Duyên Định Trong Hận Thù [Rhycap]
Mở đầu
[lam]t/g🌟
hm... lười nói quá ^^
[lam]t/g🌟
rút kinh nghiệm thì ko gth nv trc :)))
[lam]t/g🌟
để mng thấy thú zị + bí ẩn ^^
[lam]t/g🌟
định lấy nền này
[lam]t/g🌟
mà ko hợp tiêu đề cho nhắm :>
cơn mưa rào nhẹ rơi tí tách
cơn gió lạnh luồn khẽ lướt vui đùa , khám phá sâu bên trong nơi tối tăm
chẳng có tiếng nô đùa , cười vui nhộn nhịp như thế giới bên ngoài
Nó như khoảng ko , 1 mình ta trong thế giới lạnh nhạt
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// im lặng // ....
Bóng lưng tiều tụy , thở thắc từng hơi
bàn tay đan lẫn xen nhau , ngón áp úp bị ép đến mức đỏ bóng , môi răng mín chặt đến tái nhợt
hàng lông mày khẽ run lên từng đợt , miệng lầm bầm trong vô thức , ánh mắt lâu lâu hướng về căn phòng sáng hoe
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// lo lắng nhìn // ...
căn phòng cũng đã sáng hơn đc 12 tiếng, chẳng có dấu hiệu nào vơi bớt ánh sáng
Càng lâu thì bóng lưng tiều tụy đó càng đỏ hoe hóc mắt , sưng tấy lên vì dụi sâu , dụi mạnh
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// suy sụp nhìn //....
Ánh đèn vừa ngớt đi thì....
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// chạy lại //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
b-bác sĩ mẹ tôi sao rồi!
// lắc đầu // chúng tôi đã cố ht sức
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// bàng hoàng //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
K-ko thể nào!?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
lm sao mẹ tôi có thể hả!!
Chúng tôi đã cố rất nhiều , nhưng ko thể phẫu thuật thành công
Nguyễn Quang Anh [rhy]
C-cái...quái...// suy sụp //
// nhìn // " Nguyễn Tổng nhìn tệ tht rồi...."
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// rơm rớm nc mắt // hức...mẹ tôi...
Xin chia buồn cùng gia đình // gật nhẹ bỏ đi //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// bật khóc nức nở //
Hoàng Đức Duy [cap]
// đứng bên cạnh xem //
Thanh Tuấn
ha...ca phẫu thuật này khó khăn quá
Hoàng Đức Duy [cap]
" ôi... nhìn nó nhiều kĩ thuật quá..."
Hoàng Đức Duy [cap]
" mình phải hc nhiều đây " // ghi chép //
Thanh Tuấn
// liếc nhẹ Duy //
Hoàng Đức Duy [cap]
ơ..ơ nhưng cháu mới vào thực tập mà...
Thanh Tuấn
thì đã sao cơ chứ?
Thanh Tuấn
cậu phải lm cho quen!
bác sĩ à.. mạng sống của cả 1 con ng sao ta có thể giao cho cậu nhóc thực tập sinh
Thanh Tuấn
cậu ta là con của giám đốc bác sĩ Đăng Khoa
Thanh Tuấn
nổi dang cả cái bệnh viện chả nhẽ đứa con này ko lm đc j
Hoàng Đức Duy [cap]
ơ...nhưng cháu mới vào ngành
Thanh Tuấn
Bước vô lm ,cầm lên lm cho tôi!
Hoàng Đức Duy [cap]
d-dạ...// cầm dao lên run //
bác sĩ à....đây là mẹ của Nguyễn Tổng đấy...
Thanh Tuấn
chết thì Duy lo chứ đâu phải cô
t-tôi...nhưng mà nhìn cậu nhóc...chập chững vào nghề mà đã phải cầm dao...
tôi e tỉ lệ sống ko cao...
Thanh Tuấn
Coi như hiến 1 mạng để dạy cậu ta khôn lên
Hoàng Đức Duy [cap]
// run rẩy nhắm chặt mắt //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hức...// gục xuống ôm đầu //
đâu ai hiểu đc cảm giác mất đi ng thân...dù cho có hiểu cũng ko ai cảm nhận đc sự mất mát nó lớn đến mức nào
Huống chi anh lớn lên trong gia cảnh ko mấy khá giả , ba bỏ mẹ a đâm đầu vào cái thứ gọi là " đỏ đen " , a sống vs mẹ chừng mấy năm
Lớn lên trong vòng tay mẹ vậy mà bây giờ mẹ anh đã về nơi xa
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hức...hic mẹ ơi...hức...mẹ
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// co ng bật khóc //
Hoàng Đức Duy [cap]
// run rẩy đứng nhìn từ xa // ....
