Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllNegav] Escape From Us? No Way [ Hieugav|Hungan|Dogav|Khggav|Capgav|Rhygav|Weangav|Taian ]

#𝟎𝟏

𝘎𝘪𝘱𝘴.
𝘎𝘪𝘱𝘴.
bộ này làm demo thôi, tại mê allgav qa=)))
𝘎𝘪𝘱𝘴.
𝘎𝘪𝘱𝘴.
dễ bỏ.
∘₊✧──────✧₊∘
Trong căn phòng khách rộng lớn của biệt thự, ánh đèn chùm lấp lánh chiếu xuống, phản chiếu những gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng của các người đàn ông đang ngồi quanh bàn dài. Trước mặt họ, một bản di chúc được đặt ngay ngắn, mùi mực in vẫn còn mới.
Người đàn ông vừa khuất núi ấy, cha nuôi của Thành An, từng quen biết và có ân tình sâu nặng với từng người trong số họ. Ông hiểu rõ bản tính và sự nguy hiểm của từng đứa con nuôi, như một canh bạc cuối cùng.
Luật sư đều giọng đọc từng chữ trong di chúc.
Luật sư.
Luật sư.
“Theo di nguyện của ông chủ, toàn bộ tài sản bao gồm bất động sản, cổ phần và các quỹ đầu tư sẽ được chuyển giao lại cho chín người thừa kế được chỉ định nếu đồng ý nuôi dưỡng An trong vòng một đến hai năm. Nếu không, toàn bộ tài sản sẽ quyên góp cho tổ chức từ thiện.”
| Cho ai không hiểu. Cha nuôi của An, biết mình không còn sống được bao lâu, đã chuyển giao quyền nuôi dưỡng An cho chín người thân tín trong gia tộc.Người cha nuôi này rất yêu thương An, nhưng lại bị gia tộc xa lánh.
| Ông ấy và chín người này vốn là những người thân thiết trong gia tộc. Vì tin tưởng vào sự an toàn và khả năng chăm sóc của họ sau những lần tiếp xúc, ông đã giao An cho họ với hy vọng An sẽ được bảo vệ và yêu thương. Tuy nhiên, sự thật trớ trêu là sự tử tế của họ chỉ tồn tại khi ông còn sống. |
---
Cả phòng chìm vào im lặng vài giây.
Tuấn Tài cười khẩy, giọng kéo dài:
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Một đến hai năm, đổi lấy cả núi tiền này?
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Quá lời
Đinh Hiếu tựa lưng vào ghế, ánh mắt lười biếng nhưng hiểm hóc:
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Nuôi thế nào thì không có ai quy định nhỉ? Miễn nó còn thở là được.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Còn hơn để đống của này rơi vào tay người ngoài. Nuôi thì nuôi, có gì khó. [ cười khẩy ]
Hùng gõ nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt sắc bén.
Lê Quang Hùng | lqh.
Lê Quang Hùng | lqh.
Không cần dài dòng.
Lê Quang Hùng | lqh.
Lê Quang Hùng | lqh.
Quản gia, đi lo đi. Đưa tiền cho mẹ nó, cầm thằng nhóc về. Đừng để bẩn mắt
Quản gia cúi đầu, cung kính đáp :
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Vâng, tôi sẽ chuẩn bị tiền và đi ngay.
Lê Thượng Long | ltl.
Lê Thượng Long | ltl.
Mẹ kiếp, tao chờ ngày này lâu lắm rồi. Ngày mà ông ta biến mất khỏi thế giới này, đã quá rồi còn gì bằng.
Lê Thượng Long | ltl.
Lê Thượng Long | ltl.
Giả hiền hoài cũng chán, đúng là ông trời nghe được tiếng lòng của tao. Phù hộ cho tao mà. [ tự mãn ]
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
[ ngả lưng ra sau, cười nhạt ] Chốt vậy đi. Để xem món hàng ông ấy để lại có gì thú vị~
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
[ vuốt cằm, ánh mắt gian xảo ] Chỉ mong không phí công chờ đợi. Thằng nhóc đó..nghe nói có mùi vị lạ lắm
Khang lạnh nhạt đứng dậy. Không phát biểu thêm gì, dáng vẻ hờ hững nhưng khó đoán.
Quản gia nhận lệnh, lập tức chuẩn bị một vali tiền mặt cùng tờ giấy, rời khỏi biệt thự. Ngoài trời, bầu không khí âm u như báo hiệu một cuộc giao dịch không công bằng sắp diễn ra.

