Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DoGav-DuongAn] Sai Ngay Từ Đầu Khi Yêu

Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh và Hợp Đồng Bất Ngờ

NovelToon
Hè hè
Hè hè
Hint này đợi hơi lâu🫶
NovelToon
Một quán cà phê sang trọng, nơi ánh nắng chiều len lỏi qua ô cửa kính, tạo nên không khí nhẹ nhàng, đối lập với sự căng thẳng trong lòng An??
An đang ngồi đối diện Duy, vẻ mặt đầy lo lắng, tay khuấy ly cà phê đã nguội ngắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày lại thở dài nữa kìa, An. Rốt cuộc có chuyện gì mà mày cứ ủ rũ mấy bữa nay vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Nhìn Duy, giọng mệt mỏi//Cha mẹ tao... lại giục chuyện cưới xin.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cứ bảo tao lớn rồi, phải có vợ con cho ổn định. Mày biết mà, tao đâu có hứng thú với chuyện đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì mày cứ nói thẳng với ông bà đi chứ. Thời buổi nào rồi mà còn ép buộc con cái chuyện hôn nhân
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nói làm sao được? Tao đã thử rồi, nhưng ông bà cứ bảo là vì lo cho tao.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mà công ty ĐTA dạo này cũng đang gặp chút rắc rối, tao không muốn làm ông bà thêm bận tâm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rắc rối? Công ty lớn như ĐTA mà cũng gặp rắc rối sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Lắc đầu//Ừ, có một dự án lớn đang bị đối tác gây khó dễ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nếu không giải quyết được thì sẽ ảnh hưởng đến tài chính của công ty. Tao đang đau đầu đây.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ahhhh//la lên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vỗ vai An an ủi//Thôi được rồi, bình tĩnh đi. Mày cứ suy nghĩ từ từ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chuyện cưới xin thì cứ kiếm đại một cô nào đó ra mắt ông bà cho xong chuyện đi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Nhìn Duy với ánh mắt không thể tin được]Mày nói cứ như đùa vậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao nói thật mà. Hay là kiếm một hợp đồng hôn nhân giả ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vừa giải quyết được chuyện cha mẹ, vừa có thời gian lo cho công ty.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Suy nghĩ một lát//Hợp đồng hôn nhân...
Đột nhiên ánh mắt An dừng lại ở một người đàn ông đang bước vào quán.
Anh ta mặc vest đen, dáng người cao ráo, toát lên vẻ lịch lãm, lạnh lùng. Anh ta đi thẳng đến quầy gọi đồ, sau đó tìm một bàn trống gần cửa sổ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Không để ý đến ánh mắt của An// Thấy không? Tao thấy ý này hay đó chứ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Vẫn nhìn về phía người đó,một ý nghĩ lóe lên trong đầu] Duy, mày nghĩ sao nếu... người đó là con trai?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tất nhiên là đ--//khựng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
G...Gì????
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[Giật mình, nhìn theo ánh mắt của An rồi quay lại nhìn An với vẻ mặt khó hiểu] An, mày đùa tao à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Không đùa chút nào, ánh mắt kiên định]Không. Tao không đùa
.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ê....Từ ...từ//giọng nhỏ dần//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"nó làm thiệt luôn?"
An đứng dậy, hít một hơi thật sâu rồi đi về phía bàn của chàng trai. Duy ngồi lại nhìn theo với ánh mắt đầy ngạc nhiên
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Đứng đối diện bàn của anh, giọng hơi ngập ngừng]Xin lỗi... tôi có thể nói chuyện với anh một lát được không?
???
???
[Ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén lướt qua An, sau đó khẽ nhếch môi, giọng điềm tĩnh]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cứ tự nhiên!
An kéo ghế ngồi đối diện Dương. Không khí giữa hai người có chút căng thẳng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Hít thêm một hơi*Chắc anh thấy lạ khi tôi tự nhiên đến làm phiền như vậy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm hứm?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng... tôi có một đề nghị muốn nói với anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Tựa lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn An, như muốn đọc vị đối phương] Đề nghị gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Nói nhanh, như sợ mình sẽ thay đổi ý định] Một hợp đồng hôn nhân. Một năm. Tôi sẽ trả anh một khoản tiền hậu hĩnh.