Hoàng Đức Duy [cap]
m-mình...đã hại 1 mạng ng rồi...
// vô thức nhìn lòng bàn tay//
Hoàng Đức Duy [cap]
C-cậu ấy...mất ng thân..là do mình...
Hoàng Đức Duy [cap]
mình...đã lm j vậy nè...
Căn bệnh viện nổi danh lẫy lừng
Giờ đây ko thể cứu vớt đc bệnh nhân từng giờ theo nhịp tim yếu dần...
1 ng tự trách ko ở bên mẹ tht lâu , ko quan tâm tht kĩ , ko thể an ủi bên mẹ dù 1 câu.
ng thì suy sụp , tội lỗi dồn nén khi chính mình là ng cầm dao phẫu thuật ca bệnh nhân khó khăn đó và tỉ lệ sống ko thể cao hơn
Hoàng Đức Duy [cap]
Nguyễn...Tổng // quỳ 1 gối xuống //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hic...hức
Hoàng Đức Duy [cap]
t-tôi...an ủi anh nhé?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhem nhuốc nước mắt nhìn // ....
Hoàng Đức Duy [cap]
t-tôi...ôm anh đc ko..trời hôm nay lạnh đấy...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hức... hic...oaaa // ôm Duy tht chặt //
Hoàng Đức Duy [cap]
a-anh ngoan...tôi ở đây...ngoan // vỗ về //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hức ...hic..hức...tôi..oaa ...đau // níu áo bật khóc //
Hoàng Đức Duy [cap]
// kìm cảm xúc ôm anh vào lòng //
Hoàng Đức Duy [cap]
tôi hiểu ạ....
Ko than , ko trách , tiếng hét xé toang màn tĩnh lặng
nước mắt rơi lã chã đáp nhẹ trên sàn nhà lạnh lẽo , cái ôm ấm áp dù chẳng là ng thân
Giờ đây tuổi thân bao trùm , ng thân hay ai cũng đc cho anh ôm cảm nhận hơi ấm đó , đc bật khóc ko ai lời ra tiếng vào
Hoàng Đức Duy [cap]
thôi nào...tôi ở đây ..anh đừng khóc nx nhé...// ôm //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// gục lên vai Duy nấc //
cũng bt đau , bt buồn đâu phải lúc nào cũng dáng vẻ nghiêm nghị , lịch lãm ... giờ đây mặt yếu của anh ko thề kiềm nén đc nx rồi
Hoàng Đức Duy [cap]
// nhìn anh // ....
Hoàng Đức Duy [cap]
" tôi xin lỗi..."
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// khóc nấc trong vòng tay Duy //
[lam]t/g🌟
Mình thì nhiều ý tưởng vt truyện :)))
[lam]t/g🌟
Mà đc cái t thik xoá + thik lm try ^^...
[lam]t/g🌟
6 bộ bị t xoá xổ
[lam]t/g🌟
Có 1 bộ là 36 chap :)))
[lam]t/g🌟
đọc ổn khum cả nhè
ngày ko có mẹ
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhìn ngoài cửa // ....
Nguyễn Quang Anh [rhy]
sao
Người hầu
đến giờ ăn bữa sáng rồi ạ...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
ừm , cô xuống trc đi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
....
gió hôm nay lạnh hơn mọi ngày
cảm giác cô đơn , trống vắng đến lạ thường , anh ko nghe tiếng gọi vu vươn nhẹ ngọt ngào như lông vũ , ko cảm nhận đc bàn tay thô ráp , co rúm giữa trời lạnh giá
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhìn tấm ảnh //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
mẹ ơi, Quang Anh tệ nhỉ?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
mẹ bỏ con đi rồi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
là tại con đúng ko mẹ
Nguyễn Quang Anh [rhy]
con ko ở cạnh mẹ đc...tệ tht
đấm chìm trong mớ suy nghĩ ko có lối thoát , giờ đây anh như con người vô hồn chỉ bt than trách ,thở dài đầy ẩm thấp
từ đâu trên bầu trời giữa cái lạnh trĩu sương nước còn chưa tan , chú bướm đêm có đôi cánh to hoa văn nhẹ nhàng đậu trên tay anh
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Bướm đêm?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
gì vậy .... giờ này mà còn bướm đêm?
nhẹ nhàng , tha thiết , chú bướm đó vỗ nhẹ cánh lên tay anh , dụi nhẹ vào lòng bàn tay như sưởi ấm
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// vô thức xoa nhẹ cánh // ...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Ko hiểu sao...cảm giác như mẹ vậy...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
ấm...áp , nhẹ nhàng quá
Hoàng Đức Duy [cap]
// ngồi kiểm tra giấy // ....
