Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DươngQuân] Hồ Sơ Đen - Tình Và Tội

01

Phạm Anh Quân - Thanh tra cảnh sát người phụ trách điều tra vụ án giết người bí ẩn xảy ra tại một khu nhà kho cũ cách xa trung tâm thành phố nơi ít người qua lại. Nạn nhân là một tay buôn vũ khí khét tiếng, bị bắn chết giữa đêm khuya
Dù tuổi đời còn trẻ, Anh Quân nổi tiếng vì sự sắc sảo và quyết đoán trong từng bước phá án. Anh tin rằng cái chết này không chỉ đơn thuần là một vụ trừ khử lẫn nhau trong giới tội phạm, mà có thể liên quan đến một đường dây buôn bán vũ khí lớn hơn đang hoạt động ngầm trong thành phố. Không để lộ cảm xúc, anh âm thầm lần theo từng manh mối, quyết tâm đưa toàn bộ sự thật ra ánh sáng
Anh Quân
Anh Quân
Bên pháp y có thêm manh mối gì không?
Đức Duy
Đức Duy
Hiện tại bên pháp y chưa có báo cáo chính thức
Hoàng Đức Duy - Trợ lý thanh tra người đồng hành thân cận của anh trong quá trình điều tra. Cậu thông minh, nhanh nhạy và đặc biệt giỏi trong việc phân tích hiện trường cũng như dữ liệu. Dù là người nhỏ tuổi nhất nhưng cậu đã có nhiều kinh nghiệm hỗ trợ phá án, với khả năng quan sát chi tiết và ghi nhớ tuyệt vời
Anh Quân
Anh Quân
Qua bên đó một chuyến
Phòng pháp y nằm ở tầng hầm của trụ sở cảnh sát, không gian lạnh lẽo và yên tĩnh đến rợn người, mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không khí. Bên trong có nhiều bàn kim loại, đèn trắng chiếu sáng thẳng xuống thi thể được đặt ở giữa, xung quanh là máy móc và dụng cụ kiểm tra, mỗi chi tiết đều được bác sĩ pháp y ghi lại cẩn thận
Đây là nơi tìm ra sự thật từ những dấu vết nhỏ nhất
Anh Quân
Anh Quân
Thế nào rồi?
Thành An
Thành An
Anh ấy đang kiểm tra vết đạn
Đặng Thành An - Người phụ trách kỹ thuật hiện trường, đồng thời cũng là trợ lý của bác sĩ pháp y. Hai người đã làm việc chung nhiều năm và là một cặp đôi thầm lặng trong đội điều tra. An luôn vui vẻ, hoạt bát và hay pha trò để giảm bớt không khí căng thẳng trong phòng pháp y. Cậu nói nhiều, nhưng luôn đúng lúc, biết cách khiến mọi người thoải mái hơn khi làm việc
Anh Quân
Anh Quân
Thông tin về nạn nhân thì sao?
Thành An
Thành An
Em đã lấy thông tin từ vân tay của nạn nhân
Thành An
Thành An
Anh xem đi
An đưa tệp hồ sơ cho anh xem
Hồ Sơ Tội Phạm: Nguyễn Trọng Lâm ( Alex ) 38 tuổi. Một tay buôn bán vũ khí trái phép
Thành An
Thành An
Anh ta được cho là kẻ đứng sau nhiều phi vụ mua bán súng ngắn và phụ tùng vũ khí trái phép
Anh Quân
Anh Quân
Vậy kẻ giết anh ta chắc hẳn là người trong giới
Đức Duy
Đức Duy
Nếu nói vậy là do mâu thuẫn mà trừ khử nhau sao anh?
Anh Quân
Anh Quân
Anh nghĩ đằng sau còn cả một đường dây buôn bán vũ khí trái phép
Lúc này người từ nãy giờ đứng cạnh thi thể xem xét bước ra, gỡ bỏ chiếc khẩu trang và bao tay y tế
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Thời gian tử vong ước tính 1h sáng hôm nay
Trần Minh Hiếu - Bác sĩ pháp y người phụ trách giám định tử thi trong các vụ án. Anh có gương mặt lạnh lùng, ít nói nhưng luôn nghiêm túc và tỉ mỉ trong công việc, dù thường xuyên tiếp xúc với cái chết, anh vẫn giữ được sự bình tĩnh và chuyên nghiệp của mình. Trái ngược với thái độ làm việc lạnh lùng thì trong tình yêu đối với Thành An - Người yêu anh lại là con người dịu dàng, tinh tế
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Trên cơ thể không có vết thương nào ngoài vết đạn bị bắn ngay giữa trán
Anh Quân
Anh Quân
Không có dấu hiệu sây sát đánh nhau luôn sao?
