Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[G-Dragon X Y/N] Em Không Phải Là Cô Ấy

Chương 1

Yoo Nari đứng trước cánh cổng lớn của học viện Daehwa, nơi mà cô chưa từng dám nghĩ mình sẽ thuộc về
Cánh cổng sắt đen cao quá đầu người, uốn lượn những hoa văn cổ kính, toát ra cái lạnh của một nơi quá mức sang trọng
Học viện Daehwa, nơi quy tụ toàn những người sinh ra đã ở vạch đích. Con cái chính trị gia, giới giải trí, tài phiệt
Còn cô, một đứa chỉ có học bổng và… một gương mặt “không nên xuất hiện ở đây”
Gió sớm buổi sáng thổi qua cổ áo sơ mi trắng, khiến cô hơi rùng mình. Chiếc vali nhỏ kéo sau lưng kêu lạch cạch khi lăn qua nền đá hoa cương, nổi bật giữa hàng loạt chiếc xe sang đang dừng đỗ xung quanh
Yoo Nari
Yoo Nari
Bình tĩnh nào, mình chỉ đến học thôi. Không làm gì sai cả…
Vừa bước vào khuôn viên trường, ánh nhìn đầu tiên đã bủa vây cô. Những học sinh mặc đồng phục chỉnh tề, túm tụm lại theo nhóm, bắt đầu thì thầm
Baek Soohee
Baek Soohee
//Thì thầm// Nhỏ kia ai thế?
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Không biết… nhưng mà gương mặt trông rất quen
Nari hơi cúi đầu, bước nhanh hơn. Cô không quen những ánh mắt đó, ánh mắt như thể cô vừa làm điều gì tội lỗi
Trong lòng Nari thắt lại. Cô không muốn bắt đầu ngày đầu tiên như thế này. Nhưng cô phải học, phải sống, phải tồn tại
Cô rẽ vào dãy nhà hành chính, theo hướng dẫn ghi trên thư mời nhập học. Cô được xếp vào lớp Mỹ thuật 1A, và sẽ ở ký túc xá tầng 5
Cô vừa dừng lại trước bảng thông báo thì một giọng nói vang lên phía sau
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
Ê, cậu… là học sinh mới à?
Nari xoay người lại, chạm mặt một cậu con trai cao, tóc nâu sáng, gương mặt có nét lười biếng nhưng không khó gần
Yoo Nari
Yoo Nari
//Lúng túng// À… vâng, mình là Yoo Nari, sinh viên năm nhất
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
À, học bổng năm nay đấy hả? Không ngờ lại là con gái
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
Tên Nari nghe… cũng hợp với mặt lắm
Cô hơi khựng lại. Không rõ đó là lời khen hay lời bóng gió
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
À mà đừng để ý tụi nó nhìn cậu lạ lạ nha. Chắc tại cậu có nét giống… người quen cũ của một số người ở đây thôi. Nhưng yên tâm, lớp mình vui lắm
Cậu đưa tay chỉ lên lầu
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
Đi chung không? Mình cũng lớp 1A
Yoo Nari gật nhẹ, kéo vali đi theo cậu ấy. Cô không biết rằng… cơn giông lớn nhất cuộc đời đang chờ mình phía trước
Lớp Mỹ thuật 1A nằm ở cuối hành lang tầng ba, nơi có cửa sổ lớn đón ánh nắng buổi sớm tràn vào khiến cả căn phòng như được phủ lớp màu vàng nhạt
Nari bước vào sau Junh-wan, ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía cô. Cảm giác ấy khiến tay cô siết chặt quai túi xách
Baek Soohee là người lên tiếng đầu tiên, với một nụ cười không rõ là thân thiện hay chế giễu
Baek Soohee
Baek Soohee
A, “chị Min” đến lớp rồi kìa
