Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Chigiri X Y/N / Bluelock] Gió Ngang Trong Mắt Cậu.

Chương 1: Cạnh cửa sổ.

Ánh sáng buổi sáng chiếu xiên qua ô cửa sổ, tạo thành những vệt dài nhạt màu trên mặt bàn gỗ đã mòn cạnh. Mùi phấn viết bảng, tiếng ghế xê dịch, và đâu đó là tiếng quạt trần quay chậm rãi, vẽ ra một buổi sáng yên tĩnh hơn cả mong đợi.
Takamashi Y/n bước vào lớp với cặp sách ôm ngang trước ngực. Trái tim cô đập nhanh, nhưng không phải vì hồi hộp. Chỉ là cô chưa bao giờ thích ánh nhìn của người lạ, và hôm nay, ánh nhìn đó đến từ ba mươi đôi mắt xa lạ.
Cô cúi nhẹ đầu, mái tóc dài rũ xuống hai vai.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//giọng nhỏ, tay nắm quai cặp chặt hơn// Tôi là Takamashi Y/n. Mong được giúp đỡ.
Cô giáo chỉ về phía chiếc bàn trống cuối lớp, nơi sát cửa sổ, ánh nắng đang rơi nghiêng trên ghế.
Giáo viên.
Giáo viên.
Em ngồi ở chỗ cạnh Chigiri nhé.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//gật đầu, bước chậm tới bàn//
Mái tóc đỏ đập vào mắt cô đầu tiên, dài, mềm, buộc hờ bằng dây thun đen. Người con trai đang ngồi tựa cằm lên tay, ánh mắt nghiêng nhìn ra cửa sổ như chẳng bận tâm đến thế giới xung quanh. Nhưng khi cô ngồi xuống, cậu quay sang.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//nhẹ nghiêng đầu, giọng đều đều, không nhanh không chậm// Tôi là Chigiri Hyoma. Rất vui được ngồi cạnh.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//ngẩng lên, có phần bất ngờ vì cậu chủ động bắt chuyện, rồi khẽ mỉm cười// Tôi cũng vậy.
Giữa họ, khoảng trống trên mặt bàn như được lấp đầy bởi một điều gì đó rất nhẹ, rất mơ hồ, có thể là nắng, cũng có thể là một thứ cảm xúc chưa thành hình.
____
Giờ học trôi qua chậm rãi. Bút máy lướt đều trên trang vở, phấn trắng rít nhẹ trên bảng. Cô cố tập trung ghi chép, nhưng mỗi khi gió lùa qua rèm cửa, cuốn mùi hương nhè nhẹ từ người bên cạnh, tim cô lại nhói lên một chút, chẳng hiểu vì sao.
Giờ ra chơi, lớp bắt đầu náo nhiệt. Tiếng nói cười râm ran. Y/n thì vẫn im lặng, chống cằm nhìn quyển sách mở dở. Bên cạnh, Chigiri vẫn giữ tư thế cũ, tay chống má, mắt nhìn xa xăm. Không ai trong hai người cất lời, nhưng sự im lặng ấy lại không hề khó chịu.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//bất ngờ lên tiếng, mắt vẫn không nhìn Y/n// Cậu không thích trò chuyện?
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//giật nhẹ, đặt sách xuống, lúng túng trả lời// Không hẳn. Tôi chỉ.. không giỏi bắt đầu câu chuyện.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//mím môi, nhếch nhẹ một bên khóe môi, giọng gần như cười nhẹ// Thế thì yên tâm. Tôi cũng vậy.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//bất giác bật cười khẽ, tay che miệng// Vậy là.. chúng ta giống nhau à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//lần đầu quay hẳn sang nhìn cô, đôi mắt màu đỏ rượu dịu lại dưới ánh nắng// Có thể.
____
Cuối buổi học. Ánh chiều rơi vàng trên sân, phủ lên hành lang một lớp nắng mỏng. Y/n đứng bên cạnh giá để giày, lặng lẽ thay giày ra về. Gió chiều thổi nhẹ, cuốn bay một tờ giấy nhỏ trong tay cô.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//cuống quýt cúi người nhặt lại, tóc xõa rũ xuống che mất tầm nhìn// A…- không-..