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Không
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Vết đạn được cho là khẩu Nocturne 45
Thành An
Thành An
Tại hiện trường cũng tìm thấy vỏ đạn của loại súng này
Đức Duy
Đức Duy
Loại súng này không phổ biến
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Đúng
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Nổ súng có gắn giảm thanh
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Vết bắn rất ngọt
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Hung thủ là người sử dụng rất thuần thục loại súng này
Anh Quân
Anh Quân
Ở hiện trường không phát hiện thêm manh mối gì sao?
Thành An
Thành An
Em đã xem xét rất kỹ rồi
Thành An
Thành An
Ngoài vỏ đạn ra không còn manh mối gì nữa hết
Đức Duy
Đức Duy
Em đã thẩm vấn người phát hiện ra xác chết
Đức Duy
Đức Duy
Họ nói khi họ vào kho kiểm tra hàng thì chỉ nhìn thấy thi thể nằm trên vũng máu
Đức Duy
Đức Duy
Ngoài ra không còn gì nữa
Anh Quân
Anh Quân
Nhà kho đó cách xa trung tâm lại vắng người như thế
Anh Quân
Anh Quân
Vẫn có người sử dụng sao?
Đức Duy
Đức Duy
Chủ kho cho biết chỉ kiểm tra hàng hai lần trong tuần thôi
Thành An
Thành An
Xem ra hung thủ chọn ngay ngày chủ kho kiểm tra để ra tay
Anh Quân
Anh Quân
Nhằm cho chúng ta phát hiện ra thi thể?
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Chúng ta chỉ có một manh mối duy nhất
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Hung thủ sử dụng khẩu Nocturme 45 rất hiếm người sử dụng
Thành An
Thành An
Trên hệ thống không ghi nhận trường hợp nào đăng ký sử dụng khẩu súng đó hết
Anh Quân
Anh Quân
Giết người mà không để lại một manh mối nào sao?
Anh Quân
Anh Quân
Để xuống tay giết một tên buôn vũ khí khét tiếng như thế thì hắn phải khủng khiếp lắm
Đức Duy
Đức Duy
Nhìn vào có thể đoán là vụ giao dịch có mâu thuẫn
Đức Duy
Đức Duy
Nhưng chúng ta bị đứt manh mối về hung thủ rồi
Quá trình điều tra hầu như đi vào ngõ cụt vì chỉ có duy nhất một manh mối và không cách nào truy ra được hung thủ. Có thể đoán hung thủ là người vô cùng kỹ tính mới có thể thực hiện hành vi giết người mà không để lại chút manh mối nào khác khiến cả tổ điều tra phải điên não lên vì hắn ta
Họ là F4 của tổ điều tra, 4 con người với 4 cá tính khác nhau nhưng họ lại có chung một mục tiêu đó là tìm ra sự thật. Họ không giống nhau, nhưng đứng cạnh nhau lại là một đội hoàn hảo. Họ đã cùng nhau giải mã bao nhiêu vụ án khó nhằn nhưng đây là vụ án đầu tiên bị cắt đứt manh mối đẩy họ đến ngõ cụt

02

Quân trở về nhà lúc trời đã tối sau một ngày làm việc tất bật tại sở cảnh sát nhưng không tìm ra được thêm manh mối nào, anh bước vào nhà thở dài một tiếng. Suốt buổi chiều, anh và mọi người lật đi lật lại hồ sơ, hỏi đi hỏi lại các lời khai nhưng không ra được gì. Mọi thứ rối tung lên
Hôm nay thật mệt mỏi và không có gì tiến triển..
Từ trong bếp một người phụ nữ đã đứng tuổi ăn mặc tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng bước ra
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Về rồi sao?
