Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

“Bản Ngã Bị Lãng Quên - Forgotten Hero”

cái tên không có trong lịch sử

[Đêm – Tokyo]
Có một cậu thiếu niên lững thững đi tới góc hẻm tối , cầm điếu thuốc trên tay..
Hắn cười buồn nghĩ: Tôi không nhớ lần cuối cùng mình cười là khi nào. Có thể là lúc Mikey ngẩng đầu lên, gật với tôi một cái, trong ngày cậu ấy thoát khỏi bóng tối. Có thể là lúc Chifuyu nhìn tôi, khóc vì vui mừng vì Baji còn sống. Có thể là lúc Hina… nói lời cảm ơn vì tôi đã cứu lấy tất cả. Có thể.... Nhưng tôi không chắc. Vì sau đó… không ai nhớ đến tôi nữa.
Hắn đi bộ một mình. Mưa lướt qua như cố cuốn trôi hắn ra khỏi thế giới này.
Trong tay gã là cuốn sổ nhỏ, ghi đầy những cái tên – những người mà hắn đã cứu. Từng dòng chữ nguệch ngoạc, đậm mực, như cố níu giữ sự tồn tại của chính hắn
Hắn đã hoàn thành sứ mệnh. Nhưng không ai hỏi: “Còn cậu thì sao, Takemichi?”Bây giờ ai sẽ là người cứu cậu đây!?
Hắn kéo thấp mũ áo khoác, tay nhét sâu trong túi, bước đi giữa dòng người như một cái bóng. Không ai nhìn thấy cậu. Không ai nhận ra.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Đêm nay… sẽ là lần cuối mình nhìn thấy các cậu.”
Hắn đi tới gần một gara nào đấy , lặng lẽ nhìn người trong đó
Draken
Draken
Này seishu!!
Draken
Draken
Mày lắp cái đó ngược rồi kìa!
Inui seishu
Inui seishu
'Cằn nhằn' Đấy là tại anh Shin chỉ sai, không phải tao!
Shinichiro
Shinichiro
'Cười nhạt' tao sửa xe giỏi hơn việc dạy người khác , mấy đứa biết mà
Hắn đứng từ xa, sau một trạm điện. Mắt dõi theo cánh tay đầy dầu mỡ của Draken đang lau trán, miệng vẫn cứ cằn nhằn không ngừng
Shinichiro
Shinichiro
Thôi nào , làm nhanh nhanh còn về trời cũng đã tối rồi
Gió thổi. Một tờ hóa đơn bị cuốn qua chân gã . Hắn không nhặt ,chỉ quay lưng rời đi.
______________________
Sáng nay là một ngày khá đẹp trời , ở đâu đấy trên kia của tầng thượng , gã đứng đó làm gì?
Hắn nhìn phía xa xa ,âm thanh tiếng pô xe và bánh xe rít lên 1 đường đầy phấn khích
Mikey cậu bước xuống từ chiếc xe mô tô phân khối lớn, bỏ nón bảo hiểm ra, mái tóc lòa xòa. Có ai đó chạy đến đưa khăn lau mặt
Sano manjiro
Sano manjiro
Cảm ơn..
Yuichi
Yuichi
Ầy, hôm nay nhanh hơn 1.3 giây . Cậu có thể thi đấu giải châu á năm nay đấy ,mikey
Mikey nhìn xa xăm , có vẻ hơi lạc lõng .Nhưng vẫn mỉm cười
Gã đang đứng trên tầng thượng bãi đỗ xe gần đó, gió hất áo cậu bay phấp phới
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Mikey...mày cười thật rồi . Mình đã giữ được lời hứa...nhưng giờ ,mình không còn lý do gì để ở lại nữa
Mikey cậu bất giác quay đầu nhìn về chỗ gã vừa đứng , nhưng không còn thấy ai nữa , chỉ còn những cơn gió lướt nhẹ qua thôi
_________________
Hắn đã đi vô định trong một ngày , cuối cùng cũng trở về căn nhà của gã , nhưng mà hắn về đó lại xách hành lý đi đâu thế kia!!?
Cậu đứng dưới cột đèn, ánh sáng lờ mờ rọi xuông mặt. Tay hắn siết chặt cuốn sổ nhỏ ,đã gạch hết , ai cũng ổn
Hắn xé trang đầu tiên-nơi ghi dòng chữ
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Nếu mình có thể làm tất cả hạnh phúc, thì dù có biến mất… cũng không sao.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Có thể một ngày nào đó… các cậu sẽ mơ thấy mình.” “Nhưng đừng tìm.” “Mình… không còn là Takemichi nữa rồi.”