Dương nghe xong thì bật cười nhẹ, một nụ cười nửa vời không rõ ý tứ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hợp đồng hôn nhân? Nhóc à, nhóc có nghĩ là mình đang nói chuyện với một người lạ mặt không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Nhóc??"
Bị Dương gọi là "nhóc" khiến cậu hơi khó chịu, nhưng cố giữ bình tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi biết. Nhưng tôi đang rất cần. Tôi không có nhiều thời gian.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt trở nên sâu hơn]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy thì nhóc có thể nói rõ hơn lý do được không? Một đề nghị bất ngờ như vậy, tôi nghĩ mình cần biết chi tiết.
An tuy ngập ngừng một chút, rồi quyết định nói thật một phần
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gia đình tôi đang hối thúc chuyện cưới xin. Và công ty tôi đang gặp một chút vấn đề, tôi cần thời gian để tập trung giải quyết. Tôi cần một người để che mắt gia đình trong một khoảng thời gian nhất định.
Ánh mắt Dương lóe lên một tia sáng khó hiểu, nhưng nhanh chóng biến mất. Anh ta nhìn An một lượt từ trên xuống dưới, rồi lại nhếch môi cười
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nghe có vẻ thú vị đấy. Nhưng tại sao lại là tôi? Nhóc không sợ tôi là một kẻ lừa đảo sao?
Tại anh là chồng ảnh?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trực giác của tôi mách bảo anh không phải người như vậy.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Với lại, anh trông khá... //An ngừng lại, tìm từ// ...đáng tin cậy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Cười khẩy, nhưng không phản đối] Đáng tin cậy à? Vậy thì nhóc đã nhìn lầm rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng thôi, tôi cũng không có việc gì làm. Cứ cho là tôi hứng thú với lời đề nghị của nhóc đi. Chi tiết hợp đồng thế nào?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn gồng lên,giữ vẻ mặt nghiêm túc]
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ kết hôn giả. Trong một năm. Tôi sẽ sắp xếp để anh ra mắt gia đình tôi, đóng vai trò là chồng tôi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ ở chung nhà, nhưng mỗi người một phòng. Không can thiệp vào đời tư của nhau.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chung nhà, riêng phòng. Không can thiệp đời tư. Nghe có vẻ công bằng đấy. Tiền bạc thì sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sáu trăm triệu cho một năm. Tôi có thể đưa trước một nửa.
Dương trầm ngâm một lát, ánh mắt nhìn thẳng vào An, như đang dò xét điều gì đó
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được thôi. Tôi đồng ý.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Ngạc nhiên trước sự đồng ý nhanh chóng của Dương]Anh... anh đồng ý thật sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Nhún vai* Tại sao không? Dù sao tôi cũng đang rảnh rỗi.Coi như giúp nhóc một tay, và kiếm chút tiền tiêu vặt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Tiền tiêu vặt?vậy chắc nghèo lắm nên mới đồng ý"
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy thì... cảm ơn anh. Chúng ta có thể bàn bạc chi tiết hơn vào một buổi khác không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//đứng dậy//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chiều nay. Năm giờ. Quán này. Tôi sẽ gửi cho nhóc số điện thoại của tôi.
Vội vàng lấy điện thoại ra, trao đổi số với Dương. Dương gật đầu một cái rồi quay lưng bước đi, để lại An với một tâm trạng vừa nhẹ nhõm vừa hoài nghi.
.
An quay lại bàn, Duy lập tức chạy đến, vẻ mặt đầy tò mò và lo lắng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày làm cái quái gì vậy, An? Mày dám thật sự ra đó nói chuyện với người lạ sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rồi còn... hợp đồng hôn nhân gì đó nữa! Mày điên rồi!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười// Tao không điên. Và tao đã có "chồng" rồi, Duy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Tròn mắt ngạc nhiên//Hả? Mày nói thật đấy à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thật. Chiều nay tao sẽ gặp lại anh ấy để bàn chi tiết hợp đồng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày biết gì về người đó mà dám làm vậy? Lỡ hắn ta là kẻ lừa đảo thì sao? Hoặc tệ hơn là một tên biến thái thì sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không đâu. Tao có cảm giác anh ấy là người tốt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vả lại... tao cũng không còn lựa chọn nào khác. .