Cả lớp bật cười khúc khích. Junh-wan quay đầu, cau mày
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
Soohee, đừng nói linh tinh
Soohee nhún vai, vắt chéo chân lên bàn như chẳng có chuyện gì nghiêm trọng. Cô là kiểu người luôn khiến người khác bối rối bằng nụ cười mỉa mai và đôi mắt sắc như dao lam
Yoo Nari không hỏi “chị Min” là ai, nhưng trong lòng đã lờ mờ đoán ra điều gì đó. Cô lặng lẽ ngồi vào chiếc bàn cuối cùng trong góc lớp – nơi duy nhất còn trống
Một lát sau, cửa lớp mở ra. Cả lớp lập tức im bặt
Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi bước vào. Áo sơ mi trắng, váy bút chì đen, mái tóc buộc thấp gọn gàng, toát lên vẻ nghiêm khắc pha chút lạnh lùng
Giáo viên
Giáo viên
Yên lặng
Giáo viên
Giáo viên
Tôi là giáo viên hướng dẫn của các em trong suốt năm học này
Giáo viên
Giáo viên
Trước khi bắt đầu, giới thiệu bạn mới
Nari đứng dậy, nhẹ giọng nói
Yoo Nari
Yoo Nari
Em là Yoo Nari… sinh viên năm nhất… học bổng ngành nghệ thuật
Giáo viên
Giáo viên
Ngồi đi
Không thêm lời khen, cũng chẳng có ánh mắt động viên. Lạnh lùng y như cách cô bước vào lớp. Nhưng Nari cảm thấy an toàn với sự lạnh lùng ấy hơn là những cái nhìn soi mói ngoài kia
Giáo viên bắt đầu giảng về định hướng môn học, rồi chia nhóm cho một bài vẽ đầu tiên “Chân dung người truyền cảm hứng”
Giáo viên
Giáo viên
Mỗi nhóm 2 người. Danh sách bốc thăm, không đổi
Tiếng rì rầm lại nổi lên khi danh sách hiện lên màn hình
Yoo Nari – Baek Soohee
Không khí trong lớp như đông lại một giây. Baek Soohee nheo mắt nhìn bảng rồi quay qua, tươi cười với Nari
Baek Soohee
Baek Soohee
Đúng là định mệnh ghê ha
Nụ cười ấy làm sống lưng Nari lạnh buốt. Cô không biết, định mệnh đó là vô tình, hay là bắt đầu cho một chuỗi thử thách mà cô chưa sẵn sàng để đối mặt
Buổi chiều, cả lớp tụ tập tại phòng mỹ thuật để chuẩn bị cho bài vẽ đầu tiên – “Chân dung người truyền cảm hứng”
Bên trong căn phòng rộng lớn ngập ánh sáng tự nhiên, giá vẽ đã được đặt sẵn
Mùi màu vẽ, gỗ và giấy vẽ mới hòa quyện lại, dễ chịu với ai yêu nghệ thuật… trừ Nari
Nari bước đến chiếc giá vẽ có ghi tên mình. Kế bên là Baek Soohee, người bạn cùng nhóm mà cô chẳng mong đợi
Baek Soohee
Baek Soohee
//Cười tươi// Chào “chị Min” mình cùng nhóm ha?
Nụ cười đẹp, nhưng Nari nghe được rõ ràng cái gai trong từng chữ
Yoo Nari
Yoo Nari
//Nhỏ giọng// Ừm… chúng ta nên bàn trước ý tưởng không?
Baek Soohee
Baek Soohee
Ý tưởng của mình là cậu ngồi yên. Để mình vẽ
Yoo Nari
Yoo Nari
Hả? Nhưng bài là làm đôi mà..?
Baek Soohee
Baek Soohee
Nhưng người có thể vẽ ở đây chỉ có mình
Baek Soohee
Baek Soohee
Cậu chỉ là học bổng mà, đúng không?
Câu nói ấy nhẹ nhàng mà như tát thẳng vào mặt. Nari đứng yên, cảm giác như ai đó vừa bóp nghẹt cổ cô bằng ánh mắt của cả lớp vài người liếc nhìn rồi quay đi, như thể chuyện này là quá bình thường
Baek Soohee
Baek Soohee
Hay là… cậu muốn vẽ? Vẽ ai? Vẽ người truyền cảm hứng hả?
Baek Soohee
Baek Soohee
Có ai truyền cảm hứng cho một học sinh nghèo không?