Một bàn tay nhanh hơn chạm vào mép giấy, giữ lại trước khi nó trôi đi xa.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//đưa tờ giấy cho cô, tay còn lại cho vào túi quần, giọng thản nhiên// Cẩn thận chút. Gió chiều thường bất ngờ lắm.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//nhận lấy, ánh mắt thoáng ngạc nhiên rồi cúi đầu// Cảm ơn.. Tôi không để ý.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//bước ngang qua, khẽ nói khi đi ngang vai cô// Cũng tốt. Vì thế mới nhìn thấy cậu chạy theo gió.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//đứng lặng trong vài giây, ánh mắt dõi theo bóng lưng cậu// ..Chạy theo gió..?
Cô siết nhẹ tờ giấy trong tay. Không biết là vì ánh nắng, hay vì câu nói ấy, mà tim cô bỗng thấy ấm lạ.
Câu chuyện của họ, bắt đầu như vậy. Không hề có tiếng chuông rung báo hiệu, cũng không ai biết trước kết cục. Nhưng mỗi bước chân nhẹ, mỗi lời nói đều đặn như nhịp gió, đang từ từ len vào khoảng trống trong lòng họ, từng chút, từng chút một.
- Hết chương 1.

Chương 2: Mưa nhẹ.

Âm thanh của cơn mưa đầu mùa chạm vào mặt kính cửa sổ, tạo nên từng tiếng lách tách đều đặn. Những giọt nước đọng thành vệt dài, chảy xuống như nét vẽ nguệch ngoạc trên bức tranh trong suốt. Sân trường trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng gió lùa qua hành lang, mang theo mùi ẩm và hương hoa cũ kỹ còn sót lại từ buổi trưa.
Y/n chống cằm nhìn ra ngoài, ánh mắt lơ đãng bám theo dòng nước chảy trên mặt kính. Trong lòng cô, sự yên ả hôm nay có gì đó không giống hôm qua. Có lẽ vì thời tiết, cũng có thể vì người ngồi bên cạnh.
Chigiri im lặng như thường lệ. Cậu nghiêng người về phía trước, ngón tay xoay xoay chiếc bút máy giữa các đốt ngón tay, ánh mắt hờ hững dừng ở trang sách mở dở. Mái tóc đỏ của cậu hôm nay buộc cao hơn, nhưng vài sợi vẫn rũ xuống hai bên thái dương, mềm mại như những sợi chỉ lụa bị ướt sương.
Cô giáo giảng bài bằng giọng đều đều, nhưng dường như không ai thực sự chú tâm. Cơn mưa mát lạnh khiến cả lớp như chìm trong một lớp chăn mỏng, êm dịu và buồn ngủ.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//ngồi thẳng dậy, quay sang nhìn cậu khẽ// Cậu không buồn ngủ à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//liếc mắt sang, ánh nhìn nửa tò mò, nửa cười nhẹ// Tôi quen rồi. Mưa làm tôi tỉnh táo hơn.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//cười nhỏ, ngón tay chạm nhẹ vào má// Ngược với tôi. Mưa giống như ru ngủ ấy.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//nhún vai, ánh mắt trở lại mặt bàn// Mỗi người một kiểu.
Cô xoay bút trong tay, mắt vẫn nhìn ra mưa. Gió thổi mạnh hơn khiến một góc rèm cửa phồng lên rồi hạ xuống như nhịp thở. Một vài cánh hoa cuối mùa còn sót lại bị gió cuốn qua cửa sổ, lướt ngang tầm mắt cô, màu hồng nhạt mờ trong không khí lạnh.
___
Tan học, trời vẫn không ngừng mưa. Âm thanh đều đều ấy đã thành nền cho toàn bộ buổi chiều, không lớn, không nhỏ, chỉ vừa đủ khiến người ta ngần ngại rời khỏi chỗ ngồi.
Y/n ngồi trong lớp thêm vài phút, tay chống cằm, mắt nhìn đôi giày đồng phục đặt trong kệ ở góc cửa. Áo khoác mỏng không đủ để che mưa, dù cô đã gập dù trong cặp. Nhưng.. dù trời có tạnh, đường về vẫn sẽ ướt.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//bước ngang qua bàn, cặp vắt hờ trên vai, mắt liếc nhìn cửa sổ// Không mang dù?
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//ngẩng đầu, thở ra một tiếng nhẹ// Có, nhưng nhỏ. Chắc không đủ cho cả người.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//đứng dựa lưng vào bàn, tay xốc lại dây cặp// Tôi có mang. Nếu cậu không phiền.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//khựng lại một giây, rồi chớp mắt// Cậu đang đề nghị che chung với tôi à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//gật đầu nhẹ, giọng đều đặn// Không thì cậu định đội mưa về?