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Công ty ĐTA đang rất cần một khoản vốn lớn để đầu tư vào dự án mới, nhưng lại đang bị một công ty đối thủ chặn đường, không ai dám hợp tác với mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vẻ mặt lo lắng//Mày đừng có nông nổi vậy chứ! Tao thật sự lo cho mày đó An.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không sao đâu. Mày cứ tin tao đi.
An đứng dậy, trong lòng không khỏi có chút bất an. Liệu quyết định này có đúng đắn? Hay đây chỉ là khởi đầu cho một chuỗi rắc rối mới?

Hợp Đồng và Cuộc Sống Chung Nhà

Hè hè
Hè hè
Nay xui quá àaaa
Hè hè
Hè hè
Sáng sớm cúp điện:)
Hè hè
Hè hè
Đang rửa dĩa thì cúp nước ????
Hè hè
Hè hè
đăng ký 5g xong coi live concert thì lag???
Hè hè
Hè hè
Lag còn trời mưa nữa😭
---
Căn hộ cao cấp của An, nơi mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng, tinh tế, phản ánh phong cách sống của một tổng giám đốc trẻ.
An và Dương đang ngồi đối diện nhau trong phòng khách, trên bàn là hai bản hợp đồng được in rõ ràng. An có vẻ căng thẳng, trong khi Dương vẫn giữ thái độ điềm tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Đẩy bản hợp đồng về phía Dương]Anh xem kỹ lại đi. Nếu có gì không hợp lý, chúng ta có thể điều chỉnh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Lướt nhanh qua các điều khoản, ánh mắt dừng lại ở một vài điểm rồi ngẩng lên nhìn An]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Không can thiệp vào đời tư của nhau", "mỗi người một phòng", "chỉ xuất hiện khi cần thiết"... Có vẻ nhóc đã nghĩ rất kỹ rồi nhỉ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Gật đầu* Đúng vậy. Tôi muốn mọi thứ rõ ràng ngay từ đầu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Khẽ cười*Tốt. Tôi không có ý kiến gì. [Anh ta cầm bút lên, ký vào bản hợp đồng một cách dứt khoát.]
An hơi ngạc nhiên trước sự nhanh gọn của Dương, sau đó cũng ký vào bản của mình.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn chút hồi hộp]Vậy là... chúng ta chính thức "kết hôn" rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Gấp hợp đồng lại//Coi như vậy đi. Giờ thì, nhóc có thể dẫn tôi đi xem phòng của tôi được không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Đứng dậy* À, được. Phòng anh ở cuối hành lang bên trái. Tôi đã chuẩn bị sẵn mọi thứ rồi.
An dẫn Dương đi tham quan căn hộ. Dương quan sát mọi thứ một cách tỉ mỉ, từ cách bài trí đến từng chi tiết nhỏ.
An cảm thấy có chút khó chịu khi Dương cứ nhìn chằm chằm vào đồ đạc của mình.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Biến thái kiểu mới hả?"
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Ai tin...Có cần cao đẹp vậy không?"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Đứng trước cửa phòng của mình, quay sang An] Căn hộ của nhóc khá... gọn gàng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh có thể đừng gọi tôi là nhóc được không?//mỏ giựt giựt//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không//cười//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"...."
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Khẽ nhíu mày// Anh có cần gì thêm không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Lắc đầu* Tạm thời thì không. Tôi sẽ tự sắp xếp đồ đạc.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy được. Nếu có gì cần, cứ nói với tôi.
An quay lưng đi về phía phòng làm việc của mình. Dương bước vào phòng, đóng cửa lại. Ánh mắt anh ta không còn vẻ điềm tĩnh như ban đầu, mà thay vào đó là một sự tính toán khó lường.
