Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hằng Hào] Người Thừa

00. GTNV

Nhà họ Dương
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh cả, 17 tuổi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tính cách có phần lanh lợi, hoạt bát, đôi lúc hơi khó đoán
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Rất tinh tế, luôn quan tâm đến mọi người xung quanh, đặc biệt là rất yêu thương các em
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Học rất giỏi, luôn là học sinh ưu tú trong mắt thầy cô và gia đình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hát hay nhảy giỏi, có thể nói là tài sắc vẹn toàn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Là hội trưởng hội học sinh
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Anh hai, 15 tuổi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Tính cách hướng nội, khá trầm lặng và ít nói
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Không mấy thân thiết với gia đình, thường xuyên bị phớt lờ
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Học lực so với anh cả thì cũng một chín một mười, không ai chịu nhường ai, tuy nhiên lại chẳng mấy khi được công nhận
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Là nạn nhân của bạo lực học đường
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Em út, 12 tuổi
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Vì là con út nên rất được cưng chiều, dù không tài giỏi giống như các anh nhưng cô luôn là người được ba mẹ yêu chiều nhất
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Tính cách rất hoạt bát, lanh lợi, đáng yêu, rất được lòng mọi người xung quanh
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Ba Dương, 38 tuổi
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Mẹ Dương, 37 tuổi
Trịnh Ngọc Thiên
Trịnh Ngọc Thiên
“Bạn thân” của ba Dương
Một số nhân vật khác
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Con trai độc nhất của Tả Gia - một gia tộc giàu có lâu đời
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Là lớp trưởng kiêm bạn cùng bàn kiêm luôn người yêu tương lai của Dương Bác Văn
Lục Thanh Tâm
Lục Thanh Tâm
Bạn thanh mai trúc mã của Tả Kỳ Hàm, hiện đang đi du học ở Mỹ
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Con trai độc nhất Trần gia, có chi nhánh công ty đứng top đầu thế giới
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Là bạn thân của Dương Bác Văn, hội phó hội học sinh kiêm người yêu tương lai của Dương Gia Hào
Phó Tĩnh Di
Phó Tĩnh Di
Em gái hàng xóm của Trần Dịch Hằng, ngưỡng mộ anh từ nhỏ, lớn lên luôn đeo bám bên cạnh anh, quyết tâm chinh phục được trái tim của Trần Dịch Hằng
Tô Hàn Phong
Tô Hàn Phong
Người yêu tương lai của Dương Mộng Giao
Lâm Vũ Đông
Lâm Vũ Đông
Con trai cả Lâm thị, trùm trường
Lâm Vũ Đông
Lâm Vũ Đông
Tính cách ngang tàn, bạo ngược, coi mạng người như cỏ rác, xem người khác là rác rưởi để chà đạp
Lâm Phi Nhiên
Lâm Phi Nhiên
Em trai Lâm Vũ Đông, bạn cùng bàn Dương Mộng Giao
Lâm Phi Nhiên
Lâm Phi Nhiên
Tính cách nhút nhát, đối lập hoàn toàn với anh trai
Lâm Phi Nhiên
Lâm Phi Nhiên
Rất tốt bụng với mọi người, nhưng vì tiếng xấu của anh trai lan xa nên không ai muốn chơi cùng
. . .