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//cười khẽ, đứng dậy// Tôi đoán.. tôi không từ chối được rồi.
Cả hai rời khỏi lớp, sánh bước trên hành lang dài. Ánh sáng từ đèn huỳnh quang phản chiếu lên sàn đá ẩm ướt, tạo thành một dải vàng nhợt nhạt kéo dài đến tận cầu thang. Không ai nói gì, nhưng giữa họ không tồn tại sự gượng gạo.
____
Cổng trường hiện ra giữa màn mưa. Những giọt nước văng lên từ mặt đường mỗi khi xe chạy ngang, đọng thành những vệt loang trên nền gạch. Chigiri mở dù, chiếc dù đen đơn giản, vừa đủ cho hai người đứng sát bên nhau mà không bị ướt.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//bước vào trong dù, giữ quai cặp trước ngực, khẽ rụt vai lại vì hơi lạnh// Lạnh thật..
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//dịch dù sang bên cô nhiều hơn, giọng bình thản// Đi sát vào. Gió đang thổi lệch bên phải.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//ngạc nhiên, rồi bật cười nhỏ// Cậu để ý cả hướng gió cơ à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//liếc nhìn cô, nụ cười thoáng qua nơi khóe môi// Tôi chơi thể thao. Thói quen.
Mưa tí tách rơi trên mặt dù, tạo nên những âm thanh nhỏ đều đặn như gõ nhịp. Họ bước chậm, không ai nói nhiều, nhưng Y/n cảm thấy vai mình sát gần cậu hơn một chút mỗi lần gió thổi mạnh.
Cô liếc nhìn Chigiri, ánh mắt cậu vẫn hướng về phía trước, dáng người cao và thẳng, bước chân đều đặn. Tay cậu giữ chắc cây dù, khớp ngón tay dài trắng và khô, nhưng không lạnh. Có gì đó ở cậu rất vững, một kiểu yên ổn khiến người khác muốn dựa vào dù chẳng thân thiết bao nhiêu.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//nhỏ giọng, gần như chỉ để chính mình nghe// Cậu luôn trầm như vậy à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//quay nhẹ sang, ánh mắt thẳng thắn// Cậu muốn tôi ồn ào hơn sao?
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//vội lắc đầu, hơi đỏ mặt// Không.. chỉ là tò mò thôi.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//nhìn mưa rơi, giọng chậm rãi hơn// Tôi không thích làm người khác mệt. Với tôi, yên lặng không đáng sợ.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//mím môi, khẽ gật đầu// Tôi hiểu.
Cơn gió bất chợt ào đến, khiến vạt áo đồng phục bay phần phật. Chiếc dù lắc nhẹ trong tay Chigiri, và Y/n theo phản xạ nghiêng người gần sát vai cậu.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//giơ tay đỡ nhẹ vai cô, không nhìn sang// Cẩn thận. Trơn đấy.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//khẽ đáp, tim đập nhanh hơn một nhịp// Ừm.. cảm ơn.
___
Khi hai người đến góc ngã ba, nơi con đường chia làm hai lối khác nhau, mưa đã bắt đầu ngớt. Những hạt cuối cùng rơi xuống chậm hơn, nhỏ hơn, và bầu trời dần hiện lên khoảng sáng mờ mờ phía xa.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//gập dù lại, đưa cho cô một cái khăn nhỏ từ túi áo khoác// Lau tóc đi. Ướt rồi.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//nhận khăn, bất ngờ nhìn cậu một lúc lâu rồi mới cười nhẹ// Cậu chu đáo hơn vẻ ngoài nhiều nhỉ.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//nhún vai, ánh mắt không né tránh// Tôi không phải người xấu. Chỉ không thích nói nhiều.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//lau tóc bằng góc khăn, giọng nhỏ hơn// Tôi biết.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//gật đầu, quay đi vài bước rồi dừng lại// Mai trời nắng. Nhưng nếu có mưa, cứ tìm tôi.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//sững lại trong một giây, rồi mỉm cười nhìn theo bóng lưng cậu dần khuất sau dãy nhà// Ừ. Tôi sẽ nhớ.
- Hết chương 2.

Chương 3: Trực nhật.

