[Hằng Minh] Hoàng Tuyền
Chương 1
t/g
đây là bộ thứ hai của t/g .Mong mọi người ủng hộ ạ 💗
GHI CHÚ :
- *...* : Suy nghĩ
- "..." : Nói nhỏ
- //...// : Hành động
Màn đêm Bắc Kinh rơi xuống như một tấm lụa đen mỏng, mềm mại nhưng ngột ngạt.
Dưới ánh đèn vàng hắt ra từ cửa kính cao tầng, những cơn gió lạnh đầu đông len qua từng khe phố, mang theo mùi thuốc súng cũ kỹ và vị tàn tro chưa kịp bay xa.
Một bóng người cao gầy đứng trước cửa kính tầng 35 của khách sạn Langya Tower—nơi mafia giới thường tụ tập.
Gã đàn ông đó mặc sơ mi trắng, không thắt cà vạt, áo vest khoác hờ trên vai, mái tóc đen xõa rối. Một điếu thuốc đang cháy đỏ lặng lẽ kẹp giữa hai ngón tay thon dài.
-Trần Tuấn Minh-, 21 tuổi, trùm mafia hạng ba thế giới, đang dõi mắt về con phố rực sáng phía dưới.
Trần Tuấn Minh
Anh ấy về rồi
Tiếng nói thoảng nhẹ như gió, nhưng lại nặng tựa đá đè lên ngực. Minh rít thêm một hơi thuốc, mắt không rời khỏi dòng xe dưới kia.
Giọng nữ trong vắt vang lên từ sau lưng. - Kiều Tú Linh - bước vào, mặc áo sơ mi đen ôm sát, đeo kính gọng mảnh. Cô lặng lẽ đặt tài liệu lên bàn đá cẩm thạch.
Trần Tuấn Minh
Trần Dịch Hằng,người đứng đầu tổ chức mafia toàn cầu,đã trở về Bắc Kinh sáng nay.❄️
Minh không quay lại. Đôi mắt xám lạnh như đêm mùa đông, đăm đăm nhìn về nơi vô định.
Minh thì thầm, ngón tay siết nhẹ điếu thuốc.
Kiều Tú Linh
//khẽ cau mày//
Kiều Tú Linh
Cậu vẫn còn để tâm đến hắn sao? Tên đó...thậm chí không nhớ cậu là ai.
Minh cười, nụ cười nhẹ như một vết cắt – không máu nhưng đau.
Trần Tuấn Minh
Ừ. Hắn không nhớ.❄️
Minh quay lại, ngả người lên sofa, nhả khói đầy căn phòng.
Trần Tuấn Minh
Nhưng tôi thì chưa từng quên.❄️
Cậu bé Trần Tuấn Minh, 11 tuổi, tay dính máu, quỳ bên xác cha. Căn biệt thự cháy rụi, gió rít xuyên qua cửa kính vỡ vụn.
Giữa đám khói mù mịt, có một người chạy đến. Là một cậu thiếu niên 12 tuổi, mặc áo khoác dính bùn.
Trần Dịch Hằng năm 12 tuổi
Minh! Là anh đây!
Trần Tuấn Minh năm 11 tuổi
Dịch Hằng!
Hằng quỳ xuống, ôm lấy Minh, bất chấp vết thương trên vai.
Trần Dịch Hằng năm 12 tuổi
Anh sẽ cứu em…Anh hứa sẽ bảo vệ em.
Minh choàng mắt, đưa tay xoa thái dương. Hồi ức đó chưa bao giờ biến mất, dù người kia đã quên mất cậu là ai.
Trần Tuấn Minh
Tôi sẽ lấy lại tất cả. Kể cả trái tim hắn.❄️
Linh nhìn Minh, ánh mắt phức tạp
Kiều Tú Linh
Cậu định gián điệp…lần nữa?
Trần Tuấn Minh
Tôi cần thứ hắn đang giữ. Dữ liệu mạng nội bộ❄️
Trần Tuấn Minh
Thứ đủ để phá sập toàn bộ hệ thống ngầm của hắn.❄️
Kiều Tú Linh
Và nếu hắn lại không nhớ ra cậu là ai?
Minh không trả lời, chỉ đứng dậy, đi về phía cửa. Ánh sáng từ hành lang hắt lên gương mặt cậu, lặng lẽ như một kẻ không còn linh hồn.
[KHÁC–TRỤ SỞ CHÍNH CỦA HẰNG]
Một người đàn ông đang ngồi trong văn phòng tối om, chỉ có ánh sáng xanh của màn hình laptop hắt lên gò má sắc cạnh.