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Haloo haloo xin chào mọi người nhaa
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Liaaa cảm thấy bản thân chưa đủ bận rộn nên quyết định ra mắt bộ này sớm luôn:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Tại bộ bách hợp kia flop quá mà:< Liaa nản, nên bộ đó viết chậm hơn nha:) Liaa không có thích drop-)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Ờm… Liaa nảy ra idea bộ này tại vì hôm bữa lướt tik á, Liaa gặp một video có cap suy điêngggg
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Kiểu kiểu như là “Bạn có biết ruột thừa không?…”
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Flex chút xíu thoii vô truyện sẽ biết hết:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Tại vì Liaa vẫn rất rất rất lụy Hằng Hào, hồi đó Liaa còn chet mê chet mệt em Hào cơ:< mà tiếc quá không thể đồng hành cùng em lâu hơn
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Thế nên sau một thời gian cân nhắc kỹ lưỡng thì Liaa quyết định viết một bộ Hằng Hào:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Còn bộ bách hợp kia để đó:) viết từ từ-) tại nó flop:<
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Còn nữa nha, Liaa tính chuyển ver chắc khoảng 3-4 bộ nữa á-)))
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Hì hì kiếm tiền mua card của chồng:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Nếu mà bạn nào còn lụy Hằng Hào giống Liaa nè, bay vô đây đọc ủng hộ Liaa với nhaa:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Truyện đảm bảo kết HE, bao “chữa lành” -))))
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Thế nhó, ủng hộ Liaa với nhaaaa

01. Con thứ

Một buổi chiều mùa hạ
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
*Mở tung cửa* Ba mẹ ơi con đi học về rồiiiiiiiii
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Bước theo sau Dương Mộng Giao* Con chào ba mẹ
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Ờ chào hai con
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Con gái nay đi học có vui không?
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Dạ có! Hôm nay con làm bài kiểm tra được 90 điểm lận đó!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Rụt rè bước vào cửa* Con chào ba mẹ…
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Chà, con gái của mẹ giỏi quá
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Thế Bác Văn, hôm nay con đi học thế nào?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Gãi đầu* Con cũng bình thường thôi ạ
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
*Nhảy cẫng lên* Anh hai được 95 điểm đó mẹ ơiiiii
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
:)))
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Trời ơi vậy mà nói bình thường
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
95 điểm cũng là cao rồi, con cuối cấp rồi, càng học cao càng khó mà
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Hai đứa hôm nay đều giỏi, để mẹ thưởng cho cả hai nha
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Nhìn Dương Gia Hào* …
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Con… con xin phép lên phòng trước…
Không có tiếng đáp lại…
Luôn là như vậy, em sớm cũng đã quen rồi
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
*Đem ra hai hộp giấy*
NovelToon
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Đây, phần thưởng của hai đứa đây
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Oaaaa là gà rán!!!
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Ngon quá mẹ ơiiii
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Đấy, hai đứa ăn đi
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
*Đưa một hộp cho Dương Bác Văn* Anh hai, anh hai cũng ăn đi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Được, cảm ơn em
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ba, mẹ, con xin phép lên phòng trước
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Ờ cũng được, ăn xong rồi đem xuống nhà bỏ nhá
. . .
Phòng Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Mở cửa* Gia Hào?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ? Anh hai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Đặt đồ xuống bàn* Qua đây, hai tụi mình ăn cùng nhau
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Thôi, em không ăn…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nghe lời anh
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ngoan nào, em còn có anh mà
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh biết, hôm anh Hào nhi trả bài kiểm tra được điểm tuyệt đối mà đúng không
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em còn giỏi hơn anh nữa, vậy thì em xứng đáng được thưởng chứ
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Nhưng…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ngoan, nghe lời anh đi nào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh biết em rất tủi thân vì không được ba mẹ quan tâm giống như anh hay Giao Giao
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thế nên anh sẽ cố gắng quan tâm em nhiều hơn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em không cần tự trách mình hay cảm thấy buồn phiền, không sớm thì muộn, em cũng sẽ gặp được người thật sự thương em thôi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thôi, không nói chuyện buồn nữa
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Lại đây với anh
. . .
Nhật ký tự sự của Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Hôm nay mình lại được điểm tối đa nè, còn cao hơn cả anh hai nữa
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Nhưng mà ba mẹ vẫn luôn như vậy…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Nhiều lúc mình cũng tự hỏi, liệu mình có phải con ruột của ba mẹ không…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Không lẽ chỉ vì là con thứ mà mình bị coi như đồ thừa vậy sao?…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Đến cả phòng mình cũng phải dùng chung với anh hai…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Cũng may là còn anh hai thương mình
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Giao Giao thì nhỏ quá, em ấy không hiểu hết chuyện…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Thật buồn…
. . .
