[AllHarry] Phòng 12
Chap 1 - Cánh cửa số 12
Buổi sáng ở viện y tế chuyên biệt luôn mang một vẻ kì lạ, như thể mọi âm thanh đều bị bóp nghẹt sau lớp tường trắng dày.
Tiếng giày gõ nhịp đều trên hành lang kéo dài, cho đến khi dừng lại trước cửa sắt có con số 12.
Y tá trưởng
Phòng này...à, tôi nhắc lại lần nữa nhé, có thể cậu sẽ không thấy dễ chịu gì đâu.
Y tá trưởng
Nhưng nếu cậu thấy không ổn cứ báo tôi, đừng cố gắng. Rất nhiều người-
Harry Potter
Tôi biết rồi./cắt lời,nở một nụ cười nhẹ/Cảm ơn chị đã dẫn đường.
Y tá trưởng khựng lại vài giây. Có gì đó lạ trong mắt cậu bác sĩ mới, nhưng bà không nói thêm, chỉ mở khoá và đẩy vào.
Một luồng không khí lạ lùa ra, mùi mồ hôi lẫn thuốc sát trùng lâu ngày chưa đổi.
Bên trong, mười hai chiếc giường được xếp dọc hai bên. Mỗi chiếc là một con người với những dáng ngồi khác nhau - có kẻ đang đọc sách, có kẻ xoay xoay cây bút bi trong tay, có kẻ lại ngồi bất động như tượng. Nhưng tất cả đồng loạt quay đầu lại khi cánh cửa mở.
Cậu bác sĩ mới,mái tóc đen, bước vào với dáng vẻ tự tin vừa đủ để không khiến người ta ghét. Em mỉm cười nhẹ với y tá rồi cúi đầu chào những người trong phòng.
Harry Potter
Chào buổi sáng, tôi là Harry.
Cánh cửa khép lại phía sau lưng em. Và khi tiếng khoá "cạch" vang lên, nụ cười biến mất. Gương mặt em lạnh như mặt gương đóng băng, ánh mắt lướt qua cả phòng mà không hề có chút hứng thú nào.
Em bước đến chiếc bàn đặt sát tường - bàn bác sĩ mà đã lâu không ai dám ngồi. Đặt tập hồ sơ dày cộp xuống bàn, Harry ngồi xuống, mở ra xem từng trang, như thể cả căn phòng không hề tồn tại.
Phía bên kia, Fred nhướng mày, liếc mắt sang George đang tựa đầu giường.
Fred Weasley
Bao nhiêu ngày?
Oliver Wood
Không tới hai./đang nghịch khớp ngón tay, không thèm nhìn lên/
Mattheo Riddle
Thằng thua lần này gỡ con mắt trái ra nha.
Fred Weasley
Không, lần này là lưỡi.
Những tiếng cười khúc khích, xì xầm lan khắp phòng. Không ai giữ ý. Họ đã thấy kiểu người như Harry trước đây rồi - trong thông minh, bình tĩnh, nhưng cuối cùng vẫn phát điên hoặc bỏ trốn sau vài ngày.
Một người tiến lại gần, là Terence, gương mặt cười nhẹ, dáng vẻ bình thường hơn cả người bình thường.
Terence Higgs
Ê,tôi là Terence. Cậu định ở đây bao lâu?
Harry Potter
/không ngẩng đầu, mắt vẫn dán vào hồ sơ/ Tôi không định, chỉ ở đây đến khi hết việc.
Terence Higgs
Cái gì là việc của cậu? Trị tụi này hả?
Harry Potter
Không, quan sát thôi.
Terence nheo mắt nhìn, nhưng không nói thêm. Cái cách cậu bác sĩ này ngồi đó - ngay trong ổ của bầy thú - mà mặt không đổi sắc, giống như đã quen với ánh mắt thù địch từ trước.
Một lúc sau, Harry đóng hồ sơ lại, dựa lưng vào ghế, liếc quanh lần nữa.