#𝟎𝟐

𝘎𝘪𝘱𝘴.
𝘎𝘪𝘱𝘴.
nghĩ ý tưởng tùm lum viết vô đc kh?
∘₊✧──────✧₊∘
Chiếc xe ô tô sang trọng dừng ngay trước cổng ngôi nhà không khá xa hoa, nơi An đang sống. Tiếng còi xe vang lên khiến cả khu phố chú ý. Mẹ nuôi An và em gái nghe động tĩnh bên ngoài liền hớt hải bước ra.
Quản gia bước xuống xe, áo vest chỉnh tề, kính đen che đi ánh mắt sắc lạnh. Cậu ta đi tới, lịch thiệp cúi chào.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Xin chào bà, tôi là quản gia đại diện cho các cậu chủ của gia tộc. Tôi đến đây để bàn việc của cậu An.
Kim Hoa
Kim Hoa
[ Nhíu mày khó chịu ] Thằng An? Cậu là ai mà tới tận đây nhắc tới nó? Muốn gì ?
Quản gia mở cặp tài liệu, đưa ra một phong thư.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Chúng tôi được giao nhiệm vụ đến để đưa cậu An về. Đây là thư tay ông chủ đã giao lại cho các cậu chủ, trong thư có viết rõ rằng muốn 'đưa cậu con trai riêng của bà về nuôi dưỡng, đổi lại chúng tôi sẽ để lại số tiền hậu hĩnh cho gia đình bà'.
Mẹ nuôi An vừa nghe đến tiền, mắt đã sáng lên, giọng hạ thấp.
Kim Hoa
Kim Hoa
Tiền ? Ý ông là...đổi lấy nó?
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
[ Gật đầu, mở vali tiền ngay trước mặt ] Đúng vậy.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Đây là số tiền mà các cậu chủ quyết định đưa ra để đổi lấy sự đồng ý của bà.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Chỉ cần bà ký nhận, tôi sẽ đưa cậu An đi ngay.
Kim Hoa
Kim Hoa
[ nhếch mép, mắt tham lam ] Quá hời rồi còn gì! Tôi bán liền nhé. Chứ cái giống thối hoắc như nó, tôi chẳng cần giữ làm gì.
Kim Hoa
Kim Hoa
Ở thêm nữa cho chật đất chắc, bớt đi một miếng ăn.
Lê Thị Mỹ Duyên
Lê Thị Mỹ Duyên
[ Hớn hở ] Nghe nói các người đẹp trai mà đến bán nó về nuôi dưỡng? Thật không tin nổi. Gia tộc mấy người nổi lắm ai mà chẳng biết, sao lại thèm cái thứ bẩn thỉu đó chứ ?
Lê Thị Mỹ Duyên
Lê Thị Mỹ Duyên