Hoàng Đức Duy [cap]
ais...ko thể nào quên đc..tối hôm qua...
Thanh Tuấn
// quăng mớ hồ sơ bệnh nhân //
Hoàng Đức Duy [cap]
n-nhưng tôi đâu có công việc này?
Thanh Tuấn
tôi thích thì đưa
Thanh Tuấn
cậu cãi lời cấp trên à
Hoàng Đức Duy [cap]
// ngậm ngùi nhận lấy // ....
Thanh Tuấn
vụ mẹ của Nguyễn Tổng
Thanh Tuấn
lo thân mà lm đàng hoàng
Thanh Tuấn
Ko thì rò rỉ vụ đó ra , gia đình cậu nát danh tiếng
Hoàng Đức Duy [cap]
rõ là ông ép tôi
Hoàng Đức Duy [cap]
thực tập sinh đến việc cầm dao mổ tay tôi cũng ko đúng cách
Hoàng Đức Duy [cap]
ông lại giao cho tôi việc như thế
Thanh Tuấn
// cười khẩy //
Thanh Tuấn
đã chọn cái ngành này
Thanh Tuấn
lúc phẩu thuật , tay cậu run lẩy bẩy cả lên
Thanh Tuấn
Cậu nhìn mình xem , ko dám mổ đàng hoàng
Thanh Tuấn
Cầm cũng run thì nghề này có ý nghĩa j vs cậu
Hoàng Đức Duy [cap]
t-tôi...
Thanh Tuấn
Dù cho là thực tập sinh
Thanh Tuấn
chí ít cũng giữ tâm trạng bình tĩnh
Thanh Tuấn
Còn cậu cảm xúc hỗn loạn
Thanh Tuấn
đường đường là con giám đốc
Thanh Tuấn
bác sĩ nổi tiếng
Thanh Tuấn
vậy mà đưa ra đứa con phế!
từng câu nói như dao cứa , mang xác thương ko thể nào cao hơn
suy ngẫm lại cho cũng thì...đúng tht , em dành cả 1 tháng hc các kĩ thuật cầm dao đúng cách vậy mà...
đến lúc thực hành tay e run lẩy bẩy , tâm trí bấn loạn , lo sợ ko bt từ đường nào
Hoàng Đức Duy [cap]
// gục nhẹ lên mớ giấy //
Hoàng Đức Duy [cap]
đúng tht... mình ko hợp lm công việc này...
Hoàng Đức Duy [cap]
Ba...kì vọng mình đến thế...ba mà bt chắc thất vọng lắm
Hoàng Đức Duy [cap]
// cười khờ // hức...
yeaa! // cười tươi nhìn ba //
con muốn đc trở thành bác sĩ!! // chạy tung tăng //
Sao con lại muốn , nghề đó khó lắm // phì cười //
vì con muốn đc giống như ba , cứu đc tht nhiều người ạa
Hoàng Đức Duy [cap]
B-ba ơi...con nên tiếp tục ko...// rơi lã chã thiếp đi //
Hoàng Đức Duy [cap]
con...ưm xin lỗi..bác..// mớ //
[lam]t/g🌟
éo bt bác nào cả :>>
vùi đầu trong công việc
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhìn mớ hồ sơ // ...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
tất cả những này 2 ng đều lm hỏng?