Nari siết chặt tay, định lên tiếng thì giọng một bạn nam chen vào
Kang Junh-wan
Kang Junh-wan
Soohee, nói ít thôi. Làm nhóm thì phải chia việc
Soohee quay đầu lại, nụ cười nhạt trên môi
Baek Soohee
Baek Soohee
Junhwan à, mình chỉ nói sự thật thôi
Baek Soohee
Baek Soohee
Cậu cũng biết, người như cô ta… chỉ cần xuất hiện ở trường này đã là quá nhiều rồi
Không khí lạnh đi rõ rệt. Giáo viên bước vào kiểm tra các nhóm. Nari vội cầm bút lên, vẽ đại vài nét trên giấy như để chứng minh mình có “tham gia”
Giáo viên
Giáo viên
Nhóm này ổn chứ?
Baek Soohee
Baek Soohee
Dạ ổn ạ. Bạn ấy vẽ rất tốt
Nari ngẩng lên. Cô không ngờ một lời nói bình thường cũng có thể khiến người ta thấy tê buốt đến vậy vì nó là lời nói dối đẹp đẽ nhất ngày hôm đó
Cuối buổi, khi mọi người đang dọn dẹp, Soohee lại ghé sát tai Nari, thì thầm
Baek Soohee
Baek Soohee
Cậu biết không? Cậu có gương mặt giống người từng là một phần quan trọng của ai đó
Baek Soohee
Baek Soohee
Mà giờ cô ta chết rồi
Baek Soohee
Baek Soohee
Còn cậu…
Baek Soohee
Baek Soohee
Chỉ là bản sao rẻ tiền thôi
Rồi cô ta quay đi, để lại Nari đứng đó, tay run run, lòng nghẹn ứ

Chương 2

Nari ngồi ở thư viện, cuốn phác thảo đặt trước mặt nhưng đầu óc chẳng thể tập trung
Mỗi lần nhắm mắt lại, cô lại thấy ánh mắt khinh thường của Baek Soohee, cùng cái tên mơ hồ “chị Min” cứ lởn vởn trong đầu
Cô không biết tại sao mình lại giống một người đến mức bị ghét nhưng sâu trong lòng, Nari thấy người đó chắc chắn rất quan trọng
Giờ ra chơi, khi đi ngang hành lang khu sinh viên năm ba, Nari nghe tiếng hai cô gái trò chuyện sau lưng. Cô không định để ý, cho đến khi một cái tên bật ra:
Vô danh
Vô danh
(A) Hôm qua tớ thấy tấm ảnh Min Yeseul ở phòng hội. Vẫn đẹp như thiên thần
Vô danh
Vô danh
(B) Ừm… Nhưng nghe nói Jiyong vẫn chưa từng xóa bất kỳ bức ảnh nào có cô ấy
Vô danh
Vô danh
(B) Ghê á, mất gần 1 năm rồi còn gì…
Vô danh
Vô danh
(A) Cậu nghĩ nếu Yeseul còn sống… Jiyong có trở nên như bây giờ không?
Vô danh
Vô danh
(B) Không đâu, hồi đó Jiyong khác lắm. Còn bây giờ chỉ toàn lạnh lùng và tức giận
Nari khựng lại
Min Yeseul…
Đó là cái tên khiến trái tim cô đập mạnh như trống dồn
Cô nhận ra mình đang bước vào thế giới của một người đã chết. Một người từng là trung tâm của ai đó
Một người mà cô vô tình mang gương mặt giống hệt…
Chiều hôm đó, khi Nari đang lau dọn lại bàn học ở lớp, một giọng nói nhẹ nhàng cất lên sau lưng
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Nari đúng không?
Nari quay lại, hơi bất ngờ. Trước mặt cô là một cô gái cao ráo, tóc dài uốn nhẹ, nụ cười dịu dàng như nắng đầu thu. Đồng phục khoác ngoài sơ vin gọn gàng, toát lên thần thái “đáng tin”
Yoo Nari
Yoo Nari
Ơ… vâng
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Mình là Yejin, học cùng lớp với cậu
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Hôm trước thấy chuyện trong lớp, mình xin lỗi thay Soohee nha
Yoo Nari
Yoo Nari
Không sao đâu mình ổn
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
//Mỉm cười// Ở ngôi trường này, không dễ để những người như cậu tồn tại đâu
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Nhưng nếu khéo léo… thì cũng có thể sống yên ổn
Yoo Nari
Yoo Nari
…?