Trời chiều buông xuống nhẹ như một tấm rèm mỏng màu cam phủ lên khung cửa sổ lớp học. Không gian lớp vắng lặng, chỉ còn tiếng chổi cọ vào nền gạch, kèm theo tiếng xào xạc của gió luồn qua những khe cửa nhỏ.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//cầm chổi quét góc lớp, tay áo xắn lên đến khuỷu// Cậu đổ rác chưa?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//đứng cạnh cửa, tay xách túi rác đen đã buộc kín// Sắp. Còn sót vài mảnh giấy ở bàn cuối, lớp phó chăm chỉ quét đi.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//liếc mắt nhìn cậu, giả vờ nghiêm nghị// Đừng có trêu tôi. Hôm nay cậu mới là người bị phân trực với tôi đấy.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//nhún vai, môi khẽ cong lên thành nụ cười mỏng// Ừ thì, tôi đang làm đây còn gì.
Ánh nắng cuối ngày rọi xiên vào lớp, phủ vàng nhẹ lên mái tóc đỏ sậm của cậu, khiến nó bừng sáng như bốc lửa. Y/n dừng tay trong vài giây, mắt khẽ chớp khi ánh nhìn vô tình chạm vào cảnh tượng ấy. Cô quay đi thật nhanh, tim đập lạc một nhịp không rõ lý do.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//giả vờ ho khẽ, tiếp tục quét mạnh tay hơn mức cần thiết// Quét một mình thì nhanh hơn nhiều đấy.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//đặt túi rác ra ngoài cửa, quay lại với giọng đùa cợt// Cậu nói cứ như không cần tôi giúp ấy.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//bặm môi, xua tay với cái vẻ 'đừng làm phiền'// Không cần thật. Tôi là nữ sinh mạnh mẽ, làm được hết.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//ngồi xuống ghế đầu bàn, tay chống cằm nhìn cô không rời// Cậu nói thế nghe quen quen. Giống lần ở thư viện.. cũng bảo không cần, rồi lại ngủ gục nửa bài.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//mặt đỏ lên vì bị nhắc chuyện xấu hổ, tay khựng lại giữa chừng// Tôi.. lúc đó là do trời nóng!
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//cười thành tiếng nhỏ, giọng dịu lại hơn một chút// Ừ, tại trời nóng. Không phải tại ai đó quá lười đâu.
Không khí lớp học buổi chiều yên ắng đến lạ, chỉ còn hai người họ, tiếng nói chuyện cứ thế vang vọng trong không gian rộng. Bên ngoài cửa sổ, sân trường đã bắt đầu nhuốm màu hoàng hôn, từng chiếc lá vàng rơi nhẹ theo chiều gió, lượn qua những bậc thang đá xuống sân.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//đặt chổi vào góc tường, phủi bụi trên tay áo// Xong rồi. Chỉ còn lau bảng thôi.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//đứng dậy, với tay lấy giẻ lau, bước lên bục giảng// Cái này để tôi. Coi như chuộc lỗi vì trêu cậu.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//nhìn theo bóng lưng cậu, mắt khẽ động nhẹ// Cũng biết hối lỗi cơ à?
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//lau bảng, nghiêng đầu đáp lại, giọng pha chút trêu ghẹo// Tôi là người biết điều mà.
Ánh sáng cuối cùng trong ngày rọi thẳng lên bảng, phản chiếu lên người Chigiri một tầng hào quang nhàn nhạt. Y/n lặng người vài giây, rồi bất giác bước tới, đứng ngay sau lưng cậu, vô thức nói nhỏ.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//giọng nhẹ như gió thoảng// Cậu.. lúc nào cũng nổi bật thật đấy.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//tay khựng lại một chút, rồi tiếp tục lau, không quay lại// Cậu cũng vậy, nếu chịu ngừng giấu mình.
Khoảnh khắc đó, thời gian như ngừng lại. Ánh mắt đỏ ấy không còn lạnh lùng, mà mang theo điều gì đó ấm áp, như đang muốn nói thay cả những lời mà cậu không thể nói ra.
Takamashi Y/n.
Takamashi Y/n.
//cúi mặt xuống, giọng lắp bắp nhỏ xíu// Tôi.. tôi đi rửa giẻ lau.
Chigiri Hyoma.
Chigiri Hyoma.
//khẽ cười, xoay người lại chỗ ngồi, nói đủ để nghe rõ// Đi đi. Kẻ chạy trốn bao giờ cũng cần lý do.
Cô gái nhỏ chạy vội ra ngoài, trái tim đập như trống trận, vừa giận vừa ngượng. Trong đầu cô vang vọng mãi câu nói của cậu, kéo dài theo gió, theo ánh nắng cuối cùng còn sót lại.
- Hết chương 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play