Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap ] Nửa Mùa Thương Lỡ

Nua Mua Thuong Lo - Cao Trang

NovelToon
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
NỬA MÙA THƯƠNG LỠ một đoạn tình yêu chưa từng được gọi tên, nhưng lại day dứt suốt một đời.
Cậu sinh viên mỹ thuật năm cuối gặp anh một giám đốc đầu tư trong một buổi triển lãm tranh.
Giữa căn phòng sáng loáng ánh đèn và đầy ắp sắc màu của cảm xúc, họ lặng lẽ nhìn nhau, như thể thế giới đang nói điều gì đó mà cả hai chưa thể hiểu.
Cậu yêu tranh yêu những khối màu dịu nhẹ và những hình bóng mơ hồ sau từng nét vẽ.
Cậu không biết rằng, phía sau một bức tranh mình cảm được, là ánh mắt người họa sĩ đã dõi theo cậu từ rất lâu lặng thinh, âm thầm, và đầy mâu thuẫn.
Anh từng muốn đưa tay chạm đến cậu, từng nghĩ đến việc cất lời nhưng lại chọn cách đứng yên.
Anh nghĩ, có lẽ chỉ cần mình quan sát từ xa, giữ lấy một góc nhỏ trong tim, thì mọi thứ sẽ an toàn hơn.
Không bị xáo trộn, không bị từ chối, không bị tổn thương.
Còn cậu, một lần vô tình nhìn thấy ánh mắt anh dừng lại nơi mình, đã bối rối đến nghẹt thở cậu mơ hồ nhận ra điều gì đó dịu dàng trong sự lạnh lùng ấy nhưng cậu không dám chắc.
Giữa những ngộ nhận và sự im lặng kéo dài, cậu chọn bước lùi, sợ rằng mình chỉ là người tự đa tình trong mối quan hệ không rõ ràng.
Ngày tháng trôi như những cơn gió tháng Ba chạm vào rồi vội vã lướt qua.
Họ không nói, không hẹn, không một lần xác định tên gọi cho cảm xúc đang dần lớn lên trong lòng.
Rồi một ngày, cả hai lặng lẽ bước về hai hướng khác nhau không cãi vã, không chia tay chỉ là không còn cơ hội.
Một mùa thương lỡ, như tên gọi. Không đủ nắng để bắt đầu, cũng chẳng đủ lạnh để kết thúc.
Chỉ có những ký ức bỏ ngỏ, lơ lửng như màu loang chưa kịp khô trên toan vẽ nhòe nhoẹt, nhưng đẹp đến nao lòng.
“Tình yêu không hẹn mà đến, rời đi cũng chẳng một lời.”
Có lẽ, những mối tình không trọn vẹn mới khiến người ta nhớ hoài không quên.
Nửa Mùa Thương Lỡ một truyện ngắn boylove được gói gọn trong 10 chương, không H, không drama.
Chỉ có một tình yêu nhẹ tênh nhưng đủ nặng lòng để khiến người ta day dứt mãi về sau.
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Cáo Trắng Hay Cọc ʕ ⁎❛ั ुꈊ͒ੁ❛ั ु)
Cáo Trắng Hay Cọc ʕ ⁎❛ั ुꈊ͒ੁ❛ั ु)
Mọi người nhớ tương tác bộ tác phẩm mới của Cáo nha.
ʕ ⁎❛ั ुꈊ͒ੁ❛ั ु) ♬° ✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧ ℒℴѵℯ ✧ ♡✧*¨*•.❥✎

Chap 𝟏. Mùa Gió Tháng Ba

✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Chiều tháng Ba trời đổ gió sớm, mây loang như vệt mực tàu rớt ngang bầu trời xám tro.
Lá vàng chưa kịp úa đã bị cuốn lên tầng không, lốc xoáy từng vòng trên quảng trường nhỏ trước khu triển lãm thành phố.