Hắn cứ thế bước đi theo dòng suy nghĩ đăm chiêu của hắn
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Nè nè nii-san
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Hửm?
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Anh có thấy tên đó nhìn có chút quen mắt không?
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Hễ , anh không biết nữa
Bóng lưng hắn khuất dần
Từng bước chân chậm rãi vang vọng dưới lòng ga tàu sân bay quốc tế, Hanagaki Takemichi khoác lên mình chiếc áo choàng đen dài, gió lùa nhẹ qua khiến tà áo phất lên như nuốt trọn cả ánh đèn mờ ảo trên trần.
Không một ai tiễn anh đi. Không một lời chào tạm biệt. Cũng không còn ai nhớ rằng, chính anh là người đã đưa họ ra khỏi vũng lầy số phận.
Chiếc máy bay cất cánh vào đêm. Bầu trời đen thẫm như kéo dài vô tận, phản chiếu đúng tương lai mờ mịt đang chờ đợi anh phía trước.
Hắn hạ tấm bịt mắt xuống. Không phải để ngủ.Mà để tạm biệt
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Từ giờ, không còn Takemichi kẻ yếu đuối nữa. Chỉ còn lại… một con quái vật sắp được sinh ra nơi đất khách.”
Chiếc máy bay dần thu nhỏ trong ánh trăng. Bầu trời Tokyo phía sau như dần bị nuốt chửng bởi bóng tối.
Bên trong cabin, hắn vẫn cứ nhắm mắt trống rỗng Không ai biết vì sao anh biến mất. Không ai nhớ được – chính xác thì người đã cứu rỗi tất cả họ là ai.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
⸻ “Minhf từng nghĩ, chỉ cần mọi người hạnh phúc, là đủ rồi. Nhưng có lẽ đã sai… Không ai có thể hạnh phúc thật sự nếu nỗi đau của người khác bị lãng quên.”
“Hắn không rời đi vì tuyệt vọng. Hắn rời đi… vì nếu hắn ở lại, những bi kịch sẽ lặp lại – và lần này, không ai còn đủ mạnh để thay đổi nữa.”
Sự thật là… chính hắn đã dùng lần du hành cuối cùng để thay đổi quá khứ theo cách không thể đảo ngược.
Trong lần cuối ấy, anh hy sinh cả ký ức của bản thân trong lòng tất cả mọi người – như một cái giá để kéo mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo
Một giao kèo với thời gian. Một lời nguyền do chính anh tạo ra.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Nếu có ai còn nhớ đến mình… thì định mệnh sẽ lại tiếp diễn. Mikey sẽ lại rơi vào bóng tối. Bonten sẽ lại xuất hiện. Cái chết sẽ lại tìm đến. Vậy nên, mình đã chọn… bị lãng quên.”
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
"Cuối cùng thì ngươi cũng chịu rời đi rồi , hanagaki takemichi "
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Không phải rời đi. Mà là biến mất.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Cùng một nghĩa cả thôi. Rời bỏ Nhật, rời bỏ ký ức, rời bỏ cả chính mình.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Ngươi cứu được họ… nhưng rồi sao? Giờ đây không ai còn nhớ ngươi là ai. Không một bức ảnh. Không một lời cảm ơn. Cậu thậm chí… không còn tồn tại.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Họ được sông!! Thế là đủ."
Gã lặng đi một lúc. Rồi trở lại, giọng thì thầm hơn, lạnh hơn:
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Cậu đang tự dối lòng. Cậu nghĩ hy sinh ký ức là cao cả? Không. Cậu chỉ sowj mình yếu đuối. Sợ nếu ở lại, cậu lại khóc, lại xin lỗi, lại cầu xin quá khứ tha thứ.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Cậu đã chọn ta – vì ta không khóc. Vì ta giết. Vì ta không cần ai yêu thương để tồn tại.”
Takemichi nắm chặt tay. Máu chảy ra từ vết cắt cũ nơi lòng bàn tay.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Phải"

Kẻ đứng giữa mọi ký ức

[Bên ngoài, bầu trời chuyển sang xám tro. Bình minh sắp lên.]
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Phải"
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Vì nếu phải sống tiếp, tooi thà sống như một con quái vật còn hơn là quay lại làm thằng nhóc vô dụng ngày xưa.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Tôi sẽ trở thành thứ mà thế giới sợ hãi. Tôi không cần ai nhớ đến. Tooi chỉ cần… không bao giờ yếu đuối nữa.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Tốt lắm, Takemichi. Giờ thì để ta dẫn đường. Nơi chúng ta đến – không có tình bạn. Không có ký ức. Chỉ có máu… và quyền lực.”