Tối hôm đó
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hào nhi, ba mẹ gọi rồi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Xuống ăn cơm đi em
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ vâng…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Anh hai xuống trước đi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Lát nữa em xuống ạ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Kéo tay Dương Gia Hào* Không có lát nữa gì hết, đi với anh
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em đó, anh mà không quản là toàn bỏ bữa thôi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ anh
. . .
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Văn xuống rồi hả con?
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Hai đứa ngồi đi
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Giao Giao qua đây ngồi với mẹ
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Để hai anh ngồi bên đó
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Dạ mẹ!
NovelToon
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Cả nhà ăn cơm đi
Suốt bữa ăn, ba, mẹ, Dương Bác Văn và Dương Mộng Giao cười nói một cách vui vẻ, hoàn toàn không để ý tới trên bàn ăn còn một người nữa đang ngồi là em
Chỉ có Dương Bác Văn, thi thoảng vẫn hỏi han em vài câu rồi gắp đồ ăn cho em mà thôi
Trong gia đình này, em dường như là một thứ mà có cũng được, không có cũng chẳng ảnh hưởng đến ai, sinh ra đã là đồ thừa, không ai muốn quan tâm cả
Sau bữa ăn, cả nhà đều đồng loạt đứng dậy bỏ ra phòng khách, dù không ai bảo ai nhưng cũng rất ăn ý mà bỏ em ở lại cùng Dương Bác Văn và đống bát đĩa ngổn ngang trên bàn
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Văn ca, anh ra phòng khách chơi với emmm
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Được rồi được rồi, em cứ chơi trước đi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh giúp Hào nhi rửa bát đã
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Aidaaa anh cứ kệ anh ba đi, việc này là của anh ba mà
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Anh để cho anh ba rửa một mình đi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không được đâu Giao Giao, anh em trong nhà là phải biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em nói vậy, Gia Hào sẽ rất tủi thân đấy
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Ôi dào có mỗi mấy cái bát mà cũng phải phụ với giúp
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Cứ để đấy cho nó rửa
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Có c.h.ế.t được đâu mà lo
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ba nói như vây là không được
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hào nhi, em ấy cũng là con của ba mẹ, là em của con chứ không phải người hầu kẻ hạ trong nhà mình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Việc này vốn dĩ không phải của em ấy, tại sao lại bắt em ấy phải làm?
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Hứ, anh hai không thương em
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Giao Giao, em chưa đủ lớn để hiểu hết những chuyện này, anh hai không trách
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em là em của anh, Hào nhi cũng là em của anh
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đều là em anh cả, đứa nào anh cũng thương
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh hai giúp Hào nhi rửa bát, rửa xong sẽ chơi với Giao Giao, được chứ?
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Dạ được!
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Anh hai rửa nhanh nha!