Cậu dừng lại trước bậc tam cấp của trung tâm văn hóa, ánh mắt còn vương lại chút bỡ ngỡ, tay áo xắn lệch, đôi giày thể thao lấm tấm bùn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nhíu mắt nhìn tấm banner treo ngang sảnh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Níu quai cặp, tóc rối trong cơn gió ngược/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hừm..triển lãm của tập đoàn AnDev Holdings to thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có phải đi lạc rồi không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng địa chỉ đúng cơ mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cứ vào xem sao đã.
Triển lãm lần này được tổ chức bởi một tập đoàn đầu tư lớn nghe nói có tài trợ học bổng cho sinh viên mỹ thuật.
Không khí khu triển lãm vừa thanh vừa lạnh, kiểu sang trọng khiến một sinh viên đi giày cũ như Duy cảm giác mình phát ra tiếng mỗi khi nhích chân.
Xung quanh là những gương mặt lạ, người lớn, tóc chải bóng, áo vest thẳng nếp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Luồn lách giữa đám đông, cố không va vào bất kỳ ai/
Duy vốn không quan tâm lắm đến những thứ phô trương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mùa Gió Lạc Nhịp?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ấn tượng quá-
Nhưng cái tên buổi triển lãm “Mùa Gió Lạc Nhịp” làm cậu khựng lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Dẫm bước lên, chân dừng trước một khung tranh phủ nhũ bạc/
Bức vẽ trừu tượng, nhưng người có tâm ắt nhìn ra một bóng lưng đàn ông giữa muôn ngàn vệt màu lặng câm.
Màu sắc chồng lớp lên nhau, đường nét sắc lạnh và cô độc đến rợn người.
Từng nét loang lạnh lùng, bút pháp dứt khoát mà đau đáu, như người vẽ đã trải qua một cơn đổ vỡ không thể gọi tên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ấn tượng đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bức đó không bán.
Giọng nam khẽ vang lên sau lưng khiến Duy xoay người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ? Dạ..em chỉ ngắm thôi ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Lúng túng lùi nửa bước/
Người đàn ông ấy đứng đó áo sơ mi đen cài khuy chỉnh tề, tay đút túi quần, cà vạt xám tro xô nghiêng dưới lớp áo măng-tô dài màu khói sương.
Nguyễn Quang Anh đôi mắt anh lạnh, sâu và khó dò như thể chứa cả mùa mưa cũ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt lướt từ bức tranh trở về gương mặt còn non trẻ đang đỏ lên vì ngượng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tò mò ý nghĩa của nó à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng..nhưng họa sĩ của tranh này chắc không tiện nói.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hừm? Sao lại nghĩ thế.?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu em đoán không nhầm thì anh chính là bóng lưng trong bức vẽ đó?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Với cả em thấy bức tranh này giống một người quen nên khá ấn tượng thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhướn mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người quen?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh với em quen nhau sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không..không ạ em làm gì quen được anh chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bóng lưng trong bức tranh này em cảm giác khá mệt mỏi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có thể là do nét phác họa từ họa sĩ nhưng em không nghĩ thế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là do anh đặt lòng mình khá sâu sắc có thể nói tâm tư vào trọn dáng đứng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc em nhìn nhầm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em tên gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh hỏi làm gì ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một bức tranh trừu tượng chỉ bóng lưng đen làm sao em có thể nhìn ra..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bóng lưng đó đang mệt mỏi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rõ là rất hiểu về nghệ thuật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh muốn mời em về để phác thảo bản vẽ cho tập đoàn AnDev Holdings.
AnDev Holdings là một tập đoàn lớn, nơi không thiếu người khao khát được đặt chân vào bộ phận phác thảo.
Chỉ mong tác phẩm của mình có cơ hội tiếp cận công chúng rộng rãi hơn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ là người thích vẽ thôi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nên em hiểu tranh, cảm được tranh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em lại không muốn bị kiểm soát bởi bất kỳ tập đoàn nào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Những bức vẽ của em chúng là chất xám, là linh hồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải món hàng để mua bán rồi đong đếm bằng doanh thu, lợi nhuận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thật sự em không muốn nhận lời mời sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn anh nhé tạm biệt.