Hắn từ từ mở mắt
Đôi mắt không còn ánh ngây thơ. Mà là sự tàn nhẫn đang nảy mầm từ tận sâu trong lồng ngực
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Dẫn đường đi… Tôi sẽ trở thành thứ mà không ai có thể lãng quên –kể cả khi họ không nhớ tên tôi.”
________________________
[Sân bay quốc tế - một thành phố không tên tại Đông Âu]
Gió buốt thốc thẳng vào mặt khi hắn đặt chân xuống mặt đất. Không một lời đón chào. Không biển hiệu. Không danh tính. Anh chỉ cầm một tờ giấy gập đôi, trong đó là duy nhất một dòng địa chỉ viết tay – không ký tên.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Nơi này chẳng cần lý lịch, chẳng cần lý do. Chỉ cần… cậu sẵn sàng giết.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Bước qua cánh cửa đó – cậu không thể quay đầu nữa.”
Một quán bar dưới lòng đất – tuần sau đó
Hắn ngồi ở góc khuất, trước mặt là một người đàn ông to lớn, xăm kín lưng, gõ nhịp ngón tay lên bàn.
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Tên?
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Không còn
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Kinh nghiệm?
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Chỉ biết sống
Người đàn ông nhướng mày.Hắn ngước lên. Ánh mắt sắc như kim loại nguội lạnh.
Hắn nhấc ly rượu uống cạn , bàn tay không run
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Từ bây giờ sẽ bắt đầu
Hắn được dẫn tới 1 căn hầm , như để kiểm tra
Không vũ khí. Không chỉ dẫn. Takemichi bị nhốt vào một căn phòng cùng một người đàn ông khác – bịt mắt, trói tay.
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Giết hắn , hoặc bị giết!!
Anh nhìn chằm chằm vào lưỡi dao đặt giữa phòng.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Cậu đã từng muốn bảo vệ. Bây giờ, cậu chỉ cần sống. Không luật lệ. Không hối tiếc.”
Hắn cầm dao.bây giờ Tay hắn không còn run nữa. Máu văng ra như một lời chào mừn
Vỏn vẹn 1 tháng , anh đã không còn là lính mới
Trong tổ chức, họ gọi anh là “Chiến binh câm” – vì chưa ai nghe anh nói hơn ba câu. Nhưng mỗi lần anh ra tay, đối phương đều biến mất không để lại dấu vết.
Hắn không hỏi tên ai , cũng không ai biết tên thật của hắn cả
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Tốt. Đừng nhớ ai cả. Bởi nhớ – là thứ đầu tiên khiến kẻ sát thủ chết sớm.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
....
Anh lau vết máu trên găng tay, ánh mắt phản chiếu trên mặt gương sứt mẻ.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Mình đã bước vào… và giờ, không thể quay lại nữa.”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Nhưng cậu mạnh hơn. Lần đầu tiên. Cậu thấy không? Không còn ai gọi cậu là vô dụng"
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
'Thì thầm' phải...nhưng cái giá là chính mình
________________
[Tokyo – Chiều cuối thu, nắng vàng như mật, gió lặng]
Tiếng máy khoan và mùi dầu nhớt vang lên đều đều trong gara xe nhỏ giữa khu Shibuya.
Draken đang cúi xuống gầm xe, mồ hôi nhỏ giọt từ trán, phía sau là Seishu Inui đang chỉnh tay lái chiếc CB400.
Inui seishu
Inui seishu
Này, nếu là hồi xưa, mày đã đấm vỡ đầu tao vì lắp sai bánh sau rồi đấy
Draken
Draken
/cười nhẹ/ lớn rồi đấm làm gì. Với lại, tao thấy lạ lắm… dạo này tao dễ chịu bất thường.
Hai người bật cười. Nhưng rồi Draken nhìn ra ngoài cửa – nơi có một chiếc ghế đá trống khong
Draken
Draken
/trầm giọng/Tao cứ có cảm giác… từng có ai hay ngồi ở đó, chọc tao cười.
Draken
Draken
Như có ai đó phiền chết được… mà quen lắm.”
Inui nhìn Draken
Inui seishu
Inui seishu
Tao cũng thấy thế… nhưng không nhớ là ai
Inui seishu
Inui seishu
Cảm giác nhu có một cái tên đang bị che mất
Một quán cafe rooftop
Có ba cậu thiếu niên tụ lại nói rất nhiều chuyện quanh bàn , cùng vài ly latte ấm và tiếnh nhạc jazz nhẹ nhàng
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Bộ sưu tập đông này tao sắp ra mắt rồi đấy , mà cứ cảm thấy thiếu thiếu..