.
Cuộc sống chung nhà bắt đầu. An bận rộn với công việc ở công ty ĐTA. Cậu thường xuyên về muộn, hoặc làm việc đến khuya.
Dương thì ngược lại, anh ta có vẻ khá nhàn rỗi, thường xuyên ở nhà. Hai người ít khi chạm mặt nhau, đúng như những gì đã ghi trong hợp đồng
.
An đang ngồi trước máy tính trong phòng làm việc, vẻ mặt căng thẳng. Cậu đang xem xét các báo cáo tài chính, và tình hình công ty vẫn không mấy khả quan.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Thở dài*Chết tiệt! Vẫn không có tiến triển gì sao?
Tiếng chuông điện thoại reo. Là Duy.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Alo, Duy à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Giọng lo lắng*📞 Mày sao rồi? Công việc vẫn ổn chứ? Với lại... "chồng hợp đồng" của mày thế nào rồi? Có làm khó dễ gì mày không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞 Mày lo xa quá. Anh ấy rất đúng mực, đúng như hợp đồng. Mỗi người một việc, không ai làm phiền ai.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Còn công việc thì... vẫn vậy. Dự án kia vẫn đang bế tắc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞Cho xin số điện thoại của thằng đó!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Mày thích chồng tao hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞Gì?Tao xin để không liên lạc với mày thì có thể hỏi anh ta!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Ừ...ừ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞Ghen??
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Công ty bế tắc rồi....//chuyển chủ đề//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞...Tao đã nói rồi mà. Mày đừng có tin tưởng người lạ quá. Lỡ hắn ta là gián điệp của công ty đối thủ thì sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞Mày nói linh tinh gì vậy? Không có chuyện đó đâu. Anh ấy trông không giống người làm mấy chuyện đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞Trông không giống mà mày dám ký hợp đồng hôn nhân với người ta sao? Thôi được rồi, tao không nói nữa. Mày nhớ giữ gìn sức khỏe đó.
An tắt máy, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Lời nói của Duy khiến cậu có chút suy nghĩ. Nhưng rồi cậu lại lắc đầu, tập trung vào công việc
.
Trong khi đó, ở một căn phòng khác trong căn hộ, Dương đang ngồi trước máy tính xách tay. Trên màn hình là một biểu đồ phức tạp, và những dòng chữ liên quan đến công ty ĐTA. Anh ta gõ bàn phím một cách nhanh chóng, vẻ mặt lạnh lùng, tập trung.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Lẩm bẩm*ĐTA... cũng không tệ. Nhưng vẫn còn nhiều sơ hở.
Tiếng chuông điện thoại của Dương reo.
Hết vợ tới chồng:)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📞Alo, Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Giọng có vẻ vội vàng// 📞Mày sao rồi? Mọi chuyện ổn chứ? Có thu thập được gì không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Nhìn về phía cửa phòng An, giọng hạ thấp] 📞Mày cứ yên tâm. Mọi thứ đang đi đúng hướng. Sẽ có thông tin sớm thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞Tốt. Mày nhớ cẩn thận đó. Đừng để bị phát hiện
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📞Tao biết rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞Tao đánh bản quy--tút tút
Dương tắt máy, ánh mắt anh ta lại nhìn về phía phòng của An, một nụ cười khó hiểu xuất hiện trên môi.
.
Tối đến ....An đang ở trong bếp, cố gắng nấu một bữa ăn đơn giản. Cậu không giỏi nấu nướng, và thường xuyên ăn ngoài. Hôm nay, không hiểu sao cậu lại muốn tự nấu.
Dương bước ra từ phòng của mình, đi ngang qua bếp. Anh ta nhìn An đang loay hoay với nồi niêu xoong chảo, khẽ nhíu mày.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhóc đang làm gì vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Giật mình, quay lại//À... tôi đang nấu bữa tối. Anh có muốn ăn không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Nhìn nồi thức ăn đang bốc khói nghi ngút, vẻ mặt không mấy tin tưởng] Nhóc chắc là nó ăn được chứ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Hơi ngượng*Tôi... tôi cũng không chắc lắm. Nhưng tôi đang cố gắng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Tiến lại gần, nhìn vào nồi. Anh ta thấy An đang cố gắng làm món mì xào, nhưng có vẻ không thành công lắm.] Để tôi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Ngạc nhiên* Hả? Anh... anh biết nấu ăn sao?
