Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ ĐN Tokyo Revengers ] Gift

Quân cờ đầu tiên

⚠Cảnh báo: Truyện có tình tiết bạo lực, giết người, suy đồi đạo đức, tâm thần, điên loạn, nhân vật chính là người xấu, tâm lý không được bình thường
Mọi hành động trong truyện là sai, đừng để bị thao túng bởi tội ác
*Truyện được lấy ý tưởng từ manga Gift ± ( Yuka Nagate )
__________________
Shinjuku. Đêm. Trên tầng cao của một tòa nhà không biển hiệu, một cậu trai trẻ đang châm thuốc, tay cầm danh sách
Cậu mỉm cười
Trên tay là bản danh sách gồm tên, tuổi, nhóm máu, tình trạng nội tạng, lịch sử bệnh lý, và cả mức độ “xứng đáng được sống”
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Lá gan của thiếu nữ mười chín tuổi. Cho ông lão kia, được đấy
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
À... Phổi lão già đó kém quá, thôi bỏ đi vậy
Một cậu bé chín tuổi mắc bệnh tim giai đoạn cuối. Một cô gái trẻ nghiện ma túy đã thải gan. Một giáo viên trung học đang chờ ghép thận
Tên nạn nhân nằm dưới tên người nhận. Không ai biết họ là ai ngoài Hanafumi. Cũng không ai được quyền thắc mắc
Kurara Hanafumi không giết người. Cậu ra chỉ thị
Một câu nói cười cợt thoảng qua trong giới y học ngầm:
Muốn một quả thận? Hỏi Hanafumi
Muốn giữ mạng? Cầu Hanafumi
Muốn biết ngày mai ai chết? Đợi Hanafumi gật đầu
Cậu ta không chỉ điều khiển một mạng lưới thu hoạch nội tạng phi pháp. Cậu ta điều khiển người
Từ bác sĩ phẫu thuật được trả tiền để “nhắm mắt cho qua”, đến cảnh sát nhận lệnh “bỏ sót chứng cứ”
Tới những kẻ giang hồ thu gom “hàng tươi sống”, và cả những bệnh nhân tuyệt vọng đến mức sẵn sàng đưa tất cả tài sản và đạo đức cho một phép màu
Trong mắt họ, Hanafumi là kẻ cứu rỗi
Trong mắt nạn nhân, cậu là bản án tử thần không cần xét xử
...............
Hanafumi nhả khói, ánh mắt dịu dàng trôi theo tiếng gió. Nhưng ai từng đối diện đều có cảm giác như đang bị lột da bằng ánh mắt ấy
Chậm rãi, không máu, không vội — nhưng từng lớp từng lớp tan rã
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Phạm Thiên...?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Hình như nghe hơi quen quen
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Cái tổ chức này phiền phức ghê...
Có lúc cậu như người anh trai hay cười. Có lúc cậu đập ấm trà vào đầu trợ lý chỉ vì phát âm sai tên bệnh nhân
Đầu óc cậu trở nên loạn thần vì chất kích thích
Hanafumi không dùng ma túy để vui. Cậu dùng để tồn tại
Thuốc lá liên tục. Morphine, cần sa, nicotine – như bữa ăn chính. Nhưng cậu không bao giờ bừa bộn, không bao giờ mất kiểm soát trước mặt người khác
Thứ duy nhất có thể rối loạn là nội tạng nạn nhân, không phải hình ảnh bản thân
Không ai hiểu cậu. Có lẽ chính cậu cũng không
Một tay đặt lên ngực áo như đang áp vào nhịp tim
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Cứu người là công việc cao quý nhất