Matsuno chifuyu
Matsuno chifuyu
Giống như… tao từng có một người cộng sự. Một ai đó mà tao cực kỳ tin tưởng. Nhưng tao không thể nhớ mặt, không thể gọi tên
kazutora hanemiya
kazutora hanemiya
/vừa cười vừa nghịch điện thoại/ nói gì ghê thế , giống như truyện ma . Có ma từng theo đuổi hả
Mitsuya không nói gì, chỉ nhìn vào tấm khăn tay cũ sờn viền trong túi áo – không nhớ được ai đưa, nhưng anh luôn mang theo. Nó có thêu chữ “T”.
___________________
[Trường đua đêm – ánh đèn cháy rực, động cơ gào rú]
Mikey đứng bên chiếc xe đua chuyên nghiệp của mình.Cậu vừa thắng một vòng áp đảo. Phóng viên vây quanh, ánh đèn flash chớp nháy.Cậu cười nhạt, trả lời vài câu, rồi đi thẳng vào phòng chờ.
Trong căn phòng yên tĩnh, anh mở điện thoại – không có ảnh, không có lịch sử. Nhưng trong một góc note nhỏ, anh từng viết:
Sano manjiro
Sano manjiro
“Nếu một ngày nào đó tôi quên mất ai đó quan trọng… thì mong rằng cơn gió sẽ nhắc lại cho tôi.”
Cậu ngước nhìn lên trần
Sano manjiro
Sano manjiro
/thì thầm/ tôi đang quên ai đó phải không?
______________
– Lounge VIP tầng thượng, quán bar cao cấp của Rindou Haitani
Kakucho bước vào, vest đen lịch lãm, mái tóc buộc cao.Anh hiện là CEO của một công ty bảo vệ tư nhân – hoàn toàn thay đổi sau khi rời thế giới ngầm.
Ánh đèn vàng dịu hắt qua ly rượu thủy tinh. Tiếng nhạc techno vang vòng khắp nơi làm không khí có phần sôi động
Kakucho ngồi bên cửa kính, tay cầm điếu thuốc nhưng không hút. Ran ngồi vắt chân lên ghế đối diện, ánh mắt nửa say nửa tỉnh. Rindou đang pha cocktail, nhưng mắt vẫn liếc về phía Kakucho đầy thăm dò.
Haitani ran
Haitani ran
Cậu gọi bọn tôi tới đây chỉ để ngồi im như đá vậy hả?
Kakuchou
Kakuchou
/nhỏ giọng/ :Gần đây, tụi mày có cảm thấy… thiếu ai đó không
Haitani ran
Haitani ran
/cau mày/
Haitani rin
Haitani rin
Gì cơ?
Kakuchou
Kakuchou
Kiểu như… một cái tên nên nằm giữa tụi mình. Một người đã từng đứng cạnh. Rất rõ ràng. Nhưng giờ – chẳng ai nhớ mặt, chẳng ai nhớ giọng
Ran cười khẩy, nhưng không mỉa mai – mà như lấp đi cảm giác lạnh sống lưng vừa trào lên.
Haitani ran
Haitani ran
Tao có cảm giác đó từ vài năm nay rồi. Cứ như có một cái bóng kéo tao khỏi vực sâu, rồi biến mất như chưa từng tồn tại
Rindou cậu lặng thinh, ánh mắt như tối lại
Haitani rin
Haitani rin
Tao cũng mơ thấy một người… đưa tôi lên từ máu. Nhưng mặt hắn luôn bị mờ đi.
Haitani rin
Haitani rin
Kỳ lạ là trong mơ… tôi gọi hắn là ‘Tak—’ rồi nghẹn lại.”
Cạch
Cửa mở. Một bóng người bước vào. Ánh đèn chiếu xuống mái tóc bạch kim tím nhẹ – là Izana.
Cả ba người quay đầu lại. Izana bước vào không nói gì, đặt một chiếc phong bì trắng lên bàn. Giọng anh trầm, dứt khoát
Kurokawa izana
Kurokawa izana
Vậy là tôi không phải ngừoi duy nhất.
Haitani ran
Haitani ran
/nghiêng đầu/ : mày cũng..?
Kurokawa izana
Kurokawa izana
Tao vừa nhận ra hôm nay. Cả tao, cả Kakucho, cả các người… đều nhớ một người giống nhau – nhưng trí nhớ bị cắt xén như thể có ai xóa sạch.