Giọng nói đó vẫn nhẹ nhàng, nhưng đằng sau lời khuyên ấy như ẩn một tầng cảnh báo
Yoo Nari
Yoo Nari
Ý cậu là sao..?
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Có người quan tâm đến cậu… nên mình tò mò thôi
Câu nói kết thúc bằng một nụ cười hoàn hảo
Nhưng khi Yejin quay đi, ánh mắt cô hoàn toàn thay đổi, lạnh và sâu như mặt hồ không đáy
Hôm sau, Nari được giáo viên nhờ mang tài liệu lên phòng Hội sinh viên, nơi tầng trên mà sinh viên năm nhất thường không bén mảng đến
Cô ôm tập hồ sơ, bước chậm rãi qua dãy hành lang lát đá. Im lặng, tĩnh mịch. Có chút gì đó khiến cô hơi căng thẳng
Vừa đến cửa phòng, Nari gõ nhẹ ba tiếng, không có ai trả lời. Cô định quay đi, thì cánh cửa bật mở từ bên trong
Một người con trai bước ra. Cao, mặc sơ mi đen, tai đeo khuyên bạc, ánh mắt sắc và lạnh như lưỡi dao
Nari bất ngờ, khựng lại
Kwon Jiyong cũng vậy
Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau thời gian như khựng lại một nhịp
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô là ai?
Giọng trầm thấp, đầy cảnh giác. Không mang chút thiện cảm
Yoo Nari
Yoo Nari
//Lúng túng// Em… là sinh viên năm nhất. Giáo viên nhờ em mang tài liệu lên…
Jiyong vẫn nhìn chằm chằm, ánh mắt tối dần
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
//Lạnh giọng// Ai cho phép cô vào đây?
Yoo Nari
Yoo Nari
Em… gõ cửa rồi, nhưng không ai-
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Đừng lấy lý do
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Ở đây không chào đón người như cô
Nari siết chặt tay. Cô không hiểu vì sao mình lại bị nói như vậy… nhưng ánh mắt anh căm ghét, xé toạc khiến tim cô nhói lên một cách vô lý
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Nếu còn xuất hiện trước mặt tôi thêm một lần nữa
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Tôi sẽ không bỏ qua như hôm nay đâu
Anh bước ngang qua cô, vai anh chạm vào vai cô, lạnh đến rợn người
Nari đứng lặng. Không hiểu tại sao một người hoàn toàn xa lạ lại nhìn cô bằng ánh mắt muốn nghiền nát như thế
Trong phòng Hội sinh viên, Jiyong thả người xuống ghế. Ngửa đầu tựa vào lưng ghế, mắt nhắm lại
Trong đầu anh là gương mặt vừa rồi
Giống…
Giống đến phát điên
Anh rút ví ra, một bức ảnh nhỏ rơi ra khỏi ngăn kín
Là gương mặt cô gái trong ảnh mỉm cười, dịu dàng
Người mà Jiyong cho là cả thế giới, đã rời bỏ anh đi đến một nơi rất xa
Sau cuộc chạm mặt đầy sát thương ngày hôm qua, Nari ngủ không yên
Trong đầu cô cứ hiện lên ánh mắt anh. Lạnh lùng, xa lạ, như thể sự tồn tại của cô là một sai lầm
Cô chẳng quen anh, chưa từng biết tên nhưng ánh mắt đó như đã từng ghét cô từ rất lâu rồi
Giờ ra chơi, Nari quay lại phòng học cũ của lớp mình để lấy sách
Trong lúc lục tìm trong ngăn tủ, cô tình cờ thấy một tập tài liệu ảnh bị kẹp dưới giá sách
Tò mò, cô mở ra
Tấm ảnh đầu tiên là một bức hình chụp chung toàn khối nghệ thuật năm hai vào năm trước
Ai cũng ăn mặc chỉn chu, ánh sáng đẹp, bố cục rõ ràng
Nhưng điều khiến Nari bất ngờ, là một cô gái đứng ở chính giữa. Gương mặt ấy như thể là chính cô vậy
Min Yeseul…
Tên được in rõ ngay dưới ảnh. Yoo Nari cảm thấy tim mình đập lạc mất một nhịp