-Trần Dịch Hằng-22 tuổi, ông trùm mafia hạng nhất, gõ tay nhịp trên mặt bàn.
Trần Dịch Hằng
Linh? Cô ta là ai?❄️
Hằng nhìn ảnh cô gái đang pha trà, bên cạnh là tài liệu lý lịch sơ sài.
Dương Gia Bảo
Cô ấy là trợ lý mới của trùm Minh. Gần đây rất thân thiết với anh.
Hằng liếc nhìn tấm ảnh, mắt lóe lên tia lạnh giá.
Trần Dịch Hằng
Gửi người theo dõi. Và nói với cô ta...Tôi không tin bất kỳ ai đến gần tôi mà không lý do.❄️
Bảo gật đầu, ánh mắt thoáng một tia buồn khi thoáng thấy hình Linh.
Linh đứng lặng nhìn Minh từ phía sau khi cậu đang mặc áo vest.
Kiều Tú Linh
Anh có từng nghĩ... nếu Hằng thực sự yêu anh thì sao?
Minh khựng lại. Trong gương, ánh mắt cậu tối sầm.
Trần Tuấn Minh
Tôi không cần tình yêu của một kẻ đã quên tôi.❄️
Linh cắn môi, ánh mắt đượm buồn.
Kiều Tú Linh
*Vậy tình yêu của em thì sao? Em chưa từng quên anh, từ cái ngày anh bế em ra khỏi đống đổ nát...*
Nhưng cô im lặng, vì cô hiểu: tim của Minh đã bị một cái tên khác chiếm trọn.
Ở đâu đó trong Bắc Kinh, hai bóng người – hai ông trùm – đang dần tiến lại gần nhau. Không ai biết, tình yêu và hận thù đang siết lấy cổ họ, chuẩn bị nghiền nát cả hai như gọng kìm định mệnh.
Và như Minh từng thì thầm trong gió:
“Nếu anh không nhớ tôi… tôi sẽ khiến anh không thể nào quên nữa.”
Chương 2
Trời Bắc Kinh chuyển mưa. Những hạt mưa đầu mùa rơi thẳng xuống từng mái ngói cổ kính, từng vệt nước trượt dài trên kính xe màu đen bóng loáng. Khung cảnh xám xịt như nhuộm một tầng sầu u uất.
Một chiếc Rolls-Royce Phantom dừng trước CLB Tử Ảnh,nơi tổ chức buổi gặp gỡ kín của giới ngầm. Tòa nhà ba tầng, được thiết kế theo phong cách cổ điển châu Âu, là nơi hội tụ của những kẻ quyền lực,và nguy hiểm.
Bên trong, ánh đèn đỏ hắt xuống sàn gỗ đen bóng. Âm nhạc vang nhẹ, mùi rượu mạnh và khói thuốc quyện lấy nhau như khói lửa chiến tranh chưa kịp bùng nổ.
...:Người của tổ chức Vạn Long đã vào rồi.
Một cận vệ áo đen khẽ cúi đầu.
Minh cài nút tay áo, bước xuống xe. Bộ vest màu xám lạnh, cà vạt đen, gương mặt sắc như dao và ánh mắt... vô cảm.
Linh lặng lẽ theo sau, mái tóc búi gọn, áo sơ mi trắng bó sát tôn dáng. Dưới ánh sáng yếu ớt, vẻ đẹp của cô trở nên lạnh lùng, như một con dao được mài qua năm tháng.
Kiều Tú Linh
Anh chắc chắn hôm nay sẽ tới?
Minh không quay lại, chỉ khẽ gật đầu.
Trần Tuấn Minh
Dĩ nhiên. Thứ tôi cần… đang ở trong tay hắn.❄️
Cánh cửa lớn của tầng một mở ra, âm thanh hỗn độn lập tức ùa tới.
Trần Dịch Hằng ngồi giữa dãy ghế bọc da đen, chân vắt chéo, tay lật từng trang hồ sơ. Trên bàn là rượu vang đỏ, ly chưa uống, khói thuốc bay nghiêng như một đường kiếm giấu trong lớp vải mềm.
Gia Bảo bước vào, cúi người bên tai Hằng.
Dương Gia Bảo
Mang theo trợ lý riêng,Kiều Tú Linh.
Ánh mắt Hằng hơi nheo lại.
Trần Dịch Hằng
Để cô ấy vào.❄️
Trần Dịch Hằng
Để hắn tự đến.❄️
Hằng nói, nụ cười nhạt như khói mỏng thoáng qua môi.
Khi Minh bước vào phòng, mọi ánh nhìn đều ngưng lại. Không khí như ngừng thở.
Cả căn phòng chìm trong tĩnh lặng.