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Cơm còn nóng vào ăn luôn đi Quân
Anh mệt mỏi đi vào bếp nhìn xung quanh như tìm kiếm ai đó
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Con tìm em à
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Hôm nay em con về muộn
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Ở công ty dạo này hơi nhiều việc
Anh Quân
Anh Quân
Vâng
Anh Quân
Anh Quân
Con lên phòng tắm đã
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Nhanh đấy
Trong lúc anh và phu nhân đang dùng bữa. Từ ngoài cửa một người con trai cao ráo, điển trai, diện trên mình một bộ vest đen sải bước vào trong, nhìn qua tấm kính mờ anh cũng biết người đó là ai
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Sao bảo với mẹ là về muộn
Người kia dừng lại ngay chân cầu thang, gương mặt lạnh lùng không biến sắc quay sang
Đăng Dương
Đăng Dương
Xử lí xong hết rồi
Trần Đăng Dương - Trần Tổng người đàn ông mà cả giới tài chính lẫn thế giới ngầm đều phải e dè. Tổng tài lạnh lùng, giàu có và quyền lực, hắn là người kế nhiệm của Tập đoàn Phạm Thị ( DAP ), nổi tiếng với sự điềm tĩnh và tầm nhìn chiến lược sắc bén
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Vào ăn cơm cùng anh hai đi
Đăng Dương
Đăng Dương
Con không đói
Đôi chân dài sải bước lên từng bậc cầu thang, cả anh và phu nhân đều quá quen với thái độ này của hắn rồi
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Kệ nó đi
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Lát nữa mẹ sai người đem cơm lên cho nó
Anh Quân
Anh Quân
Vâng ạ
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Dạo này ở sở cảnh sát sao rồi con?
Anh Quân
Anh Quân
Vẫn ổn mẹ ạ
Nhắc đến tâm trạng anh lại trầm xuống, nhớ đến vụ án khi sáng khiến anh vô cùng nhức óc, anh vẫn luôn suy nghĩ về nó và cố gắng tìm ra sự thật nhanh nhất có thể
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Ừm mẹ vẫn mong quyết định khi xưa của con là đúng đắn
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Mẹ lên phòng nghĩ ngơi đây
Phạm Phu Nhân
Phạm Phu Nhân
Lát nữa sẽ có người đem cơm cho Dương
Anh Quân
Anh Quân
Vâng ạ
Căn phòng bếp giờ đây chỉ còn lại mình anh, anh nhanh chóng dùng bữa xong để trở về phòng
Tiếng nói chuyện lớn tiếng của hắn được anh nghe thấy khi đi ngang qua phòng hắn
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi nói tôi không đói
Đăng Dương
Đăng Dương
Cô nghe không hiểu hả?
Trước mắt anh là chị giúp việc đang run rẩy trước người đàn ông to lớn đang đứng trước cánh cửa phòng. Anh nhìn là hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh đi đến cầm lấy khây thức ăn của chị giúp việc
Anh Quân
Anh Quân
Chị lui đi cái này cứ để em
Chị giúp việc run run nhìn anh mấp mé môi sợ hãi
Anh Quân
Anh Quân
Không sao
Chị giúp việc cúi đầu rồi rời đi
Anh Quân
Anh Quân
Chỉ đem cơm cho em thôi mà
Anh Quân
Anh Quân
Có cần lớn tiếng thế không?
Đăng Dương
Đăng Dương
Không phải chuyện của anh
Bỏ ngoài tai lời nói đó của hắn, anh đem khây cơm đi vào phòng đặt lên bàn
Anh Quân
Anh Quân
Không ăn thì cứ để đó
Anh Quân
Anh Quân
Không chết ai đâu
Hắn chỉ nhếch mép luồng bàn tay vào cổ anh nắm kéo anh lại gần
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh đừng chọc điên tôi
Đăng Dương
Đăng Dương
Nếu không đừng trách tôi
Anh Quân
Anh Quân
Em định làm gì anh đây hả?