Cô gái trong ảnh mặc váy trắng, ánh mắt dịu dàng như đang cười với cả thế giới
Nari thì thầm trong đầu
Yoo Nari
Yoo Nari
*Đây là cô ấy sao?*
Cô đặt tay lên ảnh, run nhẹ. Cô biết mình không phải là người đó. Nhưng cái bóng của người tên Yeseul quá lớn
Và có lẽ, anh chàng kia sẽ không bao giờ nhìn cô như một người khác
Ở phía ngược lại, trong một phòng học trống, Jiyong ngồi tựa lưng vào ghế, ánh mắt dán vào khoảng trống trước mặt
Bản vẽ dang dở đặt trước anh. Anh định vẽ lại hình Yeseul như mọi khi nhưng lần này… nét bút cứ lệch
Hiện lên trong đầu anh không phải Yeseul mà là người con gái với ánh mắt hoảng sợ… Yoo Nari
Anh vò nát tờ giấy, ném vào thùng rác
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Không được… không thể bị lay động chỉ vì một bản sao
Anh tự ép mình ghét cô, ghét sự tồn tại của cô
Nhưng mỗi lần nghĩ đến đôi mắt của Nari, anh lại thấy điều gì đó khác biệt… một ánh buồn chân thành hơn, yếu đuối hơn
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô ta không phải Yeseul
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Nhưng tại sao… tim mình lại loạn nhịp?
Đêm đó, Nari ngồi trước gương thật lâu. Cô lấy ảnh thẻ học sinh ra, rồi nhìn lại bức ảnh chụp Yeseul lúc chiều
Yoo Nari
Yoo Nari
Cậu là ai?
Yoo Nari
Yoo Nari
Tại sao tôi lại giống cậu đến vậy…?
Và ở đâu đó, trên tầng cao nhất của căn biệt thự lạnh lẽo, Jiyong đứng lặng trước ô cửa kính lớn, tay cầm bức ảnh đã cũ
Nhưng ánh mắt anh không còn rõ ràng là của nỗi đau mà là hỗn độn, như đang cố dằn xuống một cơn sóng vừa trào lên

Chương 3

Trường nghệ thuật Daehwon có một điều luật ngầm: những ai thuộc Hội sinh viên, hoặc có tên trong danh sách “con nhà tài phiệt”, thì gần như đứng ngoài quy tắc sinh viên bình thường
Baek Soohee, hoa khôi của khoa thời trang, con gái chủ tập đoàn mỹ phẩm SooKiss, là một trong số đó
Và đặc biệt, cô là người thích Kwon Jiyong đã rất lâu
Giờ ăn trưa, Yoo Nari vừa bước vào căn tin thì lập tức cảm nhận được vài ánh mắt lạ
Người ta đang xì xào, thì thầm. Một vài ánh nhìn đánh giá, vài ánh nhìn thương hại
Nari bước chậm lại. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra cho đến khi đi ngang qua bàn lớn bên phải nơi Baek Soohee ngồi cùng nhóm bạn thân
Baek Soohee
Baek Soohee
Lạ ghê, sao dạo này cứ thấy vài “người lạ” xuất hiện ở tầng trên nhỉ?
Vô danh
Vô danh
Ừ, mà nhìn kỹ… giống ai đó quá ha
Baek Soohee
Baek Soohee
//Nhếch môi// Giống người đã chết thì không nên sống thay
Baek Soohee
Baek Soohee
Không khéo lại bị hiểu lầm là cố tình thế chỗ
Nari đứng im, tay siết chặt khay cơm. Cô không phải kẻ ngốc, cô hiểu câu đó đang nói về ai và ám chỉ điều gì
Cô định rời đi, nhưng bàn tay ai đó đã vươn tới, gạt nhẹ khay cơm của cô
//Cạch//
Cơm rơi xuống đất, lăn lóc
Mọi người xung quanh im bặt
Soohee chống cằm, giả vờ bất ngờ
Baek Soohee
Baek Soohee
Ơ chết, xin lỗi…
Baek Soohee
Baek Soohee
Tay mình hơi giãn ấy mà
Cô ta cười, nhưng ánh mắt thì chẳng hề có chút áy náy
Baek Soohee
Baek Soohee
Cũng lạ ghê…
Baek Soohee
Baek Soohee
Học bổng mà lại xuất hiện ở tầng của sinh viên nghệ thuật ưu tú? Nhầm tầng à?