Anh không trả lời, chỉ đơn giản là đẩy An sang một bên, cầm lấy chiếc muỗng và bắt đầu đảo thức ăn. Động tác của anh ta rất thuần thục
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhóc cứ ngồi đó đi.
An đứng nhìn Dương nấu ăn, trong lòng có chút bối rối. Anh ta không chỉ biết nấu ăn, mà còn nấu rất nhanh và chuyên nghiệp. Mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp căn bếp.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Thấy Dương nấu xong, ngập ngừng hỏi] Anh... anh thường nấu ăn sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Đặt đĩa mì xào xuống bàn, quay sang nhìn An] Cũng không hẳn. Chỉ là thỉnh thoảng. Ăn đi.
An ngồi xuống, nếm thử món mì. Mùi vị thật sự rất ngon, khác hẳn với những gì cậu tự nấu. Cậu nhìn Dương, người đang ngồi đối diện, ăn một cách chậm rãi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*Khẽ nói* Ngon thật. Cảm ơn anh.
Không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ. Ánh mắt anh ta vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng có một chút gì đó khó hiểu lướt qua.
Bữa tối diễn ra trong im lặng. An cảm thấy không khí bớt căng thẳng hơn một chút. Cậu không ngờ Dương lại có thể nấu ăn ngon đến vậy. Liệu đây có phải là một khía cạnh khác của con người anh ta mà cậu chưa biết?

Màn Ra Mắt Bất Ngờ

Hè hè
Hè hè
nay tam tai quá
Hè hè
Hè hè
Bị bỏng có sẹo ròi....
--
Nay Dương được An dẫn về nhà ra mắt cha mẹ vợ
An đang đứng cạnh Dương, cả hai đều mặc vest chỉnh tề. Dương trông vô cùng tự tin và lịch lãm, khiến An cảm thấy hơi ngỡ ngàng. Ông Đặng và Bà Đặng ngồi trên ghế sofa, ánh mắt đầy tò mò và đánh giá.
Bà Đặng
Bà Đặng
[Nhìn An với vẻ mặt vẫn còn ngạc nhiên]
Bà Đặng
Bà Đặng
An à, con làm mẹ bất ngờ quá đó. Mới tuần trước còn kêu bận công việc, giờ đã có người yêu rồi, lại còn... cưới luôn rồi sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Cười gượng, liếc nhìn Dương//Dạ... thì tại con thấy hợp nên... cưới luôn mẹ ạ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Mỉm cười nhẹ nhàng, nắm lấy tay An một cách tự nhiên] Thưa bác gái, con là Trần Đăng Dương.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Con và An tình cờ gặp nhau, nói chuyện hợp ý nên quyết định tiến tới hôn nhân ạ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chúng con rất mong nhận được sự chúc phúc của hai bác.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Diễn sâu...vậy sao?"
Bà Đặng
Bà Đặng
[Nhìn Dương với ánh mắt trìu mến] Ôi trời ơi, cậu trông sáng sủa, chững chạc quá!
Bà Đặng
Bà Đặng
*Quay sang An* Sao con không nói với mẹ sớm một tiếng? Tụi bay làm người lớn tụi tao muốn rớt tim ra ngoài!
Ông Đặng
Ông Đặng
*Nhìn Dương dò xét* Cậu là Trần Đăng Dương? Ta nhớ là chưa từng gặp cậu bao giờ. Cậu làm việc ở đâu?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ, con có một công ty riêng về công nghệ thưa bác. Công ty con cũng mới thành lập nên chưa có tiếng tăm gì ạ.
Ông Đặng
Ông Đặng
Nghe nói An nhà ta dạo này có vẻ bận rộn với công việc, cũng không có thời gian tìm hiểu ai.