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Nhưng chọn ai đáng được cứu… mới là quyền của Chúa
Cậu tin mình là Chúa
Không phải theo nghĩa tôn giáo, mà là “người duy nhất đủ thông minh và khách quan để chọn ai sống, ai chết”. Cậu cười nhẹ mỗi lần nghe ai đó than vãn về công lý
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Công lý là thứ chỉ những người không có quyền lực mới nhắc tới thôi
Cậu cúi xuống, ký tên vào bảng lệnh
Tên nạn nhân: Takahashi Ryou Tuổi: 23 Tình trạng: khỏe mạnh Ghi chú: Không người thân, có tiền án giết người cướp của Sẵn sàng thu hoạch
__________________
Tokyo, phòng họp Phạm Thiên, 02:13 AM
Mikey nhìn vào không khí như thể đang nhìn thấy một xác chết chưa được chôn
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Có một tên đang điều khiển thị trường nội tạng, mang danh một tổ chức tên là "Gift"
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Tên hắn là Kurara Hanafumi. Không phải trùm xã hội đen, không cầm dao giết người, không có tiền án tiền sự
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Nhưng nếu muốn nội tạng, muốn người biến mất, hay muốn biết ai sắp chết… thì ai cũng tìm hắn
Không ai lên tiếng
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Hắn đang điều khiển bàn cờ. Tao muốn biết... nước cờ của hắn là gì
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Và nếu cần...
Mikey ngẩng đầu, ánh mắt tối tăm không chớp lấy một lần
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Giết
Nói rồi Mikey quay sang nhìn Ran, kẻ đang nhởn nhơ ngồi lơ đễnh bên dưới
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Ran. Mày đi
Haitani Ran
Haitani Ran
( nhướng mày )
Haitani Ran
Haitani Ran
Tao đi à?
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Tiếp cận Kurara Hanafumi. Dùng cách của mày
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Thân, giường, hay máu, tao không quan tâm
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Chỉ cần biết, hắn đang chơi cờ, và tao muốn xem bàn cờ đó ra sao
Ran ngửa đầu cười, giọng khàn khàn, bỡn cợt nhưng đầy mùi đe dọa
Haitani Ran
Haitani Ran
Nghe hấp dẫn đấy
_________________
Kurara Hanafumi, “Chủ nhân bàn cờ nội tạng Tokyo” — giờ đây đã có người chạm tay vào quân cờ đầu tiên
Và có lẽ, chính người đó… sẽ bị nuốt trọn
___________________
Giới thiệu nhân vật chính:
NovelToon
Họ tên: Kurara Hanafumi
Tuổi: 22
Tóc bạch kim, mắt xám bạc, da trắng nhợt nhạt như xác chết. Đẹp như minh tinh, thanh lịch như trí thức
Khùng, điên, nghiện, bệnh hoạn, thái nhân cách
Tâm thần phân liệt, rối loạn cảm xúc lưỡng cực, rối loạn nhân cách ái kỷ, nghiện ma túy, thuốc lá, rượu
"Chủ nhân của bàn cờ nội tạng Tokyo"
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Các cậu nghĩ tay tôi có máu à?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Không đâu, tôi chỉ cầm bút – ký lệnh mổ thôi