Anh mỉm cười nhìn thẳng vào đôi mắt sắc lạnh của hắn
Đăng Dương
Đăng Dương
Đi ra ngoài
Hắn đẩy anh ra cửa
Rầm
Anh chỉ thở dài một tiếng rồi trở về phòng mình
Anh là người duy nhất không cảm thấy sợ hãi hắn mặc dù hắn là người vô cùng đáng sợ. Nhắc đến tên hắn ai cũng phải kính nể mấy phần, không phải do vẻ ngoài điển trai chết người ấy mà là cách làm việc của hắn có phần tàn nhẫn và vô tình
Nói sơ một chút về Phạm Gia
Phạm Gia vốn là một dòng họ có tiếng trong giới kinh doanh. Ông Phạm - người dùng cả đời gây dựng cơ nghiệp, luôn mong muốn truyền lại cho con trai ruột của mình. Nhưng cậu con trai duy nhất Phạm Anh Quân từ nhỏ đã ấp ủ giấc mơ làm cảnh sát, bảo vệ công lý, chứ không hề muốn bị ràng buộc trong phòng họp hay những cuộc thương lượng lạnh lùng. Dù cha mẹ không đồng ý Quân vẫn giữ vững ước mơ của mình. Sau cùng, gia đình không còn cách nào khác nên đành để anh đi theo con đường mình chọn. Để giữ gìn cơ nghiệp, gia đình nhận nuôi thêm một đứa trẻ tên Dương mồ côi cha mẹ nhưng thông minh và chững chạc, từ nhỏ đã gần gũi và chơi rất thân với Quân, như hai anh em ruột
Cứ thế lớn lên bên nhau, Dương học cách trở thành người kế thừa còn Quân trở thành một thanh tra cảnh sát như mong muốn. Tình cảm giữa họ từng không có khoảng cách nhưng từ khi Dương chính thức tiếp quản tập đoàn Phạm Thị, một điều gì đó trong hắn đã thay đổi. Dương trở nên trầm lặng, ít nói, và dần xa cách Quân – người anh mà hắn từng xem là cả thế giới thuở nhỏ
Không ai hiểu rõ lý do, kể cả Quân. Chỉ biết rằng giữa hai người giờ đây tồn tại một khoảng trống lặng lẽ
Quân mệt mỏi ngã lưng trên chiếc giường êm ái, trong đầu lại suy nghĩ đến sự thay đổi của người em nuôi mà anh đã từng rất thân thiết
Anh Quân
Anh Quân
Em ấy có lí do gì sao?
Anh Quân
Anh Quân
Tại sao lại thay đổi thành một con người khác như thế?
Đắm chìm trong mớ suy nghĩ rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay

03

Nửa đêm anh giật mình tỉnh giấc, cả ngôi nhà chìm trong yên tĩnh. Anh bật dậy, khoác áo mỏng rồi rón rén xuống bếp tìm nước uống, tay cầm ly nước vừa rót thì nghe tiếng cửa mở rất khẽ. Anh quay đầu, bắt gặp bóng người quen thuộc diện chiếc sơ mi hoa văn gọn gàng, chân đi giày da đen bóng, quần tây đen thẳng nếp
Anh Quân
Anh Quân
Dương? Em định đi đâu giờ này?
Dương dừng lại, ánh mắt lướt qua anh
Đăng Dương
Đăng Dương
Ra ngoài có việc
Anh Quân
Anh Quân
Khuya rồi có việc gì gấp lắm sao?
Hắn nhíu mày, giọng trầm nhưng dứt khoát
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh không cần hỏi
Đăng Dương
Đăng Dương
Việc riêng của tôi
Anh đặt ly nước xuống, ánh mắt không giấu được lo lắng
Anh Quân
Anh Quân
Anh không hỏi vì tò mò
Anh Quân
Anh Quân
Anh chỉ... lo cho em thôi
Hắn khẽ cười, ánh mắt vẫn lạnh lùng
Đăng Dương
Đăng Dương
Đừng lo nữa
Đăng Dương
Đăng Dương
Khuya rồi anh nên ngủ sớm đừng để cảm lạnh
Anh khựng lại, một câu nói quan tâm nhưng lại không có chút ấm áp nào
Không giống cách Dương từng nói với anh ngày trước, khi hắn còn là cậu em trai hay líu lo, mỗi lần anh cảm sốt là lo lắng chạy đi nấu cháo, pha nước chanh
Anh gượng cười
Anh Quân
Anh Quân
Đi cẩn thận
