Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Sói Xanh, Thỏ Trắng. | CapRhy

Thỏ à?

Ở thế giới này không tồn tại người bình thường, chỉ có nhân thú mà thôi. Nghĩa là người lai với thú.
Sói là loài đứng đầu. Chia ra thành hai màu là đỏ và xám. Đỏ là loài sói hiếm và não bộ thông minh hơn ai hết. Sói đỏ được ví như là tầng lớp quý tộc ở thế giới này. Xám là loài sói thông thường, hung hãn(tùy cá thể), trí thông minh chỉ kém sói đỏ vài phần. Còn một màu khác, là màu xanh dương. Nó không hẳn là hiếm nhưng cũng có ít cá thể có màu này.
Tiếp theo là cáo. Chỉ có một màu cam. Là loài thông minh nhất trong tất cả các loài nhưng cũng là loài gian xảo nhất. Mưu kế thâm sâu không ai bằng.
Dưới đó là mèo. Mèo cam là loài quậy phá nhất. Mèo trắng là loài hõa nhã và nhẹ nhàng. Mèo vàng có cả hai tính nết của mèo trắng và cam.
Cuối cùng, tần lớp thấp nhất, là thỏ. Có ba màu là hồng, xám và trắng. Màu hồng là loài có tài ăn nói, mồm mép dẻo quèo quẹo. Màu xám là loài có cá tính mạnh nhất, chỉ gây sự khi có vấn đề. Thỏ trắng, là loài bị khinh miệt và coi thường nhiều nhất vì bản chất nhẹ nhàng, lành tính, không có tài lẻ như thỏ hồng và xám.
- Tại Herzal School -
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Duy, dậy đi, giáo viên vào rồi.
Trần Minh Hiếu: sói đỏ. Đúng như giống loài, cậu ta rất thông minh và biết cách cư xử.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Aizz.. Để tao ngủ đi..
Hoàng Đức Duy: sói xanh. Không có thông tin rõ ràng về loài này.
Bóc!!
Một viên phấn bay từ trên bục giảng vào đầu Đức Duy.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Ay ui!!
: Hoàng Đức Duy!! Em dậy ngay cho tôi!!
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Đấy, bảo rồi chả nghe.
: Hôm nay lớp có bạn mới nhé, vào đi em.
Một thân hình bé nhỏ bước vào cùng đôi tai thỏ trắng buốt đang rụt rè cụp xuống, miệng lắp bắp như em bé đang tập nói.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Tớ..tớ là Nguyễn Quang Anh.. Mong được giúp đỡ.
: gì chứ? Một con thỏ trắng nhát cấy?
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Nào~ thỏ con sao lại sợ rồi? Hửm?
Trần Đăng Dương: sói xám. Ngạo mạng, chẳng sợ ai.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Dương, thôi đi.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Chào hỏi thôi.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
" đáng sợ quá.. Toàn sói với cáo thôi, nhỡ bọn họ ăn mình thì sao.. "
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Này, sao thằng sói xanh đó im lìm nãy giờ rồi?
Anh đang nhắm nhìn em nhỏ trên bục giảng, như bị hớp hồn. Duy bị thu hút bởi chiếc tai dài, bên cụp xuống bên thì thẳng đứng. Nước da trắng trẻo cứ như bột mì vậy..
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
" muốn chạm quá.. "
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Mày định ăn thịt cậu ấy à?
Minh Hiếu cất tiếng gọi thì Đức Duy mới tỉnh mộng.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Không, ấn tượng thôi, lần đầu tao gặp thỏ.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
" lần đầu gặp chú thỏ xinh như này.. "
────୨ৎ────
˙✧˖° 🫧ςαρɾɧγ⋆。˚꩜
。◕‿◕。
。◕‿◕。
flop nữa t bỏ viết truyện luông!!!!
。◕‿◕。
。◕‿◕。
thức tới 1h30 viết lận á nha, con novel làm sao coi cho được!!!!!
。◕‿◕。
。◕‿◕。
❗❗❗

Tai.