Baek Soohee
Baek Soohee
À mà… tôi quên mất, học bổng thì đâu cần danh dự
Nari cúi người, nhặt lại chiếc khay
Yoo Nari
Yoo Nari
Mình không có ý gì cả… mình không biết gì hết
Soohee đứng lên, bước đến gần cô, cúi đầu thì thầm đủ để chỉ hai người nghe
Baek Soohee
Baek Soohee
Vậy thì tốt nhất đừng cố biết thêm gì
Baek Soohee
Baek Soohee
Người như cậu không xứng để được chú ý đâu
Cùng lúc đó, Jiyong vừa kết thúc buổi họp của Hội sinh viên. Anh xuống căn tin muộn, nghe vài mẩu chuyện rơi vãi từ nhóm sinh viên năm ba
Vô danh
Vô danh
(A) Hôm nay Baek Soohee gây chuyện với sinh viên năm nhất nào đó
Vô danh
Vô danh
(B) Mà cô ta giống hệt Yeseul nhỉ?
Jiyong khựng lại
Tối hôm đó, Nari ngồi trên sân thượng ký túc xá, ánh mắt hướng về bầu trời mờ mịt
Yoo Nari
Yoo Nari
Mình đã làm gì sai…?
Yoo Nari
Yoo Nari
Chỉ vì một gương mặt giống nhau… mà bị đối xử như kẻ thế thân
Cô bật khóc không thành tiếng
Một buổi sáng, Yoo Nari nhận được một tin nhắn từ cố vấn học tập
💬“Em được chọn phụ trách phần minh họa cho dự án sinh viên năm ba.”
Cô ngơ ngác
Mới vào trường chưa đầy tháng, làm gì có ai biết đến năng lực của cô
Nhưng người gửi xác nhận rõ ràng, và yêu cầu cô có mặt tại phòng thiết kế tầng 5 lúc 3 giờ chiều
2:57 PM
Nari đến đúng giờ. Cô gõ cửa, không ai trả lời, cửa không khóa
Bên trong là một không gian rộng, ánh sáng chan hòa, bản vẽ dán kín tường
Ở chính giữa là người con trai cô vô thức né tránh suốt… Kwon Jiyong
Anh ngẩng lên khi nghe tiếng cửa. Ánh mắt như lưỡi dao xẹt ngang qua Nari
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Ra ngoài
Nari giật mình, đứng khựng tại chỗ
Yoo Nari
Yoo Nari
Em… được bảo đến để làm phần minh họa
Anh ném xấp giấy xuống bàn
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Ai bảo?
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Ai cho phép một kẻ không biết gì về nghệ thuật bước vào không gian của tôi?
Yoo Nari
Yoo Nari
//Lắp bắp// Em chỉ làm theo yêu cầu… nếu không cần thì em sẽ đi-
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô tưởng chỉ cần gương mặt đó là được sao?
Nari khựng lại. Tay siết nhẹ quai túi xách. Anh đứng dậy, bước về phía cô. Mỗi bước chân là một đợt sóng áp lực đè lên tim Nari
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Đừng giả vờ nữa
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô biết rõ mình giống ai. Cô biết người ta nhìn cô vì lý do gì và cô tận dụng nó
Yoo Nari
Yoo Nari
Em chưa từng có ý đó…
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Tôi nói rồi
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó nữa
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô không phải Yeseul
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Và sẽ không bao giờ là cô ấy
Không khí trong phòng lạnh như băng. Nari không đáp, cô không còn gì để nói
Cô quay lưng, rời đi. Cánh cửa vừa đóng lại
Jiyong đấm mạnh vào bàn, mắt đỏ lên. Tại sao ánh mắt đó lại khiến anh thấy tội lỗi?