Ông Đặng
Ông Đặng
Cậu đến khiến ta cũng bất ngờ đấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ, An nhà ta đúng là rất đam mê công việc, nhưng cũng rất tình cảm thưa bác. Con rất may mắn khi gặp được An.
An nghe Dương nói mà mặt nóng ran. Anh ta "diễn" nhập tâm quá rồi!
.
Sau bữa cơm, Ông Đặng ngỏ ý muốn chơi cờ với Dương. An ngồi cạnh Bà Đặng, vừa ăn hoa quả vừa nghe lén cuộc trò chuyện của hai người đàn ông
Thật ra cũng không nghe được gì nhiều
Ông Đặng
Ông Đặng
*Đặt quân cờ xuống* Cậu Dương à, cậu có biết chơi cờ không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Mỉm cười*Dạ, con có biết một chút thưa bác. Nhưng chắc chắn không thể bằng bác được ạ.
Ông Đặng
Ông Đặng
*Cười sảng khoái* Cứ khiêm tốn. Nào, mình làm một ván.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ
Hai người bắt đầu ván cờ. An ngạc nhiên khi thấy Dương không hề lúng túng, thậm chí còn đi nước cờ rất chắc chắn. Ông Đặng cũng dần tỏ ra hứng thú hơn
Bà Đặng
Bà Đặng
*Thì thầm với An*Con thấy không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dạ?
Bà Đặng
Bà Đặng
Chồng con vừa đẹp trai, vừa giỏi giang, lại còn biết chơi cờ với ba nữa chứ. Mẹ ưng lắm đó!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Cười gượng// À...Dạ...
Ông Đặng đột nhiên hạ thấp giọng khi An và mẹ đang nói chuyện, nhìn thẳng vào Dương, ánh mắt đầy suy tư
Ông Đặng
Ông Đặng
Ta biết con và An có thể có một vài... khúc mắc riêng. Nhưng ta tin con.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
...
Ông Đặng
Ông Đặng
An nhà ta từ bé đã hơi cứng đầu, lại chỉ biết có công việc.
Ông Đặng
Ông Đặng
Ta mong con sẽ khiến nhóc An nhà ta hạnh phúc và yêu thương bản thân hơn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[Nhìn sang An đang nói chuyện với mẹ, ánh mắt anh ta lướt qua An rồi quay lại nhìn Ông Đặng, giọng chắc nịch] Dạ, con hứa.
An đang quay lưng về phía hai người đàn ông, nói chuyện với mẹ,cũng không nghe 2 người đó nói gì!
.
Bà Đặng
Bà Đặng
An à, con yêu người ta không đấy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Hơi khựng lại, rồi trả lời lí nhí// Chắc có...
Bà Đặng
Bà Đặng
*Vẻ mặt hơi buồn*Chồng vợ với nhau mà "chắc có"? Phải là chắc chắn chứ!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
D..dạ con...con
Bà Đặng
Bà Đặng
Mẹ mong con hạnh phúc. Nếu nó mà bỏ con thì con cứ về với mẹ nhé.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Vội vàng gật đầu// Dạ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Một năm thôi mẹ à... Rồi con sẽ về với mẹ thôi"
Chắc là 1 năm? Hay cả đời?
.
Cậu cũng không biết rằng, lời hứa của Dương với ba cậu mang một ý nghĩa khác
Bà Đặng
Bà Đặng
À mà này, nhớ đẻ cháu cho mẹ con nhé!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
[Mắt chữ A mồm chữ O, sặc nước miếng] ...Dạ...?
Bà Đặng
Bà Đặng
*Cười tủm tỉm* Gì mà ngạc nhiên vậy? Cưới nhau rồi thì phải có con chứ! Mẹ mong cháu lắm đó!
An nhìn Dương, người đang cười nhẹ nhàng khi nghe Bà Đặng nói. Cậu không biết phải phản ứng thế nào. Màn ra mắt này thật sự "lố" ngoài sức tưởng tượng của cậu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi rồi... Mẹ ơi, con xin mẹ!(⁠*⁠﹏⁠*⁠;⁠)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play