Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

| TOKYO REVENGERS | Silent Vision

Chap 1

Tiết năm còn chưa bắt đầu. Lớp học lúc này ồn ào chẳng khác gì cái chợ. Gwatan với hai bên tai đeo tai nghe, ánh mắt dán chặt lên cái bóng đen mờ mịt như sương khói nơi góc bảng, khoé mày hơi nhíu lại.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
"Không chịu đi ?"
Cô lườm, chiếc kẹo cao su vị nho được nhai chóp chép trong miệng, phát ra thứ tiếng vô cùng khó chịu
Đôi mắt anh đào lạnh toát xuyên thẳng qua lớp không khí dày đặc, sâu như thể muốn nuốt trọn lấy khoảng đục không nên tồn tại.
Cô khẽ liếc xuống, bàn tay mò mẫm dưới gầm bàn rồi nắm lấy một chiếc bùa màu vàng nhạt. Bên trên được viết một vài dòng chữ với mực đỏ loang lổ.
Gwatan gấp nhỏ tờ bùa lại thành hình vuông, lúc sau liền lia tay ném thẳng như một chiếc phi tiêu.
Một phát - ăn ngay hồng tâm.
Chiếc bóng thét lên một tiếng chói tai, nhưng cả một lớp học ồn ào như vậy, lại chẳng ai thật sự có thể nghe thấy trừ cô.
Nó rên rỉ một hồi, ánh đen mờ dần rồi tan vào hư không như thể chưa từng tồn tại. Kế đó, cô ngang nhiên đứng dậy, tiến đến nhặt lấy lá bùa đã chuyển sang màu đen kịt dưới đất.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Đã nói là đi đi mà /Nói khẽ/
Cô cười nửa miệng, những chiếc khuyên bạc nơi khoé môi lấp lánh dưới ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ.
Gwatan đưa tay khẽ vuốt mái tóc đã được nhuộm blonde ánh khói, khuôn mặt lãnh đạm trở về chỗ ngồi trước sự thờ ơ của lớp học.
Cô rất thường hay tự tiện rời khỏi chỗ ngồi, nên hầu hết mọi người đều đã quá quen thuộc, thậm chí chẳng còn để tâm.
???
???
Ơ này, bạn học Suzume...sắp vào tiết rồi
Lớp trưởng lên tiếng ngay khi cô vừa mới đeo cặp lên vai, Gwatan khẽ nghiêng đầu, để lộ ra hình xăm nho nhỏ đằng sau tai.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Khỏi níu, cúp đây
________________________________________________
Sân thượng tầng 5 không một bóng người, Gwatan sau khi trèo lên lan can ngồi lắt lẻo liền lôi trong túi ra lá bùa đang chứa đầy âm khí. Cô bật chiếc bật lửa đã phai màu, dí sát khiến lá bùa bén lửa.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
/Ném xuống đất/
Không quên, cô còn châm thêm cho mình một điếu thuốc như thể tự thưởng.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
/Ngước lên nhìn/
Một vài mảng kí ức ngắt quãng hiện lên trong đầu, đôi đồng tử đen tuyền dần chuyển sang đỏ ẩu, kèm theo đó là cơn đau nhói nơi lồng ngực như hàng ngàn nhát dao ghim thẳng như một sự trừng phạt.
Cô khẽ ho, vì sặc thuốc lá.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Khụ...
Sau khi trừng phạt một linh hồn còn u uất, đây sẽ là cái giá mà cô phải trả, phại chịu, phải ôm trong mình.