Con cờ mang tên "gặp gỡ"

“Muốn bắt một con thú hoang? Cứ giả vờ như mình là mồi”
____________________
Ran hút một hơi thuốc cuối cùng trước khi dụi nó vào bức tường loang lổ, vết máu cũ khô lại thành những vệt xám sẫm trên xi măng nứt nẻ
Đêm Tokyo dưới lòng đất chẳng bao giờ trong lành, kể cả gió cũng nặng mùi mục ruỗng
Hắn ghét những loại nhiệm vụ kiểu này
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Tiếp cận Kurara Hanafumi
Mikey đã nói, giọng trống rỗng như đang đọc một câu trong sách sử, như thể đó không phải là kẻ đứng đầu một tổ chức buôn nội tạng từng khiến Phạm Thiên phải dè chừng
Haitani Ran
Haitani Ran
Không bắt?
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Chưa
Haitani Ran
Haitani Ran
Không giết?
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Càng chưa
Ran im lặng, mi mắt trễ xuống, điếu thuốc giữa môi nhếch nhẹ. Hắn không hỏi tại sao
Với Mikey, “chưa” luôn là một lời hứa, và cũng có thể là một lời tuyên án treo
_________________
Quán bar nhỏ nằm trong một hẻm tối. Không bảng hiệu. Không ánh đèn
Cửa sắt trượt chỉ hé mở khi người đưa “hàng” gõ đúng ba lần và đưa đúng mắt nhìn vào camera hồng ngoại
Ran không cần giới thiệu, hắn là người quen cũ. Không phải của nơi này - mà của thế giới đằng sau nó
Quán vắng. Nhạc jazz cũ kỹ chảy chậm như máu đông
Trong góc quán, ánh sáng mờ soi lên một dáng người đang ngồi: áo sơ mi trắng xắn tay, găng tay y tế đen chưa tháo hẳn, tóc bạch kim rối nhẹ như vừa trải qua một ca phẫu thuật
Kurara Hanafumi
Nhìn cậu ta, Ran có cảm giác như đang nhìn một khoang lạnh giữ nội tạng, vừa sạch sẽ, vừa âm u đến đáng sợ
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Lại đây ngồi không?
Giọng nói vang lên trước cả ánh mắt. Mềm, kéo dài như sợi kẹo nhưng bén như chỉ phẫu
Ran cười, chậm rãi kéo ghế đối diện, vắt chân và dựa người ra sau
Haitani Ran
Haitani Ran
Ngạc nhiên là cậu biết tôi sẽ tới
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Không ( mỉm cười )
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tôi 'muốn' anh tới
Câu trả lời không hề giấu giếm. Cũng chẳng thách thức. Chỉ như một đứa trẻ hân hoan khi món đồ chơi cuối cùng đã được mang đến
________________
Haitani Ran
Haitani Ran
Nghe đồn cậu giết người có chọn lọc
Ran rót cho mình một ly whisky, khẽ liếc sang người có khuôn mặt điển trai bên cạnh. Trẻ, nhợt nhạt, rợn người
Haitani Ran
Haitani Ran
Chỉ mổ bọn tội phạm
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Ừm. Không thích lãng phí dao mổ vào những người vô tội
Haitani Ran
Haitani Ran
Lý tưởng đạo đức à?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Không. Dao mổ của tôi đắt lắm
Hanafumi chống cằm, mắt híp lại cười, đôi mắt xám bạc cong lên như vầng trăng khuyết
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Phải tiết kiệm
Ran nhếch môi cười
Người điên, nhưng có nguyên tắc. Loại người mà Mikey sẽ vừa sợ vừa muốn thu phục
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tôi cũng nghe nhiều về anh, Haitani Ran
Haitani Ran
Haitani Ran
Ồ?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Anh có mùi...
Hanafumi nghiêng người sát lại, thì thầm sát tai hắn
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
...thú hoang bị xiềng
Ran không phản ứng. Tim đập một nhịp lệch, nhưng tay vẫn nhấc ly rượu như chẳng có gì
Haitani Ran
Haitani Ran
Thế à?
Haitani Ran
Haitani Ran
Còn cậu thì có mùi...
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Mùi gì?
Ran ghé lại, môi gần chạm tóc Hanafumi
Haitani Ran
Haitani Ran
...xác chết trong phòng mổ
Hanafumi bật cười khúc khích. Một kiểu cười không bình thường. Và Ran biết, đó là lúc cậu ta 'vui' thật sự
__________________
Cuộc nói chuyện kéo dài thêm một tiếng
Câu chữ như dao lướt trên bề mặt da - căng, bén, không đổ máu nhưng chẳng thoải mái
Ran chơi vai quen thuộc: kẻ giễu cợt, bí ẩn, lười nhác nhưng thông minh
Hanafumi thì không giấu mình: rực rỡ, lập dị, nguy hiểm, và luôn nhìn người khác như thể đang phân loại nội tạng
Khi Ran đứng dậy rời đi, Hanafumi giữ cánh tay hắn một khắc
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Lần sau anh muốn hẹn ở nơi nào?
Haitani Ran
Haitani Ran
Ghé chỗ cậu, thấy sao?
Ran chỉ đang nói đùa, vốn là mỉa mai. Nhưng lời nói qua tai cậu trai tóc bạch kim lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Chỗ tôi?
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ. Có giường không?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Có bàn mổ
Haitani Ran
Haitani Ran
Mát xa kiểu mới?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tháo gan, rửa thận, bơm máu sạch. Siêu nhẹ người luôn
Ran cười phá lên, gạt tay Hanafumi ra
Haitani Ran
Haitani Ran
Tôi thích cảm giác nặng nề hơn. Chắc là sẽ hợp
__________________
Đêm hôm đó, khi Ran về căn hộ trong Bonten, mở cửa bước vào và đóng sầm lại sau lưng, trong túi áo khoác có một mẫu găng tay y tế màu đen mà hắn không nhớ đã bị nhét vào từ lúc nào
Một bên găng bị rạch, viền dính chút máu đã khô. Cạnh đó là một mảnh giấy nhỏ, chữ viết tay nắn nót:
“Thật ra tôi không thích tiếp cận ai trước đâu. Nhưng với anh, tôi ngoại lệ” — K.H.
Ran bật cười, xoay xoay chiếc găng trong tay như đang đánh giá một món đồ chơi
Haitani Ran
Haitani Ran
Được rồi, nhóc điên. Chơi thì chơi