Thà mang về cho làm osin còn có ích.
Kim Hoa
Kim Hoa
[ Cười lớn, hả hê ] Thôi bỏ qua đi, con vào gọi nó xuống đây. Kêu nó chuẩn bị đồ đạc, nhanh!
Lê Thị Mỹ Duyên
Lê Thị Mỹ Duyên
Vâng.
---
Trong nhà, An đang quét sân, mồ hôi nhễ nhại, áo quần bẩn thỉu. Em nghe loáng thoáng có tiếng gọi nhưng vẫn cắm cúi quét nốt chỗ đất, chưa kịp hiểu chuyện gì thì em gái đã lao tới túm áo kéo mạnh.
Lê Thị Mỹ Duyên
Lê Thị Mỹ Duyên
An! Anh nghe chưa? Có người đến rước rồi đó. Xuống mà chuẩn bị đồ, đồ thối nhà thối cửa!
Đặng Thành An | đta.
Đặng Thành An | đta.
[ Ngơ ngác ] Hả...?
Lê Thị Mỹ Duyên
Lê Thị Mỹ Duyên
Đi nhanh lên! Còn bày đặt làm gì nữa? Người ta chờ ngoài kia kìa.
Em loạng choạng, chưa kịp đứng vững đã bị lôi xềnh xệch ra ngoài như lôi một con chó.
Bà mẹ vừa nhìn thấy An đã cảm thấy chán ghét, liền ném thẳng túi vải rách nát về phía em.
Đặng Thành An | đta.
Đặng Thành An | đta.
Mẹ..mẹ làm gì thế...?
Kim Hoa
Kim Hoa
Cầm lấy! Đồ của mày đấy, cút theo người ta đi, đừng để tao thấy mặt nữa.
Em im lặng, rồi chợt hiểu ra mọi chuyện. Chẳng còn dám ho he lên tiếng trả lời hay năn nỉ mẹ cho ở lại nữa.
Đặng Thành An | đta.
Đặng Thành An | đta.
[ Cầm lấy túi đồ, ánh mắt trống rỗng, chỉ khẽ thì thào ] Thưa mẹ...con đi.
Quản gia nhìn cảnh tượng ấy, chỉ nhíu mày rồi ra hiệu cho An theo mình.
Trên đường trở về biệt thự, An ngồi ở ghế sau, im lặng nhìn qua khung cửa kính xe. Cảnh vật bên ngoài lùi dần, từng mái nhà quen thuộc, từng góc phố xập xệ mà em đã sống như cái bóng.
Lần đầu tiên trong đời, An thấy lòng nhẹ nhõm. Thứ cảm giác ấy thoát khỏi địa ngục trần gian ấy thật sự dễ chịu. Không còn đòn roi, không còn mùi máu tanh hay ánh mắt khinh bỉ.
Em tựa đầu vào kính, mắt khép hờ, môi khẽ cong một nụ cười nhẹ trước đây chưa từng có. Dù biết bản thân chưa chắc đã đến nơi tốt đẹp hơn.
Đặng Thành An | đta.
Đặng Thành An | đta.
* Ít nhất...cũng không phải cái ổ rác đó nữa. *

