cậu bé
cậu bé
( khẽ cười)
cậu bé
cậu bé
ừ lát rảnh...
cậu bé
cậu bé
Biết đâu chúng ta thử lẻn vô coi...
người hầu
người hầu
(quay phắt lại)
người hầu
người hầu
( mắt nghiêm nghị)
người hầu
người hầu
Hai vị...chớ có ý nghĩ dại dột.
người hầu
người hầu
ở đây không phải nơi nói chơi.
_end_

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play