Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllRin/Blue Lock] ひと枝のユリ

第一章 : さようなら

____
Dưới cơn mưa phùn lất phất, Rin kéo chiếc mũ áo khoác lên đầu, bước chân lặng lẽ giữa con phố dài loang nước, từng hạt mưa lạnh buốt thấm sâu vào lớp áo mỏng.
Hơi thở ẩm ướt phả ra thành từng làn khói mỏng, hoà vào cái lạnh buốt đến tận xương sống, như muốn xuyên thấu cả linh hồn em.
Thành phố về đêm chìm trong màn sương mờ ảo, những ánh đèn đường nhòe đi qua làn nước đọng, phản chiếu một thế giới méo mó, tựa như chính cuộc đời em lúc này.
Chiều nay, Isagi vừa nói lời chia tay với em.
Không một lời dỗ dành, không một chút do dự, chỉ một câu nói lạnh lùng, dứt khoát như nhát dao cứa vào tim.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Chúng ta kết thúc đi, Rin.
Câu nói đó rơi xuống như tiếng phán quyết nghiệt ngã, tựa như trái tim của anh chưa từng có em trong lòng, chưa từng rung động vì em.
Tất cả những kỷ niệm, những lời hứa hẹn, những cái ôm ấm áp bỗng chốc tan biến vào hư không, chỉ còn lại khoảng trống mênh mông, lạnh lẽo.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mày bị ngu rồi sao?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Bỏ tao chỉ vì mấy lời đe dọa của cái lão già chết tiệt kia?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Rốt cuộc mày nghĩ tao là cái gì? Một món đồ chơi tiện thì giữ, phiền thì vứt hả?
Giọng em vỡ òa trong tiếng nức nở, nhưng đối diện với em chỉ là sự im lặng đáng sợ của anh.
Em muốn nắm lấy tay anh, muốn lay anh tỉnh giấc khỏi cơn mê, muốn hỏi anh rằng tất cả những gì chúng ta có, liệu có thể dễ dàng vứt bỏ đến thế sao?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mày là thằng hèn, là đồ khốn nạn!
Isagi không đáp mà chỉ đứng nhìn em, đôi mắt không một chút dao động, không một chút cảm xúc.
Một Isagi Yoichi từng ôm em mỗi đêm, từng hôn lên trán em như người ta giữ một món bảo vật, từng thì thầm những lời yêu thương vào tai em...giờ đây lại chẳng buồn nhíu mày khi em đau khổ đến tột cùng.
Ánh mắt ấy xa lạ đến đáng sợ, như thể em đang đối diện với một người hoàn toàn xa lạ, một người chưa từng có bất kỳ mối liên hệ nào với cuộc đời em.
Sự thờ ơ của anh còn đau đớn hơn bất cứ lời nói cay nghiệt nào, Rin nhìn sâu vào đôi mắt ấy, cố gắng tìm kiếm một chút dấu vết của tình yêu, của sự quan tâm mà em từng tin tưởng, nhưng tất cả chỉ là một khoảng không vô tận
Rin không nhớ rõ mình đã rời khỏi nhà của Isagi như thế nào, mọi thứ xung quanh em trở nên mờ ảo như một thước phim quay chậm.
Chỉ nhớ khi ra đến đường, lòng ngực em tức đến nghẹn lại, như có hàng ngàn mũi kim đang đâm xuyên qua, hơi thở em trở nên khó khăn, lồng ngực đau nhói.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Hức...
Một tay em gạt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má, hoà vào những giọt mưa lạnh lẽo.
Tay còn lại, em kéo cao cổ áo khoác lên che đi khuôn mặt đang nhòe nhoẹt nước mưa và nước mắt, sợ hãi rằng bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy sự yếu đuối, sự tan vỡ của em lúc này.
Mọi thứ như một trò hề, một vở kịch bi thảm mà em là nhân vật chính.
Rin đã giải nghệ bóng đá sau chấn thương đầu gối phải. Cả tuổi trẻ, cả thanh xuân của em dồn hết vào sân cỏ, vào những đường chuyền, những cú sút, vào giấc mơ được đứng trên đỉnh cao của thế giới.
Em đã cống hiến tất cả, để rồi đánh đổi bằng đôi chân không còn đủ sức rê bóng, không còn đủ sức chạy trên sân. Giấc mơ tan vỡ, tương lai bóng đá của em vụt tắt như một ngọn nến trước gió.