nv1:c-chúng tôi xin lỗi.. giám đốc
nv1:công việc này quá... khó
Nguyễn Quang Anh [rhy]
2 bản hồ sơ tôi ko nói
Nguyễn Quang Anh [rhy]
đằng này là gấp đôi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
2 người làm ăn kiểu j vậy
nv2 : x-xin lỗi...giám đốc , trưởng phòng giao..chúng tôi buộc phải làm
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// thở dài thườn thượt // ...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
đc rồi tôi làm lại
Nguyễn Quang Anh [rhy]
2 người ra ngoài đi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
hiaz...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
lm lại từ đầu vậy // coi hồ sơ //
từ khi mẹ anh mất , công việc cũng chả có gì thay đổi
Chỉ là anh về khuya hơn , ăn uống ko đủ , ngủ ko thề ngon giấc
bề ngoài vẫn là Nguyễn Tổng sang trọng nhưng bên trong là con người chỉ chăm chăm vào công việc
hàng giờ hàng ngày chỉ chú tâm vào công việc
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// rõ máy tính // hm...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Bên đây thu nhập thấp quá
Nguyễn Quang Anh [rhy]
gọi thư ký xem
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// vươn nhẹ vai //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Gần trưa rồi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
lm ko xuể mất
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// uống ngụm coffe vùi đầu lm tiếp //
tiếng cách cách vang lên đều đặn trong hàng giờ
vỏ ly caffe nóng ngổn ngang trên bàn , điện thoại đc sạc liên tục để nhận thông báo từ đối tác
ngày qua ngày chỉ có thế , đối với anh xung quanh như tấm màn đêm tĩnh lặng chẳng có gì ngoài mớ giấy hồ sơ cần chữ ký uy quyền
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// gục nhẹ xuống bàn //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
ha...vẫn còn nhiều vc quá
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhìn qua mớ sấp giấy //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
còn lm cho xong nữa
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// xoa nhe thái dương // ....
Nguyễn Quang Anh [rhy]
mọi người về hết rồi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
mệt thật
ko hẳng là do công việc nhiều
anh chỉ muốn ép bản thân lm thật nhiều việc , lm thật say để quên đi buổi đêm kinh hoàng đó
hóc mắt nhoè đi , tay run nhẹ rõ sai vài chổ trong máy tính , cả sáng giờ anh ko nạp cho mình tí thức ăn chỉ toàn cốc caffe đã uống càng tăng nhiều hơn
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// nhìn tờ giấy khám bệnh // ...
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Suy dinh dưỡng
Nguyễn Quang Anh [rhy]
nực cười tht // vò nát giấy vứt đi //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
tay đâu ko bt rõ à // chăm chú lm việc //
Lê Quang Hùng
m lm việc miết đi t
Lê Quang Hùng
0h mấy qua giờ luôn rồi chx về
Nguyễn Quang Anh [rhy]
m nhìn t xem
Nguyễn Quang Anh [rhy]
công việc đã bớt đi chưa mà về
Lê Quang Hùng
tầm hơn 20 cốc ko
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// uống cạn dơ lên // 21
Lê Quang Hùng
gấp máy tính đi về coi
Lê Quang Hùng
tờ giấy khám bệnh nhìn ko sợ à mà còn ép mình lm
Nguyễn Quang Anh [rhy]
t vò nó vứt vào thùng rác rồi
Lê Quang Hùng
m coi thường sức khỏe vừa thôi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// rõ máy tính //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
Công việc , duy trì công ti quan trọng hơn
Nguyễn Quang Anh [rhy]
t chết rồi còn chúng m lo cho công ty
Lê Quang Hùng
đậu má m // đi lại gấp máy tính //
Nguyễn Quang Anh [rhy]
// cau mày // ?
Lê Quang Hùng
2-3 ngày thức khuya t ko nói
Lê Quang Hùng
đằng này 1 tuần?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
....
Lê Quang Hùng
cô mất mà m bê bối như vậy đó hả?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
t bê bối cái chi?
Nguyễn Quang Anh [rhy]
t vẫn đang dốc sức lm hết tất cả để công ty bame t để lại là cao nhất , tốt nhất đây này
Lê Quang Hùng
cô có vui khi thấy m như vầy ko Quang Anh
Lê Quang Hùng
Kẻ suốt ngày chỉ bt cấm đầu vào công việc
Lê Quang Hùng
đến bản thân bị bệnh cũng mặc kệ
Nguyễn Quang Anh [rhy]
t-tao...
Lê Quang Hùng
Cái công ty này chx đủ lớn à
Lê Quang Hùng
Mạng m lớn nhất đó
Lê Quang Hùng
m định từ bỏ tất cả theo cô à
Lê Quang Hùng
m khùng vừa thôi
Nguyễn Quang Anh [rhy]
....
Lê Quang Hùng
cất hồ sơ đi về nhà ngủ cho t
Nguyễn Quang Anh [rhy]
ừm..t bt rồi
[lam]t/g🌟
Mà ko bt nên khum nx :)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play