Duy từ chối rất khéo không phải vì khinh thường cơ hội, mà vì cậu biết rõ giá trị tự do trong từng nét vẽ của mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Cúi đầu lách người lướt qua anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Xoay đầu nhìn theo em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Xoay người lại cười xinh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà anh nhớ chăm sóc sức khỏe nhé.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Những thứ quên được thì cứ quên ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giữ trong lòng chỉ khiến tâm tư càng thêm phức tạp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bai bai anh đẹp trai nhá.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nghệch mặt ra bật cười/
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Tối đó, ký túc xá tầng bốn.
Phòng Duy nhỏ, chật, lại hơi âm ẩm vì cơn mưa ban chiều còn vương hơi nước trên ô cửa sổ khép hờ.
Mùi giấy cũ trộn với mùi màu vẽ khô, giá vẽ đặt sát tường, cạnh một chồng tranh cuộn chưa kịp đem nộp.
Từng khung gỗ, từng bảng màu loang lổ như gom lại cả những đêm trắng cậu từng gồng mình vẽ đến quên ăn ngủ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Khẽ kéo ghế, bật đèn bàn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đặt tờ giấy trắng ra giữa lặng vài giây rồi cầm bút chì/
Cậu không biết vì sao mình lại ngồi đây vào giờ này, nhưng hình ảnh người đàn ông lưng rộng ấy cứ trở đi trở lại trong đầu.
Mảnh ký ức về chiều hôm ấy, ánh sáng dội từ khung kính, dáng người đứng trầm mặc trước bức tranh “Vô Ngôn”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tay lướt bút theo trí nhớ đường nét từ bả vai kéo xuống sống lưng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Dừng tay ở cổ áo sơ mi được cài kín, gọn gàng quá mức cần thiết/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mình đúng là điên thật.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thấy người ta đẹp cái là vác mặt về nhà vẽ liền
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không rõ thân thế, không biết tên, không một cái gì mà cũng vẽ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tì trán lên tay/ Hừm..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biết đâu là dân đã có vợ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người thành đạt lại khôi ngô như thế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tự nhiên tim đập cái gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vẽ lưng người ta thôi mà cũng run.
Tay tiếp tục vẽ cổ áo được tô kỹ hơn, nét vải gấp rõ ràng một nét dứt, một nét nghiêng.
Bên ngoài trời đã khuya.
Cậu không hay trong căn phòng im ắng chỉ còn tiếng bút chì mài trên giấy, và tiếng trái tim gõ nhịp vu vơ, đầy rối rắm.
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Buổi sáng hôm sau, trời có nắng nhẹ, gió vẫn lùa qua từng khoảng hiên mỏng như thở dài.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ôm xấp tài liệu kẹp trong tay/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Len lỏi qua hành lang tầng ba để tìm thầy hướng dẫn/
Trong túi là bản vẽ đã hoàn chỉnh đêm qua dáng một người đàn ông đứng giữa những mảng màu loang lạnh
Bóng lưng câm lặng in trên nền giấy mịn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không biết thầy xem có thể dùng bức tranh phác họa này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm tiền đề cho đồ án cuối kỳ không nhỉ?
Trong giờ giải lao, khu hành lang vắng tiếng giảng, chỉ còn vài sinh viên lác đác đi lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngồi bệt xuống bậc cửa, mở bản vẽ ra trước gối/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngón tay lần nhẹ theo từng đường nét đã khô/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta gặp lần hai rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ../Ngẩng đầu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao anh ở đây thế?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cần phải thông báo cho em sao?
Tay anh vẫn đút túi quần, bước đi chậm rãi, dáng điềm tĩnh như thể đã đứng nhìn từ lâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ thấy hơi bất ngờ thôi ạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có chút việc ghé qua đây không ngờ..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta lại có duyên đến thế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh vừa bảo không cần thông báo cho em mà?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôn trọng người đối diện là phép lịch sự tối thiểu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hỏi anh thì anh trả lời thôi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế anh làm việc của anh đi ạ, em..em xin phép.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan đã.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hình như anh nhớ không nhầm bức phác họa đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là bóng lưng của anh nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt dừng lại rất lâu ở tờ giấy trong tay Duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Giật thót, luống cuống ôm bản vẽ vào người, lắp bắp/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đâu..đâu phải là anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ..chỉ là vẽ đại thôi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng chỉ vẽ đại thôi ạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vẽ đại?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế à? /Nhướn mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bờ vai, cổ áo ngay cả vết lún ở thắt lưng cũng đại hửm?