Em từng nghĩ là không sao cả, miễn còn Isagi, chỉ cần có anh, mọi khó khăn, mọi mất mát đều trở nên vô nghĩa.
Em đã đặt tất cả niềm tin, tất cả hy vọng vào anh, xem anh như điểm tựa duy nhất của cuộc đời mình.
Isagi là ánh sáng dẫn lối khi em lạc lối, là bến đỗ bình yên khi em mỏi mệt.
Em đã vẽ ra một tương lai tươi sáng với anh, một cuộc sống tràn ngập hạnh phúc.
Nhưng giờ thì...bóng đá không còn, Isagi cũng bỏ rơi em.
Cái gọi là "tương lai" của Itoshi Rin, rốt cuộc là cái gì?
Một khoảng trống vô tận, một vực sâu không đáy đang nuốt chửng em, Rin mất đi tất cả, mất đi phương hướng, mất đi ý nghĩa cuộc đời.
Cuộc đời em như con thuyền không la bàn giữa đại dương giông bão, chông chênh và lạc lõng.
Tiếng còi xe vang lên chói tai, cắt ngang dòng suy nghĩ hỗn độn của em, đèn pha sáng loá xuyên qua màn mưa, chiếu thẳng vào mắt em, khiến Rin phải nheo lại.
Ánh sáng mạnh mẽ ấy như muốn kéo em ra khỏi vòng xoáy của tuyệt vọng, nhưng đồng thời cũng làm nổi bật lên sự trống rỗng, vô định trong tâm hồn em.
RẦM!!!
Một tiếng động chói tai xé toạc màn đêm, mọi thứ bỗng chốc quay cuồng, và em chìm vào bóng tối sâu thẳm.
___
__
_
Khi mở mắt, thứ đầu tiên Rin thấy là trần gỗ với những vân mây uốn lượn được chạm khắc tinh xảo.
Mùi hương của gỗ tuyết tùng phảng phất trong không khí, mang đến một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Vách tường bên cạnh treo một chiếc cuộn tranh sumi-e vẽ hoa mai đang độ chớm nở, nền nhà là chiếu tatami dệt tỉ mỉ, mát lạnh dưới làn da.
Bên cửa sổ, ánh nắng ban mai dịu nhẹ len lỏi qua tấm rèm, chiếu sáng một tủ sách gỗ thấp đặt ngay ngắn, chất đầy những cuốn sách.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Ưm...
Rin bật người dậy, tim đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cảm giác choáng váng ập đến, nhưng không phải do bệnh tật, mà là do sự bàng hoàng tột độ.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Đây là đâu?
...
...
Ô, tỉnh rồi tỉnh rồi! Có đau đầu hay chóng mặt không?!
Một giọng nói lanh lảnh, hoạt bát vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Rin, em quay đầu và suýt đá văng chăn.
Trên chiếc bàn gỗ nhỏ cạnh cửa sổ, một sinh vật đang ngồi chồm hỗm, hình như là mèo thì phải, đôi mắt to tròn lấp lánh như hai viên ngọc bích, đầy vẻ tò mò và tinh nghịch.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Mày là cái gì thế?
Touka - HT
Touka - HT
Không lễ phép rồi, gặp lần đầu mà xưng mày tao là bị trừ điểm đấy nhé!
Touka - HT
Touka - HT
Người ta là Touka, hệ thống hỗ trợ xuyên không siêu cấp S, do Vũ trụ phân phối chính hãng 100% đó nha!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Hả?...
Con mèo bật dậy, cái đuôi xoắn như chong chóng hất một cái rõ mạnh.
Touka - HT
Touka - HT
Tôi là Touka, hệ thống hỗ trợ xuyên không cấp S, do vũ trụ phân phối!!
Touka - HT
Touka - HT
Công việc chính là chăm sóc tinh thần và hướng dẫn cho ngài, có gì khó khăn cứ hỏi tôi!
Rin vẫn còn lơ mơ, nhưng một từ khóa đã lọt vào tai em.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao...xuyên không?
Touka - HT
Touka - HT
Chuẩn luôn, ngài bị xe tông tối qua đó, nhớ không? Cái xe tải lao đến cái rầm đó!
Touka - HT
Touka - HT
Cơ thể cũ thì toi rồi, hồn vía ngài được hút sang thế giới này đây.