Anh rút trong phong bì ra bưu thiếp cũ, đặt giữa bàn.Mặt sau là dòng chữ nguệch ngoạc quen thuộc: “Hãy sống như cậu xứng đáng với nó. – T”
Kakucho khẽ gật đầu, ánh mắt dao động
Kakuchou
Kakuchou
Tao có một tờ giấy giống vậy, nhưng đã cháy một nửa.
Kakuchou
Kakuchou
Và tao không có lá thư nào ngoài bức đó
Haitani rin
Haitani rin
/giọng trầm hẳn /: Có thể đây không phải lỗi của trí nhớ. Mà là… ai đó đã bắt thế giới quên mất hắn
Cả bốn người im lặng. Mỗi người đều có quá khứ đen tối, từng được cứu, từng đứng lên – và giờ họ chạm mặt nhau ở đúng khoảnh khắc đó: tất cả đều mang vết cắt cùng hình dạng.
Kurokawa izana
Kurokawa izana
Tôi không biết hắn là ai. Nhưng nếu hắn quay lại
Kakuchou
Kakuchou
Tôi sẽ tìm ra hắn trước bất kỳ ai!
[Bên ngoài cửa kính – Tokyo sáng đèn, nhưng một cơn gió lạnh thổi qua.] Ở đâu đó trong bóng tối ngoài kia, người mang ký hiệu “T” đang tiến từng bước trở lại.

Cơn Mộng Đẫm Máu!!

“Tình yêu… rồi sẽ thành máu”
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tại sao… khi nhắm mắt, tao lại thấy gương mặt tụi nó?
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Lúc tao đau đớn, lại nhớ đến từng nụ cười?
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Cậu thật là vẫn như trước
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Vẫn cứ nhớ đến tụi nó mà không quên được sao?
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Muốn xoá đi những gì đổi gần cả mạng sống quả thực rất khó
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Haizz
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
....
________________
Cốc cốc
Đàn em
Đàn em
Ngài cho gọi tôi ạ
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Ngươi đi gọi raven vào đây ta có chút chuyện muốn nói
Đàn em
Đàn em
Dạ vâng ạ
Đàn em
Đàn em
Tôi xin phép / đóng cửa/
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Đang bấm máy tính và sửa tài liệu//
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Hazz...
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Bọn chúng đang làm cái gì đây chứ...
Cốc cốc
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Vẫn chăm chú làm tài liệu/
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Hửm..
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Vào đi!
Đàn em
Đàn em
Vâng!
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Ngước mắt lên nhìn//
Đàn em
Đàn em
Hiểu ý// ngài sael nói muốn gặp ngài ạ!
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Hửm
Đàn em
Đàn em
Ngài ấy nói có chuyện muốn nói
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Đàn em
Đàn em
Vậy tôi xin phép ạ
Đàn em
Đàn em
Lui đi /k quên đóng cửa/
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Vuốt tóc// : "bây giờ thì có chuyện gì mà nói cơ chứ"
Đi tới cửa phòng
Cốc cốc
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Vào đi
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Hửm
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Gọi tôi?
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Ta có vài thứ...
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Có thể khiến “Raven” cảm thấy thú vị
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
ngồi xuống, chân gác lên bàn, ánh mắt sắc như dao lạnh//
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Thứ gì khiến tôi thấy thú vị thường không nằm trong tay ông
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Nhưng để tôi xem thử ông có gì , sael
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
cười nhẹ, đẩy về phía hắn một tập hồ sơ dày được đánh dấu “MẬT” bằng mực đỏ//
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Danh sách ứng viên cho “nhiệm vụ sạch máu”…
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Chọn lấy vài cái tên – bất kỳ ai cậu muốn
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Đã 6 năm rồi , tôi nghĩ bây giờ là lúc để cậu làm những nhiệm vụ mà cậu thích
Hắn im lặng lật qua từng trang, đôi mắt vô cảm lướt qua tên tuổi từng người Không phản ứng.Không đồng ý. Không từ chối.Hắn đứng dậy, mang tập hồ sơ theo mà chẳng nói một lời.
Phòng canteen – Nơi tụ họp của các sát thủ Noctvra
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Nghe chưa? Raven mang cả hồ sơ đi rồi
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Hắn sẽ chọn ai nhỉ?
Sát thủ1
Sát thủ1
Ai mà biết được cái đầu quái đản đó nghĩ gì…
Sát thủ1
Sát thủ1
Hắn chưa từng thất bại, cũng chưa từng cần đồng đội thực sự
Sát thủ 3
Sát thủ 3
Vậy tại sao ngài sael để hắn lập đội?