: ừm.. Chỗ kia còn trống, em ngồi vào đó nhé?
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Vâng.
Em nhấc đôi chân nhỏ bước về chiếc bàn nơi gần cuối lớp, chỗ mà Đức Duy nó đang ngồi.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Tớ.. Ngồi đây nha?
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Sao cậu có vẻ sợ tớ thế?
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Tớ không ăn cậu đâu.
Duy cười nhẹ, em nhỏ thấy vậy cũng yên tâm ngồi xuống.
Hm.. Hình như Duy nó có hứng thú với cậu bạn mới này rồi thì phải.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Tớ là Hoàng Đức Duy, cậu cứ gọi tớ là Duy thôi.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Dạ.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Sao cơ?
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Ơ không.. Tớ quen miệng..
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Xin lỗi Duy..
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Không sao.
Vì xuất thân là loài thỏ trắng yếu ớt, Quang Anh đã dần học được cách lễ phép với mọi thứ, mọi vật xung quanh. Có khi dẫm phải kiến còn xin lỗi.
Trong suốt tiết học nó cứ nằm xuống bàn rồi nước mắt lên nhìn chú thỏ trắng đang chăm chú nghe giảng bên cạnh mình không rời giây nào.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Duy ơi.. Đừng nhìn tớ nữa..
Quang Anh đỏ mặt, nhỏ giọng nói với nó, hai tai dài đã cụp xuống từ khi nào.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Rồi, tớ không nhìn nữa.
Người bé thỏ này cứ thơm thơm mùi gì ấy, quen mũi lắm mà chả nhớ ra.
────୨ৎ────
Đăng Dương và Minh Hiếu ngồi bàn sau hai người mà nheo hết cả mắt lại, họ không ngờ một Đức Duy vô cảm lại có ngày nhẹ ngàng như này.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
' vậy là yêu hả Hiếu? '
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
' ừm, mày không có mày không hiểu đâu. '
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
' chó nhà mày. '
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
' ừ, nhà tao có nuôi chó, nó tên Dương. '
────୨ৎ────
Chớp mắt đã đến giờ nghỉ trưa, tất cả mọi người đã đi hết, chỉ còn lại nó là Quang Anh ở lớp.
Đức Duy nghĩ mãi hồi lâu rồi mới bắt đầu mở miệng.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Cho tớ chạm vào tai cậu một lát được không?
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Tai tớ á?
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Đây nè.
Em cúi đầu xuống để đôi tai gần với Duy hơn. Đức Duy đặt nhẹ tay mình lên, mềm thật, lông trên đấy vừa mềm lại vừa mịn màng. Cứ thế, nó vô thức mà vuốt ve tai của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
D-Duy ơi.. Xong chưa..
Quang Anh ngập ngừng hỏi, bởi vì tai là bộ phận hơi nhạy cảm một tí xíu nên mặt em bây giờ có chút đỏ. Với làn da trắng trẻo nhứ thế thì hai cái má đỏ lên đã tạo một điểm nhấn trên mặt Quang Anh.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
A..à.. Xin lỗi.
˙✧˖° 🫧ςαρɾɧγ⋆。˚꩜

Dính luôn.

Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Ê nay đồ căn tin chán ngắt.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Vậy mà mày vẫn hốc hết đó thôi.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Thằng này nói chuyện gợi đòn quá ta?
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Tao tìm thằng Duy, không thèm đi với mày.
Đăng Dương quẹo vào cửa lớp thì thấy một khung cảnh khá là thơ mộng.
Quang Anh đang chép bài còn Đức Duy thì đang chọt chọt cái má của Quang Anh.
Dương vội quay ra nói với Hiếu.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Ù uôi.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Gì vậy?
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Tao nhớ tao có cắn viên nào đâu?
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Mày lúc nào chả phê?
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Tránh ra tao kêu nó.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Du-.
Hiếu cũng thế, vừa lú mặt vào lại quay ra.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Phê đá có lây không?
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hai thằng phê hết, mình bố mày tỉnh nè hai con sói.
Đức Duy ngồi tại chỗ nói vọng ra, mọi hành động nãy giờ của tụi nó đã bị Duy thấy hết rồi.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Mày đang làm hành động gì kia?
Minh Hiếu lấy hết can đảm quay mặt vào trong.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Đây tớ chỉ cậu nhá, thằng sói đỏ đó là Hiếu.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
À à.
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
...
Câu hỏi của Minh Hiếu hoàn toàn bị phớt lờ.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Còn thằng mặt chó kia là Dương, cậu nhớ chưa?
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Mày bảo ai chó?
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Ở đây ai chả chó mà tự ái.
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nhóm các cậu vui ghê.
Do cuộc đối thoại của nó và hai đứa bạn quá đỗi " bình thường " nên Quang Anh dù nhịn cười đến mấy cũng phải chịu thua.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Cười cái gì? Tin tao ăn mày luôn không?
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Nguyễn Quang Anh[🐰⚪].
Tớ không cười nữa..
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Ở nhà mẹ dạy ra đường bắt nạt bạn vậy hả Dương?
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Mới hỏi thôi mà??
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Câu hỏi của mày đầy tính đe dọa.
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Hoàng Đức Duy[🐺🔵].
Quang Anh sợ rồi này.
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
Trần Đăng Dương[🐺🔘].
" rồi đó, tao hiểu rồi đó. "
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
Trần Minh Hiếu[🐺🔴].
" dính luôn. "
Nãy giờ Quang Anh có để ý thấy một chuyện. Trong lúc đang nói chuyện với hai người kia, tay Đức Duy nó cứ vòng qua vai mình, đã ai cho phép đâu?
˙✧˖° 🫧ςαρɾɧγ⋆。˚꩜
。◕‿◕。
。◕‿◕。
nhảm lồn quó, ahuhu😭.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play