Harry Potter
Giới thiệu lại. Tôi là Harry, bác sĩ phụ trách giám sát phòng này.
Harry Potter
Còn lại,tôi không quan tâm mấy câu nghĩ gì, làm gì, chỉ cần không làm phiền tôi là được.
Fred Weasley
Ô kêêê, chào mừng đến với địa ngục số 12, bác sĩ Harry!
Và ngay sau đó, một chiếc chăn bay về phía em. Nhưng em không phản ứng. Chăn rơi trượt qua vai, đáp xuống sàn.
Harry Potter
Tôi đã nói, đừng làm phiền.
Chap 2: Người mới không giống cũ
Bữa sáng đầu tiên ở phòng 12 không yên tĩnh như vẻ ngoài. Mùi bánh mì nướng, dao cạo vào khay inox, và những ánh mắt chưa từng tắt.
Harry ngồi ở bàn, cốc cà phê đặt bên cạnh đống hồ sơ còn chưa lật xong. Áo blouse cái kín cổ, tay áo gập gọn. Không ai mời, cũng chẳng ai hỏi, nhưng có mấy người bắt đầu liếc qua. Neville là người đầu tiên lên tiếng, không phải vì tò mò - mà vì ngứa miệng.
Neville Longbottom
Cậu làm việc kiểu này à? Không giao tiếp, không thăm khám, chỉ đọc hồ sơ?
Harry Potter
/không ngẩng đầu/ Không có ai bệnh nặng, tôi chưa cần giao tiếp.
George Weasley
Không nặng đã không bị nhốt chung ở đây với nhau rồi/nói nhỏ/
Ronald Weasley
Xem ra dễ ghét không kém tụi này.
Ron nói khẽ, nửa câu dành cho Fred và George. Cả hai cười khúc khích, khay cơm vẫn gõ lóc cóc trên bàn.
Tom ngồi xa nhất, chỉ liếc nhìn Harry một lần rồi quay đi. Nhưng Mattheo thì không thế.
Mattheo Riddle
Ê, bác sĩ./gọi lớn/
Mattheo Riddle
Tụi tôi vừa cá cược á. Mày nghĩ sao, Harry? Một ngày, ba bữa, hay năm phút?
Harry Potter
Tôi không chơi trò cậu chơi.
Mattheo Riddle
/nhướng mày/ Cứng ha. Coi chừng gãy sớm đó.
Không ai cười. Cũng chẳng ai chen vào. Dù chỉ mới vài câu, cái tên Harry đã bắt đầu được để ý như một quân cờ vừa đặt xuống bàn cờ không ai thắng nổi.
Bữa sáng kết thúc, y tá vào thu khay rồi nhanh chóng đi ra. Harry đứng lên, vừa đúng lúc Draco đi ngang, hất vai vào em như vô tình.
Harry Potter
/khựng lại/ Cậu tên gì?
Darco Malfoy
Tao không có nghĩ vụ trả lời.
Harry Potter
Ừ./gật, rồi quay lại bàn mình, rút tờ ghi chú/
Dòng chữ nguệch ngoạc hiện rõ:
"Đối tượng ưu tiên giám sát: tóc bạch kim, thái độ kém."
Phòng 12 bắt đầu thấy vui.
Chap 3 - Bữa trưa và chiến tranh
Giờ cơm trưa, y tá đẩy xe thức ăn vào phòng 12 như mọi ngày. Cô y tá làm rất nhanh, đặt từng khay xuống bàn rồi lập tức rút lui, không nói lấy một câu.
Fred Weasley
/nhìn sang/ Mày là cá. Tao là hải cẩu.
George Weasley
Còn tao là dưa chua bị bỏ quên.
Ronald Weasley
/thở dài/ Có ai ăn phần pudding không, tao xin.
Darco Malfoy
/liếc mắt/ Mày mà đụng vào đồ tao,tao nhét mấy vào toilet.