Chẩn đoán sai

"Một ca phẫu thuật thất bại không phải vì tay cầm dao run, mà vì chẩn đoán ngay từ đầu đã sai"
________________
Bọn họ tìm thấy quyển sổ tay trong một túi da giấu dưới bụng một xác chết ở Shinjuku
Xác chết đã bị cắt dọc theo đường mổ bụng, khâu lại sơ sài. Không móc nội tạng, không lấy thứ gì ngoài lá gan bị đánh dấu
Bên trong túi da: một sổ tay màu đen, giấy thấm máu, chữ viết tay nắn nót liệt kê hàng loạt tên, mã số nội tạng, bệnh viện, ngày bán, và người mua
Một mạng lưới thị trường nội tạng sống – đủ lớn để làm Phạm Thiên hoảng
Ran đứng giữa phòng họp, tay cầm quyển sổ đang được niêm phong trong túi nhựa. Mikey im lặng suốt từ đầu buổi, gác cằm lên tay đầy trầm ngâm
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Thật không? Có chắc là hàng thật không?
Haitani Ran
Haitani Ran
( nhún vai )
Haitani Ran
Haitani Ran
Không biết. Nhưng nếu là bẫy… thì được bày biện đẹp đẽ quá
Phạm Thiên hành động ngay trong đêm
Mười hai nhóm chia nhỏ, đột kích ba bệnh viện, năm địa chỉ nhà kho, hai phòng khám tư nhân và hai bác sĩ được ghi tên trong sổ tay
Tất cả cùng lúc
_________________
1:07 sáng
Ran cùng đội mình đạp cửa ập vào một phòng mổ dưới tầng hầm bệnh viện cũ ở Shinagawa. Căn phòng lạnh, mùi formalin nồng nặc
Trên bàn inox, một xác người chưa mổ, nằm nghiêng, mắt mở trừng. Không có nội tạng nào xung quanh, không có y cụ, không có dấu vết cấp đông
Chỉ có một bảng đèn chiếu sáng treo trên tường. Trên đó dán một tấm phim chụp CT — hình ảnh một lá gan. Không tên, không ngày tháng, chỉ có một dòng chữ viết tay ở góc:
“Bắt đầu từ gan nhé? :)”
Haitani Ran
Haitani Ran
( thở hắt ra )
Haitani Ran
Haitani Ran
Đm... là trò mèo thật
___________________
1:26 sáng
Tại một trong những kho lạnh của Phạm Thiên ở Kawasaki, nơi không có ai canh giữ vì nhân lực đã bị tản ra hết theo kế hoạch, hệ thống kho tự động bất ngờ hoạt động
Cửa mở bằng thẻ từ. Không cảnh báo
Một chiếc xe vận chuyển hàng y tế loại nhỏ lùi sát cửa kho
Ba người mặc đồ bảo hộ trắng, khẩu trang kín, găng tay vô trùng. Di chuyển như robot. Không nói một câu
Từng hộp nội tạng được lấy ra, xếp gọn vào container đông lạnh chuyên dụng
Gan. Phổi. Thận. Mắt. Tuyến tụy. Tim. Một vài trong số đó còn đang có dấu hiệu sống — có thể đang chờ để ghép
Không ai biết họ là ai
Không camera nào hoạt động trong khung giờ đó
Và khi trời gần sáng, Ran mới nhận được cuộc gọi của Kakuchou từ phòng giám sát
Kakuchou
Kakuchou
Đám đó lấy sạch rồi
Haitani Ran
Haitani Ran
Cái gì?
Kakuchou
Kakuchou
Kho Kawasaki. Nội tạng trong tủ lạnh bảo tồn sinh học loại A... tất cả biến mất
.............
Ran phóng tới hiện trường
Lạnh. Rỗng. Ngột ngạt
Trong kho không có thi thể. Không giọt máu. Chỉ có vết bánh xe in nông trên sàn đông cứng
Và một bức tường inox bên trái bị viết nguệch ngoạc dòng chữ bằng... thuốc tím, đang loang ra chậm rãi:
“Một ca phẫu thuật đẹp bắt đầu bằng việc chẩn đoán sai” — K.H.
Ran đứng đó, đọc đi đọc lại dòng chữ như một câu lệnh định mệnh
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Ran, Có thể là Kurara không?
Haitani Ran
Haitani Ran
Không phải có thể, là chắc chắn
___________________
2:03 sáng
Ở một tầng áp mái trong một tòa nhà bỏ hoang ở Roppongi, Hanafumi đang cười khúc khích một mình trước bảng trắng đầy hình ảnh
Giữa tấm bản đồ Tokyo là sticker hình con thỏ đội mũ bác sĩ
Hanafumi lấy cây bút lông đỏ, đánh dấu gạch chéo qua chữ “Shinagawa”, rồi nghiêng đầu hỏi con búp bê đặt trên bàn
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Ca đầu tiên thành công rồi ha? Giờ mình lấy phổi trước, hay mắt trước ta?
Búp bê không trả lời
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
( gật gù )
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Ừ. Mắt. Mắt thú vị hơn
Cậu ta rút ra một chiếc hộp nhựa. Bên trong là một con mắt người thật — vẫn còn dây thần kinh, được ngâm trong dung dịch bảo quản
Cậu đặt mắt lên lòng bàn tay
Nhìn chăm chăm
Mỉm cười
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tôi thấy anh trước. Nhưng anh không thấy tôi
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Đó là lý do anh thua

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play