Sát thủ1
Sát thủ1
Nghe nói là hắn được tự do chọn nhiệm vụ đấy
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Lần này là “nhiệm vụ sạch máu”. Nếu hắn chọn…
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Thì bọn đó chắc chắn là quái vật ..
______________
Ba ngày sau – Sảnh trung tâm
Toàn bộ tổ chức Noctvra đứng yên chờ công bố
Tiếng bước chân vang vọng. Michi – Raven – đứng trên bục cao, ánh mắt vô cảm, tay đút túi, làn khói thuốc mờ ảo quanh miệng
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
giọng trầm, khàn và lạnh như thép thấm máu//
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tôi không chọn người theo tiêu chuẩn
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tôi chọn theo bản năng
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
một nụ cười méo mó thoáng qua môi – chớp tắt như ánh dao dưới máu//
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Người đầu tiên..
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
kẻ không run tay khi xé xác một kẻ thù bằng lưỡi lê gãy giữa trận chiến
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Luca vento"
Luca vento
Luca vento
Luca bước ra từ bóng tối, miệng đang cắn bao thuốc còn chưa đốt, trên tay vẫn dính vết máu khô – cười điên nhẹ//
Luca vento
Luca vento
Lâu rồi không săn cùng anh~~
Hắn nhẹ rít một hơi thuốc, phả ra làn khói như sương mù tử thần
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Kẻ có thể cười khi viên đạn xuyên qua đầu mục tiêu, nhưng vẫn chỉnh lại góc bắn vì… không đẹp
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
“Arashi Mei.”
Tiếng lên đạn vang lên từ đâu đó trên cao. Arashi ngồi bắt chéo chân trên lan can tầng ba, khẩu súng dài đặt gọn trên vai, nụ cười nhàn nhạt
Arashi mei
Arashi mei
Lần này được giết chính thức rồi, ha?
Hắn nhắm mắt trong vài giây, như đang nghe tiếng thét cũ trong đầu rồi mở ra đầy lạnh lẽo
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Người có thể đầu độc một thành phố chỉ để xem… tâm trí con người vỡ nát thế nào
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Jin Krow"
Jin từ từ bước ra, tay lắc nhẹ ống nghiệm phát sáng màu tím nhạt, đôi mắt u tối như vực sâu, thì thầm:
Jin krow
Jin krow
Thử nghiệm mới. Hy vọng có dịp áp dụng
Hắn cười nhếch mép, ánh mắt tối sầm như vực sâu nuốt chửng
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Kẻ từng chém nát cả đồng đội của mình chỉ vì hắn ‘không trung thành đủ’
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Noel"
Noel quăng thanh đao xoay tròn, găm thẳng vào bức tường cạnh Raven, máu khô vẫn loang ở lưỡi
Noel
Noel
Chỉ cần anh chỉ – tôi cắt
Hắn tiếp tục, giọng trầm xuống, như lời phán quyết của một vị thần không còn nhân tính
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Người im lặng, không cần lý do, không cần lệnh, chỉ cần hiểu ánh mắt tôi
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Kai Ren"
Không ai thấy hắn từ đâu tới. Kai Ren xuất hiện sau lưng Michi từ lúc nào, đứng thẳng, mắt nhìn thẳng như đã biết lệnh từ trướ
Nói rồi hắn từ từ nhìn xuống , quét qua cả hội trường nhưng không xem ai ra gì
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Đây là đội của tôi
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Và từng người trong họ… đều là những con dao tôi từng rút từ địa ngục
Không khí nặng nề, từng hơi thở cũng như bị siết chặt trong cổ họng. Cả hội trường như đóng băng. Không ai nói gì… cho đến khi giọng xì xào rỉ rả bắt đầu vang lên khắp nơi như tiếng rắn bò trong đêm.
Sát thủ1
Sát thủ1
Mẹ nó , điên rồi điên thật rồi!!
Đàn em
Đàn em
Hắn vừa triệu hồi 5 con quái vật đấy?!!
Đàn em
Đàn em
Tôi tưởng Luca Vento đã chết trong lần xử lý nội gián 5 năm trước
Đàn em
Đàn em
Không. Hắn sống, chỉ là chẳng ai đủ dũng cảm nhắc đến tên hắn.
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Arashi Mei? Tay bắn tỉa ‘Laughing Scope!!
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Cô ta từng phá nát bản doanh đối thủ từ khoảng cách ba dặm, chỉ vì một lời thách thức??!!
Sát thủ1
Sát thủ1
Jin Krow??
