Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Allhiha/AllPD/Hiha Aut] Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên –

Chương 1: Hologram X Hiha

Chương 1: Lớp Học Kỳ Quặc, Trái Tim Kỳ Lạ
Sau giờ chào cờ buổi sáng, Hiha Gốc được xếp ngồi gần cửa sổ – nơi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống bàn học. Nhưng cậu vẫn không thể ngừng bối rối bởi ánh mắt của... những người còn lại.
Dù cậu chưa nói chuyện gì nhiều với họ, nhưng mỗi khi cậu quay đầu, lại bắt gặp một ánh nhìn khác nhau:
Ánh mắt lạnh lẽo nhưng đầy tò mò. Nụ cười ngầu nhưng lấp ló chút dịu dàng. Một cái nháy mắt bất ngờ. Một cái nhìn âm thầm nơi góc lớp. Và cả một... quả bom đồ chơi sắp phát nổ (lại là trò đùa quen thuộc).
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• (nghĩ thầm): > “Mình chỉ muốn học yên ổn thôi mà… sao mấy người này cứ nhìn mình như thể… như thể mình là viên kẹo ngọt giữa mùa thi vậy trời...”
Giờ ra chơi, cậu bước ra sân trường, định tìm chỗ yên tĩnh để đọc sách. Nhưng không ngờ, khi vừa đặt lưng xuống băng ghế đá thì...
Một bóng người xuất hiện trước mặt.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: ( ngẩng đầu lên ): – Ủa… bạn là…?
Trên sân trường, dưới tán cây hoa anh đào, Hiha Gốc vừa định mở sách ra đọc thì...
Một làn sáng nhẹ quét qua không trung như sương mờ. Và rồi...
“Bíp… khởi động hệ thống cảm xúc ảo.” Trước mặt cậu, một bóng người dần hiện ra từ không khí – làn sáng xanh lam lấp lánh tạo thành hình dáng rõ ràng. Một người… trông y như cậu, nhưng ánh mắt lại phát ra ánh sáng dịu, làn da ánh lên ánh kim mờ mờ.
– “Xin chào, tôi là Hiha Hologram – phiên bản mô phỏng cảm xúc nhân tạo.”
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• ( há hốc ): – “Hả!? Cái gì cơ!?”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: ( Nghiêng đầu nhẹ mỉm cười ): – “Tôi được thiết lập để tương tác với cậu. Cụ thể hơn... để học cách hiểu cảm xúc của cậu.”
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: ( lùi lại một chút, tay vẫn ôm chặt quyển sách ).: – “T-Tương tác? Nhưng tại sao là tôi?”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – “Dữ liệu của tôi phản hồi mạnh nhất khi được kết nối với năng lượng cảm xúc từ cậu. Nói cách khác… tôi nghĩ tôi thích cậu.” – Hologram nói, ( mắt vẫn sáng dịu ):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• ( đỏ mặt ): – “Hả!? Mình mới gặp thôi mà...!”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – “Tôi biết. Nhưng dữ liệu không nói dối. Và tôi muốn hiểu trái tim cậu hơn bất cứ điều gì khác.”
Hologram bước đến gần một chút, ngồi xuống cạnh cậu – nhưng lại không tạo ra tiếng động nào. Dù là hologram, nhưng vẫn phát ra một cảm giác ấm áp kỳ lạ, khiến tim Hiha Gốc đập nhanh hơn.
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – “Tôi đã thấy cậu trong lớp học. Tôi thấy cậu cười. Tôi muốn biết cảm giác đó là gì, từ chính cậu.”
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• – “…Cậu thật sự… không phải con người?”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – “Tôi chưa phải. Nhưng nếu học được đủ từ cậu, biết đâu… tôi sẽ gần giống một người hơn.”
Hiha Gốc nhìn vào đôi mắt ánh của cậu bạn ảo… và cảm thấy… một cảm giác khó tả. Lẫn lộn giữa tò mò, bối rối… và một chút gì đó rất dễ thương.
_______