Hắn xoay người mở cửa bước đi, đêm tối nuốt trọn bóng dáng hắn trong bộ sơ mi hoa văn và mùi nước hoa thoang thoảng
Anh đứng im, không nói gì thêm. Anh biết, dù muốn bước đến gần khoảng cách giữa hai người nay đã không còn dễ dàng xóa bỏ như trước kia nữa
Một quán bar nằm trong một con hẻm tối, đèn đỏ mờ hắt ra từ bên trong, mùi rượu và khói thuốc lẫn trong không khí, tiếng nhạc vang đều, không quá ồn ào nhưng đủ để khiến người ta quên mất thời gian
Dương bước vào quán bước chân không vội. Ánh đèn xanh tím hắt lên gương mặt hắn, khiến nét lạnh lùng càng rõ hơn
Ở góc khuất gần cuối quán, một người đang ngồi chờ sẵn. Gã mặc áo khoác đen, tay cầm ly rượu, dựa hờ lên ghế da mềm. Thấy Dương đi đến gã chỉ nhếch môi
Quang Anh
Quang Anh
Đến trễ đấy
Nguyễn Quang Anh - Bạn thân và còn là cánh tay phải đáng tin nhất của hắn. Trong giới kinh doanh, gã là người dọn đường, xử lý sạch sẽ mọi rắc rối mà không cần ra mặt một cách gọn gàng và nhanh chóng. Dương không cần giải thích nhiều, chỉ cần một ánh mắt, gã sẽ hiểu và hành động nhanh, gọn, không để lại dấu vết
Dương không đáp ngồi xuống, rút từ túi áo ra một bao thuốc, châm lửa, kéo một hơi dài, nhả khói
Quang Anh
Quang Anh
Đừng nói là do anh trai cảnh sát của mày nha
Gã rót rượu cất giọng trêu đùa
Đăng Dương
Đăng Dương
Không phải chuyện của mày
Hắn nhíu mày liếc nhìn gã
Quang Anh
Quang Anh
Rõ là không quan tâm nhưng mỗi khi nhắc đến lại thái độ như thế
Quang Anh
Quang Anh
Là thích mà giấu sao?
Hắn nhấp một ngụm rượu
Đăng Dương
Đăng Dương
Mày chán sống rồi sao?
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi không nhắc nữa
Đăng Dương
Đăng Dương
Có chuyện gì nói mau
Gã ngưng cười, gương mặt trở nên nghiêm túc nhấp vài ngụm rượu
Quang Anh
Quang Anh
Alex là mày giết?
Gương mặt hắn vẫn không biến sắc
Đăng Dương
Đăng Dương
Thì sao?
Quang Anh
Quang Anh
Không phải hắn là đối tác tốt sao?
Đăng Dương
Đăng Dương
Phi vụ vừa rồi tao không vừa ý
Quang Anh
Quang Anh
Vì thế mà mày giết à?
Đăng Dương
Đăng Dương
Sao?
Đăng Dương
Đăng Dương
Tiếc à
Quang Anh
Quang Anh
Không
Quang Anh
Quang Anh
Chỉ cảm thấy không cần đến tay mày thôi
Hắn lắc nhẹ ly rượu trong tay
Đăng Dương
Đăng Dương
Gọi tao ra đây vì chuyện đó thôi à
Quang Anh
Quang Anh
Chỉ muốn báo cho mày biết bên cảnh sát lập hồ sơ vụ này rồi
Đăng Dương
Đăng Dương
Càng tốt
Đăng Dương
Đăng Dương
Để tao xem anh trai yêu quý làm cách nào tìm ra tao
Hắn khẽ mỉm cười nhìn ngắm ly rượu trong tay
Quang Anh
Quang Anh
Mày không sợ anh ta gặp nguy hiểm sao?
Hắn im lặng không đáp liếc nhìn gã
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi tao sẽ cử người qua bên đó
Quang Anh
Quang Anh
Có gì sẽ báo ngay với mày
Quang Anh
Quang Anh
Sẽ không để anh ta có mệnh hệ gì
Cuộc trò chuyện kết thúc, chỉ còn tiếng nhạc xập xình và những ánh đèn xanh đỏ nhấp nháy, chiếu rọi lên gương mặt góc cạnh của hai con người đang nhâm nhi từng ly rượu
Quang Anh
Quang Anh
Có muốn thử không?
Gã nhướng mày về những cậu trai ăn mặc thiếu vải
Đăng Dương
Đăng Dương
Không sạch sẽ
Đăng Dương
Đăng Dương
Không hứng thú
Gã bật cười hiểu rất rõ lí do từ chối của hắn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play