Trong bếp
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Im lặng rửa bát*
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Có vẻ em thay đổi rồi nhỉ?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em thay đổi cái gì cơ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Lúc trước, gặp trường hợp như vậy em đều lên tiếng trách móc ba mẹ tại sao lại bắt em phải như thế này như thế kia, tại sao em lại không được yêu thương như anh và Giao Giao
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy mà bây giờ em lại chỉ im lặng
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Anh nhớ lại xem, những lần em làm loạn đó em được gì? Họ có thay đổi gì không?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Tất nhiên là không
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Anh là đứa con đầu lòng, họ tất nhiên là yêu anh
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Khi có con trai rồi, đa số tâm lý người làm cha làm mẹ đều muốn có con gái
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em sinh ra như vậy, tất nhiên là họ không thích, không hài lòng
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Giao Giao là con út, lại còn là con gái đúng như mong ước của họ, em ấy tất nhiên sẽ được cưng chiều
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Còn em, chỉ là đồ thừa mà thôi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Giống như bao đứa con thứ khác trên đời, vĩnh viễn không thể nhận được tình yêu thương công bằng như các anh chị em của mình
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Vậy thì, em còn phải cố gắng đòi hỏi tình yêu thương từ họ để làm gì? Chi bằng cứ im lặng mà sống, có phải sẽ dễ thở hơn không

02. Bắt nạt

Sau khi rửa bát xong, Dương Gia Hào lên phòng trước, còn Dương Bác Văn như lời hứa đã ở lại chơi cùng Dương Mộng Giao
Đang chơi vui vẻ, Dương Bác Văn bỗng nhận được một tin nhắn nặc danh
Đó là hình ảnh Dương Gia Hào nằm sõng soài trên mặt đất, xung quanh là một đống giấy vụn, mơ hồ có thể thấy được những câu từ mang theo vài phần khó nghe
Dương Bác Văn c.h.ế.t lặng, chăm chú nhìn kĩ từng chi tiết trong bức ảnh
Ngay sau đó, một tin nhắn được gửi tới, giọng điệu mang theo vài phần ngạo mạn
“Em trai của hội trưởng, có vẻ không biết điều chút nào~”
Sau đó chỉ vài giây, cả tin nhắn và ảnh đều đã được thu hồi
. . .
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Mở cửa* Dương Gia Hào!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Giật mình* Ơ… anh hai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em giấu cái gì?! Đưa đây anh xem?!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em…
Dương Bác Văn tức giận xông tới giật lấy lọ thuốc trong tay em trai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thuốc sát trùng?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chẳng trách làm sao, mùa hè rồi em vẫn cứ mắc quần áo dài
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tại sao bị bắt nạt lại không nói với anh, HẢ?!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Hoảng sợ* Em…
Lúc này, Dương Mộng Giao cùng ba mẹ cũng lên tới phòng của hai người
Dương Mộng Giao
Dương Mộng Giao
Anh hai, đang chơi vui mà sao anh hai lại đột nhiên bỏ lên phòng:<
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Phải đó, con tự dưng bỏ chạy lên phòng mà không nói với em câu nào
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Có chuyện gì thế?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Kéo tay em lên* Ba mẹ xem, Hào nhi ở trường bị bắt nạt đến mức như thế này
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thế mà chẳng nói với con một lời nào
Cánh tay Dương Gia Hào chằng chịt những vết bầm tím, thậm chí còn có những vết gạch chồng chéo lên nhau, có vết vẫn còn hở miệng
Có thể nói là, m.á.u t.h.ị.t lẫn lộn
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Anh… hai…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Đau em…
Nghe tiếng Dương Gia Hào rên khẽ vì đau, Dương Bác Văn mới chịu bỏ tay ra
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Bị bắt nạt lâu chưa?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Cúi đầu* ….
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Trả lời anh!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Từ đầu năm ạ…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thế tại sao lại không nói gì?!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh có dạy em giấu mọi người vậy sao?!
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ… không có…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Rưng rưng* Nhưng mà em…
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Ui dời có cái gì đâu mà phải làm quá lên
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Cả lớp đông như thế, tại sao lại chỉ bắt nạt mỗi nó
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Con đừng có bênh nó như thế, nó không làm gì thì chẳng ai bắt nạt nó cả
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Bọn kia làm thế là đúng rồi đấy
Dương Nhật Minh
Dương Nhật Minh
Cho nó biết thế nào là lễ độ
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Giao Giao, xuống phòng khách chơi đi
Lưu Tố Uyên
Lưu Tố Uyên
Cứ kệ nó
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ơ…
Cả ba người bọn họ cứ như vậy mà bỏ đi mất, chẳng mảy may quan tâm đến những gì em đang phải chịu
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Bật khóc*
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Hoảng hốt* Hào nhi
Dương Bác Văn thấy em mình khóc thì hoảng hốt kéo em ôm vào lòng, vụng về lau đi từng giọt nước mắt, luống cuống dỗ dành
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em… em đau ở đâu hả?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh hai làm em đau đúng không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh hai xin lỗi, anh hai không nên nổi giận với em
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em đừng khóc, đừng khóc nữa mà
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Hức… anh ơi…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Tại sao… tại sao em luôn là người không xứng đáng được yêu thương…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Nức nở* Em không có làm gì sai… em không làm gì cả mà…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Hức… bọn họ chướng tai gai mắt với em vì em học giỏi hơn, và cả…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Vì em là em trai của hội trưởng hội học sinh…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em không làm gì cả! Em không làm gì sai cả….