Anh bước thêm một bước, Duy theo phản xạ lùi lại và lưng đã đụng vào tường lạnh.
Khoảng cách giờ chỉ còn một gang tay
Mắt anh rất gần rất sáng mạch máu dưới mi mắt mờ nhòe, nét sắc như lưỡi kéo cắt vải.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khoan dừng lại! Sát quá rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hỏi ý anh chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà tự ý phác thảo thân anh?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ không nha..đừng đổ oan cho em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thân anh khi nào ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là bóng lưng anh-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Bịt mồm/ “Thôi chết”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tự thú nhận rồi à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hiểu lầm thôi mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có gì hết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ vẽ linh tinh thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Linh tinh à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bản phác thảo này anh được phép đánh bản quyền nếu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó được dùng vào đồ án tốt nghiệp của em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao có thể chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là tự tay em vẽ cơ mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đánh bản quyền gì chứ..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng là thân anh, anh đã cho phép em vẽ đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xé nó đi là được chứ gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan-
Giọng anh trầm, gần đến mức tiếng thở chạm vào cổ áo cậu Quang Anh nghiêng đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm qua anh đề nghị em về AnDev Holdings phụ trách mảng phác hoạ em từ chối?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Bặm môi lẩm bẩm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại em không thích làm thuê cho người mình chưa rõ mặt mũi..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh ngay đây mà chưa rõ mặt mũi là như nào?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em còn bế cả anh vào định dùng làm luận án tốt nghiệp cơ mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè nha là lưng cơ mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mặt hồi nào không phải mặt.
Quang Anh chống một tay lên tường, cúi xuống cái bóng lớn phủ lấy ánh nắng nơi mặt cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy anh tự nguyện đứng để em vẽ cả mặt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đổi lại là cái gật đầu đồng ý vào AnDev Holdings?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tròn mắt/ Đùa à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Muốn mời em có nhất thiết phải vậy không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nghiêm túc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà em bảo rồi mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không muốn bán chất xám bản thân để kiếm doanh thu cho tập đoàn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em muốn tự do không muốn bán mình cho tư bản đâu.
Môi cậu mím chặt, tay vẫn ôm bản vẽ như che chắn một điều gì đó rất nhỏ, nhưng cũng rất riêng.
Một lát sau, Quang Anh rút tay khỏi túi quần, chìa ra
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh là Nguyễn Quang Anh giám đốc đầu tư tập đoàn AnDev Holdings.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Danh tiếng anh ai mà không biết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó nổi tới khắp cái thành phố rồi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là chính anh đang làm quen với em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải giới thiệu bản thân qua loa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chưa được biết tên em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vậy thôi à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sai chỉ vậy thôi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Khoanh tay vẫn bướng không bắt tay anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Muốn biết tên em?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thành tâm hơn đi biết đâu em sẽ nói.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Kiên nhẫn để tay đợi em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thật lòng là muốn biết tên em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vốn từ anh chỉ tới đó thôi không hơn được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đưa tay ra bắt tay anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em tên Hoàng Đức Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xem như em còn lương tâm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Rút tay lại/ Hứ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhìn bản vẽ lần nữa/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng Duy này nếu từ chối đề nghị thì cũng được thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng lần sau muốn vẽ ai nhớ hỏi trước.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không phải mẫu ảnh miễn phí.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biết khi nãy không cho anh biết tên. /Phồng má/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biết để nói xéo em à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bai nhé..có duyên gặp lại!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Đưa tay phớt nhẹ má em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄
Dứt lời, anh quay bước, để lại một luồng gió lạnh lướt qua. Duy nhìn theo, bàn tay vẫn nắm góc giấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tay kia áp lên má mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè ai cho anh tự tiện chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cũng là đồ không biết xin phép.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta huề nhau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhếch môi cười/

#Chap 𝟐. Chiếm Trọn Cuộc Sống

✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Sau buổi trưa hôm ấy, Duy ngỡ mọi chuyện chỉ là một khoảnh khắc vụt ngang
Lát cắt mỏng manh giữa ánh đèn triển lãm và dãy hành lang vắng người nơi tầng ba.