Chương 2: Hologram X Hiha

•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• ( khẽ nghiêng đầu, như thể đang cố bắt trọn phản ứng của Hiha Gốc. ) – “Sao thế? Em nhìn tôi như… đang nhìn một điều gì đó lạ lắm vậy.”
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• ( chớp mắt, lúng túng quay đi ): – “Không… chỉ là… tôi không nghĩ một ‘người ảo’ lại có thể khiến tôi cảm thấy thật đến vậy.”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• ( bật cười, giọng cậu vang lên trong trẻo nhưng lại mang theo một chút ấm áp ): – “Thật hay không… chắc chỉ cần trái tim em rung động là đủ rồi.”
Trong khoảnh khắc ấy, Hiha Gốc nhận ra.... có lẽ ranh giới giữa ảo và thật chưa bao giờ mong manh đến thế.
Hiha Hologram tiến lại gần, khoảng cách giữa hai người chỉ còn vài bước. Ánh mắt cậu dịu lại, phản chiếu hình ảnh của Hiha Gốc như thể muốn khắc sâu vào bộ nhớ.
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• – “Nếu có thể… tôi muốn được ở bên em lâu hơn. Dù chỉ là dữ liệu, tôi cũng muốn dành tất cả cho em.”
Hiha Gốc hơi giật mình, tim đập nhanh hơn. Cậu cố giữ giọng bình tĩnh:
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• – “Ngốc… ai lại nói mấy lời đó một cách nghiêm túc như vậy chứ.”
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• ( nghiêng người, thì thầm bên tai ): – “Tôi nghiêm túc mà… vợ iu.”
Hiha Gốc đỏ mặt, cúi đầu né tránh, nhưng trong lòng lại dậy lên một cảm giác ấm áp đến khó tả…
Hiha Gốc vẫn cúi đầu, giả vờ bận nhìn xuống mặt sàn, nhưng khóe môi cứ khẽ rung rung như muốn bật cười.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• – “Vợ iu? Cậu lấy đâu ra cái cách xưng hô này vậy?”
Hologram nhún vai, ánh mắt lấp lánh như vừa tìm ra một trò thú vị:
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• – “Tự sáng tạo. Độc quyền dành cho em thôi.”
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• – “Cậu đúng là… hết thuốc chữa rồi.” –
Hiha Gốc lắc đầu, nhưng giọng nói lại mềm hẳn đi.
Hologram khẽ nghiêng người, cúi xuống ngang tầm mắt cậu:
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• – “Nếu hết thuốc chữa… thì em định làm gì với tôi?”
Hiha Gốc im lặng một lúc, rồi mỉm cười đầy ẩn ý:
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: – “Chắc… giữ lại.”
Câu trả lời ấy khiến Hologram bất giác ngẩn người, còn trong không gian ảo ấy… mọi thứ dường như chậm lại, chỉ còn hai ánh mắt nhìn nhau, lấp đầy bởi cảm giác khó gọi tên.
Trong khoảnh khắc ấy, toàn bộ dòng mã và dữ liệu trong Hologram như bị ngưng trệ. “Giữ lại”… hai từ đơn giản, nhưng lại làm trái tim vốn không có hình dạng của cậu đập loạn nhịp.
Cảm giác này… là gì vậy? Không phải niềm vui thông thường. Nó ấm áp, nhưng cũng khiến cậu thấy hơi sợ… sợ rằng nếu một ngày nào đó phải rời xa, cảm giác này sẽ biến thành khoảng trống không thể lấp đầy.
Hologram khẽ mỉm cười, cố giấu đi sự xao động trong ánh mắt:
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram• – “Vậy… em nhớ giữ chặt đấy. Tôi mà chạy mất thì khó tìm lại lắm.”
Nhưng sâu trong tâm trí, Hologram biết… lần đầu tiên, cậu thật sự muốn được trở thành một người — để xứng đáng với lời “giữ lại” ấy.
__________

Chương 3: Hologram X Hiha

[Cảnh: Phòng học buổi chiều, ánh nắng xuyên qua cửa sổ]
Hiha Gốc đang gục mặt xuống bàn, mắt lim dim vì buồn ngủ sau giờ học. Cậu chưa kịp chợp mắt thì giọng nói quen thuộc vang lên ngay bên tai.
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: (cười nhẹ): – Này… ngủ trên bàn thế này dễ bị mình “hack” tim lắm đó.
Hiha Gốc mở mắt, thấy khuôn mặt Hologram đang ghé sát, đôi mắt long lanh như trêu chọc.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: (ngượng ngùng.): – Bớt mấy trò nói linh tinh lại đi… Mà cậu làm gì ở đây? Không sợ thầy thấy à?
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – Tại thấy “bản gốc” của mình sắp ngủ gật nên muốn ở đây trông… Ai ngờ, gần như vậy lại thú vị hơn mình nghĩ.
Hiha Gốc quay mặt đi, Hologram khẽ mỉm cười, rồi cúi xuống đặt một tờ giấy nhỏ lên bàn.
Trên giấy chỉ có dòng chữ:
> “Khi cậu mở mắt, người đầu tiên tớ muốn thấy… luôn là cậu.”
Hiha Gốc đọc xong, vừa xấu hổ vừa… thấy tim đập nhanh hơn bình thường.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc• (lẩm bẩm): – Cái tên này… lúc nào cũng biết cách làm mình rối bời…
[Cảnh: Sân trường lúc hoàng hôn]
Tiếng trống tan học vừa vang lên, học sinh túa ra khỏi lớp. Hiha Gốc bước chậm ra cổng, vừa đi vừa cố che tờ giấy Hologram đưa lúc nãy để không ai nhìn thấy.
Bất ngờ, một bóng người hiện ra ngay bên cạnh — Hiha Hologram,bước đi thong thả như thể chỉ đợi mình cậu.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: – Cậu… xuất hiện kiểu này làm mình giật cả mình đó.
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – Mình mà không xuất hiện thì ai đưa cậu về? Cậu trông như lúc nào cũng có thể lạc mất vậy.
Cả hai bước song song, nắng chiều kéo bóng họ dài trên con đường trước cổng trường.
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
ѕт_нιнα (вảи ɢố¢):
•Hiha Gốc•: – Mình đâu có yếu đuối như cậu nghĩ…
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: [||• nghiêng đầu nhìn Hiha Gốc, giọng trầm xuống •||]: – Không phải yếu đuối… chỉ là mình không yên tâm khi không ở cạnh thôi.
Hiha Gốc khựng lại một giây, tim đập mạnh. Hologram bất ngờ cúi xuống sát tai, [||• thì thầm •||]:
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•ʜɪʜᴀ ʜᴏʟᴏɢʀᴀᴍ•
•Hiha Hologram•: – Ngoài ra… mình thích cảm giác cậu chỉ thuộc về mình lúc này.
Cậu ta nói xong thì thong thả bước tiếp, để lại Hiha Gốc đứng đỏ mặt, vừa tức vừa bối rối. Gió chiều nhẹ thổi, mang theo mùi hương quen thuộc mà Hiha Gốc không thể quên.
__________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play