Touka - HT
Touka - HT
Nơi đây là Nhật Bản, nhưng của một dòng thời gian và không gian khác ạ!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Sao như anime vậy?
Touka - HT
Touka - HT
Vâng, nhưng nó còn hơn thế nữa.
Touka búng đuôi một cái, một bảng giao diện màu trắng trong suốt, phát sáng nhè nhẹ, lơ lửng hiện ra trước mặt Rin.
Trên bảng có những dòng chữ và biểu tượng mà Rin chưa từng thấy bao giờ, em chớp mắt và cố gắng đọc những dòng chữ đang nhảy múa trước mắt mình, nhưng mọi thứ vẫn quá sức phi thực tế.
____
Au
Au
hai hai lại là tui đây=)
Au
Au
bộ truyện thứ tư của mình, đừng nói với ai là tui càng ngày càng thèm hàng AllRin nhaa, xin lỗi vì tui quá tham lam=))
Au
Au
nếu đã đọc hết rồi thì tui cảm ơn, bye ạ👋

第二章 : 戻る

____
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Cái gì đang diễn ra thế này?
Rin lẩm bẩm, nhìn xuống đôi chân trần - không còn sẹo, không còn đau, không còn gì cả, chỉ có sự trống rỗng lan khắp người.
'Cộc cộc!'
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Rin, dậy chưa? Còn không đi làm là muộn đấy.
Rin cứng người, giọng nói đó...
Touka - HT
Touka - HT
Ngài sẽ sống trong thân phận Itoshi Rin, nhân viên văn phòng của công ty Blue Lock Corporation, một tập đoàn lớn trong thành phố.
Touka - HT
Touka - HT
Ngài sống cùng anh trai là Itoshi Sae, người vừa gọi đấy.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Sae?"
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Là Sae sao?"
Rin kéo phòng ra, và suýt thì không kìm được tiếng thốt lên.
Đứng trước cửa là Sae - hoặc ít ra là người mang gương mặt giống hệt anh trai mình ở thế giới cũ.
Nhưng anh này ăn mặc chỉnh tề, áo sơ mi trắng xắn tay, cà vạt xanh đậm, gọng kính bạc gác lên sống mũi, tay cầm một cốc cà phê bốc khói.
Ánh mắt không cao ngạo và lạnh lùng như người Rin từng biết, mà ấm áp y như buổi sáng mùa xuân lặng gió.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Mắt đỏ ngầu kìa, hôm qua lại thức khuya đúng không?
Sae nghiêng đầu, đưa cốc cà phê tới cho em.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Uống đi, có thêm đường như em thích đấy.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Ơ kìa, sao nhìn anh như nhìn ma thế?
Touka - HT
Touka - HT
Không ai nhớ gì về thế giới cũ, chỉ có ngài và tôi biết thôi nên đừng lo.
Rin cầm lấy cốc cà phê mà tay hơi run, em không biết chuyện quái gì đang diễn ra, nhưng em không thể ngừng nhìn người trước mặt.
Là Sae, nhưng không phải Sae.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Đi thôi, anh chở em đến công ty.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Chờ đã..."
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Còn những người khác chẳng lẽ cũng ở đây à?"
Touka - HT
Touka - HT
Tất nhiên, những người ngài từng quen cũng sống ở thế giới này.
Touka - HT
Touka - HT
Nhưng vai trò thì có thể khác nhau một chút, ngài sẽ gặp lại sớm thôi.
...
Trên đường đến công ty, Rin không ngừng ngó ra ngoài cửa sổ, cảnh vật quen mà lạ, tòa nhà cao tầng san sát, bảng hiệu sáng rực.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Mệt sao?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Không.
Mà cũng không biết nữa, em cảm giác như vừa bị lột khỏi đời mình mà vứt vào một cái vỏ khác, tất cả đều hoàn hảo đến mức đáng sợ.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
Anh mua đồ ăn ở tiệm em thích, để trong túi nhé?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Ừm.
Khi xe dừng lại ở bãi đậu của tòa nhà công ty Blue Lock, Rin vừa định mở cửa bước xuống thì cánh cửa bên kia đã mở trước.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ồ? Hai anh em lại đến cùng nhau sao?
Cảm giác ấy thật lạ.