Một đoạn giao thoa tình cờ
Thế nhưng, ngày kế tiếp và những ngày sau nữa, hình bóng Quang Anh bắt đầu xuất hiện với tần suất nhiều hơn.
Chiếm trọn cuộc sống của em. Duy không nhớ nổi bao nhiêu lần bản thân đã vô thức ngẩng lên, rồi giật mình khi thấy anh đang đứng đó, yên lặng như thể đã chờ sẵn.
Tựa hồ định mệnh đã ngồi sẵn trên ghế đạo diễn, chỉ chờ đúng lúc bấm máy.
Giảng đường sáng thứ Hai
Duy ngồi gần cửa sổ, mí mắt sụp xuống vì đêm qua cậu thức tới khuya chỉnh sửa bản phác mới.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tay lười biếng lật giáo trình/
Không khí có mùi của giấy cũ, bụi phấn, và vài tia nắng xiên ngang qua rèm hắt lên má cậu.
Ngoài hành lang, tiếng bước chân vang đều cậu chẳng để tâm sinh viên tới lớp, có gì lạ đâu.
Nhưng rồi, bước chân ấy khựng lại ngay cửa giảng đường.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại ảo giác nữa hả trời?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không lẽ thức khuya tới mức hoa mắt à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mới gặp người ta có hai lần không lẽ mang tương tư?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có bị biến thái quá hông trời!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Hai tay vỗ vỗ mặt mình/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải hoa mắt đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
? /Giật mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ là anh ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đoán không nhầm đây là lần thứ ba.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em xem anh như thể anh là ảo ảnh rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh tổn thương đấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy người theo dõi em là anh à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không hề theo dõi em nhá.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rõ ràng là anh công khai cho em nhìn thấy mà?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao lại gọi là theo dõi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh còn biện minh nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh hiểu cảm giác đang ngồi mà cứ có ánh mắt nhìn chằm chằm mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sợ thế nào không hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh làm em sợ à? Xin lỗi nhá.
Quang Anh bật cười, chống tay lên bàn, ánh nắng rơi xuống vạt áo phẳng phiu
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Lại là chiều thứ Tư
Khu triển lãm nhỏ sau dãy C treo tranh sinh viên cho khách tham quan và giảng viên
Duy vốn không định ghé, chỉ đi ngang cho mau về ký túc
Nhưng vừa rẽ qua hành lang dẫn ra cổng, phía sau lưng đã nghe tiếng xì xầm
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
: Ủa cái anh đó, hình như là người tài trợ chính hôm triển lãm nè?
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
: Giám đốc AnDev Holdings thì phải.
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
: Dạo này xuất hiện trong trường nhiều nha.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Khựng lại nửa bước/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Giám đốc của AnDev Holdings?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Là anh Quang Anh sao?”
Quay đầu không rõ vì tò mò hay vì bản năng muốn xác minh điều vừa nghe
Ngay góc kệ Quang Anh tay cầm chai Dasani chưa khui, nút tay áo xắn lên hờ hững để lộ đồng hồ đen nhám.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng là anh ấy rồi..
Mắt anh quét qua dãy tranh trưng bày, rồi dừng lại ngay thời khắc Duy vừa bước khỏi góc tường.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt chạm nhau/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Toan quay đi, nhưng cánh tay đã bị kéo nhẹ lại/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan đã cứ gặp anh là em chạy sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gặp hoài vậy mà vẫn ngỡ như không quen?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh buông tay ra đã ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Gượng gạo, rút tay ra, ngẩng lên nhìn thẳng anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gặp tình cờ thôi, anh cũng đi nhiều chỗ thật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng là trùng hợp nhưng anh thấy lạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nơi nào anh đứng em cũng đi ngang.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Tay giơ chai nước chỉ về lối cũ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Góc này không phải đường ra ký túc xá, đúng không?