Sát thủ 2
Sát thủ 2
Tôi từng thấy hắn làm cho mục tiêu phát điên bằng khí độc mà hắn chế, chỉ để ‘nghiên cứu hiệu ứng tâm thần
Sát thủ 3
Sát thủ 3
Noel?
Sát thủ 2
Sát thủ 2
hắn từng giết chỉ huy cấp cao vì nghi ngờ phản bội – không lệnh, không báo cáo. Vậy mà Sael cũng không xử hắn… vì Michi là người đứng sau
Đàn em
Đàn em
Còn Kai Ren..
Đàn em
Đàn em
Cái tên không tồn tại trong hồ sơ. Không tiếng động. Không bóng. Chỉ có xác chết nằm gọn dưới cổ họng bị cắt ngọt
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Một tên tân binh thì thầm, mắt đầy sợ hãi//
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Tại sao họ lại theo Michi?
Đàn em
Đàn em
Một đàn anh quay sang, môi tím tái//
Đàn em
Đàn em
Vì họ từng nợ hắn… mạng sống
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Tổ đội này… không phải nhóm làm nhiệm vụ. Đây là đội tử hình.
Đàn em
Đàn em
Họ không tuân lệnh cấp trên. Họ chỉ nghe Raven.
Chấp mọi vai diễn
Chấp mọi vai diễn
Chúa cứu lấy bất kỳ ai lọt vào danh sách của hắn…
Trên cao, thủ lĩnh Sael Vardem nhìn xuống, ánh mắt nhạt lạnh lẽo – nửa như thích thú, nửa như căng thẳn
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Trong lòng ông thầm nghĩ//
Sael Vardem(thủ lĩnh)
Sael Vardem(thủ lĩnh)
"Raven… ngươi thực sự muốn chơi lớn đến thế sao?"
____________________
1 năm sau
Trong tổ chức Noctvra tổ đội của hawsn: “Lữ Đoàn Bóng Tối” được cả thế giới ngầm đặt cho một biệt danh duy nhất
Tổ Đội Tuyệt Diệt
nhiệm vụ nào giao cho họ, chỉ còn xác, lửa và sự im lặng vĩnh viễn.
Nhiệm vụ trừ phản – miền Bắc Nga: Arashi Mei bắn xuyên lồng ngực mục tiêu từ khoảng cách 4km trong tuyết rơi trắng xoá. Jin Krow cài chất độc không màu không mùi khiến toàn bộ quân địch co giật trong mơ hồ. Noel lặng lẽ cắt cổ từng kẻ khi bão tuyết gào rít. Luca dẫn đầu tổ sát thủ đâm xuyên đội hình bảo vệ
Kết quả: Không ai sống sót. Không ai biết ai ra tay. Chỉ còn biểu tượng con quạ bị xé nát treo trên cổng đổ nát
Trong khi cả Noctvra khiếp đảm ca tụng… thì hắn – Raven – lại bắt đầu rơi vào một cuộc chiến khác: với chính bản thân mình
Đêm – hắn nằm trên ghế bọc da trong phòng chỉ có ánh đèn đỏ mờ… mắt mở to nhìn trần nhà tối đen.
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Mikey… Draken… Mitsuya… Chifuyu…?!
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Izana.. kakucho..kisaki......??
Thoáng chốc, hắn thấy những gương mặt quen thuộc lướt qua trong mơ – lúc cười, lúc đánh nhau, lúc chảy máu
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tại sao!!
Michi bật dậy giữa đêm, đập gãy chiếc gạt tàn trên bàn. Đôi mắt hắn đỏ rực – không phải vì buồn. Mà là vì tức
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tụi mày… bỏ tao lại
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Trong khi tao giãy chết… tụi mày ở đâu?
Noel từng bước vào và thấy anh đứng trần trên ban công, khói thuốc tỏa quanh người đầy sẹo, miệng thì thào:
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tao ghét mày, Mikey…
Câu nói nhẹ như gió, nhưng khiến Noel lạnh sống lưng
Cứ mỗi nhiệm vụ, Raven càng dấn thân vào máu và bóng tối, hắn càng mơ thấy “họ” rõ hơn. Càng thấy nụ cười của quá khứ, hắn lại càng cảm thấy… cay đắng
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Lũ nhóc đó… từng là ánh sáng duy nhất của tao"
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
"Nhưng giờ… ánh sáng đó… chỉ khiến mắt tao rách toạc"
Trong một nhiệm vụ tiêu diệt tổ chức phản bội tại Brazil, hắn nói một câu sau khi kết liễu kẻ phản
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tao từng mơ về một thế giới yên bình với lũ bạn ngu ngốc ấy. Mày biết giờ tao mơ gì không?