Giống như vừa đi ngang qua một bức tranh quen thuộc nhưng lại không thể nhớ nổi mình từng treo nó ở đâu.
Rin đứng yên giữa bãi đỗ xe tầng hầm của Blue Lock Corporation, ánh mắt dán chặt vào người đàn ông trước mặt - kẻ đã khiến tim em tan thành nghìn mảnh, giờ lại mỉm cười như chưa từng biết gì.
Isagi Yoichi.
Vẫn là dáng người đó, ánh mắt đó, giọng nói thấp nhẹ ấy, vẫn là nụ cười như ánh nắng đầu đông - ấm vừa đủ để khiến người ta tê tái.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Chào buổi sáng, Rin.
Một cách gọi lễ độ đến khó chịu, Rin gật đầu cứng nhắc, cố giấu sự run rẩy trong lồng ngực, Touka thì thầm bên tai
Touka - HT
Touka - HT
Đây là Isagi Yoichi, đồng nghiệp phòng cùng bộ phận với ngài, ở thế giới này, Isagi Yoichi là người ngài thầm thích...từng tỏ tình nhưng bị từ chối, và giờ cả hai đang làm bạn.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Chó má..."
Rin nén tiếng chửi thề, mới sáng sớm đã ăn ngay một đòn giáng trời: người mình từng yêu nhất và hận nhất, lại là crush đơn phương hiện tại?
Tổ hệ thống chọn kịch bản này có bệnh không vậy? Em cảm thấy như có một tảng đá đè nặng trong lồng ngực, vừa bực tức vừa bất lực.
Cái cảm giác làm bạn mà Touka vừa nói, giờ đây nó đang quặn thắt trong em, đau đến điên người.
Tại sao số phận lại trớ trêu đến vậy?
Rin chỉ muốn đấm vào tường để giải tỏa cơn giận dữ đang sôi sục trong mình.
Khi bước vào thang máy, Rin bị kẹt đứng giữa Isagi và Sae.
Không khí bỗng chốc trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết, Rin cảm nhận được sự hiện diện của cả hai người như mấy khối năng lượng đối nghịch đang giằng co.
Sae nhìn qua phía Isagi, hơi cau mày một chút rồi quay mặt đi, không nói gì, ánh mắt đó, dù chỉ thoáng qua, cũng đủ khiến Rin cảm thấy muốn đấm.
Isagi cũng không để ý, chỉ cúi đầu nhìn điện thoại, hoàn toàn chìm đắm trong thế giới riêng của mình, như không hề hay biết đến những dòng điện ngầm đang chảy xiết quanh mình.
Kurosawa Kaho
Kurosawa Kaho
Tối nay anh rảnh không?
Một giọng nữ vang lên, phá tan sự im lặng nặng nề.
Rin ngẩng đầu nhìn, một cô gái cao ráo, môi đỏ, tóc xoăn đuôi nhẹ đang dựa vai vào Isagi, tay cầm ly cà phê.
Rin thấy một cơn sóng ghen tuông bất chợt dâng lên trong lòng, khiến em bất giác siết chặt nắm tay, Touka thì thầm ngay lập tức, giọng điệu mang theo chút cảnh báo.
Touka - HT
Touka - HT
Cô ta là bạn gái hiện tại của Isagi - tên Kaho, là trưởng bộ phận marketing, lớn tuổi hơn ngài, không có thích ngài đâu.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Không, tối nay anh rảnh.
Kurosawa Kaho
Kurosawa Kaho
Vậy ghé nhà em nhé? Em làm cà ri, không cay như lần trước đâu~
Rin siết quai cặp, mắt nhìn thẳng, không biểu cảm. Thế nhưng, trong lòng nó đang sục sôi như một nồi lẩu siêu cay đặc biệt, với đủ thứ hương vị ghen tuông, tức tối và một chút tủi thân đáng ngạc nhiên.
Cà ri không cay? Lần trước là lần nào cơ chứ?
Kurosawa Kaho
Kurosawa Kaho
A, chào Rin-san.
Kaho liếc sang em, nụ cười xã giao nở trên môi, nhưng ánh mắt lại như đang quét một lượt từ đầu đến chân.
Kurosawa Kaho
Kurosawa Kaho
Dạo này vẫn thân thiết với Yoichi nhỉ?
Rin cũng cười - kiểu cười lễ phép, đúng mực, nhưng thực chất là đang ngậm một con dao giấu trong răng.