Duy sững vài giây bị bắt thóp cậu lơ mắt đi, chống chế
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em thích đi vòng dạo mắt được không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thích thì đi thôi..có ai cấm đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi dạo khi trời mưa rơi lất phất à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sở thích của em cũng lạ thật.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần sau anh nên tới chính diện hơn là chờ người ta đi vòng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cũng đi vòng mới gặp em được đó thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mai anh tới lớp em ngồi luôn đỡ phải đứng đợi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khỏi mắc công em phải đi đường vòng để gặp anh nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy nghẹn họng tránh ánh mắt anh, cậu lùi nửa bước rồi lách sang bên, định đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thật sự không biết tại sao mình cứ đứng đúng chỗ để gặp em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoặc cũng có thể bỏ cả công việc đứng nơi hành lang này..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để đợi em tan học.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc tình cờ thôi ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Với cả nếu tìm đủ mọi cách để tiếp cận em chỉ vì..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gật đầu đồng ý gia nhập AnDev Holdings thì không cần phí thời gian đâu ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tạm biệt anh /Né tránh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Chiều thứ Sáu
Thành phố phủ một lớp bụi mịn lơ lửng giữa khói xe và nắng chiều nhợt nhạt
Gió lùa qua đầu hẻm nhỏ, xốc lên từng mảng tóc rối
Duy ghé quán nước lề đường mua ly sữa bắp nóng, tay đút túi áo khoác, bước chân chậm lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Quay ra khỏi quầy, còn chưa kịp cắn ống hút/
Một chiếc xe đen trườn chậm qua bên kia đường cửa kính hạ xuống người ngồi trong là Nguyễn Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Khựng lại, ống hút còn ngậm trên môi lẩm bẩm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại là anh nữa hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đi theo em nữa rồi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có nhất thiết không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vì một cái gật đầu thôi mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có cần phải tới vậy không?
Mắt anh nhấc lên lạnh, tĩnh, như thể đã ngồi đó từ trước, chỉ đợi đúng giây phút này.
Ly sữa bắp nóng đến bỏng, cậu vẫn không buông
Ánh mắt họ giao nhau khoảng trống giữa hai bên đường lúc ấy như đặc quánh lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cứ xuất hiện hoài như cố tình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tới mức em cũng không biết là em đang trốn, hay đang chờ…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người ta nói tình cờ ba lần là định mệnh đấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà lần này là lần thứ mấy rồi ta?
Chỉ một thoáng, Quang Anh cụp mắt, kéo kính lên, xe lăn bánh chậm rất chậm như cố tình để dư âm còn vướng lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ lại gieo tương tư rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhìn ánh mắt anh, em không dám nhìn lại-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc gì anh có ý với em mà sao em lại thấy giống như-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giống như anh biết em dễ rung động, nên mới hay đi qua đời em bằng ánh mắt đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đáng ghét quá..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đứng đó tim đập nhanh/
Mùi bắp nóng phảng phất
Cậu không biết gọi những lần chạm mặt như thế là tình cờ, hay là một sự chủ ý?
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Ngày Chủ nhật
Duy bước vào Art Corner tiệm họa cụ thân quen phía cuối đường Trần Quang Diệu
Trời vừa tạnh mưa, không khí còn đọng hơi nước, áo cậu vẫn còn vương vài vệt ẩm ở cổ tay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Đang đứng trước dãy bảng màu nước/ Nên mua màu nào ta?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Môi chu chu lựa từng khay nhựa dẻo/ Hừm..không ưng cho lắm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Mắt xét độ đậm nhạt của bảng màu “Cotman” thường dùng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay nên mua lại màu cũ nhỉ.?