Neville cúi gằm mặt, ăn trong im lặng như thể đang tính từng hạt cơm.
Ở giường đầu, Tom chưa động đũa. Ánh mắt dính chặt vào tường đối diện, nơi chẳng có gì.
Harry ngồi ghi chép. Tên bệnh, phản ứng, món ăn. Em gạch mấy dòng rồi đóng hồ sơ, đứng dậy.
Harry Potter
Các cậu cứ tiếp tục, tôi đi ăn trưa.
Mattheo Riddle
/huýt sáo/ Nhớ ăn cẩn thận. Ở đây có đứa ghét ai nhai to lắm.
Harry cười khẽ rồi rời khỏi phòng.
Cửa vừa khép lại, Mattheo lập tức đứng dậy.
Mattheo Riddle
Mày trả pudding cho nó thật hả?/chỉ vào Ron/
Fred Weasley
Không,tao lấy ăn rồi.
Ronald Weasley
/nhảy dựng lên/ Thằng quỷ!
Fred Weasley
Mày định làm gì? Đấm tao?/nhướng mày khiêu khích/
George Weasley
/vỗ tay cổ vũ/Cứ thế đi!
Darco Malfoy
Ai đụng vào đồ tao, tạo xử trước.
Oliver bật dậy theo bản năng, vơ khay cơm làm khiên.
Cedric Diggory
/la lên/ Mấy người điên vừa thôi!
Mattheo ném cái muỗng đầu tiên. Tiếp theo là khay cơm, cốc nhựa, ghế. Trong phòng một phút, phòng 12 thành cái chợ.
Fred đấm trúng mũi Ron, George đá Mattheo một cú rơi bị kéo ngã, Draco dùng thìa gõ đầu Cedric, trong khi Neville trốn dưới gầm giường, ôm gối run rẩy, Percy đứng bên cạnh quát đến mức sắp tắt tiếng.
Tom vẫn ngồi nguyên, tay gác cằm, bình thản nhìn cả bọn như đang xem phim hài.
Ba mươi phút sau, Harry quay lại cùng y tá và một bác lao công.
Cửa vừa mở, một tiếng động lớn vang lên - hình như là ghế văng vào tường.
Bên trọng hỗn loạn như chiến trường nhỏ.
George đu người trên thành cửa sổ, cười toe toét. Fred thì nằm dài dưới đất với vết bầm trên trán. Oliver giữ Cedric bằng khóa tay bằng xích, không biết lấy đâu ra. Ron đang kéo áo Mattheo, miệng gào "trả lời pudding cho tao!", trong khi Draco đứng trên bàn, tay cầm thìa như cầm đũa phép.
Harry Potter
/đứng yên ba giây, thở dài/ Chiến tranh à?
Tom Riddle
Chỉ khi cậu vắng mặt.
Harry Potter
/quay đầu, nói với y tá/ Gọi thêm người. Dọn dẹp. Và khoá lại mấy cái tủ luôn.
Mattheo Riddle
Cậu mới đi có nửa tiếng thôi mà./mỉm cười, tóc rối tung/
Darco Malfoy
/ném thìa xuống sàn/ Tại thằng Ron!
Ronald Weasley
Tao chỉ xin pudding!
Cedric Diggory
Buông tao ra, đồ bệnh!
George Weasley
Phòng 12 muôn năm!
Harry lật trang hồ sơ mời. Em ghi xuống một dòng duy nhất:
"Tạm thời chưa ai chết. Nhưng mất tích một người."
Em dùng bút một giây, ngoái lại nhìn căn phòng vẫn còn hỗn loạn.
George đang cười thì ngưng bặt. Fred đảo mắt. Darco ngồi xuống bàn, bỗng im re. Ron thì... giả vờ không nghe thấy.
Harry Potter
/nhíu mày,gập hồ sơ lại/ Khoá phòng. Đếm lại người. Và nếu ai nuốt người ta vô bụng thì tự giác mà khai.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play