Trên hành lang dài, Yoo Nari bước như người mất hồn. Cổ họng nghẹn cứng
Yoo Nari
Yoo Nari
Đúng rồi..
Yoo Nari
Yoo Nari
Mình… không nên tồn tại ở đây ngay từ đầu
Cả lớp nghệ thuật hôm nay được chia nhóm thuyết trình cho bài “Thiết kế ứng dụng cảm xúc cá nhân”. Mỗi nhóm gồm ba người
Giáo viên không hỏi ý kiến, chia nhóm ngẫu nhiên, khi đọc đến
Yoo Nari, Choi Ye-jin, Baek Soohee
Cả lớp ồ lên khe khẽ. Nari cúi đầu, cô nghe rõ tiếng xì xào phía sau
Vô danh
Vô danh
Lại nhóm của “con đó” với hai người quyền lực nhất lớp kìa
Buổi chiều, nhóm hẹn nhau gặp ở phòng tự học tầng 2
Soohee ngồi vắt chân lên bàn, lật qua lật lại tờ đề bài, giọng nhạt
Baek Soohee
Baek Soohee
Đề này nhàm chán quá…
Baek Soohee
Baek Soohee
Mà thôi, Nari làm hết phần bản vẽ đi, ha?
Yoo Nari
Yoo Nari
Ừm… nếu cậu muốn, mình có thể phác thử vài mẫu
Baek Soohee
Baek Soohee
Vấn đề là vẽ đẹp được không?
Soohee liếc Ye-jin, rồi cười nửa miệng
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Đẹp hay không không quan trọng
Choi Ye-jin
Choi Ye-jin
Chỉ cần không làm xấu mặt tụi này là được
Tối đó, Yoo Nari thức đến hơn 2 giờ sáng
Cô vẽ, tẩy, chỉnh, tô. Đôi mắt sưng lên vì thiếu ngủ, nhưng nét vẽ vẫn nhẹ nhàng và tinh tế
Sáng hôm sau, cô cẩn thận ép bản vẽ vào bìa nhựa, mang đến lớp. Cô vui, dù hơi lo
Yoo Nari
Yoo Nari
Ít ra… lần này mình có thể giúp nhóm, không bị coi thường nữa…
Nhưng khi vừa đến lớp, Soohee đã đứng sẵn. Cô nhận bản vẽ từ tay Nari
Baek Soohee
Baek Soohee
//Giọng ngái ngủ// Ờ, cảm ơn nha
Baek Soohee
Baek Soohee
Để tôi xem
Soohee vừa mở bìa ra, ánh mắt đanh lại
Baek Soohee
Baek Soohee
Cái gì đây?
Nari lùi lại nửa bước
Baek Soohee
Baek Soohee
Nhìn buồn ngủ dễ sợ. Mấy cái màu này là cảm xúc à?
Baek Soohee
Baek Soohee
Cô vẽ bằng tâm hồn hay bằng con mắt cá?
Yoo Nari
Yoo Nari
Mình… nghĩ màu pastel sẽ nhẹ nhàng, phù hợp với ý tưởng yên bình
Baek Soohee
Baek Soohee
Ờ, yên bình ha?
//Bụp!!!//
Soohee hất cốc nước màu trên bàn vào bản vẽ. Giấy nhăn nhúm, màu loang lổ, lem nhem
Cả lớp im phăng phắc. Nari nhìn tờ giấy tan nát. Môi run lên, nhưng không nói gì
Baek Soohee
Baek Soohee
Lần sau ấy…
Baek Soohee
Baek Soohee
Nếu không làm được thì đừng cố
Baek Soohee
Baek Soohee
Nhìn mệt mắt, như chính sự tồn tại của cô vậy
Soohee bỏ đi. Ye-jin nhìn theo mà không nói lời nào
Còn Nari, đứng chết trân giữa lớp học, tay vẫn cầm bìa vẽ ướt sũng
Yoo Nari
Yoo Nari
*Mình… chỉ muốn được công nhận một lần. Vậy mà… đến cả màu sắc cũng không tha cho mình sao?*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play