Hằng ngẩng đầu, ánh mắt chạm thẳng vào Minh. Không một chút dao động.
Không ai lên tiếng. Thời gian như dừng lại trong ba giây ngắn ngủi ấy.
Ba giây... mà như mười năm.
Trần Dịch Hằng
Lâu rồi không gặp.❄️
Hằng lên tiếng trước, giọng trầm khàn như lẫn gió đông.
Minh mỉm cười nhẹ, nụ cười mang theo sát khí nhàn nhạt.
Trần Tuấn Minh
Phải. Mười năm. Trông anh vẫn không thay đổi.❄️
Trần Dịch Hằng
Còn cậu...❄️
Trần Dịch Hằng
// liếc từ đầu đến chân //
Trần Dịch Hằng
...trưởng thành rồi.❄️
Hai ánh mắt chạm nhau,lạnh buốt như dao, ẩn sau đó là cả một biển lửa quá khứ chưa từng nguội tắt.
Linh đứng bên cạnh Minh, tay siết chặt chiếc cặp tài liệu. Bảo đứng phía sau Hằng, ánh mắt không dời khỏi Linh dù chỉ một khắc.
Trần Dịch Hằng
Lần này đến để giao dịch, hay để giết nhau?❄️
Trần Tuấn Minh
Còn tùy xem anh có thứ tôi cần không.❄️
Trần Dịch Hằng
Vẫn ngạo mạn như xưa.❄️
Trần Tuấn Minh
Vẫn khó chịu như mười năm trước.❄️
Trần Dịch Hằng
Tôi nghe nói… cậu có một trợ lý rất tài giỏi. Gần đây tiếp cận tôi khá nhanh.❄️
Hằng liếc Linh, ánh mắt sắc như muốn mổ da lóc thịt
Minh cười nhạt, đưa tay đỡ lấy ly rượu trên bàn, nhấp môi
Trần Tuấn Minh
Thị trường, Hằng à. Mọi thứ đều là trao đổi.❄️
Trần Dịch Hằng
Bao gồm cả cảm xúc sao?❄️
Minh khựng lại. Một thoáng, chỉ một thoáng, như ai đó vừa chạm vào vết sẹo trong lòng cậu.
Trần Tuấn Minh
Cảm xúc không tồn tại trong giới của chúng ta.❄️
Sau buổi gặp Linh và Minh rời khỏi tòa nhà. Trời vẫn còn mưa lất phất.
Trong xe, Linh nắm chặt tay
Kiều Tú Linh
Anh vừa run lên… khi hắn nói đến cảm xúc.
Minh quay đầu sang cô, giọng trầm
Trần Tuấn Minh
Chuyện giữa tôi và Hằng… không còn gọi là cảm xúc được nữa. Đó là chiến trường.
Ở phía khác Gia Bảo bước đến gần Hằng, đặt lên bàn một bức ảnh cũ, tấm ảnh năm xưa của Hằng và một cậu bé nhỏ hơn, đứng cạnh nhau trước biệt thự họ Trần.
Dương Gia Bảo
Người trong ảnh…..là Trần Tuấn Minh.
Hằng khựng người, mặt biến sắc.
Dương Gia Bảo
Tôi đã điều tra. Cậu ta… không phải một tên mafia hạng ba bình thường. Cậu ta là người từng sống trong biệt thự Trần gia,kẻ đã biến mất sau vụ cháy năm đó. Là... người cậu từng cứu.
Hằng nắm chặt tấm ảnh, ánh mắt tối sầm lại.
Trần Dịch Hằng
Trần Tuấn Minh… là MINH?
Tia máu dồn lên não. Một cơn choáng xé qua trí nhớ. Những mảnh ký ức mờ nhòe nay dần ghép lại
Ánh mắt trong đám cháy.Tiếng gọi "Dịch Hằng ơi!".Bàn tay nhỏ bé níu lấy áo hắn trong lửa đỏ rực trời...
Trần Dịch Hằng
Sao lại là em ấy?
Hằng lẩm bẩm, giọng như người mất hồn.
_________________________
Chương 3
Bầu trời Bắc Kinh chìm trong sương mù dày đặc. Cơn mưa hôm qua không đủ rửa sạch bụi máu trong lòng những kẻ đang đứng ở đỉnh kim tự tháp của thế giới ngầm.
Tại tầng cao nhất của cao ốc Vương Phủ Tĩnh, căn cứ chính của Trần Tuấn Minh, ông trùm mafia hạng ba thế giới,tiếng bước chân vang lên trong hành lang dài như kéo lê một bí mật chết người.