Hắn cúi xuống thì thầm vào tai kẻ sắp chế
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Tao mơ…tao đã cắt cổ từng đứa một
Luca, Noel, Mei, Jin, Kai – từng người đều thấy rõ sự thay đổi. Họ không hiểu “các cậu” là ai, nhưng biết rõ Michi càng lúc càng lạnh, càng nguy hiểm, càng… cô độc
Jin krow
Jin krow
Jin Krow thì thầm với Arashi trong lúc lau vết máu trên khẩu súng//
Jin krow
Jin krow
Anh ấy đang bị giằng xé. Có thứ gì đó… từng làm anh ấy cười. Giờ, nó biến thành dao trong tim
Kai-ren
Kai-ren
Kai Ren lặng lẽ nói một câu sau cùng:
Kai-ren
Kai-ren
Sẽ có kẻ chết. Có thể là chính những ‘người cậu mơ thấy'
Phòng chiến lược dưới lòng đất – Tổng hành dinh Noctvra
Một cuộc họp nội bộ sau khi vừa hoàn thành nhiệm vụ “Triệt Thực” tại Đông Âu. Ánh đèn mờ đỏ chiếu lên khuôn mặt cả đội. Raven – ngồi ở đầu bàn, cánh tay đặt hờ trên khẩu súng lục đặt bên cạnh ly rượu máu.
Kai-ren
Kai-ren
Kai Ren nhai kẹo bạc hà cạch cạch, giọng cười khan:
Kai-ren
Kai-ren
Vậy là… lại thêm một tổ phản bị đập nát. Anh Raven, chỉ cần vài tháng nữa là cả hội đồng phía Đông sẽ phải dâng bản đồ cho chúng ta
Jin krow
Jin krow
Jin Krow chống cằm, nhìn thẳng Michi:
Jin krow
Jin krow
Nhưng tôi thấy sắc mặt anh dạo này không ổn. Không lẽ… có thứ gì còn khiến anh bận tâm?
Cả đội cười khan. Không ai dám trêu Raven sâu, nhưng họ vẫn luôn muốn hiểu hắn nghĩ gì
Hắn im lặng. Mắt nhìn trần. Đôi môi khẽ nhếch, như cười
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Có những thứ không nên tồn tại… Tao từng yếu mềm… từng tin tưởng
Giọng hắn trầm, nhẹ đến lạnh cả da thịt
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Bọn chúng… đáng lẽ phải chết cùng tao
Căn phòng đột nhiên lặng ngắt. Cái ly trong tay hắn rạn nứt. Máu rượu nhỏ xuống sàn từng giọt
Noel – người sắc sảo nhất nhóm – lập tức nhận ra đây không phải một câu nói vô thức. Mà là hận thù sâu cay
Noel
Noel
Hỏi nhỏ// Bọn... chúng?
Noel
Noel
Mắt loé lên tia cảnh giác//
Hắn không trả lời. Hắn đứng dậy, rút súng, chỉnh lại áo khoác đen dài và đi ra ngoài như chưa từng thốt một lời. Nhưng trước khi bước qua cánh cửa sắt, hắn để lại một câu – nhẹ tênh – như dao rạch sống lưng cả đội
Hanagaki takemichi
Hanagaki takemichi
Nếu tao gặp lại chúng… tao sẽ mổ bụng từng đứa một – và nhìn chúng khóc dưới chân tao như chó.
Cánh cửa đóng lại. Không ai dám thở mạnh
Luca vento
Luca vento
Đập mạnh tay xuống bàn//:
Luca vento
Luca vento
Tụi nó là ai? Ai dám khiến anh Raven căm hận đến mức đó?
Jin krow
Jin krow
liếc sang Arashi//
Arashi mei
Arashi mei
Anh ấy chưa bao giờ căm một ai. Đến cả tên phản loạn xé mắt đồng đội anh cũng chỉ giết nhanh gọn
Arashi mei
Arashi mei
Mà với ‘chúng’… anh ấy muốn chúng khóc dưới chân
Noel
Noel
rít khói thuốc, giọng đều//
Noel
Noel
Chúng ta cần biết. Dù là ai… nếu làm Raven như thế – phải chết
Kai-ren
Kai-ren
Trầm giọng//: Vậy nhiệm vụ của chúng ta không chỉ giết kẻ thù bên ngoài…
Kai-ren
Kai-ren
mà còn là tiêu diệt những cái bóng trong lòng thủ lĩnh
Họ là ai…? Là ánh sáng? Hay là thứ đã biến Raven thành ác quỷ?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play