Thì giọng nhân viên từ quầy thu ngân vang lên
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
: Anh chọn màu nước loại Winsor hay Sakura ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngẩng đầu theo phản xạ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tim như hụt một nhịp/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao hoài vậy trời?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gặp miết luôn á ta ơi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi đâu cũng gặp cho phải trùng hợp thật không?
Anh đang thử vài cây cọ lông sóc, tay cầm hộp màu Winsor nhưng ánh mắt thì đang chọn ai đó trong cửa tiệm.
Ngón tay anh động tác chậm rãi mà dứt khoát.
Từng nhịp xoay cổ tay thử cọ trên giấy nháp như thể anh thật sự là dân mỹ thuật lâu năm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Bắt gặp ánh mắt em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ơ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Khựng lại, rồi như bị thôi miên, lùi dần về phía kệ sổ tay/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không thấy không thấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mong trời đất phù hộ mong anh ấy không thấy
Em giả vờ chăm chú lật vài cuốn sketchbook nhưng mắt thì vẫn len lén liếc.
Bóng đổ in dài lên mép kệ
Quang Anh đã đứng phía sau từ khi nào, tay cầm hộp màu Sakura xoay một vòng trước mặt cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu là em thì em sẽ chọn gam màu nào?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ? Anh hỏi em ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngơ ngác nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ có em với anh ở khu vực này không hỏi em thì hỏi ai?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng anh hỏi làm gì ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh mua màu cho anh mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cứ theo sở thích của anh thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh cứ nghĩ mãi, nếu đặt cả tâm hồn em vào bảng màu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì sẽ nghiêng về tông ấm hay lạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sắc đỏ gạch hay lam xám?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ..em không thích những ô màu đó ạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hồi nãy em chạm tới hộp Cotman
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng em lại nhìn lâu bảng màu thiên vàng?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em thích màu vàng nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không định thử màu mới sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ nhìn thôi, không mua đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng không định thử màu mới...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nghiêng đầu, cười/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không hỏi em định mua gì.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh hỏi em thích màu gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai câu hỏi này khác nhau nhiều lắm nha.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ..em thích gam màu nóng ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chủ yếu là thiên vàng hoặc sắc đỏ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em thích hướng về ánh mặt trời!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hướng mà em thích trong đó có thấy anh không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mỗi hướng em nhìn đều bắt gặp anh nhỉ?
Cậu siết chặt cuốn sketchbook trong tay, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chả phải anh cố tình xuất hiện còn gì /Lẩm bẩm/
Chỉ là quá rõ ràng rồi
Anh không đơn thuần xuất hiện vì “ngẫu nhiên”
Quang Anh đặt hộp màu xuống kệ, hơi nghiêng người về phía cậu, giọng nhỏ hơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần trước anh có nhắc chuyện AnDev Holdings
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không mời em vì hồ sơ, hay tranh giải.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng không vì thị trường, không vì phòng tài chính nào chỉ đạo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ? /Tròn mắt nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để em hiểu lầm ý anh là anh sai.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mục đích anh mời em gia nhập AnDev Holdings.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh bị ấn tượng bởi con người thuần khiết của em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm được tranh, yêu tranh và..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Anh bị thu hút bởi nụ cười ngày hôm đó”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và gì ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ sao không nói tiếp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Chu môi phụng phịu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai lại nói nữa chừng ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và anh thích con người thật của em không muốn bán đi chất xám bản thân.
Duy cắn môi một thoáng bối rối hiện lên giữa đôi mi đen
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vậy thôi ạ? /Lí nhí/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ vậy thôi.
Trong tiệm như đọng lại tiếng điều hòa tiếng sột soạt lật giấy, tiếng bước chân nhân viên đi ngang tất cả như lùi lại phía sau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em sẽ suy nghĩ về lời đề nghị của anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì tốt quá cảm ơn em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng cho em hỏi một câu được không ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có thắc mắc gì sao?
Duy cười khẽ, mắt cụp xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cố tình đến đây ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ý em là..là chỉ để đợi câu này của em thôi ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhún vai/ Em đoán xem.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play