[BÊN TRONG PHÒNG CHỈ HUY]
Minh ngồi một mình trước bức tường kính lớn nhìn xuống thành phố. Ánh đèn đêm loang loáng phản chiếu trong mắt cậu. Ly rượu trong tay khẽ lay động, như một thước phim quay chậm những ký ức đã ngủ yên.
Kiều Tú Linh bước vào, đóng cửa nhẹ sau lưng.
Kiều Tú Linh
Anh lại mất ngủ sao?
Linh hỏi, tay cầm xấp tài liệu.
Minh không quay lại. Cậu chỉ khẽ nhếch môi.
Trần Tuấn Minh
Đêm qua... ánh mắt của hắn khiến tôi có cảm giác lạ.❄️
Linh im lặng một lúc rồi nói nhỏ
Kiều Tú Linh
Là ánh mắt của một người đã từng quen thuộc. Phải không?
Trần Tuấn Minh
Hằng từng là thanh mai trúc mã của tôi... nhưng giờ, chúng tôi là hai phe.❄️
Kiều Tú Linh
Vậy tại sao... khi nhìn anh ta, anh lại không thể bóp cò?
Linh hỏi khẽ, mắt nhìn xoáy vào bóng lưng Minh.
Minh cười khổ, xoay người lại, ánh mắt sâu thẳm
Trần Tuấn Minh
Có những kẻ, mình không muốn giết. Nhưng nếu không giết... sẽ chết dưới tay hắn.❄️
Minh đi tới bàn, mở chiếc cặp da đen. Bên trong là một tập hồ sơ được đóng dấu Tuyệt Mật.
Trần Tuấn Minh
Linh, bắt đầu tiếp cận Hằng. Dùng toàn bộ hồ sơ cá nhân giả tôi đã chuẩn bị. Từ hôm nay, em là -Tô Nhã Đình- nữ doanh nhân đầu tư từ Thượng Hải, có quan hệ mật thiết với các tập đoàn vũ khí.❄️
Kiều Tú Linh
// cau mày // Anh định để em... làm nhân tình của Hằng thật sao?
Minh ngước mắt nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo.
Trần Tuấn Minh
Đây là chiến trường. Không có vai diễn giả. Chỉ có sự tồn tại thật, và cái chết thật.❄️
Linh im lặng. Một thoáng, trái tim cô siết lại.
Kiều Tú Linh
Nếu làm vậy... rồi anh sẽ còn lùi được bao xa nữa?
Linh hỏi, giọng khàn khàn.
Minh đáp, giọng nhẹ như một câu nói cuối cùng trong tang lễ
Trần Tuấn Minh
Tôi đã chết từ khi Hằng rời bỏ tôi mười năm trước rồi.❄️
Cùng lúc đó, tại biệt thự Ẩn Nguyệt phía Bắc thành phố, nơi trú ẩn an toàn của Hằng, hắn đang đứng trước một tấm bảng điện tử lớn, trên đó hiện lên ảnh chụp Trần Tuấn Minh năm gần nhất, kèm theo hồ sơ tài chính và mạng lưới tổ chức.
Gia Bảo bước vào với một tập hồ sơ mới.
Dương Gia Bảo
Hồ sơ của Kiều Tú Linh.
Bảo đặt tập tài liệu lên bàn.
Dương Gia Bảo
Trước khi làm trợ lý cho Minh, cô ta là ai, không ai biết. Lý lịch được làm giả quá hoàn hảo.
Hằng nhấc tập hồ sơ, xem lướt qua. Ngón tay anh khựng lại tại một chi tiết
"Ngày cô ta được Minh nhận làm trợ lý – trùng với ngày xảy ra vụ cháy lớn ở khu vực Hộ Thành..."
Trần Dịch Hằng
Chúng đang giấu điều gì đó❄️
Trần Dịch Hằng
Bảo, bắt đầu theo dõi từng bước của cô ta.❄️
Dương Gia Bảo
Rõ. // gật đầu //
Ba ngày sau, trong một buổi đấu giá vũ khí ngầm tại Bến Cảng số 17, Kiều Tú Linh xuất hiện trong bộ váy dạ hội đen, cổ khoét sâu, tóc xoăn nhẹ, gương mặt điểm chút trang điểm quyến rũ nhưng không quá phô trương.
Ánh mắt cô sắc bén. Mỗi bước đi đều được tính toán. Cô là mồi, nhưng cũng là dao.
Hằng xuất hiện sau đó, áo khoác dài, ánh mắt lạnh lùng lướt qua đám đông, rồi dừng lại ở cô.
Trần Dịch Hằng
Tô Nhã Đình?❄️
Download MangaToon APP on App Store and Google Play