Em cố gắng giữ giọng điệu bình thản nhất có thể, như chẳng có chuyện gì đáng bận tâm cả.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Ờm, bạn bè mà chị.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Bọn anh không hay làm gì hết.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Mẹ mày thằng chó. Tốt, tốt lắm, nói vậy là có ý gì hả? Mày muốn tuyên bố rằng mày và thằng Rin ở đây chả là cái đéo gì à? Tao không muốn nghe gì hết, tụi mày cái thể loại đéo gì cũng đụng được. Bạn á? Bạn cái Iồn..."
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Ừm, vâng ạ.
____
Au
Au
Xin lỗi ạ, lúc đầu định viết au học đường rồi cho Rin nó làm lớp trưởng mà bí cốt truyện quá nên đổi sang công sở luôn
Au
Au
bye ạ

第三章 : 性的パートナー

____
Rin bước ra khỏi thang máy với một vẻ mặt lạnh tanh, không thèm liếc lấy Isagi một cái.
Isagi đi bên cạnh, chậm một nhịp như chờ đợi điều gì đó, nhưng Rin dứt khoát chẳng để anh có cơ hội nào.
Cái gọi là "bạn" chẳng có nghĩa lý gì cả, nhất là khi thứ người ta ném vào mặt mình là sự thương hại, một chút áy náy vô thưởng vô phạt, và thêm một con đỗn lì luôn nhìn em bằng ánh mắt chẳng khác gì đang quét dọn rác trên lề đường.
Em đã đủ mệt rồi, vừa xuyên tới cái thế giới khốn kiếp này chưa được bao lâu, ký ức thì lẫn lộn, cảm xúc thì chồng chéo, bản thân lại bị giam trong một thân xác không rõ thật giả - giờ lại phải cười cười nói nói với cái người vừa mới đá mình ở thế giới cũ?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Đm, nghĩ cũng buồn nôn."
Rin đi thẳng về bàn làm việc, đập laptop xuống bàn một cái cạch rồi lôi tài liệu ra giả vờ đọc.
Tai nghe nhét vào, âm lượng bật cao, chỉ để tránh phải tiếp xúc với ai, nhất là cái tên Isagi Yoichi khốn nạn kia.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Đừng nhìn tao, cút ra xa dùm."
Rin thầm rủa, gõ phím mạnh tới mức bàn phím suýt bật nắp,Touka ngồi chồm hổm trên màn hình, ngơ ngác như mèo bị dội nước.
Touka - HT
Touka - HT
Ngài...có vẻ tức giận?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Có vẻ cái gì? Tao đang tức điên luôn rồi đấy."
Touka - HT
Touka - HT
...Do Isagi ạ?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Hừ, nhìn nó thở thôi cũng thấy ghét rồi!"
Touka - HT
Touka - HT
...
...
Đến khi đồng hồ chỉ 4:25 chiều, cả văn phòng dần thưa người, một số phòng ban có họp gấp, vài người xin ra ngoài sớm vì lý do cá nhân, cả tầng gần như chỉ còn lại Rin.
Rin thấy nhẹ người, một mình, yên tĩnh, không bị làm phiền - là điều hiếm hoi tử tế của thế giới này.
En tháo tai nghe, ngả người ra ghế và thở phào, ánh nắng chiều chiếu xuyên qua tấm kính lớn, nhuộm vàng từng hạt bụi li ti trôi lơ lửng trong không khí.
Bản báo cáo còn dang dở, cốc cà phê trên bàn đã nguội, mọi thứ như ngừng lại, một khoảnh khắc bình yên hiếm hoi.
Cho đến khi cánh cửa kính sau lưng em cạch mở ra không một tiếng gõ, Rin quay đầu lại và giật thót.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Shidou?"
Shidou Ryusei - bước vào như nơi này là phòng ngủ của hắn, áo sơ mi mở hai nút, cà vạt tháo lỏng, tay đút túi quần, ánh nhìn thẳng băng không hề giấu giếm.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Gì đây?
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Thấy phòng vắng nên ghé chơi thôi.
Hắn cười tươi rói, lách người khép cửa lại.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Cũng lâu rồi mày không gọi tao~
Itoshi Rin
Itoshi Rin
"Sang đây rồi mà vẫn gặp thằng này hả?"