#𝟎𝟑

𝘎𝘪𝘱𝘴.
𝘎𝘪𝘱𝘴.
bộ này ngôn từ khá ấy..
∘₊✧──────✧₊∘
Về đến biệt thự, khung cảnh hoàn toàn khác xa. Tòa nhà rộng lớn, sạch sẽ, toát lên vẻ giàu sang, hào nhoáng. Quản gia lịch sự nhưng vẫn giữ khoảng cách, dẫn em vào cửa chính.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Chào mừng cậu An. Đây là biệt thự chính. Tôi sẽ đọc luật trong nhà cho cậu.
An chỉ cúi đầu, mệt mỏi chẳng buồn đáp.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
[ Nói tiếp ] Trong nhà này, mọi mệnh lệnh từ các cậu chủ cậu phải nghe theo. Các cậu thường về muộn, nhưng bất cứ lúc nào cần thì cậu phải có mặt.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Cậu có thể phụ giúp người hầu trong bếp nếu muốn, nhưng không ép buộc. Người hầu ở đây đều kính trọng cậu, không như ở nhà cũ đâu.
An lặng thinh, mệt quá nên chỉ ngồi phịch xuống sofa. Quản gia liếc mắt, nhắc thêm.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Phòng riêng đang được sắp xếp. Tạm thời cậu nghỉ ngơi ở đây một lát, khi nào xong tôi sẽ gọi.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Tôi tên Phong, quản gia ở đây. Có gì muốn hỏi cứ nói, tôi sẽ đáp ứng.
Đặng Thành An | đta.
Đặng Thành An | đta.
Dạ vâng..
An đã mệt lả, thiếp ngay trên sofa to mềm mại, người vẫn còn bẩn một ít, tóc tai bù xù.
Ngoài cửa sổ, hoàng hôn buông xuống, báo hiệu sẽ là lần đầu tiên An chạm mặt với những người mà cậu phải gọi là 'chủ nhân' mới.
---
Hoàng hôn phủ xuống tầng ánh sáng nhuộm đỏ chân trời, kéo bóng chiều dài loang trên sàn đó hoa cương. Trong dinh thự to lớn tựa như cung điện ấy, từng chiếc xe ô tô đen bóng lăn bánh vào sân lát gạch trắng.
Quản gia cúi đầu cung kính, từng người bước xuống trong bộ đồ đen đồng nhất, ánh mắt sắc như dao rạch lên bầu không khí nặng mùi quyền lực.
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Phạm Lưu Tuấn Tài | pltt.
Người đã được giao về chưa?
Một giọng nam trầm vang lên. Là Tuấn Tài.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
[ Cúi người ] Dạ, cậu ấy đã về. Hiện đang..ngủ trong phòng khách.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Phòng khách?
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Có giường không nằm sao nằm ở phòng khách? khổ vậy quen rồi hay sao.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Bùi Thanh Phong - quản gia.
Do tôi đang sắp xếp phòng riêng cho cậu ấy nên lúc xuống đã thấy cậu An ngủ thiếp đi từ lúc nào rồi.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
[ Liếm môi ] Ngon, để tao xem hàng được mang về thế nào nào~?
Đẩy cửa bước vào. Bên trong, ánh chiều tà xuyên qua cửa kính, rọi lên một thân hình nhỏ gầy đang nằm co trên sofa, mảnh người lọt thỏm giữa chiếc ghế lớn, mái tóc lòa xòa rũ xuống, che nửa gương mặt trắng nhợt.
Đinh Hiếu tiến lại trước, rồi nhìn em từ trên xuống dưới, ánh mắt trông chờ cũng như không.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Đinh Minh Hiếu | đmh.
Là cái thằng nhóc này à? Trông còn bẩn hơn cả chó hoang.
Lê Thượng Long | ltl.
Lê Thượng Long | ltl.
Gớm vừa thôi, nhìn kỹ nó cũng có nét đấy.
Quang Hùng huýt sáo, quỳ một chân xuống thảm, chống cằm nhìn chằm chằm khuôn mặt của An, như đang dò xét mồi mới.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Ừm, nếu rửa sạch chắc sẽ..ngon lắm đấy~
Quang Anh bật cười khẽ, bàn tay chạm vào má em một cái nhẹ, rồi cúi xuống quan sát làn da nhợt nhạt bên cổ An.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Còn thở là tốt rồi.
Lê Quang Hùng | lqh.
Lê Quang Hùng | lqh.
Xem nào, ai tự nguyện bế nhóc đó lên thay đồ đi. Nhìn mà thương chết mất.
Phạm Bảo Khang | pbk.
Phạm Bảo Khang | pbk.
Thương thì tự đi mà bế. [ khoanh tay ]
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Để tao.
Quang Anh lên tiếng, bẻ cổ tay, rồi cúi xuống nhẹ nhàng luồn tay qua lưng và dưới chân An, để em kẹp chân ngang hông mình. Bế bổng cả thân người mảnh khảnh lên.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Mẹ nó, nhẹ tênh vậy. Bộ ở nhà bị bỏ đói hả trời?
Lê Quang Hùng | lqh.
Lê Quang Hùng | lqh.
Ê, cẩn thận đấy.
Lê Quang Hùng | lqh.
Lê Quang Hùng | lqh.
Coi chừng rớt ra đấy, gầy như cái xương cá khô.
Lê Thượng Long | ltl.
Lê Thượng Long | ltl.
Lại trêu bạn~
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Bẩn mà thơm phết. [ vừa bế vừa đưa mũi sát vào cổ em ]
Nguyễn Quang Anh | nqa.
Nguyễn Quang Anh | nqa.
[ Hít lấy cổ, cười khẩy ] Mùi lạ lạ...kích thích vãi~

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play