Chap 2

Cô ngồi đó tới tận chiều muộn. Cả bầu trời khi này đã nhuộm một màu cam nhẹ, ánh nắng cuối ngày len lỏi tới từng mái nhà, kẽ lá, phủ lên sân trường một lớp nhung vàng nhàn nhạt.
Suzume ngửa mặt đón những tia nắng đang yếu dần, cơn đau sau đợt trừ tà cũng đã dần vơi đi.
Học sinh đã trở về nhà, trả lại cho sân trường cái yên bình vốn có. Không tiếng còi xe, không lời vội vã, chỉ có sự bình yên và tĩnh lặng đến lạ.
Một khoảnh khắc ngắn ngủi, lại tựa như có thể thấy hàng trăm lần, vậy mà lại khiến một tâm hồn nhẹ nhõm đến kì lạ.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
/Vươn vai/
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Về thôi
Cô đứng dậy, phủi nhẹ lớp bụi mỏng bám trên vạt váy rồi chậm rãi rời khỏi sân thượng. Tuy là trời xuân, nhưng gió vẫn mang theo cái se lạnh đặc trưng, Gwatan khẽ rùng mình, siết nhẹ lấy chiếc áo khoác da màu hạt dẻ để giữ ấm.
Cô đi qua một con ngõ nhỏ, nhưng lạ thay, ám khí toát ra từ nơi nay lại mạnh mẽ hơn thường ngày rất nhiều.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
/Khó hiểu/ *Không có x.ác người, mấy ngày nay cũng làm gì có vụ án nào?*
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
*Kì lạ..*
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
/Nhíu mày/
Bỗng, từ xa một bóng dáng cao lớn đứng sừng sững chặn ngay lối ra. Mái tóc mullet màu hồng phấn nổi bật một cách chói mắt, những chiếc khuyên bạc lấp lánh trên tai, và những hình xăm lập dị. Và đặc biệt, chính là những luồng khí đen ngùn ngụt đang vây quanh anh ta.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Hoá ra
Đó chính là nguyên nhân mà ám khí nơi này lại mạnh đến vậy.
Gwatan bước tới, khi cô vừa mới lách người sang bên thì vô tình chạm mắt với người đàn ông lạ. Hắn nhìn lại, ánh mắt sắc lạnh chỉ lướt qua một khắc rồi liền quay đi.
Tuy cô không muốn bị nhận là kẻ bao đồng, nhưng khi nhìn thấy ấn đường anh ta tối tới vậy, cô đành miễn cưỡng lôi trong túi ra một lá bùa màu đỏ nhạt.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Này chú
Người đàn ông đánh mắt xuống phía dưới, ghim lên người cô ánh nhìn đầy đề phòng.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Gọi tao?
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Ừm. Chú đó
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Chú?
Như thể vừa làm sai điều gì, Gwatan thấy hắn hỏi ngược liền có chút chột dạ.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Thôi, nói chung là...cầm lấy
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Tôi có lòng tặng chú /Dúi vào tay hắn/
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Mang trong người, khéo tối về ngủ ngon hơn đấy! /Cười cười/
Sanzu nhìn xuống là bùa với gam màu chói mắt tới khó chịu, hắn cầm trong tay, khuôn mặt lại lộ rõ vẻ ngờ vực xen lẫn đánh giá. Hắn vò nát lá bùa rồi ném thẳng lại vào mặt cô.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Cút. Tao không có thời gian chơi với con nít.
Gwatan nhếch môi, cái kiểu bị coi như kẻ lập dị này cô quen rồi. Cô cúi xuống, gấp lá bùa thành hình vuông nhỏ nhắn rồi lại nhét vào túi áo của người đàn ông đang ghé sát mình.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Sẽ không hối hận đâu, đồ vô duyên ạ.
Suzume Gwatan
Suzume Gwatan
Tôi đi đây
Gwatan rời đi ngay sau đó, để lại hắn bực dọc nhìn cô như một sinh vật lạ.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Mẹ kiếp...con nhỏ vô kỉ luật /Chửi thầm/

Chap 3

Chiếc Cadillac trắng lao vun vút trên con đường cao tốc, tiếng động cơ gầm rú vang lên từng hồi, như một bản giao hưởng hoang dã mà nó muốn ban tặng đến màn đêm lạnh lẽo.
Sanzu một tay siết chặt vô lăng, tay còn lại đưa điếu thuốc lên môi rít một hơi dài. Chiếc đồng hồ Rolex Day-Date sáng loáng nổi bật trên cổ tay trắng muốt, phản chiếu ánh đèn đường trong đêm một màu vàng nhàn nhạt.
Ở gã, dường như toát ra một khí chất vô cùng uy quyền, thứ áp lực có thể đè nén mọi thứ. Phong thái đó - không phải chỉ cứ có tiền là thấy được.
Mùi khói thuốc lan toả khắp khoang xe, Sanzu hơi cau mày khó chịu, không phải vì khói thuốc cứ thoang thoảng đâu đây, mà là giọng nói trong veo ấy cứ văng vẳng trong tâm trí.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Tch...
Hắn bán tín bán nghi, nhưng là bùa màu đỏ nhạt ấy vẫn nằm gọn gẽ trong túi áo.
Cái ánh mắt đó - hắn biết, cái ánh nhìn đầy cảnh cáo đó không phải của một đứa con nít mới lớn, không đơn giản chỉ là một câu bông đùa.
Tuy hắn không phải là người mê tín, nhưng dạo gần đây, hắn thường xuyên gặp ác mộng, đôi đồng tử xanh biếc thi thoảng lại đau nhức vô cùng. Và trong đêm khuya, hắn thực sự đã trông thấy thứ không nên thấy.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Con nhỏ đó...lỡ nó nói thật thì sao?
Sanzu đã giảm tốc độ, một phần vì vừa rời khỏi làn cao tốc, một phần vì dư âm chiếc bóng trắng vừa vụt qua tầm mắt.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Mẹ kiếp! Mày điên à Sanzu /Vò đầu/
Hắn - tên tội phạm với bàn tay đã nhuốm máu tanh tưởi, lại đi sợ thứ truyền thuyết dị đoan lố bịch đó?
Quả là một điều mới mẻ.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play