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh hai biết… anh hai biết rồi…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em ngoan, đừng khóc nữa…
Sau một hồi dỗ dành thì Dương Gia Hào cũng nín khóc
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thoải mái hơn không?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Xoa đầu em* Không sao, đừng sợ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Có anh ở đây
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đưa tay cho anh coi, anh băng bó cho em
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Hic… dạ anh…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Mấy vết thương này…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không phải do bị đánh, đúng không?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Trả lời anh
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ.. phải…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy tại sao?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Những lúc đau quá không chịu được, em… em dùng d.a.o nhỏ r.ạ.c.h lên cánh tay…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Nên mới…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Kéo em ôm vào lòng* …
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh không thể hiểu hết được những gì em đang trải qua, nhưng anh luôn ở đây, và sẽ không bao giờ rời đều
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em không đáng bị đối xử như vậy, không ai đáng phải chịu bạo lực hay bị bỏ rơi, ngay cả người lớn cũng thế
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Có phải… em yếu đuối lắm không anh…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không có
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cảm giác muốn làm đau bản thân không khiến em trở nên yếu đuối, nó chỉ cho thấy em đã phải chịu quá nhiều áp lực và tổn thương
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh không muốn em phải đau thêm nữa, anh mong em biết rằng luôn có người thực sự quan tâm em, và anh là một trong số đó
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh biết là mọi thứ đôi khi trở nên quá sức chịu đựng với em, nhưng sự tồn tại của em có ý nghĩa
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Với anh, em là một người rất quan trọng
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Vùi mặt vào lòng anh khóc nức nở* Anh ơi…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh đây, anh ở đây
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh không đi đâu cả
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không sao đâu, em cứ khóc đi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không cần phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ với anh
Khóe mắt Dương Bác Văn cay cay, nước mắt cũng chực chờ để rơi xuống
Nhìn đứa em mình săn sóc từng li từng tí một khi nó còn bé, ấy vậy mà giờ đây, nó mang trên mình chằng chịt những vết thương, ôm chặt lấy mình nức nở khóc không thành tiếng, Dương Bác Văn đau như đ.ứ.t từng khúc ruột
Em mình bị bắt nạt lâu như vậy, bản thân là hội trưởng hội học sinh lại chẳng hay biết gì về chuyện của em, để em phải chịu bạo lực suốt cả một năm học
Dương Bác Văn thật sự chỉ muốn vả cho mình mấy cái
Cả căn phòng chỉ còn lại những tiếng nức nở nho nhỏ, một lát sau thì im lặng hẳn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em có muốn ra ngoài đi dạo một chút cho khuây khỏa không?
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
*Lắc đầu* Em không cần đâu ạ…
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Em xin lỗi… em làm bẩn hết áo của anh rồi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đứa nhỏ ngốc này…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không sao cả, em không sai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không cần phải xin lỗi
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ anh…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em ở phòng đợi anh nhé, anh ra ngoài một lát
Dương Gia Hào
Dương Gia Hào
Dạ
. . .
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Ờm…
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Biết nói cái gì giờ nhể
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Đậu má nó xàm^^
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Giờ là 00:52
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Ngày Liaa hông có chịu viết đâu toàn thức 1-2h sáng để viết không hà:)
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Giờ này đăng hổng biết chừng nào qua kiểm duyệt nữa^^
Liaa dayyy
Liaa dayyy
Truyện mấy bữa nay càng ngày càng xàm

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play