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Biến.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Ơ kìa, chưa gì đã đuổi?
Rin đứng bật dậy nhưng chưa kịp nói gì thì đã bị hắn áp sát, tay hắn chống vào mặt bàn, ghé gần tới mức Rin có thể cảm thấy hơi thở mát lạnh phả vào cổ mình.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Ê, mày vừa khóc hả?
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Mắt đỏ hoe kìa.
Shidou nghiêng đầu, giọng bớt đùa giỡn hẳn, Rin cắn môi, tay siết chặt tài liệu đến mức giấy nhăn dúm.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Má, buông ra coi.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Cái mặt mày lúc buồn...vẫn khiến tao phát điên như trước.
'Chụt'
Một nụ hôn lướt qua má, Rồi xuống cổ, Rin vùng vằng.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao nói buông ra!
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Im, tao biết mày cần mà.
Hắn siết lấy eo em, ép sát vào bàn, tay kia luồn lên gáy, trước khi Rin kịp gào lên hay tung cú đá, môi hắn đã trượt qua má rồi tì xuống cằm.
Rin phát điên, em nghiêng đầu dùng khuỷu tay thúc mạnh vào sườn hắn, rồi đấm thẳng vào má bên trái - một cú đấm dồn lực, đủ để Shidou loạng choạng lùi lại hai bước.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Đồ biến thái!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao nói mày buông ra! Mày điên hả?!
Rin hét lên, cả khu làm việc dội tiếng, Shidou chùi má, môi bật máu, nhưng vẫn nở nụ cười méo mó đầy ngạo nghễ.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Vẫn còn máu nóng nhỉ.
Shidou Ryusei
Shidou Ryusei
Mày khóc vì thằng Isagi chứ gì?~
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao có khóc hay không liên quan gì đến mày?
Rin gằn từng chữ, tay nắm chặt đến mức khớp trắng bệch.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Và mày không có quyền đụng vào tao!
Shidou không nói gì, ánh mắt hắn thoáng tối đi, rồi xoay người đi về phía cửa.
Lúc tay hắn đặt lên tay nắm, Touka mới ló đầu ra từ ngăn bàn, run rẩy.
Touka - HT
Touka - HT
Tôi xin lỗi ngài, tôi chưa kịp cảnh báo...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cảnh báo gì?
Rin ngồi phịch xuống ghế, mệt rã rời.
Touka - HT
Touka - HT
Thì...tức là Shidou Ryusei ấy...trong thế giới này, ngài và Shidou đang là...bạn tình.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Hả?
Touka - HT
Touka - HT
Không phải người yêu! Không phải! Chỉ là...những lúc ngài buồn, stress, hay thất tình...thì thường tìm đến Shidou để...ừm...giải tỏa...
Rin há hốc miệng, mắt trợn tròn.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Mày đang nói là tao, cái cơ thể này từng chủ động đi tìm cái thằng dở người đó để-
Touka - HT
Touka - HT
...Không phải thường xuyên đâu! Lần gần nhất là...2 tuần trước.
Touka cúi đầu, nhỏ giọng như thì thầm lời thú tội.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
...Trời đụ má.
Rin ôm đầu, cả cơ thể như có lớp nhờn vô hình đang bám lấy da thịt.
Em cảm thấy ghê tởm bản thân theo cái cách mà mình chưa từng cảm thấy kể từ sau lần cuối bị chấn thương và buộc phải giải nghệ.
Một thứ đau đớn không phải từ cơ thể, mà là từ sâu trong tim.
Tôi xin lỗi...tôi thực sự không lường trước được...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Ờ ờ, không phải lỗi của mày.
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mà là lỗi của tao, là do tao ngu!...
Nó đứng bật dậy, kéo ngăn tủ, rút ra một tờ giấy lau rồi chùi vội vết môi Shidou để lại nơi cổ, lau mạnh đến mức rát đỏ.
Lần này, em thề sẽ không để ai làm tổn thương mình thêm nữa.
Không Isagi.
Không bất cứ thằng khốn nào hết.
Kể cả là bản thân em của thế giới này.
____
Au
Au
ê ý là bà nào đã đọc hết truyện của tui thì cho hỏi là có cảm thấy hay không?=))
Au
Au
chứ t ngồi đọc hết là muốn lên núi ở với khỉ luôn rồi
Au
Au
bye👋

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play